Chương 5: Nhầm phòng cấm kị
Nhược Hạ Miễu
14/04/2017
Cô bất giác quay đầu lại thấy Kiến Phong
"Sao anh vô đây?"Cô đứng dậy,đầu óc hơi quay vòng vòng.
"Tìm cô ăn sáng,mà hình như cô không khỏe thì phải"Kiến Phong nói.
Cô đưa tay lên trán,không nóng cho mấy mà!
"Không sao,nếu anh tìm người ăn sáng cùng thì tôi sẽ ăn cùng anh"Cô mỉm cười nói
"Cô chắc chứ? Có vẻ cô bị sốt rồi đấy"Kiến Phong cau mày.
"Không sao,tôi ổn mà"Cô cười nhìn anh.
"Vậy được rồi,đi ăn sáng đi,cô đừng uống cafê và ăn bánh mì như vậy sẽ không tốt đâu"Kiến Phong nói.
"Không sao,tôi quen rồi,đừng càu nhàu nữa,đi ăn sáng đi"Cô đẩy vai Kiến Phong đi,cả hai ra khỏi phòng.
Ăn sáng cùng Kiến Phong cô thấy có mùi vị,vì hắn luôn đi,tên Kiến Long đáng ghét! Luôn bỏ cô sáng sớm,nên cô không muốn ăn sáng,vì một mình cô cảm thấy buồn! Mà bây giờ đã có Kiến Phong,cô không thấy buồn nữa,có người bầu bạn cô ở cái lâu đài này rồi!
Kiến Phong đặt li nước và thuốc bên cạnh cô,bản thân đứng dậy đưa tay lên trán cô.
"Cô cần uống thuốc và nghỉ ngơi,không làm gì cả được chứ?"Kiến Phong nói.
Cô quay lại,đẩy nhẹ bàn tay của Kiến Phong ra.
"Ừm"Cô gật đầu.
"Vậy uống thuốc đi,tôi có việc phải đi..Và nên ngoan ngoãn,tôi về sớm hơn anh ấy,nên sẽ biết cô có ngoan ngoãn nghỉ ngơi hay không" Kiến Phong xoa đầu cô,rồi quay người lấy áo vest bên cạnh rời đi.
Cô nhìn đống thuốc trên bàn,cố uống nào!
Bỏ đống thuốc vào miệng,cô cầm li nước lên uống một hơi cô ghét thuốc,rất ghét!
Uống thuốc xong,quản gia bảo cô hãy đi dạo ở vườn hoa cho khây khỏa,cô cũng đồng ý đi dạo.
Công nhận vườn hoa của hắn lớn quá,hoa đủ loại,mà hắn có sở thích về hoa sao? Cô có nghĩ là chuyện đó nó hơi nực cười không? Cái mặt hắn lạnh như băng,hoa cỏ thấy hắn đã tự rụng không cần héo luôn ấy chứ!
Ngẩn đầu nhìn bầu trời,bầu trời hôn nay thật u ám mà! Chắc sắp mưa rồi,về phòng ngủ vậy!
Cô lảo đo trên cầu thang,thấy đầu óc quay vòng vòng,đi nhầm phòng...Mà căn phòng đó là cấm kị!
Cô bước vào phòng,nằm lên giừơng ngủ,thuốc Kiến Phong đưa phát tác dụng nhanh quá đi,làm cô buồn ngủ quá!
Mà sao trên giừơng có mùi hương lạ vậy nè? Không phải của hắn,mà kệ đi,cô cần ngủ!
~Tối~
Hắn về nhà,hỏi quản gia cô làm gì,quản gia nói cô ở phòng cả buổi sáng đến giờ.
Hắn lo lắng vào phòng xen,nhưng không thấy cô,lại thấy căn phòng của cầm kị của hắn mở cửa,hắn gầm gừ bước vô.
Thấy cô nằm trên giừơng,ngủ say,hắn không kìm được tức giận quát
"Cô làm gì ở đây? Ai cho phép cô vào căn phòng này?"
Còn
"Sao anh vô đây?"Cô đứng dậy,đầu óc hơi quay vòng vòng.
"Tìm cô ăn sáng,mà hình như cô không khỏe thì phải"Kiến Phong nói.
Cô đưa tay lên trán,không nóng cho mấy mà!
"Không sao,nếu anh tìm người ăn sáng cùng thì tôi sẽ ăn cùng anh"Cô mỉm cười nói
"Cô chắc chứ? Có vẻ cô bị sốt rồi đấy"Kiến Phong cau mày.
"Không sao,tôi ổn mà"Cô cười nhìn anh.
"Vậy được rồi,đi ăn sáng đi,cô đừng uống cafê và ăn bánh mì như vậy sẽ không tốt đâu"Kiến Phong nói.
"Không sao,tôi quen rồi,đừng càu nhàu nữa,đi ăn sáng đi"Cô đẩy vai Kiến Phong đi,cả hai ra khỏi phòng.
Ăn sáng cùng Kiến Phong cô thấy có mùi vị,vì hắn luôn đi,tên Kiến Long đáng ghét! Luôn bỏ cô sáng sớm,nên cô không muốn ăn sáng,vì một mình cô cảm thấy buồn! Mà bây giờ đã có Kiến Phong,cô không thấy buồn nữa,có người bầu bạn cô ở cái lâu đài này rồi!
Kiến Phong đặt li nước và thuốc bên cạnh cô,bản thân đứng dậy đưa tay lên trán cô.
"Cô cần uống thuốc và nghỉ ngơi,không làm gì cả được chứ?"Kiến Phong nói.
Cô quay lại,đẩy nhẹ bàn tay của Kiến Phong ra.
"Ừm"Cô gật đầu.
"Vậy uống thuốc đi,tôi có việc phải đi..Và nên ngoan ngoãn,tôi về sớm hơn anh ấy,nên sẽ biết cô có ngoan ngoãn nghỉ ngơi hay không" Kiến Phong xoa đầu cô,rồi quay người lấy áo vest bên cạnh rời đi.
Cô nhìn đống thuốc trên bàn,cố uống nào!
Bỏ đống thuốc vào miệng,cô cầm li nước lên uống một hơi cô ghét thuốc,rất ghét!
Uống thuốc xong,quản gia bảo cô hãy đi dạo ở vườn hoa cho khây khỏa,cô cũng đồng ý đi dạo.
Công nhận vườn hoa của hắn lớn quá,hoa đủ loại,mà hắn có sở thích về hoa sao? Cô có nghĩ là chuyện đó nó hơi nực cười không? Cái mặt hắn lạnh như băng,hoa cỏ thấy hắn đã tự rụng không cần héo luôn ấy chứ!
Ngẩn đầu nhìn bầu trời,bầu trời hôn nay thật u ám mà! Chắc sắp mưa rồi,về phòng ngủ vậy!
Cô lảo đo trên cầu thang,thấy đầu óc quay vòng vòng,đi nhầm phòng...Mà căn phòng đó là cấm kị!
Cô bước vào phòng,nằm lên giừơng ngủ,thuốc Kiến Phong đưa phát tác dụng nhanh quá đi,làm cô buồn ngủ quá!
Mà sao trên giừơng có mùi hương lạ vậy nè? Không phải của hắn,mà kệ đi,cô cần ngủ!
~Tối~
Hắn về nhà,hỏi quản gia cô làm gì,quản gia nói cô ở phòng cả buổi sáng đến giờ.
Hắn lo lắng vào phòng xen,nhưng không thấy cô,lại thấy căn phòng của cầm kị của hắn mở cửa,hắn gầm gừ bước vô.
Thấy cô nằm trên giừơng,ngủ say,hắn không kìm được tức giận quát
"Cô làm gì ở đây? Ai cho phép cô vào căn phòng này?"
Còn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.