Chương 9: Heart To Heart
Âu Dương Lưu Lãng
04/01/2014
Về đến nhà , sau khi đã thay đồ xong hết tất cả , nó lẳng lặng
bước tới cái tủ , nhẹ nhàng mở ngăn kéo ra . Đã lâu lắm rồi , nó không chạm tới
ngăn kéo tủ này , trong ngăn kéo này là quá khứ của bản thân và nó thì chẳng
bao giờ đủ dũng khí mở ra . Su chỉ biết xếp vào một góc tối , khóa kín nó lại ,
để nó không đeo bám mình . Nhưng dường như bản thân không thể nào cứ chạy trốn
mãi đc . Bên trong ngăn kéo là một chiếc hộp hình chử nhật, Su lặng lẽ đặt chiếc
hộp xuống bàn và ngồi xuống. Đôi bàn tay nhỏ nhắn như run sợ , nửa muốn mở , nửa
không muốn . Nó mở ra , bên trong là một quyển album . Nó khẽ lật trang đầu
tiên , Tấm hìng gia đình duy nhất mà nó có . Có ba , có mẹ và cả nó . Cả ba cười
rất tươi . Cái vỏ bọc của gia đình nó . Nó lật ra những trang kế tiếp , những tấm
hình nó lúc nhỏ , đối với Su tất cà rất nhạt nhòa chỉ riêng có một mảng kí ức ,
nó như một vết cứa trong tim Su .
[ Quá Khứ ]
Hôm đó là ngày nó vào lớp một . Dì nắm tay nó dẫn nó vào trường . Xung quanh là những tiếng cười của một gia đình khi dẫn con mình vào lớp một . Còn có cả những tiếng khóc của những đứa trẻ . Nó vào lớp , ngồi kế một bạn .
- Mẹ bạn à ? - Người đó khẽ hỏi nó .
- Không là Dì mình .
-Bố mẹ bạn đâu ? Sao dì lại đưa đến truờng ?
Nó im lặng truớc câu hỏi đó. Nó không biết phải trả lời làm sao . Đứa trẻ kia nó vẫn vô tư nói tiếp , mặc cho con bé im lặng và suy nghĩ về câu nói đó suốt buổi học .
- Bạn không có bố mẹ sao ? Bạn là trẻ mồ côi à ? Tội nhỉ !
......................................................
Nó không biết từ khi nào nước mắt nó lại rơi nhiều như vậy , làm nhòe đi những hình ảnh trong mắt mình . Những ngày qua nó đã khóc rất nhiều . Su thấy mình thật yếu đuối , Su ghét như thế . Ghét ai thương hại mình . Ghét cả những kẻ luôn bị người khác ăn hiếp , những kẻ luôn lấy bố mẹ ra . Ghét cả những người chưa làm mà đả bảo không đc . Gấp quyển album lại , Su bỏ nó vào chiếc hộp , bên trong còn có cả những phong bì . Đối với ngừơi ta nó là một kẻ đáng thương ! Hay thật , nó chẳng có gì ngoài tiền . Những đồng tiền mà họ gửi khiến người ta luôn nghỉ Su là 1 đứa con nhà giàu sung sướng . Tiền quan trọng lắm sao ? Su lại nhớ đến lúc cái đôi mắt đỏ hoe của bà ta khi thằng nhóc đi học về muộn . Nếu là Su bà ta có khóc như vậy không ? Bà ta bỏ Su bao nhiêu năm nay bà ta có buồn không ? Lúc thằng bé ngã , bà ta chạy lại đở . Còn Su , có bao giờ ba ta bên cạnh Su như thế hay không ? Bản thân thật nực cười khi bây giờ ngồi đây ganh tị với một thằng nhóc . Nó ghét tất cả . Ghét phải chạy theo cái vết tích còn lại của cái gọi là gia đình thật sự , thứ mà nó chẵng bao giờ có . Nó khẽ cuời nhạt cho bản thân , là con gái ai chẳng mơ mộng ! Còn hay không cái màu hồng hạnh phúc ? Còn hay không cái màu xanh của hy vọng ? Trước mắt chỉ còn một màu . Màu đen của bóng tối . Màu đen của sự cô đơn .
~ Kính coong ~
Nó khẽ giậtt mình . Nó lau khô những giọt nước mắt . Nó không đc để ai thấy những giọt nuớc mắt ấy . Nó dọn tất cả vào chỗ cũ , tự hỏi giờ này ai đến ? Nó khẽ mở cửa ra .
- Hé lô ^^
Vừa mở cửa ra . nó nhìn thấy gương mặt tươi cười của dì cùng với Ty và Sam . Theo sau đó là 4 gương mặt phụng phịiu của 4 thằng con trai vì bị bắt xách đồ .
- Dì ?
- Cái con nhỏ này , dì chứ ai mà còn hỏi ? Có cho vào nhà hay không thì bảo , xách đồ nặng lắm biết không ? - Thằng Yan chu mỏ lên nói .
- Cái thứ bánh bèo . Xách có tí cũng la - Ty lè lưỡi
- Bánh bèo đầu mày !!! - Cả đám cười phá lên trong khi thằng Yan giãy nãy .
Bên ngoài , sau cơn mưa mọi thứ như bừng tỉnh , không khí cũng trong lành hơn. Căn hộ đc kiến trúc theo kiểu Châu Âu với 2 màu chủ đạo trắng đen , vỏn vẹn với 1 phòng khác , 1 phòng bếp và 3 căn phòng nhỏ . Phòng khách với cái bàn gỗ màu đen dài , xung quanh là những cái gối nệm tròn êm ái tạo cho người khác cảm giác thoải mái không gò bó . Phía cuối dãy là 1 tấm kính lớn dày , đứg ở đây có thể quan sát mọi cảnh vật phía dưới .
- Oa ! Thoải mái quá . THỏ ơi tao nhớ mày . - Ty vừa ngồi xuống con thỏ bông đc may theo kiểu ngồi . Nhìn từ xa giống như là mình đang ngồi vào lòng chú thỏ vậy . Thấy thế thằng Yan cũng xà vào lòng con gấu Panda bên cạnh .
- Thằng điên ăn dơ ở bẩn này ! Sao mày ngồi lên con gấu của tao . Cái Su tiện tay cầm con khỉ bông nhỏ ném vào mặt thằng Yan . Tay kia giựt lại chú gấu của mình .
- Trả Bé BỰ lại cho tao . Mày chỉ hợp với khỉ thôi !
Rie , Kenz và cả Bi củng bật cười khi nghe Su gọi con gấu là Bé Bự . Thằng yan cũng không vừa , 2 đứa nó dùng những con gấu bông nhỏ xung quanh chọi vào mặt nhau với mục đích duy nhất là dành Bé Bự . Ba thằng con trai bên ngoài như tiếp thêm vũ khí cho 2 đứa nó vậy . Cứ mỗi lần có con gấu nào bay lạc ra ngoài chúng lại quăng vô cho Su và Yan tiếp tục cuộc chiến , mặc cho cái Ty vẫn ngồi nhai snack nhồm nhoàm .
- Dì ơi . Su ăn hiếp con ! - Thằng yan chạy xuống bếp nhõng nhẽo với dì .
- Muốn không bị ăn hiếp chứ gì ? Dễ thôi . Mặc cái này vào và ở đây phụ với dì . Vừa nói dì vừa lấy cái tạp dề màu hồng hình mèo kitty mặc vào cho Yan khiến thằng bé lóng ngóng không biết phải phụ gì ?
- Yan ! Yan ! Quay mặt qua nào !
NGhe tiếng thằng Kenz gọi nó liền quay mặt qua , rồi đơ ba giây ... vì
- Thằng chó chết ! Ai cho mày chụp hình , xóa ngay cho ông ! - Thế là một cuộc rượt đuổi quanh nhà lại bắt đầu ^^
Su vào phòng chứa đồ lấy giúp dì cái bếp diện từ . Vì ít khi sử dụng nên Dì đã cất nó vào đây . Đảo mắt xung quanh con bé nhìn thấy nó nằm trên một cái tủ khá cao . Khẽ nhón chân , con bé với tay lấy cái bếp nhưng nó lại trợt tay , cái bếp đổ ầm xuống nhưng .....
-Hậu đậu quá !
Su ngước lên thấy cái bếp đã nằm yên vị trong tay thằng Bi . Su có cảm giác BI đứng rất sát mình . COn bé quay phắt mặt lại , trợn to mắt lên nhìn cái tên trước mặt .
- Này! Muốn rớt xuống mặtt lắm sao mà đứng nhìn .
COn bé bước ra khỏi chỗ đó , tự dưng trong lòng lại thấy Bi rất oai . NHưng suy nghỉ ấy bị dập tắt ngay khi nghe xong câu nói của Bi .
- Đã lùn còn loi choi .
- Thằng này ! ỷ cao láo à ? Muốn chết không ? - Su cự lại
- Đi ra ăn thôi , hay muốn nhịn đói . Thế là con bé lẽo đẽo đi sau lưng thằng bé .
Suốt buổi ăn . Mọi người quây quần bên nhau . Ai ấny cũng đầu gắp những món ngon nhất cho nó . Kenz gắp cho nó 1 con tôm rất to kèm theo một câu nói .
- Mai mốt tớ gọi không đc cúp máy biết không ?
Chỉ riêng có Bi là gắp cho nó rau rồi cười toe bảo :
-Ăn rau nhiều tốt . Nó chợt nhận ra . nó đâu hề một mình . nó còn có bạn bé cơ mà . Tự dưng lại thấy ấm lòng . Phải chi bây giờ thời gian trôi thật chậm ...
Tối hôm đó , Su lóc cóc mở laptop và vào Facebook . tấm hình thằng Yan mặc tạp dề màu hồng đã đc đăng lên . Nó bật cười rồi nhấn like .
Bạn thân để làm gì nhỉ ? Luôn ngồi cạnh lắng nghe và chém gió cùng nó . Kể cả những người nó mới quen như Rie và Bi vẩn luôn quan tâm cho nó . Có lẽ hạnh phúc chỉ đơn giản như thế thôi . Hạnh phúc xuất phát từ những trái tim biết yêu thương .
[ Quá Khứ ]
Hôm đó là ngày nó vào lớp một . Dì nắm tay nó dẫn nó vào trường . Xung quanh là những tiếng cười của một gia đình khi dẫn con mình vào lớp một . Còn có cả những tiếng khóc của những đứa trẻ . Nó vào lớp , ngồi kế một bạn .
- Mẹ bạn à ? - Người đó khẽ hỏi nó .
- Không là Dì mình .
-Bố mẹ bạn đâu ? Sao dì lại đưa đến truờng ?
Nó im lặng truớc câu hỏi đó. Nó không biết phải trả lời làm sao . Đứa trẻ kia nó vẫn vô tư nói tiếp , mặc cho con bé im lặng và suy nghĩ về câu nói đó suốt buổi học .
- Bạn không có bố mẹ sao ? Bạn là trẻ mồ côi à ? Tội nhỉ !
......................................................
Nó không biết từ khi nào nước mắt nó lại rơi nhiều như vậy , làm nhòe đi những hình ảnh trong mắt mình . Những ngày qua nó đã khóc rất nhiều . Su thấy mình thật yếu đuối , Su ghét như thế . Ghét ai thương hại mình . Ghét cả những kẻ luôn bị người khác ăn hiếp , những kẻ luôn lấy bố mẹ ra . Ghét cả những người chưa làm mà đả bảo không đc . Gấp quyển album lại , Su bỏ nó vào chiếc hộp , bên trong còn có cả những phong bì . Đối với ngừơi ta nó là một kẻ đáng thương ! Hay thật , nó chẳng có gì ngoài tiền . Những đồng tiền mà họ gửi khiến người ta luôn nghỉ Su là 1 đứa con nhà giàu sung sướng . Tiền quan trọng lắm sao ? Su lại nhớ đến lúc cái đôi mắt đỏ hoe của bà ta khi thằng nhóc đi học về muộn . Nếu là Su bà ta có khóc như vậy không ? Bà ta bỏ Su bao nhiêu năm nay bà ta có buồn không ? Lúc thằng bé ngã , bà ta chạy lại đở . Còn Su , có bao giờ ba ta bên cạnh Su như thế hay không ? Bản thân thật nực cười khi bây giờ ngồi đây ganh tị với một thằng nhóc . Nó ghét tất cả . Ghét phải chạy theo cái vết tích còn lại của cái gọi là gia đình thật sự , thứ mà nó chẵng bao giờ có . Nó khẽ cuời nhạt cho bản thân , là con gái ai chẳng mơ mộng ! Còn hay không cái màu hồng hạnh phúc ? Còn hay không cái màu xanh của hy vọng ? Trước mắt chỉ còn một màu . Màu đen của bóng tối . Màu đen của sự cô đơn .
~ Kính coong ~
Nó khẽ giậtt mình . Nó lau khô những giọt nước mắt . Nó không đc để ai thấy những giọt nuớc mắt ấy . Nó dọn tất cả vào chỗ cũ , tự hỏi giờ này ai đến ? Nó khẽ mở cửa ra .
- Hé lô ^^
Vừa mở cửa ra . nó nhìn thấy gương mặt tươi cười của dì cùng với Ty và Sam . Theo sau đó là 4 gương mặt phụng phịiu của 4 thằng con trai vì bị bắt xách đồ .
- Dì ?
- Cái con nhỏ này , dì chứ ai mà còn hỏi ? Có cho vào nhà hay không thì bảo , xách đồ nặng lắm biết không ? - Thằng Yan chu mỏ lên nói .
- Cái thứ bánh bèo . Xách có tí cũng la - Ty lè lưỡi
- Bánh bèo đầu mày !!! - Cả đám cười phá lên trong khi thằng Yan giãy nãy .
Bên ngoài , sau cơn mưa mọi thứ như bừng tỉnh , không khí cũng trong lành hơn. Căn hộ đc kiến trúc theo kiểu Châu Âu với 2 màu chủ đạo trắng đen , vỏn vẹn với 1 phòng khác , 1 phòng bếp và 3 căn phòng nhỏ . Phòng khách với cái bàn gỗ màu đen dài , xung quanh là những cái gối nệm tròn êm ái tạo cho người khác cảm giác thoải mái không gò bó . Phía cuối dãy là 1 tấm kính lớn dày , đứg ở đây có thể quan sát mọi cảnh vật phía dưới .
- Oa ! Thoải mái quá . THỏ ơi tao nhớ mày . - Ty vừa ngồi xuống con thỏ bông đc may theo kiểu ngồi . Nhìn từ xa giống như là mình đang ngồi vào lòng chú thỏ vậy . Thấy thế thằng Yan cũng xà vào lòng con gấu Panda bên cạnh .
- Thằng điên ăn dơ ở bẩn này ! Sao mày ngồi lên con gấu của tao . Cái Su tiện tay cầm con khỉ bông nhỏ ném vào mặt thằng Yan . Tay kia giựt lại chú gấu của mình .
- Trả Bé BỰ lại cho tao . Mày chỉ hợp với khỉ thôi !
Rie , Kenz và cả Bi củng bật cười khi nghe Su gọi con gấu là Bé Bự . Thằng yan cũng không vừa , 2 đứa nó dùng những con gấu bông nhỏ xung quanh chọi vào mặt nhau với mục đích duy nhất là dành Bé Bự . Ba thằng con trai bên ngoài như tiếp thêm vũ khí cho 2 đứa nó vậy . Cứ mỗi lần có con gấu nào bay lạc ra ngoài chúng lại quăng vô cho Su và Yan tiếp tục cuộc chiến , mặc cho cái Ty vẫn ngồi nhai snack nhồm nhoàm .
- Dì ơi . Su ăn hiếp con ! - Thằng yan chạy xuống bếp nhõng nhẽo với dì .
- Muốn không bị ăn hiếp chứ gì ? Dễ thôi . Mặc cái này vào và ở đây phụ với dì . Vừa nói dì vừa lấy cái tạp dề màu hồng hình mèo kitty mặc vào cho Yan khiến thằng bé lóng ngóng không biết phải phụ gì ?
- Yan ! Yan ! Quay mặt qua nào !
NGhe tiếng thằng Kenz gọi nó liền quay mặt qua , rồi đơ ba giây ... vì
- Thằng chó chết ! Ai cho mày chụp hình , xóa ngay cho ông ! - Thế là một cuộc rượt đuổi quanh nhà lại bắt đầu ^^
Su vào phòng chứa đồ lấy giúp dì cái bếp diện từ . Vì ít khi sử dụng nên Dì đã cất nó vào đây . Đảo mắt xung quanh con bé nhìn thấy nó nằm trên một cái tủ khá cao . Khẽ nhón chân , con bé với tay lấy cái bếp nhưng nó lại trợt tay , cái bếp đổ ầm xuống nhưng .....
-Hậu đậu quá !
Su ngước lên thấy cái bếp đã nằm yên vị trong tay thằng Bi . Su có cảm giác BI đứng rất sát mình . COn bé quay phắt mặt lại , trợn to mắt lên nhìn cái tên trước mặt .
- Này! Muốn rớt xuống mặtt lắm sao mà đứng nhìn .
COn bé bước ra khỏi chỗ đó , tự dưng trong lòng lại thấy Bi rất oai . NHưng suy nghỉ ấy bị dập tắt ngay khi nghe xong câu nói của Bi .
- Đã lùn còn loi choi .
- Thằng này ! ỷ cao láo à ? Muốn chết không ? - Su cự lại
- Đi ra ăn thôi , hay muốn nhịn đói . Thế là con bé lẽo đẽo đi sau lưng thằng bé .
Suốt buổi ăn . Mọi người quây quần bên nhau . Ai ấny cũng đầu gắp những món ngon nhất cho nó . Kenz gắp cho nó 1 con tôm rất to kèm theo một câu nói .
- Mai mốt tớ gọi không đc cúp máy biết không ?
Chỉ riêng có Bi là gắp cho nó rau rồi cười toe bảo :
-Ăn rau nhiều tốt . Nó chợt nhận ra . nó đâu hề một mình . nó còn có bạn bé cơ mà . Tự dưng lại thấy ấm lòng . Phải chi bây giờ thời gian trôi thật chậm ...
Tối hôm đó , Su lóc cóc mở laptop và vào Facebook . tấm hình thằng Yan mặc tạp dề màu hồng đã đc đăng lên . Nó bật cười rồi nhấn like .
Bạn thân để làm gì nhỉ ? Luôn ngồi cạnh lắng nghe và chém gió cùng nó . Kể cả những người nó mới quen như Rie và Bi vẩn luôn quan tâm cho nó . Có lẽ hạnh phúc chỉ đơn giản như thế thôi . Hạnh phúc xuất phát từ những trái tim biết yêu thương .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.