Bad Boy Học Yêu

Chương 20: Đặc ân

Jade M

13/09/2023

Đào Phương Nghi rất tức giận trở về nhà, cô ngồi một mình trong phòng suy nghĩ về mối quan hệ của hai người, tại sao anh lại có những hành xử như vậy ? Cô còn tưởng rằng bản thân đã làm sai điều gì đó nên anh mới như vậy nhưng thật ra là anh cố tình không muốn gặp cô.

Đang nằm trên giường thì cô nhận được cuộc gọi, mở lên xem thử

" Gia Khang, bây giờ anh mới chịu gọi cho tôi thì có ích gì chứ ? "

Ném điện thoại sang một bên, cô không có tâm trạng để nói chuyện với anh nữa. Nhưng một lúc sau điện thoại lại tiếp tục reo, là tin nhắn của anh.

[ Đào Đào, nghe máy đi ]

Sau đó lại thêm một tin nữa

[ Anh có chuyện muốn nói với em ]

Nhìn dòng tin nhắn cô tức giận mặt hằm hằm tắt nguồn điện thoại.

" Tôi mới không thèm nói chuyện với anh "

Cô biết mấy người yêu nhau hay giận dỗi cãi nhau là chuyện bình thường, cứ xem như lần này cho anh một bài học sau này không được nói dối cô nữa.

...

Ngày hôm sau vào trường thì cô đã thấy anh đợi ở cửa lớp, cô không thèm để tâm cứ thế bước vào thì bị anh kéo tay lại

" Tại sao em không nghe điện thoại ? "

Chẳng phải anh cũng từng như vậy hay sao mà ở đây chất vấn cô. Phương Nghi giọng nói lạnh nhạt

" Điện thoại em hư rồi "

Anh nhìn cũng biết cô nói dối rõ ràng là còn rất giận anh

" Đào Đào, chuyện hôm qua..."

" Em không muốn nghe, chuông reo rồi anh cũng về lớp đi "

Nói rồi cô bước vào lớp. Tuy rằng anh tới làm hòa với cô, cô cảm thấy rất vui nhưng thật sự trong lòng vẫn còn rất giận.

Hơn cả tuần lễ cô vẫn luôn giữ thái độ thờ ơ không thèm đếm xỉa nói chuyện tới anh mặc cho Gia Khang tìm mọi cách năng nỉ ngày nào cũng chực chờ trước cửa lớp đợi cô.

Trong một đêm La Gia Khang nằm ở nhà khó chịu cứ lăn qua lăn lại vì gọi mãi cô cũng không chịu bắt máy. Đây là lần đầu anh gặp phải tình cảnh như vậy, trước giờ anh chưa từng dỗ ngọt ai bây giờ lại rơi vào trường hợp này.

Nằm một hồi anh nảy lên ý tưởng lên mạng tra xem cách dỗ dành con gái. Anh chăm chú nhìn điện thoại và học hỏi một cách tỉ mỉ hy vọng cách này có thể giúp anh.

...

Một buổi sáng Đào Phương Nghi đang nằm trên giường ngủ say sưa thì nghe từ phía cửa phát ra tiếng gõ cùng tiếng gọi to

" Đào Đào dậy đi, ba mẹ đợi em xuống cùng ăn sáng kìa "



Cô trả lời lại đầy mệt mỏi

" Ờ biết rồi "

Uể oải ngồi dậy đi vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân, sau khi xong thì từng bước chậm rãi đi xuống nhà.

Mẹ cô nhìn con gái mình tươi cười

" Đào Đào sao dạo này thức trễ vậy con ? Bình thường con là người dậy sớm nhất chứ "

" Con cũng không biết, con vẫn đi ngủ đúng giờ nhưng không hiểu vì sao lại dậy trễ như vậy "

Ba cô lên tiếng

" Kệ nó đi bà, hôm nay ngày nghỉ cho con nó ngủ thêm một chút. Nè Đào Đào, hôm nay có món cá sốt cà chua mà con thích nhớ ăn nhiều vào. Học hành mệt mỏi đừng để kiệt sức "

" Vâng "

Cô lấy đũa gắp một miếng cá cho vào miệng sau đó liền nhăn mặt

Mẹ cô thấy lạ liền hỏi

" Sao vậy con ? "

" Cá tanh quá "

Nghe cô nói Đào Duy Anh cũng gắp thử một miếng

" Đâu có tanh, bình thường mà "

" Dì Tứ vẫn nấu như mọi khi sao có thể tanh được "

Cô khó hiểu, rõ ràng cô thấy là rất tanh mà.

" Con không ăn cá nữa, con ăn canh "

Sau khi ăn xong cô trở về phòng nằm trên chiếc giường êm ái của mình, Đào Phương Nghi vẫn còn buồn ngủ cô muốn được tiếp tục ngủ.

Liếc nhìn sang cuốn lịch đặt trên đầu giường cô lồm cồm ngồi dậy cầm lấy nó

" Sao chu kỳ tháng này bị trễ nhiều như vậy ? Bình thường rất đúng ngày mà "

Nói tới đây cô bỗng nhớ ra chuyện gì đó, gần đây cô ngủ rất nhiều lại còn bị trễ chu kỳ...

" Có khi nào..."

Một chuyện tồi tệ nhất đang hiện lên trong đầu cô, là con gái Đào Phương Nghi tất nhiên hiểu rõ mấy chuyện này rồi. Lần trước cô và Gia Khang quan hệ không sử dụng biện pháp an toàn, có khi nào chỉ mới lần đầu mà cô trúng thưởng hay không ?



Đào Phương Nghi bắt đầu cảm thấy sợ hãi, cô chỉ mới 20 tuổi.

" Không được, mình phải đi kiểm tra "

Cô thay quần áo rồi ra ngoài. Đào Phương Nghi bắt xe đến bệnh viện vì cô không muốn để gia đình biết việc này

Sau khi bác sĩ lấy máu xét nghiệm thì cô ở lại đó chờ đợi kết quả. Hơn một tiếng ở lại bệnh viện cô vô cùng lo lắng, nếu như thật sự mang thai cô không biết mình nên làm gì. Cô chưa từng nghĩ đến việc mình sẽ làm mẹ ở độ tuổi này.

Đang thẫn thờ trong dòng suy nghĩ thì cô nghe có người gọi mình

" Đào Phương Nghi vào nhận kết quả xét nghiệm "

Hai chân run rẫy cô từng bước chậm chạp bước vào phòng ngồi đối diện với một vị bác sĩ nữ lớn tuổi. Bà ấy cầm một tệp giấy rồi đưa cho cô

" Theo như chẩn đoán thì hiện hiện tại cô đã có thai, thai nhi trong bụng độ khoảng hơn 2 tuần "

Đào Phương Nghi sững sờ, cô thật không ngờ việc cô mang thai lại là thật. Khuôn mặt cô sau kho biết tin bỗng trở nên tái nhợt bờ môi khô khốc

Vị bác sĩ đó sau khi chăm chú nhìn cô thì tiếp tục hỏi

" Cô có muốn giữ đứa bé không ? "

Cô giật mình khi nghe câu hỏi đó

" Tại sao bác sĩ lại hỏi vậy ? "

Bà ấy mỉm cười

" Tôi làm ở đây bao nhiêu năm sao lại không biết chứ ? Tôi đoán cô có thai ngoài ý muốn "

Đào Phương Nghi không trả lời, bà ấy nói tiếp

" Đã từng có rất nhiều cô gái trẻ đây để làm xét nghiệm mang thai, có những người còn nhỏ hơn cả cô nữa. Sau khi họ biết tin mình mang thai thì thái độ y hệt cô vậy, hoang mang lo sợ. Và sau đó họ đã một lần nữa trở lại bệnh viện với quyết định bỏ thai "

Bỏ thai ? Là tước đoạt sự tồn tại của một sinh mạng sao ?

" Mặc dù tôi đã đưa ra rất nhiều lời khuyên là họ còn trẻ việc phá thai vô cùng nguy hiểm và có thể sẽ để lại rất nhiều hậu quả nghiêm trọng về sau và hậu quả nặng nề nhất...là mãi mãi không thể làm mẹ được nữa. Nhưng quyết định cuối cùng của họ vẫn là phá thai. Tôi cảm thấy chúng ta cần chịu trách nhiệm với đứa nhỏ chứ không phải đổ hết mọi lỗi lầm cho nó "

Đào Phương Nghi càng nghe càng hiểu thấu, nếu như ông trời đã ban đứa nhỏ này cho cô thì cô nên vui vẻ nhận lấy, làm tròn thiên chức của một người mẹ. Sẽ tốt hơn rất nhiều so với việc mãi mãi không thể làm mẹ

Cầm tệp tài liệu cô đứng dậy

" Cám ơn bác sĩ nhưng đứa con đối với tôi không được coi là trách nhiệm...mà là đặc ân. Tôi sẽ mãi mãi bảo vệ nó "

Vị bác sĩ đó mỉm cười nhìn cô

" Được, vậy tôi chúc cô có một đứa con ngoan ngoãn đem lại niềm vui cho cô "

Họ nhìn nhau cười vui vẻ sau đó cô lên xe trở về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bad Boy Học Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook