Bách Luyện Thành Thần

Chương 1850: Suy Đoán

Ân Tứ Giải Thoát

25/11/2024

Hàm Cửu di vấn đề này nhìn như không chút để ý, La Chinh lại rất khó trả lời.

La Chinh cũng không rõ ràng lắm Hàm Lưu Tô có đi qua địa phương bên ngoài Thần Luyện cấm địa hay không, nàng thân là trưởng công chúa, mỗi tiếng nói cử động chỉ sợ đều sẽ bị chú ý, hắn hiện tại tùy ý bịa ra một câu chuyện, chỉ sợ liếc mắt một cái cũng sẽ bị Hàm Cửu Di nhìn thấu!

Chú ý tới biểu lộ khó xử của La Chinh, Hàm Cửu di thản nhiên nói, "Hàm Lưu Tô hẳn là biết một ít gì đó, tỷ như thân phận chân thật của ngươi, những năm gần đây, Hàm Lưu Tô một bước cũng chưa từng bước ra khỏi đảo nổi, nàng thậm chí ngay cả Hàm gia tổ địa cũng chưa từng đi qua, duy nhất một lần ra ngoài chính là tiến vào trong Thần Luyện cấm địa, nếu như ngươi biết nàng chỉ có thể là Thần Luyện cấm địa!"

Con ngươi của nàng lóe ra quang mang màu tím nhạt, ở trong đôi mắt nàng phảng phất có hai thế giới chậm rãi lưu chuyển, thâm thúy mà tràn đầy lực hấp dẫn, những cường giả tu vi cao thâm này luôn có mị lực độc đáo mà không gì sánh kịp của mình, "Người ngoài đảo nổi không có tư cách tiến vào Thần Luyện cấm địa, chỉ có thể là đệ tử hào môn hoặc là đệ tử ngoại tộc gia nhập hào môn, mà ngươi mới vừa gia nhập Hàm gia, cho nên ngươi không phải là đệ tử hào môn."

Nghe được lời phân tích của Hàm Cửu Di, La Chinh tim treo lên cổ họng. Không thể không nói đầu của cường giả đều vô cùng hữu dụng, chỉ bằng vào tin tức đơn giản như vậy là có thể phân tích ra nhiều thứ như vậy!

"Ngươi rất có thể đến từ Hoàn Vũ do một thánh nhân cấu trúc." Hàm Cửu di nhìn chằm chằm La Chinh nói: "Mà sinh linh đến từ Hoàn Vũ, nhất định phải thông qua Khương gia tiếp dẫn, tất cả danh sách đều sẽ đăng ký ở trong Chúng Thánh đường, ta nhớ trước đó không lâu, quy tắc thứ tám trăm ba mươi ba của Thống ngự thạch bản đã được kích phát, thống ngự phiến đá nhằm vào người nhập cư tiến hành trừng phạt. Nhưng kết quả tựa hồ là không giải quyết được, chúng thánh đường từng phái người điều tra, cũng không có một kết quả..."

Đôi mắt mềm mại đáng yêu của Hàm Cửu di híp lại, giống như một hồ ly cái thông minh nhìn chằm chằm La Chinh, nụ cười trên mặt càng ý vị sâu xa, "Vũ Thái Bạch gần đây rất không an phận, tiểu tử kia ta rất không thích. Từ sau khi La Tiêu vẫn lạc, suất lĩnh bộ hạ cũ của La gia, dựa vào Bất Chu Linh Sơn gây chuyện thị phi khắp nơi, lần trước còn thiếu chút nữa động thủ với ta, lần này bọn hắn lại đánh lén Khương gia, chính là vì buộc Khương gia rút về tất cả tiếp dẫn sứ, mục đích... hẳn là có quan hệ với sư phụ La Tiêu của hắn?"

La Chinh nhìn chằm chằm Hàm Cửu di, sắc mặt đã hoàn toàn trầm xuống. Mặc dù hắn không ngừng che dấu tâm tình ba động của mình, nhưng trái tim vẫn không thể đè nén điên cuồng nhảy lên, hắn không biết mình sắp đối mặt cái gì, giống như mình là một con dê lột da, triển lộ máu tươi ở trước mặt Hàm Cửu di, Hàm Cửu di dự định chưng chín, hay là tính toán nướng dê, đều là do nàng định đoạt.

"Ngươi đến từ Đại Diễn chi vũ, hơn nữa là La Tiêu an bài, " Hàm Cửu di chậm rãi đi về hướng La Chinh, một trận mùi thơm nồng đậm xông vào mũi, mùi thơm thân thể tuy nồng đậm, nhưng cũng không làm cho người ta phiền chán. Ngược lại làm cho người ta thập phần mê muội, sẽ kìm lòng không được hít lại.

Nàng ngẩng đầu nhẹ nâng cằm La Chinh lên, "Ngay từ đầu ta đã cảm thấy rất quái dị, trong thần dân không có khả năng sinh ra thiên tài như vậy. Coi như là trong hào môn cũng khó xuất hiện, ngươi có thể là kết tinh của nữ nhân kia, không phải thần thai bình thường, còn có một điểm trọng yếu, ngươi không xóa đi dòng họ của mình, vẫn họ La..."

"Nữ nhân kia... là có ý gì?" La Chinh dùng giọng nói khô khốc hỏi, nàng nói mình là kết tinh của nữ nhân nào đó, còn nói thần thai, hẳn là chỉ mẫu thân của mình! Lúc trước La Chinh đã có manh mối, tựa hồ mẫu thân của mình còn sống, hắn và La Yên cũng không phải là nữ nhi La Tiêu thuần túy sáng tạo ra, hiện tại lại lần nữa nghiệm chứng từ trong miệng Hàm Cửu Di, hắn tự nhiên muốn hỏi!

"Không cần hỏi nhiều như vậy" Hàm Cửu di mỉm cười.

Sắc mặt La Chinh vẫn như cũ rất tối tăm, hắn tuyệt đối không nghĩ tới một phen đối thoại vô cùng đơn giản của Hàm Lưu Tô, đã bị hàm cửu di đem hết thảy đều suy đoán ra, hơn nữa Vũ Thái Bạch còn định cùng nàng động thủ? Hàm gia như vậy, hoặc là nói Hàm cửu di là đứng ở mặt đối lập với La gia? Đây chỉ là một loại khả năng, nhưng tuyệt đối không phải tin tức tốt gì!

"Ngươi định làm thế nào?" La Chinh lại hỏi, thậm chí ngay cả xưng hô "sư tôn" giả mù sa mưa cũng bỏ qua.



Hàm Cửu di vốn đang chăm chú nheo mắt bỗng nhiên trợn to, biểu tình giống như hồ ly trong nháy mắt biến mất, con mắt kia trợn tròn, nghiễm nhiên lại biến thành thiếu nữ ngây thơ hoàn mỹ, truyền đến một trận tiếng cười như chuông bạc: "Không cần khẩn trương, thế giới này không thú vị, khi đó La Tiêu muốn đem thế giới này trở nên càng có niềm vui thú, ta kỳ thật phi thường chờ mong, không nghĩ tới hắn lại thất bại..."

"Nhưng ta biết tính cách của hắn, loại người chết cũng sẽ không buông tha... Quả nhiên, hiện tại hắn đại khái xem như đã chết không sai biệt lắm. Nhưng vẫn không buông tha, chí ít ta thấy được hy vọng mới, " Hàm Cửu di còn nói thêm.

Mặc dù Hàm Cửu di nói như vậy, nhưng cảm giác nguy cơ trong lòng La Chinh vẫn chưa được giải trừ, những người này quá thông minh, ai biết trong đầu nàng đang suy nghĩ cái gì?

Vì vậy La Chinh mở miệng dò xét hỏi: "Ngươi nói hi vọng... là chỉ ta?"

Hàm Cửu di nhún nhún vai, không thừa nhận, cũng không phủ nhận, nàng chỉ chăm chú nhìn La Chinh, từ trên xuống dưới đánh giá, trong mắt luôn có một loại ý tứ kỳ quái, phảng phất đối với La Chinh có một loại cảm giác quyến luyến, nhưng muốn nói lại thôi.

Loại cảm giác này tương đối loạn, La Chinh cũng nói không rõ ràng, vị Á Thánh này rốt cuộc là có ý gì.

Hai người cứ ngơ ngác nhìn nhau hồi lâu, ngoài hành cung truyền đến một giọng nói: "Sư tôn, tiểu công chúa đến bái phỏng."

Hàm gia Thánh Hoàng chỉ có hai nữ nhi một lớn một nhỏ, hơn nữa đều là mấy chục năm gần đây mới sinh ra, trưởng công chúa là Hàm Lưu Tô, tiểu công chúa tự nhiên chính là Hàm Sơ Nguyệt rồi.

Hàm Cửu di trừng mắt nhìn La Chinh, "Thiên phú của cha ngươi không biết ngươi di truyền mấy phần, nhưng phương diện này ngươi không khác gì cha ngươi..."

Hàm Sơ Nguyệt cùng Hàm Lưu Tô quan hệ tốt như vậy, nếu như đến thăm La Chinh, tất nhiên là hai tỷ muội cùng nhau đến, hiện tại một trước một sau tách ra đến thăm. Hoặc là quan hệ giữa hai tỷ muội xuất hiện hiềm khích gì đó, hoặc là bởi vì lẫn nhau có kiêng kỵ!

Hàm Cửu di nhớ rõ Hàm Nguyệt cùng Hàm Lưu Tô là thời gian không sai biệt lắm tiến vào Thần Luyện cấm địa đấy, Hàm Sơ Nguyệt có lẽ cũng nhận thức La Thiên Hành, nàng lén lút lút tránh đi tỷ tỷ đến đây như vậy. Ngoại trừ đối với La Chinh sinh ra tình cảm thiếu nữ ra, còn có thể có giải thích khác? Cũng không biết ngày sau Thánh Hoàng đại nhân biết được việc này sẽ có cảm tưởng thế nào!

La Chinh bĩu môi, từ cửa cung điện đã có một nữ tử mặc váy màu lam chạy vào nhanh như chớp, con ngươi lanh lợi quay tít một vòng, thấy được Hàm Cửu di sau đó Hàm Sơ Nguyệt tùy tính kêu một tiếng "Cửu di", lúc này mới nhảy đến trước mặt La Chinh, "La... La Thiên Hành!"

Nàng thè lưỡi, không cẩn thận suýt chút nữa thì kêu nhầm.



Hàm Cửu di âm dương quái khí cười nói: "Ta là thật tốt kỳ, tên thật của ngươi rốt cuộc là gì...

Hàm Sơ Nguyệt đỏ mặt, nàng sờ lên đỉnh đầu mình, lộ ra một tia áy náy, giả bộ không biết nói: "Tên thật? Tên thật là gì? Hắn tên là La Thiên Hành!" Nàng đương nhiên không biết mình che giấu như vậy sẽ khiến người ta càng thêm nghi ngờ...

Hàm Cửu di đương nhiên sẽ không vạch trần chuyện mà nàng đã biết ngay trước mặt Hàm Nguyệt, vì thế cũng rất phối hợp gật đầu.

"La Thiên Hành, cám ơn mấy ngày hôm trước ngươi giúp ta và Bích La! Hôm nào mời ngươi tới nhà ta làm khách..." Hàm Sơ Nguyệt so với Hàm Lưu Tô lớn mật hơn rất nhiều, vừa nói vụng trộm nháy mắt với La Chinh, ý bảo mình có rất nhiều chuyện phải vụng trộm nói với hắn.

Nhưng La Chinh thì mặt mũi đờ đẫn, La Chinh tâm loạn như ma, làm sao còn tâm tình cùng tiểu cô nương này trêu đùa?

Nhưng Hàm Nguyệt lại không hiểu nhìn mặt mà nói chuyện, nàng ta chủ động nắm tay Cửu di lắc lắc, nũng nịu nói: "Ta có chuyện muốn nói với La Thiên Hành, Cửu di người có thể tránh một chút không?"

Hàm gia dám nói chuyện với người của Hàm Cửu di như vậy, sẽ không vượt qua bốn người.

Hàm Cửu di đối với hai nữ nhi của Thánh hoàng đại nhân vẫn rất sủng ái, nhưng lúc này Hàm Cửu di lại cự tuyệt: "La Thiên Hành còn có chuyện quan trọng trên người, hôm nay sợ rằng không được rồi!"

Nghe nói như thế, Hàm Sơ Nguyệt lộ ra vẻ mặt thất vọng. Bất quá nàng rất nhanh liền điều chỉnh lại, dù sao La Chinh cư nhiên đã đến đảo nổi La gia, về sau có rất nhiều cơ hội, nàng nói tiếp: "Đúng rồi, chỗ này của ta còn có tạ lễ!"

Nói xong, chỉ thấy nàng nhẹ nhàng vỗ tay một cái...

Ảo thuật lấy ra một cái bàn thật lớn từ trong không gian tu di của nàng, theo tay nàng lại vung lên lần nữa, lại xuất hiện các loại chén chén như ma thuật, trong đó chứa đầy các loại món ăn quý báu, một ít món ăn trong đó ngay cả Hàm Cửu Di cũng chưa từng thấy nhiều.

Đợi đến khi Hàm Sơ Nguyệt rời đi, Hàm Cửu di nhìn chằm chằm bàn thịnh yến này cười nói: "Thật khiến tiểu nha đầu này hao tâm tổn trí, một ít món ăn trong đó vô cùng quý giá, có thể thu thập cũng không dễ dàng..."

Nàng ta không ngừng nói, ngoài cửa lại truyền đến tiếng nói: "Sư tôn, con gái tộc trưởng là Hàm Bích La cầu kiến..."

Vì thế khóe mắt ưu nhã của Hàm Cửu di vốn dĩ thong dong cũng cực kỳ ngoài ý muốn co quắp một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook