Bạch Tổng Lạnh Lùng, Lần Đầu Yêu!
Chương 74: Làm thế nào đế lôi kéo đại thiếu gia vậy?
Kiều Tư Lãng
03/01/2023
Chart Lee bực bội, nhíu mày nhìn màn hình điện thoại tối om. Đang nói chuyện mà đột nhiên hắn tắt máy là sao? Hắn nghĩ anh ta rảnh rỗi lắm à mà kêu anh ta đi thăm dò khi nào cô về nước. Hắn thích ra lệnh cho anh ta làm gì thì anh ta phải làm cái đó hả?
"Chờ đó, khi tôi về nước sẽ cho cậu biết tay."
\~\~\~
Chu Thiên Như tan học vào lúc mười một giờ trưa. Cô không về nhà mà đi đến trung tâm tổ chức hội thảo y tế thế giới. Hội thảo kết thúc, Vu Dịch Dương ra khỏi hội trường đã nhìn thấy cô đang đứng chờ anh ở bên ngoài.
"Tan học rồi sao không về nhà, cô đến chờ tôi sao?"
Chu Thiên Như đưa cho anh một cốc cà phê, mỉm cười đáp: "Tôi muốn mời anh ăn trưa, bù cho bữa tối hôm trước."
Chart Lee ở phía sau, nhìn hai người sánh đôi đi giữa không gian đông nghịt người. Anh ta giơ điện thoại lên gửi cho Bạch Hàn Phong một bức hình, kèm lời nhắn: "Cậu bớt tư tưởng đi."
Bạch Hàn Phong nhíu mày, còn phóng to bức hình vừa nhận được để nhìn rõ hơn. Chart Lee chụp đúng lúc cô đang ngước sang nhìn Vu Dịch Dương nói với anh điều gì đó, khoé miệng cồn cong lên cười.
Diện mạo này không thể sai vào đâu được, nhưng phải công nhận, cô xinh đẹp hơn lúc ở bên hắn gấp ngàn lần. Bộ đồ trên người cô mặc đều là hàng hiệu, hoàn hảo toát lên sự thanh cao đầy khí chất.
Ngẫm lại mới thấy, cô có quá nhiều điểm lộ liễu, không hề giống với xuất thân nghèo khó mà cô từng kể cho hắn nghe. Trước kia hắn nghi ngờ cô là đúng, nhưng hắn đã bị bộ dạng chân thật của cô đánh lạc hướng mất rồi.
"Đại thiếu gia, tôi vừa điều tra thêm được một thông tin quan trọng về người vợ thứ hai của Chu Kiến Văn."
Đôi mắt hắn thoáng qua vẻ ngạc nhiên, nhìn người tài xế: "Chu Kiến Văn có vợ hai sao?"
"Đúng vậy, đây là thông tin được giữ kín, trước nay chưa từng được báo chí đăng tin, nhưng đám cưới của chủ tịch Chu diễn ra năm đó không thể nào che mắt được dư luận, có một số bài báo đăng tin đã bị huỷ, khó khăn lắm tôi mới tìm lại được, sau khi vợ cả qua đời thì ông ấy lập tức lấy vợ hai, bà ấy là người Mỹ, nhưng chưa từng lộ diện trước ống kính truyền thông, về việc lấy vợ hai, chủ tịch Chu cực kỳ kín tiếng, sau khi kết hôn được ba năm thì ly dị và người vợ trở về nước, cả hai không còn liên lạc kể từ đó."
"Bọn họ có con với nhau không?"
"Cái này..." Tài xế nhăn mặt suy ngẫm: "Tôi không tìm thấy thông tin, thậm chí, hiện tại bà ta ở đâu, có diện mạo như thế nào cũng chưa một ai biết đến."
Đôi mắt Bạch Hàn Phong trở nên thâm trầm. Chu gia chỉ có hai người con, thông tin cũng rất minh bạch, hà cớ làm sao thông tin của đứa con út lại được giữ bí mật.
Xem ra, giữa chủ tịch Chu và vợ hai đã có với nhau một đứa con gái và để giữ bí mật về chuyện hôn nhân, cho nên thông tin về đứa con của họ cũng được giữ bí mật tuyệt đối. Đến nay, có lẽ rất ít người biết đến chuyện chủ tịch Chu từng lấy vợ hai.
Nghĩ đến đó, hắn liền nhếch mép cười. Phải chăng từ nhỏ cô đã sống bên Mỹ, cho nên khi về nước, cách phát âm của cô mới gượng gạo như vậy, khiến hắn tin rằng cô là người miền núi.
\~\~\~
"Anh à, Bạch thị định im lặng như vậy đến bao giờ, em nghĩ đây chính là thời cơ để chúng ta lập đổ Bạch thị."
Chu Mộng Nhu thực không chịu nổi sự im lặng này của Bạch thị, đứng trước rắc rối lớn trong sự nghiệp mà Bạch thị vẫn tỏ ra bình chân như vại khiến đối thủ như cô đây quả thật không cam lòng.
"Nếu bọn họ còn tiếp tục im lặng, ba ngày nữa anh sẽ bất chấp mở cuộc họp, lôi kéo các cổ đông đứng về phe chúng ta, có bản hợp đồng kia, anh không tin các nhà đầu tư không thể tìm cách công kích Bạch thị."
\~\~\~
"Đã phát hiện ra ai là người được Vu Dịch Dương nhượng lại cổ phần chưa?"
"Thưa giám đốc." Cô thư ký cung kính báo cáo: "Bây giờ chỉ có thể mở cuộc họp cổ đông mới gặp mặt được nhân vật này."
Bạch Hàn Phong phất tay, ra hiệu cho cô thư ký có thể ra ngoài. Đôi mắt hắn ánh lên tia phức tạp, nhìn cố định vào tập tài liệu trên bàn. Hắn có thể chắc chắn đến chín mươi phần trăm, số cổ phần đó đã được chuyển nhượng cho Chu Kỳ Khiết.
Có điều, Vu thị và Chu thị trước nay có quan hệ tốt như vậy ư? Sao trước kia hắn chưa từng nghe nói đến, ngay cả khi Chu thị mất đi quyền sở hữu, cũng không hề thấy Vu thị ra mặt, chuyện hợp tác giữa anh em nhà Chu gia với Vu Dịch Dương chắc chắn còn có một vấn đề khác. Chẳng lẽ thực sự xuất phát từ vấn đề cá nhân.
Nghĩ đến đó, hắn lại gọi điện cho Chart Lee: "Cậu có biết, Vu Dịch Dương làm việc ở bệnh viện được bao lâu rồi không?"
"Hai năm." Chart Lee đưa ra câu trả lời hết sức ngắn gọn với giọng điệu như một kẻ vô tri.
Khi đã nhận được câu trả lời, hắn liền tắt máy. Chart Lee kinh ngạc tới nỗi ngẩn người, đúng là không hiểu nổi, chuyện tập đoàn thì không quan tâm, nhưng sáng tối cứ ra sức tìm hiểu những thông tin ngoài lề này làm cái gì không biết.
Bạch Hàn Phong dựa hẳn lưng lên ghế, khoanh tay trước ngực, xoa xoa cằm, Vu Dịch Dương làm ở đây hai năm, còn cô mới chỉ xuất hiện có ba tháng, hai người hoàn toàn không có khả năng đã quen từ trước, cô làm cách nào mà lôi kéo được đại thiếu gia đầy quyền lực của Vu gia vậy?
"Chờ đó, khi tôi về nước sẽ cho cậu biết tay."
\~\~\~
Chu Thiên Như tan học vào lúc mười một giờ trưa. Cô không về nhà mà đi đến trung tâm tổ chức hội thảo y tế thế giới. Hội thảo kết thúc, Vu Dịch Dương ra khỏi hội trường đã nhìn thấy cô đang đứng chờ anh ở bên ngoài.
"Tan học rồi sao không về nhà, cô đến chờ tôi sao?"
Chu Thiên Như đưa cho anh một cốc cà phê, mỉm cười đáp: "Tôi muốn mời anh ăn trưa, bù cho bữa tối hôm trước."
Chart Lee ở phía sau, nhìn hai người sánh đôi đi giữa không gian đông nghịt người. Anh ta giơ điện thoại lên gửi cho Bạch Hàn Phong một bức hình, kèm lời nhắn: "Cậu bớt tư tưởng đi."
Bạch Hàn Phong nhíu mày, còn phóng to bức hình vừa nhận được để nhìn rõ hơn. Chart Lee chụp đúng lúc cô đang ngước sang nhìn Vu Dịch Dương nói với anh điều gì đó, khoé miệng cồn cong lên cười.
Diện mạo này không thể sai vào đâu được, nhưng phải công nhận, cô xinh đẹp hơn lúc ở bên hắn gấp ngàn lần. Bộ đồ trên người cô mặc đều là hàng hiệu, hoàn hảo toát lên sự thanh cao đầy khí chất.
Ngẫm lại mới thấy, cô có quá nhiều điểm lộ liễu, không hề giống với xuất thân nghèo khó mà cô từng kể cho hắn nghe. Trước kia hắn nghi ngờ cô là đúng, nhưng hắn đã bị bộ dạng chân thật của cô đánh lạc hướng mất rồi.
"Đại thiếu gia, tôi vừa điều tra thêm được một thông tin quan trọng về người vợ thứ hai của Chu Kiến Văn."
Đôi mắt hắn thoáng qua vẻ ngạc nhiên, nhìn người tài xế: "Chu Kiến Văn có vợ hai sao?"
"Đúng vậy, đây là thông tin được giữ kín, trước nay chưa từng được báo chí đăng tin, nhưng đám cưới của chủ tịch Chu diễn ra năm đó không thể nào che mắt được dư luận, có một số bài báo đăng tin đã bị huỷ, khó khăn lắm tôi mới tìm lại được, sau khi vợ cả qua đời thì ông ấy lập tức lấy vợ hai, bà ấy là người Mỹ, nhưng chưa từng lộ diện trước ống kính truyền thông, về việc lấy vợ hai, chủ tịch Chu cực kỳ kín tiếng, sau khi kết hôn được ba năm thì ly dị và người vợ trở về nước, cả hai không còn liên lạc kể từ đó."
"Bọn họ có con với nhau không?"
"Cái này..." Tài xế nhăn mặt suy ngẫm: "Tôi không tìm thấy thông tin, thậm chí, hiện tại bà ta ở đâu, có diện mạo như thế nào cũng chưa một ai biết đến."
Đôi mắt Bạch Hàn Phong trở nên thâm trầm. Chu gia chỉ có hai người con, thông tin cũng rất minh bạch, hà cớ làm sao thông tin của đứa con út lại được giữ bí mật.
Xem ra, giữa chủ tịch Chu và vợ hai đã có với nhau một đứa con gái và để giữ bí mật về chuyện hôn nhân, cho nên thông tin về đứa con của họ cũng được giữ bí mật tuyệt đối. Đến nay, có lẽ rất ít người biết đến chuyện chủ tịch Chu từng lấy vợ hai.
Nghĩ đến đó, hắn liền nhếch mép cười. Phải chăng từ nhỏ cô đã sống bên Mỹ, cho nên khi về nước, cách phát âm của cô mới gượng gạo như vậy, khiến hắn tin rằng cô là người miền núi.
\~\~\~
"Anh à, Bạch thị định im lặng như vậy đến bao giờ, em nghĩ đây chính là thời cơ để chúng ta lập đổ Bạch thị."
Chu Mộng Nhu thực không chịu nổi sự im lặng này của Bạch thị, đứng trước rắc rối lớn trong sự nghiệp mà Bạch thị vẫn tỏ ra bình chân như vại khiến đối thủ như cô đây quả thật không cam lòng.
"Nếu bọn họ còn tiếp tục im lặng, ba ngày nữa anh sẽ bất chấp mở cuộc họp, lôi kéo các cổ đông đứng về phe chúng ta, có bản hợp đồng kia, anh không tin các nhà đầu tư không thể tìm cách công kích Bạch thị."
\~\~\~
"Đã phát hiện ra ai là người được Vu Dịch Dương nhượng lại cổ phần chưa?"
"Thưa giám đốc." Cô thư ký cung kính báo cáo: "Bây giờ chỉ có thể mở cuộc họp cổ đông mới gặp mặt được nhân vật này."
Bạch Hàn Phong phất tay, ra hiệu cho cô thư ký có thể ra ngoài. Đôi mắt hắn ánh lên tia phức tạp, nhìn cố định vào tập tài liệu trên bàn. Hắn có thể chắc chắn đến chín mươi phần trăm, số cổ phần đó đã được chuyển nhượng cho Chu Kỳ Khiết.
Có điều, Vu thị và Chu thị trước nay có quan hệ tốt như vậy ư? Sao trước kia hắn chưa từng nghe nói đến, ngay cả khi Chu thị mất đi quyền sở hữu, cũng không hề thấy Vu thị ra mặt, chuyện hợp tác giữa anh em nhà Chu gia với Vu Dịch Dương chắc chắn còn có một vấn đề khác. Chẳng lẽ thực sự xuất phát từ vấn đề cá nhân.
Nghĩ đến đó, hắn lại gọi điện cho Chart Lee: "Cậu có biết, Vu Dịch Dương làm việc ở bệnh viện được bao lâu rồi không?"
"Hai năm." Chart Lee đưa ra câu trả lời hết sức ngắn gọn với giọng điệu như một kẻ vô tri.
Khi đã nhận được câu trả lời, hắn liền tắt máy. Chart Lee kinh ngạc tới nỗi ngẩn người, đúng là không hiểu nổi, chuyện tập đoàn thì không quan tâm, nhưng sáng tối cứ ra sức tìm hiểu những thông tin ngoài lề này làm cái gì không biết.
Bạch Hàn Phong dựa hẳn lưng lên ghế, khoanh tay trước ngực, xoa xoa cằm, Vu Dịch Dương làm ở đây hai năm, còn cô mới chỉ xuất hiện có ba tháng, hai người hoàn toàn không có khả năng đã quen từ trước, cô làm cách nào mà lôi kéo được đại thiếu gia đầy quyền lực của Vu gia vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.