Chương 1209: Dùng tính mạng để diễn kịch 3
Nam Hi
03/06/2018
Lý Kỳ nắm chặt hai tay lại, cúi đầu nói:
- Nha Nội, có thể để ta yên tĩnh không? Ta sợ ta sợ đánh.
Cao Nha Nội ừ một tiếng, lặng lẽ vẫy tay với Lục Thiên.
Sao lại là ta? Lục Thiên nước mắt rưng rưng, đứng trước Cao Nha Nội.
Hồi lâu, Lý Kỳ liền ngẩng đầu lên, nói:
- Nha Nội, chúng ta bàn về chuyện chính được chứ?
Cao Nha Nội thấy bộ dạng Lý Kỳ như vậy, trong lòng cũng có chút ngượng ngùng, vỗ vai Lục Thiên, tỏ ý cho y cút đi. Những người còn lại cũng lập tức lui xuống. Cao Nha Nội lại hỏi:
- Vậy ngươi chuẩn bị cho ta diễn ai?
- Âu Dương Khắc.
Phù phù phù!
Lời này vừa nói ra, những người còn lại đều phì cười, đều nghĩ đây quả thật là tuyệt phối đấy.
Cao Nha Nội không thể tin nổi nói:
- Ngươi để cho ta diễn ai? Âu …. Âu Dương Khắc?
Lý Kỳ gật đầu khẳng định:
- Đúng vậy.
Cao Nha Nội tức giận nói:
- Ngươi …. Ngươi để ta yên tĩnh một chút, nếu không ta sợ ta sẽ ra tay.
Hử? Lời này nghe rất quen! Lý Kỳ sửng sốt, liền bật cười ha hả, chọc tên này:
- Nha Nội, ngươi nghe ta nói, ta bảo đảm ngươi sẽ giơ tay tán thành.
Cao Nha Nội hồ nghi nói:
- Ngươi nói.
Lý Kỳ bắt đầu lừa phỉnh:
- Trước tiên, đây chỉ là một hồi được lấy ra trong đó, là một câu chuyện độc lập để biểu diễn. Trước đây Âu Dương Khắc đã từng làm những gì, sẽ không thể hiện ra hết. Tên ngốc Quách Tĩnh đó, bộ dạng cũng không động đậy. Cao Nha Nội ngươi anh tuấn như vậy, diễn Quách Tĩnh, đó chẳng phải là làm khó ngươi sao? Âu Dương Khắc thì khác, ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, ngay cả Hoàng Dược Sư cũng đều rất thích hắn ta. Hơn nữa, bên cạnh lại có người đẹp bầu bạn, dâm dan khắp nơi …. Ách, là uy phong khắp nơi, đó chẳng phải là rất hợp với Cao Nha Nội ngươi đấy! Đương nhiên, điểm quan trọng nhất là trong hồi này, Âu Dương Khắc và đối thủ Hoàng Dung … tiếp xúc nhiều nhất. Âu Dương Khắc còn nhiều lần đùa giỡn …. Ồ không, lấy lòng Hoàng Dung. Đây chẳng phải là Cao Nha Nội ngươi làm sao. Nếu luận về trêu chọc phụ nữ vui vẻ, trong thiên hạ ai sánh được với Cao Nha Nội ngươi. Đương nhiên, nếu người cố chấp không diễn, vậy thì ta sẽ đích thân diễn.
- Chờ …. Chờ chút.
Cao Nha Nội giơ tay lên, từ bộ dạng run rẩy của y cho thấy, y rất kích động, nói:
- Ta …. Ta không nói không diễn. Ta chỉ là muốn hỏi nguyên nhân. Ừ, nghe ngươi nói như vậy, hình như ngoài ta ra, không ai có thể diễn được. Vậy thì được rồi, ta cố làm vậy, diễn một hồi Âu Dương Khắc.
Ngươi xúc động nhất không phải là ở lý do sau cùng đó.
Lý Kỳ liền giơ ngón tay cái lên nói:
- Nha Nội, ngươi quả là thông minh.
- Đâu có, đâu có!
Cao Nha Nội bật cười ha hả, lại sáng hai mắt lên nói:
- Vậy ai diễn Dung Nhi?
Lý Kỳ nói:
- Chuyện này ta vẫn còn đang suy nghĩ. Yên tâm, hai ngày tới sẽ có quyết định, nhất định không để ngươi thất vọng.
Sài Thông bỗng lên tiếng:
- Có một người thích hợp nhất, chỉ tiếc là người đó không ở kinh thành.
- Ai?
- Thất Nương Bạch gia.
Lời này vừa nói ra, ngoài Lý Kỳ ra những người khác đều gật đầu.
Nếu luận về dung mão và tài trí, trừ Bạch Thiển Dạ ra không còn ai khác!
Lý Kỳ không nói lời nào, liền nhìn Sài Thông.
Sài Thông lập tức phản ứng lại, nói:
- Ta chỉ là nói Bạch nương tử rất giống Hoàng Dung, không có ý gì khác.
Lý Kỳ hừ lên một tiếng, thầm nghĩ, ngươi nói cũng rất đúng. Nếu luận và tài trí, Thất Nương nhà ta quả thật là không thua kém gì đàn ông. Chỉ tiếc …. Nói tới Bạch Thiển Dạ, tâm tư hắn lại bay tới Hàng Châu.
- Lý Kỳ, Lý Kỳ.
Sài Thông thấy Lý Kỳ im lặng, sợ Lý Kỳ còn đang tức giận. Dù sao thì y cũng có chuyện cầu xin, cẩn thận gọi hai tiếng.
Lý Kỳ hơi giật mình, nói:
- Cái gì?
……
Sài Thông nhìn Lý Kỳ, gượng cười, nói:
- Vậy Đông Tà Hoàng Dược Sư đó ai diễn?
Lý Kỳ hừ một tiếng, nói:
- Ngươi đã thành ra như vậy rồi, ta không có ngươi diễn cũng được sao?
Sài Thông nghe mà thấy vui mừng, bật cười ha hả.
Lý Kỳ lại nói:
- Vậy ngươi có biết thổi tiêu không?
Trong lòng thầm nghĩ, câu này nói không được hay cho lắm.
Sài Thông liền nói:
- Đương nhiên là được rồi. Trên thế giới này còn có loại nhạc cụ nào bổn công tử không sử dụng được chứ? Nếu không, ta cũng không có mặt mũi nào đi diễn Đông Tà.
Nha đầu ngươi và Đông Tà cũng giống nhau. Đó chính là vẻ tinh tướng, nếu không ta mới không để cho ngươi diễn. Lý Kỳ liền không thèm để ý tới hắn ta nữa.
Hồng Thiên Cửu lại bước ra nói:
- Đại ca, vậy còn ta?
- Biết rồi, biết rồi, Hồng Thất Công đúng không? Ngươi không sợ bị thất công bổng của ngươi, vậy thì đánh đi.
Hồng Thiên Cửu nghe xong mà sửng sốt, thầm nghĩ, đúng rồi, nếu để Thất Công biết, ta cũng gọi là Hồng Thất Công. Vậy ông ấy sẽ động lòng. Mặc dù trong lòng có chút do dự, nhưng cũng vẫn cố gắng nén được sự tò mò, nói:
- Đại ca, người yên tâm, không sao, Thất Công ông ấy cũng không có tư cách tham gia triều hội Nguyên Đán. Dù có biết, tin chắc Thất Công cũng không thể mắng ta được. Chỉ cần đừng gọi Hồng Bát Kim là được rồi.
Xem ra, y vẫn là vô cùng sợ hãi đối với lão tử cuồng bạo lực của mình nha!
Lý Kỳ liền nói:
- Được rồi. Nếu ngươi đã nói như vậy, vậy ta không nói nữa.
Mã Kiều bỗng lên tiếng:
- Không đúng, không đúng.
Lý Kỳ kinh ngạc nói:
- Có gì không đúng?
Mã Kiều nói:
- Hồng Thất Công, Hoàng Dược Sư trong sách đều có tuổi tác khoảng ngoài 50 rồi. Đám người Cao Nha Nội sao có thể diễn? Tới khi đó Hoàng Dung và Hoàng Dược Sư cũng xem ra bình thường, há chẳng phải là nhìn rất không tự nhiên sao?
Cao Nha Nội liền nói:
- Mã Kiều, chuyện này ngươi không hiểu rồi. Trên thế giới này còn có một kỹ thuật, gọi là thuật dịch dung, chuyện này đơn giản.
Hồng Thiên Cửu gật đầu nói:
- Ca ca nói rất đúng, thuật dịch dung này ta cũng đã học qua rồi. Chẳng qua là lần trước muốn mượn cớ này để chuồn đi săn, nhưng lại bị cha ta phát hiện ra.
Lý Kỳ nói:
- Có nghe thấy chưa.
- Thuật dịch dung?
Mã Kiều phủi miệng không nói thêm gì nữa.
Lúc này, Chu Hoa bỗng lên tiếng hỏi:
- Lý đại ca, hình như còn có một người vẫn chưa xác định.
Lý Kỳ nói:
- Ngươi nói là Quách Tĩnh sao?
Chu Hoa liền gật đầu. Những người còn lại cũng hiếu kỳ nhìn Lý Kỳ. Rốt cuộc nhân vật chính Quách Tĩnh này sẽ rơi vào tay ai?
Lý Kỳ sao không biết tâm tư trong lòng Chu Hoa chứ? Liền bật cười ha hả nói:
- Tên mập, nếu ngươi có thể trong vòng nửa tháng gày đi 50kg, ta sẽ để ngươi diễn.
Chu Hoa vừa nghe xong, bất mãn nói:
- Lý đại ca, ca không thể trông mặt mà bắt hình dong!
- Phiền ngươi hãy động não chút đi. Nếu ngươi và Âu Dương Khắc đứng cùng nhau, Hoàng Dung sẽ chọn ai?
- Âu Dương Khắc.
Mọi người đều đồng thanh nói.
Lý Kỳ cũng nói:
- Ngươi nghe thấy chưa.
Chu Hoa bị tổn thương, ngồi sang bên cạnh, lẩm bẩm:
- Mập không phải là lỗi của ta.
Cao Nha Nội lại hỏi:
- Vậy Quách Tĩnh là ai diễn?
Lý Kỳ chỉ tay sang người bên trái nói:
- Y!
Mọi người đều quay đầu lại nhìn, kinh ngạc đồng thanh nói:
- A Nam!
- Nha Nội, có thể để ta yên tĩnh không? Ta sợ ta sợ đánh.
Cao Nha Nội ừ một tiếng, lặng lẽ vẫy tay với Lục Thiên.
Sao lại là ta? Lục Thiên nước mắt rưng rưng, đứng trước Cao Nha Nội.
Hồi lâu, Lý Kỳ liền ngẩng đầu lên, nói:
- Nha Nội, chúng ta bàn về chuyện chính được chứ?
Cao Nha Nội thấy bộ dạng Lý Kỳ như vậy, trong lòng cũng có chút ngượng ngùng, vỗ vai Lục Thiên, tỏ ý cho y cút đi. Những người còn lại cũng lập tức lui xuống. Cao Nha Nội lại hỏi:
- Vậy ngươi chuẩn bị cho ta diễn ai?
- Âu Dương Khắc.
Phù phù phù!
Lời này vừa nói ra, những người còn lại đều phì cười, đều nghĩ đây quả thật là tuyệt phối đấy.
Cao Nha Nội không thể tin nổi nói:
- Ngươi để cho ta diễn ai? Âu …. Âu Dương Khắc?
Lý Kỳ gật đầu khẳng định:
- Đúng vậy.
Cao Nha Nội tức giận nói:
- Ngươi …. Ngươi để ta yên tĩnh một chút, nếu không ta sợ ta sẽ ra tay.
Hử? Lời này nghe rất quen! Lý Kỳ sửng sốt, liền bật cười ha hả, chọc tên này:
- Nha Nội, ngươi nghe ta nói, ta bảo đảm ngươi sẽ giơ tay tán thành.
Cao Nha Nội hồ nghi nói:
- Ngươi nói.
Lý Kỳ bắt đầu lừa phỉnh:
- Trước tiên, đây chỉ là một hồi được lấy ra trong đó, là một câu chuyện độc lập để biểu diễn. Trước đây Âu Dương Khắc đã từng làm những gì, sẽ không thể hiện ra hết. Tên ngốc Quách Tĩnh đó, bộ dạng cũng không động đậy. Cao Nha Nội ngươi anh tuấn như vậy, diễn Quách Tĩnh, đó chẳng phải là làm khó ngươi sao? Âu Dương Khắc thì khác, ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, ngay cả Hoàng Dược Sư cũng đều rất thích hắn ta. Hơn nữa, bên cạnh lại có người đẹp bầu bạn, dâm dan khắp nơi …. Ách, là uy phong khắp nơi, đó chẳng phải là rất hợp với Cao Nha Nội ngươi đấy! Đương nhiên, điểm quan trọng nhất là trong hồi này, Âu Dương Khắc và đối thủ Hoàng Dung … tiếp xúc nhiều nhất. Âu Dương Khắc còn nhiều lần đùa giỡn …. Ồ không, lấy lòng Hoàng Dung. Đây chẳng phải là Cao Nha Nội ngươi làm sao. Nếu luận về trêu chọc phụ nữ vui vẻ, trong thiên hạ ai sánh được với Cao Nha Nội ngươi. Đương nhiên, nếu người cố chấp không diễn, vậy thì ta sẽ đích thân diễn.
- Chờ …. Chờ chút.
Cao Nha Nội giơ tay lên, từ bộ dạng run rẩy của y cho thấy, y rất kích động, nói:
- Ta …. Ta không nói không diễn. Ta chỉ là muốn hỏi nguyên nhân. Ừ, nghe ngươi nói như vậy, hình như ngoài ta ra, không ai có thể diễn được. Vậy thì được rồi, ta cố làm vậy, diễn một hồi Âu Dương Khắc.
Ngươi xúc động nhất không phải là ở lý do sau cùng đó.
Lý Kỳ liền giơ ngón tay cái lên nói:
- Nha Nội, ngươi quả là thông minh.
- Đâu có, đâu có!
Cao Nha Nội bật cười ha hả, lại sáng hai mắt lên nói:
- Vậy ai diễn Dung Nhi?
Lý Kỳ nói:
- Chuyện này ta vẫn còn đang suy nghĩ. Yên tâm, hai ngày tới sẽ có quyết định, nhất định không để ngươi thất vọng.
Sài Thông bỗng lên tiếng:
- Có một người thích hợp nhất, chỉ tiếc là người đó không ở kinh thành.
- Ai?
- Thất Nương Bạch gia.
Lời này vừa nói ra, ngoài Lý Kỳ ra những người khác đều gật đầu.
Nếu luận về dung mão và tài trí, trừ Bạch Thiển Dạ ra không còn ai khác!
Lý Kỳ không nói lời nào, liền nhìn Sài Thông.
Sài Thông lập tức phản ứng lại, nói:
- Ta chỉ là nói Bạch nương tử rất giống Hoàng Dung, không có ý gì khác.
Lý Kỳ hừ lên một tiếng, thầm nghĩ, ngươi nói cũng rất đúng. Nếu luận và tài trí, Thất Nương nhà ta quả thật là không thua kém gì đàn ông. Chỉ tiếc …. Nói tới Bạch Thiển Dạ, tâm tư hắn lại bay tới Hàng Châu.
- Lý Kỳ, Lý Kỳ.
Sài Thông thấy Lý Kỳ im lặng, sợ Lý Kỳ còn đang tức giận. Dù sao thì y cũng có chuyện cầu xin, cẩn thận gọi hai tiếng.
Lý Kỳ hơi giật mình, nói:
- Cái gì?
……
Sài Thông nhìn Lý Kỳ, gượng cười, nói:
- Vậy Đông Tà Hoàng Dược Sư đó ai diễn?
Lý Kỳ hừ một tiếng, nói:
- Ngươi đã thành ra như vậy rồi, ta không có ngươi diễn cũng được sao?
Sài Thông nghe mà thấy vui mừng, bật cười ha hả.
Lý Kỳ lại nói:
- Vậy ngươi có biết thổi tiêu không?
Trong lòng thầm nghĩ, câu này nói không được hay cho lắm.
Sài Thông liền nói:
- Đương nhiên là được rồi. Trên thế giới này còn có loại nhạc cụ nào bổn công tử không sử dụng được chứ? Nếu không, ta cũng không có mặt mũi nào đi diễn Đông Tà.
Nha đầu ngươi và Đông Tà cũng giống nhau. Đó chính là vẻ tinh tướng, nếu không ta mới không để cho ngươi diễn. Lý Kỳ liền không thèm để ý tới hắn ta nữa.
Hồng Thiên Cửu lại bước ra nói:
- Đại ca, vậy còn ta?
- Biết rồi, biết rồi, Hồng Thất Công đúng không? Ngươi không sợ bị thất công bổng của ngươi, vậy thì đánh đi.
Hồng Thiên Cửu nghe xong mà sửng sốt, thầm nghĩ, đúng rồi, nếu để Thất Công biết, ta cũng gọi là Hồng Thất Công. Vậy ông ấy sẽ động lòng. Mặc dù trong lòng có chút do dự, nhưng cũng vẫn cố gắng nén được sự tò mò, nói:
- Đại ca, người yên tâm, không sao, Thất Công ông ấy cũng không có tư cách tham gia triều hội Nguyên Đán. Dù có biết, tin chắc Thất Công cũng không thể mắng ta được. Chỉ cần đừng gọi Hồng Bát Kim là được rồi.
Xem ra, y vẫn là vô cùng sợ hãi đối với lão tử cuồng bạo lực của mình nha!
Lý Kỳ liền nói:
- Được rồi. Nếu ngươi đã nói như vậy, vậy ta không nói nữa.
Mã Kiều bỗng lên tiếng:
- Không đúng, không đúng.
Lý Kỳ kinh ngạc nói:
- Có gì không đúng?
Mã Kiều nói:
- Hồng Thất Công, Hoàng Dược Sư trong sách đều có tuổi tác khoảng ngoài 50 rồi. Đám người Cao Nha Nội sao có thể diễn? Tới khi đó Hoàng Dung và Hoàng Dược Sư cũng xem ra bình thường, há chẳng phải là nhìn rất không tự nhiên sao?
Cao Nha Nội liền nói:
- Mã Kiều, chuyện này ngươi không hiểu rồi. Trên thế giới này còn có một kỹ thuật, gọi là thuật dịch dung, chuyện này đơn giản.
Hồng Thiên Cửu gật đầu nói:
- Ca ca nói rất đúng, thuật dịch dung này ta cũng đã học qua rồi. Chẳng qua là lần trước muốn mượn cớ này để chuồn đi săn, nhưng lại bị cha ta phát hiện ra.
Lý Kỳ nói:
- Có nghe thấy chưa.
- Thuật dịch dung?
Mã Kiều phủi miệng không nói thêm gì nữa.
Lúc này, Chu Hoa bỗng lên tiếng hỏi:
- Lý đại ca, hình như còn có một người vẫn chưa xác định.
Lý Kỳ nói:
- Ngươi nói là Quách Tĩnh sao?
Chu Hoa liền gật đầu. Những người còn lại cũng hiếu kỳ nhìn Lý Kỳ. Rốt cuộc nhân vật chính Quách Tĩnh này sẽ rơi vào tay ai?
Lý Kỳ sao không biết tâm tư trong lòng Chu Hoa chứ? Liền bật cười ha hả nói:
- Tên mập, nếu ngươi có thể trong vòng nửa tháng gày đi 50kg, ta sẽ để ngươi diễn.
Chu Hoa vừa nghe xong, bất mãn nói:
- Lý đại ca, ca không thể trông mặt mà bắt hình dong!
- Phiền ngươi hãy động não chút đi. Nếu ngươi và Âu Dương Khắc đứng cùng nhau, Hoàng Dung sẽ chọn ai?
- Âu Dương Khắc.
Mọi người đều đồng thanh nói.
Lý Kỳ cũng nói:
- Ngươi nghe thấy chưa.
Chu Hoa bị tổn thương, ngồi sang bên cạnh, lẩm bẩm:
- Mập không phải là lỗi của ta.
Cao Nha Nội lại hỏi:
- Vậy Quách Tĩnh là ai diễn?
Lý Kỳ chỉ tay sang người bên trái nói:
- Y!
Mọi người đều quay đầu lại nhìn, kinh ngạc đồng thanh nói:
- A Nam!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.