Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh

Chương 28:

Cửu Trọng Tuyết

16/10/2022

Úc Hàn Chi ngồi xuống, Úc Vân Đình đi theo không khỏi tức giận, mẹ kiếp, không có chỗ cho anh ta, Minh Yên thật sự là có thể chiêu ong dẫn bướm, trước kia tất cả mọi người bởi vì biết scandal của cô và Lam Hi, nên không dám quá mức làm càn, hiện giờ Minh Yên tuyên bố ở cùng một chỗ với Úc Hàn Chi, những đám ăn chơi trác táng này tự nhiên đều chạy tới vội vàng lấy lòng, ai cũng không để một đứa con nuôi vào mắt.

Úc Hàn Chi vừa ngồi xuống, Lam thiếu cũng đi tới, phú nhị đại ngồi bên cạnh Hoa Tư vội vàng đứng dậy, Úc Vân Đình cũng nhân cơ hội da mặt dày chen chúc vào, vì thế năm người hình thành một vòng vây kỳ quái, Minh Yên cùng Hoa Tư ngồi ở giữa, Lam Hi cùng anh em Úc gia ngồi hai bên.

Năm người đều mang tâm tư, mà những lời đàm tiếu của toàn khán phòng thỉnh thoảng lại lướt tới.

"Ngồi xuống, thẳng thắt lưng." Giọng nói người đàn ông từ tính dễ nghe, mang theo một tia mệnh lệnh.

Minh Yên: "???”

Tuy rằng cô học chả hay, nhưng Nam thành là nói chú ý đến phong độ lễ nghi nhất, cô biết làm thế nào để cho mình ngồi xinh đẹp động lòng người, lại tao nhã khéo léo, làm sao có thể bị ghét bỏ?

Đôi môi anh đào màu hồng nhạt của Minh Yên không vui vẻ bật lên, cô chớp chớp đôi mắt to như nho đen nhìn anh, kề sát vào anh: "Anh cảm thấy tôi ngồi không đủ đẹp sao?”

Thân thể mềm mại thơm ngát của thiếu nữ tới gần, Úc Hàn Chi híp mắt, đưa tay vuốt ve làn váy của cô lại, vừa lúc che đi một đôi chân dài trắng như ngọc.

Minh Yên kinh ngạc một chút, thấy bộ dáng anh nhìn không chớp mắt, đột nhiên cảm thấy anh đẹp trai hẳn lên, tầm mắt từ cổ áo cẩn thận tỉ mỉ của anh hướng lên trên, không cẩn thận nuốt nước miếng, mẹ kiếp, cô chỉ lộ ra một đôi chân đẹp, hơn nữa chỉ lộ đến đầu gối mà thôi!

Chẳng lẽ khi ở trên giường anh cũng là cái dạng kiềm chế như vậy sao? Theo khuôn phép cũ?

Minh Yên suy nghĩ lung tung, cảm thấy mình thật là tà ác, nghĩ đến hình ảnh không thể miêu tả, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng phấn, không tự chủ cách xa anh một chút.

Trên sân khấu đã bắt đầu đấu giá, ngay từ đầu xuất hiện đều là đồ vật gì đó, không quá quý trọng và không có giá trị sưu tầm, Minh Yên cũng không có giơ bài.



Minh Yên không giơ bài, Hoa Tư tất nhiên cũng sẽ không giơ bài.

Phía trước bảy tám món đồ vật không được ưa chuộng lắm, rất nhanh đã bán đấu giá đi ra ngoài, giá trị đều ở bảy tám mươi vạn.

Món đồ thứ chín chính là ba bộ đồ Minh Yên mang đến, bình hoa màu hồng thời nhà Thanh, cánh tay hoa mai điêu khắc ngọc thời nhà Minh và ống đựng bút chạm ngọc hoa mai. Ba món đồ này vừa xuất hiện, toàn trường hít sâu một hơi, nghị luận sôi nổi, Minh gia xảy ra chuyện gì? Tính cách vô cùng keo kiệt của Minh Hòa Bình mà nỡ lòng lấy ra bộ sưu tập như vậy? Nhưng khi vừa nghe giới thiệu là Minh Yên quyên góp, trong nháy mắt mọi người lại hiểu rõ.

Minh Yên nổi danh trong giới là chuyên gia rải tiền, bản lĩnh rải tiền kia cũng nhanh như bản lĩnh kiếm tiền của ba cô, mấu chốt nhất là Minh Hòa Bình cam lòng bỏ tiền cho con gái, đây cũng là nguyên nhân thứ hai mà trong những năm gần đây ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp, cô còn khiến cho người ta vừa hận vừa ghen.

"Bình hoa màu hồng thời nhà Thanh, cánh tay hoa mai điêu khắc ngọc thời nhà Minh và ống đựng bút có giá từ 300 vạn trở lên.”

300 vạn? Người biết hàng đều động chút tâm tư nhỏ, ba kiện vật 300 vạn, đây quả thực chính là giá nhảy lầu, có điều tất cả mọi người đều có kinh nghiệm, dù có gấp gáp đến đâu, thì cái giá này cũng sẽ tăng lên từng chút một, và khống chế mức trần giao dịch.

"310 vạn.”

"320 vạn. ”

......

Mọi người dồn dập kêu giá, có người thật lòng muốn đấu giá, có người cố ý góp vui để làm quen ở trước mặt Minh Yên, trong khoảng thời gian ngắn giá nhiệt tình tăng vọt, so với lúc trước trái ngược hoàn toàn.

Giá cả giống như bà lão leo cầu thang rốt cuộc leo lên tới 450 vạn, thấp hơn một chút so với mức trần giao dịch trước đây là 500 vạn.



"1000 vạn.” Người đàn ông thấy Minh Yên chờ đến muốn ngủ thiếp đi, mở to đôi mắt vô tội, giọng nói trầm thấp dễ nghe ra giá.

Cả phòng ồ lên, mọi người hít một hơi khí lạnh, nhìn về phía vị trí lên tiếng, trong lúc nhất thời lại không biết nên có phản ứng gì.

Con sâu ngủ của Minh Yên đã bị đánh bay trong nháy mắt, cô đột nhiên mở to hai mắt, nhìn về phía Úc Hàn Chi, giống như nhìn một kẻ ngốc.

"1500 vạn." Lam thiếu cũng ra giá, một lần tăng thêm 500 vạn.

Minh Yên quay đầu, nhìn về phía Lam Hi ra giá, thấy vẻ mặt Hoa Tư kỳ quái, gương mặt tuấn tú của Lam Hi căng thẳng, đầu đầy mờ mịt.

"2000 vạn.” Úc Hàn Chi lạnh nhạt nói.

"2500 vạn.” Lam Hi nhíu mày càng sâu, 3000 vạn là cực hạn của anh ta, ba món này là bộ sưu tập thời Minh Thanh, vốn có giá trị không tầm thường, hơn nữa anh ta cũng cố ý thăm dò đáy của Úc Hàn Chi, nếu tranh không lại sẽ nâng cao giá thêm một chút, anh ta ngược lại muốn nhìn xem, Úc Hàn Chi là thật có tiền hay là phùng má giả làm người mập.

"4000 vạn." Người đàn ông hời hợt tăng thêm 1500 vạn, anh cũng chú ý tới bộ dáng đáng yêu của Minh Yên nhỏ giọng hít vào, khóe môi khẽ nhếch lên.

Hiện trường bữa tiệc từ thiện hoàn toàn yên tĩnh, mọi người chết lặng nhìn hai người ra giá, à, hiện tại biến thành một người, 4000 vạn? Đây là lần đầu tiên kể từ khi bữa tiệc từ thiện mùa xuân và mùa hè được tổ chức, có một kẻ ngốc vung tiền như rác, quyên góp 4000 vạn.

Con nuôi Úc gia rốt cuộc có lai lịch gì? Nhà anh có mỏ vàng à?

Lam Hi nghe được giá 4000 vạn, sắc mặt hơi khó coi, có theo hay không?

Thấy bộ dáng thành thạo của đối phương, đồng tử Lam Hi khẽ co lại, được lắm Úc Hàn Chi, đây là định giẫm lên tên gọi đệ nhất phú nhị đại Nam thành của anh ta, đập tiền lên ngôi mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook