Chương 692: Đối tượng đả kích
Nam Hi
21/12/2015
Sự cải biến này của Cao Nha Nội quả thực khiến cho Lý Kỳ có chút không
ngờ nhưng suy nghĩ kỹ, cũng không khó có thể nhìn ra manh mối, giống như loại công tử bọn họ, sinh ra trong vàng bạc, từ nhỏ đã có người a dua
nịnh hót bên cạnh. Nếu ai thực lòng muốn nói lời cảm ơn y, chẳng khác
với một vạn câu nịnh bợ. Mặc dù Cao Nha Nội có thực sự thích làm việc
thiện hay không, điều này là chuyện khác, nhưng chung quy lại, còn hơn y làm xằng bậy rất nhiều.
Duy khiến cho Lý Kỳ lo lắng là thằng nhãi này lại gây họa cho không ít vợ người khác nha. Dù sao một Cao Nha Nội lương thiện, khả năng sát thương cũng không nhỏ.
Trên bàn rượu, Cao Nha Nội tiếp tục khiến nói đến những lý luận kinh người của y, cứ gọi là nước miếng tung bay. Mặt khác, y hầu như rất lâu rồi không cùng đám người Hồng Thiên Cửu uống rượu. Ôm một vò rượu tới uống cùng Hồng Thiên Cửu và Sài Thông thì chẳng vui sướng gì.
Lý Kỳ thấy bộ dạng y như vậy, bữa cơm này sao nuốt nổi đây, liền nâng một lý trà ấm tới trước cửa sổ, thưởng thức cảnh đêm của Biện Kinh. Nhưng hắn đã quên đầu năm nay không có đèn lồng, dường như có thể nói là tối đen như mực.
- Ồ, thu nhập của Phàm Lâu ta hôm nay chỉ có thể đặt lên người bọn họ rồi.
Cùng với tiếng thở dài, Phàm Thiếu Bạch nâng một bầu rượu lên bước tới.
Lý Kỳ liếc nhìn nói: - Ngươi ít tới, ta cũng mở quán rượu đấy, hàng ngày ngươi kiếm bao nhiêu còn muốn giấu diếm ta nữa sao. Ta khuyên ngươi đừng nghĩ nhiều nữa, ta tuyệt đối không thể để tình trạng này xảy ra ở Túy Tiên Cư.
Phàn Thiếu Bạch trừng mắt nhìn hắn, nói: - Làm người không nên quá nhỏ mọn.
Lý Kỳ cười ha hả nói: - Làm người không được quá nhỏ mọn, nhưng làm kinh doanh có thể không keo kiệt sao? Không tính toán cẩn thận thì kiếm tiền thế nào được?
Phàn Thiếu Bạch tức giận nói: - Ngươi quả đúng là tính toán đủ kiểu, nhưng đều tính toán lên đầu người khách, mấy cái kiểu coi tiên như rác này lần sau ta sẽ không làm nữa.
Vậy cũng không phải do ngươi. Lý Kỳ cười ha hả, liền chuyển đề tài nói:
- Nhưng tài nấu nướng của nữ đầu bếp của Phàn Lâu ngươi quả thực rất tốt, giản dị tự nhiên, lại ngon vô cùng. Hơn nữa còn mang thêm phong vị quê hương, quả đúng là khác người. Đặc biệt là món canh cá, quả đúng là tuyệt vời hết chỗ nói, không nên vì bị cái thằng nhãi nha nội mà phá hỏng miếng ăn.
Về phương diện nấu nướng có thể nhận được sự khen thưởng của Lý Kỳ, Phàn Thiếu Bạch tự nhiên thấy vui sướng vô cùng, cười nói: - May mắn lần đầu tiên khi nghe xong lời ngươi nói, mời Tổng tẩu đó tới đây, nếu không những ngày tháng ngươi đi vắng, e là Phàn Lâu ta cũng chẳng khác gì .
Trong lời nói có hàm ý khác nhau. Lý Kỳ cười nói: - Có quá khoa trương không?
Phàn Thiếu Bạch nghiêm mặt nói:
- Sao ta lại lấy chuyện này ra làm trò đùa được chứ? Mặc dù mấy tháng trước đây, khách của Phàn Lâu ta ổn định lại rồi, nhưng từ khi Kim Lâu thúc đẩy loại thịt sấy gì đó, đã cướp đi của ta không ít cửa hàng. Ngoài ra, đại lý của ta cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Kỳ thực trong kinh thành, cửa hàng của Túy Tiên Cư cũng không nhiều bằng Phàn Lâu. Dù sao lúc trước thực lực của Túy Tiên Cư mỏng, hơn nữa lão hồ ly Phàn Chính đó lại nhắm vào chỗ tốt của cửa hàng này, do đó sau khi hợp tác với Túy Tiên Cư, quy mô buôn bán cũng lớn hơn nhiều, cộng thêm cửa hàng của bản thân Phàn Lâu rất nhiều, cho nên Kim Lâu gây chuyện, Phàn Lâu đã bị tổn thất nghiêm trọng rồi. Đương nhiên, nói là tổn thất, kỳ thực cũng chính là kiếm thua trước chẳng bao nhiêu, nhưng đối với thương nhân mà nói, ít cũng có nghĩa là thiệt thòi rồi.
Lý Kỳ gật đầu, nói:
- Chuyện này ta đã nghe nói rồi.
Phàn Thiếu Bạch liếc mắt nhìn hắn, nói: - Túy Tiên Cư của các ngươi rất tốt, làm ăn luôn ổn định đi lên, chỉ lo cho chính mình, hoàn toàn không chú ý tới người khác.
Vã mồ hôi hột! Oán khí quá mạnh. Lý Kỳ vờ như không biết: - Chuyện này là thế nào?
Phàn Thiếu Bạch nói: - Kỳ thực lợi nhuận của thịt hộp chúng ta đã đủ cao rồi, ban đầu thì không ai tranh giành với chúng ta, giá cao thấp đều do chúng ta nói là được. Nhưng giờ đã khác rồi, thịt sấy của Kim Lâu có lại rẻ vô cùng, chúng ta cũng nên giảm giá xuống. Đây là chuyện sáng suốt nhất, dù là ai thì cũng đều làm như vậy. Nhưng, Bạch Nương Tử của ngươi lại ngoảnh mặt làm ngơ với Kim Lâu, chỉ chăm lo cho lợi ích của mình. Ta đã tới tìm cô ta mấy lần rồi, nhưng lần nào cô ta cũng đều nói cô ta không làm chủ được, phải chờ ngươi trở về. Nhưng, ta quan sát thấy cô ta và một số thương nhân nước ngoài đó đã bàn không ít chuyện kinh doanh, làm gì có chuyện không làm chủ được. Các ngươi không hạ, chúng ta cũng không thể hạ. Nếu như vậy, Kim Lâu làm thế nào có thể khuếch trương nhanh như vậy được chứ?
Lý Kỳ cười nói: - Xem ra ngươi ở trong tay Thất Nương đã chịu không ít thiệt thòi rồi.
Phàn Thiếu Bạch tức giận nói: - Ngươi biết là được rồi, cô ta chẳng giống phụ nữ chút nào. Ta nói cô ta còn cứng hơn cả đàn ông. Ngươi vẫn chưa thấy cô ta nói chuyện, không để lại cho người ta chút đường sống nào, mấy lần suýt chút nữa ta nhảy từ trên lầu xuống.
Chuyện này sao ta lại chưa gặp phải bao giờ. nàng suýt chút nữa đã đuổi ta xuống rồi, Lý Kỳ lắc đầu cười, nói: - Kỳ thực Thất Nương làm như vậy cũng là bất đắc dĩ mà thôi. Ngươi cũng biết, Túy Tiên Cư của chúng ta vừa mới ký hợp đồng với Tây Hạ và Đại Lý, cung cấp đồ hộp cho họ. Nếu lô đầu tiên vừa mới chuyển đi, đã lập tức hạ giá rồi, họ chắc chắn sẽ cho rằng chúng ta cố ý lừa họ. Tiền bạc là chuyện nhỏ, danh tiếng mà mất đi rồi thì rất khó lấy lại được. Cho nên, ngươi cũng đừng quá trách móc nàng ấy, huống hồ từ giờ về sau về cơ bản đều là Thất Nương làm chủ, chắc ngươi cũng còn phải qua lại với nàng ấy nữa.
Phàn Thiếu Bạch kinh ngạc nói: - Thế còn ngươi? Ngươi rời khỏi Túy Tiên Cư sao?
Lý Kỳ lắc đầu, nói:
- Không có, chỉ là ta rất nhiều việc phải làm, không chú ý tới được, cho nên công ty tập đoàn bên đó đã giao cho nàng ấy đi xử lý rồi. Đương nhiên, một số chuyện làm ăn lớn vẫn là ta quản lý.
Phàn Thiếu Bạch gật đầu nói: - Ta biết rồi, ngươi khẳng định là thăng quan rồi.
Lý Kỳ cười mà không nói gì.
Phàn Thiếu Bạch nói: - Vậy chuyện này nên làm thế nào? Cũng không thể để Kim Lâu dính vào vậy chứ.
- Đương nhiên là không rồi.
Lý Kỳ lắc đầu, cười nói: - Kỳ thực nói đi phải nói lại, Trương Xuân Nhi ngoài việc gây ra cho bên Phàn Lâu ngươi ra, làm buôn bán cũng còn có đạo nghĩa hơn là Thái Mẫn Đức. Chí ít thì tới hiện tại, cô ta cũng đều dựa vào bản lĩnh thực sự của mình mà đấu với chúng ta. Dù sao như vậy, chúng ta cũng đừng tiêu tốn gì mà cạnh tranh, đồ hộp, vịt nướng thì chắc chắn không thể giảm giá, nhưng chúng ta cũng có thể thúc đẩy thêm loại đồ sấy mới nữa.
Phàn Thiếu Bạch vui vẻ nói: - Là món ăn gì mới?
Lý Kỳ cười ha hả nói: - Cái này để sau rồi nói, nhưng hôm nay ta cũng là vì chuyện này. Ta hy vọng ngươi giúp ta tìm mua cánh gà, chân gà, chân vịt, cổ vịt, càng nhiều càng tốt.
Nhà cung ứng Phàn Lâu có lẽ là gặp may mắn, dù sao làm nhiều năm như vậy, cho dù là Túy Tiên Cư và Kim Lâu cũng không thể sánh được với Phàn Lâu. Cho nên, Lý Kỳ phàm thì muốn mua nhiều nguyên liệu, đều nhờ Phàn Lâu giúp đỡ.
Sau khi nói chuyện xong với Phàn Thiếu Bạch, Lý Kỳ trở về phòng, gặp đám cầm thú đó lại la hét muốn tới Nghênh Xuân Lâu. Quả nhiên hắn đã từ chối đi cùng bọn họ, cưỡi ngựa trở về Túy Tiên Cư. Nhưng vừa vào cửa đã gặp một người mà hắn không muốn gặp. Người này chính là thầy tướng số phu nhân Bạch phu nhân.
Trong phòng khách, chỉ có Bạch phu nhân và một nha hoàn bên cạnh.
- Lý Kỳ qua gặp Bá mẫu.
- Ừ, ngồi đi.
Sau khi Lý Kỳ ngồi xuống, liền hỏi: - Bá mẫu, phu nhân và Thất Nương vẫn chưa về sao?
Bạch phu nhân nói: - Mấy người họ ở sau nhà.
Lý Kỳ giật mình, liền hiểu sự việc. Nhưng, hắn sẽ không giả vờ ngốc nghếch mà còn chủ động cười hi hi nói: - Lâu ngày không gặp, bá mẫu xinh đẹp hơn xưa, quả đúng là khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Bạch phu nhân không chú ý gì tới lời đó của hắn, thản nhiên cười nói: - Hôm nay cậu còn rảnh tới đây khua môi múa mép nữa, thật đúng là khiến người ta khâm phục đấy.
- Bá mẫu hình như có gì muốn nói?
Bạch phu nhân hừ lên một tiếng, nói: - Có lẽ cậu biết rồi, nếu không phải vừa rồi ta giữ lão ta lại, e là giờ này lão ta đã tìm cậu gây chuyện rồi.
Vã mồ hôi hột! Có chuyện nghiêm trọng thế sao? Lý Kỳ nhếch miệng nói: - Bá mẫu, cháu không đắc tội gì với bá phụ, không phải bá mẫu cố ỳ dọa cháu đấy chứ.
Bạch phu nhân cười lạnh một tiếng, nói: - Nếu ta có thể dọa được cậu thì tốt, bây giờ cậu trở tay thành mây, đảo tay thành mưa, hòa quyện vào nhau, phát triển nhanh chóng. Có lẽ ngay cả Lão đầu tử cũng không bắt nổi cậu, nhưng cậu cũng chớ đắc ý vội, từ nay về sau cậu sẽ nếm mùi đau khổ.
Lý Kỳ không nói được lời nào. Nói: - Người hãy nói thẳng đi, chúng ta đều là người một nhà, còn phải dùng lời nói châm chọc nhau chứ?
Bạch phu nhân khoát tay nói: - Lời này cậu chớ nói lung tung, chúng ta không phải là người một nhà. Nói thực với cậu, vốn ta là muốn tính toán với lần này cậu trở về, để cậu và Thất Nương thành thân. Nhưng ta không ngờ, dã tâm của cậu lại lớn như vậy, bây giờ chúng ta vẫn là phân rõ giới tuyến trước đã.
Sắc mặt Lý Kỳ trầm xuống, nói: - Lời này là có ý gì?
Bạch phu nhân nói: - Chính là Bạch gia chúng ta và Vương gia đều không thể ủng hộ cải cách của cậu được.
Ta cũng không yêu cầu xa vời để các ngươi ủng hộ, thế lực của Bạch Thì Trung hiện giờ ta còn không nhìn rõ. Lý Kỳ mỉm cười nói: - Cháu nào có dã tâm gì? Hôm nay trên triều, cháu cũng bị buộc bất đắc dĩ, tất cả đều là người Kim trêu ghẹo mà ra. Cứ xem như các người không ủng hộ cháu, vậy cũng không cần phân biệt rõ ràng như vậy chứ. Bá mẫu, bà quá cẩn thận rồi.
Bạch phu nhân lườm hắn một cái, nói: - Ta quá cẩn thận? Nếu ta không cẩn thận, chiều nay ta đã cho gọi Thất Nương về rồi.
Lại là chiêu này, lão tử cũng không muốn lật tường. Lý Kỳ kinh ngạc nói: - Bà không thể làm tuyệt tình vậy chứ?
- Hiện tại thì không thể. Bạch phu nhân thở dài, nói: - Kỳ thực với khả năng và vận khí của cậu, muốn một bước lên mây cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Nhưng ta không ngờ cậu lại chọn biến pháp con dao hai lưỡi này, quả thật khiến ta thất vọng.
- Cháu.
Bạch phu nhân khoát tay, cắt lời Lý Kỳ: - Những chuyện ma quỷ này cậu đừng lấy ra mà làm mất lòng người, cái gì mà cậu bị ép? Đây rõ ràng chính là cậu sớm đã có kế hoạch rồi. Hành động này của cậu chứng tỏ mượn yêu cầu của Kim quốc mà ép đại thần trong triều, thậm chí Hoàng thượng cũng ủng hộ cải cách của cậu. Ta biết bây giờ trong triều có rất nhiều người ủng hộ cậu, thậm chí Vương tướng và Xu Mật Viện cũng đều ủng hộ cậu. Nhưng cậu nên nhớ, họ không phải ủng hộ cải cách của cậu, mà là họ hy vọng có thể sớm thu phục được Yến Vân. Tuy nhiên, một khi thu phục được Yến Vân rồi, họ liệu có còn ủng hộ cậu nữa không? Đó lại là chuyện khác rồi. Cải cách thực sự có thể nhanh chóng nâng cao được địa vị của cậu trong triều. Lúc đầu, vua và hai vị hiền tướng Vương, Phạm cũng là dựa vào cải cách để củng cố địa vị của mình. Nhưng kết cục của họ cậu không thể không biết chứ? Lẽ nào bài học của người trước vẫn chưa đủ sao? Sao cậu lại cố chấp như vậy? Dù sao cậu có chú ý tới đám người Thất Nương bọn họ hay không, cậu có phải muốn phát động chuyện đảng Nguyên Hữu một lần mới bằng lòng bỏ qua hay không?
Lý Kỳ tức giận hừ lên một tiếng, nói:
- Vậy, người muốn cháu phải làm gì? Ban đầu không phải cháu tự nguyện đi sứ Kim quốc. Cháu cũng bị áp giải đi, hơn nữa khi đàm phán với người Kim, người không ở đó, sao biết được khi đó đã xảy ra chuyện gì?
Bạch phu nhân tức giận nói: - Cậu đừng vội bắt nạt ta không biết. Dù ta không thể làm kinh doanh, không dám nói ngươi kiến thiết kinh tế gì đó là đúng hay không. Cứ xem như cậu đúng đi, nhưng cậu hoàn toàn có thể tiến hành ở dân gian. Nhưng cậu lại chuyển vào trong triều, lời này nói ra nếu cậu không lòng riêng, bảo ta sao có thể tin được?
Mịe nó, bà có biết cũng đừng có nói ra nha. Lý Kỳ nhướn mày nói: - Lẽ nào bá mẫu cho rằng cháu làm như vậy là vì chút công danh lợi lộc hư vô?
Bạch phu nhân nhíu mày, nói:
- Ta mặc kệ cậu là vì cái gì. Nhưng cậu đi bước này quả thực là quá mạo hiểm. Trước đó ta vẫn cho rằng cậu luôn thận, , nhưng cậu lại đi con đường ngược lại. Cậu biết trong triều đình, nếu đi sai một bước, vậy thì sẽ những bước sau đều đi sai hết, cho tới khi người biến mất hoàn toàn trong triều. Lão đầu tử muốn ta cho cậu biết, hôm nay trong triều đã có rất nhiều người bắt đầu tìm cách chống lại cải cách của cậu. Cậu đã trở thành cái đích của họ rồi.
Duy khiến cho Lý Kỳ lo lắng là thằng nhãi này lại gây họa cho không ít vợ người khác nha. Dù sao một Cao Nha Nội lương thiện, khả năng sát thương cũng không nhỏ.
Trên bàn rượu, Cao Nha Nội tiếp tục khiến nói đến những lý luận kinh người của y, cứ gọi là nước miếng tung bay. Mặt khác, y hầu như rất lâu rồi không cùng đám người Hồng Thiên Cửu uống rượu. Ôm một vò rượu tới uống cùng Hồng Thiên Cửu và Sài Thông thì chẳng vui sướng gì.
Lý Kỳ thấy bộ dạng y như vậy, bữa cơm này sao nuốt nổi đây, liền nâng một lý trà ấm tới trước cửa sổ, thưởng thức cảnh đêm của Biện Kinh. Nhưng hắn đã quên đầu năm nay không có đèn lồng, dường như có thể nói là tối đen như mực.
- Ồ, thu nhập của Phàm Lâu ta hôm nay chỉ có thể đặt lên người bọn họ rồi.
Cùng với tiếng thở dài, Phàm Thiếu Bạch nâng một bầu rượu lên bước tới.
Lý Kỳ liếc nhìn nói: - Ngươi ít tới, ta cũng mở quán rượu đấy, hàng ngày ngươi kiếm bao nhiêu còn muốn giấu diếm ta nữa sao. Ta khuyên ngươi đừng nghĩ nhiều nữa, ta tuyệt đối không thể để tình trạng này xảy ra ở Túy Tiên Cư.
Phàn Thiếu Bạch trừng mắt nhìn hắn, nói: - Làm người không nên quá nhỏ mọn.
Lý Kỳ cười ha hả nói: - Làm người không được quá nhỏ mọn, nhưng làm kinh doanh có thể không keo kiệt sao? Không tính toán cẩn thận thì kiếm tiền thế nào được?
Phàn Thiếu Bạch tức giận nói: - Ngươi quả đúng là tính toán đủ kiểu, nhưng đều tính toán lên đầu người khách, mấy cái kiểu coi tiên như rác này lần sau ta sẽ không làm nữa.
Vậy cũng không phải do ngươi. Lý Kỳ cười ha hả, liền chuyển đề tài nói:
- Nhưng tài nấu nướng của nữ đầu bếp của Phàn Lâu ngươi quả thực rất tốt, giản dị tự nhiên, lại ngon vô cùng. Hơn nữa còn mang thêm phong vị quê hương, quả đúng là khác người. Đặc biệt là món canh cá, quả đúng là tuyệt vời hết chỗ nói, không nên vì bị cái thằng nhãi nha nội mà phá hỏng miếng ăn.
Về phương diện nấu nướng có thể nhận được sự khen thưởng của Lý Kỳ, Phàn Thiếu Bạch tự nhiên thấy vui sướng vô cùng, cười nói: - May mắn lần đầu tiên khi nghe xong lời ngươi nói, mời Tổng tẩu đó tới đây, nếu không những ngày tháng ngươi đi vắng, e là Phàn Lâu ta cũng chẳng khác gì .
Trong lời nói có hàm ý khác nhau. Lý Kỳ cười nói: - Có quá khoa trương không?
Phàn Thiếu Bạch nghiêm mặt nói:
- Sao ta lại lấy chuyện này ra làm trò đùa được chứ? Mặc dù mấy tháng trước đây, khách của Phàn Lâu ta ổn định lại rồi, nhưng từ khi Kim Lâu thúc đẩy loại thịt sấy gì đó, đã cướp đi của ta không ít cửa hàng. Ngoài ra, đại lý của ta cũng bị ảnh hưởng rất lớn.
Kỳ thực trong kinh thành, cửa hàng của Túy Tiên Cư cũng không nhiều bằng Phàn Lâu. Dù sao lúc trước thực lực của Túy Tiên Cư mỏng, hơn nữa lão hồ ly Phàn Chính đó lại nhắm vào chỗ tốt của cửa hàng này, do đó sau khi hợp tác với Túy Tiên Cư, quy mô buôn bán cũng lớn hơn nhiều, cộng thêm cửa hàng của bản thân Phàn Lâu rất nhiều, cho nên Kim Lâu gây chuyện, Phàn Lâu đã bị tổn thất nghiêm trọng rồi. Đương nhiên, nói là tổn thất, kỳ thực cũng chính là kiếm thua trước chẳng bao nhiêu, nhưng đối với thương nhân mà nói, ít cũng có nghĩa là thiệt thòi rồi.
Lý Kỳ gật đầu, nói:
- Chuyện này ta đã nghe nói rồi.
Phàn Thiếu Bạch liếc mắt nhìn hắn, nói: - Túy Tiên Cư của các ngươi rất tốt, làm ăn luôn ổn định đi lên, chỉ lo cho chính mình, hoàn toàn không chú ý tới người khác.
Vã mồ hôi hột! Oán khí quá mạnh. Lý Kỳ vờ như không biết: - Chuyện này là thế nào?
Phàn Thiếu Bạch nói: - Kỳ thực lợi nhuận của thịt hộp chúng ta đã đủ cao rồi, ban đầu thì không ai tranh giành với chúng ta, giá cao thấp đều do chúng ta nói là được. Nhưng giờ đã khác rồi, thịt sấy của Kim Lâu có lại rẻ vô cùng, chúng ta cũng nên giảm giá xuống. Đây là chuyện sáng suốt nhất, dù là ai thì cũng đều làm như vậy. Nhưng, Bạch Nương Tử của ngươi lại ngoảnh mặt làm ngơ với Kim Lâu, chỉ chăm lo cho lợi ích của mình. Ta đã tới tìm cô ta mấy lần rồi, nhưng lần nào cô ta cũng đều nói cô ta không làm chủ được, phải chờ ngươi trở về. Nhưng, ta quan sát thấy cô ta và một số thương nhân nước ngoài đó đã bàn không ít chuyện kinh doanh, làm gì có chuyện không làm chủ được. Các ngươi không hạ, chúng ta cũng không thể hạ. Nếu như vậy, Kim Lâu làm thế nào có thể khuếch trương nhanh như vậy được chứ?
Lý Kỳ cười nói: - Xem ra ngươi ở trong tay Thất Nương đã chịu không ít thiệt thòi rồi.
Phàn Thiếu Bạch tức giận nói: - Ngươi biết là được rồi, cô ta chẳng giống phụ nữ chút nào. Ta nói cô ta còn cứng hơn cả đàn ông. Ngươi vẫn chưa thấy cô ta nói chuyện, không để lại cho người ta chút đường sống nào, mấy lần suýt chút nữa ta nhảy từ trên lầu xuống.
Chuyện này sao ta lại chưa gặp phải bao giờ. nàng suýt chút nữa đã đuổi ta xuống rồi, Lý Kỳ lắc đầu cười, nói: - Kỳ thực Thất Nương làm như vậy cũng là bất đắc dĩ mà thôi. Ngươi cũng biết, Túy Tiên Cư của chúng ta vừa mới ký hợp đồng với Tây Hạ và Đại Lý, cung cấp đồ hộp cho họ. Nếu lô đầu tiên vừa mới chuyển đi, đã lập tức hạ giá rồi, họ chắc chắn sẽ cho rằng chúng ta cố ý lừa họ. Tiền bạc là chuyện nhỏ, danh tiếng mà mất đi rồi thì rất khó lấy lại được. Cho nên, ngươi cũng đừng quá trách móc nàng ấy, huống hồ từ giờ về sau về cơ bản đều là Thất Nương làm chủ, chắc ngươi cũng còn phải qua lại với nàng ấy nữa.
Phàn Thiếu Bạch kinh ngạc nói: - Thế còn ngươi? Ngươi rời khỏi Túy Tiên Cư sao?
Lý Kỳ lắc đầu, nói:
- Không có, chỉ là ta rất nhiều việc phải làm, không chú ý tới được, cho nên công ty tập đoàn bên đó đã giao cho nàng ấy đi xử lý rồi. Đương nhiên, một số chuyện làm ăn lớn vẫn là ta quản lý.
Phàn Thiếu Bạch gật đầu nói: - Ta biết rồi, ngươi khẳng định là thăng quan rồi.
Lý Kỳ cười mà không nói gì.
Phàn Thiếu Bạch nói: - Vậy chuyện này nên làm thế nào? Cũng không thể để Kim Lâu dính vào vậy chứ.
- Đương nhiên là không rồi.
Lý Kỳ lắc đầu, cười nói: - Kỳ thực nói đi phải nói lại, Trương Xuân Nhi ngoài việc gây ra cho bên Phàn Lâu ngươi ra, làm buôn bán cũng còn có đạo nghĩa hơn là Thái Mẫn Đức. Chí ít thì tới hiện tại, cô ta cũng đều dựa vào bản lĩnh thực sự của mình mà đấu với chúng ta. Dù sao như vậy, chúng ta cũng đừng tiêu tốn gì mà cạnh tranh, đồ hộp, vịt nướng thì chắc chắn không thể giảm giá, nhưng chúng ta cũng có thể thúc đẩy thêm loại đồ sấy mới nữa.
Phàn Thiếu Bạch vui vẻ nói: - Là món ăn gì mới?
Lý Kỳ cười ha hả nói: - Cái này để sau rồi nói, nhưng hôm nay ta cũng là vì chuyện này. Ta hy vọng ngươi giúp ta tìm mua cánh gà, chân gà, chân vịt, cổ vịt, càng nhiều càng tốt.
Nhà cung ứng Phàn Lâu có lẽ là gặp may mắn, dù sao làm nhiều năm như vậy, cho dù là Túy Tiên Cư và Kim Lâu cũng không thể sánh được với Phàn Lâu. Cho nên, Lý Kỳ phàm thì muốn mua nhiều nguyên liệu, đều nhờ Phàn Lâu giúp đỡ.
Sau khi nói chuyện xong với Phàn Thiếu Bạch, Lý Kỳ trở về phòng, gặp đám cầm thú đó lại la hét muốn tới Nghênh Xuân Lâu. Quả nhiên hắn đã từ chối đi cùng bọn họ, cưỡi ngựa trở về Túy Tiên Cư. Nhưng vừa vào cửa đã gặp một người mà hắn không muốn gặp. Người này chính là thầy tướng số phu nhân Bạch phu nhân.
Trong phòng khách, chỉ có Bạch phu nhân và một nha hoàn bên cạnh.
- Lý Kỳ qua gặp Bá mẫu.
- Ừ, ngồi đi.
Sau khi Lý Kỳ ngồi xuống, liền hỏi: - Bá mẫu, phu nhân và Thất Nương vẫn chưa về sao?
Bạch phu nhân nói: - Mấy người họ ở sau nhà.
Lý Kỳ giật mình, liền hiểu sự việc. Nhưng, hắn sẽ không giả vờ ngốc nghếch mà còn chủ động cười hi hi nói: - Lâu ngày không gặp, bá mẫu xinh đẹp hơn xưa, quả đúng là khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Bạch phu nhân không chú ý gì tới lời đó của hắn, thản nhiên cười nói: - Hôm nay cậu còn rảnh tới đây khua môi múa mép nữa, thật đúng là khiến người ta khâm phục đấy.
- Bá mẫu hình như có gì muốn nói?
Bạch phu nhân hừ lên một tiếng, nói: - Có lẽ cậu biết rồi, nếu không phải vừa rồi ta giữ lão ta lại, e là giờ này lão ta đã tìm cậu gây chuyện rồi.
Vã mồ hôi hột! Có chuyện nghiêm trọng thế sao? Lý Kỳ nhếch miệng nói: - Bá mẫu, cháu không đắc tội gì với bá phụ, không phải bá mẫu cố ỳ dọa cháu đấy chứ.
Bạch phu nhân cười lạnh một tiếng, nói: - Nếu ta có thể dọa được cậu thì tốt, bây giờ cậu trở tay thành mây, đảo tay thành mưa, hòa quyện vào nhau, phát triển nhanh chóng. Có lẽ ngay cả Lão đầu tử cũng không bắt nổi cậu, nhưng cậu cũng chớ đắc ý vội, từ nay về sau cậu sẽ nếm mùi đau khổ.
Lý Kỳ không nói được lời nào. Nói: - Người hãy nói thẳng đi, chúng ta đều là người một nhà, còn phải dùng lời nói châm chọc nhau chứ?
Bạch phu nhân khoát tay nói: - Lời này cậu chớ nói lung tung, chúng ta không phải là người một nhà. Nói thực với cậu, vốn ta là muốn tính toán với lần này cậu trở về, để cậu và Thất Nương thành thân. Nhưng ta không ngờ, dã tâm của cậu lại lớn như vậy, bây giờ chúng ta vẫn là phân rõ giới tuyến trước đã.
Sắc mặt Lý Kỳ trầm xuống, nói: - Lời này là có ý gì?
Bạch phu nhân nói: - Chính là Bạch gia chúng ta và Vương gia đều không thể ủng hộ cải cách của cậu được.
Ta cũng không yêu cầu xa vời để các ngươi ủng hộ, thế lực của Bạch Thì Trung hiện giờ ta còn không nhìn rõ. Lý Kỳ mỉm cười nói: - Cháu nào có dã tâm gì? Hôm nay trên triều, cháu cũng bị buộc bất đắc dĩ, tất cả đều là người Kim trêu ghẹo mà ra. Cứ xem như các người không ủng hộ cháu, vậy cũng không cần phân biệt rõ ràng như vậy chứ. Bá mẫu, bà quá cẩn thận rồi.
Bạch phu nhân lườm hắn một cái, nói: - Ta quá cẩn thận? Nếu ta không cẩn thận, chiều nay ta đã cho gọi Thất Nương về rồi.
Lại là chiêu này, lão tử cũng không muốn lật tường. Lý Kỳ kinh ngạc nói: - Bà không thể làm tuyệt tình vậy chứ?
- Hiện tại thì không thể. Bạch phu nhân thở dài, nói: - Kỳ thực với khả năng và vận khí của cậu, muốn một bước lên mây cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Nhưng ta không ngờ cậu lại chọn biến pháp con dao hai lưỡi này, quả thật khiến ta thất vọng.
- Cháu.
Bạch phu nhân khoát tay, cắt lời Lý Kỳ: - Những chuyện ma quỷ này cậu đừng lấy ra mà làm mất lòng người, cái gì mà cậu bị ép? Đây rõ ràng chính là cậu sớm đã có kế hoạch rồi. Hành động này của cậu chứng tỏ mượn yêu cầu của Kim quốc mà ép đại thần trong triều, thậm chí Hoàng thượng cũng ủng hộ cải cách của cậu. Ta biết bây giờ trong triều có rất nhiều người ủng hộ cậu, thậm chí Vương tướng và Xu Mật Viện cũng đều ủng hộ cậu. Nhưng cậu nên nhớ, họ không phải ủng hộ cải cách của cậu, mà là họ hy vọng có thể sớm thu phục được Yến Vân. Tuy nhiên, một khi thu phục được Yến Vân rồi, họ liệu có còn ủng hộ cậu nữa không? Đó lại là chuyện khác rồi. Cải cách thực sự có thể nhanh chóng nâng cao được địa vị của cậu trong triều. Lúc đầu, vua và hai vị hiền tướng Vương, Phạm cũng là dựa vào cải cách để củng cố địa vị của mình. Nhưng kết cục của họ cậu không thể không biết chứ? Lẽ nào bài học của người trước vẫn chưa đủ sao? Sao cậu lại cố chấp như vậy? Dù sao cậu có chú ý tới đám người Thất Nương bọn họ hay không, cậu có phải muốn phát động chuyện đảng Nguyên Hữu một lần mới bằng lòng bỏ qua hay không?
Lý Kỳ tức giận hừ lên một tiếng, nói:
- Vậy, người muốn cháu phải làm gì? Ban đầu không phải cháu tự nguyện đi sứ Kim quốc. Cháu cũng bị áp giải đi, hơn nữa khi đàm phán với người Kim, người không ở đó, sao biết được khi đó đã xảy ra chuyện gì?
Bạch phu nhân tức giận nói: - Cậu đừng vội bắt nạt ta không biết. Dù ta không thể làm kinh doanh, không dám nói ngươi kiến thiết kinh tế gì đó là đúng hay không. Cứ xem như cậu đúng đi, nhưng cậu hoàn toàn có thể tiến hành ở dân gian. Nhưng cậu lại chuyển vào trong triều, lời này nói ra nếu cậu không lòng riêng, bảo ta sao có thể tin được?
Mịe nó, bà có biết cũng đừng có nói ra nha. Lý Kỳ nhướn mày nói: - Lẽ nào bá mẫu cho rằng cháu làm như vậy là vì chút công danh lợi lộc hư vô?
Bạch phu nhân nhíu mày, nói:
- Ta mặc kệ cậu là vì cái gì. Nhưng cậu đi bước này quả thực là quá mạo hiểm. Trước đó ta vẫn cho rằng cậu luôn thận, , nhưng cậu lại đi con đường ngược lại. Cậu biết trong triều đình, nếu đi sai một bước, vậy thì sẽ những bước sau đều đi sai hết, cho tới khi người biến mất hoàn toàn trong triều. Lão đầu tử muốn ta cho cậu biết, hôm nay trong triều đã có rất nhiều người bắt đầu tìm cách chống lại cải cách của cậu. Cậu đã trở thành cái đích của họ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.