Bạn Đã Tiêu Diệt Một Cực Đạo Ma Tôn
Chương 25: Triển lãm game
Đường Hoa Hoa
06/11/2017
Bạch Lộ đùa giỡn Diệp Cốc Vũ thỏa thích xong, hắng giọng nghiêm mặt nói: “Được rồi, tôi tới để hỏi mấy cậu một câu, mấy cậu có phải là người ở thành phố S không?”
Diệp Cốc Vũ có số điện thoại của Phong Thệ, đương nhiên biết được mã vùng của anh, vì vậy đáp thay anh: “Phong Thệ hình như ở thành phố S đó.”
Bạch Lộ hừ một tiếng: “Anh ấy không nằm trong phạm vi cần phải hỏi.”
Bạch Thu Thu hiếu kì: “Hỏi cái này làm gì?”
Bạch Lộ bĩu môi: “Bên trên đang bàn về việc tổ chức đi xem triển lãm game DG.” Cô ngừng lại một chút, rồi bổ sung, “Mấy cậu cùng tới nghe đi.”
Nói xong, bốn người đều nhảy ra khỏi phòng YY, chuyển đến kênh phòng khách của bang hội.
Bây giờ là sáu rưỡi tối, là giờ cao điểm của trò chơi, vậy nên trong bang có hơn một nửa số thành viên online, đều có mặt trong YY bang hội. Diệp Cốc Vũ tới nghe một hồi liền hiểu, hóa ra mọi người muốn gặp mặt nhau.
Người đề nghị đầu tiên là Đậu phụ nhỏ, cô và Hồng Nhạn Vu Phi là bạn học ngoài đời, hai người đều đến thành phố S học đại học. Triển lãm game DG một năm tổ chức một lần, theo thường lệ là ở thành phố S, mấy năm vừa qua, Đậu phụ nhỏ và Hồng Nhạn Vu Phi đều đi cùng nhau, năm nay nghe nói game Kiếm tam cũng tham gia triển lãm, Đậu phụ nhỏ liền nhắc tới việc này trong kênh bang hội. Mấy hủ nữ trong bang hầu như đều là người thành phố S, vừa nghe xong đã cảm thấy thích thú, vì vậy yêu cầu kêu gọi thêm người đồng hành. Các nam sinh vốn không quan tâm, nào ngờ bị Đậu phụ nhỏ lấy gian hàng của Blizzard ra dụ dỗ mãnh liệt, còn tuyên bố sẽ có đại thần esports tới tham gia, vì vậy các nam sinh cũng động lòng.
Cuộc gặp mặt được hẹn vào thứ bảy hai tuần sau, sau khi xem triển lãm, có người muốn sắp xếp đi chơi, Đậu phụ nhỏ bảo mọi người đăng kí xem ai tham gia, tính toán số người cụ thể.
Tuy rằng Diệp Cốc Vũ đi học ở thành phố N, nhưng cách thành phố S không xa, đi bằng xe ô tô cũng chỉ mất khoảng một tiếng. Vì thế hắn cũng hăng hái đăng kí.
Tất cả mọi người tích cực hưởng ứng, nhưng chỉ có Phong Thệ ngồi nghe nửa ngày mà không nói tiếng nào, Diệp Cốc Vũ nhịn không được hỏi: “Phong Thệ không tới sao?”
Bạch Lộ tỏ vẻ “tôi biết ngay mà”: “Haizz, mấy chuyện như thế này chúng tôi chưa bao giờ trông chờ anh ấy tham gia.”
Đậu phụ nhỏ cũng nói: “Tôi đã từng nói với cậu chưa, chúng tôi chơi với nhau lâu như vậy, thế mà ngay cả ảnh của đại thần cũng chưa được thấy bao giờ…”
Diệp Cốc Vũ chép miệng: “Chậc chậc, Phong Thệ thẹn thùng thế cơ à…”
Ôn Du cười nói: “Thông thường những người như vậy là do trong hiện thực không phải xấu thì là rất xấu… Ha ha ha!”
Hồng Nhạn Vu Phi khẳng định như đinh đóng cột: “Thanh âm của đại thần dễ nghe như vậy, tuyệt đối không phải người xấu xí!”
Phong Thệ bất đắc dĩ cười nói: “Không quá xấu nhưng cũng không quá đẹp, phải làm sao bây giờ?”
Đậu phụ nhỏ cười gian: “Vậy anh đến để chứng mình đi!”
Phong Thệ đáp: “Tôi suy nghĩ đã.”
Diệp Cốc Vũ hừ một tiếng: “Rõ ràng là người ở ngay thành phố S mà còn cần suy với chẳng nghĩ, kiêu quá vậy…”
Phong Thệ biết Diệp Cốc Vũ sẽ không bỏ qua, sợ hắn tiếp tục càn quấy sẽ khiến mọi người tập trung vào mình, liền đổi đề tài hỏi: “Diệp Cốc Vũ, cậu không làm nhiệm vụ hằng ngày sao? Không làm thì vào đội!”
“Không, không, không, vào đây!”
Cứ như vậy, Phong Thệ thành công khiến Diệp Cốc Vũ phải ngậm miệng.
Mấy người khác trong YY còn tiếp tục trò chuyện về triển lãm game DG, Diệp Cốc Vũ trong tiện chen ngang, vì vậy gõ trên kênh đội.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Anh còn lo sợ cái gì? Chẳng lẽ anh thật sự xấu tới mức không thể gặp người khác?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: …
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Tôi biết muốn đẹp trai như tôi là rất khó, nhưng mà tôi sẽ không kỳ thị anh đâu, đừng quá áp lực!
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Đi nhận nhiệm vụ.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đừng có đổi đề tài! Anh phải trả lời rốt cuộc có đi hay không trước!
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Muốn gặp tôi tới vậy sao?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đi hay không?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đi hay không?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đi hay không?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đi hay không?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Được.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: A?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Đi.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Thật không?!
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Cậu đã có thể đi nhận nhiệm vụ chưa?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Hừ, vậy mới được chứ.
Nhận được lời hứa của Phong Thệ, Diệp Cốc Vũ vô cùng hài lòng tới thành chính nhận nhiệm vụ. Hai người cùng nhau bay tới trước cổng phó bản Độc Thần Điện, tùy tiện tuyển thêm ba người trên kênh thế giới.
Đối với những người chơi lâu năm mà nói, phó bản hằng ngày đã rất quen thuộc từ lâu rồi, năm người nhắm mắt cào bàn phím, bùm bùm vài phát là qua boss một.
Trên YY bang hội vẫn còn thảo luận về triển lãm game DG, Phong Thệ và Diệp Cốc Vũ vừa đánh phó bản, vừa nghe YY câu được câu không.
Lưu Tình là một người chơi chuyên nghiệp, cảm thấy rất hứng thú với gian hàng của Blizzard, thuận miệng hỏi Đậu phụ nhỏ: “Lúc nãy cậu nói có đại thần esports nào tới à?”
Đậu phụ nhỏ gật đầu: “Đúng vậy, tôi xem trên trang web của DG, hình như là đại thần có địa vị rất lớn. Nhưng mà tôi không biết nhiều về thi đấu game gì đó.”
Ôn Du kêu một tiếng: “Đại thần nào vậy?”
Đậu phụ nhỏ cố gắng suy nghĩ: “Quên mất rồi… ID bằng tiếng Anh… hình như là bắt đầu bằng chữ G?”
Thanh âm của Ôn Du nâng lên càng cao: “Mẹ nó, bắt đầu bằng chữ G! Đừng bảo với tôi là Golden nhé!”
Lưu Tình cũng có chút kích động: “Đúng là đại thần…”
Đậu phụ nhỏ ngạc nhiên nói: “A, mọi người đều biết sao?”
Thiên Tru khinh thường: “Tuy rằng tôi không quá quan tâm tới esports, nhưng mà rất thích người này.”
Đậu phụ nhỏ phản bác: “Hừ, mấy đứa con trai như các cậu mới thích cái này. Con gái chúng tôi thuộc loại thích chơi Kiếm tam.”
Thiên Tru nói: “Nè nè! Cậu đừng ngụy biện, Ôn Du cũng là con gái mà, người ta cũng biết Golden đấy.”
Ôn Du phụt một tiếng, giả vờ nhăn nhó nói: “Thật ra người ta chỉ thích ship CP thôi…”
Bạch Lộ không khỏi rú lên: “Đệch mợ! Đây là CP nào… Tôi chưa nghe bao giờ!”
Ôn Du cười gian: “Cặp đôi song sát của thể thao điện tử IN777 và Golden~”
Lúc này, Phong Thệ và Diệp Cốc Vũ đang tổ đội làm nhiệm vụ hằng ngày, trên đường đi tới boss hai có một vách núi, cần sử dụng khinh công để nhảy qua.
Diệp Cốc Vũ là Tàng Kiếm, chạy rất nhanh. Hắn nhảy xong liền đứng ở vách đá chờ mọi người, đúng lúc nghe được đoạn đối thoại trên YY bang hội. Hắn cũng không biết Golden là ai, vì vậy cái câu “chỉ con trai mới thích” khiến hắn bị kích thích một chút.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Golden là cái gì?
Tuy rằng Phong Thệ cũng onl YY nhưng anh không đeo tai nghe, không nghe được cuộc thảo luận trên YY bang hội, tất nhiên cũng không trả lời được hắn.
Hoa ca mặc đồ đen vẫn tiếp tục chạy về phía vách đá, nhưng một Thiên Sách nọ trong đội ngũ đột nhiên hiểu ra.
[Đội] Tuyệt không ngã xuống: Cậu cũng đến triển lãm DG hả?
[Đội] Hằng Nguyên Tường: Ồ ồ ồ tôi hiểu rồi, các cậu đang nói tới Golden sao? Thần tượng trong giới thể thao điện tử của tôi đó!
Vừa dứt lời, tên của Vạn Hoa trong đội tối sầm, hóa ra Phong Thệ đại thần vừa sẩy tay, rơi từ trên vách núi xuống, ngã chết ở trong phó bản cấp thấp Độc Điện Thần này.
Diệp Cốc Vũ chẳng biết phản ứng với chuyện này thế nào.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Ặc…
[Đội] Tuyệt không ngã xuống: Sao vậy, sao vậy, chạy một lần nữa đi.
[Đội] Hằng Nguyên Tường: Không sao, người mới ngã chết ở đây là rất bình thường, mọi người đều thông cảm.
[Đội] Nghê Thường Vũ Y: Đúng vậy, đúng vậy, Hoa Hoa đừng căng thẳng~
Ba người khác trong đội tốt bụng vô cùng, liên tiếp an ủi, Diệp Cốc Vũ cười tới mức đau dạ dày: Phong Thệ? Người mới? Ha ha ha…
Phong Thệ gõ hai chữ “xin lỗi” trong kênh đội ngũ, sau đó yên lặng nhấn sống lại tại doanh địa. Quãng đường chạy lại cũng không dài, nhưng Phong Thệ lại đi rất lâu. Có cái gì đó đã chôn giấu rất lâu dưới đáy lòng đột nhiên xuất hiện, khiến anh trở tay không kịp.
“Golden”, đã bao lâu anh chưa từng nghe thấy cái tên này?
Lâu tới mức anh đã quên, chính anh cũng từng là một tuyển thủ thi đấu esports chuyên nghiệp.
Diệp Cốc Vũ có số điện thoại của Phong Thệ, đương nhiên biết được mã vùng của anh, vì vậy đáp thay anh: “Phong Thệ hình như ở thành phố S đó.”
Bạch Lộ hừ một tiếng: “Anh ấy không nằm trong phạm vi cần phải hỏi.”
Bạch Thu Thu hiếu kì: “Hỏi cái này làm gì?”
Bạch Lộ bĩu môi: “Bên trên đang bàn về việc tổ chức đi xem triển lãm game DG.” Cô ngừng lại một chút, rồi bổ sung, “Mấy cậu cùng tới nghe đi.”
Nói xong, bốn người đều nhảy ra khỏi phòng YY, chuyển đến kênh phòng khách của bang hội.
Bây giờ là sáu rưỡi tối, là giờ cao điểm của trò chơi, vậy nên trong bang có hơn một nửa số thành viên online, đều có mặt trong YY bang hội. Diệp Cốc Vũ tới nghe một hồi liền hiểu, hóa ra mọi người muốn gặp mặt nhau.
Người đề nghị đầu tiên là Đậu phụ nhỏ, cô và Hồng Nhạn Vu Phi là bạn học ngoài đời, hai người đều đến thành phố S học đại học. Triển lãm game DG một năm tổ chức một lần, theo thường lệ là ở thành phố S, mấy năm vừa qua, Đậu phụ nhỏ và Hồng Nhạn Vu Phi đều đi cùng nhau, năm nay nghe nói game Kiếm tam cũng tham gia triển lãm, Đậu phụ nhỏ liền nhắc tới việc này trong kênh bang hội. Mấy hủ nữ trong bang hầu như đều là người thành phố S, vừa nghe xong đã cảm thấy thích thú, vì vậy yêu cầu kêu gọi thêm người đồng hành. Các nam sinh vốn không quan tâm, nào ngờ bị Đậu phụ nhỏ lấy gian hàng của Blizzard ra dụ dỗ mãnh liệt, còn tuyên bố sẽ có đại thần esports tới tham gia, vì vậy các nam sinh cũng động lòng.
Cuộc gặp mặt được hẹn vào thứ bảy hai tuần sau, sau khi xem triển lãm, có người muốn sắp xếp đi chơi, Đậu phụ nhỏ bảo mọi người đăng kí xem ai tham gia, tính toán số người cụ thể.
Tuy rằng Diệp Cốc Vũ đi học ở thành phố N, nhưng cách thành phố S không xa, đi bằng xe ô tô cũng chỉ mất khoảng một tiếng. Vì thế hắn cũng hăng hái đăng kí.
Tất cả mọi người tích cực hưởng ứng, nhưng chỉ có Phong Thệ ngồi nghe nửa ngày mà không nói tiếng nào, Diệp Cốc Vũ nhịn không được hỏi: “Phong Thệ không tới sao?”
Bạch Lộ tỏ vẻ “tôi biết ngay mà”: “Haizz, mấy chuyện như thế này chúng tôi chưa bao giờ trông chờ anh ấy tham gia.”
Đậu phụ nhỏ cũng nói: “Tôi đã từng nói với cậu chưa, chúng tôi chơi với nhau lâu như vậy, thế mà ngay cả ảnh của đại thần cũng chưa được thấy bao giờ…”
Diệp Cốc Vũ chép miệng: “Chậc chậc, Phong Thệ thẹn thùng thế cơ à…”
Ôn Du cười nói: “Thông thường những người như vậy là do trong hiện thực không phải xấu thì là rất xấu… Ha ha ha!”
Hồng Nhạn Vu Phi khẳng định như đinh đóng cột: “Thanh âm của đại thần dễ nghe như vậy, tuyệt đối không phải người xấu xí!”
Phong Thệ bất đắc dĩ cười nói: “Không quá xấu nhưng cũng không quá đẹp, phải làm sao bây giờ?”
Đậu phụ nhỏ cười gian: “Vậy anh đến để chứng mình đi!”
Phong Thệ đáp: “Tôi suy nghĩ đã.”
Diệp Cốc Vũ hừ một tiếng: “Rõ ràng là người ở ngay thành phố S mà còn cần suy với chẳng nghĩ, kiêu quá vậy…”
Phong Thệ biết Diệp Cốc Vũ sẽ không bỏ qua, sợ hắn tiếp tục càn quấy sẽ khiến mọi người tập trung vào mình, liền đổi đề tài hỏi: “Diệp Cốc Vũ, cậu không làm nhiệm vụ hằng ngày sao? Không làm thì vào đội!”
“Không, không, không, vào đây!”
Cứ như vậy, Phong Thệ thành công khiến Diệp Cốc Vũ phải ngậm miệng.
Mấy người khác trong YY còn tiếp tục trò chuyện về triển lãm game DG, Diệp Cốc Vũ trong tiện chen ngang, vì vậy gõ trên kênh đội.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Anh còn lo sợ cái gì? Chẳng lẽ anh thật sự xấu tới mức không thể gặp người khác?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: …
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Tôi biết muốn đẹp trai như tôi là rất khó, nhưng mà tôi sẽ không kỳ thị anh đâu, đừng quá áp lực!
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Đi nhận nhiệm vụ.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đừng có đổi đề tài! Anh phải trả lời rốt cuộc có đi hay không trước!
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Muốn gặp tôi tới vậy sao?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đi hay không?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đi hay không?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đi hay không?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Đi hay không?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Được.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: A?
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Đi.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Thật không?!
[Đội] Phong Thệ Tình Trú Hải: Cậu đã có thể đi nhận nhiệm vụ chưa?
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Hừ, vậy mới được chứ.
Nhận được lời hứa của Phong Thệ, Diệp Cốc Vũ vô cùng hài lòng tới thành chính nhận nhiệm vụ. Hai người cùng nhau bay tới trước cổng phó bản Độc Thần Điện, tùy tiện tuyển thêm ba người trên kênh thế giới.
Đối với những người chơi lâu năm mà nói, phó bản hằng ngày đã rất quen thuộc từ lâu rồi, năm người nhắm mắt cào bàn phím, bùm bùm vài phát là qua boss một.
Trên YY bang hội vẫn còn thảo luận về triển lãm game DG, Phong Thệ và Diệp Cốc Vũ vừa đánh phó bản, vừa nghe YY câu được câu không.
Lưu Tình là một người chơi chuyên nghiệp, cảm thấy rất hứng thú với gian hàng của Blizzard, thuận miệng hỏi Đậu phụ nhỏ: “Lúc nãy cậu nói có đại thần esports nào tới à?”
Đậu phụ nhỏ gật đầu: “Đúng vậy, tôi xem trên trang web của DG, hình như là đại thần có địa vị rất lớn. Nhưng mà tôi không biết nhiều về thi đấu game gì đó.”
Ôn Du kêu một tiếng: “Đại thần nào vậy?”
Đậu phụ nhỏ cố gắng suy nghĩ: “Quên mất rồi… ID bằng tiếng Anh… hình như là bắt đầu bằng chữ G?”
Thanh âm của Ôn Du nâng lên càng cao: “Mẹ nó, bắt đầu bằng chữ G! Đừng bảo với tôi là Golden nhé!”
Lưu Tình cũng có chút kích động: “Đúng là đại thần…”
Đậu phụ nhỏ ngạc nhiên nói: “A, mọi người đều biết sao?”
Thiên Tru khinh thường: “Tuy rằng tôi không quá quan tâm tới esports, nhưng mà rất thích người này.”
Đậu phụ nhỏ phản bác: “Hừ, mấy đứa con trai như các cậu mới thích cái này. Con gái chúng tôi thuộc loại thích chơi Kiếm tam.”
Thiên Tru nói: “Nè nè! Cậu đừng ngụy biện, Ôn Du cũng là con gái mà, người ta cũng biết Golden đấy.”
Ôn Du phụt một tiếng, giả vờ nhăn nhó nói: “Thật ra người ta chỉ thích ship CP thôi…”
Bạch Lộ không khỏi rú lên: “Đệch mợ! Đây là CP nào… Tôi chưa nghe bao giờ!”
Ôn Du cười gian: “Cặp đôi song sát của thể thao điện tử IN777 và Golden~”
Lúc này, Phong Thệ và Diệp Cốc Vũ đang tổ đội làm nhiệm vụ hằng ngày, trên đường đi tới boss hai có một vách núi, cần sử dụng khinh công để nhảy qua.
Diệp Cốc Vũ là Tàng Kiếm, chạy rất nhanh. Hắn nhảy xong liền đứng ở vách đá chờ mọi người, đúng lúc nghe được đoạn đối thoại trên YY bang hội. Hắn cũng không biết Golden là ai, vì vậy cái câu “chỉ con trai mới thích” khiến hắn bị kích thích một chút.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Golden là cái gì?
Tuy rằng Phong Thệ cũng onl YY nhưng anh không đeo tai nghe, không nghe được cuộc thảo luận trên YY bang hội, tất nhiên cũng không trả lời được hắn.
Hoa ca mặc đồ đen vẫn tiếp tục chạy về phía vách đá, nhưng một Thiên Sách nọ trong đội ngũ đột nhiên hiểu ra.
[Đội] Tuyệt không ngã xuống: Cậu cũng đến triển lãm DG hả?
[Đội] Hằng Nguyên Tường: Ồ ồ ồ tôi hiểu rồi, các cậu đang nói tới Golden sao? Thần tượng trong giới thể thao điện tử của tôi đó!
Vừa dứt lời, tên của Vạn Hoa trong đội tối sầm, hóa ra Phong Thệ đại thần vừa sẩy tay, rơi từ trên vách núi xuống, ngã chết ở trong phó bản cấp thấp Độc Điện Thần này.
Diệp Cốc Vũ chẳng biết phản ứng với chuyện này thế nào.
[Đội] Diệp Cốc Vũ: Ặc…
[Đội] Tuyệt không ngã xuống: Sao vậy, sao vậy, chạy một lần nữa đi.
[Đội] Hằng Nguyên Tường: Không sao, người mới ngã chết ở đây là rất bình thường, mọi người đều thông cảm.
[Đội] Nghê Thường Vũ Y: Đúng vậy, đúng vậy, Hoa Hoa đừng căng thẳng~
Ba người khác trong đội tốt bụng vô cùng, liên tiếp an ủi, Diệp Cốc Vũ cười tới mức đau dạ dày: Phong Thệ? Người mới? Ha ha ha…
Phong Thệ gõ hai chữ “xin lỗi” trong kênh đội ngũ, sau đó yên lặng nhấn sống lại tại doanh địa. Quãng đường chạy lại cũng không dài, nhưng Phong Thệ lại đi rất lâu. Có cái gì đó đã chôn giấu rất lâu dưới đáy lòng đột nhiên xuất hiện, khiến anh trở tay không kịp.
“Golden”, đã bao lâu anh chưa từng nghe thấy cái tên này?
Lâu tới mức anh đã quên, chính anh cũng từng là một tuyển thủ thi đấu esports chuyên nghiệp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.