Bạch Y Nữ Đế: Vi Phu Thất Sủng Rồi ?
Chương 8: Chương 8: Bỉ Ngạn Hoa (2)
Bạch Tử Liên
07/07/2018
" Này.. " Băng hoàn hồn lại nhìn đoá hoa như lửa trên mu bàn tay trái của chủ tử mình. Nghĩ cũng lạ, hồi nảy thấy rõ chủ tử ăn Mạn Đà La hoa mà sao giờ lại thành Mạn Châu Sa hoa? " Không sao, chúng ta đi tìm vài người hỏi, chắc bọn họ đã về " Thế là hai " người " lại tiếp tục quay lại chính điện.
Trong phòng, Tuyết Hàn Y ngồi ở bên trái, bên cạnh là BăngNgồi đối diện là Mạnh bà, phía sau là Hắc Bạch Vô Thường đứng đó.Lúc nãy Mạnh bà cũng đã giải thích lai lịch của đoá Mạn Châu Sa này: Thời Nữ Oa vá trời đã sáng chế ra 36 501 viên đã Ngũ Sắc nhưng chỉ dùng 36 500 viên, còn dư lại 1 viên.
Nhưng khi rơi xuống trần gian viên đá đã trở thành bảo vật thế gian, vì thế sao bao lần bị đuổi kiếm, bao lần tự vệ thoát thân nó đã dùng thần lực của chính nó, sau đó cạn kiệt trở thành viên đá tầm thường, nó không cam lòng nên đã dùng tia thần lực cuối cùng của mình rót vào cây dại bên đường để tá thân. Bất ngờ nơi rót vào là cây bỉ ngạn.
Nơi đây cứ vào đêm 15 cây bỉ ngạn đó sẽ xuất hiện, đã có nhiều vong linh ăn phải nó nhưng do chịu không nổi thần lực của nó nên đã hồn phi phách tán. Cũng đã có người sở hữu được nó nhưng không cách nào sử dụng nên đến giờ chỉ biết trong bỉ ngạn thần đó có một mảnh không gian lớn, nhưng lại héo úa như bị tàn phá nặng nề không có sự sống.
Tuy nhiên ở đây có một cái tốt là người nào chịu nổi thần lực của nó vào cơ thể thì nó sẽ tẩy kinh phạt tuỷ cho chủ thể, trở thành kì tài luyện võ!" Đó là những điều chúng ta hiểu biết về Bỉ ngạn thần, còn về cách sử dụng sao thì phải xem ở ngươi! Nếu không cách nào khai phá hết thì đợi đến lúc ngươi thọ hết thì nó sẽ tự động rời khỏi! " Mạnh bà cười nói.
Tuyết Hàn Y đầu óc xoay chuyển, một mảnh đất hoang? Không có sự sống? Vậy nếu khi có sự sống thì chẳng phải là một phiên bản không gian tự mình làm chủ hay sao? Nhận ra mình thất thố, Tuyết Hàn Y chuyển đề tài khác" Vậy ở nơi này có một cỗ lực lượng, đó là gì?
"A? " Là Hồn lực, cái này hình như ta quên nói cho tiểu muội muội hả? " Hắc Vô Thường lên tiếng.Tiểu muội muội? Tuyết Hàn Y giật giật khoé miệng. Mà, dù sao cũng không bài xích cách gọi này, chắc do ở chung một thời gian nên cô cũng đã xem bọn họ như người nhà rồi!
" Hồn lực? Tu luyện thế nào? " Băng im lặng từ nảy giờ bỗng lên tiếng.
" Nha! Tu luyện đơn giản lắm, như nội lực vậy, bất quá chỉ có đến nơi đây mới tu luyện được. Hồn lực là tu luyện lực lượng linh hồn! Còn nội lực thì tu luyện lực lượng bên trong cơ thể! "Nghe vậy mắt bọn Tuyết Hàn y loé sáng!
Thấy vậy Bạch Vô Thường bất đắt dĩ nở nụ cười!" Ngày mai ta dẫn hai bọn muội đi Tàng thư các lấy tài liệu xem! Tu luyện hồn lực giúp linh hồn cứng rắn hơn nhiều, khỏi đụng một cái là hồn phi phách tán này nọ! "
" Được! " Tuyết Hàn Y vui vẻ lên tiếng.
" Đợi nào tiểu muội muội tu luyện vững chắc rồi lại chiến với huynh một trận nga! " Hắc Vô Thường cũng không biết rằng chính lời này đã khiến mình trở nên không biết bao khổ sở cho sau này!
Trong phòng, Tuyết Hàn Y ngồi ở bên trái, bên cạnh là BăngNgồi đối diện là Mạnh bà, phía sau là Hắc Bạch Vô Thường đứng đó.Lúc nãy Mạnh bà cũng đã giải thích lai lịch của đoá Mạn Châu Sa này: Thời Nữ Oa vá trời đã sáng chế ra 36 501 viên đã Ngũ Sắc nhưng chỉ dùng 36 500 viên, còn dư lại 1 viên.
Nhưng khi rơi xuống trần gian viên đá đã trở thành bảo vật thế gian, vì thế sao bao lần bị đuổi kiếm, bao lần tự vệ thoát thân nó đã dùng thần lực của chính nó, sau đó cạn kiệt trở thành viên đá tầm thường, nó không cam lòng nên đã dùng tia thần lực cuối cùng của mình rót vào cây dại bên đường để tá thân. Bất ngờ nơi rót vào là cây bỉ ngạn.
Nơi đây cứ vào đêm 15 cây bỉ ngạn đó sẽ xuất hiện, đã có nhiều vong linh ăn phải nó nhưng do chịu không nổi thần lực của nó nên đã hồn phi phách tán. Cũng đã có người sở hữu được nó nhưng không cách nào sử dụng nên đến giờ chỉ biết trong bỉ ngạn thần đó có một mảnh không gian lớn, nhưng lại héo úa như bị tàn phá nặng nề không có sự sống.
Tuy nhiên ở đây có một cái tốt là người nào chịu nổi thần lực của nó vào cơ thể thì nó sẽ tẩy kinh phạt tuỷ cho chủ thể, trở thành kì tài luyện võ!" Đó là những điều chúng ta hiểu biết về Bỉ ngạn thần, còn về cách sử dụng sao thì phải xem ở ngươi! Nếu không cách nào khai phá hết thì đợi đến lúc ngươi thọ hết thì nó sẽ tự động rời khỏi! " Mạnh bà cười nói.
Tuyết Hàn Y đầu óc xoay chuyển, một mảnh đất hoang? Không có sự sống? Vậy nếu khi có sự sống thì chẳng phải là một phiên bản không gian tự mình làm chủ hay sao? Nhận ra mình thất thố, Tuyết Hàn Y chuyển đề tài khác" Vậy ở nơi này có một cỗ lực lượng, đó là gì?
"A? " Là Hồn lực, cái này hình như ta quên nói cho tiểu muội muội hả? " Hắc Vô Thường lên tiếng.Tiểu muội muội? Tuyết Hàn Y giật giật khoé miệng. Mà, dù sao cũng không bài xích cách gọi này, chắc do ở chung một thời gian nên cô cũng đã xem bọn họ như người nhà rồi!
" Hồn lực? Tu luyện thế nào? " Băng im lặng từ nảy giờ bỗng lên tiếng.
" Nha! Tu luyện đơn giản lắm, như nội lực vậy, bất quá chỉ có đến nơi đây mới tu luyện được. Hồn lực là tu luyện lực lượng linh hồn! Còn nội lực thì tu luyện lực lượng bên trong cơ thể! "Nghe vậy mắt bọn Tuyết Hàn y loé sáng!
Thấy vậy Bạch Vô Thường bất đắt dĩ nở nụ cười!" Ngày mai ta dẫn hai bọn muội đi Tàng thư các lấy tài liệu xem! Tu luyện hồn lực giúp linh hồn cứng rắn hơn nhiều, khỏi đụng một cái là hồn phi phách tán này nọ! "
" Được! " Tuyết Hàn Y vui vẻ lên tiếng.
" Đợi nào tiểu muội muội tu luyện vững chắc rồi lại chiến với huynh một trận nga! " Hắc Vô Thường cũng không biết rằng chính lời này đã khiến mình trở nên không biết bao khổ sở cho sau này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.