Bẩm Vương Gia, Vương Phi Chỉ Muốn Làm Ruộng Nuôi Con
Chương 19: Thiếu Niên Chiến Thần — Trấn Bắc Vương 3
Đại Như Ca
08/10/2024
Nàng vẫn chưa biết ngày mai đường đi thế nào, thế mà hôm nay nàng đã mệt như cún rồi!
Nàng có lẽ là nữ nhân xuyên không gặp tai nạn nhiều nhất trong lịch sử!
Hôm sau.
Giờ Mão* (chừng sáu giờ sáng).
*Từ 5:00 - 7:00 sáng
Vân Mạn Mạn đang dọn dẹp giường chiếu chuẩn bị mang đi thì chợt nghe được Vân phụ đang ở trong sân gọi nàng.
Trưởng thôn nhìn Vân Mạn Mạn đi ra thì không giấu được nụ cười trên mặt, ông ta tiến lên mấy bước, có chút vui mừng nói.
“Thật quá tốt rồi, Vân nha đầu, chúng ta không cần phải rời đi nữa, hiện tại Trấn Bắc Vương, thế tử kế nhiệm mới của phủ Trấn Bắc Vương đã dẫn theo quân Mặc Diễm ngăn đại quân Bắc Lẫm quốc ở bên ngoài biên giới rồi, toàn bộ binh sĩ Bắc Lẫm quốc còn sót lại trong Nam Mặc quốc chúng ta đều bị thắt cổ hết!”
Vân Mạn Mạn có chút kinh ngạc khi nghe được lời trưởng thôn: “Một đêm đã có thể ngăn lại Bắc Lẫm quốc, còn có thể thắt cổ toàn bộ binh sĩ còn sót lại, vị Trấn Bắc Vương này là người phương nào vậy?”
Trưởng thôn xoay người ngồi trên ghế dài, rít một hơi thuốc lá, trong mắt hiện lên sự kính sợ nồng đậm, sau đó lại chắp tay một cái hướng về phía kinh thành.
“Trấn Bắc Vương qua nhiều thế hệ đều là chiến thần của Nam Mặc quốc, dưới quyền có năm trăm ngàn quân Mặc Diễm, bảo vệ biên giới Tây Bắc, mà Trấn Bắc Vương tiền nhiệm lại chính là cha của Trấn Bắc Vương đương nhiệm, cả đời chưa từng thua trận, một đời là chiến thần. Bắc Lẫm quốc không đánh lại được chúng ta thì thể nào cũng sẽ dùng âm mưu quỷ kế hại chết Trấn Bắc Vương, vậy nên bách tính Tây Bắc chúng ta mới có thể bị binh sĩ Bắc Lẫm quốc ức hiếp, cũng may là phủ Trấn Bắc Vương có người nối nghiệp. Trấn Bắc Vương đương nhiệm là thế tử Mặc Bắc Uyên của phủ Trấn Bắc Vương, bảy tuổi đã có thể đọc thuộc gia binh pháp, mười lăm tuổi dẫn năm ngàn quân Mặc Diễm chặn lại ba chục ngàn người Bắc Lẫm quốc kéo đến xâm lăng, cuối cùng giết sạch không còn một người nào có thể trở lại Bắc Lẫm nữa, thế tử Trấn Bắc Vương đánh một trận đã thành danh!”
Vân Mạn Mạn nhìn tròng mắt lóe lên của trưởng thôn, nghĩ ngợi có khi vị trưởng thôn này có nhân cách khác đấy nhỉ?
Ngay sau đó nàng cũng gật đầu một cái, trong mắt đều là sự thưởng thức, chiến thần gia tộc sao?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nàng có lẽ là nữ nhân xuyên không gặp tai nạn nhiều nhất trong lịch sử!
Hôm sau.
Giờ Mão* (chừng sáu giờ sáng).
*Từ 5:00 - 7:00 sáng
Vân Mạn Mạn đang dọn dẹp giường chiếu chuẩn bị mang đi thì chợt nghe được Vân phụ đang ở trong sân gọi nàng.
Trưởng thôn nhìn Vân Mạn Mạn đi ra thì không giấu được nụ cười trên mặt, ông ta tiến lên mấy bước, có chút vui mừng nói.
“Thật quá tốt rồi, Vân nha đầu, chúng ta không cần phải rời đi nữa, hiện tại Trấn Bắc Vương, thế tử kế nhiệm mới của phủ Trấn Bắc Vương đã dẫn theo quân Mặc Diễm ngăn đại quân Bắc Lẫm quốc ở bên ngoài biên giới rồi, toàn bộ binh sĩ Bắc Lẫm quốc còn sót lại trong Nam Mặc quốc chúng ta đều bị thắt cổ hết!”
Vân Mạn Mạn có chút kinh ngạc khi nghe được lời trưởng thôn: “Một đêm đã có thể ngăn lại Bắc Lẫm quốc, còn có thể thắt cổ toàn bộ binh sĩ còn sót lại, vị Trấn Bắc Vương này là người phương nào vậy?”
Trưởng thôn xoay người ngồi trên ghế dài, rít một hơi thuốc lá, trong mắt hiện lên sự kính sợ nồng đậm, sau đó lại chắp tay một cái hướng về phía kinh thành.
“Trấn Bắc Vương qua nhiều thế hệ đều là chiến thần của Nam Mặc quốc, dưới quyền có năm trăm ngàn quân Mặc Diễm, bảo vệ biên giới Tây Bắc, mà Trấn Bắc Vương tiền nhiệm lại chính là cha của Trấn Bắc Vương đương nhiệm, cả đời chưa từng thua trận, một đời là chiến thần. Bắc Lẫm quốc không đánh lại được chúng ta thì thể nào cũng sẽ dùng âm mưu quỷ kế hại chết Trấn Bắc Vương, vậy nên bách tính Tây Bắc chúng ta mới có thể bị binh sĩ Bắc Lẫm quốc ức hiếp, cũng may là phủ Trấn Bắc Vương có người nối nghiệp. Trấn Bắc Vương đương nhiệm là thế tử Mặc Bắc Uyên của phủ Trấn Bắc Vương, bảy tuổi đã có thể đọc thuộc gia binh pháp, mười lăm tuổi dẫn năm ngàn quân Mặc Diễm chặn lại ba chục ngàn người Bắc Lẫm quốc kéo đến xâm lăng, cuối cùng giết sạch không còn một người nào có thể trở lại Bắc Lẫm nữa, thế tử Trấn Bắc Vương đánh một trận đã thành danh!”
Vân Mạn Mạn nhìn tròng mắt lóe lên của trưởng thôn, nghĩ ngợi có khi vị trưởng thôn này có nhân cách khác đấy nhỉ?
Ngay sau đó nàng cũng gật đầu một cái, trong mắt đều là sự thưởng thức, chiến thần gia tộc sao?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.