Chương 100: Dung dịch thần bí
Bắc Minh Lão Ngư
25/06/2020
Yến tiệc mà sứ đoàn Liêu quốc tham gia thuộc loại quốc yến, loại yến tiệc này thông thường đều do hoàng đế chủ trì, nếu hoàng đế không thể, vậy chắc chắn do thái tử đứng ra chủ trì, Triệu Húc hôm nay chủ trì yến hội này, vốn đã chứng minh thân phận thái tử tương lai của y, nhưng Trương Nhân Tiên thân là phó sứ Liêu quốc lại dám thắc mắc vì sao Triệu Nhan không tham gia yến tiệc, điều này khiến người khác không nghĩ sâu xa không được, vì vậy Triệu Nhan đang trốn trong phòng kín nghe thấy lời của y, mới không nhịn được mà chửi thề.
Đối với sự tức giận của Triệu Nhan, Hoàng Ngũ Đức cùng hắn trốn trong mật phòng an ủi:
- Quận vương yên tâm, tên Trương Nhân Tiên này cũng chỉ là uống say, không ngờ lại dùng kế ly gián nông cạn như vậy, dựa vào trí tuệ và lòng độ lượng của Dĩnh vương, còn sự tin tưởng đối với quận vương, tuyệt đối sẽ không trúng kế ly gián của y!
Hoàng Ngũ Đức quả thực hiểu rõ Triệu Húc, Triệu Húc ở giữa đại điện sau khi nghe xong lời của Trương Nhân Tiên, mỉm cười trả lời:
- Tam đệ say mê thi họa, trước nay không thích những lễ nghĩa này, hơn nữa mấy ngày trước ta nghe tam đệ nói, đệ ấy từng gặp mặt Trương phó sứ trên phố, phó sứ có ý thăm hỏi tam đệ, lại bị tam ca nhi từ chối, tam đệ nhờ đại ca là ta thay mặt đệ ấy tạ lỗi với Trương phó sứ, không phải đệ ấy không muốn kết giao với ngài, mà tam đệ lười biếng quen rồi, thực sự không có phúc nhận lấy ý tốt của Trương phó sứ!
Lúc trước khi bàn bạc đối phó với Trương Nhân Tiên, Triệu Nhan kể chuyện gặp mặt y hôm đó, bây giờ lại bị chính Triệu Húc lấy ra phản bác lại Trương Nhân Tiên. Tuy ngữ khí vô cùng nhu hòa, nhưng ý tứ lại thẳng thắn vạch trần Trương Nhân Tiên đã sớm có mưu đồ gây rối từ trước, châm ngòi mâu thuẫn quan hệ huynh đệ giữa họ.
Triệu Húc vừa nói ra lời, quần thần Đại Tống lập tức hiểu rõ sự tình, ánh nhìn sứ đoàn Liêu quốc lộ ra vài phần khinh miệt và cảnh giác, đến việc chia rẽ nội bộ các hoàng tử mà chúng cũng làm ra được, còn có thủ đoạn gì chúng không dám làm chứ?
Trương Nhân Tiên không ngờ rằng ngôn từ và lời phản pháo của Triệu Húc lại sắc bén như vậy, nhưng y cũng là người biết đối nhân xử thế, đối mặt với ánh mắt khinh miệt và cảnh giác của quần thần Đại Tống, mặt không đổi sắc, cười nhếch mép nói:
- Hóa ra quận vương điện hạ vẫn còn nhớ tới tại hạ, lại khiến Trương mỗ được sủng ái vừa mừng vừa sợ, đáng tiếc quy định của Đại Tống quá nhiều, khiến quận vương không thể kết giao với tại hạ, nếu không Trương mỗ nhất định sẽ có thêm một người bạn chí cốt!
- Phì! Bạn tốt cái mẹ nhà ngươi!
Triệu Nhan ở trong mật phòng lẩm bẩm chửi rủa lần nữa, lần đầu tiên hắn gặp một người mặt dày như vậy, thật mất mặt dám nói mình là bạn chí cốt của y, khó trách có người nói những người làm chính trị đều mặt dày, giống như loại người như Trương Nhân Tiên nếu để mặc y phát triển, e rằng thành tựu sau này tuyệt đối không thua kém cha y, nhưng đáng tiếc sau hôm nay, y sẽ không còn cơ hội nữa.
Tuy câu nói của Trương Nhân Tiên khiến không khí yến tiệc trùng xuống, nhưng quan hệ giữa hai nước vốn dĩ chính là sự lục đục đấu đá không ngừng. Vì vậy cũng không ai để tâm, Triệu Húc càng như vậy, vẫn điềm nhiên chúc rượu sứ đoàn Liêu quốc, những vũ công ở giữa đại điện càng nhảy múa tưng bừng, có phong cảnh hữu tình, mĩ nữ, rượu ngon, những sứ giả Liêu quốc đương nhiên không thể cự lại, từng người uống đến trời chao đất đảo, cho dù bọn họ có đều uống say cũng sẽ có người đưa họ trở về an toàn, hơn nữa họ là sứ thần Liêu quốc, vốn dĩ không cần lo lắng an toàn của bản thân.
Trương Nhân Tiên vốn đã ngà ngà say, lúc nãy muốn châm ngòi kích nổ mối quan hệ của Triệu Húc và Triệu Nhan nhưng không thành, điều này khiến y có chút buồn bực, hơn nữa trước giờ y luôn rất thích rượu, cuối cùng lại không cầm được mà uống thêm vài ly. Kết quả đến cuối bữa tiệc, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, hận không thể lập tức nằm xuống đánh một giấc.
Mặt khác dưới ánh mắt lờ đờ mông lung, Trương Nhân Tiên phát hiện sứ giả Liêu quốc bên y đều say khướt cả, đến một võ sĩ tửu lượng tốt nhất cũng nhanh chóng uống gục. Quan thần Đại Tống đối diện cũng không khá hơn, thậm chí đến Triệu Húc đang ngồi phía trên cũng ngà ngà say. Cuối cùng Trương Nhân Tiên cũng không chống cự được nữa, đầu gục xuống bàn, miệng lẩm bẩm một tiếng:
- Rượu này thật ghê gớm.
Sau đó cũng dần dần chìm vào giấc ngủ.
- Lão Hoàng, liều thuốc bí mật của ngươi thật lợi hại, chỉ dựa vào rượu mạnh thì không thể khiến chúng say nhanh như vậy!
Triệu Nhan nấp sau mật phòng thấy sứ đoàn Liêu quốc say lảo đảo, đặc biệt là Trương Nhân Tiên cuối cùng cũng uống say, vui vẻ tán dương Hoàng Ngũ Đức đứng bên cạnh.
- Ha ha, thuốc của lão nô không đáng nhắc đến, nó vốn chỉ là một loại thuốc bổ an thần ngủ ngon mà thôi, hơn nữa nhờ sự kích thích của rượu mạnh, sẽ khiến cho người ngủ càng sâu và nhanh hơn, nói đến đây vẫn là kế sách của quận vương thật thỏa đáng, đầu tiên là lợi dụng việc người Liêu thích rượu mạnh, trong yến hội chuẩn bị loại rượu hảo hạng như Thiêu Đao Tử, khiến cho bọn họ mê mẩn như vậy, cứ thế này cho dù ngày mai chúng tỉnh lại, cũng chỉ nghĩ rằng mình uống hơi nhiều, nồng độ rượu lại cao, chắc chắn sẽ không bị nghi ngờ!
Hoàng Ngũ Đức tâm phục khẩu phục ca ngợi Triệu Nhan, đồng thời ông cũng âm thầm cảm thấy đáng tiếc, đáng tiếc vì Triệu Nhan là quận vương, nếu gia nhập vào Hoàng thành thi của bọn họ, chỉ dựa vào năng lực lên kế hoạch này, nói không chừng sau này sẽ trở thành người nối nghiệp của ông.
May thay Triệu Nhan không đọc được suy nghĩ của người khác, không thì nếu biết Hoàng Ngũ Đức lại dám muốn cho hắn kế tục dòng dõi, chắc chắn sẽ đánh chết ông ta, vì những người đứng đầu Hoàng thành ti đều là hoạn quan, ở nhà hắn vẫn còn có một nương tử xinh đẹp còn chưa động phòng, cho dù có đưa hắn quyền lực lớn hơn nữa hắn cũng không bao giờ làm thái giám.
Tuy là quốc yến, nhưng cũng là tiệc đưa tiễn, trong yến hội không nên bàn chính sự, những người tham gia buổi tiệc đều thoải mái ăn uống, nhưng nồng độ cồn trong Thiêu Đao Tử quá cao, lại bỏ thêm thuốc ngủ an thần, vì vậy từng người một say gục, lúc này yến hội cũng kết thúc, một đội thị vệ chạy vào, đưa từng người say mèm lên xe ngựa trở về.
- Cốc cốc~
Cùng với một tràng tiếng gõ cửa, bên ngoài vang lên tiếng nói của một thị vệ:
- Hoàng công công, chúng tiểu nhân đã kiểm tra rồi, họ thực sự đã say, bây giờ đã bất tỉnh nhân sự, mời Hoàng công công dặn dò tiếp theo nên làm thế nào!
Hoàng Ngũ Đức nghe xong không trả lời, mà quay đầu nhìn Triệu Nhan, những gì Triệu Nhan dặn dò ông làm trước đó đều đã hoàn thành, tiếp theo phải xem Triệu Nhan tiến hành như thế nào?
Triệu Nhan lúc này chỉ cười mỉm, sau đó lấy từ trong người ra một chiếc hộp gỗ, nhẹ nhàng mở nắp, bên trong lập tức tỏa ra một hàn khí lãnh lẽo, hóa ra bên trong có chứa nhiều tảng băng chưa tan hết, mà trên mặt băng, có đặt một bơm tiêm, trong đó còn non nửa một thứ chất lỏng trong suốt.
Triệu Nhan cầm lấy bơm tiêm, mỉm cười nói với Hoàng Ngũ Đức:
- Ông cho người mang thứ này đi, lặng lẽ đâm kim tiêm này vào chân đối phương, nhớ không nên quá sâu, sau đó đẩy cần ở phía sau, lúc đẩy cũng không được quá nhanh, chỉ cần tiêm dung dịch bên trong vào cơ thể của đối phương là được rồi!
- Đơn... đơn giản như vậy sao?
Hoàng Ngũ Đức không dám tin, trước đây ông cho dù thế nào cũng không tưởng tượng được, cách giết người xa ngàn dặm lại đơn giản như vậy.
- Chỉ đơn giản vậy thôi, mấu chốt là phải thần không biết quỷ không hay tiêm thứ bên trong vào cơ thể chúng, sau đó các ngươi chỉ cần chờ tin tốt là được rồi!
Triệu Nhan hai tay đan vào nhau nói, còn về dung dịch trong bơm tiêm là gì, hắn tuyệt đối không nói cho bất cứ ai.
Hoàng Ngũ Đức cũng biết cho dù mình có hỏi, Triệu Nhan cũng sẽ không hé răng nửa lời, vì vậy ông cũng không truy vấn nữa, lập tức cầm bơm tiêm đi ra ngoài cửa, thấp giọng đem những lời Triệu Nhan vừa dặn dò nhắc lại một lần nữa, đến khi tiểu thị vệ hiểu rõ cách làm, Hoàng Ngũ Đức mới để anh ta rời khỏi.
Triệu Nhan lúc này theo một lỗ được ngụy trang trong mật phòng quan sát bên ngoài, nhìn thấy những người uống say trong đại điện đều đã đưa đi, chỉ còn lại những người quá say, trong đó Trương Nhân Tiên thực ra không phải quá say, ít nhất y không nôn ra khắp người, nhưng là được cố ý giữ lại đến cuối cùng.
Sau đó là hai cận vệ trông rất bình thường đỡ Trương Nhân Tiên dậy, tất cả thoạt nhìn không có gì lạ, tuy nhiên khi tiểu cận vệ cúi xuống nâng đầu của Trương Nhân Tiên, lại cố tình nghiêng người để che tầm nhìn của người khác, sau đó tiểu nội thị còn lại nhấc phần chân rồi nhanh chóng lôi bơm kim từ trong người ra tiêm vào chân của Trương Nhân Tiên, sau đó chậm rãi đẩy cần xuống.
Lúc đang bị tiêm, Trương Nhân tiên say bất tỉnh nhân sự nhưng theo bản năng vẫn run lên một chút, sau đó không thấy nhúc nhích, vài giây ngắn ngủi, tiểu cận vệ kia đã tiêm được chất lỏng vào trong cơ thể của y, sau đó nhanh chóng rút kim tiêm về trong người, rồi cùng với tiểu cận vệ chắn trước mặt anh ta đỡ Trương Nhân Tiên lên xe ngựa phía bên ngoài.
Triệu Nhan trốn trong mật thất quan sát toàn bộ tiến trình, hơn nữa lúc nào cũng chú ý đến tình hình xung quanh, thấy rằng không ai phát hiện ra hành động của hai cận vệ kia, điều này khiến hắn vô cùng vui mừng, người được Hoàng Ngũ Đức tuyển chọn đều là những người tuyệt đối có thể tin tưởng, chỉ cần những tên đó không khai, thì không ai có thể biết mình đã hạ độc Trương Nhân Tiên, sau này đợi đến khi Trương Nhân Tiên phát bệnh, cũng sẽ không ai nghi ngờ Đại Tống.
Nhưng chuyện này chỉ được phép thành công không được thất bại, mối quan hệ giữa hai nước dùng chút quỷ kế cũng là điều bình thường, nhưng quan trọng nhất là thế lực của đối phương, hiện nay sức mạnh của Đại Tống không bằng Liêu quốc, chỉ có thể báo thù bằng cách lén lút thế này, đợi đến khi nước ta mạnh hơn nước Liêu, đặc biệt là quân sự, thì đâu cần phải dùng loại thủ đoạn này nữa, trực tiếp chỉ huy quân đội đe dọa chúng thôi, giống như việc Liêu quốc đang làm với Đại Tống ta vậy.
- Tam đệ, kế hoạch đã thành công chưa?
Bỗng nhiên Triệu Nhan nghe thấy truyền đến từ đằng sau tiếng nói của Triệu Húc, khi hắn quay người lại, nhìn thấy Triệu Húc mặt đỏ vì rượu đứng đằng sau, vẻ mặt có chút lo lắng, lúc nãy y luôn diễn kịch ở bên ngoài, không có thời gian chú ý đến hành động của bọn họ.
- Thành công rồi, một đến ba tháng nữa, cùng lắm chưa đến một năm, đại huynh hãy đợi tin cái chết của Trương Nhân Tiên đi!
Triệu Nhan hào hứng nói, kiến thức chính là sức mạnh, chỉ cần dùng đúng chỗ, kiến thức cũng có thể biến thành vũ khí giết người không dao, đợi đến khi dung dịch trong kim tiêm vào người Trương Nhân Tiên phát tác, e rằng Đại La Kim Tiên cũng không cứu nổi gã!
Ps: Mọi người hãy đoán xem chất lỏng đó là gì?
Gợi ý: thứ này không khó để có, hơn nữa cực kì nguy hiểm, khi thật sự phát tác đến đời sau cũng không có thuốc cứu.
Đối với sự tức giận của Triệu Nhan, Hoàng Ngũ Đức cùng hắn trốn trong mật phòng an ủi:
- Quận vương yên tâm, tên Trương Nhân Tiên này cũng chỉ là uống say, không ngờ lại dùng kế ly gián nông cạn như vậy, dựa vào trí tuệ và lòng độ lượng của Dĩnh vương, còn sự tin tưởng đối với quận vương, tuyệt đối sẽ không trúng kế ly gián của y!
Hoàng Ngũ Đức quả thực hiểu rõ Triệu Húc, Triệu Húc ở giữa đại điện sau khi nghe xong lời của Trương Nhân Tiên, mỉm cười trả lời:
- Tam đệ say mê thi họa, trước nay không thích những lễ nghĩa này, hơn nữa mấy ngày trước ta nghe tam đệ nói, đệ ấy từng gặp mặt Trương phó sứ trên phố, phó sứ có ý thăm hỏi tam đệ, lại bị tam ca nhi từ chối, tam đệ nhờ đại ca là ta thay mặt đệ ấy tạ lỗi với Trương phó sứ, không phải đệ ấy không muốn kết giao với ngài, mà tam đệ lười biếng quen rồi, thực sự không có phúc nhận lấy ý tốt của Trương phó sứ!
Lúc trước khi bàn bạc đối phó với Trương Nhân Tiên, Triệu Nhan kể chuyện gặp mặt y hôm đó, bây giờ lại bị chính Triệu Húc lấy ra phản bác lại Trương Nhân Tiên. Tuy ngữ khí vô cùng nhu hòa, nhưng ý tứ lại thẳng thắn vạch trần Trương Nhân Tiên đã sớm có mưu đồ gây rối từ trước, châm ngòi mâu thuẫn quan hệ huynh đệ giữa họ.
