Quyển 6 - Chương 634: Dùng hỏa khắc hỏa
Huyễn Vũ
14/03/2013
“Ta nghe nói hai trăm năm trước ngươi đột nhiên xuất đạo, cùng lúc đó thì Cửu Tiên cung chủ cũng biến mất. Hai sự việc này rốt cuộc có quan hệ gì?” Lâm Hiên một lần nữa tò mò lên tiếng.
“Người đã sắp chết thì cần gì hỏi nhiều làm gì! Hay là ngươi cho rằng kéo dài thời gian thì có thể xoay chuyển được tình thế?” Tiên Hoa lão tổ lạnh lùng lên tiếng, khuôn mặt lại lộ vẻ châm chọc:
“ Bổn tọa không có tâm tình dông dài cùng ngươi, ngươi bó tay chịu trói hay để ta phải động thủ? Nếu thức thời giao ra Nguyên Anh thì ta có thể buông tha hồn phách, như vậy ngươi còn cơ hội trọng nhập luân hồi lục đạo”
Lời của đối phương quả thực kiêu ngạo, Lâm Hiên nghe thì nở nụ cười:
“Cứ cho là thế. Chẳng qua đạo hữu không nói cũng không sao. Hiện tại Lâm mỗ cũng có thể nói, nếu đạo hữu giao ra tính mạng thì ta sẽ thả cho ngươi đi luân hồi, không biết ý của các hạ thế nào?”
“ Ngươi…” Tiên Hoa lão tổ ngẩn ngơ một lúc rồi trầm mặt tức giận: “Được, khá khen cho miệng lưỡi lợi hại, chẳng qua ta sẽ khiến ngươi hối hận vì đã sinh ra trên thế gian này.”
Lời còn chưa dứt thì lão ma đã há miệng phun ra một đạo lệ quang. Tốc độ cực nhanh nhưng với nhãn lực Lâm Hiên vẫn thấy rất rõ ràng. Đó là một vật có hình bầu dục to bằng nắm tay, xung quanh được bao phủ bởi hỏa diễm cùng điện hồ. Mục tiêu của nó nhằm đúng tâm thất của hắn.
Thuấn sát! Có thể nói một kích này của đối phương rất độc ác.
Tròng mắt Lâm Hiên co lại, nếu thi triển thuấn di thì sẽ tránh được nhưng hắn đã nhận ra trong ống tay trái của Tiên Hoa lão tổ vẫn còn hậu thủ.
Như vậy Lâm Hiên không tránh né mà giơ tay phải, quầng sáng hộ thể lại tan ra thành mấy tấm thuẫn bài lớn nhỏ chắn trước mặt.
Tranh một tiếng, bảo vật hình bầu dục kia hung hăng bắn tới tấm thuẫn bài.
Tia lửa bắn ra bốn phương cùng điện hồ cuồng phóng loạn xạ. Chỉ thấy công kích hiểm độc của Tiên Hoa lão tổ như va phải bức tường bằng kim cương mà bị ngăn lại. Lâm Hiên liền nương theo dư lực mà thân hình bắn ngoài cả dặm.
“Tốc độ thật nhanh!”
Ánh mắt Tiên Hoa lão tổ thoáng lộ tia bất ngờ nhưng phản ứng không chậm. Lão quái vật liền phất tay áo một cái. Một đạo hỏa hồng rực rỡ thanh thế kinh người xuất ra, có điều nó không hướng về Lâm Hiên mà bay về những ngọn hỏa sơn phía xa xa.
Ánh mắt Lâm Hiên liếc qua, hiểu dụng ý của đối phương nhưng không có ý ngăn cản, cứ khoanh tay lơ lửng tại chỗ.
Chỉ nghe những tiếng ầm ầm như sét đánh truyền tới. Toàn bộ đại địa run rẩy, đá vụn trên núi không ngừng bắn lên. Có cảm giác không gian đang sụp đổ trong ngày tận thế vậy.
Oanh!!!
Lại là một tiếng nổ kinh thiên truyền đến, một đoàn khói đặc cuồn cuộn phun ra từ ngọn hỏa sơn cao nhất, sau đó một dòng dung nham đỏ rực bắn thẳng lên trời.
Mới đầu chỉ có ngọn hỏa sơn lớn nhất thức giấc, theo sau thì các ngọn khác cũng không chịu cô đơn. Những tiếng sấm nổ không ngừng truyền ra từ lòng đất. Ngay sau đó là những cột sáng cùng khói đặc phun ra, những nơi dòng nham thạch đi qua thì nhiệt độ chợt tăng vọt.
Theo sự phun trào dung nham của dãy hỏa sơn, nồng độ Hỏa nguyên khí trong không khí bắt đầu tăng mạnh, đạt tới độ đậm đặc khủng khiếp.
“ Đây là dụng ý của ngươi sao? Hắc hắc” Lâm Hiên thấy thì thì nở nụ cười thần bí.
“Ngươi không ngăn cản?” Lúc này chính Tiên Hoa lão tổ mới là kẻ cảm thấy ngạc nhiên.
“Sao ta phải ngăn cản ngươi, tăng thêm Hỏa nguyên khí thì sao? Ngươi cho rằng như vậy thì có thể làm khó ta sao?”
Khóe miệng Lâm Hiên lộ tia chế giễu, tay áo phất một cái. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra, lập lòe xoay tròn quanh thân.
“ Tiểu tử, chết đến nơi rồi mà còn già mồm” Tiên Hoa lão tổ thẹn quá hóa giận. Tay trái vừa mở, linh quang chợt lóe thì một cây quạt lông hiện ra.
Lão ma nhẹ nhàng phất một cái thì cuồng phong đại khởi. Hỏa nguyên khí bốn phương như được triệu hoán, điên cuồng biến thành hàng vạn con con hỏa xà cực kỳ đáng sợ, ùn ùn phóng về phía Lâm Hiên.
Chẳng qua làn sóng công kích này chỉ là khúc dạo đầu mà thôi. Quạt lông vừa bay lên đỉnh đầu thì trong tay lão ma lại xuất hiện một cây trường cung tinh mỹ.
Tay trái đồng thời rút lấy ba mũi tên bên hông. dùng ba đầu ngón tay chế trụ thì ba mũi tên đã xuất hiện trên dây cung.
Đây là lần đầu Lâm Hiên gặp tu tiên giả sử dụng cung tiễn. Trên mặt hắn thoáng hiện tia ngạc nhiên nhưng động tác không hề ngừng nghỉ. Liền vỗ một cái thì một chiếc chuông cổ cỡ một tấc hiện ra. Quanh thân cổ chung liền lóe sáng vô số phù văn cổ xưa.
Lâm Hiên điểm ra một chỉ. Tức khắc Linh Chung xoay tít trong tầng tầng hồ quang. Chỉ nghe tiếng quạ kêu quang quác huyên náo, hàng ngàn con Ô Nha Ma Điểu bay ra.
Hình thể của đám Thi Nha này lớn hơn rất nhiều so với đám quạ đen ở thế tục, hơn nữa còn có ba con mắt yêu. Toàn thân được bao bọc trong một tầng ma hỏa màu trắng, bộc phát ra khí âm hàn lãnh liệt.
Hỏa Diễm Thi Nha!
Trải qua rất nhiều năm bồi dưỡng thì uy lực của đám Thi Nha đã mạnh hơn rất nhiều. Nhất là đôi lợi trảo càng thêm sắc nhọn, cái đầu không còn giống quạ mà đã tương tự như Ma Ưng.
Đám Thi Nha vừa hiện thân thì vẫy cánh, mấy ngàn lưỡi phong đao dài cả thước do hỏa diễm tạo thành ào ào xuất hiện, còn tỏa ra mùi tanh tưởi người buồn nôn cùng tiếng kêu the thé.
Ngay sau đó những tiếng bạo liệt vang lên liên tiếp, phong đao do thi hỏa tạo thành ầm ầm đối cường cùng với đám ma xà do hỏa nguyên khí sở tụ.
Thi hỏa thì âm lãnh còn ma xà là năng lượng hung bạo trong hỏa sơn tỏa ra, thuộc tính khác nhau nhưng xét căn nguyên đều thuộc hỏa.
Lấy hỏa khắc hỏa! Tiên Hoa lão tổ không ngờ Lâm Hiên lại dùng chiêu số này.
Chỉ nghe tiếng trong những tiếng rin rít, đám quang đao đã chặt đứt bầy ma xà. Hỏa nguyên khí còn chưa kịp ngưng tụ thì cả ngàn con Thi Nha đã bay đến hé miệng nuốt sạch vào bụng. Thứ này quả thực đại bổ đối với chúng.
Tiên Hoa lão tổ có điểm kinh ngạc. Đối phương là tu tiên giả Mộc linh căn mà lại có một đám hỏa thi nha làm sủng vật.
Chẳng qua kinh ngạc thì kinh ngạc, lão vẫn cho là đối phương may mắn mà thôi.
“Tiểu tử cũng có chút bổn sự đấy! Chỉ có điều lại quá ngu xuẩn chống cự. Chốc lát rơi vào tay ta, bổn tọa sẽ cho ngươi nếm nỗi khổ bị vạn xà phệ hồn”
Lời chưa dứt thì tên đã rời cung, ba mũi tên như độc xà điên cuồng lao về phía Lâm Hiên. Tốc độ cực nhanh như thiên ngoại lưu tinh, cơ hồ chỉ chợt lóe một cái đã đến trước mặt hắn.
Lại là một sát chiêu hiểm độc, không ngờ Lâm Hiên chỉ khẽ cúi đầu như không thấy.
Vù vù..
Chỉ thấy Huyền Thanh Tử Mẫu thuẫn lại lập tức tổ hợp hình rẽ quạt rồi hóa một quầng sáng màu xanh, lưu chuyển bên ngoài là một hình đồ Thái Cực thần bí, tràn ngập khí tức man hoang cổ đại.
Tranh…
Sau một sát na thì tiếng kim thiết vang lên, ba mũi tên bị ngăn trở nhưng khóe miệng Tiên Hoa lão tổ lại lộ tia chế giễu.
Ô quang chợt lóe, không ngờ ba mũi tên nọ hợp lại, biến thành một quái xà ba đầu hình dạng thập phần cổ quái.
Ở giữa là một cái đầu cự mãng, bên phải là đầu của một mỹ phụ vô cùng xinh đẹp. Mày liễu khẽ rủ, chẳng qua đôi môi anh đào vừa hé mở đã có tiếng xoèn xoẹt, đầu lưỡi thò ra thụt vào giống như lưỡi rắn. Còn cái đầu bên trái thì được bọc trong một lớp vảy quỉ dị, mặt mũi hung tợn nhìn qua không khác gì Lệ Quỷ.
Không phải Hóa Hình Thuật!
Tròng mắt Lâm Hiên co lại, cảm thấy tam đầu quái xà này có điểm quen mắt.
Vừa hình thành thì cái đầu Lệ quỷ bên trái liền mở mồm phun ra một đạo ô quang, không ngờ đánh lên thì khiến quầng sáng do Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn tạo thành bị vẩn đục.
“ Cái này là… Quỷ Sát Âm Mặc, không phải nhưng có hiệu quả tương tự.”
Vẻ mặt Lâm Hiên trở nên khó coi. Hai cái đầu còn lại của quái xà cũng chợt lóe hung quang. Cái đầu cự mãng co rụt về sau rồi hung hăng hướng táp tới cần cổ đối phương, còn đầu mỹ phụ thì hé miệng phun ra hương vụ màu phấn hồng.
Trong thời khắc nguy cơ trùng trùng, trong đầu Lâm Hiên chợt hiện linh quang, nhớ tới lai lịch của ma xà này.
Tam Đầu Hóa Cốt Xà này không phải là Chân Linh nhưng có uy danh hiển hách trong đám cổ thú man hoang. Truyền thuyết rằng cái đầu bên trái có thể làm ô uế bảo vật của tu tiên giả, còn đầu bên phải có thể phun ra hương vụ hòa tan vạn vật.
Xét thần thông thì cự mãng ở giữa có vẻ yếu hơn một chút nhưng sức mạnh vô cùng cường đại. Đã mổ tới thì cho dù là sơn mạch đúc từ kim cương cũng bị thủng một lỗ.
Lâm Hiên rốt cục lộ vẻ kinh hãi. Hắn biết trước mắt không phải Tam Đầu Hóa Cốt Xà chân chính, chỉ là một tia hồn phách bị luyện hóa thành Khí Linh mà thôi. Chẳng qua uy lực vẫn không thể coi thường.
Hiện Huyền Thanh Tử mẫu Thuẫn đã bị ô uế. Lâm Hiên kinh nhưng bất loạn, sau lưng chợt lóe ngân quang.
Tiểu La Yêu pháp tướng hiện ra cùng chín đầu mười tám cánh tay tuyệt đẹp mà thần bí. Mỗi cánh tay cầm một kiện bảo vật. Nào là đao thương kiếm kích, phủ câu xoa….Vù một tiếng thì hào quang rực sáng, cả đám bảo vật vun vút đánh về phía đối phương.
Oanh!
Đầu lâu cự mãng đứng mũi chịu sào, bị vô số kiện bảo vật ngăn cản. Hương vụ màu phấn hồng cũng bị đánh tan.
Lợi dụng sát na này, thân hình Lâm Hiên chợt lóe rồi biến mất. Ngay sau đó, không gian ở xa hơn trăm trượng dao động, thân ảnh hắn lần nữa hiện ra.
Kim thân pháp tướng, còn có thần thông thuấn di!
Tiên Hoa lão tổ nhìn trân trối. Chẳng trách này Lâm tiểu tử này lại tự tin đến thế.
Đi! Lão quái vật liền điểm ra một chỉ, tiếng phì phì ghê tai truyền ra, thân hình Tam Đầu Hóa Cốt Xà co rụt rồi hung hăng bay về phía Lâm Hiên.
Cùng lúc thì Tiên Hoa lão tổ lại nâng tay phải, trước người xuất hiện một cây thiền trượng dài cỡ vài thước. Cây thiền trượng này có màu đen như mực, là dùng các loại Bảo Thạch Mặc Ngọc hi hữu chế thành, thân trượng còn khắc vô số phù văn cùng tiểu pháp trận huyền bí.
Tay phải lão quái vật liền nắm lấy cây trượng, nhẹ nhàng múa may thì nghìn vạn trượng ảnh hiện ra che khuất cả một góc trời, ào ào đánh tới Lâm Hiên.
Hai đạo công kích vô cùng uy lực đánh tới. Đối mặt với cường địch, trong mắt Lâm Hiên lóe ra chiến ý!
“ Tới hay lắm!” Hắm hét lớn một tiếng, song thủ như hồ điệp vờn hoa không ngừng chuyển hoán pháp ấn.
Vạn Hồn Tháp chợt xuất hiện tỏa ra bạch quang chói lòa. Trong tiếng vù vù đinh tai nhức óc, một đám trùng vân kinh người bay ra. Nơi nơi đều thấy ma trùng bay múa, không cần chủ nhân sai sử đã bay về phía quái xà.
Rất nhanh đám ma trùng tiên phong đã tới nhưng không có hiệu quả. Chiến cuộc nghiêng về một phía.
Chỉ thấy ba cái đầu quái xà thì triển ba pháp thuật khác nhau. Đầu lâu ác quỷ bên trái phun ra một đạo ô quang cực lớn, đi qua nơi nào thì toàn bộ Kiến Huyết Hỏa biến thành hư vô. Đầu lâu mỹ nhân bên phải thì phun ra hương vụ phấn hồng vô cùng lợi hại, đám ma trùng vừa tiếp xúc đã hóa thành máu loãng. Cự mãng ở giữa thì há miệng táp từng ngụm mà nhai nuốt.
Nhìn thì Kiến Huyết Hỏa đang rơi vào thế hạ phong nhưng khóe miệng Lâm Hiên lại nở nụ cười lạnh. Tay trái khẽ phất thì một thanh thiền trượng hỏa hồng bay vút ra. Cũng nắm trong tay rồi hung hăng đánh tới.
Ầm ..Ầm..
Thiên không nổi lên hiện tượng kỳ lạ. Một bên là trượng ảnh màu đen, một bên là trượng ảnh màu đỏ, cùng có số lượng kinh người điên cuồng va chạm.
Trong một thoáng thì cả không gian run rẩy, sau đó một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Chỉ thấy hai loại hào quang hắc sắc cùng hồng sắc đan xoắn vào nhau, nhất thời bất phân thắng bại.
“ Thông Linh Phật Bảo!” Thanh âm kinh ngạc của Tiên Hoa lão tổ rít qua kẽ răng. Công kích của lão đã bị ngăn trở mà Tam đầu Hóa Cốt xà bên kia cũng gặp cảnh tương tự. Kiến Huyết Hỏa lấy số lượng mà áp đảo. Loại ma trùng này thấy rơi vào hạ phong liền không tiếc thân mình tự bạo.
“ Không ổn!” Tiên Hoa lão tổ đột nhiên biến sắc. Khí Linh Tam Đầu Hóa Cốt Xà đã bị cả mấy vạn con Kiến Huyết Hỏa đồng thời tự bạo, liền mất đi linh tính.
Lão quái vật đương nhiên không muốn hủy bảo vật trong trận này. Một ngón tay điểm ra định triệu hồi bảo vật.
Chẳng qua Lâm Hiên sao lại có thể để đối phương được như nguyện!
Miệng hắn lẩm nhẩm niệm mấy tiếng, Kiến Huyết Hỏa dũng mãnh không sợ chết ùn ùn kéo đến, hình thành một khối cầu bao bọc Tam Đầu Xà ở trong. Mặc cho nó tả xung hữu đột nhưng đều bị ma trùng không sợ chết ngăn cản.
“ Ngươi…” Tiên Hoa lão tổ thấy thì vừa sợ vừa giận: “Chẳng nhẽ ngươi không sợ ma trùng dày công bồi dưỡng chết hết sao?”
“ Hừ” Lâm Hiên chỉ cười lạnh mà không đáp, đương nhiên không có hảo tâm trả lời đối thủ. Điểm đáng sợ nhất của Kiến Huyết Hỏa chính là sức sinh sản, số lượng ma trùng tự bạo vừa rồi đối với hắn thật không đáng nhắc.
Lại thấy Lâm Hiên khẽ phất tay áo một cái, mấy chục đạo kiếm quang bay vút ra nghênh phong đón gió. Một hóa thành ba rồi ba hóa chín, hình thể đồng thời tăng vọt. Mỗi đạo dài chừng hơn trượng hung hăng trảm tới.
Thi Nha ở một bên cũng trợn ba con mắt, Những tiếng huyên náo vang vọng chói tai. Lần này chúng phun ra những đạo thi hỏa màu trắng chứa đựng hủ thi chi độc, uy lực so với hỏa đao vừa rồi thì đáng sợ hơn rất nhiều.
Song phương phối hợp thanh thế không nhỏ chút nào, khiến cho Tiên Hoa lão tổ phải chật vật ứng phó.
Nhân cơ hội này, thân hình Lâm Hiên chợt lóe đã hiện trước mặt Tam Đầu Hóa Cốt Xà kia. Chủ nhân vừa tới thì khối cầu Huyết Hỏa Kiến tản đi. Lộ ra quái vật tam đầu xà với bộ dáng uể oải, hiển nhiên linh tính đại thất không ít.
“Hắn muốn làm gì?” Tiên Hoa lão tổ thấy thì kinh ngạc. Chẳng lẽ Lâm tiểu tử muốn thu nó thành bảo vật của riêng hắn.
Ngu xuẩn! Khí Linh tuyệt không dễ dàng đổi chủ như vậy, cho dù là bị Tu tiên giả Động Huyền cưỡng bách.
Đương nhiên Lâm Hiên không hề ngu xuẩn như lão ma nghĩ, bàn tay vung lên thì một đoàn hỏa diễm bằng quả trứng hiển hiện. Tứ sắc linh quang lưu chuyển rồi nháy mắt chuyển sang màu lam sẫm.
“ Đi!...”
Lâm Hiên tay phất một cái, Huyễn Linh Thiên Hỏa bắn vút tới quái xà. Trong nháy mắt toàn thân Tam Đầu Hóa Cốt Xà liền bị phủ một tầng băng mỏng, biến thành một tượng băng tĩnh lặng phiêu phù cách Lâm Hiên mấy trượng.
“Ngươi…” Vẻ mặt Tiên Hoa lão tổ lo lắng cùng tức giận, không ngờ liên hệ thần thức giữa lão với Khí Linh đã bị hoàn toàn bị cắt đứt.
“Nhưng sao có thể chứ? Hỏa diễm nọ…” Lão quái vật vô cùng kinh ngạc, đương nhiên rành mạch uy lực bảo vật của bản thân. Lúc này lại bị đóng băng một cách dễ dàng như thế.
Thật không ngờ một tu tiên giả sơ kỳ lại nắm giữ nhiều đại thần thông như vậy. Bất quá lão quái vật lại liếm liếm khóe miệng, tin tưởng rằng thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về bản thân.
“ Không ngờ gia hỏa nhà ngươi lại có thể ép bổn tọa sử dụng đến công phu chân chính. Xem ra khi trước dụ ngươi đến không gian này là quyết định đúng đắn”
“ Công phu chân chính?” Lâm Hiên sờ sờ mũi, không nhịn được cười rộ lên: “Lời này của đạo hữu thật khoa trương, vậy là nãy giờ ngươi chỉ đang chơi đùa thôi sao?”
Ngữ khí đối phương có vẻ châm chọc, chẳng qua Tiên Hoa lão tổ lại không tiếp lời.
Lúc này pháp bảo hình quạt lông trên đỉnh đầu đã bay trở về trong tay. Lão quái vật đứng bất động nhưng Hỏa nguyên khí bốn phía lại điên cuồng dũng mãnh tiến vào thân thể.
Xem ra lão đang định thi triển đại thần thông cực kỳ huyền ảo nào đó. Tay trái ẩn giấu trong tay áo nhưng Lâm Hiên nhờ vào Thiên Phượng Thần Mục đã thấy rõ cầm không ít đồ vật. Nào là phù triện, lôi châu, còn có một túi linh thú.
Dường như là đại sát chiêu của lão gia hỏa này cần chuẩn bị một khoảng thời gian khá dài. Lão đã dự tính đầy đủ, chỉ cần đối phương xông tới thì những vật giấu trong ống tay áo sẽ có thể ngăn cản.
Lâm Hiên đương nhiên không muốn bị lão ma dắt mũi. Hắn không tiếp tục công kích mà lại tế ra Ma Duyên Kiếm, đem pháp lực như thủy triều rót vào.
Một cỗ kiếm khí lạnh lẽo phát ra cùng ngân quang chợt lóe. Từ bàn tay đến khuỷu tay phải Lâm Hiên được bao bọc bởi một lớp vảy bạc. Hỏa linh khí bốn phía cũng cuồn cuộn quán chú vào thân thể.
“Không thể nào, Không phải thần thông ngươi tu luyện là Mộc thuộc tính sao? Sao có thể hấp thu cả Hỏa nguyên khí?” Tiên Hoa lão tổ kinh ngạc thốt lên: “Chẳng lẽ ngươi có thể kiêm tu công pháp nhiều thuộc tính, là tu tiên giả có ngũ hành linh căn trong truyền thuyết?” Nói đến đây thì lão chợt chuyển giọng: “Xem ra ta đã đánh giá thấp ngươi! Bất quá còn chưa làm khó được lão phu”
Lời còn chưa dứt thì lão ma vung tay áo lên. Một cái bình ngọc bay vút ra. Bành một tiếng thì nó bị lão trực tiếp bóp nát, lộ ra một viên đan dược màu đen cỡ mắt rồng, tỏa ra mùi vị cay độc.
Lâm Hiên đang nheo mắt thì lão ma đã đem đan dược nuốt vào bụng. Đã tới cảnh giới này thì luyện hóa dược lực vô cùng mau chóng.
Trên mặt Tiên Hoa lão tổ xuất hiện một tầng mây tía nhưng tu vị không hề tăng trưởng. Lâm Hiên có phần bất ngờ nhưng rất nhanh liền có lời giải đáp.
“Người đã sắp chết thì cần gì hỏi nhiều làm gì! Hay là ngươi cho rằng kéo dài thời gian thì có thể xoay chuyển được tình thế?” Tiên Hoa lão tổ lạnh lùng lên tiếng, khuôn mặt lại lộ vẻ châm chọc:
“ Bổn tọa không có tâm tình dông dài cùng ngươi, ngươi bó tay chịu trói hay để ta phải động thủ? Nếu thức thời giao ra Nguyên Anh thì ta có thể buông tha hồn phách, như vậy ngươi còn cơ hội trọng nhập luân hồi lục đạo”
Lời của đối phương quả thực kiêu ngạo, Lâm Hiên nghe thì nở nụ cười:
“Cứ cho là thế. Chẳng qua đạo hữu không nói cũng không sao. Hiện tại Lâm mỗ cũng có thể nói, nếu đạo hữu giao ra tính mạng thì ta sẽ thả cho ngươi đi luân hồi, không biết ý của các hạ thế nào?”
“ Ngươi…” Tiên Hoa lão tổ ngẩn ngơ một lúc rồi trầm mặt tức giận: “Được, khá khen cho miệng lưỡi lợi hại, chẳng qua ta sẽ khiến ngươi hối hận vì đã sinh ra trên thế gian này.”
Lời còn chưa dứt thì lão ma đã há miệng phun ra một đạo lệ quang. Tốc độ cực nhanh nhưng với nhãn lực Lâm Hiên vẫn thấy rất rõ ràng. Đó là một vật có hình bầu dục to bằng nắm tay, xung quanh được bao phủ bởi hỏa diễm cùng điện hồ. Mục tiêu của nó nhằm đúng tâm thất của hắn.
Thuấn sát! Có thể nói một kích này của đối phương rất độc ác.
Tròng mắt Lâm Hiên co lại, nếu thi triển thuấn di thì sẽ tránh được nhưng hắn đã nhận ra trong ống tay trái của Tiên Hoa lão tổ vẫn còn hậu thủ.
Như vậy Lâm Hiên không tránh né mà giơ tay phải, quầng sáng hộ thể lại tan ra thành mấy tấm thuẫn bài lớn nhỏ chắn trước mặt.
Tranh một tiếng, bảo vật hình bầu dục kia hung hăng bắn tới tấm thuẫn bài.
Tia lửa bắn ra bốn phương cùng điện hồ cuồng phóng loạn xạ. Chỉ thấy công kích hiểm độc của Tiên Hoa lão tổ như va phải bức tường bằng kim cương mà bị ngăn lại. Lâm Hiên liền nương theo dư lực mà thân hình bắn ngoài cả dặm.
“Tốc độ thật nhanh!”
Ánh mắt Tiên Hoa lão tổ thoáng lộ tia bất ngờ nhưng phản ứng không chậm. Lão quái vật liền phất tay áo một cái. Một đạo hỏa hồng rực rỡ thanh thế kinh người xuất ra, có điều nó không hướng về Lâm Hiên mà bay về những ngọn hỏa sơn phía xa xa.
Ánh mắt Lâm Hiên liếc qua, hiểu dụng ý của đối phương nhưng không có ý ngăn cản, cứ khoanh tay lơ lửng tại chỗ.
Chỉ nghe những tiếng ầm ầm như sét đánh truyền tới. Toàn bộ đại địa run rẩy, đá vụn trên núi không ngừng bắn lên. Có cảm giác không gian đang sụp đổ trong ngày tận thế vậy.
Oanh!!!
Lại là một tiếng nổ kinh thiên truyền đến, một đoàn khói đặc cuồn cuộn phun ra từ ngọn hỏa sơn cao nhất, sau đó một dòng dung nham đỏ rực bắn thẳng lên trời.
Mới đầu chỉ có ngọn hỏa sơn lớn nhất thức giấc, theo sau thì các ngọn khác cũng không chịu cô đơn. Những tiếng sấm nổ không ngừng truyền ra từ lòng đất. Ngay sau đó là những cột sáng cùng khói đặc phun ra, những nơi dòng nham thạch đi qua thì nhiệt độ chợt tăng vọt.
Theo sự phun trào dung nham của dãy hỏa sơn, nồng độ Hỏa nguyên khí trong không khí bắt đầu tăng mạnh, đạt tới độ đậm đặc khủng khiếp.
“ Đây là dụng ý của ngươi sao? Hắc hắc” Lâm Hiên thấy thì thì nở nụ cười thần bí.
“Ngươi không ngăn cản?” Lúc này chính Tiên Hoa lão tổ mới là kẻ cảm thấy ngạc nhiên.
“Sao ta phải ngăn cản ngươi, tăng thêm Hỏa nguyên khí thì sao? Ngươi cho rằng như vậy thì có thể làm khó ta sao?”
Khóe miệng Lâm Hiên lộ tia chế giễu, tay áo phất một cái. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra, lập lòe xoay tròn quanh thân.
“ Tiểu tử, chết đến nơi rồi mà còn già mồm” Tiên Hoa lão tổ thẹn quá hóa giận. Tay trái vừa mở, linh quang chợt lóe thì một cây quạt lông hiện ra.
Lão ma nhẹ nhàng phất một cái thì cuồng phong đại khởi. Hỏa nguyên khí bốn phương như được triệu hoán, điên cuồng biến thành hàng vạn con con hỏa xà cực kỳ đáng sợ, ùn ùn phóng về phía Lâm Hiên.
Chẳng qua làn sóng công kích này chỉ là khúc dạo đầu mà thôi. Quạt lông vừa bay lên đỉnh đầu thì trong tay lão ma lại xuất hiện một cây trường cung tinh mỹ.
Tay trái đồng thời rút lấy ba mũi tên bên hông. dùng ba đầu ngón tay chế trụ thì ba mũi tên đã xuất hiện trên dây cung.
Đây là lần đầu Lâm Hiên gặp tu tiên giả sử dụng cung tiễn. Trên mặt hắn thoáng hiện tia ngạc nhiên nhưng động tác không hề ngừng nghỉ. Liền vỗ một cái thì một chiếc chuông cổ cỡ một tấc hiện ra. Quanh thân cổ chung liền lóe sáng vô số phù văn cổ xưa.
Lâm Hiên điểm ra một chỉ. Tức khắc Linh Chung xoay tít trong tầng tầng hồ quang. Chỉ nghe tiếng quạ kêu quang quác huyên náo, hàng ngàn con Ô Nha Ma Điểu bay ra.
Hình thể của đám Thi Nha này lớn hơn rất nhiều so với đám quạ đen ở thế tục, hơn nữa còn có ba con mắt yêu. Toàn thân được bao bọc trong một tầng ma hỏa màu trắng, bộc phát ra khí âm hàn lãnh liệt.
Hỏa Diễm Thi Nha!
Trải qua rất nhiều năm bồi dưỡng thì uy lực của đám Thi Nha đã mạnh hơn rất nhiều. Nhất là đôi lợi trảo càng thêm sắc nhọn, cái đầu không còn giống quạ mà đã tương tự như Ma Ưng.
Đám Thi Nha vừa hiện thân thì vẫy cánh, mấy ngàn lưỡi phong đao dài cả thước do hỏa diễm tạo thành ào ào xuất hiện, còn tỏa ra mùi tanh tưởi người buồn nôn cùng tiếng kêu the thé.
Ngay sau đó những tiếng bạo liệt vang lên liên tiếp, phong đao do thi hỏa tạo thành ầm ầm đối cường cùng với đám ma xà do hỏa nguyên khí sở tụ.
Thi hỏa thì âm lãnh còn ma xà là năng lượng hung bạo trong hỏa sơn tỏa ra, thuộc tính khác nhau nhưng xét căn nguyên đều thuộc hỏa.
Lấy hỏa khắc hỏa! Tiên Hoa lão tổ không ngờ Lâm Hiên lại dùng chiêu số này.
Chỉ nghe tiếng trong những tiếng rin rít, đám quang đao đã chặt đứt bầy ma xà. Hỏa nguyên khí còn chưa kịp ngưng tụ thì cả ngàn con Thi Nha đã bay đến hé miệng nuốt sạch vào bụng. Thứ này quả thực đại bổ đối với chúng.
Tiên Hoa lão tổ có điểm kinh ngạc. Đối phương là tu tiên giả Mộc linh căn mà lại có một đám hỏa thi nha làm sủng vật.
Chẳng qua kinh ngạc thì kinh ngạc, lão vẫn cho là đối phương may mắn mà thôi.
“Tiểu tử cũng có chút bổn sự đấy! Chỉ có điều lại quá ngu xuẩn chống cự. Chốc lát rơi vào tay ta, bổn tọa sẽ cho ngươi nếm nỗi khổ bị vạn xà phệ hồn”
Lời chưa dứt thì tên đã rời cung, ba mũi tên như độc xà điên cuồng lao về phía Lâm Hiên. Tốc độ cực nhanh như thiên ngoại lưu tinh, cơ hồ chỉ chợt lóe một cái đã đến trước mặt hắn.
Lại là một sát chiêu hiểm độc, không ngờ Lâm Hiên chỉ khẽ cúi đầu như không thấy.
Vù vù..
Chỉ thấy Huyền Thanh Tử Mẫu thuẫn lại lập tức tổ hợp hình rẽ quạt rồi hóa một quầng sáng màu xanh, lưu chuyển bên ngoài là một hình đồ Thái Cực thần bí, tràn ngập khí tức man hoang cổ đại.
Tranh…
Sau một sát na thì tiếng kim thiết vang lên, ba mũi tên bị ngăn trở nhưng khóe miệng Tiên Hoa lão tổ lại lộ tia chế giễu.
Ô quang chợt lóe, không ngờ ba mũi tên nọ hợp lại, biến thành một quái xà ba đầu hình dạng thập phần cổ quái.
Ở giữa là một cái đầu cự mãng, bên phải là đầu của một mỹ phụ vô cùng xinh đẹp. Mày liễu khẽ rủ, chẳng qua đôi môi anh đào vừa hé mở đã có tiếng xoèn xoẹt, đầu lưỡi thò ra thụt vào giống như lưỡi rắn. Còn cái đầu bên trái thì được bọc trong một lớp vảy quỉ dị, mặt mũi hung tợn nhìn qua không khác gì Lệ Quỷ.
Không phải Hóa Hình Thuật!
Tròng mắt Lâm Hiên co lại, cảm thấy tam đầu quái xà này có điểm quen mắt.
Vừa hình thành thì cái đầu Lệ quỷ bên trái liền mở mồm phun ra một đạo ô quang, không ngờ đánh lên thì khiến quầng sáng do Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn tạo thành bị vẩn đục.
“ Cái này là… Quỷ Sát Âm Mặc, không phải nhưng có hiệu quả tương tự.”
Vẻ mặt Lâm Hiên trở nên khó coi. Hai cái đầu còn lại của quái xà cũng chợt lóe hung quang. Cái đầu cự mãng co rụt về sau rồi hung hăng hướng táp tới cần cổ đối phương, còn đầu mỹ phụ thì hé miệng phun ra hương vụ màu phấn hồng.
Trong thời khắc nguy cơ trùng trùng, trong đầu Lâm Hiên chợt hiện linh quang, nhớ tới lai lịch của ma xà này.
Tam Đầu Hóa Cốt Xà này không phải là Chân Linh nhưng có uy danh hiển hách trong đám cổ thú man hoang. Truyền thuyết rằng cái đầu bên trái có thể làm ô uế bảo vật của tu tiên giả, còn đầu bên phải có thể phun ra hương vụ hòa tan vạn vật.
Xét thần thông thì cự mãng ở giữa có vẻ yếu hơn một chút nhưng sức mạnh vô cùng cường đại. Đã mổ tới thì cho dù là sơn mạch đúc từ kim cương cũng bị thủng một lỗ.
Lâm Hiên rốt cục lộ vẻ kinh hãi. Hắn biết trước mắt không phải Tam Đầu Hóa Cốt Xà chân chính, chỉ là một tia hồn phách bị luyện hóa thành Khí Linh mà thôi. Chẳng qua uy lực vẫn không thể coi thường.
Hiện Huyền Thanh Tử mẫu Thuẫn đã bị ô uế. Lâm Hiên kinh nhưng bất loạn, sau lưng chợt lóe ngân quang.
Tiểu La Yêu pháp tướng hiện ra cùng chín đầu mười tám cánh tay tuyệt đẹp mà thần bí. Mỗi cánh tay cầm một kiện bảo vật. Nào là đao thương kiếm kích, phủ câu xoa….Vù một tiếng thì hào quang rực sáng, cả đám bảo vật vun vút đánh về phía đối phương.
Oanh!
Đầu lâu cự mãng đứng mũi chịu sào, bị vô số kiện bảo vật ngăn cản. Hương vụ màu phấn hồng cũng bị đánh tan.
Lợi dụng sát na này, thân hình Lâm Hiên chợt lóe rồi biến mất. Ngay sau đó, không gian ở xa hơn trăm trượng dao động, thân ảnh hắn lần nữa hiện ra.
Kim thân pháp tướng, còn có thần thông thuấn di!
Tiên Hoa lão tổ nhìn trân trối. Chẳng trách này Lâm tiểu tử này lại tự tin đến thế.
Đi! Lão quái vật liền điểm ra một chỉ, tiếng phì phì ghê tai truyền ra, thân hình Tam Đầu Hóa Cốt Xà co rụt rồi hung hăng bay về phía Lâm Hiên.
Cùng lúc thì Tiên Hoa lão tổ lại nâng tay phải, trước người xuất hiện một cây thiền trượng dài cỡ vài thước. Cây thiền trượng này có màu đen như mực, là dùng các loại Bảo Thạch Mặc Ngọc hi hữu chế thành, thân trượng còn khắc vô số phù văn cùng tiểu pháp trận huyền bí.
Tay phải lão quái vật liền nắm lấy cây trượng, nhẹ nhàng múa may thì nghìn vạn trượng ảnh hiện ra che khuất cả một góc trời, ào ào đánh tới Lâm Hiên.
Hai đạo công kích vô cùng uy lực đánh tới. Đối mặt với cường địch, trong mắt Lâm Hiên lóe ra chiến ý!
“ Tới hay lắm!” Hắm hét lớn một tiếng, song thủ như hồ điệp vờn hoa không ngừng chuyển hoán pháp ấn.
Vạn Hồn Tháp chợt xuất hiện tỏa ra bạch quang chói lòa. Trong tiếng vù vù đinh tai nhức óc, một đám trùng vân kinh người bay ra. Nơi nơi đều thấy ma trùng bay múa, không cần chủ nhân sai sử đã bay về phía quái xà.
Rất nhanh đám ma trùng tiên phong đã tới nhưng không có hiệu quả. Chiến cuộc nghiêng về một phía.
Chỉ thấy ba cái đầu quái xà thì triển ba pháp thuật khác nhau. Đầu lâu ác quỷ bên trái phun ra một đạo ô quang cực lớn, đi qua nơi nào thì toàn bộ Kiến Huyết Hỏa biến thành hư vô. Đầu lâu mỹ nhân bên phải thì phun ra hương vụ phấn hồng vô cùng lợi hại, đám ma trùng vừa tiếp xúc đã hóa thành máu loãng. Cự mãng ở giữa thì há miệng táp từng ngụm mà nhai nuốt.
Nhìn thì Kiến Huyết Hỏa đang rơi vào thế hạ phong nhưng khóe miệng Lâm Hiên lại nở nụ cười lạnh. Tay trái khẽ phất thì một thanh thiền trượng hỏa hồng bay vút ra. Cũng nắm trong tay rồi hung hăng đánh tới.
Ầm ..Ầm..
Thiên không nổi lên hiện tượng kỳ lạ. Một bên là trượng ảnh màu đen, một bên là trượng ảnh màu đỏ, cùng có số lượng kinh người điên cuồng va chạm.
Trong một thoáng thì cả không gian run rẩy, sau đó một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Chỉ thấy hai loại hào quang hắc sắc cùng hồng sắc đan xoắn vào nhau, nhất thời bất phân thắng bại.
“ Thông Linh Phật Bảo!” Thanh âm kinh ngạc của Tiên Hoa lão tổ rít qua kẽ răng. Công kích của lão đã bị ngăn trở mà Tam đầu Hóa Cốt xà bên kia cũng gặp cảnh tương tự. Kiến Huyết Hỏa lấy số lượng mà áp đảo. Loại ma trùng này thấy rơi vào hạ phong liền không tiếc thân mình tự bạo.
“ Không ổn!” Tiên Hoa lão tổ đột nhiên biến sắc. Khí Linh Tam Đầu Hóa Cốt Xà đã bị cả mấy vạn con Kiến Huyết Hỏa đồng thời tự bạo, liền mất đi linh tính.
Lão quái vật đương nhiên không muốn hủy bảo vật trong trận này. Một ngón tay điểm ra định triệu hồi bảo vật.
Chẳng qua Lâm Hiên sao lại có thể để đối phương được như nguyện!
Miệng hắn lẩm nhẩm niệm mấy tiếng, Kiến Huyết Hỏa dũng mãnh không sợ chết ùn ùn kéo đến, hình thành một khối cầu bao bọc Tam Đầu Xà ở trong. Mặc cho nó tả xung hữu đột nhưng đều bị ma trùng không sợ chết ngăn cản.
“ Ngươi…” Tiên Hoa lão tổ thấy thì vừa sợ vừa giận: “Chẳng nhẽ ngươi không sợ ma trùng dày công bồi dưỡng chết hết sao?”
“ Hừ” Lâm Hiên chỉ cười lạnh mà không đáp, đương nhiên không có hảo tâm trả lời đối thủ. Điểm đáng sợ nhất của Kiến Huyết Hỏa chính là sức sinh sản, số lượng ma trùng tự bạo vừa rồi đối với hắn thật không đáng nhắc.
Lại thấy Lâm Hiên khẽ phất tay áo một cái, mấy chục đạo kiếm quang bay vút ra nghênh phong đón gió. Một hóa thành ba rồi ba hóa chín, hình thể đồng thời tăng vọt. Mỗi đạo dài chừng hơn trượng hung hăng trảm tới.
Thi Nha ở một bên cũng trợn ba con mắt, Những tiếng huyên náo vang vọng chói tai. Lần này chúng phun ra những đạo thi hỏa màu trắng chứa đựng hủ thi chi độc, uy lực so với hỏa đao vừa rồi thì đáng sợ hơn rất nhiều.
Song phương phối hợp thanh thế không nhỏ chút nào, khiến cho Tiên Hoa lão tổ phải chật vật ứng phó.
Nhân cơ hội này, thân hình Lâm Hiên chợt lóe đã hiện trước mặt Tam Đầu Hóa Cốt Xà kia. Chủ nhân vừa tới thì khối cầu Huyết Hỏa Kiến tản đi. Lộ ra quái vật tam đầu xà với bộ dáng uể oải, hiển nhiên linh tính đại thất không ít.
“Hắn muốn làm gì?” Tiên Hoa lão tổ thấy thì kinh ngạc. Chẳng lẽ Lâm tiểu tử muốn thu nó thành bảo vật của riêng hắn.
Ngu xuẩn! Khí Linh tuyệt không dễ dàng đổi chủ như vậy, cho dù là bị Tu tiên giả Động Huyền cưỡng bách.
Đương nhiên Lâm Hiên không hề ngu xuẩn như lão ma nghĩ, bàn tay vung lên thì một đoàn hỏa diễm bằng quả trứng hiển hiện. Tứ sắc linh quang lưu chuyển rồi nháy mắt chuyển sang màu lam sẫm.
“ Đi!...”
Lâm Hiên tay phất một cái, Huyễn Linh Thiên Hỏa bắn vút tới quái xà. Trong nháy mắt toàn thân Tam Đầu Hóa Cốt Xà liền bị phủ một tầng băng mỏng, biến thành một tượng băng tĩnh lặng phiêu phù cách Lâm Hiên mấy trượng.
“Ngươi…” Vẻ mặt Tiên Hoa lão tổ lo lắng cùng tức giận, không ngờ liên hệ thần thức giữa lão với Khí Linh đã bị hoàn toàn bị cắt đứt.
“Nhưng sao có thể chứ? Hỏa diễm nọ…” Lão quái vật vô cùng kinh ngạc, đương nhiên rành mạch uy lực bảo vật của bản thân. Lúc này lại bị đóng băng một cách dễ dàng như thế.
Thật không ngờ một tu tiên giả sơ kỳ lại nắm giữ nhiều đại thần thông như vậy. Bất quá lão quái vật lại liếm liếm khóe miệng, tin tưởng rằng thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về bản thân.
“ Không ngờ gia hỏa nhà ngươi lại có thể ép bổn tọa sử dụng đến công phu chân chính. Xem ra khi trước dụ ngươi đến không gian này là quyết định đúng đắn”
“ Công phu chân chính?” Lâm Hiên sờ sờ mũi, không nhịn được cười rộ lên: “Lời này của đạo hữu thật khoa trương, vậy là nãy giờ ngươi chỉ đang chơi đùa thôi sao?”
Ngữ khí đối phương có vẻ châm chọc, chẳng qua Tiên Hoa lão tổ lại không tiếp lời.
Lúc này pháp bảo hình quạt lông trên đỉnh đầu đã bay trở về trong tay. Lão quái vật đứng bất động nhưng Hỏa nguyên khí bốn phía lại điên cuồng dũng mãnh tiến vào thân thể.
Xem ra lão đang định thi triển đại thần thông cực kỳ huyền ảo nào đó. Tay trái ẩn giấu trong tay áo nhưng Lâm Hiên nhờ vào Thiên Phượng Thần Mục đã thấy rõ cầm không ít đồ vật. Nào là phù triện, lôi châu, còn có một túi linh thú.
Dường như là đại sát chiêu của lão gia hỏa này cần chuẩn bị một khoảng thời gian khá dài. Lão đã dự tính đầy đủ, chỉ cần đối phương xông tới thì những vật giấu trong ống tay áo sẽ có thể ngăn cản.
Lâm Hiên đương nhiên không muốn bị lão ma dắt mũi. Hắn không tiếp tục công kích mà lại tế ra Ma Duyên Kiếm, đem pháp lực như thủy triều rót vào.
Một cỗ kiếm khí lạnh lẽo phát ra cùng ngân quang chợt lóe. Từ bàn tay đến khuỷu tay phải Lâm Hiên được bao bọc bởi một lớp vảy bạc. Hỏa linh khí bốn phía cũng cuồn cuộn quán chú vào thân thể.
“Không thể nào, Không phải thần thông ngươi tu luyện là Mộc thuộc tính sao? Sao có thể hấp thu cả Hỏa nguyên khí?” Tiên Hoa lão tổ kinh ngạc thốt lên: “Chẳng lẽ ngươi có thể kiêm tu công pháp nhiều thuộc tính, là tu tiên giả có ngũ hành linh căn trong truyền thuyết?” Nói đến đây thì lão chợt chuyển giọng: “Xem ra ta đã đánh giá thấp ngươi! Bất quá còn chưa làm khó được lão phu”
Lời còn chưa dứt thì lão ma vung tay áo lên. Một cái bình ngọc bay vút ra. Bành một tiếng thì nó bị lão trực tiếp bóp nát, lộ ra một viên đan dược màu đen cỡ mắt rồng, tỏa ra mùi vị cay độc.
Lâm Hiên đang nheo mắt thì lão ma đã đem đan dược nuốt vào bụng. Đã tới cảnh giới này thì luyện hóa dược lực vô cùng mau chóng.
Trên mặt Tiên Hoa lão tổ xuất hiện một tầng mây tía nhưng tu vị không hề tăng trưởng. Lâm Hiên có phần bất ngờ nhưng rất nhanh liền có lời giải đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.