Bách Luyện Thành Thần

Chương 1305: Tiếng Cười

Ân Tứ Giải Thoát

20/11/2024

Vô luận là Đạo Tử, hay là thiên kiêu, đều nhanh chóng trèo lên Kim Tự Tháp, ở trước tiên đứng ở trước mặt pho tượng của mình, La Chinh tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Ngay khi hắn đối mặt với pho tượng này, trong hai mắt pho tượng này chợt bắn ra một đạo quang mang chói mắt, trực tiếp chui vào trong hai đồng tử của hắn...

Ngay tại giờ phút này, La Chinh cũng cảm giác mình cùng pho tượng trước mắt thành lập liên hệ nào đó. Phảng phất pho tượng kia đã trở thành một đạo phân thân của mình.

"Cảm giác rất kỳ quái."Trong mắt La Chinh lộ ra một tia dị sắc.

Không chỉ có La Chinh, tất cả võ giả khi đối mặt với pho tượng của mình, đều sinh ra cảm giác giống nhau, tựa hồ ở trong thiên địa này vô duyên vô cớ có thêm một mình, hơn nữa còn tâm ý tương thông với mình.

Không lâu sau, thanh âm của thiếu nữ thần bí lại vang lên lần nữa.

"Pho tượng này đại biểu cho sinh mệnh của các ngươi, nếu như người bị tổn hại, sẽ trực tiếp bị đào thải..."

Thanh âm của thiếu nữ thần bí lại lần nữa vang lên.

Nghe được thiếu nữ thần bí nói, lông mi La Chinh hơi giương lên, giai đoạn thứ hai nhiệm vụ chính là bảo vệ pho tượng của mình?

"Từ giờ trở đi, pho tượng này sẽ trở thành một phân thân của các ngươi, có thể cho các ngươi chi phối, đồng thời ở tầng hai của tòa thành Huyết Sắc tiến hành cường hóa..."

Thiếu nữ thần bí liền giảng giải quy tắc trong tòa thành huyết sắc này một lần, tất cả mọi người đều nghiêng tai lắng nghe, chỉ sợ bỏ sót chi tiết trong đó.

Nói xong lời cuối cùng, thiếu nữ thần bí hơi dừng lại một chút, thản nhiên nói: "Nội dung trong đó ta đã nói xong, các ngươi cần phải làm chính là tránh cho mình bị đào thải, hiện tại bắt đầu đếm ngược, tính giờ hoàn tất các ngươi sẽ gặp phải công kích to lớn..."

Sau khi nói xong, đỉnh chóp đại sảnh màu máu này xuất hiện một quang luân, mà trên quang luân này có một lỗ hổng, lỗ hổng kia đang chậm rãi khuếch trương.

Mọi người trong nháy mắt cũng hiểu được, quang luân này chính là một thứ tính toán thời gian, đợi cho quang luân hoàn toàn biến mất, công kích sẽ triển khai...

La Chinh nhìn chằm chằm pho tượng trước mắt, tâm niệm vừa động, pho tượng liền giơ tay lên, đi vài bước về phía mình, hoàn toàn dựa theo ý thức của La Chinh mà hành động.

Pho tượng này giống y như đúc với ngoại hình của bản thân, cũng không biết là được điêu khắc từ loại vật chất nào mà thoạt nhìn giống như một tảng đá nhưng hoạt động lại cực kỳ linh hoạt. Mà ở ngực pho tượng này còn vẽ một ngôi sao năm cánh màu tím nho nhỏ.

"Vèo... Phanh!"

La Chinh vừa mới để cho pho tượng đi vài bước, từ đỉnh Kim Tự Tháp có một pho tượng đột nhiên nhảy xuống, từ đỉnh Kim Tự Tháp, nện vào tầng này của La Chinh...

"Ai nha, pho tượng này cũng quá yếu ớt đi... Không phải cứ như vậy nát đi?"

Ngay sau đó liền có một vị Ma tộc võ giả khác nhảy xuống, đi tới bên cạnh pho tượng của hắn, Ma tộc võ giả này thân hình cao lớn, dáng người pho tượng của hắn cũng vô cùng khổng lồ, ước chừng cao hơn một trượng, cao hơn La Chinh gấp đôi.



Pho tượng Ma tộc võ giả từ chỗ cao nhảy xuống, giờ phút này từ trên hai chân xuất hiện từng vòng vết rạn nhỏ, vết rạn này chính là một đường kéo dài đến ngực pho tượng, nhìn bộ dáng sắp nghiền nát.

Hiển nhiên...

Pho tượng này vô cùng yếu ớt.

Bất quá độ cao bảy tám trượng rơi xuống, sinh ra lực trùng kích lại sinh ra vết rạn.

Cường độ của pho tượng này chỉ sợ cũng chỉ là tượng đá bình thường.

Sợ là ngay cả võ giả cảnh giới Tiên Thiên, dưới một quyền đều có thể đánh nát bấy.

Ma tộc võ giả kia nếu từ trên Kim Tự Tháp nhảy xuống, bài danh tất nhiên ở phía trước La Chinh, ít nhất cũng là thiên kiêu Ma tộc.

Nhưng có được thực lực như thế, lại lỗ mãng như thế, La Chinh trong lòng cũng có chút cảm thán.

Nhưng mà dường như thiên kiêu Ma tộc này cũng không để ý, mà tiếp tục khống chế bức tượng phân thân của mình, tiếp tục nhảy xuống dưới Kim Tự Tháp...

La Chinh đương nhiên sẽ không mạo hiểm, hắn thao túng pho tượng này tới gần mình, hắn liền nâng pho tượng lên, lập tức bay xuống đại điện...

Đợi đến khi hai chân mình vững vàng rơi xuống đất, mới buông tay cẩn thận đặt pho tượng xuống đất, sợ dưới một đòn nặng tay sẽ vỡ nát.

Pho tượng kia đối với phàm nhân mà nói coi như là có chút phân lượng. Nhưng đối với võ giả Thần Hải Cảnh bọn họ mà nói, ngón tay nhẹ nhàng búng ra, chỉ sợ sẽ hóa thành bột mịn, quả thực so với đồ sứ còn muốn yếu ớt hơn.

Thiếu nữ thần bí kia cũng đã nói qua quy tắc giai đoạn thứ hai, võ giả không thể tranh đấu lẫn nhau, cũng không thể tiến công pho tượng đối phương, nếu có người trái lời sẽ bị trực tiếp đào thải. Cho nên cũng không cần lo lắng đến võ giả khác tiến công.

Nhưng khi tòa thành Huyết Sắc hoàn toàn mở ra, sẽ phải đối mặt với sự tấn công vô cùng vô tận, bảo vệ tốt bức tượng yếu ớt này chính là nhiệm vụ quan trọng nhất.

Sau khi đặt pho tượng xuống đất, La Chinh đi ở phía trước, đồng thời khống chế pho tượng kia đi theo sau lưng mình, đi về phía một bên đại sảnh.

Cả tòa thành Huyết Sắc chia làm ba tầng, ở biên giới đại sảnh có cầu thang vây quanh vách tường, không lâu La Chinh đã tới tầng thứ hai của tòa thành.

Trên tầng thứ hai của tòa thành Huyết Sắc có một bó thẻ tre đủ mọi màu sắc đang lơ lửng, tỏa ra ánh sáng lộng lẫy.

"Dựa theo cách nói của thiếu nữ thần bí kia, hẳn là lợi dụng những thẻ tre này cường hóa pho tượng của mình, đối ứng chính là tiêu hao điểm số mộng ảo của mình..."

La Chinh đem ý thức của mình ly thể, rót vào trong một đạo thẻ tre màu đỏ.

Rất nhanh, hắn đã thu được một tin tức, đây là thẻ tre sức mạnh, có thể cường hóa sức mạnh của pho tượng, đổi lấy một thẻ tre sức mạnh bản nguyên, cần mười vạn điểm mộng ảo, cũng có thể đổi lấy kết tinh bản nguyên.

Chỉ đơn thuần là lực lượng cường hóa pho tượng kia, nhưng pho tượng kia yếu ớt như vậy, lực lượng cường hóa đơn thuần chỉ sợ căn bản vô dụng, lực lượng kia còn chưa sử dụng ra, sẽ làm bản thân sụp đổ.



Từ trong thẻ tre màu đỏ này lướt qua, La Chinh liền rót ý thức vào trong thẻ tre màu xanh bên cạnh.

"Thẻ trúc phòng ngự, có thể trực tiếp cường hóa lực phòng ngự của pho tượng..."

Ánh mắt La Chinh hơi sáng ngời, pho tượng kia quá mức yếu ớt. Đợi đến lúc tòa thành màu máu này mở ra, sẽ gặp phải công kích thật lớn, bản thân cũng không sợ. Nhưng pho tượng kia yếu ớt như vậy, chỉ sợ chỉ cần yêu thú cấp một có thể đánh nát, đầu tiên cường hóa hẳn là lực phòng ngự.

Ánh mắt hắn nhìn lướt qua quang luân trên đỉnh tòa thành đại sảnh, quang luân kia chỉ vẻn vẹn đi chưa tới một phần tư, ước chừng còn có mấy nén hương, thời gian chuẩn bị đầy đủ, ngược lại không vội.

Vì vậy hắn liền rót ý thức của mình vào trong một bó thẻ tre khác...

Trừ La Chinh chú ý tới thẻ tre phòng ngự màu xanh kia, những võ giả khác cũng đều chú ý tới, ý nghĩ của mọi người không sai biệt lắm, phòng ngự của bản thân pho tượng chính là chuyện quan trọng nhất, ít nhất bảo đảm pho tượng không bị phá nát, hơn nữa vẫn còn sống.

Có chút võ giả cũng lựa chọn điều tra thẻ tre khác, mà có chút võ giả tính cách quả quyết, liền trực tiếp lựa chọn đổi thẻ tre màu xanh kia.

Mười vạn điểm mộng ảo, có thể cường hóa pho tượng của mình một lần...

"Đem tất cả điểm số mộng ảo của ta đổi thành thẻ tre phòng ngự!" Một vị võ giả Dạ tộc thản nhiên nói.

"Ong ong ong..."

Trong nháy mắt này, Mộng ảo điểm vô cùng vô tận trong cơ thể võ giả Dạ tộc bắt đầu tràn vào trong thẻ trúc màu xanh kia. Cùng lúc đó, từng đạo hào quang màu xanh bắt đầu bao phủ mặt ngoài pho tượng của hắn!

Mỗi một đạo thanh sắc quang mang lóe lên, cường hóa phòng ngự một lần.

Mà trong Mộng Huyễn chiến trường, hai ngàn năm trăm võ giả đứng đầu, số lượng Mộng Huyễn không phải là một con số nhỏ, ít nhất cũng phải hơn bốn ngàn vạn!

Dưới lần cường hóa này, võ giả Dạ tộc này đã cường hóa pho tượng kia mấy trăm lần!

Thanh quang lấp lánh rất lâu mới dừng lại, pho tượng được cường hóa cũng bao trùm một tầng thanh sắc quang mang, trông chắc như bàn thạch, Thần hải cảnh võ giả bình thường muốn phá vỡ cũng thập phần khó khăn.

Võ giả Dạ tộc trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, hiển nhiên, hắn cho rằng quyết định của mình vô cùng chính xác.

Những người khác thấy võ giả Dạ tộc làm như vậy, cũng không cam lòng rớt lại phía sau, cũng đổi Mộng Huyễn Điểm của mình thành thẻ tre phòng ngự.

Ánh mắt La Chinh vẫn lướt qua những tấm thẻ tre...

Trong thẻ tre này tích chứa lực lượng bản nguyên cực kỳ trân quý, ví dụ thẻ trúc sinh mệnh thì có thể cường hóa năng lực tái sinh của pho tượng, lại như thẻ tre hỏa diễm pháp tắc, có thể khiến pho tượng có được pháp tắc hỏa diễm, những thẻ tre cơ sở này đều có thể dùng điểm mộng ảo đổi, hơn nữa đều là mười vạn điểm mộng ảo.

Cuối cùng, ánh mắt La Chinh cuối cùng rơi vào trên một đạo thẻ tre màu vàng, ngay khi ý thức La Chinh vừa mới quán chú vào trong đó, hắn từ đó nghe được một tiếng cười như chuông bạc, chính là thanh âm của thiếu nữ thần bí kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook