Bạn Đã Tiêu Diệt Một Cực Đạo Ma Tôn
Chương 17: Qua cái đầu mày
Đường Hoa Hoa
06/11/2017
Tám giờ tối ngày hôm sau, Mafia mở đoàn như thường lệ.
Mọi người đều tự hiểu trong lòng, coi như chuyện tối hôm qua chưa hề xảy ra.
Mấy cô gái như Bạch Lộ, Đậu phụ nhỏ thường ngày có quan hệ khá tốt với Mặc Thiển Thiển đã sớm nhiều lần an ủi, giải thích với cô, tâm trạng của Mặc Thiển Thiển hôm nay thoạt nhìn khá hơn rất nhiều.
Trước khi chính thức bắt đầu, theo thường lệ Phong Thệ lại thử DPS của đoàn một lần, mọi người gắng sức rush A Tát Tân, trước khi dập tắt nến lần đầu tiên đã đánh lượng máu của boss xuống 80%. Kết quả này so với tuần trước thì tốt hơn rất nhiều. Phong Thệ lật đi lật lại add – on thống kê DPS, phát hiện bạn nhỏ Diệp Cốc Vũ có tiến bộ vô cùng lớn, từ người đứng thứ hai trong đoàn đếm ngược đã bò lên thứ ba.
Phong Thệ không công khai khích lệ Diệp Cốc Vũ, mà vĩnh viễn đem đệm lót Thiên Tru Cửu Giới làm ví dụ phản diện.
Mọi người cười ha ha trêu đùa bang chủ linh vật, bầu không khí thật ra đã thả lỏng hơn không ít.
Kiểm tra DPS xong, Phong Thệ bảo mọi người ăn Bích lộ đan, chính thức đánh boss.
Mấy giai đoạn trước đều thuận lợi vượt qua, khi lượng máu của boss xuống đến 45%, Phong Thệ nhắc mọi người ngừng tay, chờ dây xích xuất hiện, Mặc Thiển Thiển một mình rời xa cả đoàn, tìm chỗ đứng cho ổn thỏa.
Trong nháy mắt dây xích biến mất, mọi người mở hết hỏa lực đánh boss xuống 40%, Phong Thệ mở miệng: “Thiển Thiển, chú ý Nguyên tội thúc phược thuật, những người khác cẩn thận Thiên phạt kiếm.” Anh ngừng một chút rồi lại nói: “Thiển Thiển, em không thành vấn đề.”
Mặc Thiển Thiển nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, chóp mũi ứa mồ hôi, add – on biểu hiện hướng mặt của boss lúc này, cô phải tùy theo đó mà điều chỉnh chỗ đứng.
Ba lần trước đều thuận lợi qua, không ngờ đến lần thứ tư, người cầm cừu hận lại kéo lệch hướng mặt boss, kết quả boss đột nhiên quay 180 độ, phóng ra Nguyên tội thúc phược thuật, tất cả mọi người đều bị choáng. Thiên phạt kiếm không có ai nhảy ra tiêu diệt, từng cái từng cái rơi xuống từ không trung, trong nháy mắt giữa sân bị biển lửa bao phủ.
Lại một lần diệt đoàn.
Nhưng mà lần này không phải do Mặc Thiển Thiển, là do chủ T Không vào luân hồi kéo cừu hận lệch hướng.
Trong YY, mọi người im thin thít. Không vào luân hồi lúng túng mở mic: “Ngại quá, lúc nãy là lỗi của tôi.”
Mặc Thiển Thiển đương nhiên có thể hiểu được cảm giác này, còn an ủi ngược lại Không vào luân hồi.
Phong Thệ bảo mọi người logout chờ CD, sau đó chậm rãi nói trên mic: “Có phải mọi người quá căng thẳng hay không?”
Không vào luân hồi hắng giọng, cười khan một tiếng: “Chuyện này… Nếu làm không tốt lại phải chờ thêm ba mươi phút, quả thật có chút…”
Giọng điệu của Phong thệ thoải mái nói: “Như vậy đi, hôm nay chúng ta sẽ không lấy mục đích đánh chết bằng được boss, mọi người cứ coi như đang diễn tập, có thể đánh tới đâu thì đánh.”
Tất cả đều biểu thị rằng mình không hề căng thẳng, sau đó trong YY bắt đầu giao lưu thảo luận phương pháp đánh mình tìm được trên mạng, ba mươi phút trôi qua rất nhanh.
Phong Thệ nhắc nhở mọi người login, ăn viên “Bích lộ đan”thứ hai của ngày hôm nay.
“Lúc này chỉ là luyện tập, mọi người đừng quá khẩn trương. Nhưng mà cá nhân tôi vẫn mong rằng mỗi lần đến thời điểm phóng Nguyên tội thúc phược thuật, mọi người có thể chống đỡ một lúc.”
Trên YY phát ra tiếng cười. Trước đừng quan tâm họ đang cười thật hay cười giả, ít nhất bầu không khí lúc này không ngưng trọng như vừa rồi.
Phong Thệ bổ sung một câu: “Thiển Thiển, lúc này tôi cho cô một cơ hội mắc sai lầm. Nếu như toàn đoàn bị choáng, tôi sẽ bảo Lưu Tình ném vô địch. Nhưng mà cơ hội chỉ có một.”
Mặc Thiển Thiển ừ một tiếng.
Một cơ hội vô địch, chỉ cho phép bản thân sai một lần. Hơn cả tác dụng thực tế, nó rất giống như một lời trấn an tâm lý.
Mọi người cắn thuốc xong, thêm đủ trạng thái, Không vào luân hồi đến mở quái.
Tất cả thuận lợi, chỉ chốc lát sau đã tiến vào giai đoạn “Nguyên tội thúc phược thuật”.
A Tát Tân: “Các ngươi không cần giãy dụa, sống chết đã định!”
Boss hô một lời kịch được lập trình sẵn, một phát “Nguyên tội thúc phược thuật” lập tức rơi xuống.
Mặc Thiển Thiển tay nâng bút, một cái “Lợi châm” phóng xuống đoàn người, xua tan toàn bộ trạng thái ngất xỉu.
Lần thứ hai, lần thứ ba…
Hết thảy đều thuận lợi đến bất ngờ.
Lượng máu của A Tát Tân đã bị đánh đến 15%, nhiều nhất chỉ còn có thể ra một lần “Nguyên tội thúc phược thuật”, bàn tay cầm chuột của Mặc Thiển Thiển đổ cả mồ hôi.
Boss lại hô một câu lời kịch, Mặc Thiển Thiển đã ấn sẵn kỹ năng, giơ vòng sáng giới hạn phạm vi của kỹ năng yên ổn ở đoàn người, đang chuẩn bị phóng “Lợi châm”, cô phát hiện mình bị choáng.
Trên màn hình, cả đoàn bị bao phủ bởi một màu xanh lét, hai mươi lăm người không một ai may mắn thoát khỏi, điều này có nghĩa là tất cả mọi người đều trúng debuff(1) choáng.
Mặc Thiển Thiển mệt mỏi vô cùng. Cô biết lúc này lời hứa ném vô địch của Phong Thệ không thể nào thực hiện được, bởi vì lượng máu của boss sắp sửa tụt xuống 10%.
Sau 10% là giai đoạn “chạy vòng tròn” cuối cùng. Vào giai đoạn này, ngay từ đầu cần toàn bộ thành viên trong đoàn mở vô địch, chống đỡ một lần chiêu gây tổn thương lớn. Nếu như giờ Phong Thệ để Lưu Tình ném vô địch, toàn bộ đoàn sẽ chịu debuff “Hóa sinh thế”, trong khoảng thời gian ngắn không thể tiếp tục hưởng vô địch lần thứ hai. Như thế chẳng khác gì diệt đoàn.
Vì sao hết lần này tới lần khác lại đúng thời điểm này?!
Trong đầu Mặc Thiển Thiển hỗn loạn vô cùng, trên YY đột nhiên vang lên thanh âm đanh thép của Phong Thệ: “Thiển Thiển, Lợi châm!”
Mặc Thiển Thiển theo bản năng nghe lời anh, âm hiệu của kỹ năng lập tức nổ tung bên tai.
Chờ một chút, chẳng phải cô cũng bị choáng sao? Sao còn có thể tung kỹ năng?!
Mặc Thiển Thiển liếc mắt nhìn cả đoàn bị khống chế, nghi ngờ vừa rồi mình nhìn lần, chẳng lẽ không phải hai mươi lăm người đều bị choáng?
Thời gian không cho phép cô suy nghĩ nhiều, lượng máu của Boss đã tiến tới 10% cuối cùng.
A Tát Tân đọc lên lời kịch sau cùng: “Không có bất cứ cơ hội nào, đây là lần cuối cùng các ngươi quấy nhiễu nghi thức tế lễ thần thánh của giáo A Tát Tân!”
Trên mặt đất xuất hiện hai vòng tròn màu xanh, màu đỏ quen thuộc. Mọi người đều tự mở kỹ năng giảm sát thương chạy về phía vòng tròn của mình.
Không ai ngờ được lúc này đây, bọn họ có thể đánh được đến bước này. Tất cả mọi người đều hưng phấn dị thường —– Hi vọng qua cửa đang ở ngay trước mắt!
Khác với Địch Hoa Thánh Điện độ khó phổ thông, giai đoạn cuối cùng của bí cảnh độ khó anh hùng ngoại trừ chạy vòng tròn còn có chim khổng lồ. Mọi người cần phải vừa chạy vừa phòng ngừa không để mấy con chim bay lượn trong không trung cắn chết. Chủ T mở kỹ năng AOE(2) hấp dẫn sự chú ý chim, các buff liều mạng bơm máu, nhưng mà chim khổng lồ hung mãnh dị thường.
5% – Chủ T ngã xuống đất.
4% – Chim khổng lồ quay sang cắn trị liệu.
3% – Mấy trị liệu đều hy sinh.
2% – Các DPS da giòn bắt đầu chết dần.
“Thiên Sách đừng chạy vòng tròn nữa, trực tiếp mở Sơn, mở Hổ đi tới đánh boss đi.” Giọng nói của Phong Thệ vẫn bình tĩnh, lạnh nhạt như trước.
1% – Chủ T CD xong “Luân hồi quyết(3)”, xác chết vùng dậy nhảy dựng lên tranh thủ AOE mấy giây, lập tức lại nằm xuống.
Lúc này, toàn bộ đoàn chỉ còn lại Thiên Tru, Hồi Mã Thương và Tây Phong Liệt, ba Thiên Sách chỉ cần lớp máu mỏng.
Thiên Tru Cửu Giới chết.
Tây Phong Liệt chết.
Boss còn lại 0.05% máu cuối cùng.
Tất cả mọi người nín thở.
Hồi Mã Thương nhìn hiệu quả giảm sát thương của mình đếm ngược mấy giây gần kết thúc, cố gắng hết sức bấm mấy kỹ năng cuối cùng.
Trên YY yên tĩnh hoàn toàn, chỉ có tiếng lạch cạch bấm phím vô cùng rõ ràng văng vẳng bên tai.
Hai mươi lăm con người đều nhìn chằm chằm màn hình của mình, cho đến khi họ đồng thời bị một loạt thành tựu qua cửa spam!
Trên YY bùng nổ tiếng hoan hô nhiệt liệt—–
Qua rồi! Cuối cùng sau hai tuần gắng hết sức khai hoang, rốt cục họ cũng qua!
Trên kênh Thế giới vẫn có một lượng lớn người qua đường biểu thị sự hâm mộ, đố kị như thường lệ.
[Thế giới] Người qua đường A: Mẹ nó! Bang thứ hai rồi!
[Thế giới] Người qua đường B: Qua cái đầu mày!
[Thế giới] Người qua đường C: Chúc mừng Mafia đoạt được tam giáp~
[Thế giới] Người qua đường D: Ác nhân và Hạo khí mỗi bên có một bang, không biết bang sau sẽ là phe nào~
[Thế giới] Người qua đường E: Mẹ nó! Không thể không nói — Qua cái đầu mày!
Tuy rằng Hồi Mã Thương đã đánh chết boss, nhưng chính bản thân cũng chỉ còn một chút máu, boss vừa chết, hắn cũng bị chim khổng lồ xung quanh mổ chết. Trận đấu này quả thật có thể nói là vô cùng thảm khốc.
Phong Thệ để tất cả mọi người sống lại ngoài cổng, sau đó tập thể chạy lại.
Trên YY đã bắt đầu thảo luận tay ai sờ trang bị thì may mắn—–
Hồi Mã Thương: “Tôi là người đánh chết boss, nhất định là tôi tương đối may mắn!”
Nguyễn Mai Chi: “Cậu cút ngay! Lần trước cho cậu sờ, kết quả ra Thiếu Lâm, Ngũ Độc, Tàng Kiếm!”
Bạch Lộ: “Hồi Mã Thương, từ lâu cậu đã bị tổ chức cấm sờ trang bị một vạn năm rồi!”
Lưu Tình: “Chẳng phải bang ta là Mafia sao? Đâu ra tay đỏ?!”
Không vào luân hồi: “Hay là để cho Thiển Thiển sờ đi, buff Hoa vất vả lắm…”
Đậu phụ nhỏ: “Tôi tán thành cả hai tay!”
Trong lúc mọi người vừa cười vừa nói vừa chạy, Mặc Thiển Thiển len lén gửi tin nhắn riêng cho Phong Thệ: “Đại thần, vừa rồi là anh đúng không?”
Phong Thệ: “Cái gì?”
Mặc Thiển Thiển cười giảo hoạt: “Lần cuối cùng em nhớ rõ em cũng bị choáng~”
Phong Thệ: “Sau đó?”
Mặc Thiển Thiển: “Em thấy kênh Chiến đấu ghi lại anh dùng “Thanh phong thùy lộ” với em.”
“Thanh phong thùy lộ” là một kỹ năng giải khống chế cho một người, dùng được cho đồng đội, nhưng nếu muốn dùng thì trước hết phải chắc chắn rằng bản thân không bị khống chế.
Mặc Thiển Thiển hiếu kỳ hỏi: “Nhưng mà em rất thắc mắc vì sao anh không bị choáng…”
Phong Thệ đáp: “Cô quên rồi sao? Chẳng phải Lưu Tình đã dạy cô, muốn tránh bị choáng, ngoại trừ chạy ra sau boss đứng thì còn có …”
Mặc Thiển Thiển gửi tới một icon hoảng sợ, không dám tin: “Trời ơi, đại thần, anh đừng nói với em là mỗi lần boss phóng kỹ năng, anh đều dựa vào bản thân tự nhảy lên để giải quyết nha!”
Phong Thệ không trả lời, chỉ gửi tới một biểu tình: [Phong Thệ Tình Trú Hải] nhẹ nhàng xoa đầu [Mặc Thiển Thiển].
Trên YY, mọi người bắt đầu giục Mặc Thiển Thiển đi sờ thi thể boss, cô cũng không tiếp tục trò chuyện cùng Phong Thệ nữa.
Lúc này, Hoa ca lẳng lặng đứng giữa đám người ồn ào, thoạt nhìn vừa đáng tin cậy vừa dịu dàng.
Mặc Thiển Thiển nghĩ: Tuy rằng ngày hôm qua, người này còn giận dữ với cô, nhưng cho tới bây giờ mọi người đều biết, anh luôn dùng phương thức đặc biệt của bản thân để ủng hộ người khác.
Mặc Thiển Thiển cố nén khóe miệng đang mỉm cười, chậm rãi đi tới chỗ rương vàng lấp lánh ở góc phòng, tất cả đều giục cô: “Mau sờ đi!”
Cô cúi thấp người, nhấn chuột, trên màn hình lập tức nhảy ra một loạt thông báo trang bị: Thẻ Thất Tú, thẻ Vạn Hoa, thẻ Thuần Dương, còn có —-
Chân long phổ!
*Chú thích:
(1) Debuff: hiệu ứng không có lợi.
(2) AOE: Tấn công trong diện rộng, nhiều đối tượng cùng lúc.
(3) Luân hồi quyết: skill tự hồi sinh của Thiếu Lâm.
Mọi người đều tự hiểu trong lòng, coi như chuyện tối hôm qua chưa hề xảy ra.
Mấy cô gái như Bạch Lộ, Đậu phụ nhỏ thường ngày có quan hệ khá tốt với Mặc Thiển Thiển đã sớm nhiều lần an ủi, giải thích với cô, tâm trạng của Mặc Thiển Thiển hôm nay thoạt nhìn khá hơn rất nhiều.
Trước khi chính thức bắt đầu, theo thường lệ Phong Thệ lại thử DPS của đoàn một lần, mọi người gắng sức rush A Tát Tân, trước khi dập tắt nến lần đầu tiên đã đánh lượng máu của boss xuống 80%. Kết quả này so với tuần trước thì tốt hơn rất nhiều. Phong Thệ lật đi lật lại add – on thống kê DPS, phát hiện bạn nhỏ Diệp Cốc Vũ có tiến bộ vô cùng lớn, từ người đứng thứ hai trong đoàn đếm ngược đã bò lên thứ ba.
Phong Thệ không công khai khích lệ Diệp Cốc Vũ, mà vĩnh viễn đem đệm lót Thiên Tru Cửu Giới làm ví dụ phản diện.
Mọi người cười ha ha trêu đùa bang chủ linh vật, bầu không khí thật ra đã thả lỏng hơn không ít.
Kiểm tra DPS xong, Phong Thệ bảo mọi người ăn Bích lộ đan, chính thức đánh boss.
Mấy giai đoạn trước đều thuận lợi vượt qua, khi lượng máu của boss xuống đến 45%, Phong Thệ nhắc mọi người ngừng tay, chờ dây xích xuất hiện, Mặc Thiển Thiển một mình rời xa cả đoàn, tìm chỗ đứng cho ổn thỏa.
Trong nháy mắt dây xích biến mất, mọi người mở hết hỏa lực đánh boss xuống 40%, Phong Thệ mở miệng: “Thiển Thiển, chú ý Nguyên tội thúc phược thuật, những người khác cẩn thận Thiên phạt kiếm.” Anh ngừng một chút rồi lại nói: “Thiển Thiển, em không thành vấn đề.”
Mặc Thiển Thiển nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, chóp mũi ứa mồ hôi, add – on biểu hiện hướng mặt của boss lúc này, cô phải tùy theo đó mà điều chỉnh chỗ đứng.
Ba lần trước đều thuận lợi qua, không ngờ đến lần thứ tư, người cầm cừu hận lại kéo lệch hướng mặt boss, kết quả boss đột nhiên quay 180 độ, phóng ra Nguyên tội thúc phược thuật, tất cả mọi người đều bị choáng. Thiên phạt kiếm không có ai nhảy ra tiêu diệt, từng cái từng cái rơi xuống từ không trung, trong nháy mắt giữa sân bị biển lửa bao phủ.
Lại một lần diệt đoàn.
Nhưng mà lần này không phải do Mặc Thiển Thiển, là do chủ T Không vào luân hồi kéo cừu hận lệch hướng.
Trong YY, mọi người im thin thít. Không vào luân hồi lúng túng mở mic: “Ngại quá, lúc nãy là lỗi của tôi.”
Mặc Thiển Thiển đương nhiên có thể hiểu được cảm giác này, còn an ủi ngược lại Không vào luân hồi.
Phong Thệ bảo mọi người logout chờ CD, sau đó chậm rãi nói trên mic: “Có phải mọi người quá căng thẳng hay không?”
Không vào luân hồi hắng giọng, cười khan một tiếng: “Chuyện này… Nếu làm không tốt lại phải chờ thêm ba mươi phút, quả thật có chút…”
Giọng điệu của Phong thệ thoải mái nói: “Như vậy đi, hôm nay chúng ta sẽ không lấy mục đích đánh chết bằng được boss, mọi người cứ coi như đang diễn tập, có thể đánh tới đâu thì đánh.”
Tất cả đều biểu thị rằng mình không hề căng thẳng, sau đó trong YY bắt đầu giao lưu thảo luận phương pháp đánh mình tìm được trên mạng, ba mươi phút trôi qua rất nhanh.
Phong Thệ nhắc nhở mọi người login, ăn viên “Bích lộ đan”thứ hai của ngày hôm nay.
“Lúc này chỉ là luyện tập, mọi người đừng quá khẩn trương. Nhưng mà cá nhân tôi vẫn mong rằng mỗi lần đến thời điểm phóng Nguyên tội thúc phược thuật, mọi người có thể chống đỡ một lúc.”
Trên YY phát ra tiếng cười. Trước đừng quan tâm họ đang cười thật hay cười giả, ít nhất bầu không khí lúc này không ngưng trọng như vừa rồi.
Phong Thệ bổ sung một câu: “Thiển Thiển, lúc này tôi cho cô một cơ hội mắc sai lầm. Nếu như toàn đoàn bị choáng, tôi sẽ bảo Lưu Tình ném vô địch. Nhưng mà cơ hội chỉ có một.”
Mặc Thiển Thiển ừ một tiếng.
Một cơ hội vô địch, chỉ cho phép bản thân sai một lần. Hơn cả tác dụng thực tế, nó rất giống như một lời trấn an tâm lý.
Mọi người cắn thuốc xong, thêm đủ trạng thái, Không vào luân hồi đến mở quái.
Tất cả thuận lợi, chỉ chốc lát sau đã tiến vào giai đoạn “Nguyên tội thúc phược thuật”.
A Tát Tân: “Các ngươi không cần giãy dụa, sống chết đã định!”
Boss hô một lời kịch được lập trình sẵn, một phát “Nguyên tội thúc phược thuật” lập tức rơi xuống.
Mặc Thiển Thiển tay nâng bút, một cái “Lợi châm” phóng xuống đoàn người, xua tan toàn bộ trạng thái ngất xỉu.
Lần thứ hai, lần thứ ba…
Hết thảy đều thuận lợi đến bất ngờ.
Lượng máu của A Tát Tân đã bị đánh đến 15%, nhiều nhất chỉ còn có thể ra một lần “Nguyên tội thúc phược thuật”, bàn tay cầm chuột của Mặc Thiển Thiển đổ cả mồ hôi.
Boss lại hô một câu lời kịch, Mặc Thiển Thiển đã ấn sẵn kỹ năng, giơ vòng sáng giới hạn phạm vi của kỹ năng yên ổn ở đoàn người, đang chuẩn bị phóng “Lợi châm”, cô phát hiện mình bị choáng.
Trên màn hình, cả đoàn bị bao phủ bởi một màu xanh lét, hai mươi lăm người không một ai may mắn thoát khỏi, điều này có nghĩa là tất cả mọi người đều trúng debuff(1) choáng.
Mặc Thiển Thiển mệt mỏi vô cùng. Cô biết lúc này lời hứa ném vô địch của Phong Thệ không thể nào thực hiện được, bởi vì lượng máu của boss sắp sửa tụt xuống 10%.
Sau 10% là giai đoạn “chạy vòng tròn” cuối cùng. Vào giai đoạn này, ngay từ đầu cần toàn bộ thành viên trong đoàn mở vô địch, chống đỡ một lần chiêu gây tổn thương lớn. Nếu như giờ Phong Thệ để Lưu Tình ném vô địch, toàn bộ đoàn sẽ chịu debuff “Hóa sinh thế”, trong khoảng thời gian ngắn không thể tiếp tục hưởng vô địch lần thứ hai. Như thế chẳng khác gì diệt đoàn.
Vì sao hết lần này tới lần khác lại đúng thời điểm này?!
Trong đầu Mặc Thiển Thiển hỗn loạn vô cùng, trên YY đột nhiên vang lên thanh âm đanh thép của Phong Thệ: “Thiển Thiển, Lợi châm!”
Mặc Thiển Thiển theo bản năng nghe lời anh, âm hiệu của kỹ năng lập tức nổ tung bên tai.
Chờ một chút, chẳng phải cô cũng bị choáng sao? Sao còn có thể tung kỹ năng?!
Mặc Thiển Thiển liếc mắt nhìn cả đoàn bị khống chế, nghi ngờ vừa rồi mình nhìn lần, chẳng lẽ không phải hai mươi lăm người đều bị choáng?
Thời gian không cho phép cô suy nghĩ nhiều, lượng máu của Boss đã tiến tới 10% cuối cùng.
A Tát Tân đọc lên lời kịch sau cùng: “Không có bất cứ cơ hội nào, đây là lần cuối cùng các ngươi quấy nhiễu nghi thức tế lễ thần thánh của giáo A Tát Tân!”
Trên mặt đất xuất hiện hai vòng tròn màu xanh, màu đỏ quen thuộc. Mọi người đều tự mở kỹ năng giảm sát thương chạy về phía vòng tròn của mình.
Không ai ngờ được lúc này đây, bọn họ có thể đánh được đến bước này. Tất cả mọi người đều hưng phấn dị thường —– Hi vọng qua cửa đang ở ngay trước mắt!
Khác với Địch Hoa Thánh Điện độ khó phổ thông, giai đoạn cuối cùng của bí cảnh độ khó anh hùng ngoại trừ chạy vòng tròn còn có chim khổng lồ. Mọi người cần phải vừa chạy vừa phòng ngừa không để mấy con chim bay lượn trong không trung cắn chết. Chủ T mở kỹ năng AOE(2) hấp dẫn sự chú ý chim, các buff liều mạng bơm máu, nhưng mà chim khổng lồ hung mãnh dị thường.
5% – Chủ T ngã xuống đất.
4% – Chim khổng lồ quay sang cắn trị liệu.
3% – Mấy trị liệu đều hy sinh.
2% – Các DPS da giòn bắt đầu chết dần.
“Thiên Sách đừng chạy vòng tròn nữa, trực tiếp mở Sơn, mở Hổ đi tới đánh boss đi.” Giọng nói của Phong Thệ vẫn bình tĩnh, lạnh nhạt như trước.
1% – Chủ T CD xong “Luân hồi quyết(3)”, xác chết vùng dậy nhảy dựng lên tranh thủ AOE mấy giây, lập tức lại nằm xuống.
Lúc này, toàn bộ đoàn chỉ còn lại Thiên Tru, Hồi Mã Thương và Tây Phong Liệt, ba Thiên Sách chỉ cần lớp máu mỏng.
Thiên Tru Cửu Giới chết.
Tây Phong Liệt chết.
Boss còn lại 0.05% máu cuối cùng.
Tất cả mọi người nín thở.
Hồi Mã Thương nhìn hiệu quả giảm sát thương của mình đếm ngược mấy giây gần kết thúc, cố gắng hết sức bấm mấy kỹ năng cuối cùng.
Trên YY yên tĩnh hoàn toàn, chỉ có tiếng lạch cạch bấm phím vô cùng rõ ràng văng vẳng bên tai.
Hai mươi lăm con người đều nhìn chằm chằm màn hình của mình, cho đến khi họ đồng thời bị một loạt thành tựu qua cửa spam!
Trên YY bùng nổ tiếng hoan hô nhiệt liệt—–
Qua rồi! Cuối cùng sau hai tuần gắng hết sức khai hoang, rốt cục họ cũng qua!
Trên kênh Thế giới vẫn có một lượng lớn người qua đường biểu thị sự hâm mộ, đố kị như thường lệ.
[Thế giới] Người qua đường A: Mẹ nó! Bang thứ hai rồi!
[Thế giới] Người qua đường B: Qua cái đầu mày!
[Thế giới] Người qua đường C: Chúc mừng Mafia đoạt được tam giáp~
[Thế giới] Người qua đường D: Ác nhân và Hạo khí mỗi bên có một bang, không biết bang sau sẽ là phe nào~
[Thế giới] Người qua đường E: Mẹ nó! Không thể không nói — Qua cái đầu mày!
Tuy rằng Hồi Mã Thương đã đánh chết boss, nhưng chính bản thân cũng chỉ còn một chút máu, boss vừa chết, hắn cũng bị chim khổng lồ xung quanh mổ chết. Trận đấu này quả thật có thể nói là vô cùng thảm khốc.
Phong Thệ để tất cả mọi người sống lại ngoài cổng, sau đó tập thể chạy lại.
Trên YY đã bắt đầu thảo luận tay ai sờ trang bị thì may mắn—–
Hồi Mã Thương: “Tôi là người đánh chết boss, nhất định là tôi tương đối may mắn!”
Nguyễn Mai Chi: “Cậu cút ngay! Lần trước cho cậu sờ, kết quả ra Thiếu Lâm, Ngũ Độc, Tàng Kiếm!”
Bạch Lộ: “Hồi Mã Thương, từ lâu cậu đã bị tổ chức cấm sờ trang bị một vạn năm rồi!”
Lưu Tình: “Chẳng phải bang ta là Mafia sao? Đâu ra tay đỏ?!”
Không vào luân hồi: “Hay là để cho Thiển Thiển sờ đi, buff Hoa vất vả lắm…”
Đậu phụ nhỏ: “Tôi tán thành cả hai tay!”
Trong lúc mọi người vừa cười vừa nói vừa chạy, Mặc Thiển Thiển len lén gửi tin nhắn riêng cho Phong Thệ: “Đại thần, vừa rồi là anh đúng không?”
Phong Thệ: “Cái gì?”
Mặc Thiển Thiển cười giảo hoạt: “Lần cuối cùng em nhớ rõ em cũng bị choáng~”
Phong Thệ: “Sau đó?”
Mặc Thiển Thiển: “Em thấy kênh Chiến đấu ghi lại anh dùng “Thanh phong thùy lộ” với em.”
“Thanh phong thùy lộ” là một kỹ năng giải khống chế cho một người, dùng được cho đồng đội, nhưng nếu muốn dùng thì trước hết phải chắc chắn rằng bản thân không bị khống chế.
Mặc Thiển Thiển hiếu kỳ hỏi: “Nhưng mà em rất thắc mắc vì sao anh không bị choáng…”
Phong Thệ đáp: “Cô quên rồi sao? Chẳng phải Lưu Tình đã dạy cô, muốn tránh bị choáng, ngoại trừ chạy ra sau boss đứng thì còn có …”
Mặc Thiển Thiển gửi tới một icon hoảng sợ, không dám tin: “Trời ơi, đại thần, anh đừng nói với em là mỗi lần boss phóng kỹ năng, anh đều dựa vào bản thân tự nhảy lên để giải quyết nha!”
Phong Thệ không trả lời, chỉ gửi tới một biểu tình: [Phong Thệ Tình Trú Hải] nhẹ nhàng xoa đầu [Mặc Thiển Thiển].
Trên YY, mọi người bắt đầu giục Mặc Thiển Thiển đi sờ thi thể boss, cô cũng không tiếp tục trò chuyện cùng Phong Thệ nữa.
Lúc này, Hoa ca lẳng lặng đứng giữa đám người ồn ào, thoạt nhìn vừa đáng tin cậy vừa dịu dàng.
Mặc Thiển Thiển nghĩ: Tuy rằng ngày hôm qua, người này còn giận dữ với cô, nhưng cho tới bây giờ mọi người đều biết, anh luôn dùng phương thức đặc biệt của bản thân để ủng hộ người khác.
Mặc Thiển Thiển cố nén khóe miệng đang mỉm cười, chậm rãi đi tới chỗ rương vàng lấp lánh ở góc phòng, tất cả đều giục cô: “Mau sờ đi!”
Cô cúi thấp người, nhấn chuột, trên màn hình lập tức nhảy ra một loạt thông báo trang bị: Thẻ Thất Tú, thẻ Vạn Hoa, thẻ Thuần Dương, còn có —-
Chân long phổ!
*Chú thích:
(1) Debuff: hiệu ứng không có lợi.
(2) AOE: Tấn công trong diện rộng, nhiều đối tượng cùng lúc.
(3) Luân hồi quyết: skill tự hồi sinh của Thiếu Lâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.