Triệu Húc vừa nói ra lời, quần thần Đại Tống lập tức hiểu rõ sự tình, ánh nhìn sứ đoàn Liêu quốc lộ ra vài phần khinh miệt và cảnh giác, đến việc chia rẽ nội bộ các hoàng tử mà chúng cũng làm ra được, còn có thủ đoạn gì chúng không dám làm chứ?
Trương Nhân Tiên không ngờ rằng ngôn từ và lời phản pháo của Triệu Húc lại sắc bén như vậy, nhưng y cũng là người biết đối nhân xử thế, đối mặt với ánh mắt khinh miệt và cảnh giác của quần thần Đại Tống, mặt không đổi sắc, cười nhếch mép nói:
- Hóa ra quận vương điện hạ vẫn còn nhớ tới tại hạ, lại khiến Trương mỗ được sủng ái vừa mừng vừa sợ, đáng tiếc quy định của Đại Tống quá nhiều, khiến quận vương không thể kết giao với tại hạ, nếu không Trương mỗ nhất định sẽ có thêm một người bạn chí cốt!
- Phì! Bạn tốt cái mẹ nhà ngươi!
Triệu Nhan ở trong mật phòng lẩm bẩm chửi rủa lần nữa, lần đầu tiên hắn gặp một người mặt dày như vậy, thật mất mặt dám nói mình là bạn chí cốt của y, khó trách có người nói những người làm chính trị đều mặt dày, giống như loại người như Trương Nhân Tiên nếu để mặc y phát triển, e rằng thành tựu sau này tuyệt đối không thua kém cha y, nhưng đáng tiếc sau hôm nay, y sẽ không còn cơ hội nữa.
Tuy câu nói của Trương Nhân Tiên khiến không khí yến tiệc trùng xuống, nhưng quan hệ giữa hai nước vốn dĩ chính là sự lục đục đấu đá không ngừng. Vì vậy cũng không ai để tâm, Triệu Húc càng như vậy, vẫn điềm nhiên chúc rượu sứ đoàn Liêu quốc, những vũ công ở giữa đại điện càng nhảy múa tưng bừng, có phong cảnh hữu tình, mĩ nữ, rượu ngon, những sứ giả Liêu quốc đương nhiên không thể cự lại, từng người uống đến trời chao đất đảo, cho dù bọn họ có đều uống say cũng sẽ có người đưa họ trở về an toàn, hơn nữa họ là sứ thần Liêu quốc, vốn dĩ không cần lo lắng an toàn của bản thân.
Trương Nhân Tiên vốn đã ngà ngà say, lúc nãy muốn châm ngòi kích nổ mối quan hệ của Triệu Húc và Triệu Nhan nhưng không thành, điều này khiến y có chút buồn bực, hơn nữa trước giờ y luôn rất thích rượu, cuối cùng lại không cầm được mà uống thêm vài ly. Kết quả đến cuối bữa tiệc, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, hận không thể lập tức nằm xuống đánh một giấc.
Mặt khác dưới ánh mắt lờ đờ mông lung, Trương Nhân Tiên phát hiện sứ giả Liêu quốc bên y đều say khướt cả, đến một võ sĩ tửu lượng tốt nhất cũng nhanh chóng uống gục. Quan thần Đại Tống đối diện cũng không khá hơn, thậm chí đến Triệu Húc đang ngồi phía trên cũng ngà ngà say. Cuối cùng Trương Nhân Tiên cũng không chống cự được nữa, đầu gục xuống bàn, miệng lẩm bẩm một tiếng:
- Rượu này thật ghê gớm.
Sau đó cũng dần dần chìm vào giấc ngủ.
- Lão Hoàng, liều thuốc bí mật của ngươi thật lợi hại, chỉ dựa vào rượu mạnh thì không thể khiến chúng say nhanh như vậy!
Triệu Nhan nấp sau mật phòng thấy sứ đoàn Liêu quốc say lảo đảo, đặc biệt là Trương Nhân Tiên cuối cùng cũng uống say, vui vẻ tán dương Hoàng Ngũ Đức đứng bên cạnh.
- Ha ha, thuốc của lão nô không đáng nhắc đến, nó vốn chỉ là một loại thuốc bổ an thần ngủ ngon mà thôi, hơn nữa nhờ sự kích thích của rượu mạnh, sẽ khiến cho người ngủ càng sâu và nhanh hơn, nói đến đây vẫn là kế sách của quận vương thật thỏa đáng, đầu tiên là lợi dụng việc người Liêu thích rượu mạnh, trong yến hội chuẩn bị loại rượu hảo hạng như Thiêu Đao Tử, khiến cho bọn họ mê mẩn như vậy, cứ thế này cho dù ngày mai chúng tỉnh lại, cũng chỉ nghĩ rằng mình uống hơi nhiều, nồng độ rượu lại cao, chắc chắn sẽ không bị nghi ngờ!
Hoàng Ngũ Đức tâm phục khẩu phục ca ngợi Triệu Nhan, đồng thời ông cũng âm thầm cảm thấy đáng tiếc, đáng tiếc vì Triệu Nhan là quận vương, nếu gia nhập vào Hoàng thành thi của bọn họ, chỉ dựa vào năng lực lên kế hoạch này, nói không chừng sau này sẽ trở thành người nối nghiệp của ông.
May thay Triệu Nhan không đọc được suy nghĩ của người khác, không thì nếu biết Hoàng Ngũ Đức lại dám muốn cho hắn kế tục dòng dõi, chắc chắn sẽ đánh chết ông ta, vì những người đứng đầu Hoàng thành ti đều là hoạn quan, ở nhà hắn vẫn còn có một nương tử xinh đẹp còn chưa động phòng, cho dù có đưa hắn quyền lực lớn hơn nữa hắn cũng không bao giờ làm thái giám.
Tuy là quốc yến, nhưng cũng là tiệc đưa tiễn, trong yến hội không nên bàn chính sự, những người tham gia buổi tiệc đều thoải mái ăn uống, nhưng nồng độ cồn trong Thiêu Đao Tử quá cao, lại bỏ thêm thuốc ngủ an thần, vì vậy từng người một say gục, lúc này yến hội cũng kết thúc, một đội thị vệ chạy vào, đưa từng người say mèm lên xe ngựa trở về.
- Cốc cốc~
Cùng với một tràng tiếng gõ cửa, bên ngoài vang lên tiếng nói của một thị vệ:
- Hoàng công công, chúng tiểu nhân đã kiểm tra rồi, họ thực sự đã say, bây giờ đã bất tỉnh nhân sự, mời Hoàng công công dặn dò tiếp theo nên làm thế nào!
Hoàng Ngũ Đức nghe xong không trả lời, mà quay đầu nhìn Triệu Nhan, những gì Triệu Nhan dặn dò ông làm trước đó đều đã hoàn thành, tiếp theo phải xem Triệu Nhan tiến hành như thế nào?
Triệu Nhan lúc này chỉ cười mỉm, sau đó lấy từ trong người ra một chiếc hộp gỗ, nhẹ nhàng mở nắp, bên trong lập tức tỏa ra một hàn khí lãnh lẽo, hóa ra bên trong có chứa nhiều tảng băng chưa tan hết, mà trên mặt băng, có đặt một bơm tiêm, trong đó còn non nửa một thứ chất lỏng trong suốt.
Triệu Nhan cầm lấy bơm tiêm, mỉm cười nói với Hoàng Ngũ Đức:
- Ông cho người mang thứ này đi, lặng lẽ đâm kim tiêm này vào chân đối phương, nhớ không nên quá sâu, sau đó đẩy cần ở phía sau, lúc đẩy cũng không được quá nhanh, chỉ cần tiêm dung dịch bên trong vào cơ thể của đối phương là được rồi!
- Đơn... đơn giản như vậy sao?
Hoàng Ngũ Đức không dám tin, trước đây ông cho dù thế nào cũng không tưởng tượng được, cách giết người xa ngàn dặm lại đơn giản như vậy.
- Chỉ đơn giản vậy thôi, mấu chốt là phải thần không biết quỷ không hay tiêm thứ bên trong vào cơ thể chúng, sau đó các ngươi chỉ cần chờ tin tốt là được rồi!
Triệu Nhan hai tay đan vào nhau nói, còn về dung dịch trong bơm tiêm là gì, hắn tuyệt đối không nói cho bất cứ ai.
Hoàng Ngũ Đức cũng biết cho dù mình có hỏi, Triệu Nhan cũng sẽ không hé răng nửa lời, vì vậy ông cũng không truy vấn nữa, lập tức cầm bơm tiêm đi ra ngoài cửa, thấp giọng đem những lời Triệu Nhan vừa dặn dò nhắc lại một lần nữa, đến khi tiểu thị vệ hiểu rõ cách làm, Hoàng Ngũ Đức mới để anh ta rời khỏi.
Triệu Nhan lúc này theo một lỗ được ngụy trang trong mật phòng quan sát bên ngoài, nhìn thấy những người uống say trong đại điện đều đã đưa đi, chỉ còn lại những người quá say, trong đó Trương Nhân Tiên thực ra không phải quá say, ít nhất y không nôn ra khắp người, nhưng là được cố ý giữ lại đến cuối cùng.
Sau đó là hai cận vệ trông rất bình thường đỡ Trương Nhân Tiên dậy, tất cả thoạt nhìn không có gì lạ, tuy nhiên khi tiểu cận vệ cúi xuống nâng đầu của Trương Nhân Tiên, lại cố tình nghiêng người để che tầm nhìn của người khác, sau đó tiểu nội thị còn lại nhấc phần chân rồi nhanh chóng lôi bơm kim từ trong người ra tiêm vào chân của Trương Nhân Tiên, sau đó chậm rãi đẩy cần xuống.
Lúc đang bị tiêm, Trương Nhân tiên say bất tỉnh nhân sự nhưng theo bản năng vẫn run lên một chút, sau đó không thấy nhúc nhích, vài giây ngắn ngủi, tiểu cận vệ kia đã tiêm được chất lỏng vào trong cơ thể của y, sau đó nhanh chóng rút kim tiêm về trong người, rồi cùng với tiểu cận vệ chắn trước mặt anh ta đỡ Trương Nhân Tiên lên xe ngựa phía bên ngoài.
Triệu Nhan trốn trong mật thất quan sát toàn bộ tiến trình, hơn nữa lúc nào cũng chú ý đến tình hình xung quanh, thấy rằng không ai phát hiện ra hành động của hai cận vệ kia, điều này khiến hắn vô cùng vui mừng, người được Hoàng Ngũ Đức tuyển chọn đều là những người tuyệt đối có thể tin tưởng, chỉ cần những tên đó không khai, thì không ai có thể biết mình đã hạ độc Trương Nhân Tiên, sau này đợi đến khi Trương Nhân Tiên phát bệnh, cũng sẽ không ai nghi ngờ Đại Tống.
Nhưng chuyện này chỉ được phép thành công không được thất bại, mối quan hệ giữa hai nước dùng chút quỷ kế cũng là điều bình thường, nhưng quan trọng nhất là thế lực của đối phương, hiện nay sức mạnh của Đại Tống không bằng Liêu quốc, chỉ có thể báo thù bằng cách lén lút thế này, đợi đến khi nước ta mạnh hơn nước Liêu, đặc biệt là quân sự, thì đâu cần phải dùng loại thủ đoạn này nữa, trực tiếp chỉ huy quân đội đe dọa chúng thôi, giống như việc Liêu quốc đang làm với Đại Tống ta vậy.
- Tam đệ, kế hoạch đã thành công chưa?
Bỗng nhiên Triệu Nhan nghe thấy truyền đến từ đằng sau tiếng nói của Triệu Húc, khi hắn quay người lại, nhìn thấy Triệu Húc mặt đỏ vì rượu đứng đằng sau, vẻ mặt có chút lo lắng, lúc nãy y luôn diễn kịch ở bên ngoài, không có thời gian chú ý đến hành động của bọn họ.
- Thành công rồi, một đến ba tháng nữa, cùng lắm chưa đến một năm, đại huynh hãy đợi tin cái chết của Trương Nhân Tiên đi!
Triệu Nhan hào hứng nói, kiến thức chính là sức mạnh, chỉ cần dùng đúng chỗ, kiến thức cũng có thể biến thành vũ khí giết người không dao, đợi đến khi dung dịch trong kim tiêm vào người Trương Nhân Tiên phát tác, e rằng Đại La Kim Tiên cũng không cứu nổi gã!
Ps: Mọi người hãy đoán xem chất lỏng đó là gì?
Gợi ý: thứ này không khó để có, hơn nữa cực kì nguy hiểm, khi thật sự phát tác đến đời sau cũng không có thuốc cứu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.