Chương 635: Thu hút đầu tư (thượng)
Nam Hi
21/12/2015
Qua một ngày thả lỏng, tất cả người làm của Túy Tiên Cư đều vùi đầu vào
công việc, Lý Kỳ lập tức rời thành khởi động kế hoạch thành lập tập
đoàn, đầu tiên hắn chọn lựa trong số tửu bảo của Túy Tiên Cư những người có năng lực để gia nhập tập đoàn công ty, nhóm đầu tiên là nhân viên
hành chính của tập đoàn công ty, đương nhiên, đây chỉ là cơ cấu bước
đầu, đúng với năng lực của bọn họ, Lý Kỳ còn cần quan sát cách làm việc
để điều chỉnh tiếp.
Đại hội thi đấu túc cầu vẫn còn đang diễn ra quyết liệt, trận đấu thứ hai này chính là Điện Tiền Ti đá với Viên Xã, một trận cầu khó như trước, Lý Kỳ đang khẩn trương sắp xếp chuyện của tập đoàn cho ổn thỏa, cho nên không thể đến, nhưng Cao Cầu thì đã đến từ sáng sớm rồi.
Hai đội bóng này đều có nguồn gốc rất sâu xa từ Cao Cầu, Viên Xã này có thể coi là nhà mẹ đẻ của Cao Cầu, ông ta chính là từ Viên Xã, mà trước kia Cao Cầu lại xuất thân là điện soái, đội đá cầu Điện Tiền Ti cũng là một mình ông ta dựng nên, hai đội bóng có thể nói là lực lượng ngang nhau, cho nên bàn khẩu của Điện Tiền Ti chỉ là một phần nhỏ, dù sao Điện Tiền Ti đứng đầu tam nha, vốn có tư chất hiếu thắng hơn Viên Xã một chút.
Vừa mới bắt đầu hai bên đã tranh đấu vô cùng kịch liệt, người quen xem đá cầu Đông Kinh đã nhìn ra, hai bên đều có ý thức muốn tăng thêm sự đụng chạm nhau, xem ra từ sau trận đấu thứ nhất, các đội đều đang nghiên cứu cách đối phó một đám cầm thú giỏi diễn trò của Thị vệ mã kia.
Kết quả cuộc so tài không khác dự đoán của Cao Cầu lắm, 3-2, Điện Tiền Ti thắng một bàn, chiến thắng cuối cùng thuộc về người của Điện Tiền Ti.
Hai ngày sau trận đấu chính là ngày tập đoàn Túy Tiên Cư thành lập.
Bởi vì thành lập tập đoàn công ty và khai trương Túy Tiên Cư là hai chuyện khác nhau, vì tập đoàn công ty hoàn toàn khác với việc buôn bán, khách hàng cũng sẽ không chạy đến đây để ăn cái gì, cho nên lần này Lý Kỳ cũng vô cùng khiêm tốn, cũng không có như trước kia khua chiêng gõ trống, mời người cũng chỉ mấy thương nhân, đến ngay cả bọn cá sấu lớn Thái Kinh kia, Lý Kỳ cũng không phát thiệp mời.
Sáng sớm hôm đó. Lý Kỳ và Tần phu nhân, Bạch Thiển Dạ, Quý Hồng Nô đi tới tập đoàn công ty Túy Tiên Cư, lúc này những nhân viên được chọn lựa đã sớm chờ ở đây, nam nữ đều có cả, ngoại trừ mấy thiếu nữ mặc sườn xám được an bài ở phía trước, còn lại đều đều không khác gì Túy Tiên Cư, chỉ có điều đều đồng nhất chọn màu xanh da trời, thoạt nhìn khá tươi sáng, Lý Kỳ cũng không hy vọng toàn bộ công ty đều mang không khí trầm lặng.
Tiểu Ngọc làm CEO thì đang mặc một bộ váy tím, nhìn qua cao quý, giỏi giang.
Ngô Phúc Vinh và Tần phu nhân vẫn ăn mặc như mọi khi.
Mà Lý Kỳ và Quý Hồng Nô, Bạch Thiển Dạ đều mặc vô cùng trang trọng. Tuyệt không cẩu thả. Tuyệt không hàm hồ.
Hôm nay không chỉ là nghi thức, Lý Kỳ còn muốn thừa dịp này, sửa lại hợp đồng cho thuê Túy Tiên Cư và những thứ khác, mặt khác hắn cũng an bài một triển lãm mỹ thực nhỏ, an bài này đương nhiên là nhằm vào các thương nhân nước ngoài đến từ Tây Hạ, Đại Lý.
Kỳ thật những thương nhân ngoại quốc đó đã đến kinh từ lâu rồi, bọn họ chủ yếu vẫn hướng về Thiên hạ vô song, dù sao danh khí của Thiên hạ vô song cũng đã vang khắp trong ngoài nước, Lý Kỳ cũng chỉ gặp mặt bọn họ thôi. Cũng không nói chuyện, bởi vì hắn muốn chờ sau khi tập đoàn công ty thành lập mới đến bàn việc này, tránh việc đến lúc đó lại sửa đổi hợp đồng thêm lần nữa.
Một lát sau. Thương nhân được mời đến đã lục tục đi tới tập đoàn công ty Túy Tiên Cư.
- Tần phu nhân, Lý công tử, chúc mừng, chúc mừng.
Thái Mãn Đức và Thái lão tam này đem lễ vật tiến đến. Kỳ thật phải nói thêm, Phỉ Thúy Hiên có thể là vụ hợp tác lớn nhất của Túy Tiên Cư, thậm chí còn vượt xa cả Phàn Lâu.
- Đa tạ. Đa tạ, viên ngoại, mời vào trong.
Lý Kỳ chắp tay đáp lễ, lập tức có một người dẫn Thái Mẫn Đức vào.
- Lý Kỳ (Lý đại ca).
Từ xa chỉ nghe thấy hai tên Cao Nha Nội và Hồng Thiên Cửu kia rống lên một tiếng.
Lý Kỳ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Cao Nha Nội, Phàn Thiếu Bạch, ông cháu Hồng Tề ba người, cùng với cha con Chu Thanh chậm rãi đi tới bên này, trong lòng thầm than một tiếng, thế này cũng đã đủ náo nhiệt rồi chứ.
Chu Thanh chắp tay nói: - Lý sư phó, chúc mừng, chúc mừng.
- Đa tạ, đa ta.
Hồng Bát Kim đĩnh đạc nói: - Cháu ngoan, hôm tay ta cũng đến học tập cháu đây.
- Không dám, không dám. Mấy vị mau, mời vào trong.
Lý Kỳ bảo Bạch Thiển Dạ đi chiêu đãi phụ tử Chu Thanh, thuận tiện nhắc lại với bọn họ chuyện sửa đổi hiệp ước trước, dù sao hiện giờ Quỹ từ thiện Kim Cơ Hội đã nhập vào tập đoàn Túy Tiên Cư, hiệp ước cũng nhất định phải sửa đó.
Một lát sau, Lý Kỳ cũng đi tới đó, thở phào nhẹ nhõm, đang chuẩn bị xoay người đi vào, chợt nghe thấy phía sau truyền đến tiếng gọi: - Lý Kỳ.
Quay đầu nhìn lại, người tới chính là Triệu Tinh Yến.
Nàng tới làm gì? Lý Kỳ nhớ rõ ràng vốn dĩ không có mời nàng, nhưng sắc mặt vẫn không lộ ra, chắp tay nói: - Chào Triệu công tử.
Triệu Tinh Yến đáp lễ lại, cười nói:
- Ta không mời mà tới, không quấy rầy ngươi chứ.
Lý Kỳ cười nói: - Nói gì vậy, cô có thể tới ta vui còn không kịp nữa. Chỉ là ta có hơi tò mò mà thôi.
Triệu Tinh Yến ồ lên, nói: - Xin lắng tai nghe.
Lý Kỳ nói: - Hôm nay chỉ thuần túy là hoạt động thương nghiệp, không biết vì sao Triệu công từ lại có nhã hứng thế này?
Lông mày nhỏ nhắn của Triệu Tinh Yến nhướn lên, nói: - Ta tới đây là để khởi binh hỏi tội đó. Nàng nói xong tiến lên một bước, nhỏ giọng tiếp lời: - Lần trước ngươi nói với ta sẽ không hợp tác với quân Tây Bắc, nhưng xoay người đã đi tìm Chủng bá bá, vì sao ngươi lại gạt ta?
Ta như vậy tính là lừa ngươi sao, ta rõ ràng chỉ đùa giỡn ngươi thôi. Lý Kỳ lắc đầu nói: - Ta nói muốn hợp tác với quân Tây Bắc khi nào, cô đi vào nhìn xem, thương nhân Tây Hạ đang ở trong đó.
Triệu Tinh Yến nghi ngờ nói: - Vậy chẳng phải ngươi trước sau bất đồng sao?
Hóa ra cô ta vì việc này mà đến. Lý Kỳ nhún nhún vai nói: - Tuyệt không mâu thuẫn. Nói vậy với cô, nói cho cô hay, quân Tây Bắc vẫn chưa đủ tư cách hợp tác với ta, nhiều nhất chỉ có thể nói là giúp ta làm chút việc, hơn nữa, nếu ta trực tiếp đưa Thiên hạ vô song cho quân Tây Bắc đi mua, vạn nhất bọn họ có gian lận, điểm này bắt được, điểm khác giấu đi, ta đây chẳng phải sẽ trở thành kẻ coi tiền như rác sao.
Triệu Tinh Yến khẽ thở dài: - Lợi nhỏ như thế, ngươi không cần so đo như vậy, cái ngươi được so với cái ngươi mất tuyệt đối nhiều hơn.
Lý Kỳ cười lạnh một tiếng, nói: - Ta được cái gì? Mấy tên tướng quân tham tiền sao? Cô đừng cứ mãi nói như thể ta đang cầu xin bọn họ, cô gặp qua tên đại quan Tứ phẩm nào lại khúm núm như tên tiểu quan bé bằng hạt vừng hạt đậu chưa, cầu cũng là bọn họ đến cầu ta, bọn họ hợp tác thì tốt rồi, ta cũng sẽ cho bọn họ ưu đãi không tệ, nếu không hợp tác, vậy thì đưa mấy người đồng ý hợp tác đến là được.
Triệu Tinh Yến sửng sốt, lập tức cười nói: - Ngươi thật sự là càng lúc càng giống một người.
- Ai?
- Vương Phủ.
- Dựa vào! Cô chớ nói lung tung, ta chính là chính nhân quân tử. Mặt Lý Kỳ hơi giãn ra, nói: - Ta chỉ không thích việc buôn bán để người khác làm chủ.
Triệu Tinh Yến cười, nói: - Vậy ngươi tính làm thế nào?
Lý Kỳ cũng không muốn giấu diếm, bởi vì chuyện này hắn nhất định phải nói với Chủng Sư Đạo, mà Chủng Sư Đạo biết thì Triệu Tinh Yến kia sớm muộn cũng sẽ biết, nói:
- Rất đơn giản, quân Tây Bắc phụ trách xe giúp ta đưa Thiên hạ vô song, về phần kinh doanh, ta sẽ tự phái người tới xử lý.
- Con ngựa kia đâu?
Lý Kỳ cười cười, nói: - Lão tử vẫn không tin đầu năm nay có tiền cũng không mua được đồ vật này nọ. Mời vào trong.
Triệu Tinh Yến thấy hắn không muốn nhiều lời, cũng không hỏi nhiều, duỗi tay ra, nói:
- Mời. Đúng rồi, ngươi lập tập đoàn này để làm gì?
- Đơn giản mà nói, chỉ là một phương tiện để buôn bán.
Lúc này, trong đại sảnh đã đứng đầy người, nhân viên tay cầm một vò thưởng thức, mà Tiểu Ngọc và Ngô Tiểu Lục đang ra sức giới thiệu tập đoàn công ty cũng như thức ăn của Túy Tiên Cư, hai người đều vô cùng chuyên nghiệp, đặc biệt tài ăn nói của Ngô Tiểu Lục kia chỉ sợ không kém Lý Kỳ là bao, thấy hắn vừa pha chế mì tôm, vừa giải thích cho mọi người ích lợi của mì tôm, nói tới nước miếng tung bay, tình cảm mãnh liệt bắn ra tứ phía.
Lý Kỳ vừa vào trong, Thái Mẫn Đức đã ra đón, híp đôi mắt nhỏ nói: - Lý công tử, ngươi lập tập đoàn công ty này thật sự hay lắm, hay lắm.
- Viên ngoại quá khen, ta làm vậy chỉ để thuận tiện cho việc làm ăn. Lý Kỳ ha hả nói.
Thái Mẫn Đức lắc đầu nói: - Lời này của công tử Thái mỗ cũng không dám gật bừa, thuận tiện cho việc kinh doanh, riêng chuyện đó cũng là vấn đề vô cùng khó khăn, nghĩ tới thương nhân Đại Tống ta có tới mấy vạn, nhưng chỉ có công tử có thể nghĩ đến việc lập tập đoàn công ty, có thể thấy là hiếm có rồi.
Lão cáo già này lại muốn là gì? Lý Kỳ cười không nói gì.
Thái Mẫn Đức rất nhanh liếc mắt nhìn hắn, cười nói: - Lý công tử, hiện giờ Phỉ Thúy Hiên chúng ta buôn bán rất rắc rối phức tạp, hơn nữa liên quan đến việc cố gắng mở rộng ấy mà, mấy ngày qua, Thái mỗ luôn phiền lòng về chuyện này, nhưng bất hạnh là không tìm ra cách nào giải quyết, hôm nay thấy được tập đoàn công ty này của Lý công tử thật đã khiến Thái mỗ hiểu ra rồi.
Lý Kỳ cười nói: - Viên ngoại cũng muốn chuẩn bị mở tập đoàn?
Thái Mẫn Đức thẳng thắn thành khẩn nói: - Đúng vậy, nhưng Thái mỗ chưa hiểu rõ lắm về tập đoàn công ty, nếu công tử có thể giúp ta vậy thì không còn gì tốt hơn nữa.
Lý Kỳ sảng khoái nói:
- Không thành vấn đề, đến lúc đó tại hạ nhất định biết thì sẽ nói, đã nói là nói hết.
- Thật sao?
- Đương nhiên là thật rồi.
Lý Kỳ cười cười: - Chuyện tốt, ta luôn luôn nguyện ý chia sẻ với người khác. Kỳ thật hắn đây cũng không lừa dối gì Thái Mẫn Đức, xử lý quy hoạch kinh doanh, chuyện này có lợi cho việc phát triển buôn bán của mình, hắn cũng hi vọng mọi người có thể noi theo.
Thái Mẫn Đức mừng rỡ, vội chắp tay nói: - Vậy Thái mỗ phải cảm ơn trước rồi.
Lý Kỳ gật gật đầu, đưa mắt nhìn lại, bỗng nhiên nhìn hướng Hồng Thiên Cửu kia không thấy ai ở trong đại sảnh, liền chắp tay với Thái Mẫn Đức nói: - Tại hạ có một số việc phải xử lý, chúng ta nói chuyện sau.
Sau khi từ biệt Thái Mẫn Đức, Lý Kỳ ngoắc tay gọi Tiểu Vu tới hỏi: - Ngươi có thấy bọn Cao Nha Nội hay không.
Tiểu Ngọc ngượng ngùng nói: - Phụ tử Chu viên ngoại bàn chuyện làm ăn trong văn phòng của Thất Nhi tỷ, mà phụ tử nhà Cao Nha Nội bọn họ ở trong văn phòng của người rồi.
- Cái gì! Lý Kỳ kinh hô, lại hạ giọng nói: - Sao ngươi không ngăn bọn họ lại?
Tiểu Ngọc nói: - Bọn họ một người cầm vò đã trực tiếp tới văn phòng của người rồi, mà lúc ấy ta đang giới thiệu cho khách nhân, đợi khi ta xong việc đi ra, bọn họ đã vào rồi.
Bọn thổ phỉ này, ai ui, Golf của ta. Lý Kỳ mới đi được hai bước lại lùi lại, nhỏ giọng nói: - Tiểu Ngọc, cô đợi lúc ta và thương nhân kinh thành sửa đổi hiệp ước, nhớ kỹ phải tách thương nhân cung ứng và Thái viên ngoại ra ký riêng, đừng để ông ta biết lai lịch của chúng ta.
- Được, ta hiểu rồi.
Đại hội thi đấu túc cầu vẫn còn đang diễn ra quyết liệt, trận đấu thứ hai này chính là Điện Tiền Ti đá với Viên Xã, một trận cầu khó như trước, Lý Kỳ đang khẩn trương sắp xếp chuyện của tập đoàn cho ổn thỏa, cho nên không thể đến, nhưng Cao Cầu thì đã đến từ sáng sớm rồi.
Hai đội bóng này đều có nguồn gốc rất sâu xa từ Cao Cầu, Viên Xã này có thể coi là nhà mẹ đẻ của Cao Cầu, ông ta chính là từ Viên Xã, mà trước kia Cao Cầu lại xuất thân là điện soái, đội đá cầu Điện Tiền Ti cũng là một mình ông ta dựng nên, hai đội bóng có thể nói là lực lượng ngang nhau, cho nên bàn khẩu của Điện Tiền Ti chỉ là một phần nhỏ, dù sao Điện Tiền Ti đứng đầu tam nha, vốn có tư chất hiếu thắng hơn Viên Xã một chút.
Vừa mới bắt đầu hai bên đã tranh đấu vô cùng kịch liệt, người quen xem đá cầu Đông Kinh đã nhìn ra, hai bên đều có ý thức muốn tăng thêm sự đụng chạm nhau, xem ra từ sau trận đấu thứ nhất, các đội đều đang nghiên cứu cách đối phó một đám cầm thú giỏi diễn trò của Thị vệ mã kia.
Kết quả cuộc so tài không khác dự đoán của Cao Cầu lắm, 3-2, Điện Tiền Ti thắng một bàn, chiến thắng cuối cùng thuộc về người của Điện Tiền Ti.
Hai ngày sau trận đấu chính là ngày tập đoàn Túy Tiên Cư thành lập.
Bởi vì thành lập tập đoàn công ty và khai trương Túy Tiên Cư là hai chuyện khác nhau, vì tập đoàn công ty hoàn toàn khác với việc buôn bán, khách hàng cũng sẽ không chạy đến đây để ăn cái gì, cho nên lần này Lý Kỳ cũng vô cùng khiêm tốn, cũng không có như trước kia khua chiêng gõ trống, mời người cũng chỉ mấy thương nhân, đến ngay cả bọn cá sấu lớn Thái Kinh kia, Lý Kỳ cũng không phát thiệp mời.
Sáng sớm hôm đó. Lý Kỳ và Tần phu nhân, Bạch Thiển Dạ, Quý Hồng Nô đi tới tập đoàn công ty Túy Tiên Cư, lúc này những nhân viên được chọn lựa đã sớm chờ ở đây, nam nữ đều có cả, ngoại trừ mấy thiếu nữ mặc sườn xám được an bài ở phía trước, còn lại đều đều không khác gì Túy Tiên Cư, chỉ có điều đều đồng nhất chọn màu xanh da trời, thoạt nhìn khá tươi sáng, Lý Kỳ cũng không hy vọng toàn bộ công ty đều mang không khí trầm lặng.
Tiểu Ngọc làm CEO thì đang mặc một bộ váy tím, nhìn qua cao quý, giỏi giang.
Ngô Phúc Vinh và Tần phu nhân vẫn ăn mặc như mọi khi.
Mà Lý Kỳ và Quý Hồng Nô, Bạch Thiển Dạ đều mặc vô cùng trang trọng. Tuyệt không cẩu thả. Tuyệt không hàm hồ.
Hôm nay không chỉ là nghi thức, Lý Kỳ còn muốn thừa dịp này, sửa lại hợp đồng cho thuê Túy Tiên Cư và những thứ khác, mặt khác hắn cũng an bài một triển lãm mỹ thực nhỏ, an bài này đương nhiên là nhằm vào các thương nhân nước ngoài đến từ Tây Hạ, Đại Lý.
Kỳ thật những thương nhân ngoại quốc đó đã đến kinh từ lâu rồi, bọn họ chủ yếu vẫn hướng về Thiên hạ vô song, dù sao danh khí của Thiên hạ vô song cũng đã vang khắp trong ngoài nước, Lý Kỳ cũng chỉ gặp mặt bọn họ thôi. Cũng không nói chuyện, bởi vì hắn muốn chờ sau khi tập đoàn công ty thành lập mới đến bàn việc này, tránh việc đến lúc đó lại sửa đổi hợp đồng thêm lần nữa.
Một lát sau. Thương nhân được mời đến đã lục tục đi tới tập đoàn công ty Túy Tiên Cư.
- Tần phu nhân, Lý công tử, chúc mừng, chúc mừng.
Thái Mãn Đức và Thái lão tam này đem lễ vật tiến đến. Kỳ thật phải nói thêm, Phỉ Thúy Hiên có thể là vụ hợp tác lớn nhất của Túy Tiên Cư, thậm chí còn vượt xa cả Phàn Lâu.
- Đa tạ. Đa tạ, viên ngoại, mời vào trong.
Lý Kỳ chắp tay đáp lễ, lập tức có một người dẫn Thái Mẫn Đức vào.
- Lý Kỳ (Lý đại ca).
Từ xa chỉ nghe thấy hai tên Cao Nha Nội và Hồng Thiên Cửu kia rống lên một tiếng.
Lý Kỳ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Cao Nha Nội, Phàn Thiếu Bạch, ông cháu Hồng Tề ba người, cùng với cha con Chu Thanh chậm rãi đi tới bên này, trong lòng thầm than một tiếng, thế này cũng đã đủ náo nhiệt rồi chứ.
Chu Thanh chắp tay nói: - Lý sư phó, chúc mừng, chúc mừng.
- Đa tạ, đa ta.
Hồng Bát Kim đĩnh đạc nói: - Cháu ngoan, hôm tay ta cũng đến học tập cháu đây.
- Không dám, không dám. Mấy vị mau, mời vào trong.
Lý Kỳ bảo Bạch Thiển Dạ đi chiêu đãi phụ tử Chu Thanh, thuận tiện nhắc lại với bọn họ chuyện sửa đổi hiệp ước trước, dù sao hiện giờ Quỹ từ thiện Kim Cơ Hội đã nhập vào tập đoàn Túy Tiên Cư, hiệp ước cũng nhất định phải sửa đó.
Một lát sau, Lý Kỳ cũng đi tới đó, thở phào nhẹ nhõm, đang chuẩn bị xoay người đi vào, chợt nghe thấy phía sau truyền đến tiếng gọi: - Lý Kỳ.
Quay đầu nhìn lại, người tới chính là Triệu Tinh Yến.
Nàng tới làm gì? Lý Kỳ nhớ rõ ràng vốn dĩ không có mời nàng, nhưng sắc mặt vẫn không lộ ra, chắp tay nói: - Chào Triệu công tử.
Triệu Tinh Yến đáp lễ lại, cười nói:
- Ta không mời mà tới, không quấy rầy ngươi chứ.
Lý Kỳ cười nói: - Nói gì vậy, cô có thể tới ta vui còn không kịp nữa. Chỉ là ta có hơi tò mò mà thôi.
Triệu Tinh Yến ồ lên, nói: - Xin lắng tai nghe.
Lý Kỳ nói: - Hôm nay chỉ thuần túy là hoạt động thương nghiệp, không biết vì sao Triệu công từ lại có nhã hứng thế này?
Lông mày nhỏ nhắn của Triệu Tinh Yến nhướn lên, nói: - Ta tới đây là để khởi binh hỏi tội đó. Nàng nói xong tiến lên một bước, nhỏ giọng tiếp lời: - Lần trước ngươi nói với ta sẽ không hợp tác với quân Tây Bắc, nhưng xoay người đã đi tìm Chủng bá bá, vì sao ngươi lại gạt ta?
Ta như vậy tính là lừa ngươi sao, ta rõ ràng chỉ đùa giỡn ngươi thôi. Lý Kỳ lắc đầu nói: - Ta nói muốn hợp tác với quân Tây Bắc khi nào, cô đi vào nhìn xem, thương nhân Tây Hạ đang ở trong đó.
Triệu Tinh Yến nghi ngờ nói: - Vậy chẳng phải ngươi trước sau bất đồng sao?
Hóa ra cô ta vì việc này mà đến. Lý Kỳ nhún nhún vai nói: - Tuyệt không mâu thuẫn. Nói vậy với cô, nói cho cô hay, quân Tây Bắc vẫn chưa đủ tư cách hợp tác với ta, nhiều nhất chỉ có thể nói là giúp ta làm chút việc, hơn nữa, nếu ta trực tiếp đưa Thiên hạ vô song cho quân Tây Bắc đi mua, vạn nhất bọn họ có gian lận, điểm này bắt được, điểm khác giấu đi, ta đây chẳng phải sẽ trở thành kẻ coi tiền như rác sao.
Triệu Tinh Yến khẽ thở dài: - Lợi nhỏ như thế, ngươi không cần so đo như vậy, cái ngươi được so với cái ngươi mất tuyệt đối nhiều hơn.
Lý Kỳ cười lạnh một tiếng, nói: - Ta được cái gì? Mấy tên tướng quân tham tiền sao? Cô đừng cứ mãi nói như thể ta đang cầu xin bọn họ, cô gặp qua tên đại quan Tứ phẩm nào lại khúm núm như tên tiểu quan bé bằng hạt vừng hạt đậu chưa, cầu cũng là bọn họ đến cầu ta, bọn họ hợp tác thì tốt rồi, ta cũng sẽ cho bọn họ ưu đãi không tệ, nếu không hợp tác, vậy thì đưa mấy người đồng ý hợp tác đến là được.
Triệu Tinh Yến sửng sốt, lập tức cười nói: - Ngươi thật sự là càng lúc càng giống một người.
- Ai?
- Vương Phủ.
- Dựa vào! Cô chớ nói lung tung, ta chính là chính nhân quân tử. Mặt Lý Kỳ hơi giãn ra, nói: - Ta chỉ không thích việc buôn bán để người khác làm chủ.
Triệu Tinh Yến cười, nói: - Vậy ngươi tính làm thế nào?
Lý Kỳ cũng không muốn giấu diếm, bởi vì chuyện này hắn nhất định phải nói với Chủng Sư Đạo, mà Chủng Sư Đạo biết thì Triệu Tinh Yến kia sớm muộn cũng sẽ biết, nói:
- Rất đơn giản, quân Tây Bắc phụ trách xe giúp ta đưa Thiên hạ vô song, về phần kinh doanh, ta sẽ tự phái người tới xử lý.
- Con ngựa kia đâu?
Lý Kỳ cười cười, nói: - Lão tử vẫn không tin đầu năm nay có tiền cũng không mua được đồ vật này nọ. Mời vào trong.
Triệu Tinh Yến thấy hắn không muốn nhiều lời, cũng không hỏi nhiều, duỗi tay ra, nói:
- Mời. Đúng rồi, ngươi lập tập đoàn này để làm gì?
- Đơn giản mà nói, chỉ là một phương tiện để buôn bán.
Lúc này, trong đại sảnh đã đứng đầy người, nhân viên tay cầm một vò thưởng thức, mà Tiểu Ngọc và Ngô Tiểu Lục đang ra sức giới thiệu tập đoàn công ty cũng như thức ăn của Túy Tiên Cư, hai người đều vô cùng chuyên nghiệp, đặc biệt tài ăn nói của Ngô Tiểu Lục kia chỉ sợ không kém Lý Kỳ là bao, thấy hắn vừa pha chế mì tôm, vừa giải thích cho mọi người ích lợi của mì tôm, nói tới nước miếng tung bay, tình cảm mãnh liệt bắn ra tứ phía.
Lý Kỳ vừa vào trong, Thái Mẫn Đức đã ra đón, híp đôi mắt nhỏ nói: - Lý công tử, ngươi lập tập đoàn công ty này thật sự hay lắm, hay lắm.
- Viên ngoại quá khen, ta làm vậy chỉ để thuận tiện cho việc làm ăn. Lý Kỳ ha hả nói.
Thái Mẫn Đức lắc đầu nói: - Lời này của công tử Thái mỗ cũng không dám gật bừa, thuận tiện cho việc kinh doanh, riêng chuyện đó cũng là vấn đề vô cùng khó khăn, nghĩ tới thương nhân Đại Tống ta có tới mấy vạn, nhưng chỉ có công tử có thể nghĩ đến việc lập tập đoàn công ty, có thể thấy là hiếm có rồi.
Lão cáo già này lại muốn là gì? Lý Kỳ cười không nói gì.
Thái Mẫn Đức rất nhanh liếc mắt nhìn hắn, cười nói: - Lý công tử, hiện giờ Phỉ Thúy Hiên chúng ta buôn bán rất rắc rối phức tạp, hơn nữa liên quan đến việc cố gắng mở rộng ấy mà, mấy ngày qua, Thái mỗ luôn phiền lòng về chuyện này, nhưng bất hạnh là không tìm ra cách nào giải quyết, hôm nay thấy được tập đoàn công ty này của Lý công tử thật đã khiến Thái mỗ hiểu ra rồi.
Lý Kỳ cười nói: - Viên ngoại cũng muốn chuẩn bị mở tập đoàn?
Thái Mẫn Đức thẳng thắn thành khẩn nói: - Đúng vậy, nhưng Thái mỗ chưa hiểu rõ lắm về tập đoàn công ty, nếu công tử có thể giúp ta vậy thì không còn gì tốt hơn nữa.
Lý Kỳ sảng khoái nói:
- Không thành vấn đề, đến lúc đó tại hạ nhất định biết thì sẽ nói, đã nói là nói hết.
- Thật sao?
- Đương nhiên là thật rồi.
Lý Kỳ cười cười: - Chuyện tốt, ta luôn luôn nguyện ý chia sẻ với người khác. Kỳ thật hắn đây cũng không lừa dối gì Thái Mẫn Đức, xử lý quy hoạch kinh doanh, chuyện này có lợi cho việc phát triển buôn bán của mình, hắn cũng hi vọng mọi người có thể noi theo.
Thái Mẫn Đức mừng rỡ, vội chắp tay nói: - Vậy Thái mỗ phải cảm ơn trước rồi.
Lý Kỳ gật gật đầu, đưa mắt nhìn lại, bỗng nhiên nhìn hướng Hồng Thiên Cửu kia không thấy ai ở trong đại sảnh, liền chắp tay với Thái Mẫn Đức nói: - Tại hạ có một số việc phải xử lý, chúng ta nói chuyện sau.
Sau khi từ biệt Thái Mẫn Đức, Lý Kỳ ngoắc tay gọi Tiểu Vu tới hỏi: - Ngươi có thấy bọn Cao Nha Nội hay không.
Tiểu Ngọc ngượng ngùng nói: - Phụ tử Chu viên ngoại bàn chuyện làm ăn trong văn phòng của Thất Nhi tỷ, mà phụ tử nhà Cao Nha Nội bọn họ ở trong văn phòng của người rồi.
- Cái gì! Lý Kỳ kinh hô, lại hạ giọng nói: - Sao ngươi không ngăn bọn họ lại?
Tiểu Ngọc nói: - Bọn họ một người cầm vò đã trực tiếp tới văn phòng của người rồi, mà lúc ấy ta đang giới thiệu cho khách nhân, đợi khi ta xong việc đi ra, bọn họ đã vào rồi.
Bọn thổ phỉ này, ai ui, Golf của ta. Lý Kỳ mới đi được hai bước lại lùi lại, nhỏ giọng nói: - Tiểu Ngọc, cô đợi lúc ta và thương nhân kinh thành sửa đổi hiệp ước, nhớ kỹ phải tách thương nhân cung ứng và Thái viên ngoại ra ký riêng, đừng để ông ta biết lai lịch của chúng ta.
- Được, ta hiểu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.