Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh

Chương 22:

Cửu Trọng Tuyết

16/10/2022

Úc Hàn Chi nhìn ảnh đại diện của Minh Yên trên WeChat, trầm giọng nói: "Trước tiên thu thập chứng cứ phạm tội của Minh Hòa Bình, bàn giao cho các bộ phận liên quan, việc tiếp tục thu mua tạm thời hoãn lại.”

Lâm Bình hơi giật mình, vụ thu mua tạm hoãn? Để Minh gia ăn bám, bọn họ đã đầu tư hàng trăm triệu tiền vào, giờ phút này nếu không rút vốn không chừng Minh thị sẽ được lợi rất nhiều, muốn cho Minh thị phá sản sẽ mất đi cơ hội.

"Ý của anh đó là, tiếp tục đầu tư vốn sao?” Lâm Bình cân nhắc hỏi.

"Đầu tư.” Úc Hàn Chi trầm giọng nói.

"Cô đang nói chuyện với ai đó?”

*

Minh Yên vui vẻ cất điện thoại di động, quay đầu lại đã thấy Hoa Tư đứng ở phía sau cô, mặt không chút thay đổi ôm một ngọc phật phỉ thúy cao bằng nửa người.

"Cô đi không có âm thanh, làm tôi sợ chết.” Minh Yên ôm chặt lấy ba món đồ cổ mình chọn, cẩn thận đến mức tim đập thình thịch, nếu bị ngã hỏng, cô làm sao đi gặp Úc Hàn Chi, những thứ này đều là Úc Hàn Chi lựa chọn.

Hoa Tư nhìn thấy chữ "Úc", sắc mặt trắng bệch, là Úc Hàn Chi, Minh Yên không có bản lĩnh đối phó với đàn ông, người có thể quyến rũ tất cả mọi người, cũng có thể quay mặt đi một cách tàn nhẫn.

Không biết bữa tiệc từ thiện của Minh thị, con nuôi nhà Úc gia có đi hay không, cô ta phải tìm cách để Úc Hàn Chi thấy rõ bộ mặt thật của Minh Yên.

"Là cô cùng người khác nói chuyện quá nhập tâm.” Hoa Tư nhìn cô chọn ra ba món đồ cổ, hỏi: "Cô đem đấu giá ba món đồ này, chú Minh sẽ rất đau lòng đi.”

"Một cái này của cô bằng ba cái của tôi, rất có ánh mắt mà.” Minh Yên cười khẽ một tiếng, liền ôm đi, rồi ném chìa khóa cho cô ta: " Đi ra khóa cửa lại.”

Hoa Tư siết chặt chìa khóa giá trị trong lòng bàn tay, nhìn bóng lưng Minh Yên tùy ý vui vẻ, suýt nữa cắn rách môi, cô ta ghét nhất chính là sự tùy ý và khí chất của Minh Yên.

Theo đuổi đàn ông rất thoải mái, coi tiền vàng như cỏ rác, không biết cuộc sống khó khăn bên ngoài, chìa khóa trong phòng sưu tập cũng tiện tay ném cho cô ta, còn tùy ý tiêu sài tất cả mọi thứ mà trước kia cô ta từng mơ ước.

Cho dù hiện tại cô ta làm tiểu thư Minh gia, cũng rất cẩn thận, luôn phải nhìn sắc mặt của người khác, suy đoán lòng người, cũng không thể tự do phách lối như Minh Yên.



Cô ta và Minh Yên nhất định không thể làm chị em tốt.

Bữa tối ngày hôm sau, do Lam gia chủ trì.

Minh Hòa Bình một lòng để tiền vào trong mắt, sợ phụ nữ bên ngoài đều để ý đến gia sản của ông ta, tình nguyện ở bên ngoài nuôi tình nhân, cũng không muốn tái hôn một cách nghiêm túc. Tự nhiên cũng không có người giúp ông ta đi lại trong giới, rất nhiều thứ về trẻ em, càng đừng nói đến việc tổ chức tiệc tối.

Vì thế bữa tiệc quan trọng hàng năm của Nam thành, cơ bản đều là do mấy nhà khác thay phiên nhau làm chủ, mọi người tự động không nhắc đến Minh gia, sau lưng thậm chí còn cười nhạo một phen.

Hoàn cảnh gia đình bất ổn cũng dẫn đến hình thành nên tính cách kiêu ngạo của Minh Yên, trong nhà cơ bản đều là Minh Yên có tiếng nói. Thanh danh trong giới của Minh Yên cũng cực kém một nửa là vì nguyên nhân gia đình.

"Cô chủ, cô thực sự muốn dẫn tôi đi loại tiệc này sao?” Thải Nguyệt vội vội vàng vàng chạy đến Minh gia, nghĩ Minh Yên tìm cô ấy có chuyện gì gấp, kết quả phát hiện là muốn mang theo cô ấy tham gia bữa tiệc từ thiện buổi tối, cô ấy liên tục xua tay, có chút tự ti nói: "Tôi không được, tôi chưa từng tham gia kiểu tiệc như vậy, cũng không phải tham gia cuộc họp thường niên của công ty.”

Dạ tiệc từ thiện tụ tập tất cả người nổi tiếng ở Nam thành, bình thường người không có tiền đều không đi được, bữa tiệc này là muốn quyên tiền.

"Đi tiếp thu kiến thức một chút, chị giúp tôi cầm túi xách.” Minh Yên thấy cô ấy sợ đến sắc mặt đều thay đổi, cong mắt cười nói.

"Có thể cầm túi.” Thải Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, thấy Minh Yên ở trong tủ quần áo chọn quần áo, nói: "Vừa rồi tôi đi lên lầu, nhìn thấy Hoa Tư đang chọn lễ phục, chọn lễ phục nhỏ màu trắng, còn rất đẹp mắt, cô chủ, sao cô không xuống lầu chọn lễ phục?”

Trước đây tham gia bữa tiệc tối, Minh Yên đều tìm những thương hiệu quen thuộc đến nhà chọn trang phục, không bao giờ mặc váy lung tung.

Sau khi ba cô nhận nuôi Hoa Tư, cô cố ý muốn trả lại tất cả mọi thứ của Minh gia cho Hoa Tư, liền đem tài xế, stylist, thương hiệu vân vân tất cả quan hệ đều giao cho Hoa Tư, mua căn hộ nhỏ cũng là bán túi xách và trang sức để đổi lấy tiền, không giống như trước đây tiêu tiền phung phí.

"Để cho cô ta chọn đi, chị giúp tôi đem chuỗi vòng cổ tinh nguyệt toản thạch này cho cô ta, miễn cho người khác coi thường Minh gia tôi.” Minh Yên lấy sợi dây chuyền đá kim cương trong hộp trang sức ra đưa cho Thải Nguyệt.

"Cô chủ, trang sức của cô chỉ còn lại hai ba cái, sợi dây chuyền đá kim cương này là đẹp nhất.”

"Đi đi, nhanh lên, chúng ta lại chần chừ sẽ đến trễ.” Minh Yên cười nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook