Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1932: Phong thưởng và quy hoạch (Trung)

Nam Hi

31/10/2017

Nói về Nhạc Phi, y đã là Điện Soái rồi, đứng đầu cấm quân tam nha, nếu không có chính biến lúc trước, chỉ bằng lý lịch của y thì còn phải lăn lộn ít nhất mười năm mời có thể lên làm chức Điện Soái này, cho nên, rất khó có thể tăng lên thực quyền của y được nữa, bởi vì nếu tăng lên tiếp thì chỉ có vào Xu Mật Viện thôi, chỉ có thể tăng cho một ít hư danh, tăng lên phẩm cấp thôi.

Mặt khác, Lý Kỳ còn khiến cho Nhạc Phi kiêm luôn chức Phòng ngự sử ở quận Nam Ngô, chức Phòng ngự sử này ở tình huống bình thường đều là hư chức, trừ phi nơi này xảy ra chiến sự, Phòng ngự sử mới có thể tới nơi này cầm binh tác chiến, đương nhiên, ở những địa phương mấu chốt như Tây Bắc và Yến Vân, thì chức Phòng ngự sử này thật sự là thực chức rồi, bọn họ được cầm binh phòng ngự ngay tại chỗ.

Mà Ngô Giới thì cũng đồng dạng kiêm chức Phòng ngự sử của quận Đại Lý.

Nhưng hai quận Đại Lý, Nam Ngô cũng là hai vùng trọng địa quân sự, bởi vì chiến trường phía nam vẫn còn sẽ đánh tiếp, cho nên nhất định phải an bài quân lính ở chỗ này

Sau khi Lý Kỳ lén lút thương lượng với Triệu Tinh Yến, quyết định thành lập Vân Nam Quân, một đội quân này lại chia làm hai quân Vân Tây cùng Vân Đông, chia ra đóng tại quận Đại Lý và quận Nam Ngô.

Ngô Lân xuất hiện đảm nhiệm chức Đoàn luyện sứ quản lý Vân Tây Quân ở quận Đại Lý.

Ở phương diện tài năng quân sự, Ngô Lân có lẽ hơi kém hơn Ngô Giới, nhưng tính cách của y trầm ổn, cẩn thận hơn so với Ngô Giới, Ngô Giới người này có chút thích làm việc lớn hám công to, cho nên y chỉ có thể sinh hoạt trong sự bận rộn thôi, không thể để cho y dừng lại được, nếu cho y sống quá an nhàn, có khả năng y sẽ không còn biết phương hướng gì nữa, quên mất mình là ai luôn.

Tại điểm này thì Ngô Lân mạnh hơn Ngô Giới rất nhiều.

Mà Nhạc Phiên thì đảm nhiện chức Đoàn luyện sứ ở quận Nam Ngô, quản lý Vân Đông Quân. Tài năng quân sự của Nhạc Phiên không bằng Ngô Lân, nhưng đồng dạng y cũng khá trầm ổn, nội liễm, sẽ không phạm sai lầm lớn. Tuy rằng bọn Nhạc Phi, Ngưu Cao đều thích hợp, nhưng ở phía bắc, phía tây, phía đông đều cần bọn họ, Lý Kỳ cũng không muốn họ lãng phí tài năng của mình tại chỗ này.

Về phần đám tù trưởng, thì đều được đề bạt trong cấm quân, giống như hứa hẹn lúc trước của Lý Kỳ, người có năng lực thì có vị trí. Ngươi lập bao nhiêu công lao thì chức quan cũng cao bấy nhiêu.



Đương nhiên, đây cũng chỉ là chủ ý riêng của Lý Kỳ, định đoạt cuối cùng vẫn là muốn Triệu Giai hạ thánh chỉ, dù sao Triệu Giai mới là Hoàng đế, mà thánh chỉ là một lợi khí lớn để củng cố hoàng quyền, hơn nữa địa vị của võ tướng trong lòng Hoàng đế vô cùng vi diệu, cho nên nhất định phải do Hoàng đế tự mình bổ nhiệm.

Kỳ thật điều này chẳng qua là thực hiện một quy trình, đương nhiên vẫn lấy ý kiến của Lý Kỳ làm chủ.

Bởi vì Triệu Giai ở xa tận Biện Lương hoàn toàn không biết gì về tình huống nơi này. Làm sao y biết được ai thích hợp ai không thích hợp được, nên y đương nhiên sẽ chọn tiếp thu đề nghị của Lý Kỳ rồi.

Thật ra chuyện phong thưởng đã an bài xong rồi, khó khăn nhất vẫn là chỉnh hợp quân chính, binh quyền của Nam Ngô đã giải trừ, nhưng quân đội của Đại Lý thì phải làm thế nào bây giờ?

Đây là một vấn đề khó khăn.

Nếu xử lý không tốt, có khả năng sẽ xảy ra nhiễu loạn rất lớn.

Trong kế hoạch của Lý Kỳ, đường Vân Nam nhất định phải có sáu vạn đại quân đóng quân, không thể có quá nhiều được. Nhưng cũng không thể có ít, bởi vì đại quân đóng trên đường này không chỉ nhằm vào phía nam, còn phải chú ý một đời đến phía tây Phía Tây nữa.

Mà Lý Kỳ chỉ dẫn theo sáu vạn cấm quân tới đây, trong sáu vạn đại quân này thì Lý Kỳ nhiều nhất chỉ có thể để lại một vạn quân ở trong này. Bởi vì đây là cấm quân trung ương nha, là thân quân của Hoàng đế, lúc trước sai những người này xuôi nam thật sự là bất đắc dĩ. Bởi vì quân tinh nhuệ của Đại Tống đều ở tại Tậy Bắc và Yến Vân, trong tay chỉ có mỗi một đội quân át chủ bài này thôi, không có binh lính có thể điều động. Nhưng nếu ngươi muốn an bài tất cả bọn họ đến vùng địa phương, thì Triệu Giai không giết ngươi mới là lạ.

Nhưng vấn đề lại tới nữa, riêng binh lính của Đại Lý cùng hai châu Ấp, Khâm, còn có những binh lính đầu hàng thêm cùng nhau thì có gần hai mươi vạn người, cho nên nhất định phải giải trừ quân bị (cắt giảm số nhân viên và trang bị quân sự), nếu không có nhiều quân như vậy thì chỉ riêng bổng lộc hàng năm thì đều phải ăn cho vùng này nghèo chết.

Mấu chốt nhất là, nếu người lao động đều đi lính, vậy thì các ngành nông nghiệp, công nghiệp phải làm thế nào bây giờ? Ngươi không có khả năng trông cậy hết vào đám người già, phụ nữ cùng trẻ em này đi.



Cho nên, chắc chắn là phải giải trừ quân bị rồi.

Sau một quá trình thương lượng, Lý Kỳ vẫn quyết định chọn hai vạn năm ngàn binh lính từ binh lính của các bộ lạc ở Ấp Châu, Khâm Châu. Thêm vào năm ngàn cấm quân nữa là thành ba vạn đại quân, tạo thành Vân Đông Quân, do Nhạc Phiên quản lý.

Mà bên phía Đại Lý thì từ đám binh lính do Ngô Giới chiêu hàng ở Đại Lý chọn ra một vạn năm ngàn binh mã, lại chọn lựa ra một vạn binh mã dưới trướng Đoàn thị, thêm năm ngàn cấm quân nữa thì được một đội quân ba vạn người tạo thành Vân Tây Quân.

Lý Kỳ lúc này đây hấp thụ giáo huấn từ Đoàn Chính Nghiêm, không thiên vị bất kỳ một bên nào.

Nhưng trong chuyện này vẫn còn một điều mấu chốt, đó là phải xử lý đám võ tướng của Đại Lý như thế nào, Lý Kỳ không muốn giữ bọn họ lại, bởi vì bọn họ chính là sơn đại vương của vùng địa phương, có thế lực thâm căn cố đế ở Đại Lý, nếu lúc này giữ lại bọn họ, sẽ tạo thành phiền toái rất lớn cho bọn Đoàn Chính Nghiêm và Ngô Lân, một khi Lý Kỳ vừa dẫn đại quân đi, ai dám cam đoan bọn họ sẽ ngoan ngoãn nghe lời chứ.

Hơn nữa quân lính của những người hơn một nửa đều là tộc nhân của bọn họ đấy, cho nên bền chắc như thép, ngươi cùng lắm chỉ có thể giải trừ một phần binh quyền của bọn họ thôi, nếu ngươi giải trừ toàn bộ binh quyền của bọn họ, thế thì bọn họ còn không liều mạng với người sao!

Nhưng ngươi lại không thể cách chức toàn bộ bọn họ thành thứ dân, làm vậy thì bọn họ nhất định sẽ tạo phản, đây là điều không thể nghi ngờ đấy.

Quan hệ lợi ích trong chuyện này phi thường phức tạp.

Không có cách nào cả, Lý Kỳ chỉ có thể bốn phía phong thưởng, cho bọn họ đều làm những chức quan kiêu ngạo như Chỉ huy sứ, Đoàn luyện sứ, trước cứ dụ dỗ tất cả bọn họ đến trong cấm quân đã, rồi lại nhân cơ hội tiêu ma dần thế lực của bọn họ sau.

Đầu tiên Lý Kỳ đem thủ hạ một vạn nhân mã của Đoàn thị phân cho Hàn Thế Trung, mở rộng đội Thủy sư, Thủy sư có đãi ngộ rất tốt, mỗi người đều là người có tiền cả, bởi vì bọn họ được ủng hộ bởi xưởng đóng tàu Phúc Châu, còn có thể vớt vát chút bên phía hải quan, phúc lợi tốt hơn nhiều so với lục quân, hơn nữa hàng năm bọn họ đều lênh đênh trên mặt nước cho nên có tiền nhưng không có chỗ tiêu, do đó đã bức ép bọn họ tiết kiệm tiền.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bắc Tống Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook