Bắc Tống Phong Lưu

Chương 2262: Thế công hoa tươi (1)

Nam Hi

04/01/2018

Phong Nghi Nô cười khúc khích, nói: - Còn không phải sao, nếu luận về công phu mồm mép, những tên lưỡi dài ngoài đường đó cộng lại cũng không phải là đối thủ của phu quân huynh, huống hồ đám người bọn họ chứ.

- Đúng ách nương tử, muội đây là đang giúp bên nào thế, muội đây không phải là chửi lưỡi ta còn dài hơn đám đàn bà ba hoa chích chòe đó sao?

Phong Nghi Nô cười hì hì, nói: - Đó cũng là bản lĩnh mà!

- Nực cười. Lý Kỳ hừ một tiếng, tức giận nói:

- Bây giờ ta muốn chứng minh lưỡi ta có dài như đám đàn ba ba hoa chích chòe đó không.

Phong Nghi Nô theo bản năng liền nói: - Chứng minh thế nào?

Nàng vừa dứt lời, đôi môi quyến rũ đó liền bị đè lên, một con rắn lớn nóng bỏng đâm xuyên qua đôi môi đỏ mọng của nàng. Một tháng nay quả thực là đã khiến Lý Kỳ mệt mỏi muốn chết, nào là phát hành tiền tệ, nào là điều binh khiển tướng, vẫn còn là vì tình hình xảy ra đột ngột, suy nghĩ đối sách ứng đối. Triệu Giai cũng biết Lý Kỳ rất mệt, dù sao vừa mới từ Lai Châu trở về, đã vất vả một tháng rồi.

Mặc dù cho hắn nghỉ ngơi một tháng, nhưng kỳ thực là để hắn ngầm giúp đỡ Bạch Thiển Dạ chuẩn bị phát hành tiền tệ. Hiện giờ tiền tệ đã được tung ra thị trường hoàn toàn rồi, viện binh cũng đã được phái đi rồi. Lần này đều không dùng Lý Kỳ xin phép, Triệu Giai cũng rất nhân tính hóa cho hắn nghỉ ngơi 7 ngày.

Đây chính là vì tình hình phía tây dù có thể xảy ra biến đổi, Lý Kỳ có thể phải tiếp quản chiến cục phía tây bất kỳ lúc nào, cho nên Triệu Giai cũng không muốn thời khắc quan trọng này Lý Kỳ càng mệt mỏi thêm nữa.

Nghỉ ngơi cũng có hai phương thức, một là ở nhà ngủ, hai là thư giãn tâm tình. Lý Kỳ chọn cách thứ hai, dù sao hắn và Vương Dao cũng vừa mới có tiến triển tốt, trong thời gian kết quả cũng không có liên hệ gì. Điều này tuyệt đối không phải là một người bạn trai nên làm. Ở hậu thế, thường thì sẽ xuất hiện tình trạng này, đều là điềm báo chia tay.

Sáng sớm, vương phủ.

- Lý Kỳ, cuối cùng ngươi cũng tới rồi, ta còn tưởng là ngươi đã quên con gái ta rồi chứ.

Lý Kỳ vừa mới tới Vương phủ, đã bị Vương phu nhân quở trách một phen rồi.

Bá đạo! Ngươi phải nói thẳng vào mặt thế sao? Huống hồ, ta cũng không có xem con gái ngươi thế nào, ngươi nói như vậy hình như là ta là kẻ phụ lòng vậy. Vừa sáng sớm, Lý Kỳ có chút chỗng đỡ không được với Vương phu nhân, chỉ có thể gật đầu nhận lỗi: - Vương di, thật sự xin lỗi, cháu lần này khá bận rộn, đây không phải là cháu đã quên đâu.

Trong lòng Vương phu nhân sao lại không hiểu, trong lòng cũng không có trách móc Lý Kỳ, nhưng phải gây áp lực với Lý Kỳ, để Lý Kỳ phải xem trọng chuyện này, liền nói: - Vậy ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau đi đi, Tam Nương sớm đã tỉnh rồi.

- Ồ, vậy cháu xin lỗi không tiếp chuyện được.



Lý Kỳ liền đi, tới trước sân của Tần phu nhân, chỉ thấy Tiểu Đào đang đứng ở cửa sân, có thư thế canh cửa, liền bước lên trước cười ha hả nói: - Hộ vệ Tiểu Đào, thật là chuyên nghiệp! Tam Nương có bên trong không?

- Có.

- Ồ.

Lý Kỳ cúi đầu chuẩn bị đi vào, Tiểu Đào liền ngăn hắn lại, nói: - Người làm gì thế?

- Vào tìm Tam Nương!

- Không được.

- Vì sao?

Tiểu Đào nói: - Phu nhân đang thay quần áo, sao người có thể vào được chứ?

- Thay quần áo?

Mắt Lý Kỳ sáng lên, nói: - Vậy ta càng phải vào chứ, ồ không, ý của ta là ngươi xem ta là chính nhân quân tử này, sao có thể làm chuyện trộm cướp đó chứ. Đó là tác phong của Cao Nha Nội, ta có thể vào giúp Tam Nương tham khảo, ngươi mau mời ta vào.

Tiểu Đào nói: - Vậy thì càng không được, phu nhân muốn ta bảo vệ ở đây, chính là để đề phòng người.

Bá đạo! Ta có nhìn lén cô ta sao ách, nhìn quanh một lượt, Lý Kỳ buồn bực nói: - Đề phòng ta làm gì?

- Chuyện này ta không biết, người đi mà hỏi phu nhân.

- Vậy thì được rồi, để ta đích thân đi hỏi phu nhân.

Lý Kỳ ngẩng đầu lên đi vào trong.

Tiểu Đào sửng sốt, liền ngăn trước mặt Lý Kỳ, nói: - Ây ây ây, đã nói không chó người vào rồi mà.



- Ngươi vừa mới nói rõ ràng để ta vào hỏi Tam Nương mà.

- Chuyện này người không thể chờ đi hỏi à.

Tiểu Đào này thật đúng là cứng đầu, không dễ đối phó, chẳng trách đồ đệ của ta lúc chiến lúc bại, nói chung là không ổn! Lý Kỳ thấy tình hình không được, chỉ có thể thay đổi chiến thuật, nói nhỏ:

- Ây, Tiểu Đào, Lục Tử có lẽ là rất nhớ ngươi đấy. Ta cũng thấy các ngươi là thanh mai trúc mã, hai người yêu nhau, nhưng người ta đều có sự nhẫn nại. Ngươi như vậy lại không thèm để ý tới Lục Tử. Lục Tử có thể sẽ thay lòng, ngộ nhỡ hắn ta gặp được người con gái ngưỡng mộ trong lòng, vậy thì ngươi không phải là khóc chết đi được sao?

Lời này thật ra là nói đúng tim đen của Tiểu Đào rồi, liền nhếch miệng lên nói: - Vậy hắn ta đi tìm là được rồi, ai mà thèm chứ.

Lý Kỳ tiếp tục khuyên can: - Ngươi đây là giận dỗi rồi, hà tất phải lưỡng bại câu thương chứ. Nếu ngươi để ta vào, vậy thì chuyện này sẽ biến thành lưỡng toàn kỳ mỹ. Thế nào? Suy nghĩ đi, chờ khi ngươi thành hôn, ta sẽ tặng ngươi cái phong bì lớn.

Tiểu Đào đã quen biết Lý Kỳ nhiều năm rồi. Dù Lý Kỳ hiện giờ đã làm quan to rồi, nhưng Tiểu Đào cũng không hề sợ hãi Lý Kỳ, hừ một tiếng nói: - Ngươi đừng vội động tâm tư xấu, ta không bị mắc lừa đâu.

- Hộ vệ Tiểu Đào, quả nhiên danh bất hư truyền, khâm phục, khâm phục. Lý Kỳ giơ ngón tay cái lên, lại ồ lên một tiếng, nói: - Ta hiểu rồi.

Tiểu Đào nói: - Ngươi hiểu cái gì?

Lý Kỳ cười hì hì nói: - Ngươi có phải là muốn làm nha hoàn động phòng của ta, vậy ngươi sớm nói ra đi, ta sẽ cho Tiểu Lục Tử hết hy vọng.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Đào liền đỏ bừng lên, dậm chân, nói: - Phu nhân nói không sai chút nào, con người ngươi quả đúng là xấu xa.

Xem ra Tam Nương đã hiểu lầm mình quá rồi! Lý Kỳ gãi đầu, vô cùng buồn bực nói: - Muốn làm nha hoàn thông phòng của ta cũng có thể đi từ Đông Kinh tới Tây Kinh, ta không từ chối ngươi. Ngươi có lẽ cũng cảm thấy vinh hạnh mới đúng chứ.

Hắn vừa nói dứt lời, đã nghe thấy tiếng ken két, từ bên trong cửa mở ra, lại nghe thấy một giọng nói vô cùng êm tai: - Con người ngươi cũng thật là vô lại, ngay cả tiểu cô nương nhà ta cũng không tha.

Lý Kỳ đưa mắt nhìn lên, nhất thời ngây người ra.

Chỉ thấy trên đầu Vương Dao búi tóc, vúi tọc ở bên phải, một ít tóc tết thành bím, sau đó dồn lại tạo thành vòng tóc, lại cài thêm chiếc trâm cài tóc để cố định lại, để lộ ra chiếc cổ tròn trịa, trắng ngần. Chiếc cổ trắng ngần đó bị vạt áo thêu hoa văn che mất một nửa, trên người mặc chiếc váy dài màu xanh biếc thể hiện rõ sự nhuần nhuyễn vô cùng.

Khuôn mặt trái xoan sáng bóng, trang điểm phấn nhẹ, lông mày như ánh trăng đầu tháng, mắt đẹp như sao thần, đôi môi gợi cảm đỏ mọng đó khẽ cong lên tạo thành đường cong tuyệt đẹp, giống như khiến cho người ta muốn âu yếm vậy. Đặc biệt là làn da trắng ngần đó, giống như làn da mịn màng của trẻ sơ sinh vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bắc Tống Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook