Bách Luyện Thành Thần

Chương 398: Khống Chế

Ân Tứ Giải Thoát

08/11/2024

Đỉnh cao nhất của Vân Điện được từng tầng mây dày đặc không tan được bao bọc, tòa cung điện tầng cao nhất kia cũng không phải dùng gạch đá để kiến tạo, mà là dùng từng khối huyền băng tạo hình thành, đây là một tòa Băng Cung.

Những huyền băng này trong suốt, tản ra hàn khí lăng liệt. Cho dù là dưới tình huống giữa hè vạn dặm không mây bị mặt trời chiếu thẳng, cũng sẽ không tan chảy chút nào.

Nếu người bình thường tới gần huyền băng, trong thời gian mấy hơi thở, máu sẽ bị đông thành khối băng, cả người sẽ hóa thành một pho tượng.

Trên bảo tọa huyền băng, Tiểu Điệp hai chân trần trắng noãn, lười nhác dựa vào lưng, cười hì hì nhìn một tòa Tín Khuê trước mắt. Ở bên cạnh nàng, một con Băng Phượng Hoàng nho nhỏ rúc vào trong ngực nàng, tiểu Băng Phượng này thoạt nhìn càng xinh đẹp hơn so với thời gian trước, lông chim càng thêm đầy đặn.

Bên cạnh Tiểu Điệp có một vị trung niên mặc thanh y, sắc mặt nghiêm túc, đứng yên không nhúc nhích.

"Được rồi, Đại Mộng chân nhân, hiện tại ngươi nên xuất thủ đi." Tiểu Điệp thản nhiên nói.

Đại Mộng chân nhân cũng là trưởng lão Vân Điện, am hiểu lực lượng không gian và ảo cảnh, lão và Trác Đại tiên sinh có thể coi là cánh tay trái đắc lực của Vân Điện, hai người đều là thực lực thời kỳ đỉnh phong, thực lực gần như không phân cao thấp.

"Điện chủ, làm như vậy thật sự tốt sao?" Đại Mộng chân nhân có chút do dự.

"Có gì mà không biết chứ, tên khốn này rất đáng ghét, sớm đã sửa chữa rồi!" Tiểu Điệp khẽ nhún cái mũi nhỏ nhắn của nàng nói.

"Dù hắn phân chia một nửa truyền thừa, nhưng cuối cùng vẫn là đệ tử Vân Điện, như ngài nói, tiểu tử này thiên phú cực cao, đủ để phân chia thành thiên tài Thánh giai. Như vậy hắn cũng đáng giá Vân Điện chúng ta bồi dưỡng, những truyền thừa kia hao phí trên người hắn không thiệt." Đại Mộng chân nhân lắc đầu nói.

Tiểu Điệp nhìn Đại Mộng chân nhân một cái, thanh âm chợt băng lãnh xuống, "Phải làm như thế nào, ta rõ ràng hơn ngươi, làm theo lời ta nói là được rồi.

Nghe Tiểu Điệp nói, Đại Mộng chân nhân biến sắc, sau đó gật đầu: "Nếu điện chủ cho rằng dùng loại phương pháp này có thể tôi luyện La Chinh, vậy tại hạ cũng không có băn khoăn.

Kỳ thực Đại Mộng chân nhân không phải lo lắng về sự sống chết của La Chinh, mà là kinh ngạc với phương thức hành sự của Tiểu Điệp. Điện chủ này... vẫn còn quá trẻ tuổi, trong lòng Đại Mộng chân nhân cảm thán một câu, sau đó vươn tay, mười ngón tay xuất hiện mười điểm sáng, điểm sáng nhanh chóng hóa thành tuyến năng lượng màu trắng nhanh chóng hướng ra ngoài Băng Cung...

La Chinh còn đang câu thông với Tiểu Điệp, "Đại lễ gì đó, ngươi nói rõ một chút!"

Đúng lúc này, La Chinh bỗng nhiên cảm giác được chung quanh có một tia năng lượng ba động. Bởi vì có Tiểu Điệp mà nói, La Chinh dự cảm tuyệt đối không phải chuyện tốt gì. Cho nên hắn cơ hồ là phản xạ có điều kiện rút đi, né tránh.

Hoa Thiên Mệnh bên cạnh, còn có đệ tử Vân Điện khác đều cảm thấy không hiểu thấu, đang yên đang lành như thế nào tên gia hỏa này lại bắt đầu nhảy lên nhảy xuống rồi?

Ngay sau đó bọn họ liền thấy thân thể La Chinh cứng đờ, phảng phất bị người thi triển Định Thân Phù, đứng tại chỗ không nhúc nhích.

"La Chinh, ngươi làm sao vậy?" Hoa Thiên Mệnh kỳ quái hỏi.

La Chinh không trả lời Hoa Thiên Mệnh, trực tiếp chạy lên trên.



Lúc này La Chinh phát hiện thân thể của mình hoàn toàn không thuộc về mình, hắn cảm giác tựa hồ có một sợi dây nhỏ cắt đứt quyền khống chế thân thể của hắn, sau đó liền cảm giác được rất nhiều sợi dây nhỏ nối liền thân thể của mình, không ngừng kích thích cơ bắp của hắn, để cho thân thể hắn làm ra động tác chạy trốn.

Nói cách khác, hắn đã bị khống chế.

Đây là một trong những năng lực của Đại Mộng chân nhân, có thể cướp lấy quyền khống chế thân thể người khác trong lúc không đề phòng.

Nhưng năng lực này của Đại Mộng chân nhân trong thực chiến tác dụng có hạn, không cần thiết phải khống chế người yếu hơn Đại Mộng chân nhân. Nhưng mạnh hơn Đại Mộng chân nhân thì không thể khống chế được, tác dụng lớn nhất là khống chế con rối, lợi dụng thủ pháp này khống chế con rối, sức chiến đấu của con rối sẽ tăng lên rất nhiều, gần như có thể làm được tùy tâm sở dục.

La Chinh chạy vội trong Vân Điện, chỉ chốc lát sau đã tới trước một tòa kiến trúc màu xám.

Thân thể hắn không tự chủ được đi qua, hung hăng đạp vào đại môn kiến trúc màu xám.

Trong kiến trúc màu xám này là một chỗ thi đấu của đệ tử Vân Điện, bất quá thực lực của đệ tử Vân Điện cũng phân cao thấp, trong kiến trúc màu xám này bình thường là đệ tử Vân Điện cầm trong tay Vân Bài màu đỏ cùng Vân Bài màu xanh.

Thực lực phân bố ở sơ nhập Chiếu Thần cảnh, tu vi cao nhất bên trong là Chiếu Thần lục trọng.

La Chinh trước khi đẩy cửa ra, một ít đệ tử trong thi đấu trường trong kiến trúc màu xám này đang luận bàn say sưa, bắt mắt nhất chính là chiến đấu giữa Trác Bất Phàm cùng Trác Phi Lăng!

Trác Phi Lăng chính là anh ruột của Trác Bất Phàm, lớn hơn Trác Bất Phàm ba tuổi, thực lực cũng mạnh mẽ hơn Trác Bất Phàm.

Bất quá tuy Trác Phi Lăng lợi hại hơn Trác Bất Phàm, nhưng địa vị trong nhà lại không bằng Trác Bất Phàm, bởi vì thiên phú của Trác Phi Lăng không bằng Trác Bất Phàm.

Chỉ cần Trác Bất Phàm tu luyện tiếp, vượt qua ca ca hắn cũng là vấn đề thời gian.

Đương nhiên, giai đoạn hiện tại Trác Bất Phàm còn lâu mới là đối thủ của Trác Phi Lăng. Giờ khắc này hai người đều cầm trường thương trong tay, đối công lẫn nhau, trong lúc nhất thời thương ảnh bay đầy trời trên đấu trường, khiến cho người ta nhìn hoa cả mắt, chung quanh cũng truyền đến từng trận tiếng khen ngợi.

Dù sao cũng là con trai của Trác đại tiên sinh, huống chi thực lực của hai người đích xác không tầm thường! Ít nhất bọn họ phát huy ra thực lực vượt xa khỏi cùng cảnh giới!

"Bành!"

Cửa lớn chợt bị người dùng lực mạnh đá văng, mọi người nghe được động tĩnh này, đồng loạt nhìn về phía cửa.

Nơi này chính là đấu trường, nếu tùy tiện khiêu khích, vài phút liền sẽ bị người làm thịt ở trên đấu trường. Cho nên mọi người tới nơi này đều phi thường điệu thấp, lưu một tia đường sống là cử chỉ sáng suốt. Dù sao luận bàn vạn nhất bại, cũng không đến mức bị ngược đãi quá thảm.

Cho nên nghe có người đạp cửa như thế, trên mặt phần đông tinh anh Vân Điện đều toát ra thần sắc kỳ quái.



Đợi đến khi mọi người nhìn thấy La Chinh mới là một sinh linh Tiên Thiên, cả đám đều ngây ngẩn cả người, từ khi nào sinh linh Tiên Thiên có thể trở thành tinh anh của Vân Điện? Lúc nào một sinh linh Tiên Thiên cũng có thể kiêu ngạo như vậy!

Những tinh anh Vân Điện này phần lớn người đều không biết La Chinh. Dù sao La Chinh vừa mới gia nhập Vân Điện, cũng chỉ có một đám võ giả cùng hắn vào biết rõ, nơi này duy nhất biết lai lịch La Chinh chính là Trác Bất Phàm!

Bọn họ đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn La Chinh, trong lòng không hẹn mà cùng nghĩ, người này rốt cuộc muốn làm gì?

La Chinh thật sự không muốn làm gì! Trong bụng hắn mắng Tiểu Điệp gần chết, hiện tại xem như hắn đã hiểu cái gọi là "Đại lễ" của Tiểu Điệp là cái gì!

Hắn không sợ khiêu chiến đối thủ, nhưng Tiểu Điệp này không khỏi quá nóng nảy đi? Tốt xấu gì cũng để cho hắn tu luyện thêm một đoạn thời gian, ít nhất chờ hắn đột phá mấy cảnh giới lại đến cũng tốt, nhưng bây giờ lại muốn khống chế thân thể của hắn xông vào đấu trường này, không khỏi cũng quá đáng...

Càng quá phận ở phía sau.

La Chinh không tự chủ được đi vào, sau đó hướng đông đảo đệ tử Vân Điện dựng lên một ngón giữa, đồng thời mở miệng nói: "Một đám phế vật, ai dám khiêu chiến ta?"

Lời này vừa thốt ra khỏi miệng, hiện trường lập tức lặng ngắt như tờ, La Chinh thì khóc không ra nước mắt, đây căn bản không phải lời mình nói, La Chinh hết lần này tới lần khác ngay cả một ngón tay cũng không nhúc nhích được, ngay cả giải thích cũng làm không được.

Tiểu Điệp! Ta nhất định phải khiến ngươi trả giá đắt! La Chinh ở trong nội tâm gào thét!

Nói xong câu đó, La Chinh đột nhiên cảm giác được quyền khống chế thân thể của mình tựa hồ lại trở về trên người mình, hắn hoạt động cổ tay của mình một chút, đối với mọi người cười nịnh nói: "Xin lỗi, ta vừa mới đi nhầm cửa..."

Sau đó La Chinh quay đầu muốn đi ra ngoài, nhưng mà so đấu trường Trác Phi Lăng cười lạnh một tiếng, " Kiêu ngạo xong liền muốn đi? Không có cửa!" Liền thấy Trác Phi Lăng đưa tay nhẹ nhàng hút một cái, đại môn kiến trúc màu xám này trong nháy mắt bị đóng lại.

"Thật là thú vị!" Trác Phi Lăng nhảy xuống sân thi đấu, đi về phía La Chinh: "Trong hàng đệ tử tinh anh của Vân Điện, lại còn có một vị sinh linh Tiên Thiên, thật sự là hiếm thấy, hơn nữa sinh linh Tiên Thiên này còn dám hung hăng khiêu chiến chúng ta như vậy, đây càng là chuyện hoang đường! Ngươi hỏi ai dám khiêu chiến ngươi? Vậy ta nói cho ngươi biết, ta dám!"

La Chinh vươn hai tay ra, làm ra một động tác xin lỗi, sau đó cười nói: "Vừa rồi... những lời đó không phải ta nói! Các ngươi nghe ta giải..."

"Ca, hắn chính là La Chinh! Lần này thí luyện giả chi lộ hạng nhất!" Lúc này Trác Bất Phàm cũng theo sau, đi tới sau lưng Trác Phi Lăng nói.

Trác Bất Phàm vừa nói, mọi người nhất thời liền hiểu thân phận của La Chinh, bọn họ không biết La Chinh, nhưng đều nghe nói qua cái tên La Chinh này! Chính là gia hỏa cảnh giới thấp làm cho người giận sôi, nhưng thực lực lại rất mạnh.

"Ồ? Thì ra là thế, ngươi chính là người khiến cha ta rất tức giận đó." Trác Phi Lăng lạnh giọng nói: "Đã như vậy, cũng không cần giải thích gì nữa!"

Lúc này, Trác Bất Phàm liền xuất hiện ở trước mặt Trác Phi Lăng, "Ca, loại chuột nhỏ này không cần ngươi ra mặt, ta có thể nhẹ nhõm giẫm chết hắn! Những gia hỏa từ địa phương nhỏ này đi ra, thường thường không biết trời cao đất rộng, đích xác phải hảo hảo dạy dỗ mới có thể để cho bọn hắn nghe lời."

Vốn La Chinh còn muốn giải thích một chút, dù sao hắn thật sự bị oan. Nhưng nghe được lời của Trác Bất Phàm, La Chinh bỗng nhiên mất đi hứng thú giải thích. Dù sao giải thích không rõ ràng lắm, không bằng hoàn hoàn chỉnh chỉnh kiêu ngạo một phen!

"Dạy dỗ? Không tệ, ta rất thích dạy dỗ, bất quá là ta dạy dỗ ngươi!" Lông mày La Chinh hơi nhướn lên, thản nhiên nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook