Quyển 7 - Chương 2436: Bắc Minh quận
Huyễn Vũ
24/04/2013
"Quyết đấu ở Tinh Nguyệt Thành sao? Vân Ẩn Tông đúng là can đảm, không ngờ một tông môn nho nhỏ lại dám đưa ra yêu cầu như vậy."
Thiên Tuyệt Lão Quái khoanh chân ngồi giữa Hàn Đàm, thoạt nhìn hắn cũng không quá năm mươi tuổi, cằm rộng mặt to, mặc một bộ áo bào trắng, dung mạo cũng không xuất chúng cho lắm, nhưng trên người lại toát ra khí độ của một Đại tông sư.
"Sư điệt cũng cảm thấy kỳ quái. Cho dù Vân Ẩn Tông không biết phân biệt nặng nhẹ đi chăng nữa, nhưng tông môn bọn chúng cũng đã có từ khá lâu, chắc chắn phải biết rõ sư thúc lợi hại như thế nào mới phải chứ? Bọn chúng đưa ra yêu cầu như thế khác nào tự đưa đầu vào chỗ chết, hay là trong đó có âm mưu gì?"
Chưởng môn kia cung kính tiếp lời, nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì rõ ràng trông hắn già hơn Thiên Tuyệt lão quái, nhưng tuổi thọ của Tu tiên giả vốn không thể phán đoán thông qua vẻ bề ngoài được.
"Âm mưu, có thể có âm mưu gì được? Hẳn là ngươi cũng hiểu rõ thế lực của Tinh Nguyệt Thành mạnh mẽ đến đâu, Vân Ẩn Tông có thể đùa giỡn hay âm mưu gì được sao?"
"Nhưng đối phương làm như vậy thật sự quá không hợp lẽ thường."
"Hừ. Nghĩ nhiều như vậy làm gì, nói không chừng đối phương đã sợ đến phát điên rồi. Chẳng lẽ ngươi sợ bản tôn thua sao?"
"Sư thúc minh giám, sư điệt không hề tồn tại ý nghĩ đó. Sư thúc tung hoành vô địch, Vân Ẩn Tông tôm tép nhãi nhép há có thể so sánh cùng người."
Chưởng môn kia thấy sắc mặt Thiên Tuyệt Lão Quái lộ vẻ không hài lòng vội vàng mở miệng nịnh nọt. Vị sư thúc này của mình thế nhưng lại là ngưới mừng giận bất thường a.
"Thôi được. Nếu đối phương đã muốn quyết đấu cùng lão phu thì cứ thỏa mãn yêu cầu của bọn chúng. À, dựa theo quy củ của Tinh Nguyệt Thành thì trước khi song phương quyết đấu cần định ra điều kiện dành cho bên thắng lợi, bọn chúng nói sao?"
Lão giả Chưởng môn nuốt một ngụm nước bọt rồi cung kính dâng lên một ngọc giản màu xanh biếc.
Thần thức Thiên Tuyệt Lão Quái quét qua, trên mặt hiện rõ vẻ đăm chiêu, sau đó bỗng nhiên vỗ tay cười rộ lên: "Có ý tứ. Rõ ràng dám đưa ra điều kiện như vậy, xem ra bên phía Vân Ẩn Tông thật sự có vài phần tin tưởng về lần quyết đấu này."
"Vì thế nên sư điệt mới lo lắng. Thiên tài địa bảo bọn chúng đưa ra không có vật nào mà không phải là vật có một không hai, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Với tích lũy của bổn môn bấy lâu nay cũng chỉ có thể xuất ra một phần năm mà thôi. Trong hai ngàn năm muốn gom góp đủ số còn lại, tuy không thể nói nửa phần cơ hội cũng không có, nhưng quả thực cực kỳ xa vời, vạn nhất..."
"Im." Thiên Tuyệt Lão Quái không kiên nhẫn vung tay lên: "Ngươi sợ cái gì? Đối phương đưa ra điều kiện hà khắc thì chỉ khi bọn hắn thắng lão phu mới có thể có được. Trận đấu còn chưa diễn ra mà ngươi đã nói những điều xui xẻo rồi."
Tuy Chưởng môn vẫn cảm thấy có chút không ổn nhưng sư thúc đã nói như vậy thì hắn đương nhiên không dám khuyên bảo gì nữa, miệng không ngớt đồng ý.
Sau đó hắn ngẩng đầu lên, mặt mũi tươi cười mở miệng: "Sư thúc, nếu chúng ta thắng thì nên đặt ra điều kiện gì đây?"
"Hừ cái này còn phải hỏi sao?"
Thiên Tuyệt Lão Quái phất tay một cái, hung mang trong mắt lão lập loè: "Tất nhiên là xóa cái tên Vân Ẩn Tông khỏi giới này, toàn bộ tông môn đệ tử hồn quy Địa phủ, chó gà cũng phải chết."
"Cẩn tuân sư thúc phân phó. Đệ tử xin cáo lui."
Chỉ thấy bóng người Chưởng môn trong Hàn Đàm thi lễ một cái rồi lặng lẽ lui xuống.
******
Bắc Minh quận là địa phương tận cùng phía Bắc của Hàn Long giới, mặc dù diện tích của nó trong chín chín tám mươi mốt quận phủ không dám nói là thứ nhất, nhưng cũng phải nằm trong mấy thứ hạng đầu.
Tuy nhiên nơi đây lại hoang vắng, khí hậu khắc nghiệt vô cùng. Một năm bốn mùa nhưng ngoại trừ mùa hạ có vài ngày ấm áp thì quanh năm đều có tuyết rơi dày đặc. Hoàn cảnh như vậy thì đừng nói phàm nhân mà ngay cả Tu tiên giả cũng không thích.
Nhưng như cố ý, Tinh Nguyệt Thành được mệnh danh là tiên thành đẹp nhất của Hàn Long giới lại tọa lạc ở nơi đây. Điều này quả thực làm cho người ta hết sức kinh ngạc, hay có thể nói là khó hiểu vô cùng.
Bởi vì có Tinh Nguyệt Thành nên thực lực Tu tiên giới ở Bắc Minh quận không thể nói là bạc nhược yếu kém được. Hàng năm đều có một số lượng lớn tu sĩ ra vào.
Hơn nữa, ngoài quyết đấu ở Tinh Nguyệt Thành ra thì thành này còn vang danh về những thứ khác. Phường thị, đấu giá hội đều là số một số hai trong tám mươi mốt quận phủ của Hàn Long giới.
Tuy nhiên sở dĩ có nhiều tu sĩ đến chỗ này lại có nguyên do khác. Có thể nói là bọn họ mộ danh mà đến.
Theo truyền thuyết, thế lực chống lưng Tinh Nguyệt Thành khổng lồ vô cùng, có tới ba lão tổ Độ Kiếp kỳ làm Thái thượng Trưởng lão. Tuy cái này chỉ là truyền thuyết mà thôi, không có cách nào chứng minh được là đúng, song vẫn có một chút chứng cứ.
Đó là quanh năm luôn có hóa thân của một lão quái vật Độ Kiếp kỳ tọa trấn thành này. Điểm này tuyệt không nghi ngờ bởi vì trong một vài đại điển quan trọng có thể dễ dàng trông thấy những hóa thân của các vị tiền bối này hiện thế.
Phải biết rằng, Độ Kiếp kỳ là cảnh giới cuối cùng trên con đường tu tiên, trong mắt đại bộ phận tu sĩ đều như thần thánh vậy. Tuy Hàn Long giới là một đỉnh cấp giao diện ở Linh giới, không thiếu những tồn tại Đại năng như vậy. Đặc biệt là Hàn Long Chân Nhân, phóng mắt khắp tam giới thì vị này cũng là một trong những nhân vật đứng đầu. Song những lão gia hỏa sống không biết bao nhiêu năm tháng này sao lại có thể dễ dàng xuất hiện trước mặt người khác đây? Động phủ của bọn hắn ở đâu càng không có ai biết.
Nhưng Tinh Nguyệt Thành lại khác, có thể nhìn thấy hóa thân tồn tại Độ Kiếp kỳ đã đủ khiến những tu sĩ kia hưng phấn vô cùng. Trong truyền thuyết có một vài người tư chất tuyệt hảo đã được hóa thân tiền bối Độ Kiếp kỳ nhìn trúng thu làm đệ tử. Dùng “một bước lên trời” cũng không quá đáng.
Lại có đồn đại rằng đã từng có nữ tu xinh đẹp nào đó nhờ cơ duyên xảo hợp được một tiền bối Độ Kiếp kỳ nạp làm thị thiếp.
Chỉ riêng điều đó cũng làm cho vô số nữ tử đỏ mắt trông ngóng rồi. Địa vị của thị thiếp tuy còn xa mới có thể so sánh với đạo lữ song tu được cưới hỏi đàng hoàng, nhưng cũng phải nhìn xem là thiếp của người nào chứ. Thị thiếp của một tiền bối Độ Kiếp kỳ thì ngay cả Tu tiên giả Phân Thần kỳ cũng không dám đơn giản đắc tội.
Chứ đừng nói chi là người đầu ấp tay gối của lão tổ Độ Kiếp kỳ nên nhất định sẽ có vô số chỗ tôt. Cái này gọi là nghe vua nói một buổi còn hơn mười năm đọc sách, lão quái vật Độ Kiếp kỳ tùy ý chỉ điểm một hai câu có thể khiến tu sĩ cấp thấp giảm đi rất nhiều đường vòng. Nếu như được sủng ái thì không cần nghĩ cũng biết, tinh thạch đan dược cần thì cứ lấy, không cần lo lắng bất kỳ điều gì về việc tu luyện nữa.
Chỉ cần hai lời đồn trong truyền thuyết này đã đủ để Tu tiên giả đến Tinh Nguyệt Thành hàng năm tấp nập náo nhiệt vô cùng. Đương nhiên, những kẻ được thu làm đệ tử hoặc là làm thị thiếp của lão quái Độ Kiếp kỳ cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi. Tất cả mọi người đều hiểu rõ cơ duyên như vậy ngàn năm khó gặp. Đại bộ phận tu sĩ tới đây hoặc là đến đấu giá hội, hoặc là tới để quyết đấu giải quyết thù hận.
Quyết đấu thì không cần phải nói, danh tiếng của Tinh Nguyệt Thành tuyệt đối là số một tại Hàn Long giới. Về phần đấu giá hội cũng là số một số hai.
Đương nhiên, tuy đấu giá lúc nào cũng có, nhưng buổi đấu giá đại hội hoành tráng nhất phải chín năm mới cử hành một lần. Mà mỗi lần đó Tu tiên giả ra vào Tinh Nguyệt Thành lại tăng lên gấp mấy lần.
Năm nay chính là một năm như vậy, không chỉ tu sĩ bình thường mà tất cả các nhân vật trọng yếu trong các tông môn cũng không chịu nổi tĩnh mịch liền xuất quan tiến về Tinh Nguyệt Thành.
Thời gian tới khi đấu giá đại hội bắt đầu còn khoảng một tháng nhưng lúc này Tinh Nguyệt Thành cũng đã phi thường náo nhiệt rồi.
Thiên Tuyệt Lão Quái khoanh chân ngồi giữa Hàn Đàm, thoạt nhìn hắn cũng không quá năm mươi tuổi, cằm rộng mặt to, mặc một bộ áo bào trắng, dung mạo cũng không xuất chúng cho lắm, nhưng trên người lại toát ra khí độ của một Đại tông sư.
"Sư điệt cũng cảm thấy kỳ quái. Cho dù Vân Ẩn Tông không biết phân biệt nặng nhẹ đi chăng nữa, nhưng tông môn bọn chúng cũng đã có từ khá lâu, chắc chắn phải biết rõ sư thúc lợi hại như thế nào mới phải chứ? Bọn chúng đưa ra yêu cầu như thế khác nào tự đưa đầu vào chỗ chết, hay là trong đó có âm mưu gì?"
Chưởng môn kia cung kính tiếp lời, nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì rõ ràng trông hắn già hơn Thiên Tuyệt lão quái, nhưng tuổi thọ của Tu tiên giả vốn không thể phán đoán thông qua vẻ bề ngoài được.
"Âm mưu, có thể có âm mưu gì được? Hẳn là ngươi cũng hiểu rõ thế lực của Tinh Nguyệt Thành mạnh mẽ đến đâu, Vân Ẩn Tông có thể đùa giỡn hay âm mưu gì được sao?"
"Nhưng đối phương làm như vậy thật sự quá không hợp lẽ thường."
"Hừ. Nghĩ nhiều như vậy làm gì, nói không chừng đối phương đã sợ đến phát điên rồi. Chẳng lẽ ngươi sợ bản tôn thua sao?"
"Sư thúc minh giám, sư điệt không hề tồn tại ý nghĩ đó. Sư thúc tung hoành vô địch, Vân Ẩn Tông tôm tép nhãi nhép há có thể so sánh cùng người."
Chưởng môn kia thấy sắc mặt Thiên Tuyệt Lão Quái lộ vẻ không hài lòng vội vàng mở miệng nịnh nọt. Vị sư thúc này của mình thế nhưng lại là ngưới mừng giận bất thường a.
"Thôi được. Nếu đối phương đã muốn quyết đấu cùng lão phu thì cứ thỏa mãn yêu cầu của bọn chúng. À, dựa theo quy củ của Tinh Nguyệt Thành thì trước khi song phương quyết đấu cần định ra điều kiện dành cho bên thắng lợi, bọn chúng nói sao?"
Lão giả Chưởng môn nuốt một ngụm nước bọt rồi cung kính dâng lên một ngọc giản màu xanh biếc.
Thần thức Thiên Tuyệt Lão Quái quét qua, trên mặt hiện rõ vẻ đăm chiêu, sau đó bỗng nhiên vỗ tay cười rộ lên: "Có ý tứ. Rõ ràng dám đưa ra điều kiện như vậy, xem ra bên phía Vân Ẩn Tông thật sự có vài phần tin tưởng về lần quyết đấu này."
"Vì thế nên sư điệt mới lo lắng. Thiên tài địa bảo bọn chúng đưa ra không có vật nào mà không phải là vật có một không hai, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Với tích lũy của bổn môn bấy lâu nay cũng chỉ có thể xuất ra một phần năm mà thôi. Trong hai ngàn năm muốn gom góp đủ số còn lại, tuy không thể nói nửa phần cơ hội cũng không có, nhưng quả thực cực kỳ xa vời, vạn nhất..."
"Im." Thiên Tuyệt Lão Quái không kiên nhẫn vung tay lên: "Ngươi sợ cái gì? Đối phương đưa ra điều kiện hà khắc thì chỉ khi bọn hắn thắng lão phu mới có thể có được. Trận đấu còn chưa diễn ra mà ngươi đã nói những điều xui xẻo rồi."
Tuy Chưởng môn vẫn cảm thấy có chút không ổn nhưng sư thúc đã nói như vậy thì hắn đương nhiên không dám khuyên bảo gì nữa, miệng không ngớt đồng ý.
Sau đó hắn ngẩng đầu lên, mặt mũi tươi cười mở miệng: "Sư thúc, nếu chúng ta thắng thì nên đặt ra điều kiện gì đây?"
"Hừ cái này còn phải hỏi sao?"
Thiên Tuyệt Lão Quái phất tay một cái, hung mang trong mắt lão lập loè: "Tất nhiên là xóa cái tên Vân Ẩn Tông khỏi giới này, toàn bộ tông môn đệ tử hồn quy Địa phủ, chó gà cũng phải chết."
"Cẩn tuân sư thúc phân phó. Đệ tử xin cáo lui."
Chỉ thấy bóng người Chưởng môn trong Hàn Đàm thi lễ một cái rồi lặng lẽ lui xuống.
******
Bắc Minh quận là địa phương tận cùng phía Bắc của Hàn Long giới, mặc dù diện tích của nó trong chín chín tám mươi mốt quận phủ không dám nói là thứ nhất, nhưng cũng phải nằm trong mấy thứ hạng đầu.
Tuy nhiên nơi đây lại hoang vắng, khí hậu khắc nghiệt vô cùng. Một năm bốn mùa nhưng ngoại trừ mùa hạ có vài ngày ấm áp thì quanh năm đều có tuyết rơi dày đặc. Hoàn cảnh như vậy thì đừng nói phàm nhân mà ngay cả Tu tiên giả cũng không thích.
Nhưng như cố ý, Tinh Nguyệt Thành được mệnh danh là tiên thành đẹp nhất của Hàn Long giới lại tọa lạc ở nơi đây. Điều này quả thực làm cho người ta hết sức kinh ngạc, hay có thể nói là khó hiểu vô cùng.
Bởi vì có Tinh Nguyệt Thành nên thực lực Tu tiên giới ở Bắc Minh quận không thể nói là bạc nhược yếu kém được. Hàng năm đều có một số lượng lớn tu sĩ ra vào.
Hơn nữa, ngoài quyết đấu ở Tinh Nguyệt Thành ra thì thành này còn vang danh về những thứ khác. Phường thị, đấu giá hội đều là số một số hai trong tám mươi mốt quận phủ của Hàn Long giới.
Tuy nhiên sở dĩ có nhiều tu sĩ đến chỗ này lại có nguyên do khác. Có thể nói là bọn họ mộ danh mà đến.
Theo truyền thuyết, thế lực chống lưng Tinh Nguyệt Thành khổng lồ vô cùng, có tới ba lão tổ Độ Kiếp kỳ làm Thái thượng Trưởng lão. Tuy cái này chỉ là truyền thuyết mà thôi, không có cách nào chứng minh được là đúng, song vẫn có một chút chứng cứ.
Đó là quanh năm luôn có hóa thân của một lão quái vật Độ Kiếp kỳ tọa trấn thành này. Điểm này tuyệt không nghi ngờ bởi vì trong một vài đại điển quan trọng có thể dễ dàng trông thấy những hóa thân của các vị tiền bối này hiện thế.
Phải biết rằng, Độ Kiếp kỳ là cảnh giới cuối cùng trên con đường tu tiên, trong mắt đại bộ phận tu sĩ đều như thần thánh vậy. Tuy Hàn Long giới là một đỉnh cấp giao diện ở Linh giới, không thiếu những tồn tại Đại năng như vậy. Đặc biệt là Hàn Long Chân Nhân, phóng mắt khắp tam giới thì vị này cũng là một trong những nhân vật đứng đầu. Song những lão gia hỏa sống không biết bao nhiêu năm tháng này sao lại có thể dễ dàng xuất hiện trước mặt người khác đây? Động phủ của bọn hắn ở đâu càng không có ai biết.
Nhưng Tinh Nguyệt Thành lại khác, có thể nhìn thấy hóa thân tồn tại Độ Kiếp kỳ đã đủ khiến những tu sĩ kia hưng phấn vô cùng. Trong truyền thuyết có một vài người tư chất tuyệt hảo đã được hóa thân tiền bối Độ Kiếp kỳ nhìn trúng thu làm đệ tử. Dùng “một bước lên trời” cũng không quá đáng.
Lại có đồn đại rằng đã từng có nữ tu xinh đẹp nào đó nhờ cơ duyên xảo hợp được một tiền bối Độ Kiếp kỳ nạp làm thị thiếp.
Chỉ riêng điều đó cũng làm cho vô số nữ tử đỏ mắt trông ngóng rồi. Địa vị của thị thiếp tuy còn xa mới có thể so sánh với đạo lữ song tu được cưới hỏi đàng hoàng, nhưng cũng phải nhìn xem là thiếp của người nào chứ. Thị thiếp của một tiền bối Độ Kiếp kỳ thì ngay cả Tu tiên giả Phân Thần kỳ cũng không dám đơn giản đắc tội.
Chứ đừng nói chi là người đầu ấp tay gối của lão tổ Độ Kiếp kỳ nên nhất định sẽ có vô số chỗ tôt. Cái này gọi là nghe vua nói một buổi còn hơn mười năm đọc sách, lão quái vật Độ Kiếp kỳ tùy ý chỉ điểm một hai câu có thể khiến tu sĩ cấp thấp giảm đi rất nhiều đường vòng. Nếu như được sủng ái thì không cần nghĩ cũng biết, tinh thạch đan dược cần thì cứ lấy, không cần lo lắng bất kỳ điều gì về việc tu luyện nữa.
Chỉ cần hai lời đồn trong truyền thuyết này đã đủ để Tu tiên giả đến Tinh Nguyệt Thành hàng năm tấp nập náo nhiệt vô cùng. Đương nhiên, những kẻ được thu làm đệ tử hoặc là làm thị thiếp của lão quái Độ Kiếp kỳ cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi. Tất cả mọi người đều hiểu rõ cơ duyên như vậy ngàn năm khó gặp. Đại bộ phận tu sĩ tới đây hoặc là đến đấu giá hội, hoặc là tới để quyết đấu giải quyết thù hận.
Quyết đấu thì không cần phải nói, danh tiếng của Tinh Nguyệt Thành tuyệt đối là số một tại Hàn Long giới. Về phần đấu giá hội cũng là số một số hai.
Đương nhiên, tuy đấu giá lúc nào cũng có, nhưng buổi đấu giá đại hội hoành tráng nhất phải chín năm mới cử hành một lần. Mà mỗi lần đó Tu tiên giả ra vào Tinh Nguyệt Thành lại tăng lên gấp mấy lần.
Năm nay chính là một năm như vậy, không chỉ tu sĩ bình thường mà tất cả các nhân vật trọng yếu trong các tông môn cũng không chịu nổi tĩnh mịch liền xuất quan tiến về Tinh Nguyệt Thành.
Thời gian tới khi đấu giá đại hội bắt đầu còn khoảng một tháng nhưng lúc này Tinh Nguyệt Thành cũng đã phi thường náo nhiệt rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.