Bắc Tống Nhàn Vương

Chương 125: Hương Tích yến trong chùa Hương Tích

Bắc Minh Lão Ngư

25/06/2020

Màn đêm dần dần buông xuống, thành Khai Phong phồn hoa vốn không yên tĩnh, trên đường phố giăng đèn kết hoa lẫn với tiếng ăn uống, thoạt nhìn tưởng như náo động hơn ban ngày, kể từ năm ngoái sau khi thành Khai Phong gỡ bỏ lệnh giới nghiêm, cuộc sống thành Khai Phong về đêm mới bộc phát ra sức sống rất khó tưởng tượng, từ khi bắt đầu lên đèn liên tục đến hết ngày hôm sau, toàn bộ thành Khai Phong đều trong cuộc sống sinh động.

Triệu Nhan ngồi ở trên xe ngựa vừa đi vừa thưởng thức cảnh đêm ở thành Khai Phong, mặc dù đã xuyên việt đến Đại Tống mấy tháng rồi, nhưng đây mới là lần thứ hai hắn đi trên đường ở thành Khai Phong vào ban đêm, lần trước là sau khi hắn tiến cung ẩu đá với Vương Sân, kết quả là khi ra ngoài đã là nửa đêm, chỉ là lúc đó đang lo lắng đế bệnh của công chúa Bảo An, cho nên căn bản không có tâm trạng thưởng ngoạn, hiện tại công chúa Bảo An đã rời Vương Sân, bên cạnh Triệu Nhan cũng không có chuyện phiền lòng, tâm tình tự nhiên hoàn toàn bất đồng.

Thấy cảnh đêm lên đèn của hậu thế, Triệu Nhan cũng đối với cảnh đêm ngàn năm trước mắt cảm thấy vô cùng mới lạ, chỉ thấy hai bên đường cửa hàng đều treo đèn lồng, tiểu nhị đứng ở cửa mời khách, cửa hàng hai bên đều là các món ăn vặt nóng hổi, bây giờ cũng chính là giờ ăn cơm, hầu như các gian hàng đều không ít khách, sĩ tử thân mặc áo choàng với người buôn bán cởi trần đều cùng một chỗ, mặc dù khác thân phận, nhưng cũng không ảnh hưởng lẫn nhau.

- Tam ca đừng xem nữa, đợi đến tết Nguyên Tiêu, thành Khai Phong mới thật sự náo nhiệt, bây giờ vẫn sớm, thời tiết hôm nay cũng lạnh rồi trên đường cũng tiêu điều đi nhiều, đến mấy cô nương cũng tìm không thấy, căn bản cũng không có gì xem.

Đúng lúc này, Tào Tung ngồi trong xe mở lời, bởi vì cảm tạ Triệu Nhan lần trước vì y chân dung. Vì lẽ đó Tào Tung ngày hôm nay mời khách, hơn nữa địa điểm mời khách cũng thập phần thần bí, trước đó cũng không có nói cho Triệu Nhan, thậm chí còn cố ý chọn buổi tối vào thành, điều này làm cho Triệu Nhan cũng hết sức tò mò.

- Cửu ca nhi, địa điểm ngươi mời khách không thể là thanh lâu chứ, bằng không tại sao phải chờ buổi tối mới ra ngoài?

Triệu Nhan lúc này cũng đem tầm mắt từ bên ngoài dời lại đây, sau đó nhìn Tào Tung cười hỏi.

- Khà khà, Tam ca nhi lần này ngươi lại đoán sai rồi, địa điểm Cửu ca mời khách không những không phải thanh lâu, trái lại là một toà chùa miếu.

Lúc này ngồi ở bên cạnh Hô Diên Bình cũng mở miệng cười nói. Y cùng Tào Tung từ trước đến giờ đều là ra có nhau vào cũng có nhau, nếu không biết hai người bọn họ đều chỉ thích nữ nhân, Triệu Nhan chỉ sợ cũng phải cho rằng bọn hắn có quan hệ gì đó mà không thể cho ai biết.

- Chùa miếu? Hai người các ngươi có lầm hay không, chẳng lẽ buổi tối các ngươi mời ta đến gặp hòa thượng?

Triệu Nhan nghe đến đó có chút tức giận nói. Nếu là đi thanh lâu, hắn tuy rằng tự xưng là giữ mình trong sạch. Nhưng nể mặt hai người Tào Tung, ngược lại không ngại kiến thức một phen, có điều đi chùa miếu xem hòa thượng lại có chút quá đáng. Trời lạnh như thế, hắn còn không bằng trực tiếp về nhà ngủ.

Nhìn thấy Triệu Nhan có vẻ không vừa ý, Hô Diên Bình cùng Tào Tung nhìn nhau cười một tiếng nói:

- Tam ca nhi yên tâm, ai nói đi chùa miếu nhất định phải gặp hòa thượng? Chúng ta lần này đi chùa miếu chẳng những có mỹ thực, hơn nữa còn có mỹ nữ.

- Mỹ thực? Mỹ nữ?

Triệu Nhan nghe đến đó sửng sốt một chút:

- Hòa thượng không phải đều ăn chay sao, nơi nào có mỹ thực? Cho tới mỹ nữ càng không thể, đợi chút, hai người các ngươi sẽ không mang ta đi đến tất cả đều là chùa miếu của ni cô chứ?

Triệu Nhan nói xong lời cuối cùng lại nghĩ đến một khả năng, lập tức tỏ rõ vẻ cười dâm đãng suy đoán, hắn nhớ tới cổ đại có vài nữ đạo sĩ và ni cũng mang tiếng là người xuất gia, trên thực tế lại là thanh lâu kỹ quán, hơn nữa ở ngay dưới mắt thần tiên cùng Phật tổ cũng làm việc này, càng kích thích khoái cảm của nam nhân, vì lẽ đó đám nữ đạo sĩ cùng ni cô làm chuyện này ngày càng tốt, đương nhiên giá cả cũng đắt giá hơn chút.



Chẳng qua lời Triệu Nhan vừa nói, tuyệt nhiên Hô Diên Bình hai người nhất trí khinh bỉ, chỉ thấy Tào Tung càng là một mặt chính khí nói:

- Tam ca nhi, huynh làm sao có thể nghĩ ta xấu xa như vậy, lần này ta dẫn huynh đi nhưng là chính kinh chùa miếu, bên trong người xuất gia cũng chỉ có hòa thượng, ngươi tuyệt đối không thể coi khinh toà chùa miếu này, người khác muốn vào cũng không vào được, ta cũng phải tốn nhiều sức lực mới đưa được ba người vào, mỹ nữ còn ngày hôm nay, cũng càng không đơn giản, đến lúc đó ngươi thấy nhất định sẽ giật nảy cả mình!

Nghe được lời Tào Tung, càng khiến Triệu nhan thêm hết sức hiếu kỳ, hắn thực sự không nghĩ ra được bên trong chùa có cái gì, đến Tào Tung cùng Hô Diên Bình là công tử đi vào đều phải tranh giành? Phải biết ngay cả chùa Đại Tướng Quốc nổi danh nhất trong thành cũng để mọi người tự do ra vào.

Triệu Nhan trong lòng hiếu kỳ, tự nhiên không nhịn được muốn hỏi, nhưng đáng tiếc Tào Tung cùng Hô Diên Bình lúc này nhưng ngặt một nỗi lại như đặt lên giá, bất luận Triệu Nhan hỏi làm sao, bọn hắn đều là một mặt thần bí nói:

- Đợi lát nữa đi thì biết.

Cuối cùng Triệu Nhan tức giận cũng không hỏi nữa, hắn cũng muốn xem thử xem, hai người này ngày hôm nay dự định giở trò quỷ gì?

Xe ngựa của bọn Triệu Nhan đi xuyên qua phố Đông Thập Tự, sau đó hướng nam quẹo vào phố Bảo Khang Môn, Đại Tướng Quốc tự nổi danh trên đời nằm ngay phía tây phố này, tuy nhiên xe ngựa của bọn họ đi qua cửa Đại Tướng Quốc tự, cũng không dừng lại, sau đó lại đi qua bên sông trên cầu Tướng Quốc Tự, cuối cùng lại đến điểm giao giữa phố Bảo Khang Môn với phố Nhai Viện, xe ngựa từ nơi này quẹo vào một cái hẻm nhỏ, sau đó bảy lần quặt tám lần rẽ vài vòng, cuối cùng thật sự dừng lại ở trước cửa ngôi đền diện tích cũng không to không nhỏ.

- Hương Tích tự?

Triệu Nhan theo Tào Tung hai người xuống xe ngựa, sau đó ngẩng đầu nhìn mặt tấm biển trên cửa chính chùa miếu, kết quả phát hiện tiểu chùa miếu này tên là Hương Tích tự, tên ngôi chùa này hắn chưa từng nghe qua, còn nơi này càng là lần đầu tiên tới.

- Còn lo lắng làm gì, chúng ta cũng mau vào đi thôi, xem bên ngoài này có mấy chiếc xe ngựa, không chừng còn có người đến sớm hơn chúng ta.

Tào Tung lúc này vỗ bả vai Triệu Nhan một cái nói, lúc này Triệu Nhan cũng mới phát hiện, trước cửa ngôi đền cũng đã đỗ mấy chiếc xe ngựa, trên xe mấy phu xe đang vây quanh góc tường nơi đó sưởi ấm, nhìn có vẻ chủ nhân của bọn họ cũng đều đã đi vào rồi.

Triệu Nhan ngày hôm nay cảm giác chuyện này có chút quỷ dị, chẳng qua cũng đã đến rồi, hơn nữa Tào Tung cùng Hô Diên Bình cũng tuyệt đối sẽ không hãm hại hắn, vì lẽ đó do dự một chút cũng rốt cục cất bước tiến vào, sau đó Tào Tung tự mình gõ cửa, kết quả không chỉ trong chốc lát, liền nghe đến bên trong truyền đến một loạt tiếng bước chân, ngay sau đó cửa chùa bị mở ra, từ bên trong đi ra một tiểu hòa thượng, đầu tiên là hướng về ba người Triệu Nhan thi lễ một cái, lúc này mới lên tiếng nói:

- Cung nghênh ba vị thí chủ, không biết thí chủ có mang thiệp mời?

- Thiệp mời ở chỗ của ta, thỉnh cầu tiểu sư phụ dẫn đường!

Tào Tung tiến lên hồi đáp, đồng thời từ trong lòng ngực lấy ra ba tấm thiệp mời, nhanh mắt Triệu Nhan phát hiện, trên ba tấm thiệp mời này không có chữ gì, chỉ vẽ ra một hòa thượng đầu trọc, so với loại thiệp mời bình thường hoàn toàn khác nhau.

Chỉ thấy tiểu hòa thượng kia tiếp nhận thiệp mời kiểm tra một hồi, sau đó một tay hướng về ba người Triệu nhan lần thứ hai thi lễ một cái nói:



- Ba vị mời vào, Liễu Không sư huynh đang làm bếp chuẩn bị ở phía sau, tạm thời không cách nào gặp khách, nhưng hiện nay mấy vị khách nhân đã đến rồi, ba vị có thể cùng mấy vị khách nhân vừa nói chuyện vừa chờ một chút!

Tiểu hòa thượng nói xong, xoay người dẫn theo ba người Triệu Nhan đi vào chùa, mà Triệu Nhan thừa cơ hội này nhẹ giọng đối với Tào Tung hỏi:

- Cửu ca nhi, cái tên Liễu Không sư huynh mà tiểu hòa thượng vừa nói là ai, nghe ý của y nói, hình như món ăn ngày hôm nay của chúng ta do Liễu Không chuẩn bị?

- Khà khà, vị Liễu Không đại sư này không phải là người bình thường, một lúc nữa huynh gặp sẽ biết, ngoài ra hôm nay cũng có mấy người khách mời đã đến rồi, nói không chừng trong đó còn có người quen chúng ta đấy.

Tào Tung cái tên khiếu hóa này bán lời làm người ta tức muốn chết, Triệu Nhan tức giận thật muốn đạp gã một cước.

Tiểu hòa thượng dẫn theo Triệu Nhan bọn họ đi qua tiền điện, sau đó lại chuyển qua mấy chỗ hành lang, lúc này Triệu Nhan mới phát hiện, tòa Hương Tích tự này tuy rằng diện tích không lớn, nhưng bên trong kiến trúc lại cực kỳ tinh xảo, hành lang đình đài cũng là cấu tứ sáng tạo, lợi dụng không gian nơi này vô cùng hợp lý, làm cho Triệu Nhan thậm chí có cảm giác tới một đường ngoắt nghéo sâu thẳm.

Chuyển qua hai tầng sân sau, Triệu Nhan bọn hắn rốt cục đi tới ngoài cửa một thiện phòng phía sau Hương Tích tự, chỉ thấy bên trong đèn đuốc sáng choang, mơ hồ còn truyền đến tiếng mấy người nói chuyện, đợi đến Triệu Nhan bọn hắn đi vào thiện phòng mới phát hiện, thì ra trong phòng có bốn nam hai nữ đang ngồi, càng làm cho Triệu Nhan kinh ngạc chính là, trong sáu người này hắn nhận ra hơn một nửa.

- Tử Chiêm huynh, Tử Do huynh, Bá Thời huynh, các huynh tại sao lại ở chỗ này?

Triệu Nhan hơi kinh ngạc, trong bốn nam tử hắn nhận ra ba người, phân biệt là Tô Thức, Tô Triệt cùng Lý Công Lân, một nam tử khác là một hòa thượng lớn mập, nhìn qua cũng khoảng ba mươi tuổi, mặt mũi hiền lành, ngồi ở chỗ đó tự nhiên một phen khí độ cao tăng.

Về phần hai cô gái xinh đẹp còn lại, một người trong đó được xưng Đệ nhị hành thủ của Đông Kinh Tiết Ninh Nhi, bây giờ vừa lúc cười nhìn hắn, Triệu Nhan cũng chỉ đành gật gù cười với nàng, mà khi hắn nhìn thấy nữ tử thứ hai thì, cũng không khỏi sửng sốt, chỉ thấy đối phương trên người mặc một bộ y phục đơn giản, đầu cài lược như tóc mây, da trắng nõn nà, mắt như thu thủy, mày ngài dài nhỏ nhìn như núi xa, quả nhiên cũng là một vị đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, hơn nữa so với Tiết Ninh Nhi trên người có thêm một luồng khí lạnh, lại được chiếu dưới ánh trăng, nhìn qua thật sự dường như Nguyệt cung tiên tử.

- Ha ha, vừa nãy ta vẫn cùng Bá Thời nói tới tác phẩm hội họa của Quận Vương, không ngờ tới Quận Vương thật sự cũng tham gia Hương Tích yến lần này, thực sự là quá trùng hợp rồi!

Ngay khi Triệu Nhan đánh giá khuôn mặt đẹp của mỹ nữ, Tô Thức lúc này cũng đi tới cười nói.

Nghe được lời Tô Thức, Triệu Nhan lúc này mới giật mình tỉnh lại, lập tức cũng cười hướng về Tô Thức chắp tay nói:

- Thì ra nơi này gọi là Hương Tích yến, ta cũng là vừa mới biết, ngày hôm nay là người bạn thân bên cạnh ta mời đến, cho nên mới đi tới nơi này, không ngờ tới cùng các vị hội ngộ, nói cũng thật là có duyên.

Triệu Nhan nói vừa dứt lời, Lý Công Lân cùng Tô Triệt cũng đều tiến lên chào hỏi, mà hòa thượng lớn mập kia cũng cùng Tô Triệt đứng chung một chỗ, xem ra bọn hắn hẳn là người quen, chẳng qua không chờ bọn hắn giới thiệu lẫn nhau, chọt nghe Tiết Ninh Nhi ngồi đối diện bọn họ bỗng nhiên cười nói:

- Quận Vương Điện hạ, ngài còn nợ tiểu nữ tử một bức họa, không biết lúc nào có thể vẽ tranh cho tiểu nữ tử? am quận vương nhìn thấy bức tranh thứ nhất của Tào Tung hết sức hài lòng, đáng tiếc sau đó lại bị Tào Tung âm thầm đánh tráo, kết quả khi đưa đến tay vị tiểu quận chúa lại là một bức họa khác.

Nhìn bức họa vẽ Tào Tung đáng khinh kia, ánh mắt luôn cao của tiểu quận chúa kiên quyết không đồng ý thành thân, kết quả hôn sự này cứ như vậy thất bại, vì thế Tào Tung quyết định mở tiệc chiêu đãi Triệu Nhan ở một nơi đặc biệt khác, dùng cái này để tỏ lòng cảm tạ của mình. Vừa vặn Triệu Nhan cũng rất muốn đi ra ngoài, vì thế cũng vui vẻ đồng ý, đáng tiếc hắn cũng không biết rằng, chính bởi vì chuyện này của Tào Tung lại khiến hắn rước lấy một đống phiền toái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bắc Tống Nhàn Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook