Chương 2579: Cha của y gọi là Lý Cương (2)
Nam Hi
11/01/2018
- Bởi vì lúc đó đúng lúc hoàng hôn, cho nên thảo
dân không dám nói là nhìn xem cực kỳ rõ ràng, nhưng nếu để cho thảo dân
nhìn thấy người này một lần nữa, thì nhất định có thể nhận ra được.
- Nói như vậy, trước đó ngươi đã nhận thức tam công tử nhà Viện trưởng Tư Pháp Viện sao?
Bành Lỗi lắc đầu nói: - Thảo dân không biết.
Triệu Chấp nói:
- Vậy thì kỳ quái, ngươi đã không biết, vì sao lại một mực chắc chắn người nọ chính là tam công tử con Viện trưởng Tư Pháp Viện được?
Bành Lỗi nói: - Thảo dân tuy rằng không biết, nhưng là có người nhận thức, trong thôn của thảo dân có hai người lái đò vừa đúng lúc làm việc trở về, đột nhiên gặp được người này, người này còn đụng vào một người lái đò trong số hai người này, vừa vặn hai người lái đò kia cũng từng chở qua người này, bọn họ liếc mắt một cái đã lập tức nhận ra người nọ chính là tam công tử Lý Hiền nhà Viện trưởng Tư Pháp Viện, thảo dân cũng cố ý hỏi qua cách ăn mặc của người nọ, hình dung từ miệng của bọn họ cùng những gì thảo dân nhìn thấy giống nhau như đúc, hơn nữa canh giờ địa điểm đều cực kỳ trùng khớp, vì vậy thảo dân dám đoán chắc rằng người chạy từ trong ngôi miếu đổ nát ra chính là Lý Hiền.
Nhị đệ của Bành Lỗi lại nói: - Hơn nữa trong khoảng mấy tháng gần đây, có không ít thôn dân trong thôn của chúng ta đều nhìn thấy một công tử ca mặc hoa phục tới phụ cận nhà ta nhìn lén tam muội của ta, căn cứ những gì bọn họ hình dung, cộng thêm tuổi, thân hình của Lý Hiền, thì đều không kém bao nhiêu cả.
Triệu Chấp lập tức sai người đi tìm hai người lái đò kia đến đây, lại sai người đi Đề Hình Ti tìm một pháp viện quan đến khám nghiệm cho người chết, rồi sau đó lại nói: - Chuyện này xảy ra vào chạng vạng ngày hôm trước, vì sao tận hôm nay các ngươi mới đến báo án?
Bành Đại Thụ nói với vẻ mặt áy náy: - Đây chính là tam công tử của Viện trưởng Tư Pháp Viện, thảo dân nguyên bản không dám đến đây cáo trạng, nhưng vợ ta cứ luôn khóc rống tại nhà, nói rằng nên giải oan cho con gái, cho nên chúng ta mới thương lượng tới nơi này cáo trạng.
Triệu Chấp gật đầu, tuy rằng sắc mặt của y không có gì thay đổi, nhưng trong lòng lại cực kỳ hối hận, không nên khiến cho dân chúng vào đây dự thính, bời vì việc này ảnh hưởng nghiêm trọng đến thanh danh của Tư Pháp Viện, y nói: - Các ngươi cứ đứng lên trước đi, ở đây nghỉ ngơi một chút, đợi hai nhân chúng kia đến đây rồi lại thẩm tra tiếp.
Ngay sau đó, y lại sai người dâng lên một ít điểm tâm, còn chính y thì lại đứng dậy quay vào nội đường.
Vị Chủ bộ kia đi theo tiến vào, hỏi Triệu Chấp: - Đại nhân, có cần phải báo cho Lý Viện trưởng biết không?
Triệu Chấp lắc đầu nói: - Tạm thời trước mắt đừng báo, đợi hai người lái đò kia đến đây rồi nói sau.
Chủ bộ kia lại hỏi tiếp: - Nếu đúng là như thế, đại nhân định giải quyết như thế nào?
Triệu Chấp thở dài nói: - Ta đây cũng đang suy nghĩ vấn đề này, nếu như bằng chứng vững như núi, vậy thì chúng ta tất nhiên là không thể thiên vị cho tư nhân làm việc trái pháp luật rồi, nhưng vấn đề ở chỗ, nếu như Lý Hiền thật sự phạm phải sai lầm lớn đến vậy, sẽ làm ảnh hưởng đến Lý Viện trưởng, điều này cực kỳ bất lợi với Tư Pháp Viện, đây mới là điều ta lo lắng nhất đấy.
Đại Lý Tự, Tư Pháp Viện, Lập Pháp Viện tuy rằng chỉ là hỗ trợ lẫn nhau, nhwung là trong một hệ thống tư pháp, việc này sẽ gây ra phản ứng dây chuyền đấy.
Qua ước chừng nửa canh giờ, quan Pháp y đã kiểm nghiệm xong, đi vào hậu đường, báo cáo với Triệu Chấp: - Thẩm phán đại nhân, bởi vì trước đó người nhà của nạn nhân đã từng động tới thi thể của người chết, vì vậy có rất nhiều chứng cớ đều không thể chứng nhận được, điều duy nhất có thể chứng minh đó là người chết bị người khiến cho ngạt thở dẫn đến cái chết, hơn nữa, trên người có nhiều ngấn thương tích, trước khi chết hẳn là đã phát sinh giãy dụa, nhưng vẫn chưa thi gian, tuy nhiên căn cứ vào lời khai của người nhà nạn nhân, không thể bài trừ khả năng hung thủ thi gian chưa toại, cho nên giết chết nạn nhân được.
Triệu Chấp cau mày hỏi: - Cũng chỉ có thế thôi sao?
Quan Pháp y kia gật đầu nói: - Trước mắt chỉ có thể kiểm nghiệm đến thế, chủ yếu vẫn là trước đó người nhà của nạn nhân cũng không tính toán báo quan, chuẩn bị chôn cất người chết, bởi vậy đã phá hủy không ít chứng cứ.
Triệu Chấp nhéo nhéo cái trán, nói: - Được rồi, ta đã biết, ngươi đi xuống trước đi.
- Vâng.
Lại qua gần một canh giờ, một sai nha đi đến, ôm quyền nói: - Bẩm báo đại nhân, đã mang hai người lái đò kia đến đây, tuy nhiên vào thời điểm ty chức tiến đến nhà bọn họ, hai người bọn họ đang thu thập hành lý, dường như là tính toán đi xa nhà.
- Hả?
Triệu Chấp nhíu mày nói: - Đi xem sao.
Lại thăng đường một lần nữa, Triệu Chấp ngồi vào ghế ngồi, ánh mắt đảo qua hai người đàn ông phía dưới kia, lập tức gõ mộc chùy, hỏi: - Phía dưới là người nào?
- Đại nhân, chúng ta không biết gì cả.
- Đúng vậy a, đúng vậy a, chúng ta không biết gì cả.
Hai người lái đò kia lập tức kích động kêu to lên.
Bành Đại Thụ lập tức nói: - Các ngươi --- các ngươi sao có thể như vậy, hôm trước rõ ràng nói cho ta rằng, trên đường gặp được tam công tử Lý Hiền con Viện trưởng Tư Pháp Viện, gã còn đụng thoáng phải Thủy Nhị ca cơ mà.
- Bành Đại Thụ, ngươi đừng có ăn nói bừa bãi, chúng ta --- chúng ta nói với ngươi lúc nào chứ.
- Đủ rồi.
Triều chấp gõ mạnh chùy, trầm mi nói: - Huynh đệ hai người các ngươi biết đây là nơi nào không? Bản quan khuyên các ngươi tốt nhất là khai thật ra, nếu để cho bản quan biết các ngươi đang nói láo, vậy thì bản quan nhất định sẽ phán các ngươi tội quấy nhiễu công đường.
- Đại nhân tha mạng a!
- Đại nhân tha mạng a!
Hai người này chưa từng được đọc sách, không biết tội danh nhiễu loạn công đường là gì, nhưng mà nghe rất dọa người đấy, vì thế lập tức kêu to lên.
Triệu Chấp nói: - Vậy thì các ngươi phải thành thực trả lời vấn đề bản quan hỏi, tên họ của các ngươi là gì, nhà ở nơi nào?
Người bên trái hơi lớn tuổi hơn một chút trả lời: - Tiểu nhân tên là Thủy Thiên Lý, y là em trai ruột của ta, Thủy Vạn Lý, nhà ở thôn Mai Lâm, đời đời đều làm nghề lái đò, hai huynh đệ chúng ta cũng đều là người lái đò.
Triệu Chấp hỏi tiếp:
- Vậy các ngươi có nhận thức tam công tử Lý Hiền con của Viện trưởng Tư Pháp Viện không?
Hai huynh đệ liếc nhìn lẫn nhau.
- Còn không mau khai thực ra, chớ không phải là muốn bản quan dùng đại hình hầu hạ chứ.
Triệu Chấp đột nhiên quát to, kỳ thật hiện tại đã có tiêu chuẩn vô cùng rõ ràng về dùng hình rồi, tuy rằng không có hủy bỏ dùng hình, nhưng cũng không thể dùng lung tung, Triệu Chấp rõ ràng chính là muốn làm cho bọn họ sợ đấy.
Quả nhiên, hai người kia giật mình, Thủy Vạn Lý lập tức nói: - Nhận thức, nhận thức, đại nhân xin đừng dùng hình, huynh đệ chúng ta cũng từng có vài lần chở Lý Hiền công tử bọn họ dạo chơi sông Biện Hà.
Triệu Chấp lại hỏi: - Vào thời gian giờ mẹo ngày hôm trước, các ngươi có từng gặp qua Lý Hiền không?
- Tiểu --- tiểu nhân ---.
Thủy Vạn Lý bắt đầu thắt lại đầu lưỡi rồi.
Đúng lúc này, đột nhiên từ bên ngoài vang lên một tiếng nói vang dội: - Không cần làm khó bọn họ, ngày ấy ta xác thực là có gặp qua hai huynh đệ bọn họ.
- Nói như vậy, trước đó ngươi đã nhận thức tam công tử nhà Viện trưởng Tư Pháp Viện sao?
Bành Lỗi lắc đầu nói: - Thảo dân không biết.
Triệu Chấp nói:
- Vậy thì kỳ quái, ngươi đã không biết, vì sao lại một mực chắc chắn người nọ chính là tam công tử con Viện trưởng Tư Pháp Viện được?
Bành Lỗi nói: - Thảo dân tuy rằng không biết, nhưng là có người nhận thức, trong thôn của thảo dân có hai người lái đò vừa đúng lúc làm việc trở về, đột nhiên gặp được người này, người này còn đụng vào một người lái đò trong số hai người này, vừa vặn hai người lái đò kia cũng từng chở qua người này, bọn họ liếc mắt một cái đã lập tức nhận ra người nọ chính là tam công tử Lý Hiền nhà Viện trưởng Tư Pháp Viện, thảo dân cũng cố ý hỏi qua cách ăn mặc của người nọ, hình dung từ miệng của bọn họ cùng những gì thảo dân nhìn thấy giống nhau như đúc, hơn nữa canh giờ địa điểm đều cực kỳ trùng khớp, vì vậy thảo dân dám đoán chắc rằng người chạy từ trong ngôi miếu đổ nát ra chính là Lý Hiền.
Nhị đệ của Bành Lỗi lại nói: - Hơn nữa trong khoảng mấy tháng gần đây, có không ít thôn dân trong thôn của chúng ta đều nhìn thấy một công tử ca mặc hoa phục tới phụ cận nhà ta nhìn lén tam muội của ta, căn cứ những gì bọn họ hình dung, cộng thêm tuổi, thân hình của Lý Hiền, thì đều không kém bao nhiêu cả.
Triệu Chấp lập tức sai người đi tìm hai người lái đò kia đến đây, lại sai người đi Đề Hình Ti tìm một pháp viện quan đến khám nghiệm cho người chết, rồi sau đó lại nói: - Chuyện này xảy ra vào chạng vạng ngày hôm trước, vì sao tận hôm nay các ngươi mới đến báo án?
Bành Đại Thụ nói với vẻ mặt áy náy: - Đây chính là tam công tử của Viện trưởng Tư Pháp Viện, thảo dân nguyên bản không dám đến đây cáo trạng, nhưng vợ ta cứ luôn khóc rống tại nhà, nói rằng nên giải oan cho con gái, cho nên chúng ta mới thương lượng tới nơi này cáo trạng.
Triệu Chấp gật đầu, tuy rằng sắc mặt của y không có gì thay đổi, nhưng trong lòng lại cực kỳ hối hận, không nên khiến cho dân chúng vào đây dự thính, bời vì việc này ảnh hưởng nghiêm trọng đến thanh danh của Tư Pháp Viện, y nói: - Các ngươi cứ đứng lên trước đi, ở đây nghỉ ngơi một chút, đợi hai nhân chúng kia đến đây rồi lại thẩm tra tiếp.
Ngay sau đó, y lại sai người dâng lên một ít điểm tâm, còn chính y thì lại đứng dậy quay vào nội đường.
Vị Chủ bộ kia đi theo tiến vào, hỏi Triệu Chấp: - Đại nhân, có cần phải báo cho Lý Viện trưởng biết không?
Triệu Chấp lắc đầu nói: - Tạm thời trước mắt đừng báo, đợi hai người lái đò kia đến đây rồi nói sau.
Chủ bộ kia lại hỏi tiếp: - Nếu đúng là như thế, đại nhân định giải quyết như thế nào?
Triệu Chấp thở dài nói: - Ta đây cũng đang suy nghĩ vấn đề này, nếu như bằng chứng vững như núi, vậy thì chúng ta tất nhiên là không thể thiên vị cho tư nhân làm việc trái pháp luật rồi, nhưng vấn đề ở chỗ, nếu như Lý Hiền thật sự phạm phải sai lầm lớn đến vậy, sẽ làm ảnh hưởng đến Lý Viện trưởng, điều này cực kỳ bất lợi với Tư Pháp Viện, đây mới là điều ta lo lắng nhất đấy.
Đại Lý Tự, Tư Pháp Viện, Lập Pháp Viện tuy rằng chỉ là hỗ trợ lẫn nhau, nhwung là trong một hệ thống tư pháp, việc này sẽ gây ra phản ứng dây chuyền đấy.
Qua ước chừng nửa canh giờ, quan Pháp y đã kiểm nghiệm xong, đi vào hậu đường, báo cáo với Triệu Chấp: - Thẩm phán đại nhân, bởi vì trước đó người nhà của nạn nhân đã từng động tới thi thể của người chết, vì vậy có rất nhiều chứng cớ đều không thể chứng nhận được, điều duy nhất có thể chứng minh đó là người chết bị người khiến cho ngạt thở dẫn đến cái chết, hơn nữa, trên người có nhiều ngấn thương tích, trước khi chết hẳn là đã phát sinh giãy dụa, nhưng vẫn chưa thi gian, tuy nhiên căn cứ vào lời khai của người nhà nạn nhân, không thể bài trừ khả năng hung thủ thi gian chưa toại, cho nên giết chết nạn nhân được.
Triệu Chấp cau mày hỏi: - Cũng chỉ có thế thôi sao?
Quan Pháp y kia gật đầu nói: - Trước mắt chỉ có thể kiểm nghiệm đến thế, chủ yếu vẫn là trước đó người nhà của nạn nhân cũng không tính toán báo quan, chuẩn bị chôn cất người chết, bởi vậy đã phá hủy không ít chứng cứ.
Triệu Chấp nhéo nhéo cái trán, nói: - Được rồi, ta đã biết, ngươi đi xuống trước đi.
- Vâng.
Lại qua gần một canh giờ, một sai nha đi đến, ôm quyền nói: - Bẩm báo đại nhân, đã mang hai người lái đò kia đến đây, tuy nhiên vào thời điểm ty chức tiến đến nhà bọn họ, hai người bọn họ đang thu thập hành lý, dường như là tính toán đi xa nhà.
- Hả?
Triệu Chấp nhíu mày nói: - Đi xem sao.
Lại thăng đường một lần nữa, Triệu Chấp ngồi vào ghế ngồi, ánh mắt đảo qua hai người đàn ông phía dưới kia, lập tức gõ mộc chùy, hỏi: - Phía dưới là người nào?
- Đại nhân, chúng ta không biết gì cả.
- Đúng vậy a, đúng vậy a, chúng ta không biết gì cả.
Hai người lái đò kia lập tức kích động kêu to lên.
Bành Đại Thụ lập tức nói: - Các ngươi --- các ngươi sao có thể như vậy, hôm trước rõ ràng nói cho ta rằng, trên đường gặp được tam công tử Lý Hiền con Viện trưởng Tư Pháp Viện, gã còn đụng thoáng phải Thủy Nhị ca cơ mà.
- Bành Đại Thụ, ngươi đừng có ăn nói bừa bãi, chúng ta --- chúng ta nói với ngươi lúc nào chứ.
- Đủ rồi.
Triều chấp gõ mạnh chùy, trầm mi nói: - Huynh đệ hai người các ngươi biết đây là nơi nào không? Bản quan khuyên các ngươi tốt nhất là khai thật ra, nếu để cho bản quan biết các ngươi đang nói láo, vậy thì bản quan nhất định sẽ phán các ngươi tội quấy nhiễu công đường.
- Đại nhân tha mạng a!
- Đại nhân tha mạng a!
Hai người này chưa từng được đọc sách, không biết tội danh nhiễu loạn công đường là gì, nhưng mà nghe rất dọa người đấy, vì thế lập tức kêu to lên.
Triệu Chấp nói: - Vậy thì các ngươi phải thành thực trả lời vấn đề bản quan hỏi, tên họ của các ngươi là gì, nhà ở nơi nào?
Người bên trái hơi lớn tuổi hơn một chút trả lời: - Tiểu nhân tên là Thủy Thiên Lý, y là em trai ruột của ta, Thủy Vạn Lý, nhà ở thôn Mai Lâm, đời đời đều làm nghề lái đò, hai huynh đệ chúng ta cũng đều là người lái đò.
Triệu Chấp hỏi tiếp:
- Vậy các ngươi có nhận thức tam công tử Lý Hiền con của Viện trưởng Tư Pháp Viện không?
Hai huynh đệ liếc nhìn lẫn nhau.
- Còn không mau khai thực ra, chớ không phải là muốn bản quan dùng đại hình hầu hạ chứ.
Triệu Chấp đột nhiên quát to, kỳ thật hiện tại đã có tiêu chuẩn vô cùng rõ ràng về dùng hình rồi, tuy rằng không có hủy bỏ dùng hình, nhưng cũng không thể dùng lung tung, Triệu Chấp rõ ràng chính là muốn làm cho bọn họ sợ đấy.
Quả nhiên, hai người kia giật mình, Thủy Vạn Lý lập tức nói: - Nhận thức, nhận thức, đại nhân xin đừng dùng hình, huynh đệ chúng ta cũng từng có vài lần chở Lý Hiền công tử bọn họ dạo chơi sông Biện Hà.
Triệu Chấp lại hỏi: - Vào thời gian giờ mẹo ngày hôm trước, các ngươi có từng gặp qua Lý Hiền không?
- Tiểu --- tiểu nhân ---.
Thủy Vạn Lý bắt đầu thắt lại đầu lưỡi rồi.
Đúng lúc này, đột nhiên từ bên ngoài vang lên một tiếng nói vang dội: - Không cần làm khó bọn họ, ngày ấy ta xác thực là có gặp qua hai huynh đệ bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.