Bạch Đào Nhầm To Rồi

Chương 22: Bỏ một người đàn ông đẹp trai phong độ ngời ngời như Bùi Thời ở nhà lại vẫn muốn mạo hiểm đi ngoại tình??

Diệp Phỉ Nhiên

10/03/2021

Chuyển ngữ: Hoa Linh Linh

Cảm giác nở mày nở mặt như vậy thật tốt, sau khi đấu trí với Bùi Phi xong, Bạch Đào cảm thấy mọi thứ đều vô cùng vừa mắt. Lúc đầu cô muốn tóm lấy Bùi Thời không phải chỉ để đợi ngày này sao?

Cảm giác giấc mơ trở thành hiện thực thật tuyệt vời muốn chết!

Ngày thứ hai sau khi đuổi Bùi Phi đi, Bùi Thời lại tăng ca, mà Bạch Đào cũng quyết định ra ngoài xã giao, cô đã hẹn Dư Quả, loại chuyện Bùi Phi muối mặt nhận thua này, sao có thể không chia sẻ với bạn tốt ngay được cơ chứ?!

“Tóm lại, cậu không thấy vẻ mặt của Bùi Phi lúc đó đâu! Thật tiếc vì tóc của con người không thể làm thảm lông cừu, nếu không tớ sẽ giữ lại toàn bộ số tóc tớ đã giật của cô ta, sau này cho cô ta làm vật kỉ niệm.”

Dư Quả cười nghiêng ngả.

Bạch Đào uống một ngụm trà sữa, giả vờ tự nhiên nói: “Cô ta còn nói Chung Tiêu về nước rồi, muốn đến bắt gian cơ!

Suy cho cùng cũng là xuyên không tới, kì thực Bạch Đào không có chút ấn tượng nào với cái tên Chung Tiêu cả, thậm chí còn không biết người đó trông như thế nào, cô không rõ quá khứ của mình với Chung Tiêu, nhưng nói không chừng Dư Quả lại biết!

Quả nhiên đúng như dự đoán, Dư Quả nghe thấy cái tên này liền không nhịn được bĩu môi, thản nhiên nói: “Thế sự khó lường nha, lúc đó không phải cậu đã đưa Chung Tiêu đi gặp cha mẹ cậu rồi sao? Tớ còn tưởng cậu muốn kết hôn với Chung Tiêu cơ, kết quả cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, không lâu sau cậu quả thực gửi thiệp mời, nhưng chú rể đột nhiên lại biến thành Bùi Thời…”

???

Chung Tiêu này không chỉ là bạn trai cũ, thậm chí bản thân cô còn suýt kết hôn với anh ta???

Lẽ nào… Cô với tên Chung Tiêu gì đó này thật sự đã từng là một đôi, Bùi Thời mới là người vô danh trong bộ phim ba người?

Sau khi tạm biệt Dư Quả, trong lòng Bạch Đào vẫn kinh ngạc và hoài nghi không thôi, còn có chuyện này nữa sao? Cuộc sống của cô trong năm năm qua thật sự là muôn màu muôn vẻ…

Mà lúc Bạch Đào vừa đi đến bên xe của mình dưới bãi đỗ xe ngầm, đang tìm chìa khóa trong túi xách thì cô bị một người đàn ông mặc đồ đen đội mũ lưỡi trai đột ngột lao ra từ phía sau xe kéo lấy tay.

Chết tiệt?! Chẳng lẽ là bắt cóc!

Bạch Đào vừa muốn hét lên kêu cứu, đối phương đã buông tay cô ra, sau đó quỳ xuống trong ánh mắt kinh ngạc của Bạch Đào, chặn cửa xe sống chết không cho cô đi. 

“Chúng tôi cũng chỉ là người làm ăn kiếm miếng cơm thôi, cô không thể nói một đằng làm một nẻo như thế được, không thương lượng gì mà cứ thế truy đuổi, tóm lấy chúng tôi!”

Người đàn ông nói trong nước mắt: “Chúng tôi hoàn toàn làm đúng theo những gì cô muốn mà…”

Xe của Bạch Đào đỗ ở một góc, xung quanh căn bản không có người, người đang quỳ gối nhìn cao lớn vạm vỡ, trong lòng Bạch Đào hơi sợ sệt, cô vừa quan sát xung quanh, vừa cố gắng giả vờ trấn tĩnh làm ổn định đối phương: “Anh nói gì vậy? Tôi không hề quen biết anh! Anh nhận nhầm người rồi!”

Kết quả câu này vừa nói ra, giọng nói của người đàn ông đó cũng cất cao lên: “Cô nói vậy chẳng có ý nghĩa gì nữa rồi, bây giờ xảy ra chuyện liền muốn chối bỏ quan hệ sao? Hot search đó lúc đầu không phải do cô sắp xếp à? Bức ảnh ngoại tình đó cũng là do cô cung cấp mà?!”

Bạch Đào sững sờ: “Cái gì?”

“Chính là bản thảo tung tin cô ngoại tình sắp ly hôn đó, không phải lúc trước cô trả tiền cho chúng tôi viết bản thảo sau đó đưa cho cô kiểm duyệt sao? Bản thảo đều là cô nói được chúng tôi mới đăng lên! Hot search cũng là cô bảo chúng tôi mua!” Đối phương tố cáo: “Kết quả chúng tôi vừa tung tin thì đầu tiên là bị gỡ bỏ hot search, sau đó lại nhận được thư từ luật sư của chồng cô, lúc đầu chúng tôi còn tưởng là một quá trình giả thôi, nhưng cuối cùng lại là thật! Bùi tổng đã kiện chúng tôi rồi! Ngay cả thông báo mở phiên toà cũng đã được gửi đến công ty chúng tôi!”

Lúc này Bạch Đào đã hoàn toàn hỗn loạn, trong lòng rối bời, cô nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt: “Anh nói lại lần nữa? Tin tức ngoại tình và bản thảo là do tôi tìm các anh đăng?”

Người đàn ông không nghi ngờ gì, gật đầu nói: “Đúng thế! Trước đây chúng tôi liên hệ với Bùi tổng muốn giải thích nội tình, nhưng anh ấy đã từ chối, tôi cũng là hết cách rồi mới đến tìm cô! Là cô nói cô định ly hôn, muốn phát tán ít tin đồn trước nên chúng tôi mới đăng… Lúc trước cô còn bảo chúng tôi…”

Bạch Đào lấy lại bình tĩnh, ngắt lời người đàn ông: “Gần đây tôi bị tai nạn xe, quên mất vài chuyện, anh nói tôi để các anh đăng bài báo ngoại tình ầm ĩ ly hôn có bằng chứng không? Đưa cho tôi xem.”

“Có có.” Đối phương lập tức lấy điện thoại ra: “Đây này.”

“Chúng tôi cũng không muốn ầm ĩ ra tòa đâu, Bùi tổng yêu cầu khoản bồi thường lớn còn phải đăng bài xin lỗi, cô cũng biết ngành nghề này của chúng tôi nếu xảy ra chuyện như thế thì làm sao còn có chỗ đứng trong giới chứ? Mặc dù phải giữ bí mật quyền riêng tư cho khách hàng, nhưng công ty cũng cần phải tồn tại, cô xem có thể nói với Bùi tổng một chút, chuyện này coi như bỏ qua được không?”

Trong lòng Bạch Đào rất loạn, cô nhận lấy điện thoại nhìn một lượt, còn thật sự có tin nhắn trao đổi của cô và đối phương, xem ra còn nói rất nhiều, cô quét mắt nhìn cái gần nhất, chứng thực lời nói của người đối phương, đó quả thật là ảnh ngoại tình mà cô đã cung cấp.

Cô lướt nhìn số điện thoại, đúng là số của cô không hề sai. 

Mà trên điện thoại của cô không có cuộc trò chuyện này, e là vì để tránh gây thêm rắc rối nên đã xoá đi rồi.

Tâm trạng của Bạch Đào nặng nề buồn bực, cũng không muốn lướt thêm lên trên nữa, cô nhanh chóng ấn ấn vài cái, xóa hết cuộc trò chuyện rồi đưa lại điện thoại cho đối phương: “Tôi không thấy gì cả, cũng không biết anh đang nói gì, tóm lại đừng làm phiền tôi nữa! Tạm biệt!”

Sau khi tiêu hủy vật chứng, nhân lúc đối phương đang choáng váng, Bạch Đào vội vã lên xe, khởi động và bỏ chạy, cũng không quan tâm đến đối phương đang giơ điện thoại gào khóc đuổi theo phía sau. 

“Cô Bạch! Chúng ta là quan hệ hợp tác lâu dài mà! Ngoài tin tức ngoại tình, chúng ta còn…”

Bạch Đào đạp chân ga, ngoặt một cái, cuối cùng cũng hoàn toàn bỏ lại người ở phía sau.

Chỉ là người đã bị ném lại, nhưng Bạch Đào thật lâu sau vẫn không thể bình tĩnh nổi.

Má nó, hỏng bét rồi!

Lúc này trong lòng Bạch Đào chỉ có một suy nghĩ… 

Hình như cô thật sự ngoại tình rồi!

Những lời tố cáo rõ ràng chính xác của Bùi Phi về việc ngoại tình, các chi tiết trong lời nói của Dư Quả, sự tự ti nhẫn nhịn của Bùi Thời, còn có những lời của người đàn ông vừa rồi và cuộc trò chuyện mặc dù trên điện thoại của cô đã xoá nhưng chứng cớ rành rành đó…

Bạch Đào là họa sĩ truyện tranh, bình thường người khác có lẽ không thể suy luận được gì từ những chi tiết giống như ghép hình ấy, nhưng điều này không làm khó được cô, có thể thế nào nữa?

Còn không phải là cô và Chung Tiêu gì đó tình cảm mặn nồng, kết quả là chia tay vì một trận cãi vã, trong khi hai bên đang tức giận, Bùi Thời tự ti yêu thầm và chờ đợi cô rất lâu đã nhân cơ hội mà thành công lên chức, để rồi từ đó Bạch Đào đã tạo ra một sai lầm lớn, bước trên con đường không lối về…

Nhìn cách Bùi Thời đối xử với cô thường ngày, còn có những mẩu chuyện ân ái đó, hoàn toàn không thể tìm ra lỗi của anh trong cuộc hôn nhân này, người đàn ông tội nghiệp ấy, ngay cả khi em gái kiên quyết tố cáo như vậy, anh cũng vẫn mù quáng vì tình yêu, không tin cô ngoại tình dù chỉ một chút!

Nếu là cô đề nghị ly hôn, anh đương nhiên sẽ không đồng ý, thỏa thuận không thành sẽ ầm ĩ ra tòa, chỉ cần một bên không có lỗi và khẳng định mối quan hệ này không hề đổ vỡ thì cuộc hôn nhân ấy sẽ không thể tách rời!

Cho nên để có thể ly hôn, để có thể khiến cho Bùi Thời từ từ chấp nhận sự tan vỡ của mối quan hệ này, cô dứt khoát tìm công ty truyền thông tung ra những tin tức và bằng chứng rõ ràng về việc mình ngoại tình…



Bạch Đào trở về biệt thự, cô nằm trên giường, cảm thấy toàn thân tê dại.

Không nghĩ tới năm năm sau, cô lại trở thành một kẻ cặn bã vứt bỏ cuộc hôn nhân của mình.

Mặc dù sự việc đã đến bước này mà vẫn chưa có câu trả lời chính xác là cô rốt cuộc có ngoại tình hay không và đã đến mức độ nào, nhưng với nhiều manh mối như vậy, Bạch Đào luôn cảm thấy mình không hề vô tội… Ít nhất cũng nóng lòng muốn thử với Chung Tiêu rồi đi? Cho nên mới tung ra tin tức buộc Bùi Thời ly hôn? Suy cho cùng những gia đình như nhà Bùi Thời, dù trong lòng có yêu thương đến đâu cũng không thể làm xấu mặt gia đình được, nếu như có một người vợ ngoại tình thì cho dù không đấu tranh cho bản thân, cũng phải ly hôn vì gia tộc…

Nếu không phải cô xuyên không qua, e rằng cô của năm năm sau chắc chắn sẽ quyết tâm tiếp tục ngoại tình trong hôn nhân sau đó cá chết lưới rách mà ly hôn với Bùi Thời…

Sau đó còn cần phải nghĩ sao?

Chắc chắn là con chó trung thành Bùi Thời sẽ hắc hoá, tung ra đòn trả thù chí mạng với cô.

