Chương 4
Bạch Tiên
06/12/2015
Sáng sớm hôm sau, nàng tiễn sư phụ và sư nương ra khỏi cốc, trước khi đi sư phụ nàng nói: " Linh nhi, từ giờ con sẽ là cốc chủ Bạch Quỷ cốc, ta và sư nương sẽ về thăm con thường xuyên. Mọi việc trên thiên giới trong ba năm nữa sẽ hết thời hạn, đến lúc đó con không cần phải giúp sư huynh con nữa, để cho hắn tự lực mà làm. Nếu đến lúc đó hắn có ý vẫn muốn đùn đẩy mọi việc cho con thì tùy con xử lý, có ta làm chỗ dựa nên con không cần kiêng nể bất kì ai, con hiểu chứ. "
"Dạ, sư phụ, người và sư nương bảo trọng", "con cũng vậy, có chuyện gì khó khăn thì phải báo cho chúng ta ngay đấy" sư nương ôm nàng, nhẹ giọng nói. Sau đó hai người rời đi Bạch Quỷ cốc, haiz từ giờ công việc của nàng sẽ nhiều đây.
Ba năm sau, trong Bạch Quỷ cốc khung cảnh vẫn thế, chỉ khác là nhiều hơn những tiếng la hét vì tức giận của ai đó "HOÀNG Kỳ NGỌC, tên ngọc đế khốn khiếp nhà ngươi, Bạch Tuyết Linh ta nhất định sẽ bắt ngươi trả giá", vâng người đó chính là Bạch Tuyết Linh. Kể từ khi sư phụ và sư nương rời đi, mọi việc trên thiên giới đều do nàng giải quyết, kể cả việc chữa bệnh cho thần tiên và thần thú, nàng bây giờ đang rất bực tức vì tên ngọc đế chết tiệt kia biết nàng giải quyết mọi việc còn tốt hơn sư phụ nên càng thêm chèn ép nàng.
Cầm những văn kiện kia trên tay, nàng lầm bầm chửi, tên vô dụng, việc ngươi muốn ăn gì thì liên quan gì tới ta, ta cũng không phải bảo mẫu của ngươi, đồ chết tiệt ta nhất định có ngày sẽ đập nát ngai vàng của ngươi...Nàng ở nơi này lầm bầm chửi ai đó thì trên thiên giới lúc này đang có người hắt xì liên tục, khiến cho những vị thần tiên đứng bên cạnh cũng phải tránh xa. "Hình như có ai đó đang nhắc đến ta", "ngọc đế, bây giờ không phải là lúc nói chuyện đó, chúng ta nên bàn chính sự", phải, người hắt xì liên tục đó chính là ngọc hoàng đại đế vĩ đại cai quản chúng sinh, "ừ, khanh nói đi có việc gì sao ?" ngọc đế cười hỏi, vị thần tiên vừa nói cung kính trả lời " Thưa bệ hạ, ngài nghĩ mọi việc giao cho sư muội của ngài làm có vẻ ổn không ạ ?", "sao không ổn chứ, muội ấy đang làm rất tốt mà, thậm chí ta còn muốn đưa luôn chức vị ngọc đế này cho muội ấy nữa kia", "bệ hạ người không nên nói những lời như thế " mặc dù chúng ta ai cũng muốn vậy, câu phía sau này tất nhiên chúng thần tiên chỉ dám nghĩ chứ không dám nói. Vì cho dù vị ngọc đế này của bọn họ có đôi chút lười biếng và hay đùn đẩy việc cho người khác, đặc biệt hắn lại rất có tài trong việc chỉnh người khác, như bây giờ ngọc đế đáng kính của bọn họ đang đùn đẩy mọi việc lớn nhỏ của thiên giới cho vị tiểu sư muội mới 16 tuổi của hắn, haiz thật thấy đồng cảm cho cô nương đó, nhưng ai bảo hắn là ngọc đế làm gì, cho nên họ chỉ nghĩ chứ không nói.
"Dạ, sư phụ, người và sư nương bảo trọng", "con cũng vậy, có chuyện gì khó khăn thì phải báo cho chúng ta ngay đấy" sư nương ôm nàng, nhẹ giọng nói. Sau đó hai người rời đi Bạch Quỷ cốc, haiz từ giờ công việc của nàng sẽ nhiều đây.
Ba năm sau, trong Bạch Quỷ cốc khung cảnh vẫn thế, chỉ khác là nhiều hơn những tiếng la hét vì tức giận của ai đó "HOÀNG Kỳ NGỌC, tên ngọc đế khốn khiếp nhà ngươi, Bạch Tuyết Linh ta nhất định sẽ bắt ngươi trả giá", vâng người đó chính là Bạch Tuyết Linh. Kể từ khi sư phụ và sư nương rời đi, mọi việc trên thiên giới đều do nàng giải quyết, kể cả việc chữa bệnh cho thần tiên và thần thú, nàng bây giờ đang rất bực tức vì tên ngọc đế chết tiệt kia biết nàng giải quyết mọi việc còn tốt hơn sư phụ nên càng thêm chèn ép nàng.
Cầm những văn kiện kia trên tay, nàng lầm bầm chửi, tên vô dụng, việc ngươi muốn ăn gì thì liên quan gì tới ta, ta cũng không phải bảo mẫu của ngươi, đồ chết tiệt ta nhất định có ngày sẽ đập nát ngai vàng của ngươi...Nàng ở nơi này lầm bầm chửi ai đó thì trên thiên giới lúc này đang có người hắt xì liên tục, khiến cho những vị thần tiên đứng bên cạnh cũng phải tránh xa. "Hình như có ai đó đang nhắc đến ta", "ngọc đế, bây giờ không phải là lúc nói chuyện đó, chúng ta nên bàn chính sự", phải, người hắt xì liên tục đó chính là ngọc hoàng đại đế vĩ đại cai quản chúng sinh, "ừ, khanh nói đi có việc gì sao ?" ngọc đế cười hỏi, vị thần tiên vừa nói cung kính trả lời " Thưa bệ hạ, ngài nghĩ mọi việc giao cho sư muội của ngài làm có vẻ ổn không ạ ?", "sao không ổn chứ, muội ấy đang làm rất tốt mà, thậm chí ta còn muốn đưa luôn chức vị ngọc đế này cho muội ấy nữa kia", "bệ hạ người không nên nói những lời như thế " mặc dù chúng ta ai cũng muốn vậy, câu phía sau này tất nhiên chúng thần tiên chỉ dám nghĩ chứ không dám nói. Vì cho dù vị ngọc đế này của bọn họ có đôi chút lười biếng và hay đùn đẩy việc cho người khác, đặc biệt hắn lại rất có tài trong việc chỉnh người khác, như bây giờ ngọc đế đáng kính của bọn họ đang đùn đẩy mọi việc lớn nhỏ của thiên giới cho vị tiểu sư muội mới 16 tuổi của hắn, haiz thật thấy đồng cảm cho cô nương đó, nhưng ai bảo hắn là ngọc đế làm gì, cho nên họ chỉ nghĩ chứ không nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.