Bạch Phú Mỹ Đi Xem Mắt, Gặp Phải Phú Nhị Đại Dính Người
Chương 21: Dạ Hội Đêm Giáng Sinh
Nương Nương Tuý Tửu
20/10/2022
Chẳng mấy chốc đã đến Giáng Sinh.
Lễ Giáng Sinh thành phố Bắc Thần năm nào cũng có tuyết rơi, tuy nhiệt độ xuống còn khoảng âm 2 độ nhưng vì không có mưa nên thời tiết cũng không đến nỗi quá mức buốt giá. Không khí Giáng Sinh nhộn nhịp ngập tràn khắp các con phố nhỏ cho đến mặt đường lớn, từ trung tâm thương mại đến nhà thờ với những cây thông Noel gắn đầy vật trang trí lộng lẫy, những bức tượng tuần lộc phát sáng lấp lánh, những dây đèn LED nhấp nha nhấp nháy.
Đến cả các quán ăn, quán cafe và siêu thị cũng được trang trí theo phong cách Giáng Sinh, đâu đâu cũng thấy hai màu xanh đỏ vô cùng bắt mắt. Thậm chí đi đổ rác cũng nghe thấy văng vẳng vọng lại mấy bài hát bất hủ “Jingle Bells”, “Last Christmas”, “All I Want For Christmas Is You”,…
Hán gia tuy là dòng họ người Trung Quốc nhưng đã mấy đời theo đạo Công giáo nên rất coi trọng ngày lễ Giáng Sinh. Theo thông lệ hàng năm, tập đoàn Aurora tổ chức dạ hội Giáng Sinh vào đêm 24/12. Bách Lý Giai Ninh từ ngày đi làm đến giờ chưa từng năm nào tham gia, cô vốn là người không quá thích các đám đông và tiệc tùng xã giao. Nhưng năm nay lại khác, công ty đã dán thông báo quy định 100% nhân viên đều phải có mặt, Bách Lý Giai Ninh đành miễn cưỡng chuẩn bị lễ phục dạ hội để tham dự.
Các thương hiệu xa xỉ trên thế giới trước đó đã gửi đến cho cô rất nhiều váy vóc dạ hội và giày cao gót được thiết kế riêng theo số đo của cô, bên nào cũng mong cô mặc lên người trang phục của họ. Những phúc lợi tuyệt vời này cô phải cảm ơn mẹ mình, dòng họ bên nội của bà là Spencer đứng đầu vương quốc trong mơ Crystal. Dòng họ quý tộc này có liên quan mật thiết đến Hoàng gia Anh quốc, mà bản thân mẹ cô lại chính là công chúa của Crystal.
Dòng họ Spencer đã bí mật tồn tại hàng trăm năm trên một hòn đảo không có tên trong bản đồ thế giới. Điều quan trọng nhất là bọn họ nắm giữ trong tay rất nhiều dầu mỏ và vàng, không những thế còn nắm giữ 2/3 mạch máu kinh tế thế giới. Người của bọn họ được cài cắm trong bộ máy chính trị cao cấp của rất nhiều quốc gia lớn, có thể nói là quyền lực vô biên.
Dòng họ này có một lời thề thiêng liêng từ lúc lập quốc, đó là bảo vệ dòng máu của mình đến lúc thế giới diệt vong, tức là con cháu của họ ra ngoài thế giới cho dù có kết hôn sinh con với ai đi chăng nữa, những đứa trẻ sinh ra cũng sẽ được bảo hộ đến cuối đời. Không những thế, đời con đời cháu của những đứa trẻ đó vẫn sẽ được nằm dưới sự bảo hộ của vương quốc Crystal, chỉ cần trong người có một giọt máu thuộc dòng họ Spencer. Bọn họ có cách xét nghiệm ADN vô cùng bí ẩn, có thể kiểm tra ra một người có phải hậu duệ của họ hay không.
Đó là bên nội, còn dòng họ Bách Lý bên ngoại của bà lại là dòng dõi hoàng gia Trung Quốc.
Có thể nói, thân phận của bà cực kì hiển hách.
Bố của cô cũng không hề kém cạnh, ông là con trai trưởng của Tống gia, đứng đầu tứ đại thế gia của Trung Quốc là Tống – Phương – Hướng – Lam. Bốn gia tộc này có liên quan mật thiết với nhau, lớp tiền bối lại có giao tình rất sâu sắc, hai chị em Bách Lý Giai Ninh nghiễm nhiên được tứ đại thế gia bảo hộ vô cùng cẩn thận.
…
Ban đầu cô dự định chỉ có mặt cho đủ đội hình rồi sẽ rời đi trong chốc lát, bởi vì cô rất sợ sẽ đụng mặt Hán Đông Khuê ở đây. Nhưng rồi cô lại nghe được thông tin từ tổ bát quái của phòng Quảng cáo là hai anh em Tổng giám đốc sẽ không tham dự buổi dạ hội ngày hôm đó. Lúc này cô mới có thể thả lỏng tinh thần đang căng như dây đàn, tạm thời không cần phải lo lắng về nó nữa.
…
Dạ hội Giáng Sinh của tập đoàn Aurora được tổ chức ở khách sạn 5 sao InterContinental. Đại sảnh nơi diễn ra dạ tiệc được trang hoàng vô cùng lộng lẫy và xa hoa.
Chính giữa hội trường là một sân khấu hình tròn dành cho MC và các vị lãnh đạo lên phát biểu, bên cạnh là cây thông Noel cao tầm 6 mét treo đầy vật trang trí lấp lánh, phía dưới gốc cây đặt những hộp quà gói giấy bóng kính xanh đỏ tím vàng cực kì bắt mắt.
Sân khấu phía sau dành cho các cặp đôi muốn khiêu vũ, trên trần gắn một ngọn đèn chùm pha lê rất lớn theo phong cách châu Âu cổ điển. Hai bên sàn khiêu vũ là các dãy bàn phủ khăn trắng muốt bày đồ ăn và tháp rượu vang, xa xa còn có hàng sofa để mọi người ngồi nghỉ.
Mặc dù chưa đến giờ tổ chức, phần lớn mọi người đều đã có mặt ở khách sạn. Nhân viên phục vụ quần đen áo trắng đẩy xe rượu qua lại tấp nập không ngừng. Người tham dự hôm nay rất đông, đàn ông mặc vest đi giày tây, phụ nữ lại xúng xính trong váy áo dạ hội và giày cao gót. Người thì bưng đĩa thức ăn, người thì cầm ly rượu, cười nói vui vẻ rộn ràng. Tiệc buffet hôm nay khá lớn, đủ loại món ăn từ Á sang Âu, làm cho thực khách cảm thấy rất thoải mái với việc chọn lựa.
Những cô gái xinh đẹp tụ tập lại một chỗ ăn uống tám chuyện, vừa nhận xét về đồ ăn vừa âm thầm đánh giá váy vóc trang sức của nhau. Có nhiều nữ nhân viên chưa kết hôn trang điểm ăn vận rất cầu kì tỉ mỉ, thỉnh thoảng lại liếc mắt đưa tình với nam đồng nghiệp hoặc một vị lãnh đạo nào đó đi ngang qua hòng gây sự chú ý.
Bọn họ đều có chung một ý nghĩ, tại buổi tối hôm nay ngộ nhỡ có thể ngẫu nhiên lọt được vào mắt xanh của một vị lãnh đạo nào đó chưa có gia đình, là có thể một bước đổi đời bay lên cây làm phượng hoàng.
Phía cửa ra vào của hội trường buổi dạ hội chợt truyền đến một trận xôn xao. Mọi người đều tò mò hướng ánh mắt về cùng một phía, chẳng lẽ hai anh em Tổng giám đốc bất ngờ xuất hiện sao?
Đến khi nhìn thấy người vừa mới bước vào, tất cả như bị rút mất không khí, ngẩn ngơ đứng nhìn theo từng bước chân uyển chuyển của người đó.
Aurora từ bao giờ lại có một cô gái xinh đẹp kinh diễm đến nhường này? Từ cái nhíu mày đến động tác vén tóc đều tràn ngập phong thái quý tộc, vô cùng đài các cao sang.
Mắt nâu hổ phách đánh lớp nhũ mỏng màu bạc lấp lánh, môi trái tim đỏ mọng phảng phất ý cười, mái tóc đen búi lỏng đằng sau, vài sợi tóc buông xuống hững hờ làm nổi bật làn da trắng mịn như búp bê sứ.
Dưới chân cô là đôi giày cao gót Jimmy Choo bằng pha lê thuộc bộ sưu tập Cinderella nổi tiếng, với 7000 viên pha lê Swarovski của Áo và 46 viên pha lê lớn ở gót. Một tay nâng nhẹ tà váy đuôi cá hở lưng trắng muốt gắn 20000 viên pha lê Swarovski lấp lánh và 6 viên kim cương trước ngực, một tay cầm chiếc ví nhỏ được trang trí bằng kim cương 18 Carat, Bách Lý Giai Ninh nhẹ nhàng bước từng bước vào hội trường.
Cảm giác được mình đang trở thành trung tâm chú ý của mọi người, Bách Lý Giai Ninh chỉ khẽ động khoé môi. Cô không thích tiệc tùng xã giao không có nghĩa là cô chưa từng tham gia bao giờ. Vì vậy dù cho có bị hàng trăm cặp mắt theo dõi nhất cử nhất động, cô vẫn giữ được thần thái tự tin đẳng cấp.
Buổi dạ hội hôm nay nhiều nhân viên như vậy, cô chỉ có thể nhận ra những người ở phòng Quảng cáo. Mắt thấy vài người quen đang tụ tập phía không xa, cô nhanh chóng cầm theo ly rượu vang, chậm rãi đi về hướng đó chủ động chào hỏi.
“A a a… Chị Ninh!” Trợ lí Tô Tuyết mặc một bộ váy công chúa màu đỏ, tay trái cầm đĩa bánh ngọt, tay phải vẫy vẫy cuống quýt gọi tên cô, bộ dạng như một đứa trẻ con vui vẻ. “Ôi trời ơi, ngày thường ai cũng biết chị là một đại mỹ nữ rồi, tối nay chị không phải là mỹ nữ mà chính là nữ thần.”
“Cái con bé này, mồm mép dẻo như kẹo.” Bách Lý Giai Ninh cười cười xoa đầu cô trợ lí nhỏ mới đến phòng Quảng cáo làm việc được nửa năm. “Bạn trai Trần Hiểu Minh của em đâu rồi?”
“Chị Ninh! Em đã nói với chị bao nhiêu lần rồi, anh ấy không phải bạn trai của em.” Tô Tuyết quẫn bách nói.
“Chị xin lỗi, chị nói sai rồi, phải nói là bạn trai tin đồn mới đúng.” Bách Lý Giai Ninh cố tình chọc ghẹo cô trợ lí.
“Chị Ninh, chị thật là đáng ghét. Em không thèm nói chuyện với chị nữa.” Tô Tuyết hờn dỗi quệt môi một cái, tay cầm đĩa thức ăn đi tìm đồng nghiệp khác tám chuyện.
“Trưởng phòng Bách Lý, Giáng Sinh an lành.” Giám đốc Điền bước đến, mỉm cười cụng ly với cô.
“Giám đốc Điền, Giáng Sinh an lành.” Bách Lý Giai Ninh gật đầu đáp lễ.
Giám đốc Điền năm nay đã gần 50 tuổi, ông chính là giám đốc phòng Quảng cáo, cấp trên của Bách Lý Giai Ninh. Ông là người nghiêm khắc và cầu toàn, hàng ngày luôn có yêu cầu rất cao đối với công việc.
Các nhân viên trong phòng Quảng cáo đều rất sợ giám đốc Điền, tránh ông như tránh tà. Chỉ có Bách Lý Giai Ninh là ngược lại, cô thấy chăm chỉ đi theo ông học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm. Vì thế chất lượng và hiệu suất công việc của cô luôn đứng đầu, sau gần 3 năm đã lên được chức Trưởng phòng Quảng cáo.
“Hôm nay cô đẹp lắm, quả không hổ danh hoa khôi phòng Quảng cáo của chúng ta, ha ha ha.” Đêm nay ai cũng vui vẻ thoải mái, kể cả giám đốc Điền cũng vậy. Ông cởi bỏ vẻ khó tính uy nghiêm hàng ngày, đặc biệt khoác lên mình khuôn mặt thân thiện gần gũi như một ông bác hàng xóm.
“Giám đốc Điền quá khen rồi.” Bách Lý Giai Ninh mỉm cười khách sáo đáp lời.
“Tôi thấy Giám đốc Điền nói rất đúng, hôm nay cô thật là kinh diễm mê người, Trưởng phòng Bách Lý.”
Nụ cười trên khuôn mặt Bách Lý Giai Ninh đột ngột tắt ngúm, bởi vì cô ngay lập tức nhận ra giọng nói vừa vang lên sau lưng mình.
Chính là Hán Đông Khuê!
Tại sao anh lại tới đây? Chẳng phải tổ bát quái đã khẳng định chắc nịch là anh không tham gia sao?
“Hán tổng…” Bách Lý Giai Ninh quay lại đối mặt với Hán Đông Khuê, ấp úng mãi mới nói được hai chữ rồi im bặt.
“Tôi thấy Trưởng phòng Bách Lý khá quen mắt, chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi thì phải?” Hán Đông Khuê một tay đút túi quần, một tay cầm ly rượu vang, thản nhiên cười hỏi.
“Tôi chưa gặp anh bao giờ, Hán tổng có thể đã nhầm tôi với ai đó rồi.” Mắt thấy đám đông xung quanh đang nhìn chằm chằm vào hai người, Bách Lý Giai Ninh nhanh chóng lên tiếng phủi sạch mối quan hệ giữa bọn họ.
Hán Đông Khuê đã đoán trước cô sẽ trả lời như vậy, anh cười cười liếc nhìn Bách Lý Giai Ninh, buổi tối hôm nay cô thực sự rất xinh đẹp.
Hán Đông Khuê lúc đầu vốn không định tham dự dạ hội Giáng Sinh, cuối cùng vẫn phải nghe lời ông nội và mẹ nên mới có mặt ở đây.
Anh vào hội trường bằng lối đi riêng, sau đó ngồi khu vực VIP để tránh đánh động đám đông xung quanh. Hán Đông Khuê trăm vạn lần không nghĩ đến việc lại được gặp Bách Lý Giai Ninh ở đây, không những thế cô lại còn là nhân viên của Aurora, đồng nghĩa với việc cô chính là cấp dưới của anh.
Giây phút Hán Đông Khuê thấy Bách Lý Giai Ninh nâng tà váy lấp lánh bước qua cửa hội trường khách sạn, anh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, máu trong người như đông lại.
Anh lập tức đứng lên đi về phía cô, trên đường đi còn nghe được đám nhân viên đang bàn tán sôi nổi về cô. Anh không tài nào hiểu được lí do tại sao cô làm ở ngay dưới tầm mắt anh bao lâu nay mà một chút thông tin về cô cũng không có. Đằng sau cô phải tồn tại thế lực khổng lồ đến nhường nào mới có thể xoá sạch dấu vết về cô như thế?
Nếu như Hán Đông Khuê biết xuất thân của cô, chắc chắn anh sẽ vô cùng shock.
Giám đốc Điền đã sống hơn nửa đời người, cộng với công việc yêu cầu tư duy quan sát tỉ mỉ, liếc mắt một cái đã thấy giữa hai người này nồng nặc mùi vị gian tình.
Ông vuốt cằm nghĩ ngợi vấn đề thiệt hơn đối với bộ phận Quảng cáo, cuối cùng vẫn nhìn ra lợi ích nhiều hơn, bèn cầm ly rượu tiến đến phát biểu nửa đùa nửa thật, đồng thời cũng là thuận nước đẩy thuyền: “Hán tổng, bộ lễ phục của anh và Trưởng phòng Bách Lý hôm nay trông rất xứng đôi, cứ như là đồ đôi vậy.”
Giám đốc Điền nói rất chính xác, không biết vô tình hay là cố ý, Hán Đông Khuê cũng mặc lễ phục màu trắng. Trang phục của hai người, từ màu sắc, chất liệu đến những đường cắt may, đúng là một sự kết hợp tuyệt vời.
Váy dạ hội của Bách Lý Giai Ninh là lễ phục đến từ nhà mode nổi tiếng Oscar de la Renta, được giới thời trang đồn đoán là thiết kế riêng cho một nhân vật đặc biệt giấu tên. Chiếc váy này đã làm tốn không biết bao nhiêu giấy mực của các tạp chí thời trang nổi tiếng, là ao ước của hàng trăm triệu cô gái khắp thế giới.
Hôm nay tận mắt thấy Hán tổng và Bách Lý Giai Ninh đứng cạnh nhau trông thật đẹp đôi, trái tim mong manh của các cô gái lại càng thi nhau tan vỡ.
Bởi vì Giám đốc Điền nói một câu rất đúng ý Hán Đông Khuê nên tâm trạng anh đặc biệt tốt, khuôn mặt sáng ngời vui vẻ cười nói: “Giám đốc Điền, thời gian tới xin phép làm phiền phòng Quảng cáo nhiều hơn.”
Hán Đông Khuê vừa nói ra lời này, ngoại trừ hai nhân vật chính và Giám đốc Điền đang cười đầy ý vị thâm trường, những người còn lại đều như đi lạc trong sương mù. Có phải Hán tổng mới nhìn đã thích Trưởng phòng Bách Lý rồi đúng không?
Bách Lý Giai Ninh thầm than trong lòng, kì này cô sắp chết chắc rồi!
Mọi người bên này còn chưa buông xuống hoài nghi, phía bên kia hội trường, MC dạ hội đã lên sân khấu nói vào micro: “Các vị đồng nghiệp thân mến, tiếp theo là phần khiêu vũ mà quý vị đang mong chờ. Thật vô cùng vinh hạnh vì Hán tổng của chúng ta cũng có mặt tại buổi dạ hội ngày hôm nay. Vậy thì mở màn phần khiêu vũ, mọi người hãy cùng hoan nghênh anh ấy lên sân khấu. Xin mời Hán tổng.” Anh chàng MC vừa dứt lời, mọi người trong hội trường lập tức vỗ tay nhiệt liệt.
Hán Đông Khuê đã đến đây rồi thì cũng không tiện khước từ, thần thái tự tin cao ngạo gật đầu, đôi môi nở một nụ cười bí ẩn.
Một bàn tay to lớn với các ngón tay thon dài chìa ra trước mặt Bách Lý Giai Ninh: “Bách Lý tiểu thư, tôi có thể mời cô một điệu nhảy được không?” Lúc này Hán Đông Khuê không hề giấu giếm, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn thẳng vào cô.
“Tôi có quyền từ chối đúng không?” Bách Lý Giai Ninh mấp máy môi, nói nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe thấy.
“Không được. Cô nên suy nghĩ cho Đồng Tĩnh Nghi và dự án ‘Pretty, Foxy, Naughty’ của cô ta, chúng tôi vẫn còn chưa đặt bút kí duyệt đâu.” Hán Đông Khuê vẫn kiên nhẫn chìa tay về phía cô.
Chết tiệt! Anh ta dám lấy Đồng Tĩnh Nghi ra để gây khó dễ cho cô. Vì tình bạn 10 năm, cô đành nhẫn nhịn lần này.
Bách Lý Giai Ninh ngẩng đầu nhìn vào mắt Hán Đông Khuê, chậm rãi đặt tay mình lên lòng bàn tay anh, nở một nụ cười ngọt ngào giả tạo. “Hán tổng, tôi rất vinh hạnh.”
Dù rất nhiều người ghen tị nhưng không thể không thừa nhận, hai người bọn họ thực sự quá đẹp đôi, dường như đôi tuấn nam mỹ nữ này sinh ra là để dành cho nhau.
Hán Đông Khuê hôn lên tay Bách Lý Giai Ninh, sau đó nhẹ nhàng dìu cô vào sàn nhảy, hai người nắm lấy tay phải của nhau đưa lên không trung, tay trái anh ôm ngang lưng cô, còn tay của cô đặt trên bả vai anh.
Chỉ là một điệu Waltz bình thường, dưới sự ăn ý của cả hai bỗng trở nên vô cùng quyến rũ và lãng mạn. Giữa sàn nhảy rộng lớn, hai người bọn họ lả lướt khiêu vũ, trên người cả hai toả ra ánh hào quang rực rỡ chói loá như những vì sao, thu hút sự chú ý của hàng trăm người, nghiễm nhiên trở thành tâm điểm của đám đông.
Mọi người xung quanh đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn theo, nhiều cặp nam nữ bắt đầu hào hứng bước vào sàn nhảy, nối tiếp điệu Waltz hoàn mỹ của Hán Đông Khuê và Bách Lý Giai Ninh.
Lễ Giáng Sinh thành phố Bắc Thần năm nào cũng có tuyết rơi, tuy nhiệt độ xuống còn khoảng âm 2 độ nhưng vì không có mưa nên thời tiết cũng không đến nỗi quá mức buốt giá. Không khí Giáng Sinh nhộn nhịp ngập tràn khắp các con phố nhỏ cho đến mặt đường lớn, từ trung tâm thương mại đến nhà thờ với những cây thông Noel gắn đầy vật trang trí lộng lẫy, những bức tượng tuần lộc phát sáng lấp lánh, những dây đèn LED nhấp nha nhấp nháy.
Đến cả các quán ăn, quán cafe và siêu thị cũng được trang trí theo phong cách Giáng Sinh, đâu đâu cũng thấy hai màu xanh đỏ vô cùng bắt mắt. Thậm chí đi đổ rác cũng nghe thấy văng vẳng vọng lại mấy bài hát bất hủ “Jingle Bells”, “Last Christmas”, “All I Want For Christmas Is You”,…
Hán gia tuy là dòng họ người Trung Quốc nhưng đã mấy đời theo đạo Công giáo nên rất coi trọng ngày lễ Giáng Sinh. Theo thông lệ hàng năm, tập đoàn Aurora tổ chức dạ hội Giáng Sinh vào đêm 24/12. Bách Lý Giai Ninh từ ngày đi làm đến giờ chưa từng năm nào tham gia, cô vốn là người không quá thích các đám đông và tiệc tùng xã giao. Nhưng năm nay lại khác, công ty đã dán thông báo quy định 100% nhân viên đều phải có mặt, Bách Lý Giai Ninh đành miễn cưỡng chuẩn bị lễ phục dạ hội để tham dự.
Các thương hiệu xa xỉ trên thế giới trước đó đã gửi đến cho cô rất nhiều váy vóc dạ hội và giày cao gót được thiết kế riêng theo số đo của cô, bên nào cũng mong cô mặc lên người trang phục của họ. Những phúc lợi tuyệt vời này cô phải cảm ơn mẹ mình, dòng họ bên nội của bà là Spencer đứng đầu vương quốc trong mơ Crystal. Dòng họ quý tộc này có liên quan mật thiết đến Hoàng gia Anh quốc, mà bản thân mẹ cô lại chính là công chúa của Crystal.
Dòng họ Spencer đã bí mật tồn tại hàng trăm năm trên một hòn đảo không có tên trong bản đồ thế giới. Điều quan trọng nhất là bọn họ nắm giữ trong tay rất nhiều dầu mỏ và vàng, không những thế còn nắm giữ 2/3 mạch máu kinh tế thế giới. Người của bọn họ được cài cắm trong bộ máy chính trị cao cấp của rất nhiều quốc gia lớn, có thể nói là quyền lực vô biên.
Dòng họ này có một lời thề thiêng liêng từ lúc lập quốc, đó là bảo vệ dòng máu của mình đến lúc thế giới diệt vong, tức là con cháu của họ ra ngoài thế giới cho dù có kết hôn sinh con với ai đi chăng nữa, những đứa trẻ sinh ra cũng sẽ được bảo hộ đến cuối đời. Không những thế, đời con đời cháu của những đứa trẻ đó vẫn sẽ được nằm dưới sự bảo hộ của vương quốc Crystal, chỉ cần trong người có một giọt máu thuộc dòng họ Spencer. Bọn họ có cách xét nghiệm ADN vô cùng bí ẩn, có thể kiểm tra ra một người có phải hậu duệ của họ hay không.
Đó là bên nội, còn dòng họ Bách Lý bên ngoại của bà lại là dòng dõi hoàng gia Trung Quốc.
Có thể nói, thân phận của bà cực kì hiển hách.
Bố của cô cũng không hề kém cạnh, ông là con trai trưởng của Tống gia, đứng đầu tứ đại thế gia của Trung Quốc là Tống – Phương – Hướng – Lam. Bốn gia tộc này có liên quan mật thiết với nhau, lớp tiền bối lại có giao tình rất sâu sắc, hai chị em Bách Lý Giai Ninh nghiễm nhiên được tứ đại thế gia bảo hộ vô cùng cẩn thận.
…
Ban đầu cô dự định chỉ có mặt cho đủ đội hình rồi sẽ rời đi trong chốc lát, bởi vì cô rất sợ sẽ đụng mặt Hán Đông Khuê ở đây. Nhưng rồi cô lại nghe được thông tin từ tổ bát quái của phòng Quảng cáo là hai anh em Tổng giám đốc sẽ không tham dự buổi dạ hội ngày hôm đó. Lúc này cô mới có thể thả lỏng tinh thần đang căng như dây đàn, tạm thời không cần phải lo lắng về nó nữa.
…
Dạ hội Giáng Sinh của tập đoàn Aurora được tổ chức ở khách sạn 5 sao InterContinental. Đại sảnh nơi diễn ra dạ tiệc được trang hoàng vô cùng lộng lẫy và xa hoa.
Chính giữa hội trường là một sân khấu hình tròn dành cho MC và các vị lãnh đạo lên phát biểu, bên cạnh là cây thông Noel cao tầm 6 mét treo đầy vật trang trí lấp lánh, phía dưới gốc cây đặt những hộp quà gói giấy bóng kính xanh đỏ tím vàng cực kì bắt mắt.
Sân khấu phía sau dành cho các cặp đôi muốn khiêu vũ, trên trần gắn một ngọn đèn chùm pha lê rất lớn theo phong cách châu Âu cổ điển. Hai bên sàn khiêu vũ là các dãy bàn phủ khăn trắng muốt bày đồ ăn và tháp rượu vang, xa xa còn có hàng sofa để mọi người ngồi nghỉ.
Mặc dù chưa đến giờ tổ chức, phần lớn mọi người đều đã có mặt ở khách sạn. Nhân viên phục vụ quần đen áo trắng đẩy xe rượu qua lại tấp nập không ngừng. Người tham dự hôm nay rất đông, đàn ông mặc vest đi giày tây, phụ nữ lại xúng xính trong váy áo dạ hội và giày cao gót. Người thì bưng đĩa thức ăn, người thì cầm ly rượu, cười nói vui vẻ rộn ràng. Tiệc buffet hôm nay khá lớn, đủ loại món ăn từ Á sang Âu, làm cho thực khách cảm thấy rất thoải mái với việc chọn lựa.
Những cô gái xinh đẹp tụ tập lại một chỗ ăn uống tám chuyện, vừa nhận xét về đồ ăn vừa âm thầm đánh giá váy vóc trang sức của nhau. Có nhiều nữ nhân viên chưa kết hôn trang điểm ăn vận rất cầu kì tỉ mỉ, thỉnh thoảng lại liếc mắt đưa tình với nam đồng nghiệp hoặc một vị lãnh đạo nào đó đi ngang qua hòng gây sự chú ý.
Bọn họ đều có chung một ý nghĩ, tại buổi tối hôm nay ngộ nhỡ có thể ngẫu nhiên lọt được vào mắt xanh của một vị lãnh đạo nào đó chưa có gia đình, là có thể một bước đổi đời bay lên cây làm phượng hoàng.
Phía cửa ra vào của hội trường buổi dạ hội chợt truyền đến một trận xôn xao. Mọi người đều tò mò hướng ánh mắt về cùng một phía, chẳng lẽ hai anh em Tổng giám đốc bất ngờ xuất hiện sao?
Đến khi nhìn thấy người vừa mới bước vào, tất cả như bị rút mất không khí, ngẩn ngơ đứng nhìn theo từng bước chân uyển chuyển của người đó.
Aurora từ bao giờ lại có một cô gái xinh đẹp kinh diễm đến nhường này? Từ cái nhíu mày đến động tác vén tóc đều tràn ngập phong thái quý tộc, vô cùng đài các cao sang.
Mắt nâu hổ phách đánh lớp nhũ mỏng màu bạc lấp lánh, môi trái tim đỏ mọng phảng phất ý cười, mái tóc đen búi lỏng đằng sau, vài sợi tóc buông xuống hững hờ làm nổi bật làn da trắng mịn như búp bê sứ.
Dưới chân cô là đôi giày cao gót Jimmy Choo bằng pha lê thuộc bộ sưu tập Cinderella nổi tiếng, với 7000 viên pha lê Swarovski của Áo và 46 viên pha lê lớn ở gót. Một tay nâng nhẹ tà váy đuôi cá hở lưng trắng muốt gắn 20000 viên pha lê Swarovski lấp lánh và 6 viên kim cương trước ngực, một tay cầm chiếc ví nhỏ được trang trí bằng kim cương 18 Carat, Bách Lý Giai Ninh nhẹ nhàng bước từng bước vào hội trường.
Cảm giác được mình đang trở thành trung tâm chú ý của mọi người, Bách Lý Giai Ninh chỉ khẽ động khoé môi. Cô không thích tiệc tùng xã giao không có nghĩa là cô chưa từng tham gia bao giờ. Vì vậy dù cho có bị hàng trăm cặp mắt theo dõi nhất cử nhất động, cô vẫn giữ được thần thái tự tin đẳng cấp.
Buổi dạ hội hôm nay nhiều nhân viên như vậy, cô chỉ có thể nhận ra những người ở phòng Quảng cáo. Mắt thấy vài người quen đang tụ tập phía không xa, cô nhanh chóng cầm theo ly rượu vang, chậm rãi đi về hướng đó chủ động chào hỏi.
“A a a… Chị Ninh!” Trợ lí Tô Tuyết mặc một bộ váy công chúa màu đỏ, tay trái cầm đĩa bánh ngọt, tay phải vẫy vẫy cuống quýt gọi tên cô, bộ dạng như một đứa trẻ con vui vẻ. “Ôi trời ơi, ngày thường ai cũng biết chị là một đại mỹ nữ rồi, tối nay chị không phải là mỹ nữ mà chính là nữ thần.”
“Cái con bé này, mồm mép dẻo như kẹo.” Bách Lý Giai Ninh cười cười xoa đầu cô trợ lí nhỏ mới đến phòng Quảng cáo làm việc được nửa năm. “Bạn trai Trần Hiểu Minh của em đâu rồi?”
“Chị Ninh! Em đã nói với chị bao nhiêu lần rồi, anh ấy không phải bạn trai của em.” Tô Tuyết quẫn bách nói.
“Chị xin lỗi, chị nói sai rồi, phải nói là bạn trai tin đồn mới đúng.” Bách Lý Giai Ninh cố tình chọc ghẹo cô trợ lí.
“Chị Ninh, chị thật là đáng ghét. Em không thèm nói chuyện với chị nữa.” Tô Tuyết hờn dỗi quệt môi một cái, tay cầm đĩa thức ăn đi tìm đồng nghiệp khác tám chuyện.
“Trưởng phòng Bách Lý, Giáng Sinh an lành.” Giám đốc Điền bước đến, mỉm cười cụng ly với cô.
“Giám đốc Điền, Giáng Sinh an lành.” Bách Lý Giai Ninh gật đầu đáp lễ.
Giám đốc Điền năm nay đã gần 50 tuổi, ông chính là giám đốc phòng Quảng cáo, cấp trên của Bách Lý Giai Ninh. Ông là người nghiêm khắc và cầu toàn, hàng ngày luôn có yêu cầu rất cao đối với công việc.
Các nhân viên trong phòng Quảng cáo đều rất sợ giám đốc Điền, tránh ông như tránh tà. Chỉ có Bách Lý Giai Ninh là ngược lại, cô thấy chăm chỉ đi theo ông học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm. Vì thế chất lượng và hiệu suất công việc của cô luôn đứng đầu, sau gần 3 năm đã lên được chức Trưởng phòng Quảng cáo.
“Hôm nay cô đẹp lắm, quả không hổ danh hoa khôi phòng Quảng cáo của chúng ta, ha ha ha.” Đêm nay ai cũng vui vẻ thoải mái, kể cả giám đốc Điền cũng vậy. Ông cởi bỏ vẻ khó tính uy nghiêm hàng ngày, đặc biệt khoác lên mình khuôn mặt thân thiện gần gũi như một ông bác hàng xóm.
“Giám đốc Điền quá khen rồi.” Bách Lý Giai Ninh mỉm cười khách sáo đáp lời.
“Tôi thấy Giám đốc Điền nói rất đúng, hôm nay cô thật là kinh diễm mê người, Trưởng phòng Bách Lý.”
Nụ cười trên khuôn mặt Bách Lý Giai Ninh đột ngột tắt ngúm, bởi vì cô ngay lập tức nhận ra giọng nói vừa vang lên sau lưng mình.
Chính là Hán Đông Khuê!
Tại sao anh lại tới đây? Chẳng phải tổ bát quái đã khẳng định chắc nịch là anh không tham gia sao?
“Hán tổng…” Bách Lý Giai Ninh quay lại đối mặt với Hán Đông Khuê, ấp úng mãi mới nói được hai chữ rồi im bặt.
“Tôi thấy Trưởng phòng Bách Lý khá quen mắt, chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi thì phải?” Hán Đông Khuê một tay đút túi quần, một tay cầm ly rượu vang, thản nhiên cười hỏi.
“Tôi chưa gặp anh bao giờ, Hán tổng có thể đã nhầm tôi với ai đó rồi.” Mắt thấy đám đông xung quanh đang nhìn chằm chằm vào hai người, Bách Lý Giai Ninh nhanh chóng lên tiếng phủi sạch mối quan hệ giữa bọn họ.
Hán Đông Khuê đã đoán trước cô sẽ trả lời như vậy, anh cười cười liếc nhìn Bách Lý Giai Ninh, buổi tối hôm nay cô thực sự rất xinh đẹp.
Hán Đông Khuê lúc đầu vốn không định tham dự dạ hội Giáng Sinh, cuối cùng vẫn phải nghe lời ông nội và mẹ nên mới có mặt ở đây.
Anh vào hội trường bằng lối đi riêng, sau đó ngồi khu vực VIP để tránh đánh động đám đông xung quanh. Hán Đông Khuê trăm vạn lần không nghĩ đến việc lại được gặp Bách Lý Giai Ninh ở đây, không những thế cô lại còn là nhân viên của Aurora, đồng nghĩa với việc cô chính là cấp dưới của anh.
Giây phút Hán Đông Khuê thấy Bách Lý Giai Ninh nâng tà váy lấp lánh bước qua cửa hội trường khách sạn, anh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, máu trong người như đông lại.
Anh lập tức đứng lên đi về phía cô, trên đường đi còn nghe được đám nhân viên đang bàn tán sôi nổi về cô. Anh không tài nào hiểu được lí do tại sao cô làm ở ngay dưới tầm mắt anh bao lâu nay mà một chút thông tin về cô cũng không có. Đằng sau cô phải tồn tại thế lực khổng lồ đến nhường nào mới có thể xoá sạch dấu vết về cô như thế?
Nếu như Hán Đông Khuê biết xuất thân của cô, chắc chắn anh sẽ vô cùng shock.
Giám đốc Điền đã sống hơn nửa đời người, cộng với công việc yêu cầu tư duy quan sát tỉ mỉ, liếc mắt một cái đã thấy giữa hai người này nồng nặc mùi vị gian tình.
Ông vuốt cằm nghĩ ngợi vấn đề thiệt hơn đối với bộ phận Quảng cáo, cuối cùng vẫn nhìn ra lợi ích nhiều hơn, bèn cầm ly rượu tiến đến phát biểu nửa đùa nửa thật, đồng thời cũng là thuận nước đẩy thuyền: “Hán tổng, bộ lễ phục của anh và Trưởng phòng Bách Lý hôm nay trông rất xứng đôi, cứ như là đồ đôi vậy.”
Giám đốc Điền nói rất chính xác, không biết vô tình hay là cố ý, Hán Đông Khuê cũng mặc lễ phục màu trắng. Trang phục của hai người, từ màu sắc, chất liệu đến những đường cắt may, đúng là một sự kết hợp tuyệt vời.
Váy dạ hội của Bách Lý Giai Ninh là lễ phục đến từ nhà mode nổi tiếng Oscar de la Renta, được giới thời trang đồn đoán là thiết kế riêng cho một nhân vật đặc biệt giấu tên. Chiếc váy này đã làm tốn không biết bao nhiêu giấy mực của các tạp chí thời trang nổi tiếng, là ao ước của hàng trăm triệu cô gái khắp thế giới.
Hôm nay tận mắt thấy Hán tổng và Bách Lý Giai Ninh đứng cạnh nhau trông thật đẹp đôi, trái tim mong manh của các cô gái lại càng thi nhau tan vỡ.
Bởi vì Giám đốc Điền nói một câu rất đúng ý Hán Đông Khuê nên tâm trạng anh đặc biệt tốt, khuôn mặt sáng ngời vui vẻ cười nói: “Giám đốc Điền, thời gian tới xin phép làm phiền phòng Quảng cáo nhiều hơn.”
Hán Đông Khuê vừa nói ra lời này, ngoại trừ hai nhân vật chính và Giám đốc Điền đang cười đầy ý vị thâm trường, những người còn lại đều như đi lạc trong sương mù. Có phải Hán tổng mới nhìn đã thích Trưởng phòng Bách Lý rồi đúng không?
Bách Lý Giai Ninh thầm than trong lòng, kì này cô sắp chết chắc rồi!
Mọi người bên này còn chưa buông xuống hoài nghi, phía bên kia hội trường, MC dạ hội đã lên sân khấu nói vào micro: “Các vị đồng nghiệp thân mến, tiếp theo là phần khiêu vũ mà quý vị đang mong chờ. Thật vô cùng vinh hạnh vì Hán tổng của chúng ta cũng có mặt tại buổi dạ hội ngày hôm nay. Vậy thì mở màn phần khiêu vũ, mọi người hãy cùng hoan nghênh anh ấy lên sân khấu. Xin mời Hán tổng.” Anh chàng MC vừa dứt lời, mọi người trong hội trường lập tức vỗ tay nhiệt liệt.
Hán Đông Khuê đã đến đây rồi thì cũng không tiện khước từ, thần thái tự tin cao ngạo gật đầu, đôi môi nở một nụ cười bí ẩn.
Một bàn tay to lớn với các ngón tay thon dài chìa ra trước mặt Bách Lý Giai Ninh: “Bách Lý tiểu thư, tôi có thể mời cô một điệu nhảy được không?” Lúc này Hán Đông Khuê không hề giấu giếm, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn thẳng vào cô.
“Tôi có quyền từ chối đúng không?” Bách Lý Giai Ninh mấp máy môi, nói nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe thấy.
“Không được. Cô nên suy nghĩ cho Đồng Tĩnh Nghi và dự án ‘Pretty, Foxy, Naughty’ của cô ta, chúng tôi vẫn còn chưa đặt bút kí duyệt đâu.” Hán Đông Khuê vẫn kiên nhẫn chìa tay về phía cô.
Chết tiệt! Anh ta dám lấy Đồng Tĩnh Nghi ra để gây khó dễ cho cô. Vì tình bạn 10 năm, cô đành nhẫn nhịn lần này.
Bách Lý Giai Ninh ngẩng đầu nhìn vào mắt Hán Đông Khuê, chậm rãi đặt tay mình lên lòng bàn tay anh, nở một nụ cười ngọt ngào giả tạo. “Hán tổng, tôi rất vinh hạnh.”
Dù rất nhiều người ghen tị nhưng không thể không thừa nhận, hai người bọn họ thực sự quá đẹp đôi, dường như đôi tuấn nam mỹ nữ này sinh ra là để dành cho nhau.
Hán Đông Khuê hôn lên tay Bách Lý Giai Ninh, sau đó nhẹ nhàng dìu cô vào sàn nhảy, hai người nắm lấy tay phải của nhau đưa lên không trung, tay trái anh ôm ngang lưng cô, còn tay của cô đặt trên bả vai anh.
Chỉ là một điệu Waltz bình thường, dưới sự ăn ý của cả hai bỗng trở nên vô cùng quyến rũ và lãng mạn. Giữa sàn nhảy rộng lớn, hai người bọn họ lả lướt khiêu vũ, trên người cả hai toả ra ánh hào quang rực rỡ chói loá như những vì sao, thu hút sự chú ý của hàng trăm người, nghiễm nhiên trở thành tâm điểm của đám đông.
Mọi người xung quanh đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn theo, nhiều cặp nam nữ bắt đầu hào hứng bước vào sàn nhảy, nối tiếp điệu Waltz hoàn mỹ của Hán Đông Khuê và Bách Lý Giai Ninh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.