Yêu sâu đậm bao nhiêu thì cũng sẽ hận bấy nhiêu.

Cô chỉ còn cách cái chết một bước nữa thôi, đã bước nửa bước vào quan tài rồi!!!

“Thật may là mình đã xuyên không qua…”

Bạch Đào đổ mồ hôi lạnh thay cho bản thân: “Xưa nay những người ngoại tình đều không có kết quả tốt đẹp.”

Nếu không phải có cô tiếp quản thân thể hiện tại, nói không chừng bây giờ cả cô và Bùi Thời đều đã lên tin tức xã hội rồi. 

Xuyên không qua chính là để nghịch thiên cải mệnh!

Quá khứ không thể quay lại, nhưng vẫn có thể hướng về tương lai, Bạch Đào cô phải tự cường!

Việc ngoại tình tuyệt đối không được phép xảy ra! Bạch Đào quyết định thay đổi, lần nữa đứng dậy làm người. 

Vừa rồi cô đã nhanh chóng xóa hết ghi chép trò chuyện trên điện thoại của người đàn ông kia, đối phương có tìm Bùi Thời tố cáo thì cũng chỉ là lời nói không có căn cứ, hơn nữa loại phiên toà này Bùi Thời khẳng định sẽ không tự mình đi, có lẽ đối phương sẽ không có cơ hội tiếp xúc với anh. 

Vì vậy quả bom hẹn giờ lớn nhất hiện nay chính là tên đàn ông tiểu tam Chung Tiêu vừa về nước trong miệng Bùi Phi kia rồi. 

Giết người phạm pháp, Bạch Đào nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy chỉ có thể thuyết phục anh ta rút lui thôi. 

Khi Bùi Thời vẫn còn tín nhiệm cô, cô phải dọn dẹp đống lộn xộn này trước!

Bạch Đào bật dậy, gọi điện cho Dư Quả: “Chị em, cậu có phương thức liên lạc của Chung Tiêu không?”

Quả nhiên Dư Quả có chút kinh ngạc: “Sao vậy? Cậu không có số của anh ta à?”

“Tớ và Bùi Thời tình cảm còn vững hơn vàng, sao có khả năng có số của anh ta chứ!” Bạch Đào ho khan: “Tớ đột nhiên nhớ ra vài chuyện, muốn liên hệ hỏi anh ta chút!

Dư Quả không hổ là người có mối quan hệ rộng rãi, không lâu sau, cô ấy đã gửi số điện thoại của Chung Tiêu qua.

Bạch Đào nhìn chằm chằm vào dãy số điện thoại, mặc dù nói bạn trai cũ là nhân tình, nhưng Bạch Đào chẳng có chút ấn tượng gì về người này cả, xây dựng tâm lý hồi lâu, để cứu vãn cuộc hôn nhân, cuối cùng cô nghiến răng nghiến lợi quyết định liều mạng không đếm xỉa gì nữa!

*****

Bạch Đào đội mũ, đeo khẩu trang và kính râm, để tránh bị nhận ra, cô còn đội tóc giả, sau khi cải trang một hồi, cô mới lén lú đi đến địa điểm đã hẹn trước. 

Cuối cùng Bạch Đào vẫn quyết định hẹn Chung Tiêu ra ngoài nói chuyện rõ ràng. Việc ngoại tình này cô không làm nữa!

Có điều, mặc dù hơi thấp thỏm lo lắng nhưng trong lòng Bạch Đào cũng có chút tò mò, không biết Chung Tiêu này là thần thánh phương nào, có phong thái ngoại hình ra sao mà có thể khiến cô thương nhớ, bỏ một người đàn ông đẹp trai phong độ ngời ngời như Bùi Thời ở nhà lại vẫn muốn mạo hiểm đi ngoại tình?

Bùi Thời đã đẹp trai thế rồi, Chung Tiêu kia… Phải đẹp trai đến mức nào đây! Chắc chắn là dung mạo khiến cho người ta kinh ngạc!

Đợi đến lúc Bạch Đào thực sự gặp Chung Tiêu, cô quả thật cảm thấy vô cùng kinh ngạc… 

Này… Này con mẹ nó cũng…

Cô nhìn chằm chằm người đàn ông đang cười nhẹ chào hỏi mình, đến việc kiểm soát biểu cảm cũng quên luôn.

Đừng hỏi, hỏi rồi sẽ kinh ngạc doạ chết người. 

“Bạch Đào, đã lâu không gặp.” Chung Tiêu không quan tâm đến phản ứng của Bạch Đào, anh ta ngồi xuống, cười với cô: “Em đợi lâu chưa? Xin lỗi vì anh đến hơi muộn, nhưng anh đã mang hoa cho em.”

Người đàn ông nói xong liền đưa bó hoa trong tay cho Bạch Đào: “Anh nhớ trước kia em thích.”

Thành thật mà nói, Chung Tiêu khá được, trên người mặc toàn hàng hiệu, phối đồ cũng rất thời trang, làn da trắng, tay chân thon thả, ngũ quan không tệ, có một đôi mắt đào hoa, nhưng…

Nhưng này con mẹ nó cũng kém Bùi Thời quá xa rồi đi!

Bạch Đào nhất thời không thể quan tâm đến bất kỳ cảm xúc nào khác trong lòng, chỉ có kinh hãi, tràn đầy sự kinh hãi.

Rốt cuộc bản thân cô nghĩ gì vậy? Bỏ Bùi Thời khí chất tuyệt vời không cần, lại đi chọn cái loại tầm thường dung tục này?

Mù rồi à?

Bởi vì cả người đang ngẩn ngơ nên Bạch Đào mới vô thức cầm lấy hoa, nhưng rất nhanh cô đã tỉnh táo lại, trả hoa cho Chung Tiêu, sau đó hắng giọng nói: “Tôi nghĩ có chuyện phải nói rõ ràng với anh.”

Quả nhiên Chung Tiêu lộ ra vẻ mặt sáng tỏ, anh ta hơi sốt sắng, tha thiết nói: “Anh đoán em tìm anh là vì chuyện này, chuyện chúng ta ở bên nhau đó…”

Bạch Đào lạnh lùng ngắt lời anh ta: “Anh muốn bao nhiêu?”

“Hả?”

“Bùi Thời vẫn chưa biết.” Bạch Đào nói với vẻ mặt lạnh lùng: “Nhưng ngoại tình sẽ bị dìm chết, hy vọng anh hiểu, tôi và anh đã kết thúc rồi, dù chúng ta từng có một khoảng thời gian vui vẻ trong quá khứ nhưng ngày hôm qua giống như đã chết, câu nói này anh nghe qua rồi nhỉ? Hiện tại anh không còn sức hấp dẫn đối với tôi nữa rồi, không cần biết trước đây tôi đã hứa với anh những gì, đều quên đi.”



Có lẽ Chung Tiêu không thể chấp nhận sự thay đổi lớn như vậy, anh ta không nói một lời, chỉ nhìn chằm chằm Bạch Đào một cách hoài nghi và kinh ngạc: “Em và anh…”

“Quá khứ đều đã qua rồi, nghĩ thoáng một chút.” Bạch Đào nhấp một ngụm trà: “Hiện tại tôi đã nghĩ thông suốt rồi, Bùi Thời rất tốt, tôi cũng không có ý định ly hôn, tôi đã sẵn sàng chuẩn bị sống thật tốt với anh ấy, mong anh sớm thoát khỏi ràng buộc tình cảm này và tìm được tình yêu đích thực, người trẻ tuổi vẫn là đừng làm tiểu tam, Bùi Thời yêu tôi như vậy, sự ghen tuông và lòng muốn trả thù đều rất mạnh, nếu để anh ấy biết được chắc chắn sẽ không nổi cáu với tôi mà sẽ trút hết lên người anh, dù là cơn phẫn nộ nhẹ nhất thì cũng là cắt cái đó của anh đi…”

Bạch Đào nói một hồi miệng lưỡi đều khô, cô chân thành nhìn Chung Tiêu: “Cho nên anh hiểu rồi chứ? Sau này không có ‘anh và tôi’, anh là anh, tôi là tôi, huống hồ anh cũng không đến nỗi không có tôi sẽ không sống được, anh xem, gần đây chúng ta cũng không liên lạc qua, nhưng lúc gặp cũng thấy xa lạ hơn không ít rồi đúng không? Nếu anh vẫn cảm thấy bị tổn thất tinh thần, tôi có thể bồi thường cho anh, nhưng sau này không cần liên hệ và gặp lại nhau nữa.”

Chung Tiêu ngồi nghe, nét mặt phức tạp dần chuyển sang tế nhị, nhưng tâm trạng của anh ta bình tĩnh hơn Bạch Đào nghĩ, còn rất có khí phách dễ hợp dễ tan, anh ta cười với Bạch Đào, có chút buồn bã nói: “Anh không cần tiền, em biết đấy, trước nay anh và em ở bên nhau đều không phải vì tiền.”

Chung Tiêu thở dài, nhìn Bạch Đào chăm chú: “Nhưng lần tạm biệt cuối cùng này, chúng ta có thể làm lại lần nữa…”

Không phải chứ? Trông thế này mà lại muốn ngủ chia tay? Nếu cô muốn ngủ không phải nên ngủ với Bùi Thời sao???

Bạch Đào lập tức trịnh trọng từ chối: “Không có cửa đâu.”

Chung Tiêu sững sờ, nhưng anh ta vẫn thành khẩn nói ra cả câu: “Có thể cho anh ngắm nhìn đôi mắt đẹp của em lần cuối được không?”

“…”

Ồ, có vẻ như đầu óc cô không được lành mạnh cho lắm, nghĩ nhiều rồi…

Chung Tiêu tiếp tục thâm tình nói: “Gần đây không liên lạc chủ yếu là vì em nói muốn tránh đầu sóng ngọn gió, bảo anh trong thời điểm mấu chốt này đừng xuất hiện, nếu không sao anh có thể lâu như vậy không liên lạc với em chứ? Giờ anh cũng không cầu gì khác, chỉ muốn nhìn kỹ em một lần nữa.” Anh ta nhìn Bạch Đào trang bị kín mít, ánh mắt đầy ẩn ý: “Em hiện tại quấn kín đến mức anh gần như không nhìn thấy mặt em nữa rồi, anh chỉ muốn nhìn em nhiều hơn chút trước khi chia tay thôi…”

Được rồi, Bạch Đào suy nghĩ một hồi, cảm thấy yêu cầu này cũng không quá đáng. Nhà hàng này môi trường tốt, có chế độ hội viên, những tên chó săn bình thường không thể vào được. Hiện tại cũng không có ai chú ý đến góc này, nhìn một cái mà đuổi được Chung Tiêu đi cũng rất có lợi. 

Bạch Đào tháo kính râm ra, nhìn Chung Tiêu một cái rồi nhanh chóng đeo lại.

Quả nhiên Chung Tiểu kháng nghị, anh ta thâm tình nói: “Thời gian quá ngắn rồi, anh sợ không đủ để nhớ hình ảnh cuối cùng của em, có thể cho anh ngắm lại được không?”

Nhìn mẹ anh đi. Đây là những lời thoại lập dị gì thế? Hai mắt Bạch Đào tối lại, rốt cuộc thời gian đã làm gì với cô vậy, cô thế mà lại nhìn trúng loại đàn ông này, còn suýt nữa kết hôn? Lẽ nào lúc nhỏ nội tiết tố rối loạn, hormone cũng bị đặt sai vị trí rồi?

Lần này Bạch Đào không tháo kính ra nữa, cô chỉ tuyệt tình cảnh cáo: “Nhìn thêm lần nữa cẩn thận Bùi Thời chọc hai mắt anh đi, ngày mai có thể đến chỗ mát xa cho người mù rồi.”

“…”

Sự việc đã tiến triển đến bước này, thái độ nên bày tỏ cũng đã bày tỏ hết, coi như hoàn thành sứ mệnh, Bạch Đào lại che kín mít, vốn đã định rời đi, nhưng sau khi nghĩ nghĩ, cô không nhịn được quay người lại: “Tôi có một câu hỏi muốn hỏi anh.”

Chung Tiêu lộ ra vẻ thương cảm hoài niệm: “Sao vậy?”

“Rốt cuộc tôi thích anh ở điểm nào?” Bạch Đào xoa xoa mi tâm, chân thành hỏi: “Hay là nói, anh có thể nói cho tôi biết ưu điểm của mình được không?

“…” Chung Tiêu sửng sốt, nhưng vẫn cố gắng đáp lại một cách thâm tình: “Chắc là em yêu thích sự phóng khoáng cởi mở, quan tâm dịu dàng, vẻ đẹp trai anh tuấn và sự hài hước của anh đi.”

Bạch Đào trợn to mắt: “Phóng khoáng cởi mở? Đẹp trai anh tuấn? Hài hước?”

Vẻ mặt Chung Tiêu lộ ra chút ngượng ngùng: “Trước đây em thường xuyên khen anh như vậy…”

Bạch Đào phát ngốc: “Không phải, anh có mấy thứ ấy sao?”

“…”

“Bỏ đi.” Bạch Đào vuốt vuốt tóc, khuôn mặt không chút che giấu vẻ khó tin: “Có lẽ trước đây đầu óc tôi có vấn đề, thẩm mỹ lệch lạc, nhưng bây giờ tôi đã khỏe mạnh trở lại, tôi thích kiểu như Bùi Thời…”

Tâm trạng của Chung Tiêu vốn vẫn đang ổn định, nghe thấy câu này sắc mặt anh ta liền có chút khó coi, giọng nói cũng cứng rắn lại: “Anh có chỗ nào thua kém Bùi Thời? Bùi Thời lạnh lùng như vậy, biết dỗ dành em không? Anh ta cả ngày đi làm bận rộn, ngay cả thời gian ở bên em cũng không có, anh ta có thể làm được gì tốt?”

“Tôi không để ý.”

“Cái gì?”

“Bùi Thời đã có khuôn mặt như vậy rồi còn cần gì khác nữa chứ?” Bạch Đào trợn trắng mắt: “Đẹp trai như anh ấy, bận thì cứ bận thôi, không dỗ thì không dỗ, còn có thể làm sao nào, nếu anh đẹp trai được như anh ấy, tôi không chỉ không cần anh dỗ, tôi dỗ anh cũng được.”

“Hơn nữa, anh ấy không chỉ có khuôn mặt đẹp, dáng chuẩn, gu thẩm mỹ tốt, nhiều tiền, còn đối xử tốt với tôi, yêu tôi đến thần hồn điên đảo, cũng không biết rốt cuộc trước đây tôi nghĩ gì nữa.” Bạch Đào ho khan, kết luận ngắn gọn lại lần nữa: “Tóm lại, trước đây đầu óc tôi có thể có vấn đề, nhưng hiện tại tôi đã hoàn toàn bình tĩnh sáng suốt, tôi sẽ không ly hôn, chết cũng sẽ không, anh bớt đau lòng nha.”

“…”

Sau đó Bạch Đào vội vàng chạy trốn, Chung Tiêu nhìn theo bóng lưng cô nhưng căn bản không chút để tâm, đợi Bạch Đào hoàn toàn biến mất, anh ta mới thu lại vẻ mặt thâm tình và tổn thương, khôi phục lại vẻ bình tĩnh, gọi điện: “Xuống đi.”

Tác giả có điều muốn nói:

[Màn kịch nhỏ] của [Hiệp sĩ không áo choàng không hói đầu]

Sau khi Phi Phi luyện xong tán thủ: Bạch Đào, cô mau ra chịu chết cho bà đây!

Bùi tổng (Mặt không cảm xúc): Bắt nạt người của anh, buổi độc tấu tiếp theo của em có còn muốn tổ chức nữa không?

Phi Phi: Anh ơi, em sai rồi, em đùa với chị dâu một chút thôi. 

[Màn kịch nhỏ] của [Eggplant]

Bạch Đào: Ly hôn, em muốn ly hôn, dù sao thì lúc đầu anh cũng muốn ly hôn với em mà, Bùi Phi nói chúng ta một chút cũng không hợp.

Bùi Thời: Bùi Phi là ai? Không quen. 

Bùi Phi: …

Đôi lời từ pé Hoa Linh: Rất xin lỗi mọi người vì mấy ngày vừa rồi mình bận không dịch và đăng chương được. Từ giờ Cốc sẽ cập nhật chương theo lịch bình thường nhé.

Hôm nay không có lịch những vẫn đăng lên coi như bù cho hai ngày vừa rồi nha, chiếc hồng bao muộn bốn chương liền nè, hi vọng mọi người sẽ thích và tiếp tục ủng hộ truyện

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Đào Nhầm To Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook