Chương 36: Chương 34-1: Hàng ma (1)
Tiêu Thuư
22/06/2018
Sở Ly nhướng mày, thầm gật đầu. Hắn đã bắt đầu mở Đại Viên Kính Trí, Pháp Thiện thực sự rất xảo quyệt, rất dứt khoát, lập tức uống bí dược, kích thích tiềm lực bản thân, khiến công lực tăng lên vô số lần, vận Kim Cang Độ Ách Thần Công tới mức tối đa, xuất hiện màu tử kim.
Phương pháp tu luyện Kim Cang Độ Ách Thần Công gồm có ba mươi sáu thức, chia thành sáu tầng, luyện da, luyện thịt, luyện gân, luyện mạch, luyện xương, luyện tủy.
Tầng thứ nhất là màu vàng, tầng thứ hai là màu tử kim, ánh sáng tử kim xuất hiện, đao thương bất nhập, nóng lạnh bất xâm.
- A di đà phật…
Pháp Thiện niệm pháp hiệu, trấn áp lửa giận bừng bừng và sát khí cuồng bạo, bay tới trước mặt Sở Ly như một chiếc lá, vung chưởng đánh tới, Sở Ly quay người chạy đi. Hắn có Bích Hải Vô Lượng công, có thể cộng dồn công lực, nhưng Đại Lôi Âm Tự là thiên hạ đệ nhất tông, chắc cũng không thiếu loại võ học này, chỉ là không ai có Khô Vinh kinh nên rất ít người tu luyện, có luyện cũng không dám sử dụng, nhưng tới thời khắc sinh tử đâu còn có thể kiêng dè.
Công lực của Pháp Thiện tăng lên gấp bội, lại thi triển Thôi Sơn chưởng, Sở Ly không đỡ đòn trực diện mà né sang một bên.
- Chạy đâu cho thoát.
Pháp Thiện giận dữ thét lên, bước đi nhanh như sao băng lướt qua nền trời tới sau lưng Sở Ly, chưởng vung ra nhìn có vẻ chậm rãi nhưng chỉ trong nháy mắt đã tới sau lưng hắn.
Ngay khi lão tấn công Sở Ly liền né người tránh đòn, xông vào trong rừng. Pháp Thiện đuổi theo phía sau, thân pháp cực nhanh, vung chưởng nhanh như chớp nhưng Sở Ly đều có thể né được trong gang tấc, chỉ trong chớp mắt hai người đã truy đuổi ra hơn mười dặm.
Sở Ly len lỏi trong rừng, lợi dụng cây cối cản đường, những cây nhỏ chừng cổ tay Pháp Thiện dùng một chưởng đánh gãy, uy lực đáng sợ, những nơi họ đi qua hơn hai mươi cây bị chém ngang thân. Pháp Thiện vẻ mặt giận dữ, lấp lánh ánh sáng tử kim giống như Nộ Mục La Hán, khí thế mạnh mẽ, hàng long phục hổ, uy mãnh vô cùng. Sở Ly biết tình hình này sẽ không thể kéo dài, đan dược lão ta uống cho dù mạnh, thần kì thế nào đi nữa cũng không thể cầm cự lâu dài, vì thế nên kiên nhẫn đối phó lão.
Bích Hải Vô Lương công đã cộng dồn tới tầng thứ ba, kinh mạch có chút đau đớn. Nghĩ tới đây, hắn lấy một bình sứ trắng trong ngực, đổ hai viên Thông Cân đan ra. Thông Cân đan uống xong lập tức hóa thành một luồng khí mát lan tỏa trong kinh mạch, bồi dưỡng kinh mạch đang đạt tới cực hạn, chữa lại những tổn thương xuất hiện.
Sở Ly vừa thi triển khinh công lao nhanh đi, vừa cảm thấy may mắn vì có Thông Cân đan, có thể cầm cự được tiếp, giờ bản thân đang giằng co tiêu hao với lão, coi ai có thể chịu đựng được tới phút chót.
Chỉ trong chớp mắt, hai người một đuổi một chạy đã ra xa tới hơn năm mươi dặm, sắp sửa ra khỏi khu rừng, Pháp Thiện đột nhiên quay người bỏ chạy mất hút khỏi tầm mắt của Sở Ly. Tốc độ của Sở Ly chậm lại, không vội vàng đuổi theo, hắn đọc được ý đồ của Pháp Thiện, muốn đánh một đòn bất ngờ, nếu hắn đuổi theo sẽ trúng ý lão ta, lão đang vận đòn Thôi Sơn chưởng mạnh nhất để đợi hắn!
Hắn dựa vào một gốc cây, linh khí cuồn cuộn truyền vào trong người xuôi theo tâm pháp Tẩy Mạch quyết, cải tạo kinh mạch, giống như một dòng suối nước nóng đang lan tỏa. Hiệu quả của linh khí cỏ cây sau khi vận Tẩy Mạch quyết tăng lên đáng kể, chỉ trong tích tắc, mọi đau đớn trong kinh mạch đều tan biến, hồi phục lại như ban đầu, thậm chí còn dẻo dai hơn hẳn. Hắn không vội vã đuổi theo, công lực của Pháp Thiện tăng mạnh, rất khó có thể khống chế hoàn toàn nguồn sức mạnh này, dấu chân của lão để lại rõ rệt hơn hẳn trước đây, có Đại Viên Kính Trí, lão không thể ẩn nấp.
Nửa canh giờ sau, Sở Ly đoán rằng công hiệu thuốc của Pháp Thiện đã qua đi, hắn lao người về phía trước, đuổi tiếp nửa canh giờ thì nhìn thấy Pháp Thiện ở trước một dòng sông rộng lớn.
Lão đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá to bằng một chiếc giường nhỏ, mặt hướng ra dòng sông cuộn cuồn, dáng vẻ trang nghiêm.
Cảm nhận được Sở Ly đang tới gần, lão lập tức mở mắt, nhíu mày nhìn Sở ly.
Sở Ly đứng bên sông, sau lưng là nước sông cuồn cuộn, mỉm cười với Pháp Thiện:
- Hòa thượng, chúng ta lại gặp mặt nữa rồi!
- Sở thí chủ sao có thể tìm được ta?
Pháp Thiện bình tĩnh hỏi, giọng nói hơi khàn.
Sở Ly cười đáp:
- Mũi ta rất thính.
Đối mặt với kẻ gian ảo thế này sao có thể nói ra sự thật.
- Thì ra là vậy…
Pháp Thiện lắc đầu thở dài:
- Sở thí chủ đúng là kì tài, đáng tiếc không gia nhập bổn tự, đáng tiếc, đáng tiếc…
Pháp Thiện có phần yếu ớt như thể di chứng của bí dược khiến cho lão nói chuyện cũng rất khó khăn.
Sở Ly cười nói:
- Ta cũng thấy đáng tiếc, hòa thượng chuẩn bị lên đường chưa?
Pháp Thiện nhìn hắn cười, đột ngột lao xuống sông, tốc độ cực kì nhanh.
Sở Ly vung tay, một luồng hàn quang phóng về phía Pháp Thiện, sau đó nước sông dậy sóng cuốn theo cơ thể gã nổi lên, xuất hiện một vùng nước đỏ, nhưng sau đó bị đánh trôi đi. Cơ thể lão chìm xuống đáy sông, Sở Ly dùng Đại Viên Kính Trí phát hiện lão ta không sao cả, trúng một đao ở cổ họng nhưng không chết. Sở Ly nhíu mày, lão này thật khó đối phó, vừa nãy chỉ là giả vờ yếu ớt, Đại Lôi Âm tự quả nhiên không thể xem thường, chắc còn có bí dược khắc chế suy yếu. Phi đao chỉ đâm rách da ở cổ lão, chảy không ít máu nhưng không có gì đáng lo ngại.
Sở Ly lao nhanh bên bờ sông, đuổi theo dòng nước cuốn Pháp Thiện trôi đi, hắn cần tấn công xử lý triệt để lão ta.
Pháp Thiện nín thở bơi dưới đáy sông, đáng tiếc Đại Viên Kính Trí của Sở Ly có thể nhìn thấy lão, cho dù lão có ẩn nấp kĩ càng thế nào cũng không thể thoát được, hắn cứ đuổi theo trên bờ chứ không vội xuống nước.
Sở Ly không biết bơi, nhảy xuống nước sẽ ở vào thế bị động, nước sông sẽ hạn chế uy lực của phi đao, chỉ đành ở lại trên bờ, Pháp Thiện có lặn lâu thế nào đi nữa cũng phải lên bờ.
Đợi thêm một canh giờ, Pháp Thiện ngỡ tưởng có thể thoát được khỏi Sở Ly, liền nhảy lên mặt nước, toàn thân kim quang thoáng ẩn thoáng hiện, cho dù trong hoàn cảnh này lão vẫn rất cẩn thận đề phòng Sở Ly.
Sở Ly lao tới, hai người giao chiến ở bên bờ sông, quyền chưởng qua lại hai trăm hiệp, Pháp Thiện quay người bỏ đi.
Sở Ly đuổi theo không buông tha, nhưng cũng không làm gì được Pháp Thiện, Kim Cang Độ Ách Thần Công khi đã thi triển thì đao thương bất nhập, chỉ có thể tiêu hao nội lực của lão, hai người nhanh chóng lao vào rừng.
Sở Ly lập tức nhíu mày dừng bước, trong rừng có mai phục bốn hòa thượng đầu trọc, tu vi của họ đều không tầm thường, thậm chí có một người còn hơn cả Pháp Thiện. Xem ra Đại Lôi Âm tự có cách truyền tin mà mình không biết, hắn dùng Đại Viên Kính Trí biết rằng Pháp Thiện không hề biết sự xuất hiện của bốn hòa thượng này, là bốn hòa thượng này tìm được Pháp Thiện. Sở Ly lắc đầu, cuối cùng thở dài:
- Hòa thượng, coi như ngươi lớn mạng, tạm biệt!
Hắn quay người lao đi, Pháp Thiện đứng tại chỗ đưa mắt nhìn theo hắn, nhíu mày không hiểu, hắn ta tuyệt đối không tốt bụng tới mức tha mạng cho mình!
Bốn hòa thượng bay tới như đại bàng sải cánh, áo xám tung bay, nhảy xuống bên cạnh lão, một hòa thượng hỏi:
- Pháp Thiện sư đệ, không sao chứ?...Có cần đuổi theo không?
- Là các sư huynh sao?
Pháp Thiện ngạc nhiên, sau đó lắc đầu:
- Không đuổi kịp!
- Lẽ nào tha cho hắn đi vậy sao?
- Sư huynh, kẻ này gian xảo, thủ đoạn quái dị, không thể không đề phòng!
- Ngươi bị hắn làm cho khiếp sợ rồi sao?
- Hai sư huynh Pháp Chính, Pháp Nhãn đã bị hắn giết, về miền cực lạc rồi!
- Hắn giết Pháp Chính, Pháp Nhãn rồi ư?
- Pháp Thiện sư đệ, hắn ít tuổi mà tu vi cao vậy, thuộc phái nào thế?
- Phủ Dật Quốc Công!
- Phủ Dật Quốc Công mấy năm nay có chiều hướng lụi bại, giờ xuất hiện một nhân vật như vậy, lẽ nào là công tử Tiêu gia?
- Chỉ là một phủ vệ.
- Phủ vệ mà lợi hại tới vậy, xem ra phủ Dật Quốc Công cũng không thể xem thường!
Bọn họ bàn tán rôm rả nhưng không có ý định đuổi theo, Pháp Thiện thuật lại một lượt tình hình giao chiến, sắc mặt bốn hòa thượng đều sa sầm.
- Pháp Thiện sư đệ, việc này không thể coi nhẹ!
Một hòa thượng trung niên nhíu mày nói:
- Nhân vật như vậy cần sớm loại trừ, nếu không sau này sẽ trở thành hiểm họa đối với Đại Lôi Âm tự chúng ta!
- Đúng, ta cũng có ý đó!
- Hãy mời sư huynh của Hàng Ma Viện ra tay đi!
- Được!
Pháp Thiện chậm rãi gật đầu.
Phương pháp tu luyện Kim Cang Độ Ách Thần Công gồm có ba mươi sáu thức, chia thành sáu tầng, luyện da, luyện thịt, luyện gân, luyện mạch, luyện xương, luyện tủy.
Tầng thứ nhất là màu vàng, tầng thứ hai là màu tử kim, ánh sáng tử kim xuất hiện, đao thương bất nhập, nóng lạnh bất xâm.
- A di đà phật…
Pháp Thiện niệm pháp hiệu, trấn áp lửa giận bừng bừng và sát khí cuồng bạo, bay tới trước mặt Sở Ly như một chiếc lá, vung chưởng đánh tới, Sở Ly quay người chạy đi. Hắn có Bích Hải Vô Lượng công, có thể cộng dồn công lực, nhưng Đại Lôi Âm Tự là thiên hạ đệ nhất tông, chắc cũng không thiếu loại võ học này, chỉ là không ai có Khô Vinh kinh nên rất ít người tu luyện, có luyện cũng không dám sử dụng, nhưng tới thời khắc sinh tử đâu còn có thể kiêng dè.
Công lực của Pháp Thiện tăng lên gấp bội, lại thi triển Thôi Sơn chưởng, Sở Ly không đỡ đòn trực diện mà né sang một bên.
- Chạy đâu cho thoát.
Pháp Thiện giận dữ thét lên, bước đi nhanh như sao băng lướt qua nền trời tới sau lưng Sở Ly, chưởng vung ra nhìn có vẻ chậm rãi nhưng chỉ trong nháy mắt đã tới sau lưng hắn.
Ngay khi lão tấn công Sở Ly liền né người tránh đòn, xông vào trong rừng. Pháp Thiện đuổi theo phía sau, thân pháp cực nhanh, vung chưởng nhanh như chớp nhưng Sở Ly đều có thể né được trong gang tấc, chỉ trong chớp mắt hai người đã truy đuổi ra hơn mười dặm.
Sở Ly len lỏi trong rừng, lợi dụng cây cối cản đường, những cây nhỏ chừng cổ tay Pháp Thiện dùng một chưởng đánh gãy, uy lực đáng sợ, những nơi họ đi qua hơn hai mươi cây bị chém ngang thân. Pháp Thiện vẻ mặt giận dữ, lấp lánh ánh sáng tử kim giống như Nộ Mục La Hán, khí thế mạnh mẽ, hàng long phục hổ, uy mãnh vô cùng. Sở Ly biết tình hình này sẽ không thể kéo dài, đan dược lão ta uống cho dù mạnh, thần kì thế nào đi nữa cũng không thể cầm cự lâu dài, vì thế nên kiên nhẫn đối phó lão.
Bích Hải Vô Lương công đã cộng dồn tới tầng thứ ba, kinh mạch có chút đau đớn. Nghĩ tới đây, hắn lấy một bình sứ trắng trong ngực, đổ hai viên Thông Cân đan ra. Thông Cân đan uống xong lập tức hóa thành một luồng khí mát lan tỏa trong kinh mạch, bồi dưỡng kinh mạch đang đạt tới cực hạn, chữa lại những tổn thương xuất hiện.
Sở Ly vừa thi triển khinh công lao nhanh đi, vừa cảm thấy may mắn vì có Thông Cân đan, có thể cầm cự được tiếp, giờ bản thân đang giằng co tiêu hao với lão, coi ai có thể chịu đựng được tới phút chót.
Chỉ trong chớp mắt, hai người một đuổi một chạy đã ra xa tới hơn năm mươi dặm, sắp sửa ra khỏi khu rừng, Pháp Thiện đột nhiên quay người bỏ chạy mất hút khỏi tầm mắt của Sở Ly. Tốc độ của Sở Ly chậm lại, không vội vàng đuổi theo, hắn đọc được ý đồ của Pháp Thiện, muốn đánh một đòn bất ngờ, nếu hắn đuổi theo sẽ trúng ý lão ta, lão đang vận đòn Thôi Sơn chưởng mạnh nhất để đợi hắn!
Hắn dựa vào một gốc cây, linh khí cuồn cuộn truyền vào trong người xuôi theo tâm pháp Tẩy Mạch quyết, cải tạo kinh mạch, giống như một dòng suối nước nóng đang lan tỏa. Hiệu quả của linh khí cỏ cây sau khi vận Tẩy Mạch quyết tăng lên đáng kể, chỉ trong tích tắc, mọi đau đớn trong kinh mạch đều tan biến, hồi phục lại như ban đầu, thậm chí còn dẻo dai hơn hẳn. Hắn không vội vã đuổi theo, công lực của Pháp Thiện tăng mạnh, rất khó có thể khống chế hoàn toàn nguồn sức mạnh này, dấu chân của lão để lại rõ rệt hơn hẳn trước đây, có Đại Viên Kính Trí, lão không thể ẩn nấp.
Nửa canh giờ sau, Sở Ly đoán rằng công hiệu thuốc của Pháp Thiện đã qua đi, hắn lao người về phía trước, đuổi tiếp nửa canh giờ thì nhìn thấy Pháp Thiện ở trước một dòng sông rộng lớn.
Lão đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá to bằng một chiếc giường nhỏ, mặt hướng ra dòng sông cuộn cuồn, dáng vẻ trang nghiêm.
Cảm nhận được Sở Ly đang tới gần, lão lập tức mở mắt, nhíu mày nhìn Sở ly.
Sở Ly đứng bên sông, sau lưng là nước sông cuồn cuộn, mỉm cười với Pháp Thiện:
- Hòa thượng, chúng ta lại gặp mặt nữa rồi!
- Sở thí chủ sao có thể tìm được ta?
Pháp Thiện bình tĩnh hỏi, giọng nói hơi khàn.
Sở Ly cười đáp:
- Mũi ta rất thính.
Đối mặt với kẻ gian ảo thế này sao có thể nói ra sự thật.
- Thì ra là vậy…
Pháp Thiện lắc đầu thở dài:
- Sở thí chủ đúng là kì tài, đáng tiếc không gia nhập bổn tự, đáng tiếc, đáng tiếc…
Pháp Thiện có phần yếu ớt như thể di chứng của bí dược khiến cho lão nói chuyện cũng rất khó khăn.
Sở Ly cười nói:
- Ta cũng thấy đáng tiếc, hòa thượng chuẩn bị lên đường chưa?
Pháp Thiện nhìn hắn cười, đột ngột lao xuống sông, tốc độ cực kì nhanh.
Sở Ly vung tay, một luồng hàn quang phóng về phía Pháp Thiện, sau đó nước sông dậy sóng cuốn theo cơ thể gã nổi lên, xuất hiện một vùng nước đỏ, nhưng sau đó bị đánh trôi đi. Cơ thể lão chìm xuống đáy sông, Sở Ly dùng Đại Viên Kính Trí phát hiện lão ta không sao cả, trúng một đao ở cổ họng nhưng không chết. Sở Ly nhíu mày, lão này thật khó đối phó, vừa nãy chỉ là giả vờ yếu ớt, Đại Lôi Âm tự quả nhiên không thể xem thường, chắc còn có bí dược khắc chế suy yếu. Phi đao chỉ đâm rách da ở cổ lão, chảy không ít máu nhưng không có gì đáng lo ngại.
Sở Ly lao nhanh bên bờ sông, đuổi theo dòng nước cuốn Pháp Thiện trôi đi, hắn cần tấn công xử lý triệt để lão ta.
Pháp Thiện nín thở bơi dưới đáy sông, đáng tiếc Đại Viên Kính Trí của Sở Ly có thể nhìn thấy lão, cho dù lão có ẩn nấp kĩ càng thế nào cũng không thể thoát được, hắn cứ đuổi theo trên bờ chứ không vội xuống nước.
Sở Ly không biết bơi, nhảy xuống nước sẽ ở vào thế bị động, nước sông sẽ hạn chế uy lực của phi đao, chỉ đành ở lại trên bờ, Pháp Thiện có lặn lâu thế nào đi nữa cũng phải lên bờ.
Đợi thêm một canh giờ, Pháp Thiện ngỡ tưởng có thể thoát được khỏi Sở Ly, liền nhảy lên mặt nước, toàn thân kim quang thoáng ẩn thoáng hiện, cho dù trong hoàn cảnh này lão vẫn rất cẩn thận đề phòng Sở Ly.
Sở Ly lao tới, hai người giao chiến ở bên bờ sông, quyền chưởng qua lại hai trăm hiệp, Pháp Thiện quay người bỏ đi.
Sở Ly đuổi theo không buông tha, nhưng cũng không làm gì được Pháp Thiện, Kim Cang Độ Ách Thần Công khi đã thi triển thì đao thương bất nhập, chỉ có thể tiêu hao nội lực của lão, hai người nhanh chóng lao vào rừng.
Sở Ly lập tức nhíu mày dừng bước, trong rừng có mai phục bốn hòa thượng đầu trọc, tu vi của họ đều không tầm thường, thậm chí có một người còn hơn cả Pháp Thiện. Xem ra Đại Lôi Âm tự có cách truyền tin mà mình không biết, hắn dùng Đại Viên Kính Trí biết rằng Pháp Thiện không hề biết sự xuất hiện của bốn hòa thượng này, là bốn hòa thượng này tìm được Pháp Thiện. Sở Ly lắc đầu, cuối cùng thở dài:
- Hòa thượng, coi như ngươi lớn mạng, tạm biệt!
Hắn quay người lao đi, Pháp Thiện đứng tại chỗ đưa mắt nhìn theo hắn, nhíu mày không hiểu, hắn ta tuyệt đối không tốt bụng tới mức tha mạng cho mình!
Bốn hòa thượng bay tới như đại bàng sải cánh, áo xám tung bay, nhảy xuống bên cạnh lão, một hòa thượng hỏi:
- Pháp Thiện sư đệ, không sao chứ?...Có cần đuổi theo không?
- Là các sư huynh sao?
Pháp Thiện ngạc nhiên, sau đó lắc đầu:
- Không đuổi kịp!
- Lẽ nào tha cho hắn đi vậy sao?
- Sư huynh, kẻ này gian xảo, thủ đoạn quái dị, không thể không đề phòng!
- Ngươi bị hắn làm cho khiếp sợ rồi sao?
- Hai sư huynh Pháp Chính, Pháp Nhãn đã bị hắn giết, về miền cực lạc rồi!
- Hắn giết Pháp Chính, Pháp Nhãn rồi ư?
- Pháp Thiện sư đệ, hắn ít tuổi mà tu vi cao vậy, thuộc phái nào thế?
- Phủ Dật Quốc Công!
- Phủ Dật Quốc Công mấy năm nay có chiều hướng lụi bại, giờ xuất hiện một nhân vật như vậy, lẽ nào là công tử Tiêu gia?
- Chỉ là một phủ vệ.
- Phủ vệ mà lợi hại tới vậy, xem ra phủ Dật Quốc Công cũng không thể xem thường!
Bọn họ bàn tán rôm rả nhưng không có ý định đuổi theo, Pháp Thiện thuật lại một lượt tình hình giao chiến, sắc mặt bốn hòa thượng đều sa sầm.
- Pháp Thiện sư đệ, việc này không thể coi nhẹ!
Một hòa thượng trung niên nhíu mày nói:
- Nhân vật như vậy cần sớm loại trừ, nếu không sau này sẽ trở thành hiểm họa đối với Đại Lôi Âm tự chúng ta!
- Đúng, ta cũng có ý đó!
- Hãy mời sư huynh của Hàng Ma Viện ra tay đi!
- Được!
Pháp Thiện chậm rãi gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.