Bách Luyện Thành Thần

Chương 1685: Cụt Tay

Ân Tứ Giải Thoát

25/11/2024

La Chinh một kiếm này chính là một kích hàm hận.

Lực lượng căn nguyên thế giới tích chứa trong cơ thể gần một phần ba tràn vào trong cánh tay của hắn!

La Chinh hiện tại thân thể cố nhiên kiên cố phi phàm. Nhưng vẫn như cũ không cách nào gánh vác lực lượng cường đại như thế, vô luận là gân mạch hay là xương cốt, cơ hồ đều ở vào biên giới sụp đổ, chỉ là dưới cơn giận dữ hắn đã khó có thể bận tâm nhiều như vậy.

Mà bảy phần lực lượng khác, thì là lấy phương thức " Khóa Thế" bị La Chinh ngưng kết ở chung quanh thân kiếm, lấy phương thức như vậy thi triển ra, sẽ có hao tổn trình độ tương đối, cũng coi như là một tai hại của "Thần thông Khóa Thế". Cho nên La Chinh cũng hiểu, muốn phát huy căn nguyên lực lượng trong thế giới trong cơ thể mình đến mức tận cùng, chỉ có thể làm cho thân thể của mình càng thêm cường đại.

Nhưng La Chinh thân là sinh linh cấp bậc, ở các phương diện đã tăng trưởng đến cực hạn, đã sớm chạm đến tầng trần nhà kia, gần như không có khả năng tăng lên nữa. Trừ phi La Chinh ngưng tụ thần cách, khống chế thế giới trong cơ thể mình, mới có thể có một bước nhảy vọt tiếp theo!

"Dịch Thần Nhất Kiếm!"

Đại Thiên Trọng Kiếm này cũng đang ầm vang rung động, tuy Tinh Cương Tinh Thiết kiên cố phi phàm, nhưng La Chinh đem một phần ba lực lượng trong cửu tinh dung nhập trong đó, đối với kiếm này mà nói cũng là trọng lượng không thể thừa nhận!

Chân Thần Mục Hàn cũng không coi La Chinh ra gì, La Chinh này thoạt nhìn giống như một con báo nhỏ phẫn nộ, bộc phát ra uy áp linh hồn cũng làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc, hắn cho tới bây giờ cũng không nghĩ sinh linh thứ cấp có thể liều đến loại trình độ này.

Nhưng mà sinh linh thứ cấp lợi hại hơn nữa, cuối cùng cũng chỉ là sinh linh thứ cấp. Bất quá là do chân nguyên của Thánh Nhân ngưng tụ, trước khi không có đạt được thần cách, không mượn nhờ thiên mệnh căn bản không có tư cách giao thủ với hắn, cho nên hắn mới tiện tay bóp một cái.

Mặc dù chỉ là tiện tay bóp một cái, nhưng vô luận là tốc độ hay lực lượng đều cực kỳ thỏa đáng, hắn xem ra một thanh Đại Thiên Trọng Kiếm này bị hắn nắm chặt sẽ không có khả năng đào thoát, La Chinh trong mắt hắn cũng chỉ là một con cừu non đợi làm thịt mà thôi.

Nhưng khi hắn nắm Đại Thiên Trọng Kiếm, trong nháy mắt mới phát hiện thanh kiếm này của La Chinh lại là kiên cố thần kỳ!

Một phương đại giới tương đương với một ngàn Đại Thiên Thế Giới, Đại Thiên Trọng Kiếm này cũng chỉ có một phần ngàn của một phương đại giới, Mục Hàn một cước liền có thể đạp nát một cái đại giới, Đại Thiên Trọng Kiếm này có lẽ phân lượng không nhỏ, nhưng cũng sẽ không để cho Mục Hàn kinh ngạc như thế.

Khiến cho hắn đột nhiên biến sắc chính là lực lượng truyền đến từ một thanh Đại Thiên Trọng Kiếm này.

"Lực lượng này..."

Từ trên Đại Thiên Trọng Kiếm này truyền đến, là một đạo lực lượng mà hắn căn bản không thể chống cự!

Nguồn lực lượng này gần như sánh ngang với một ít Chân Thần chuyên trách luyện thể!

Mục Hàn cũng hoàn toàn mơ hồ...

"Phốc phốc..."

Vốn dĩ Mục Hàn đã nắm lấy thân kiếm Đại Thiên Trọng Kiếm. Nhưng sức mạnh chất chứa trên trọng kiếm của La Chinh hoàn toàn không phải thứ hắn có thể nắm chặt, Đại Thiên Trọng kiếm này giãy giụa khỏi hai ngón tay của Mục Hàn, chém thẳng về phía hổ khẩu của Mục Hàn, vào trong bàn tay của hắn!

Dưới lực lượng cường đại trùng kích, thế đi của Đại Thiên Trọng Kiếm không giảm, lại thuận theo cánh tay nhỏ của Mục Hàn một đường hướng lên trên, cuối cùng hoàn toàn chém đứt cánh tay của hắn.



"Hưu hưu hưu..."

Hơn nửa cánh tay lượn vòng trên không trung, rơi xuống phía dưới...

Mục Hàn vốn đang ngây người, giờ phút này cuối cùng cũng kịp phản ứng, trên khuôn mặt lạnh lùng kia lóe ra một tia khí tức điên cuồng mà âm trầm.

"Ha ha ha... Ta lại để một sinh linh cấp thứ cấp Giới Chủ bị thương, thật sự là không thể tưởng tượng nổi!"

Trong Thần Vực không có thiên mệnh gánh chịu, cho nên sau khi "Sinh linh bình cấp" trong Thần Vực tu luyện tới Giới Chủ, sẽ bắt đầu trùng kích Chân Thần Cảnh, mà chênh lệch giữa Chân Thần và Giới Chủ chính là trên trời dưới đất. Cho nên ở trong Thần Vực lại có cách nói "vượt qua Thần Môn", chính vì vậy cái gọi là một bước thành Thần, lui một bước là Phàm.

Vô số Giới Chủ ở trước mặt Chân Thần, hoàn toàn không có khác biệt quá lớn với con kiến trên mặt đất.

Nhưng hiện tại Mục Hàn lại bị vị Giới Chủ này chặt đứt một cánh tay, đây đã là chuyện tương đối hoang đường.

Nếu Mục Hàn biết chân tướng, có lẽ trong lòng hắn còn có thể cân bằng một chút. Dù sao La Chinh chiếm được một phần ba bổn nguyên lực lượng của Cưu Thánh, cỗ lực lượng này hoàn toàn không phải Mục Hàn có thể chống lại.

Đáng tiếc Mục Hàn cũng không biết...

La Chinh dưới một kiếm đắc thủ, cơ hồ không có chút nào ngừng nghỉ, thừa dịp lực lượng bản nguyên chưa từng tiêu hao hầu như không còn, hắn ở trên không trung nghiêng người một cái, sau khi Đại Thiên Trọng Kiếm tạo ra một đường vòng cung, lúc này đây liền chém tới đầu Mục Hàn.

"Không biết lượng sức!"

Vừa rồi để La Chinh một kiếm đắc thủ, cũng là nguyên nhân Mục Hàn khinh địch!

Năng lực La Chinh hiện tại cũng không cân đối, huống chi chênh lệch giữa hắn và Mục Hàn thật sự là quá lớn.

Thân hình Mục Hàn trên không trung lắc lư một hồi, trở tay liền đánh một chưởng lên ngực La Chinh.

Một chưởng này tốc độ cực nhanh, nhưng lực lượng cũng không lớn như thế nào, nhưng trong đó chất chứa một cỗ thế lại cực kỳ ngưng trọng.

"Phốc!"

Cho dù có được đồng tâm y hộ thể, La Chinh cũng không cách nào ngăn cản cỗ lực lượng này, dưới một chưởng này, ngực La Chinh lõm xuống năm đạo chỉ ấn, cả người tựa như một viên lưu tinh, hướng phía dưới nhanh chóng rơi xuống.

"Không chết?"

Trong mắt Mục Hàn lóe lên hàn quang, một chưởng này của hắn cũng dùng sáu phần thực lực, vốn tưởng rằng một chưởng có thể đập nát La Chinh. Vạn lần không nghĩ tới lại chỉ lưu lại một đạo chưởng ấn trên người tiểu tử này!

Gia hỏa dám chặt một cánh tay của mình, tuyệt đối là không thể tha thứ, thân ảnh của trạng mục hàn bỗng nhiên lóe lên, phát sau mà đến trước, lại xuất hiện ở dưới La Chinh, lại lần nữa đánh ra một chưởng lên trên không.

"Ken két..."



Lực lượng một chưởng này vẫn xuyên qua ngực Đồng Tâm Y, truyền lại ở ngực La Chinh, chưởng ấn trên lồng ngực La Chinh lại lần nữa lõm xuống vài phần, xương sườn trong đó gãy vài cái.

"Phốc!"

Đối mặt với công kích của Mục Hàn, La Chinh căn bản không có năng lực né tránh và chống cự, một ngụm máu màu vàng từ trong miệng hắn phun ra, hắn giống như một quả bóng da, lại bị một chưởng này của Mục Hàn đánh lên tận trời.

Nhưng La Chinh còn chưa kịp ổn định thân hình của mình, Mục Hàn lại lần nữa xuất hiện ở bên người La Chinh, lúc này đây một tay hắn nắm cổ La Chinh, chính là muốn cứng rắn kéo đầu La Chinh xuống!

La Chinh cùng Mục Hàn giao phong phát sinh trong chớp mắt, vào thời khắc này, Tinh Vĩ trước nhất phản ứng lặng yên xuất hiện bên người Mục Hàn, ngón trỏ hắn khẽ gõ xuống, một điểm tinh quang màu đỏ to bằng con muỗi bắn tới phía Mục Hàn.

Mục Hàn này vốn muốn vặn gãy đầu La Chinh, nhìn thấy điểm tinh quang này, lông mày lập tức nhíu lại, tựa hồ có chút kiêng kị, túm lấy La Chinh lăn một vòng, tránh được điểm hồng sắc tinh quang này.

Nhưng vừa mới né tránh tinh quang này, ngón trỏ Tinh Vĩ lại bắn ra, lại có vài điểm tinh quang màu đỏ bay ra.

Liên tiếp mấy điểm tinh quang đánh tới, cũng làm cho Mục Hàn luống cuống tay chân một trận, cuối cùng chỉ có thể buông La Chinh ra tạm thời tránh đi, thối lui ra ngoài trăm trượng.

Tinh Vĩ thì thuận thế bắt lấy La Chinh, ném về phía sau, lạnh nhạt nói: "Tốt xấu gì ngươi cũng là môn đồ của Thánh Nhân, đường đường Chân Thần, bắt nạt một vị Giới Chủ không khỏi quá mất thân phận!"

Sắc mặt Mục Hàn vô cùng khó coi, đừng nói Giới Chủ, cho dù là Thiên Tôn trong mắt hắn cũng có thể tùy ý giết, nhưng vừa rồi hắn liên tục ra tay, vẫn không thể giết tiểu tử kia, trong lòng hắn là tương đối không cam lòng!

"Khặc khặc khặc khặc khặc..."

Đúng lúc này, sau lưng Mục Hàn nứt ra vô số vết nứt không gian màu máu.

Từng bóng người từ trong khe nứt lao ra, các Thiên Tôn của Thánh tộc đã chạy tới...

Đại Na Di của Thiên Tôn tuy rằng có thể vượt qua mấy đại giới ngay lập tức. Khoảng cách so với Chân Thần Na Di vẫn là ngắn hơn rất nhiều, từ biên giới Đại Diễn Chi Vũ chạy tới cũng hao phí không ít thời gian, Đại Thiên Tôn một bước bước ra khỏi khe hở không gian, nhìn cánh tay Mục Hàn lập tức sững sờ.

"Mục Hàn đại nhân, tay của ngươi..."

Đông đảo Thiên Tôn Thánh tộc hạ xuống nơi đây, ánh mắt đều rơi vào trên người Mục Hàn, thời gian ngắn như vậy, Mục Hàn lại gãy mất một cánh tay. Đối với Thánh tộc mà nói đây tuyệt đối không phải tin tức tốt gì!

"Nhiều chuyện!"

Bị Đại Thiên Tôn hỏi như vậy, sắc mặt Mục Hàn lại trầm xuống lần nữa, bả vai nhẹ nhàng run lên, cánh tay cụt kia tràn ra một chút ánh sáng, hào quang kia liền nhanh chóng ngưng kết ra một cánh tay mới tinh, chỉ là cánh tay này kém xa cánh tay lúc trước.

Ngay trong quá trình hắn ngưng kết cánh tay, các Thiên Tôn của Thánh tộc lần lượt giáng lâm nơi này.

Trên bầu trời đại giới vỡ vụn, các Thiên Tôn trong Đại Diễn Chi Vũ, chính là cùng trên trăm vị Thiên Tôn của Thánh tộc giằng co, hai bên đều hiểu được kế tiếp sẽ có một hồi ác chiến, lẫn nhau tầm đó đều thật cẩn thận đánh giá đối phương...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook