Chương 516: Khiến cho cá cược lại bay cao.
Nam Hi
20/12/2015
Lý Kỳ đột nhiên rống giận, khiến Hồng Bát Kim ngây dại, lập tức cười ha hả nói:
- Được rồi, ta hiểu, ngươi không phải cố ý.
Nhưng trong ánh mắt nửa phần cũng không tin tưởng.
Lý Kỳ không còn gì để nói, buồn bực nói:
- Bát Kim thúc, lúc ấy là vì trên tay của ta bị thương vì vậy mới thua ván thứ hai, nếu ông không tin, đại khái có thể hỏi Thái úy nha.
Cao Cầu ho nhẹ một tiếng, nói:
- Kỳ thật ta cảm thấy việc này đã qua rồi, đừng đàm luận nữa làm gì, cũng không cần thiết.
Ngươi đây cũng không muốn giải thích, ngươi cũng quá bảo thủ đi nha. Lý Kỳ thấy Cao Cầu thủy chung không muốn tỏ thái độ, trong lòng rất là bất mãn, cảm giác rất oan uổng, nếu là trận đấu khác, hắn nhường cũng là không sao cả, nhưng tỉ thí tay nghề làm bếp, hắn thật sự không thích thua, thậm chí có thể nói là chán ghét, sao lại vì chút tiền lẻ này mà nhường, nhưng hiện tại không chỉ Hồng Bát Kim, mà ngay cả những người bên ngoài đều cho là hắn cố ý nhường, thật sự là buồn bực.
Không biết rằng trong lòng Cao Cầu kỳ thật cũng là hết sức nghi hoặc, bởi vì từ lúc mới bắt đầu Lý Kỳ đã mang đến cho ông một loại cảm giác bắt đoán không ra, tuy rằng ông lúc ấy có mặt, nhưng ông cũng nhìn không ra Lý Kỳ rốt cuộc là cố ý làm như vậy, hay sự thật là như thế, vì vậy từ đầu đến cuối cũng không nguyện tỏ thái độ.
Hồng Bát Kim cười ha hả, nói:
- Thái úy nói rất đúng, chúng ta vẫn là nói chuyện chính sự đi.
Ba người sau khi ngồi xuống, Hồng Bát Kim mở to hai mắt, lại mờ ám nói:
- Lý Kỳ, ngươi có biết lần này chúng ta kiếm được bao nhiêu không?
Cơn tức trong lòng Lý Kỳ vẫn khó tiêu, tức giận nói:
- Không biết.
Hồng Bát Kim cười ha hả, xòe ra năm ngón tay. Vẻ mặt tràn ngập hứng thú.
Lý Kỳ mở tròn hai mắt, kinh hãi kêu lên:
- Năm vạn quan?
- Phốc.
Vừa dứt lời. Cao Cầu đã phun ra một miệng nước trà, vừa bực mình vừa buồn cười lườm Lý Kỳ.
Hồng Bát Kim ngẩn ra, trong mắt mê man, đáng thương nói:
- Chẳng lẽ trước kia ngươi nghĩ đến có thể kiếm năm vạn quan sao?
- Đương nhiên không có khả năng.
Lý Kỳ lắc đầu nói.
- Chỉ là ta thấy ông hưng phấn như thế, nghĩ là có niềm vui bất ngờ gì, cho nên ta khẳng định là ông kiếm được số tiền rất to.
Hồng Bát Kim lại ngẩn ra, hơi một tia ngượng ngập nói:
- Thật ra là... là năm nghìn quan.
Y vốn cho là năm nghìn quan có thể khiến Lý Kỳ vui mừng, nhưng đối phương mở miệng chính là năm vạn quan. Ngược lại giống như biến y trở thành một kẻ chưa từng thấy tiền bao giờ, sao không lúng túng được.
Lý Kỳ sắc mặt vui vẻ, kích động nói:
- Nhiều như vậy?
Hoá ra tiểu tử này mới vừa rồi là cố ý đùa giỡn ta. Hồng Bát Kim trừng mắt nhìn hắn, cười gật đầu nói:
- Hiện giờ vẫn là bước đầu phỏng chừng, nhưng chúng ta ít nhất cũng sẽ kiếm được năm nghìn quan. Nói thật, Hồng Bát Kim ta cả đời kinh doanh, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy kiếm được nhiều tiền như thế. Tuy nhiên công lao lớn nhất trong đó không phải ai khác chính là ngươi nha, nếu không phải ngươi trong lúc mọi người đều xem trọng đợt tỷ thí thứ hai nhất mà thua cuộc, cho dù ngươi thắng hay thua, chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có thể kiếm được một hoặc hai ngàn quan mà thôi.
Xui xẻo, đây thật là vô tâm cắm liễu, liễu thành rừng nha, Vương Phủ đại gia các ngươi lại giúp cho chúng ta một đại ân nha. Trong lòng Lý Kỳ là dở khóc dở cười. Trịnh trọng nói:
- Bát Kim thúc, ta nhắc lại một lần nữa, đây thật sự chỉ là một chuyện ngoài ý muốn.
Cao Cầu ha hả nói:
- Bất kể như thế nào, chuyện cá cược này thật đúng là rất hay, đừng nói Bát Kim mà ngay cả ta cũng là lần đầu nhìn thấy tiền nhiều như thế. Lý Kỳ, nếu không có ngươi, chúng ta sao có thể kiếm được tiền, cho nên Bát Kim nói công lao của ngươi là lớn nhất, cũng không hề nói sai. Không nói gạt ngươi, ngay cả các đại thần trong triều cũng đều đặt cược, ta cũng theo chơi một phen, chẳng qua ta cũng giống Thái sư đều là cược ngươi ba trận toàn thắng, hiện giờ cũng là mất cả chì lẫn chài nha, nhưng chúng ta vẫn còn may, Vương Tướng vẫn đặt ba trăm quan cược Long sư phó thắng.
Trời ạ! Như vậy Vương Phủ kia hiện giờ chẳng phải là ôm cột mà khóc à. Lý Kỳ vui mừng muốn chết, nói:
- Thật sao, vậy thì thật là rất.... có lỗi, có lỗi.
Hồng Bát Kim thấy hắn nói lời không phải, còn tưởng là hắn cao hứng nói bậy, nói:
- Về tiền lãi, đợi trận gió đầu trôi qua, ta sẽ gọi người đưa đến cho ngươi.
Lý Kỳ khoát tay nói:
- Không cần phải gấp gáp như vậy, ta hiện tại lại không thiếu tiền. Bát Kim thúc, cá cược này cũng không phải là có lời, nếu là đánh bạc, như vậy còn có thua có thắng, chúng ta chung quy chỉ có thể nghĩ biện pháp như thế nào để tránh đừng bồi thường nhiều, vì vậy mới đem cách chơi phức tạp hóa, đa dạng hóa, lúc này mới có thể phân tán mọi người đặt cược, mặc dù là bồi thường, đó cũng không phải trí mạng, nhưng chung quy mà nói, chúng ta vẫn phải chuẩn bị tốt chu toàn, cho nên ta đề nghị, tiền này chúng ta trước hết cứ để ở chỗ của ông, cho là tiền vốn, ông viết vài chữ đưa cho chúng ta là được rồi.
Cao Cầu gật đầu nói:
- Lý Kỳ nói có lý, liền dựa theo lời hắn nói xử lý đi.
- Tốt lắm, đợi sau khi tính xong, ta sẽ viết vài chữ đưa cho các ngươi.
Hồng Bát Kim gật gật đầu, tâm tình kích động cũng dần hạ xuống, thở dài một tiếng, nói:
- Chỉ tiếc Tứ Quốc Yến này ba năm mới tổ chức một lần, nếu có thể ba tháng một lần, thật là tốt biết bao nha.
Ba tháng một lần? Ta đây cũng chẳng lẽ không cần làm việc, cả ngày ứng phó Tứ Quốc Yến sao. Lý Kỳ tỏ vẻ xem thường, nói.
- Bát Kim thúc, ngươi không cần phải sốt ruột, không phải còn có Thái úy thi đấu đá cầu sao, đây chính là hạng mục cá cược kiếm lợi nhiều nhất hạng mục nha.
Cao Cầu trong mắt sáng ngời, hưng phấn nói.
- Đúng vậy, hội thi đá cầu lại sắp bắt đầu, kỳ thật hiện tại đã có thể tung tin tức ra ngoài.
Hồng Bát Kim vội vàng gật đầu hưng phấn nói.
- Ta ngày mai phải đi chuẩn bị, nhưng này --- ồ --- bằng miệng ---?
- Việc này ta đã chuẩn bị xong, ngày mai ta sẽ phái người đưa đến cho ngươi.
Lý Kỳ cười gật gật đầu, bỗng nhiên lại nhướn mày, nói.
- Bất quá ta nghĩ, chỉ là tam môn tỷ thí, như vậy tính chất quá nhỏ, hơn nữa sẽ dễ suy đoán, cho nên ta sợ người cược sẽ không yên tâm.
Cao Cầu như thoáng chút suy nghĩ gật đầu, nói.
- Vậy ngươi nói nên như thế nào?
Lý Kỳ nói.
- Ta cảm thấy là nên cho cả đá cầu xã vào tham dự, tựa như chuyện ở Tề Vân xã, chúng ta có thể đặt ra tiền thưởng và vé vào cửa, khích lệ càng nhiều đá cầu xã tham gia.
Cao Cầu cau mày nói.
- Nhưng là cứ như vậy, đại hội đá cầu chẳng phải là sẽ áp sau rồi.
Lý Kỳ nói.
- Thái úy, ngươi đã quyết định phải muốn làm một cuộc thi đấu chuyên nghiệp, như vậy còn không thừa dịp lần này, đem nó phát triển lên, hơn nữa chỉ cần chúng ta đưa ra tiền thưởng mê người, tin tưởng đá cầu xã sẽ tranh nhau báo danh, ta tin không quá bao nhiêu ngày, chúng ta có thể dựa vào điểm mạnh này mà có thể cùng đá cầu xã ký hiệp ước, thành lập liên minh đá cầu, đầu năm sau, liền có thể xây dựng đại hội đá cầu chuyên nghiệp. Đến lúc đó, ta tự có biện pháp, khiến càng nhiều người hơn nữa tham gia, đội đá cầu chuyên nghiệp cũng sẽ trở nên càng ngày càng nhiều.
Cao Cầu mừng rỡ, vỗ tay một cái nói.
- Hảo, theo lời người, ngày mai ta liền phái người đi chuẩn bị.
Hồng Bát Kim cũng mừng rỡ, nói.
- Vậy việc cá cược của chúng ta chính là mãi trường thịnh không bao giờ đi xuống.
Lý Kỳ lắc đầu, nói.
- Đây chỉ là mới bắt đầu, nếu như chúng ta chỉ thu hút đá cầu xã ở kinh thành, kia không khỏi cũng quá hẹp, người đặt cược cũng chỉ có bao nhiêu, phát huy không được uy lực cá cược, chúng ta nên phát động đến từng châu phủ trên cả nước cùng lập ra đội đá cầu chuyên nghiệp, đến lúc đó tự nhiên việc cá cược cũng lan tràn khắp cả nước, người đặt cược sẽ càng ngày càng nhiều, mặt khác, chúng ta còn có thể làm tương tự như lần Tứ Quốc Yến, liên hệ đến hoàng thân quốc thích, thu hút bọn họ cử ra đội đá cầu tới tham gia, kể từ đó, chúng ta cũng có thể tiến tới tìm kiếm người ngoại quốc, như vậy không chỉ có lợi cho bản thân, còn có lợi cho dân, lợi cho nước.
Cao Cầu ánh mắt chớp mạnh, máu đã bắt đầu sôi trào, đây mới chính là đại hội đá cầu trong mộng của hắn a. Nói.
- Ở những châu phủ khác thúc đẩy thi đấu đá cầu, cũng không phải việc khó gì, nhưng muốn hoàng thân quốc thích đều tham gia, đây cũng không phải chuyện nhỏ, còn phải thông qua hoàng thượng phê chuẩn.
Lý Kỳ cười ha hả nói.
- Thái úy, đây đối với Đại Tống chúng ta là đại hảo sự, Hoàng thượng nhất định sẽ đáp ứng, về phần quốc gia khác, chỉ cần chúng ta đặt ra tiền thưởng và ưu đãi hợp lý, bọn họ cũng sẽ không cự tuyệt.
Cao Cầu nhướn mày, nói.
- Lời này là sao?
Lý Kỳ giải thích nói.
- Tứ Quốc Yến tuy rằng cũng là các quốc gia tỷ thí với nhau, nhưng người tham dự cũng không nhiều, phần lớn là các quốc gia sứ thần. Tuy nhiên thi đấu đá cầu thì lại khác rất nhiều, chúng ta có thể kiến tạo sân đá cầu lớn một chút, hấp dẫn càng nhiều người vào xem, kể từ đó, nếu chúng ta và các nước khác thi đấu, như vậy các quốc gia lớn nhỏ hoặc là những người thích đá cầu, tự nhiên cũng sẽ chạy đến Đại Tống chúng ta so tài, bọn họ đến Đại Tống, dù sao cũng phải ăn, phải ở, như vậy có thể bổ sung ngân sách cho Đại Tống ta, nói cách khác bọn họ là tự đem bạc đến tặng cho Đại Tống chúng ta.
Mượn quán rượu làm ví dụ, nhiều người, kinh doanh dĩ nhiên sẽ tốt lên, kinh doanh tốt lên, sẽ càng có được nhiều người đến hỗ trợ, như vậy còn có thể trợ giúp dân chúng khổ sở của nước ta làm giàu, tuy rằng chúng ta cũng bỏ ra một phần, nhưng so với toàn cục ích lợi mà nói, vậy thì thật là không đáng kể, cá cược của chúng ta cũng có thể hấp dẫn dân chúng quốc gia khác đến đặt cược, như vậy lợi ích của chúng ta sẽ tăng lớn đến vô hạn. Hơn nữa, chúng ta còn có thể đề cập đến hòa bình, vận động tinh thần, thiết lập cho Đại Tống và quốc gia khác tình hữu nghị, tiêu trừ phân tranh không cần thiết, Hoàng thượng không lý nào sẽ không đáp ứng.
Những lời này của Lý Kỳ khiến Cao Cầu và Hồng Bát Kim lâm vào trầm tư, bởi vì ích lợi trong đó đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ, cho nên bọn họ cần chút thời giờ để tiêu hóa.
- Hay.
Qua một hồi lâu, Cao Cầu chợt hô to một tiếng, hưng phấn nói:
- Biện pháp này thật sự là quá tốt. Vừa lúc hiện giờ các quốc gia sứ thần vẫn chưa rời khỏi, ta ngày mai phải thượng tấu Hoàng thượng. Mặt khác, chúng ta còn có thể thúc đẩy cầu lông chuyên nghiệp, thứ này cũng rất thú vị nha.
Cầu ca chính là cầu ca, đều suy một ra ba. Lý Kỳ cười nói.
- Không chỉ có như thế, chúng ta còn có thể tổ chức đô vật, bắn tên, đua ngựa các loại. Mặt khác, còn có thể tìm hiểu về các trò thú vị từ các quốc gia khác, hoan nghênh tất cả thể loại, như vậy mới có thể gia tăng hứng thú cho các nước láng giềng, cá cược của chúng ta càng có thể thêm đa dạng. Ồ, đúng rồi, chúng ta còn có thể từ học viện của Thái sư phân ra một bộ phận, chuyên môn chọn lựa nững học viên có tố chất tốt tiến hành bồi dưỡng, cứ như vậy, cũng có thể gia tăng người đầu tư vào học viện, giảm bớt áp lực cho Thái sư.
Cao Cầu suy nghĩ chốc lát, cười ha ha nói:
- Lý Kỳ, Thái sư có ngươi tương trợ, thật sự là như hổ thêm cánh.
- Được rồi, ta hiểu, ngươi không phải cố ý.
Nhưng trong ánh mắt nửa phần cũng không tin tưởng.
Lý Kỳ không còn gì để nói, buồn bực nói:
- Bát Kim thúc, lúc ấy là vì trên tay của ta bị thương vì vậy mới thua ván thứ hai, nếu ông không tin, đại khái có thể hỏi Thái úy nha.
Cao Cầu ho nhẹ một tiếng, nói:
- Kỳ thật ta cảm thấy việc này đã qua rồi, đừng đàm luận nữa làm gì, cũng không cần thiết.
Ngươi đây cũng không muốn giải thích, ngươi cũng quá bảo thủ đi nha. Lý Kỳ thấy Cao Cầu thủy chung không muốn tỏ thái độ, trong lòng rất là bất mãn, cảm giác rất oan uổng, nếu là trận đấu khác, hắn nhường cũng là không sao cả, nhưng tỉ thí tay nghề làm bếp, hắn thật sự không thích thua, thậm chí có thể nói là chán ghét, sao lại vì chút tiền lẻ này mà nhường, nhưng hiện tại không chỉ Hồng Bát Kim, mà ngay cả những người bên ngoài đều cho là hắn cố ý nhường, thật sự là buồn bực.
Không biết rằng trong lòng Cao Cầu kỳ thật cũng là hết sức nghi hoặc, bởi vì từ lúc mới bắt đầu Lý Kỳ đã mang đến cho ông một loại cảm giác bắt đoán không ra, tuy rằng ông lúc ấy có mặt, nhưng ông cũng nhìn không ra Lý Kỳ rốt cuộc là cố ý làm như vậy, hay sự thật là như thế, vì vậy từ đầu đến cuối cũng không nguyện tỏ thái độ.
Hồng Bát Kim cười ha hả, nói:
- Thái úy nói rất đúng, chúng ta vẫn là nói chuyện chính sự đi.
Ba người sau khi ngồi xuống, Hồng Bát Kim mở to hai mắt, lại mờ ám nói:
- Lý Kỳ, ngươi có biết lần này chúng ta kiếm được bao nhiêu không?
Cơn tức trong lòng Lý Kỳ vẫn khó tiêu, tức giận nói:
- Không biết.
Hồng Bát Kim cười ha hả, xòe ra năm ngón tay. Vẻ mặt tràn ngập hứng thú.
Lý Kỳ mở tròn hai mắt, kinh hãi kêu lên:
- Năm vạn quan?
- Phốc.
Vừa dứt lời. Cao Cầu đã phun ra một miệng nước trà, vừa bực mình vừa buồn cười lườm Lý Kỳ.
Hồng Bát Kim ngẩn ra, trong mắt mê man, đáng thương nói:
- Chẳng lẽ trước kia ngươi nghĩ đến có thể kiếm năm vạn quan sao?
- Đương nhiên không có khả năng.
Lý Kỳ lắc đầu nói.
- Chỉ là ta thấy ông hưng phấn như thế, nghĩ là có niềm vui bất ngờ gì, cho nên ta khẳng định là ông kiếm được số tiền rất to.
Hồng Bát Kim lại ngẩn ra, hơi một tia ngượng ngập nói:
- Thật ra là... là năm nghìn quan.
Y vốn cho là năm nghìn quan có thể khiến Lý Kỳ vui mừng, nhưng đối phương mở miệng chính là năm vạn quan. Ngược lại giống như biến y trở thành một kẻ chưa từng thấy tiền bao giờ, sao không lúng túng được.
Lý Kỳ sắc mặt vui vẻ, kích động nói:
- Nhiều như vậy?
Hoá ra tiểu tử này mới vừa rồi là cố ý đùa giỡn ta. Hồng Bát Kim trừng mắt nhìn hắn, cười gật đầu nói:
- Hiện giờ vẫn là bước đầu phỏng chừng, nhưng chúng ta ít nhất cũng sẽ kiếm được năm nghìn quan. Nói thật, Hồng Bát Kim ta cả đời kinh doanh, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy kiếm được nhiều tiền như thế. Tuy nhiên công lao lớn nhất trong đó không phải ai khác chính là ngươi nha, nếu không phải ngươi trong lúc mọi người đều xem trọng đợt tỷ thí thứ hai nhất mà thua cuộc, cho dù ngươi thắng hay thua, chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có thể kiếm được một hoặc hai ngàn quan mà thôi.
Xui xẻo, đây thật là vô tâm cắm liễu, liễu thành rừng nha, Vương Phủ đại gia các ngươi lại giúp cho chúng ta một đại ân nha. Trong lòng Lý Kỳ là dở khóc dở cười. Trịnh trọng nói:
- Bát Kim thúc, ta nhắc lại một lần nữa, đây thật sự chỉ là một chuyện ngoài ý muốn.
Cao Cầu ha hả nói:
- Bất kể như thế nào, chuyện cá cược này thật đúng là rất hay, đừng nói Bát Kim mà ngay cả ta cũng là lần đầu nhìn thấy tiền nhiều như thế. Lý Kỳ, nếu không có ngươi, chúng ta sao có thể kiếm được tiền, cho nên Bát Kim nói công lao của ngươi là lớn nhất, cũng không hề nói sai. Không nói gạt ngươi, ngay cả các đại thần trong triều cũng đều đặt cược, ta cũng theo chơi một phen, chẳng qua ta cũng giống Thái sư đều là cược ngươi ba trận toàn thắng, hiện giờ cũng là mất cả chì lẫn chài nha, nhưng chúng ta vẫn còn may, Vương Tướng vẫn đặt ba trăm quan cược Long sư phó thắng.
Trời ạ! Như vậy Vương Phủ kia hiện giờ chẳng phải là ôm cột mà khóc à. Lý Kỳ vui mừng muốn chết, nói:
- Thật sao, vậy thì thật là rất.... có lỗi, có lỗi.
Hồng Bát Kim thấy hắn nói lời không phải, còn tưởng là hắn cao hứng nói bậy, nói:
- Về tiền lãi, đợi trận gió đầu trôi qua, ta sẽ gọi người đưa đến cho ngươi.
Lý Kỳ khoát tay nói:
- Không cần phải gấp gáp như vậy, ta hiện tại lại không thiếu tiền. Bát Kim thúc, cá cược này cũng không phải là có lời, nếu là đánh bạc, như vậy còn có thua có thắng, chúng ta chung quy chỉ có thể nghĩ biện pháp như thế nào để tránh đừng bồi thường nhiều, vì vậy mới đem cách chơi phức tạp hóa, đa dạng hóa, lúc này mới có thể phân tán mọi người đặt cược, mặc dù là bồi thường, đó cũng không phải trí mạng, nhưng chung quy mà nói, chúng ta vẫn phải chuẩn bị tốt chu toàn, cho nên ta đề nghị, tiền này chúng ta trước hết cứ để ở chỗ của ông, cho là tiền vốn, ông viết vài chữ đưa cho chúng ta là được rồi.
Cao Cầu gật đầu nói:
- Lý Kỳ nói có lý, liền dựa theo lời hắn nói xử lý đi.
- Tốt lắm, đợi sau khi tính xong, ta sẽ viết vài chữ đưa cho các ngươi.
Hồng Bát Kim gật gật đầu, tâm tình kích động cũng dần hạ xuống, thở dài một tiếng, nói:
- Chỉ tiếc Tứ Quốc Yến này ba năm mới tổ chức một lần, nếu có thể ba tháng một lần, thật là tốt biết bao nha.
Ba tháng một lần? Ta đây cũng chẳng lẽ không cần làm việc, cả ngày ứng phó Tứ Quốc Yến sao. Lý Kỳ tỏ vẻ xem thường, nói.
- Bát Kim thúc, ngươi không cần phải sốt ruột, không phải còn có Thái úy thi đấu đá cầu sao, đây chính là hạng mục cá cược kiếm lợi nhiều nhất hạng mục nha.
Cao Cầu trong mắt sáng ngời, hưng phấn nói.
- Đúng vậy, hội thi đá cầu lại sắp bắt đầu, kỳ thật hiện tại đã có thể tung tin tức ra ngoài.
Hồng Bát Kim vội vàng gật đầu hưng phấn nói.
- Ta ngày mai phải đi chuẩn bị, nhưng này --- ồ --- bằng miệng ---?
- Việc này ta đã chuẩn bị xong, ngày mai ta sẽ phái người đưa đến cho ngươi.
Lý Kỳ cười gật gật đầu, bỗng nhiên lại nhướn mày, nói.
- Bất quá ta nghĩ, chỉ là tam môn tỷ thí, như vậy tính chất quá nhỏ, hơn nữa sẽ dễ suy đoán, cho nên ta sợ người cược sẽ không yên tâm.
Cao Cầu như thoáng chút suy nghĩ gật đầu, nói.
- Vậy ngươi nói nên như thế nào?
Lý Kỳ nói.
- Ta cảm thấy là nên cho cả đá cầu xã vào tham dự, tựa như chuyện ở Tề Vân xã, chúng ta có thể đặt ra tiền thưởng và vé vào cửa, khích lệ càng nhiều đá cầu xã tham gia.
Cao Cầu cau mày nói.
- Nhưng là cứ như vậy, đại hội đá cầu chẳng phải là sẽ áp sau rồi.
Lý Kỳ nói.
- Thái úy, ngươi đã quyết định phải muốn làm một cuộc thi đấu chuyên nghiệp, như vậy còn không thừa dịp lần này, đem nó phát triển lên, hơn nữa chỉ cần chúng ta đưa ra tiền thưởng mê người, tin tưởng đá cầu xã sẽ tranh nhau báo danh, ta tin không quá bao nhiêu ngày, chúng ta có thể dựa vào điểm mạnh này mà có thể cùng đá cầu xã ký hiệp ước, thành lập liên minh đá cầu, đầu năm sau, liền có thể xây dựng đại hội đá cầu chuyên nghiệp. Đến lúc đó, ta tự có biện pháp, khiến càng nhiều người hơn nữa tham gia, đội đá cầu chuyên nghiệp cũng sẽ trở nên càng ngày càng nhiều.
Cao Cầu mừng rỡ, vỗ tay một cái nói.
- Hảo, theo lời người, ngày mai ta liền phái người đi chuẩn bị.
Hồng Bát Kim cũng mừng rỡ, nói.
- Vậy việc cá cược của chúng ta chính là mãi trường thịnh không bao giờ đi xuống.
Lý Kỳ lắc đầu, nói.
- Đây chỉ là mới bắt đầu, nếu như chúng ta chỉ thu hút đá cầu xã ở kinh thành, kia không khỏi cũng quá hẹp, người đặt cược cũng chỉ có bao nhiêu, phát huy không được uy lực cá cược, chúng ta nên phát động đến từng châu phủ trên cả nước cùng lập ra đội đá cầu chuyên nghiệp, đến lúc đó tự nhiên việc cá cược cũng lan tràn khắp cả nước, người đặt cược sẽ càng ngày càng nhiều, mặt khác, chúng ta còn có thể làm tương tự như lần Tứ Quốc Yến, liên hệ đến hoàng thân quốc thích, thu hút bọn họ cử ra đội đá cầu tới tham gia, kể từ đó, chúng ta cũng có thể tiến tới tìm kiếm người ngoại quốc, như vậy không chỉ có lợi cho bản thân, còn có lợi cho dân, lợi cho nước.
Cao Cầu ánh mắt chớp mạnh, máu đã bắt đầu sôi trào, đây mới chính là đại hội đá cầu trong mộng của hắn a. Nói.
- Ở những châu phủ khác thúc đẩy thi đấu đá cầu, cũng không phải việc khó gì, nhưng muốn hoàng thân quốc thích đều tham gia, đây cũng không phải chuyện nhỏ, còn phải thông qua hoàng thượng phê chuẩn.
Lý Kỳ cười ha hả nói.
- Thái úy, đây đối với Đại Tống chúng ta là đại hảo sự, Hoàng thượng nhất định sẽ đáp ứng, về phần quốc gia khác, chỉ cần chúng ta đặt ra tiền thưởng và ưu đãi hợp lý, bọn họ cũng sẽ không cự tuyệt.
Cao Cầu nhướn mày, nói.
- Lời này là sao?
Lý Kỳ giải thích nói.
- Tứ Quốc Yến tuy rằng cũng là các quốc gia tỷ thí với nhau, nhưng người tham dự cũng không nhiều, phần lớn là các quốc gia sứ thần. Tuy nhiên thi đấu đá cầu thì lại khác rất nhiều, chúng ta có thể kiến tạo sân đá cầu lớn một chút, hấp dẫn càng nhiều người vào xem, kể từ đó, nếu chúng ta và các nước khác thi đấu, như vậy các quốc gia lớn nhỏ hoặc là những người thích đá cầu, tự nhiên cũng sẽ chạy đến Đại Tống chúng ta so tài, bọn họ đến Đại Tống, dù sao cũng phải ăn, phải ở, như vậy có thể bổ sung ngân sách cho Đại Tống ta, nói cách khác bọn họ là tự đem bạc đến tặng cho Đại Tống chúng ta.
Mượn quán rượu làm ví dụ, nhiều người, kinh doanh dĩ nhiên sẽ tốt lên, kinh doanh tốt lên, sẽ càng có được nhiều người đến hỗ trợ, như vậy còn có thể trợ giúp dân chúng khổ sở của nước ta làm giàu, tuy rằng chúng ta cũng bỏ ra một phần, nhưng so với toàn cục ích lợi mà nói, vậy thì thật là không đáng kể, cá cược của chúng ta cũng có thể hấp dẫn dân chúng quốc gia khác đến đặt cược, như vậy lợi ích của chúng ta sẽ tăng lớn đến vô hạn. Hơn nữa, chúng ta còn có thể đề cập đến hòa bình, vận động tinh thần, thiết lập cho Đại Tống và quốc gia khác tình hữu nghị, tiêu trừ phân tranh không cần thiết, Hoàng thượng không lý nào sẽ không đáp ứng.
Những lời này của Lý Kỳ khiến Cao Cầu và Hồng Bát Kim lâm vào trầm tư, bởi vì ích lợi trong đó đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ, cho nên bọn họ cần chút thời giờ để tiêu hóa.
- Hay.
Qua một hồi lâu, Cao Cầu chợt hô to một tiếng, hưng phấn nói:
- Biện pháp này thật sự là quá tốt. Vừa lúc hiện giờ các quốc gia sứ thần vẫn chưa rời khỏi, ta ngày mai phải thượng tấu Hoàng thượng. Mặt khác, chúng ta còn có thể thúc đẩy cầu lông chuyên nghiệp, thứ này cũng rất thú vị nha.
Cầu ca chính là cầu ca, đều suy một ra ba. Lý Kỳ cười nói.
- Không chỉ có như thế, chúng ta còn có thể tổ chức đô vật, bắn tên, đua ngựa các loại. Mặt khác, còn có thể tìm hiểu về các trò thú vị từ các quốc gia khác, hoan nghênh tất cả thể loại, như vậy mới có thể gia tăng hứng thú cho các nước láng giềng, cá cược của chúng ta càng có thể thêm đa dạng. Ồ, đúng rồi, chúng ta còn có thể từ học viện của Thái sư phân ra một bộ phận, chuyên môn chọn lựa nững học viên có tố chất tốt tiến hành bồi dưỡng, cứ như vậy, cũng có thể gia tăng người đầu tư vào học viện, giảm bớt áp lực cho Thái sư.
Cao Cầu suy nghĩ chốc lát, cười ha ha nói:
- Lý Kỳ, Thái sư có ngươi tương trợ, thật sự là như hổ thêm cánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.