Quyển 7 - Chương 2284: Đại Chiến với Phân Thần Kỳ (1)
Huyễn Vũ
20/03/2013
Hết thảy những điều trên Lâm Hiên không biết, hắn lúc này đang vô cùng hưng phấn, không những đến tay tam đại linh phù và hơn ngàn trương linh phù cấp động huyền, mà từ tay phó gia lão tổ còn đổi được mười lăm bình thạch nhũ trên 5000 năm. Nghĩ lại cảnh trợn mắt há mồm của Phó Diêu Chu khi nhìn thấy tài liệu ma thú hắn xuất ra, đến giờ vẫn còn cảm thấy buồn cười.
Bất quá tiền tài đã lộ ra ngoài, Lâm Hiên cũng không giám ở lại. Còn trong địa bàn phó gia đối phương có thể kiêng kỵ không ra tay, nhưng nếu ra ngoài thì khó mà nói. Đó là chưa để đến Yên Sơn lão tổ bị hắn chọc giận đến tím gan. Vì vậy ngay sau khi đạt được mục đích, Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng chói mắt, toàn lực phi hành
Lấy tu vi hiện tại của hắn, chỉ mất gần nửa ngày thời gian đã chạy ra ngoài trăm vạn dặm, trước mắt là một mảnh hoang nguyên hoang vu. Lâm Hiên dừng độn quang lại, vỗ túi trữ vật lấy ngọc giản địa đồ ra nhìn thêm lần nữa.
Bất quá chỉ thoáng công phu, Lâm Hiên ào ào quay đầu, gương mặt trở nên ngưng trọng. Một cỗ khí tức khổng lồ đang nhanh chóng tiếp cận nơi này. Khí tức này đúng là của Yên Sơn lão tổ
Chẳng lẽ đối phương đã lưu dấu hiệu truy tung lên người mình ? Lâm Hiên âm thầm hoảng sợ, lập tức thi triển Thiên Phượng Thần mục nhìn lại, cuối cùng phát hiện một chỗ ở góc ống tay áo có một dấu hiệu lạ
Đáng giận! Quanh năm đánh nhạn, không nghĩ tới hôm nay lại bị nhạn mổ rơi con mắt.
Lâm Hiên lập tức nâng tay chộp xuống, dễ dàng hủy đi dấu hiệu, nhưng gương mặt cũng không tốt hơn chút nào, bởi vì bản thân hắn đã nằm trong khu vực thần thức đối phương bao trùm. Điểm an ủi duy nhất chính là nơi đây hoang vu, hắn có thể thi triển thần thông mà không sợ kẻ khác phát hiện ra thân phận tu tiên giả
Nghĩ như vậy Lâm Hiên lại trở nên bình tĩnh hơn. Cũng tốt, nhân cơ hội này kiểm chứng thực lực một phen.
Nội tâm nghĩ vậy, Lâm Hiên hít sâu một hơi, ma khí quanh thân lập tức mờ nhạt rồi tiêu tán, linh khí ầm ầm tràn ra. Sau đó tay phải nâng lên, hơn mười đạo kiếm quang chen chúc mà ra, đón gió biến lớn, linh quang dạt dào
Là Cửu Cung Tu Du Kiếm !
Lâm Hiên tiếp tục bấm quyết, tiên kiếm tách làm hai bộ phận, một bộ phận bay múa xung quanh thân thể hắn, bố trí thành tầng tầng kiếm trận, bộ phận khác hướng bốn phía tản đi. Sau đó Lâm Hiên tế thêm truy hồn đoạt mệnh châm và thất hồn cổ. Hai bảo vật này hắn chưa từng dùng qua, cũng nên thử 1 chút
Động tác hắn vừa dứt, chưa kịp thi triển ra thủ đoạn khác thì ma quang đã xuất hiện chừng trăm trượng phía xa, bên trong ma khí đúng là Yên Sơn lão tổ
Độn tốc thật quá nhanh !
Lâm Hiên tự nhiên không nhàm chán tới mức chờ đối phương tới rồi hỏi han. Tiên hạ thủ vi cường ! Trống nhỏ đen thùi lùi bỗng nhiên bay đến trước người, ma khí bắn ra bốn phía. Thất Hồn Cổ nhanh chóng biến lớn, rất nhanh đường kính đã đạt một trượng, hướng phía trước kích bắn đi. Cửu Cung Tu Du Kiếm cũng vang lên những tiếng xé gió sưu sưu, từ bốn phương tám hướng ào ào đâm tới lão quái vật
"Tu tiên giả..." Yên Sơn lão tổ giật mình, chẳng lẽ tiểu tử này là thám tử của linh giới ?
Hàng loạt ý niệm chưa kịp chuyển qua thì công kích của Lâm Hiên đã tới, đầu tiên chính là Thất Hồn Cổ
"Đông !!!!" Một tiếng trầm đục vang lên, sóng âm nhanh chóng khếch trương bốn phía, làm không gian trở nên nhộn nhạo
Trống này là ma bảo không thể sai được, tiểu tử này đến tột cùng là tu tiên giả hay là thánh tộc ? Yên Sơn lão tổ cũng bị Lâm Hiên làm cho hồ đồ
Bất quá hắn chẳng lề sợ hãi hừ lạnh một tiếng, thậm chí đến bảo vật cũng không thèm xuất ra, chỉ gia tăng ma khí hộ thể, một tầng bảo hộ dày đặc được tạo thành. Sóng âm ầm ầm tràn tới, nơi nó đi qua đại địa rạn nứt, núi đồi cũng bắt đầu sụp đổ, thanh thế kinh người, nhưng vừa tiếp xúc màn bảo hộ của Yên Sơn lão quái lập tức bị hất ngược trở về
"Chậm đã, tiểu gia hỏa ngươi đến cùng là nhân loại hay thánh tộc ?"
"Có gì khác nhau sao ?" Lâm Hiên nhếch miệng trào phúng, động tác cũng không hề ngừng lại, cửu cung tu du kiếm xé gió lao đến
Yên Sơn lão tổ đảo mắt qua những tiên kiếm màu hỏa hồng thì tròng mắt hơi co rút lại. Công kích này khẳng định không thể đánh đồng với công kích sóng âm vừa rồi. Lão quái tay phải phất lên, một mảnh vải đen sì rách nát không chút bắt mắt bay ra
Nhưng toàn bộ công kích của tiên kiếm đều rơi vào khoảng không, Yên Sơn lão tổ như tan biến trong không khí
"Bảo vật không gian!" Lâm Hiên than nhẹ một tiếng, lại không hề chần chờ tế ra trường qua có được từ Tuyết Hồ Vương, bất quá chưa đợi hắn thi triển thuật pháp gì thì bốn phía nổi lên âm thanh lạc băng lạc băng như rang đậu ( lạc ), một cảm giác bất an xuất hiện
"Cái này..." Lâm Hiên cuồng chú linh lực vào hai mắt, tia sáng gai bạc lóe lên, nhanh chóng đảo qua xung quanh. Không hề phát hiện ra tung tích Yên Sơn lão tổ !
Bất quá lại thấy được một đám đầu lâu ác quỷ như ẩn như hiện trong ma vụ !
Bất quá tiền tài đã lộ ra ngoài, Lâm Hiên cũng không giám ở lại. Còn trong địa bàn phó gia đối phương có thể kiêng kỵ không ra tay, nhưng nếu ra ngoài thì khó mà nói. Đó là chưa để đến Yên Sơn lão tổ bị hắn chọc giận đến tím gan. Vì vậy ngay sau khi đạt được mục đích, Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng chói mắt, toàn lực phi hành
Lấy tu vi hiện tại của hắn, chỉ mất gần nửa ngày thời gian đã chạy ra ngoài trăm vạn dặm, trước mắt là một mảnh hoang nguyên hoang vu. Lâm Hiên dừng độn quang lại, vỗ túi trữ vật lấy ngọc giản địa đồ ra nhìn thêm lần nữa.
Bất quá chỉ thoáng công phu, Lâm Hiên ào ào quay đầu, gương mặt trở nên ngưng trọng. Một cỗ khí tức khổng lồ đang nhanh chóng tiếp cận nơi này. Khí tức này đúng là của Yên Sơn lão tổ
Chẳng lẽ đối phương đã lưu dấu hiệu truy tung lên người mình ? Lâm Hiên âm thầm hoảng sợ, lập tức thi triển Thiên Phượng Thần mục nhìn lại, cuối cùng phát hiện một chỗ ở góc ống tay áo có một dấu hiệu lạ
Đáng giận! Quanh năm đánh nhạn, không nghĩ tới hôm nay lại bị nhạn mổ rơi con mắt.
Lâm Hiên lập tức nâng tay chộp xuống, dễ dàng hủy đi dấu hiệu, nhưng gương mặt cũng không tốt hơn chút nào, bởi vì bản thân hắn đã nằm trong khu vực thần thức đối phương bao trùm. Điểm an ủi duy nhất chính là nơi đây hoang vu, hắn có thể thi triển thần thông mà không sợ kẻ khác phát hiện ra thân phận tu tiên giả
Nghĩ như vậy Lâm Hiên lại trở nên bình tĩnh hơn. Cũng tốt, nhân cơ hội này kiểm chứng thực lực một phen.
Nội tâm nghĩ vậy, Lâm Hiên hít sâu một hơi, ma khí quanh thân lập tức mờ nhạt rồi tiêu tán, linh khí ầm ầm tràn ra. Sau đó tay phải nâng lên, hơn mười đạo kiếm quang chen chúc mà ra, đón gió biến lớn, linh quang dạt dào
Là Cửu Cung Tu Du Kiếm !
Lâm Hiên tiếp tục bấm quyết, tiên kiếm tách làm hai bộ phận, một bộ phận bay múa xung quanh thân thể hắn, bố trí thành tầng tầng kiếm trận, bộ phận khác hướng bốn phía tản đi. Sau đó Lâm Hiên tế thêm truy hồn đoạt mệnh châm và thất hồn cổ. Hai bảo vật này hắn chưa từng dùng qua, cũng nên thử 1 chút
Động tác hắn vừa dứt, chưa kịp thi triển ra thủ đoạn khác thì ma quang đã xuất hiện chừng trăm trượng phía xa, bên trong ma khí đúng là Yên Sơn lão tổ
Độn tốc thật quá nhanh !
Lâm Hiên tự nhiên không nhàm chán tới mức chờ đối phương tới rồi hỏi han. Tiên hạ thủ vi cường ! Trống nhỏ đen thùi lùi bỗng nhiên bay đến trước người, ma khí bắn ra bốn phía. Thất Hồn Cổ nhanh chóng biến lớn, rất nhanh đường kính đã đạt một trượng, hướng phía trước kích bắn đi. Cửu Cung Tu Du Kiếm cũng vang lên những tiếng xé gió sưu sưu, từ bốn phương tám hướng ào ào đâm tới lão quái vật
"Tu tiên giả..." Yên Sơn lão tổ giật mình, chẳng lẽ tiểu tử này là thám tử của linh giới ?
Hàng loạt ý niệm chưa kịp chuyển qua thì công kích của Lâm Hiên đã tới, đầu tiên chính là Thất Hồn Cổ
"Đông !!!!" Một tiếng trầm đục vang lên, sóng âm nhanh chóng khếch trương bốn phía, làm không gian trở nên nhộn nhạo
Trống này là ma bảo không thể sai được, tiểu tử này đến tột cùng là tu tiên giả hay là thánh tộc ? Yên Sơn lão tổ cũng bị Lâm Hiên làm cho hồ đồ
Bất quá hắn chẳng lề sợ hãi hừ lạnh một tiếng, thậm chí đến bảo vật cũng không thèm xuất ra, chỉ gia tăng ma khí hộ thể, một tầng bảo hộ dày đặc được tạo thành. Sóng âm ầm ầm tràn tới, nơi nó đi qua đại địa rạn nứt, núi đồi cũng bắt đầu sụp đổ, thanh thế kinh người, nhưng vừa tiếp xúc màn bảo hộ của Yên Sơn lão quái lập tức bị hất ngược trở về
"Chậm đã, tiểu gia hỏa ngươi đến cùng là nhân loại hay thánh tộc ?"
"Có gì khác nhau sao ?" Lâm Hiên nhếch miệng trào phúng, động tác cũng không hề ngừng lại, cửu cung tu du kiếm xé gió lao đến
Yên Sơn lão tổ đảo mắt qua những tiên kiếm màu hỏa hồng thì tròng mắt hơi co rút lại. Công kích này khẳng định không thể đánh đồng với công kích sóng âm vừa rồi. Lão quái tay phải phất lên, một mảnh vải đen sì rách nát không chút bắt mắt bay ra
Nhưng toàn bộ công kích của tiên kiếm đều rơi vào khoảng không, Yên Sơn lão tổ như tan biến trong không khí
"Bảo vật không gian!" Lâm Hiên than nhẹ một tiếng, lại không hề chần chờ tế ra trường qua có được từ Tuyết Hồ Vương, bất quá chưa đợi hắn thi triển thuật pháp gì thì bốn phía nổi lên âm thanh lạc băng lạc băng như rang đậu ( lạc ), một cảm giác bất an xuất hiện
"Cái này..." Lâm Hiên cuồng chú linh lực vào hai mắt, tia sáng gai bạc lóe lên, nhanh chóng đảo qua xung quanh. Không hề phát hiện ra tung tích Yên Sơn lão tổ !
Bất quá lại thấy được một đám đầu lâu ác quỷ như ẩn như hiện trong ma vụ !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.