Bẩm Vương Gia, Vương Phi Chỉ Muốn Làm Ruộng Nuôi Con

Chương 22: Biết Được Chuyện Hai Đệ Đệ Bị Người Ta Khi Dễ 2

Đại Như Ca

08/10/2024

Vân Mạn Mạn cười cười trách móc, sau đó lại vội vàng đặt Chu thị xuống rồi cõng bà lên lưng.

“Nương, nương nhớ bám chắc nhé, chúng ta đi thôi!”

Trên gương mặt Vân phụ vừa vui vẻ vừa không biết phải làm sao, nha đầu này toàn làm những chuyện ấm lòng khiến người khác chẳng thể nào cự tuyệt được.

Trấn trên cách thôn Hồng Tinh bọn họ chừng sáu cây số, mặt đường đều là bùn đất và sỏi đá.

Vân phụ nhìn bước chân khỏe mạnh của nữ nhi thì trong lòng không khỏi cảm thán mình già thật rồi.

Vân Mạn Mạn cảm nhận được tinh thần lực hôm nay của mình rõ ràng tốt hơn so với hôm qua, nàng suy nghĩ một hồi lâu cũng không rõ nguyên nhân là gì, cuối cùng cũng chỉ có thể đổ cho việc bản thân và cơ thể này càng ngày càng dung hợp hơn.

Một lúc lâu sau (tầm hai giờ sau).

Vân Mạn Mạn nhìn cửa trấn rộng lớn có ba chữ trấn Hồng Doanh to màu đỏ bất ngờ xuất hiện trước mắt, thế nhưng hàng người xếp hàng trước cửa trấn thì lại dài dằng dặc.

“Cha, trước mắt có nhiều người xếp hàng thế này là để làm gì vậy ạ?”

“Hiện tại biên giới không ổn định nên tất cả những người ra vào đều được người gác cửa kiểm tra, thu mỗi người một văn tiền làm phí vào trấn, chúng ta cũng qua đó xếp hàng đi.”

???

Vân Mạn Mạn có chút kinh ngạc, một cái trấn nho nhỏ thế này thôi mà cũng phải đưa phí vào trấn, xem ra hoàng đế Nam Mặc quốc này cũng không quá đáng tin chút nào!



Sau khi vào trấn, đôi mắt tím của Vân Mạn Mạn lại quét qua tứ phía.

Tinh thần của Chu thị không tốt nên đã sớm ngủ trên lưng Vân Mạn Mạn, Vân phụ nhìn thấy ánh mắt của nữ nhi thì hỏi.

“Mạn Mạn, con đang tìm cái gì vậy?”

Ánh mắt Vân Mạn Mạn vẫn như cũ xoay qua xoay lại, giọng điệu lộ ra sự nóng nảy cùng vui sướng.

“Cha, con đang tìm tiệm bán bánh bao đây! Hai người có đói không, có muốn ăn bánh bao không?”

Vân phụ: “...”

Ba người lại tới ngồi trước tiệm bánh bao, nhìn nhau một hồi mà chẳng có ai mở miệng, cuối cùng Vân Mạn Mạn cũng chỉ có thể tự mình mở miệng gọi đồ.

“Ông chủ, cho chúng tôi tám cái bánh bao, ba chén trà phục linh, cảm ơn.”

“Được rồi.”

Vân phụ nghe nữ nhi gọi nhiều như vậy thì mở miệng ngăn cản: “Ôi trời, Mạn Mạn, quá nhiều rồi, như vậy lãng phí lắm, cha ăn một cái bánh bao là đủ rồi, không cần trà đâu, bảo chủ tiệm bỏ lại đi con.”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bẩm Vương Gia, Vương Phi Chỉ Muốn Làm Ruộng Nuôi Con

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook