Quyển 7 - Chương 2282: Hậu duệ của Thiên Ma (2)
Huyễn Vũ
20/03/2013
Lâm Hiên rời đi không lâu, Phó Diêu Chu đem cấm chế xung quanh mở ra, đột nhiên nói :
"Lâm tiểu tử đã đi rồi, ngươi không cần phải ẩn thân nữa"
Lời vừa dứt, linh quang một góc thạch thất lóe lên, một bóng người từ mờ ảo dần dần rõ ràng, đầu trâu mặt ngựa xấu đến cực điểm, đúng là Yên Sơn lão tổ :
"Thực hư của Lâm tiểu tử ngươi có thể nhìn ra chứ ?"
"Hắn là một tu tiên giả Động Huyền kỳ !"
"Cái gì ?" Yên Sơn lão tổ giật mình hỏi lại :"Ngươi khẳng định chứ ? Thế còn thần thức và luyện thi thì giải thích như thế nào ?"
"2 điểm này ta cũng khó mà nói chắc chắn" Phó lão tổ lắc đầu :"Nhưng ngươi cũng biết ta tu luyện công pháp đặc thù, dù là độ kiếp kỳ lão quái cũng không thể che dấu được lão phu. Tiểu tử nọ đúng là Động huyền không giả, hẳn là hắn có bảo vật ngịch thiên nào đó tạm thời nâng cao thần thức, sẽ không thể duy trì lâu"
"Chẳng phải đạo hữu từng đáp ứng, nếu Lâm tiểu tử là động huyền tiểu bối sẽ trực tiếp diệt sát sao?" Yên Sơn thật không ngờ một tiểu bối động huyền kỳ lại giám dỡn mặt mình nghiến răng ken két, đột nhiên hỏi lại một câu
"Bởi vì ta nghĩ kỹ thì cảm thấy không ổn, giết chết Lâm tiểu tử ở tại Phó gia, trong khi hắn mới mua được tam đại linh phù của chúng ta, đối với Phó gia cực kỳ bất lợi"
Yên Sơn lão tổ ý nghĩ xoay chuyển, hắn nhất định không thể bỏ qua cho Lâm Hiên, nhưng lúc này trong tay Lâm Hiên có tam đại linh phù, đả thương thì còn miễn cưỡng làm được, nhưng giệt sát thì chỉ là nằm mơ nói mộng. Nghĩ tới đây, hắn bỗng nhiên ngước mặt hỏi :
"Tam đại linh phù đều xuất ra từ Phó gia, hẳn các ngươi có động tay động chân trên đó chứ ?"
"Điều này...." Phó Diêu Chu nhướng mày do dự không nói
"Lâm tiểu tử đã đi rồi, ngươi không cần phải ẩn thân nữa"
Lời vừa dứt, linh quang một góc thạch thất lóe lên, một bóng người từ mờ ảo dần dần rõ ràng, đầu trâu mặt ngựa xấu đến cực điểm, đúng là Yên Sơn lão tổ :
"Thực hư của Lâm tiểu tử ngươi có thể nhìn ra chứ ?"
"Hắn là một tu tiên giả Động Huyền kỳ !"
"Cái gì ?" Yên Sơn lão tổ giật mình hỏi lại :"Ngươi khẳng định chứ ? Thế còn thần thức và luyện thi thì giải thích như thế nào ?"
"2 điểm này ta cũng khó mà nói chắc chắn" Phó lão tổ lắc đầu :"Nhưng ngươi cũng biết ta tu luyện công pháp đặc thù, dù là độ kiếp kỳ lão quái cũng không thể che dấu được lão phu. Tiểu tử nọ đúng là Động huyền không giả, hẳn là hắn có bảo vật ngịch thiên nào đó tạm thời nâng cao thần thức, sẽ không thể duy trì lâu"
"Chẳng phải đạo hữu từng đáp ứng, nếu Lâm tiểu tử là động huyền tiểu bối sẽ trực tiếp diệt sát sao?" Yên Sơn thật không ngờ một tiểu bối động huyền kỳ lại giám dỡn mặt mình nghiến răng ken két, đột nhiên hỏi lại một câu
"Bởi vì ta nghĩ kỹ thì cảm thấy không ổn, giết chết Lâm tiểu tử ở tại Phó gia, trong khi hắn mới mua được tam đại linh phù của chúng ta, đối với Phó gia cực kỳ bất lợi"
Yên Sơn lão tổ ý nghĩ xoay chuyển, hắn nhất định không thể bỏ qua cho Lâm Hiên, nhưng lúc này trong tay Lâm Hiên có tam đại linh phù, đả thương thì còn miễn cưỡng làm được, nhưng giệt sát thì chỉ là nằm mơ nói mộng. Nghĩ tới đây, hắn bỗng nhiên ngước mặt hỏi :
"Tam đại linh phù đều xuất ra từ Phó gia, hẳn các ngươi có động tay động chân trên đó chứ ?"
"Điều này...." Phó Diêu Chu nhướng mày do dự không nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.