Bách Luyện Thành Tiên

Quyển 6 - Chương 537: Cách Không Truyền Công Đại Pháp

Huyễn Vũ

14/03/2013

Sau đó trong yêu vân hội tụ biến hóa ra hàng trăm mãng xà quái dị to nhỏ dài ngắn không đều nhưng bé nhất cũng phải bảy tám trượng.

Chúng mở cái mồm to như chậu máu, lao về phía các Băng Giao Hoả Long.

Chỉ một thoáng, tiếng nổ lớn không ngừng vang lên. Các Hoả Long Băng Giao bất phân thắng bại với đám mãng xà.

Sắc mặc Lâm Hiên có phần khó coi, thần thông của Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn hiện chỉ yếu hơn Thông Thiên Linh Bảo một chút. Hàng trăm Giao Long cùng xuất thủ thì thực lực không thể xem nhẹ, vậy mà chỉ đánh ngang tay với đám mãng xà này.

Điên cuồng pháp lực trút vào Thông Thiên Linh Bảo phỏng chế. Bàn tay hắn chợt lắc. Xoạt một tiếng chiết phiên đã xòe ra.

Chỉ thấy bề mặt quạt lung linh óng ánh, không biết được chế tác từ tài liệu nào. Trên phiên lại dùng mực nước đỏ xanh họa thành một bức Sơn Thủy Đồ.

Chỉ thấy trong đó, từ trên một tòa thuý phong có một thác nước như một dải ngân hà mỹ lệ đổ xuống một tiểu hồ.

Linh áp đáng sợ cuồn cuộn tuôn ra. Được pháp lực chú nhập vào, bức họa trở nên sinh động như cảnh thật.

"Phỏng chế linh bảo!"

Tròng mắt lão ma hơi co lại, trên mặt hiện tia ngưng trọng. Nếu là bản thể của lão thì không xem kiện linh bảo phỏng chế này vào đâu, nhưng một khi đã thi triển phụ thân chi thuật thì trên thân hắn không đem theo bảo vật mạnh cỡ này.

Lướt qua thần sắc của đối phương, Lâm Hiên chợt mở miệng phun ra một ngụm tinh khí theo.

Sơn Thủy Phiến điên cuồng hấp thu sau đó trên mặt phiên chợt lóe một vầng quang hoa bắn thẳng lên tận trời. Không ngờ khi quang hoa chợt tắt thì xuất hiện một ngọn tiểu sơn màu lục bích xanh tươi giống như tiên cảnh, tỏa ra linh khí vô cùng kinh người.

Lâm Hiên không nghĩ ngợi, tay cầm chiết phiên khẽ rung, một trận cuồng phong thổi qua. Thúy quang lưu chuyển, tiểu sơn kịch liệt biến lớn lên. Sau một khắc đã chiếm cả không gian hàng trăm trượng mà không có dấu hiệu ngừng lại

"Đây là…"

Vẻ uể oải của lão ma biến mất, không chút sợ hãi. Tuy pháp lực chỉ bằng hai thành của bản thể, lại không dùng thích hợp bảo vật nhưng đối phó một tu tiên giả tên Ly Hợp Kỳ thì tin tưởng mười phần.

Lão há miệng phun ra hai đạo sáng vàng cỡ nắm tay chói mắt, theo sau tay phải như điểu trảo không ngừng biến ảo pháp quyết. Tiếng chú ngữ cũng vang lên trong miệng, tức thời thiên địa nguyên khí xung quanh quay cuồng bao bọc hai đạo sáng ở bên trong.

Một thoáng sau lão ma đưa một ngón tay về hai đạo sáng vàng trước người điểm ra một chỉ.

"Biến!"

Tròng mắt Lâm Hiên co lại nhưng động tác nơi tay biến ảo không ngừng, mắt thường căn bản không nhìn thấy được. Rất nhanh tòa Thúy phong đã bạo tăng tới hơn ngàn trượng. Thể hình đã ngang với một ngọn núi lớn rồi chợt lóe biến mất quỉ dị.

Độc Long lão tổ thấy cảnh này, khóe mắt không khỏi hấp háy.

Một ngọn núi cao cả ngàn trượng thì có thể tưởng tượng nặng bao nhiêu cân, nếu bị đánh trúng thì khối phụ thân chi thể này còn nguyên vẹn hay không quả thực khó nói.

Nhưng nhiên lão lại không tránh né. Ngay sau đó, tiếng nổ ầm ầm ầm như hàng vạn mã cùng chạy truyền vào tai.

Thần sắc Lâm Hiên vừa động, đảo ánh mắt qua thì thấy hai đạo sáng vàng thôn vân nhả vụ, sau đó tụ lại tạo nên hai cự nhân thân cao bảy tám trăm trượng như đến từ thời man hoang.

Toàn thân bọn chúng ẩn chứa linh lực cực đại, là do Thổ nguyên khí tụ hợp lại. Tên bên trái thấp hơn một chút nhưng cường tráng dị thường, hơn nữa còn có tới bốn cánh tay.

Không gian trên đỉnh đầu lão ma chợt dao động, ngọn núi xanh biếc cao vạn trượng đột nhiên xuất hiện, hung hăng đập xuống phía dưới.

Có điều trên cự nhân lùn chợt loé hoàng quang, thân ảnh chợt biến mất tại chỗ.

Thuấn di! So với ngọn núi kia còn muốn hơn một chút, hắn thuấn di sau mà lại đến trước. Hai chân đứng trung bình tấn, tứ chi cường tráng biến thành chưởng đồng thời gầm nhẹ một tiếng.

Đương!

Cả không gian phảng phất dao động, ngọn núi đã bị cự nhân ngạnh kháng, dừng lại giữa không trung.

Lâm Hiên thấy mà hãi hùng, cự lực của Thúy phong khủng kiếp cỡ nào mà tên cự nhân này lại dễ dàng nghênh đón.

Cự nhân cao hơn còn lại chỉ có hai cánh tay nhưng tướng mạo uy mãnh, vác trên vai một cây Lang Nha Bổng nặng nề to lớn.

Tưởng rằng tốc độ hắn chậm chạp nhưng thân hình vừa động đã xuất hiện trước mặt Lâm Hiên, sau đó dụng lực hung hăng dùng Lang Nha quất tới.

Lâm Hiên đại kinh thất sắc, nếu trúng đòn này không chết cũng trọng thương. Trong sát na này vội thi triển Cửu Thiên Vi Bộ. Cả người chợt lóe quang hoa, tại chỗ chỉ còn tàn ảnh.

Sau đó ở một nơi ngoài nghìn trượng, không gian chợt dao động rồi thân hình Lâm Hiên chợt hiện ra. Thần tình còn chút sợ hãi, tay áo phất lên một cái, một tầng sương vụ quang hà bay vút ra. Sau đó thuỷ nguyên khí điên cuồng tụ tập lại, ngưng kết thành những lưỡi băng bao băng tiễn.

Bùng một tiếng! hàng ngàn băng đao băng tiễn xếp hàng ngay ngắn trước thân thể hắn.

Sắc mặt Lâm Hiên có vẻ trắng xanh, cảnh giới Ly Hợp Kỳ chỉ mới am hiểu sơ khai đối với việc thao túng thiên địa nguyên khí. May rằng nơi này là đại dương, thuỷ nguyên khí vô cùng phong phú nên mới một lần tạo ra hàng ngàn băng đao như thế



"Đi!"

Lâm Hiên điểm tay về phía trước, hàng ngàn băng đao như vũ bão bắn về phía cự nhân.

Tiếng nổ bùng bùng rền rĩ liên tục truyền vào tai, rất nhanh cự nhân kia đã bị đánh cho vỡ nát. Song nụ cười vừa hiện trên môi Lâm Hiên thì lại chợt tắt

Chỉ thấy Độc Long lão tổ ở xa xa có động tác. Hai tay đánh ra một đạo pháp quyết, thổ nguyên khí lại tụ tập, thân hình cự nhân rất nhanh tu bổ hoàn mĩ không tì vết.

“Chỉ là tiểu tử Ly Hợp mà dám cùng ta thi thố điều động Thiên Địa Nguyên Khí, thật không biết trời cao đất dày”

Trên mặt Độc Long lão tổ đầy vẻ châm chọc. Cự nhân kia lại gào thét, một lần nữa hướng về phía Lâm Hiên.

Lâm Hiên nhíu mày. Tuy có chút ngạc nhiên nhưng với công kích thế này mà muốn đánh bại hắn sao?

Tay trái khẽ động, một đoàn hoả diễm to cỡ quả trứng gà hiện lên. Quang hoa lưu chuyển, hỏa diễm lại hiện ra ba màu sắc mỹ lệ khác nhau.

Huyễn Linh Thiên Hỏa!

Vù!

Lâm Hiên phất tay một cái, hoả diễm như một đoá hoa nhỏ nhẹ nhàng bay vút ra.

Nhìn có vẻ nhẹ nhàng chậm rãi nhưng trong sát na lại xuất hiện cách hơn trăm trượng phía trước, vô cùng chính sắc bắn vào trán tên cự nhân

Những tiếp nổ lốp bốp liên tục vang lên, cả thân hình tên cự nhân bị bao phủ bởi tầng hoả diễm kỳ dị này, giây lát sau cả thân hình đã bị đông kết thành băng.

Tảng băng vừa đông cứng lại xuất hiện dấu hiện tan rã, thuộc tính đáng sợ nhất Huyễn Thiên Linh Hoả của chính là ăn mòn.

Trong giây lát cự nhân vô thanh vô tức biến mất như chưa từng tồn tại ở thế gian này.

Độc Long lão tổ không khỏi chấn động, sâu trong mắt đã không còn vẻ khinh địch.

“Không ngờ ngươi có không ít thần thông, một tiểu tử Ly Hợp sơ kỳ mà chiến lực mạnh mẽ như thế này, xem ra tu sĩ Phi Thăng không phải hữu danh vô thực. Còn cường đại hơn cả lời đồn”

Trầm mặc một lát, trên mặt Độc Long lão tổ lại hiện vẻ hung tàn: “Xem ra muốn diệt sát ngươi phải khó khăn một chút, bất quá đành hy sinh cái phụ thân chi thể này”

Thanh âm trầm thấp của lão ma truyền vào tai khiến Lâm Hiên cảm thấy bất ổn.

Chỉ nghe lão quái vật khẽ quát một tiếng, từ trong thân cuồn cuộn tuôn ra hắc khí mênh mông bao bọc cả thân hình, cùng lúc đó tiếng xương cốt bạo liệt vang lên.

Sau đó không gian trên đỉnh đầu lão ma chợt dao động kịch liệt, một lốc xoáy đường kính hơn trượng xuất hiện

Tuy không lớn nhưng lốc xoáy lại phảng phất như không thấy đáy, từ bên trong tỏa ra yêu khí kinh người ngưng thành những cột sáng, trực tiếp bị hút vào cơ thể Độc Long lão tổ.

Lâm Hiên bất động thanh sắc nhưng trong lòng rúng động không thôi. Thần thông do lão ma thi triển giống như một bí thuật mà hắn đã đọc trên một quyển cổ tịch.

Cách Không Truyền Công đại pháp!

Chỉ có tồn tại Động Huyền Kỳ mới có thể thi triển, lúc này lão ma đã không tiếc phụ thân chi thể. Điên cuồng thu nạp linh lực khiến tu vị bạo tăng song bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tan xác mà chết.

Lâm Hiên cũng không hứng thú quan sát. Nếu chờ đối phương thi pháp xong thì thật quá nguy hiểm.

Ý niệm trong đầu hắn lưu chuyển. Tam thập lục kế tẩu vi thượng sách!

Tay áo Lâm Hiên phất một cái thu hồi Huyễn Thiên Linh Hỏa. Ngọn cự sơn cũng chợt loé rồi vô thanh biến mất không thấy.

Thậm chí đám trùng vân mai phục ở bên cạnh còn chưa kịp vận dụng cũng đã hiện thân bay trở về.

“Ngọc La Phong, không ngờ ngươi có thể nuôi dưỡng loại ma trùng này, mà số lượng lại kinh hãi thế tục như thế”. Thanh âm có phần hoảng hốt của Độc Long lão tổ vang lên. bất quá lại chuyển thành tiếng cười lạnh: “Cũng may chỉ là ấu trùng, nếu không bản lão tổ cũng đành nhượng bộ lui binh”

Lời còn chưa dứt, tiếng gầm rú vang động trong yêu vân, lão ma không đợi biến thân hoàn toàn đã đánh tới Lâm Hiên.

Bất quá với kinh nghiệm đấu pháp phong phú, Lâm Hiên sớm đã dự đoán được điều này.

Sau khi thu hồi các bảo vật, Ma Duyên Kiếm từ ống tay áo bay ra, pháp lực toàn thân như thủy triều tiến cuồn cuộn nhập vào thân kiếm.

Linh quang ngân sắc toả ra lấp lánh lọt vào mắt của Độc Long lão tổ, vừa rồi lão đã lĩnh giáo qua uy lực của Linh bảo này.

Nhưng thông minh bị thông minh hại, đoán rằng pháp lực của Lâm Hiên đã cạn kiệt. Hơn nữa là uy lực của Thông Thiên Linh Bảo này cũng không hơn Chiết Phiến khi nãy là sao. Lão tự tin có thể ngạnh kháng được!

Lâm Hiên quát một tiếng. Ma Duyên Kiếm trong tay hung hăng trảm một kích về phía trước.



Vô thanh vô tức một đạo kiếm khí kinh người tỏa ra rồi tụ lại, huyễn hoá ra một con thú thân ngựa đầu rồng trên lưng có đôi cánh. Toàn thân bao bọc bởi lớp vảy màu bạc tỏa ra ngân quang lưu ly.

Kỳ Lân!

Đây chính là Thần Thú nơi Linh Giới, vừa xuất hiện thì nó há cái mồm đỏ như máu. Thần uy lẫm lẫm bắn tới đối phương.

Độc Long lão tổ nhìn thoáng qua thì khiếp sợ, không ngờ ban nãy tiểu tử này vẫn chưa xuất toàn lực.

Muốn tránh cũng không được. Hư ảnh Kỳ Lân trực tiếp đánh vào yêu vân.

Oanh!

Một tiếng nổ lớn đáng sợ truyền vào tai, bất quá Lâm Hiên nào có tâm tư mà xem kết quả, một kích này muốn diệt sát lão ma thì chỉ là người si nói mộng.

Sau một kích toàn lực, thân hình Lâm Hiên chợt loé biến mất. Thân ảnh hắn xuất hiện ở nghìn trượng phía trước rồi chợt biến mất.

Rất nhanh đã không còn trong tầm mắt.

Chỉ thấy một cỗ linh áp khủng khiếp bạo tuôn từ trong yêu khí, không gian chung quanh tựa hồ bị một lực lượng quỉ dị nào đó làm cho vặn vẹo, nước biển phía dưới bị ép xuống sâu tới cả vài trăm trượng.

Sau đó mặt biển trong phạm vi vài dặm như thủy triều rút, bị ép chảy đi bốn phía. Yêu khí long trời lở đất truyền ra. Một âm thanh gầm gừ của quái thú vang lên khiến các tu sĩ ở những nơi lân cận không rét mà run.

Từ trong yêu vân bay ra đạo gió xoáy hùng hổ, khí thế bài sơn hải đảo bao phủ cả hư ảnh Kỳ Lân.

Sau đó quang hoa liên tục phun ra nuốt vào, tiếng bạo liệt khủng bố không ngừng truyền ra.

Trên bầu trời vốn rất nhiều mây. Lúc nà toàn bộ bị biến thành hư không.

Lại sau một lúc lâu yêu khí tản đi, rốt cục yêu vật bên trong đã hiển lộ ra.

Độc Long Lão Tổ!

Lúc này toàn thân lão ma được một tầng vảy tinh mịn bao bọc. Vảy giáp đen nhánh tỏa sáng, hơn nữa ngưng kết thành hình dạng một bộ áo giáp cổ phác trầm trọng.

Thân hình lão ma đã bạo tăng gấp đôi chừng hơn hai thước, phối hợp với áo giáp càng lộ vẻ uy phong.

Mà quanh thân còn yêu khí cường đại xèn xẹt quấn quanh. Yêu khí này nồng nặc phảng phất như thực chất, rất khác yêu vụ thông thường, tụ mà không tán vờn quanh khiến bộ dáng Độc Long lão tổ thêm vài phần thần bí.

Còn không phải bộ mặt xấu xí mà đã biến thành đầu của một con Giao Long.

Đôi giao nhãn bắn tinh quang ra bốn phía, miệng rộng xuất lộ răng nanh sắc nhọn trắng lóa khiến người không rét mà run. Yêu Tộc chú trọng luyện thể, uy lực của răng nanh này tuyệt không kém thần binh lợi khí.

Đã hóa thân thành yêu vật nửa người nửa giao nhưng vẫn thấy trên mặt lão đầy vẻ bạo nộ. Một kích Thông Thiên Liên Bảo vừa rồi uy lực vô cùng bá đạo. Lão ma tuy không bị ngoại thương nhưng hao tổn nguyên khí không nhỏ.

Thân là lão tổ Động Huyền Kỳ, liên tục bị một tiểu tử Ly Hợp sơ kỳ lường gạt thật là mất mặt!

Lão quái vật này không chỉ tàn nhẫn háo sắc mà cũng vô cùng cuồng ngạo.

"Ta muốn đem ngươi trừu hồn luyện phách!"

Cùng với thanh âm oán độc, lão quái vật nhắm mắt đem thần thức vô cùng cường đại thả ra. Mới chỉ hơn mười nhịp hô hấp, đối phương còn chạy chưa được vạn dặm.

Rất nhanh liền có thu hoạch, trên mặt của lão ma hiện vẻ hung ác. Theo sau đơn thủ kháp quyết, trên ngón tay chớp động bạch quang, Yêu khí quấn quanh thân thể phân ra một phần, sau đó ngưng kết thành một đôi cánh.

Theo sau lão ma ngẩng đầu chợt vẫy đôi cánh, liền hóa thành một đạo kinh hồng màu đen phá không mà đi.

Không phải thuấn di mà nhanh hơn cả thuấn di!

"Xoẹt xoẹt xoẹt" tiếng xé gió truyền ra. Bất quá lúc này thanh âm đã không lọt vào tai lão ma do tốc độ thật quá nhanh. Không khí bị ma sát đến phát nhiệt, thậm chí đã bắt đầu bốc cháy.

Chỉ thấy bên ngoài độn quang có một tầng hỏa diễm bạch sắc quỷ dị, nhiệt độ cao thế này đủ để nung chảy tinh thiết, bất quá lại không thể xuyên thấu được yêu khí hộ thể của lão quái vật.

Nói thì lâu nhưng chỉ vài nhịp, Lâm Hiên vừa mới bay được hơn ba nghìn dặm. Thần thức của hắn cảm ứng được trong vòng một ngàn dặm. Bất quá trên thân đối phương tỏa ra yêu khí dày đặc nên dễ dàng nhận ra.

Lâm Hiên kinh hãi, nào còn dám dùng độn quang phổ thông. Vội thi triển Cửu Thiên Vi Bộ không ngừng thuấn di. Bí thuật này còn nhanh hơn cả độn thuật của đối phương một chút.

Một người một yêu điên cuồng bay đi, chỉ trong chốc lát không biết đã chạy xa đến cỡ nào.

Hắc Long Hội

:200::200::200::200:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook