Bạch Bào Tổng Quản

Chương 616: Chương 611: Phục công

Tiêu Thuư

25/09/2018

Hắn yên lòng, dù sao Đại Lôi Âm tự cũng là Đại Lôi Âm tự, chỉ cần ra tay, vậy sẽ khiến cho người ta rất yên tâm.

Chân Tịnh trưởng lão có lẽ chính là vị cao tăng tinh thông trận pháp bên trong Đại Lôi Âm tự.

Vị cao tăng này có tu vi trận pháp cực sâu, còn xa không phải là người mà hắn có thể so sánh được, đáng tiếc không có cơ hội thỉnh giáo, uy lực của trận pháp quá mạnh, chắc chắn sẽ không tùy ý truyền thụ, so với tuyệt học bí truyền của Đại Lôi Âm tự còn quý giá hơn nhiều.

Lại nói tới việc khi vị Chân Tịnh trưởng lão này bày trận có thể gặp nguy hiểm hay không thì càng không cần mình lo ngại.

Chỗ quý giá của Chân Tịnh trưởng lão không cần phải nói, sợ là tu vi của bản thân cũng cực kỳ cao thâm, có lẽ Đại Lôi Âm tự sẽ phái ra nhiều vị cao thủ để bảo vệ, thậm chí ngay cả vị cao thủ Thiên Thần kia sẽ tự mình bảo vệ.

Đã như thế có thể nói là không có sơ hở nào cả, Chân Tịnh trưởng lão dễ dàng giết như vậy thì đã sớm bị chết lâu rồi.

Trấn Yêu Tháp của Đại Lôi Âm tự là trận pháp, khiến cho người ta nghe tiếng đã sợ mất mật, có vô số người cực kỳ hận Chân Tịnh, nhưng không thể nào làm gì được hắn. Từ đó có thể thấy được Đại Lôi Âm tự bảo vệ sâm nghiêm thế nào.

Đại Lôi Âm tự biết hành động của Quang Minh thánh giáo cũng sẽ không ngồi xem không. Giao chuyện này cho bọn họ cũng yên tâm, tuy Đại Lôi Âm tự bá đạo, nhưng thân là đệ nhất tông phái cũng không phải chỉ có hư danh, bọn họ có thể xử lý rất sạch sẽ, không cần mình bận tâm, rốt cục mình đã có thể thanh thản rảnh rỗi.

- Sở thí chủ.

Tay Pháp Viên hợp thành hình chữ thập thi lễ, chậm rãi nói:

- Kỳ thực đệ tử của Quang Minh thánh giáo cũng không đáng sợ như vậy, cũng không phải là toàn bộ đều không sợ chết.

Hắn quyết định ông mất cân giò bà thò cân rượu, chỉ ra nhược điểm của đệ tử Quang Minh thánh giáo.

Vẻ mặt của Sở Ly có chút hiếu kỳ.

Pháp Viên nói:

- Cũng không phải là bọn họ thực sự không sợ chết, chỉ là muốn bước vào phương tây cực lạc cảnh mà thôi. Cũng không phải là tất cả mọi người chết thì đều có thể bước vào phương tây cực lạc cảnh, không thể tiến vào đối với bọn họ chính là nỗi hoảng sợ to lớn nhất.

Sở Ly đăm chiêu, trầm ngâm nói:

- Nói như vậy, nếu như bọn họ biết mình không đi vào được thì sẽ sợ, đây là căn nguyên hoảng sợ của bọn hắn hay sao?

- Đúng thế.

Pháp Viên nói:

- Phàm là người có thất tình lục dục thì hoảng sợ sẽ tồn tại, chỉ cần tìm được điểm hoảng sợ của bọn họ thì sẽ không đáng sợ nữa.

- Bọn họ muốn bước vào phương tây cực lạc cảnh, cần đấu chí và áp lực mạnh mẽ đủ mạnh, khi sinh tử một đường, phấn khởi chiến đấu, thi triển ra Đại Quang Minh bi thuật, thiêu đốt bản thân hóa thành ánh sáng, một lần nhảy vào Tây Thiên cực nhạc cảnh.

Pháp Viên chậm rãi nói.

- Đại Quang Minh bí thuật... hóa ra là cái tên này.

Sở Ly nói:

- Nếu khi bọn hắn vô dụng trước Đại Quang Minh bí thuật giết, bọn họ đạp không tiến vào Tây Thiên Cực Nhạc Cảnh chứ?

Trước đây hắn cũng có sự hoài nghi này, nhưng không thể kết luận được, dù sao Đại Quang minh kinh rất là kỳ ảo, không thể phỏng đoán theo lẽ thường được.

- Đúng vậy.

Pháp Viên chậm rãi gật đầu:

- Bọn họ gặp phải loại võ công này của ngươi kỳ thực cũng sợ, thân pháp của ngươi rất nhanh, giết người rất gọn gàng, thậm chí bọn họ không kịp phản ứng thì đã bị giết, tự nhiên sẽ mất đi cơ hội bước vào Tây Thiên Cực Nhạc Cảnh, vì lẽ đó người bọn họ là sợ ngươi, Sở thí chủ.

Sở Ly nở một nụ cười:

- Sợ ta sao?

Đối phó với đệ tử Quang Minh thánh giáo, làm giảm ý chí chiến đấu, đột nhiên tập kích, hai thứ này là quan trọng nhất, chỉ cần làm được, bọn họ sẽ không có cơ hội bước vào Tây Thiên Cực Nhạc Cảnh, giết thêm mấy người thì bọn họ sẽ sợ mình.



- Nếu không phải như vậy, y theo tác phong làm việc của Quang Minh thánh giáo thì đã sớm tới đây trả thù Sở thí chủ ngươi rồi.

Pháp Viên mỉm cười nói:

- Bọn họ làm việc càng bá đạo hơn so với tệ tự, càng trắng trợn không kiêng dè hơn nhiều!

Sở Ly bật cười:

- Xem ra Pháp Viên ngươi cũng biết Đại Lôi Âm tự các ngươi làm việc bá đạo nhỉ.

Pháp Viên mỉm cười lắc đầu:

- Tự quy như vậy, chỉ có thể vâng theo mà thôi.

- Khục!

Pháp Không ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở Pháp Viên nói chuyện nên chú ý một chút.

- Thật ra ta cảm thấy, Đại Lôi Âm tự làm việc không gì có đáng trách cả.

An Vương nói chen vào, mỉm cười nói:

- Kết hợp cương nhu, ân uy cùng xướng, quả thực không hổ là Đại Lôi Âm tự lãnh tụ quần võ lâm.

- Đa tạ Vương gia.

Pháp Viên mỉm cười tay hợp thành hình chữ thập, tay Pháp Không cũng hợp thành hình chữ thập.

Tay An Vương hợp thành hình chữ thập đáp lễ, cười nói:

- Bản vương tu Kim Thân La Hán thần công có tiến cảnh cực nhanh, quả thực phải cảm tạ quý tự.

- Vương gia, Kim Thân La Hán thần công chính là diệu pháp đương đại, Vương gia không thể chỉ coi nó là võ công, nó còn là phật pháp vô thượng.

Pháp Viên mỉm cười nói:

- Bình thường Vương gia không ngại đọc nhiều kinh Phật một chút, thông hiểu phật pháp, đối với việc tu luyện Kim Thân La Hán thần công có rất nhiều ích lợi, Vương gia ngộ tính hơn người, có lẽ có thể tu thành Kim Thân La Hán, bất hủy bất diệt.

- Ha ha, đa tạ lời chúc của Pháp Viên đại sư!

An Vương cười ha hả nói:

- Phương pháp này quả thực rất thần diệu, bây giờ võ công của ta đã tăng gấp bội.

- Chỉ cần thông hiểu phật pháp, khi tu luyện sẽ có tiến triển cực nhanh.

Pháp Viên nói.

An Vương gật đầu không thôi, trong lòng hắn rất rõ ràng.

- Cũng may có Hư Ninh tôn giả ở bên cạnh, chỉ dậy ta, ta mới có thể từ từ lĩnh ngộ phật pháp.

An Vương cười nói:

- Có điều đáng tiếc theo như Hư Ninh tôn giả nói, phật pháp của Đại Lôi Âm tự và phật pháp của Kim Cương tự không phải cùng một đường, thật là đáng tiếc.

Pháp Viên liếc mắt nhìn Hư Ninh, nhẹ nhàng gật đầu:

- Phật pháp của Đại Lôi Âm tự và Kim Cương tự khác biệt, phật pháp của Kim Cương tự chỉ cần là khí giả thì vẫn có thể tu luyện, có thể tức thân thành tựu, tỉnh ngộ thành Phật, không phải khí giả có thượng căn thì không có cách nào tu hành được. Mà phật pháp của tệ tự là bước dần dần, từng bước từng bước tinh tiến, phàm phu tục tử cũng có cơ hội thành phật.

- Không biết quý tự có thể phái một vị đại sư đến bên cạnh ta, để ta có thể cảm ngộ được sự huyền diệu của phật pháp hay không?

An Vương nói.

Pháp Viên liếc mắt nhìn Pháp Không, mỉm cười nói:



- Việc này cần phải báo cáo sư phụ, mong rằng Vương gia thứ lỗi.

- Ta hiểu, ta hiểu.

An Vương híp mắt cười nói:

- Vậy ta sẽ xin đợi tin vui của Pháp Viên đại sư.

Pháp Viên liếc mắt nhìn Sở Ly, tay hợp thành hình chữ thập thi lễ nói:

- Sở thí chủ, tiểu tăng cáo từ.

Tay của Sở Ly cũng hợp thành hình chữ thập.

An Vương tự mình đưa tiễn, đưa đến phủ ở ngoài, nhìn hai tăng mang theo tăng bào màu xám rời đi, trong chớp mắt đã biến mất ở phần cuối con đường.

Sở Ly liếc mắt nhìn An Vương, cười nhạt:

- Vương gia thực sự là hăng hái, ta nên chúc mừng Vương gia mới đúng!

An Vương từ trời nắng hóa đầy mây, lập tức trầm mặt xuống, cười lạnh nói:

- Ta nào có chuyện gì có thể chúc mừng cơ chứ!

Sở Ly nói:

- Võ công của Vương gia đã khôi phục, còn có tiến bộ, há có thể không chúc mừng hay sao?

Hắn không nghĩ tới một ngày không gặp mà võ công của An Vương đã khôi phục, mà lại còn tăng gấp bội, tuy không bằng mình, nhưng đã được xem như là cao thủ hàng đầu, hiển nhiên đã có kỳ ngộ gì đó.

Mấy ngày nay mình vội vã đến vội vã đi, đã lơ là An Vương, không nghĩ tới lại sinh biến, An Vương lại có thể một lần nữa đứng lên.

An Vương cười lạnh nói:

- Ngươi thật sự cao hứng sao?

Sở Ly gật đầu:

- Vương gia có thể khôi phục lại võ công, đương nhiên ta rất cao hứng rồi!

- Hừ!

An Vương cười lạnh một tiếng, xoay người rời đi.

Tay Hư Ninh hợp thành hình chữ thập thi lễ với Sở Ly, sau đó đi theo vào.

Sở Ly đứng trước cửa lớn, cau mày đăm chiêu, rốt cuộc An Vương làm thế nào để khôi phục võ công cơ chứ?

Trong đầu hắn nghĩ tới những ngày gần đây, hắn chợt nhớ tới, thống lĩnh Trịnh Lập Đức hộ vệ gần đây không thấy đâu, nói là có việc về nhà một chuyến, nói như thế, vấn đề xảy ra ở trên người hắn.

Thiên hạ ngày nay, người có thể làm cho An Vương khôi phục võ công cũng không nhiều.

Nhưng thiên hạ rất lớn, cũng có vô số kỳ nhân dị sĩ, cũng không thể vì vậy mà kết luận được. Mặc kệ thế nào, An Vương khôi phục võ công, mà võ công lại còn tiến nhanh, không hẳn hắn ta đã không muốn tự mình động thủ giết mình, đối phương đã phải nhịn quá lâu rồi.

Chu tổng quản đứng ở cửa, thân thể lùi về phía sau, muốn kề sát vào cửa, làm cho mình bị quên đi.

Hắn có chút bất an nhìn Sở Ly.

Vương gia bỗng nhiên xuất quan, chuyện này đối với Đại tổng quản không phải là chuyện tốt đẹp gì cả, Vương gia và Đại tổng quản không hợp nhau. Tất cả mọi người trong Vương phủ đều biết, sợ là toàn bộ Thần Đô cũng biết.

Vương gia vừa khôi phục võ công, nhất định sẽ phải cướp lại quyền lực trong Vương phủ, Đại tổng quản lại xui xẻo rồi, ài...

Chu tổng quản âm thầm thở dài một hơi, nhưng hắn cũng không thể làm gì khác được, thần tiên đánh nhau tiểu quỷ gặp xui xẻo, hắn là một tổng quản ngoại phủ, thực sự rất là mệt, cẩn thận từng li từng tí một, như đang đi trên băng mỏng, không biết lúc nào sẽ bị nuốt xuống bên dưới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Bào Tổng Quản

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook