Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1712: Hiền thê? 4

Nam Hi

28/10/2017

Lý Kỳ vội vàng nói: - Ta nói Nha Nội ngươi nha, ngươi ngàn vạn lần đừng có nói như vậy, ta thật không chịu nổi đâu, ta đến thỉnh giáo ngươi có lẽ còn hợp lý.

- Nói vậy cũng đúng. Cao Nha Nội ha hả cười cười, nói: - Nữ nhân của ta tuy nhiều, nhưng so với ngươi, ta vẫn còn khuyết thiếu một vị hiền thê phụ trợ giống như Bạch nương tử vậy.

Lý Kỳ cau mày nói: - Ngươi nói chuyện chú ý một chút.

- Ta đây là đang khen ngươi đó thôi, ngươi coi coi, Bạch nương tử giúp ngươi không ít, nhưng ngươi coi ta, không có một ai có khả năng giúp đỡ ta cả. Nói tới đây, Cao Nha Nội lại là vẻ mặt sầu muộn, một tay nâng cằm lên, nói: - Ta kỳ thật vẫn muốn tìm một hiền nương có thể giúp ta kinh doanh, vốn dĩ Tống tẩu là một chọn lựa tốt, đáng tiếc lại là phụ nữ đã có chồng rồi.

Sài Thông nói: - Người ta Tống tẩu là đầu bếp.

- Ta mở tửu lâu, nàng chẳng phải là có thể giúp ta sao.

Vô sỉ!

Đây là tiếng nói trong lòng của mọi người.

Lý Kỳ khoanh tay trước ngực, nói: - Vậy ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?

Cao Nha Nội đột nhiên trở nên tinh thần mười phần, nói: - Nạp Tô Vân làm thiếp.

Mẹ kiếp!

Đám người Lý Kỳ đều khinh bỉ nhìn tên dở hơi này.

Cao Nha Nội vội vàng nói: - Các ngươi hãy nghe ta nói hết trước đã, trải qua mấy ngày này quan sát, Tô Vân người này dáng người thật sự là rất nảy nở ---.

...

Trên trán ba người Lý, Sài, Hồng lập tức tối sầm lại.

- Ta sao lại nói sang vấn đề dáng dấp người ngợm rồi, cái này các ngươi không cần phải hiểu. Cao Nha Nội ho một tiếng, nói: - Ý ta muốn nói là, Tô Vân này biết làm kinh doanh, một nữ nhân có thể xử lý gọn gàng ngăn nắp một cửa hàng lớn như vậy, điều này là khó khăn cỡ nào, các ngươi nói có lợi hại không?



Hồng Thiên Cửu nói: - Cái cửa hàng kia cũng không phải là rất lớn.

- Cái này chưa nói trước được. Cao Nha Nội phất tay, lại nói: - Lý Kỳ, ngươi cũng biết, quỹ từ thiện Thanh Thiên của ta, cũng chuẩn bị chạy đến Giang Nam này rồi, Hoàng Trạch tuy rằng có khả năng, nhưng y dù sao cũng chỉ có một người, cần phải lo đại cục, hơn nữa nếu là quá dựa dẫm vào y, cũng không phải là điều tốt!

Lý Kỳ kinh ngạc nói: - Ngươi không ngờ lại có thể nghĩ đến điểm này, tiến bộ rất lớn a!

- Vậy sao? Ha ha!

Cao Nha Nội vui vẻ, thầm nghĩ, cha ta thật sự là lợi hại, tùy tiện nói một câu mà cũng có thể khiến cho Lý Kỳ kinh ngạc như vậy.

Lý Kỳ nói: - Ngươi muốn bồi dưỡng Tô Vân, sau này để cho nàng ấy giúp ngươi giải quyết hôi ngân sach của Giang Nam?

- Bồi dưỡng? Cao Nha Nội sửng sốt, liên tục gật đầu nói: - Đúng là như thế, đúng là như thế, ta chính là nghĩ như vậy, nếu Tô Vân trở thành người của ta, ta có thể yên tâm đem hôi ngân sach giao cho nàng, bồi dưỡng nàng thành một hiền nương giống như Bạch nương tử vậy, ha ha, cứ như vậy nói ra ngoài, uy phong bao nhiêu a. Không chỉ có như thế, ta còn muốn để cho đám nữ nhân kia của ta, đều đến hôi ngân sach giúp ta, như vậy, làm kinh doanh, cũng nhất định là vô cùng thú vị nha.

Hồng Thiên Cửu gãi mặt, nói:

- Ca ca nói rất đúng ồ, ta sau này cũng phải làm như vậy, cái đám nữ nhân này cả ngày ngồi ở nhà, lúc nào cũng cãi nhau ầm ỹ, đúng là phải giao cho các nàng một số việc để làm mới được.

Cao Nha Nội nói: - Tiểu Cửu, ngươi cứ yên tâm, đi theo ca ca đi, nhất định là không có sai đấy.

Sài Thông tức giận nói: - Ngươi nói còn không biết xấu hổ, lần nào đi theo ngươi, mà không bị lạc đường hả!

Cao Nha Nội tự động loại bỏ những lời này của Sài Thông, lại quay sang Lý Kỳ nói: - Lý Kỳ, ngươi có giúp ta hay không? Lúc trước ngươi để cho ta giả mạo khâm sai đại thần, ta đến nghĩ cũng không nghĩ lập tức đồng ý, hiện giờ có mỗi việc nhỏ như vậy, ngươi sẽ không cự tuyệt ta chứ.

Ngươi con mẹ nó định qua mặt ai chứ, nếu lão tử cho ngươi đi giả trang làm thái giám, ngươi sẽ đi sao, lại chẳng phải muốn khoe mẽ, nói cứ như là lão tử ta nợ ngươi thật vậy. Lý Kỳ vốn định phun một đống nước miếng vào mặt Nha Nội, nhưng nghĩ lại, tên dở hơi này nói cũng không có sai, Tô Vân kia quả thật là có chút đầu óc kinh doanh, nhiều người giúp y cũng tốt, hơn nữa đối với nữ nhân mà nói, y có năng lực khống chế. Gật đầu nói: - Cũng được thôi, nhưng ta cần phải nói rõ trước, nếu như Tô Vân không đồng ý, ngươi cũng không được cưỡng ép nha, càng không được dùng Ngốc Kê Tán.

Cao Nha Nội nói: - Lý Kỳ, ngươi đây là đang làm nhục bản Nha Nội ta có biết không, bản Nha Nội ta bộ dạng tuấn tú, lại có tiền, huynh đệ nhiều, cần chơi những thủ đoạn này sao, Vương Tuyên Ân cái tên rác rưởi kia mới thích làm những trò như vậy, cái này nếu ngươi không tin, vậy thì có thể hỏi Tiểu Cửu và Sài Thông bọn họ.

Sài Thông, Hồng Thiên Cửu cực không tình nguyện mà gật đầu vài cái.

Điều này cũng đúng, có tiền có thế, hơn nữa thiên phú dị bẩm, đây thật là những điều khiến rất nhiều nữ nhân đều khó có thể cự tuyệt nha. Lý Kỳ nói: - Được rồi, ta sẽ truyền giáo một loại bánh bơ cho ngươi, về phần có được hay không, vậy phải xem tự bản thân ngươi rồi.



- Được được được, việc này nhất định thành, chỉ cần tốc độ nhanh một chút mà thôi. Cao Nha Nội vỗ ngực nói.

Sài Thông nói: - Nhưng ngươi biết làm đồ ăn sao? Hay là cứ để cho Lý Kỳ trực tiếp dạy Tô Vân là được.

Cao Nha Nội cảnh giác liếc nhìn Lý Kỳ, thầm nghĩ, thằng nhãi này cũng không phải loại lương thiện gì, vẫn cần phải đề phòng hắn một chút. Nói: - Sài Thông ngươi là có ý gì, bản Nha Nội ta theo đuổi nữ nhân, đã khi nào phải cần người ta giúp chưa, chẳng phải là nấu ăn sao, Lý Kỳ làm được, không có lý nào mà ta không làm được a.

Lý Kỳ hỏi: - Ngươi nói là thật hay giả vậy?

- Việc này bản Nha Nội ta chưa bao giờ nói lung tung cả.

Lý Kỳ không hiểu Cao Nha Nội là đang phòng hắn, cho nên cảm thấy Nha Nội một chiêu này quá cao minh, nếu Tô Vân biết Cao Nha Nội vì nàng, còn tự mình đi học nấu ăn, làm sao có thể không cảm động đến u mê mụ mị được chứ, cao thủ, thực đúng là cao thủ a! Gật đầu nói: - Được rồi, được rồi.

Cao Nha Nội hưng phấn nói: - Lý Kỳ, ngươi cuối cùng cũng nói được một câu nghĩa khí rồi.

Đây là khen hay là chê vậy hả! Lý Kỳ trợn ngược hai mắt, không thèm để ý đến thằng nhãi này nữa.

Hồng Thiên Cửu đột nhiên nói: - Lý đại ca, chúng ta chuẩn bị ngày mai đi Tây Hồ chơi, huynh có đi không?

Lý Kỳ kinh ngạc hỏi: - Các ngươi định ngày mai đi Tây Hồ?

Hồng Thiên Cửu gật gật đầu đáp: - Đúng vậy a, nghe nói Tây Hồ khá vui, ta vẫn chưa có đi bao giờ.

- Có thể đổi ngày khác đi được hay không?

- Vì sao?

- Theo ta biết thì ngày mai Tây Hồ sẽ có động đất.

- Động đất? Ta lớn như vậy vẫn chưa có từng xem qua động đất, vậy thì càng phải đi rồi.

OMG, phu nhân, thế này thì người thực không thể trách ta nha, ta quả đã dùng hết sức ngăn cản bọn họ. Lý Kỳ một tay vỗ lên trên trán, cái này thật gọi là có lý cũng không thể nói rõ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bắc Tống Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook