Bần Đạo Thật Không Muốn Kiếm Tiền!
Chương 9: Liệp Yêu Phủ! Trảm Yêu Lại!
Lục Nguyệt Quan Chủ
25/11/2021
Kim Dương huyện nha.
Bảo Thọ đạo trưởng lại đến nơi này lần nữa.
Lần trước có thiếu nữ Cửu Tiêu tiên tông đồng hành, lần này hắn tự mình đến đây nhận lấy ban thưởng.
"Đạo trưởng, đã lâu không gặp."
Vũ bộ đầu vội vàng tới đón, nói ra: "Người Liệp Yêu phủ đã đến, đồng thời đã khám nghiệm xong xuôi, xác nhận là yêu đạo trên Liệp Yêu bảng, hắn mang theo khen thưởng đến, đang chờ ở bên trong."
Bảo Thọ đạo trưởng khẽ gật đầu, sau đó dừng lại một cái, nói ra: "Kim Dương huyện nha mất tích ba tên lao dịch đúng không?" Vũ bộ đầu nghe vậy, run lên một cái, nói ra: "Tại sao Đạo trưởng biết được?"
Bảo Thọ đạo trưởng nói ra: "Bọn hắn chết ở bên ngoài thành."
Vũ bộ đầu hoảng sợ nói: "Cái gì? Bọn hắn chết rồi?"
Bảo Thọ đạo trưởng nói ra: "Bị Mạnh Sơn Quân trên Liệp Yêu bảng giết chết."
Vũ bộ đầu lâm vào trong khiếp sợ, chỉ là Kim Dương huyện, tại sao những yêu ma trên Liệp Yêu bảng lại tới đây liên tiếp?
Bảo Thọ đạo trưởng cất bước vào huyện nha, vừa nói ra: "Tiểu đạo đánh lui Mạnh Sơn Quân rồi thu thập di hài của bọn hắn. Xuôi theo hướng đông nam, ngoài thành hai dặm có một tòa miếu hoang, di hài bọn hắn nằm ở sau tượng thần, vì để tránh huyết tinh hấp dẫn những dã thú khác, tiểu đạo còn xử lý một chút."
Vũ bộ đầu vội nói ra: "Đa tạ đạo trưởng từ bi." Sau khi hắn nói xong, hướng bên cạnh phân phó nói: "Nghe được không, còn không gọi người tới khám nghiệm tử thi, đi đem di cốt của bọn hắn về?"
Công sai bên cạnh vội vàng xác nhận, có bốn người khởi hành đi tìm.
——
Liệp Yêu phủ ở trong Kinh Thành, có ba mươi tám vị quan văn, chia ra chủ ti các chức.
Mà người tu hành săn giết yêu ma ở bên ngoài gọi là Trảm Yêu Lại.
Trảm Yêu Lại có ba cấp độ.
Bạch Y, Hồng Y, Kim Y.
Tương ứng tam đại cảnh giới tu hành.
Luyện Tinh, Luyện Khí, Luyện Thần.
Giờ phút này trong huyện nha.
Có một trung niên nam tử, thân mang áo bào màu đỏ.
"Hồng Y Trảm Yêu Lại?"
Bảo Thọ đạo trưởng thầm nghĩ: "Tu vi Luyện Khí cảnh?"
Hắn nghĩ như vậy, dưới chân chưa ngừng bước, tiếp tục tiến lên.
Hồng Y trảm yêu lại cũng không khinh thường, nghênh tiến lên đây, cười nói ra: "Tại hạ Dương Văn Ly, trưởng lão ngoại môn Ngọc Long Tiên tông, hiện là Hồng Y Trảm Yêu Lại ở Liệp Yêu phủ, chắc hẳn đạo hữu là Bảo Thọ đạo trưởng, người chém giết yêu đạo Thu Phong đúng không?"
Bảo Thọ đạo trưởng thi lễ nói: "Đúng vậy."
Dương Văn Ly đáp lễ lại, nói ra: "Ta đã tự mình khám nghiệm đầu lâu yêu đạo kia, xác nhận là yêu đạo Thu Phong, tên thứ một trăm bảy mươi hai trên Liệp Sát bảng, tối nay sẽ mang về Quảng Sơn vực niêm phong cất vào kho rồi mang đi Kinh Thành, về phần khen thưởng của đạo trưởng ta cũng đã mang đến, mời đạo trưởng tự mình kiểm nghiệm."
Hắn lấy ra hai hộp gỗ từ trong ngực, một dài một ngắn.
Bảo Thọ đạo trưởng nhận lấy, mở ra hộp gỗ dài, bên trong là ngân phiếu Đại Hạ vương triều, tổng cộng ba vạn lượng.
Ở trước mặt khoản tiền lớn Bảo Thọ đạo trưởng vẫn giữ vững thần sắc bình tĩnh, mở ra hộp gỗ ngắn.
Bên trong có ba viên đan dược, màu sắc đỏ thẫm, có hừng hực chi ý ẩn bên trong.
Cho dù Bảo Thọ đạo trưởng không biết Thuần Dương Đan, nhưng cũng có thể biết được đan dược cực kì không tầm thường, có trợ giúp đối với tu hành.
"Đa tạ."
"Không cần phải khách khí."
Dương Văn Ly nói ra: "Ta thấy đạo hữu tuổi tác không lớn, lại có thể chém giết yêu đạo Thu Phong, thật là kỳ tài tu đạo, không biết đến từ sư môn nào?"
Bảo Thọ đạo trưởng nhàn nhạt nói ra: "Bạch Hồng quan."
Dương Văn Ly run lên, hắn chưa từng nghe qua tông môn này nhưng có thể kết luận, không phải Tiên tông nổi danh trong Đại Hạ, chắc là một ít truyền thừa tán học tu sĩ lưu lại.
Hắn trầm ngâm, lại nói: "Đạo hữu có muốn nhập Liệp Yêu phủ không?"
Bảo Thọ đạo trưởng nghe vậy, lông mi vẩy một cái.
Liệp Yêu phủ là Đại Hạ vương triều thành lập tạm thời.
Hiện nay người cầm quyền Liệp Yêu phủ là người tu hành của triều đình.
Nhưng Liệp Yêu phủ mới lập, điều rất nhiều người tu hành từ tất cả các tông các phái đến, ví dụ như vị trưởng lão ngoại môn Ngọc Long Tiên tông trước mắt.
Từ thiếu nữ Phương Ngọc Cửu Tiêu Tiên tông nói, gần đây Liệp Yêu phủ cũng bắt đầu thu nạp những tán học tu sĩ không môn không phái trong Đại Hạ.
Đối với tán học tu sĩ không có sư phụ mà nói, bọn hắn không có danh sư chỉ dạy, thậm chí cũng không có hệ thống công pháp tu hành cùng đạo thuật đầy đủ, mà lại cũng không có đủ tài nguyên tu hành.
Mà gia nhập Liệp Yêu phủ, làm việc cho quan phủ sẽ có thể nhận được các loại khen thưởng trong đấy, như là công pháp, đạo thuật, đan dược, pháp bảo và các loại tài nguyên.
Ngoài ra, gia nhập Liệp Yêu phủ thì sẽ có thân phận chính thức chính thống trong Đại Hạ, địa vị không thua với những đệ tử Tiên tông.
Đối với rất nhiều người tu hành mà nói, đây cũng là một con đường hợp lý!
Trên thực tế, bây giờ Bảo Thọ đạo trưởng và gấu nhỏ đang sống nương tựa lẫn nhau, toàn bộ Bạch Hồng quan cũng chỉ còn lại một người sống là hắn, không khác bao nhiêu với tán học tu sĩ không môn không phái.
"Tiến vào Liệp Yêu phủ có thể được nhận bổng lộc mỗi tháng, chẳng những có ngân lượng mà có cả đan dược."
Dương Văn Ly nói ra: "Nếu như lập công thì khen thưởng sẽ cao hơn, ở trong Liệp Yêu phủ còn có rất nhiều điển tịch, cũng có rất nhiều tài nguyên, hơn nữa có Luyện Thần chân nhân giảng thuật sai lầm tu hành không định kỳ. . ."
Hắn nhìn Bảo Thọ đạo trưởng, nghiêm mặt nói ra: "Đạo hữu chính là kỳ tài tu hành, nếu như có danh sư chỉ điểm, lại được triều đình vun trồng, tất thành đại khí!"
Bảo Thọ đạo trưởng cười nói ra: "Đa tạ đạo hữu có lòng yêu tài, nhưng tiểu đạo là nhàn nhã đã quen, không thích quy củ trói buộc."
Dương Văn Ly có chút bất đắc dĩ, cũng có chút đáng tiếc.
Ở trong mắt hắn đây là niên thiếu khí thịnh, cảm thấy ỷ vào sức một mình sẽ có thể một bước lên mây trên con đường tu hành.
Nhưng thiếu niên kiểu này thường thường sẽ mất đi thời gian nhiều năm sau rồi cuối cùng không tránh khỏi sự hối hận.
Thế nhưng đã phí thời gian tuổi tác, lúc tỉnh ngộ hoàn toàn sợ là đã trễ.
"Thôi được, tôn trọng ý nguyện đạo hữu, nhưng nếu sau này thay đổi ý nghĩ thì đạo hữu có thể đi tới Quảng Sơn vực tìm ta."
Dương Văn Ly nói như vậy, lại hỏi: "Sau chuyện này đạo hữu dự định đi đâu?"
Bảo Thọ đạo trưởng nói ra: "Định cư lâu dài ngay trong Quảng Sơn vực, che chở người dân xung quanh."
Trong lòng Dương Văn Ly dâng lên một ý kính nể khó tả, thi lễ nói: "Đạo hữu cao thượng! Người tu hành chúng ta nên như đạo hữu, lòng ở trảm yêu trừ ma, ý ở thay trời hành đạo, bình định thái bình càn khôn, để thiên hạ bách tính có một thời đại an bình!"
Ánh mắt Bảo Thọ đạo trưởng phức tạp, trong lòng lầu bầu nói: "Nếu bây giờ tiểu đạo nói chỉ trở về xây dựng đạo quan, hắn có thể xấu hổ hay không?"
Dương Văn Ly trầm ngâm một cái, lại nói: "Nếu đạo hữu có ý chém giết yêu ma trên Liệp Yêu bảng thì gần đây cũng có một chuyện lớn."
Bảo Thọ đạo trưởng hỏi: "Chuyện lớn gì?"
Dương Văn Ly đưa tay, lật ra mấy tờ giấy.
Trang giấy trước mắt vẽ một con Giao Long, đôi mắt hung lệ, hai sừng như mâu.
Nhưng lân giáp Giao Long có hai loại màu theo thứ tự là đỏ thẫm cùng với đen như
mực, phân bố không quy tắc, pha tạp lộn xộn.
"Ba ngày trước, ba vị Kim Y Trảm Yêu Lại của Liệp Yêu phủ đã vây bắt Xích Huyền Giao Long xếp thứ chín trên Liệp Yêu bảng ở thượng nguồn Uyên Hà."
"Dự tính trong vòng bảy ngày sẽ có thể phá vỡ được thiên phú thần thông của Xích Huyền Giao Long rồi chém giết!"
"Ngày trước con Giao Long tạp huyết này mang theo trên trăm lính tôm tướng cua, đi ngược dòng nước theo Giang Hải, từ hải vực bên ngoài Đại Hạ quốc xâm nhập vào Uyên Hà."
"Để phòng ngừa những lính tôm tướng cua này làm rối, Trảm Yêu Lại ở Quảng Sơn vực đều đã chạy tới Uyên hà."
"Trừ cái đó ra, những vực xung quanh Thanh Minh châu đều điều người Liệp Yêu phủ đến đây trợ giúp."
"Nhưng chỉ sợ đại chiến ở Uyên Hà sẽ bộc phát trước khi người trợ giúp đến, hiện nay còn đang sầu lo vì không có đủ người."
"Nếu đạo hữu có ý, có thể báo tên ở chỗ ta, đến thời điểm đó chém giết một con tiểu yêu ở ngoài Uyên Hà sẽ có thể được một phần khen thưởng."
Lúc Dương Văn Ly dứt lời đã thấy thần sắc đạo sĩ trẻ có dị thường, mở tờ tạp huyết Giao Long kia ra.
Sau đó đạo sĩ trẻ rút một tờ ở phía dưới.
Đây là một bóng người màu đen, không thấy rõ dáng vóc cùng khuôn mặt.
Mà trong tay bóng đen cầm theo một thanh trường kiếm, thanh bích chi sắc, đường vân phức tạp, như có mọi loại huyền diệu.
"Thôn Âm sơn Viên Khiếu Chu?" Ngữ khi Bảo Thọ đạo trưởng hơi chìm.
"Là hắn, yêu đạo Thu Phong mà lúc trước đạo hữu chém giết chính là đệ tử của hắn."
Dương Văn Ly thấy hắn nhận ra, cũng không ngoài ý muốn, nói ra: "Hình như bức họa này gửi ra lúc bảy ngày trước, hắn chui vào Uyên Hà muốn xem Xích Huyền Giao Long nhưng bị Trảm Yêu Lại giám sát Uyên Hà phát hiện."
"Kiếm này. . ." Ánh mắt Bảo Thọ đạo trưởng hơi ngưng.
"Nhắc tới thanh kiếm này cũng có phần cổ quái, trước khi hắn tiến vào Đại Hạ vương triều thì bội kiếm đã bị chém đứt." Dương Văn Ly nói ra: "Thanh kiếm bây giờ trong tay hắn có phẩm giai cực cao, gần như cấp độ tiên kiếm, khiến kiếm khí của hắn càng trở nên sắc bén thêm, bản lĩnh đấu pháp tăng gấp bội, còn làm trọng thương một vị Kim Y Trảm Yêu Lại của Liệp Yêu phủ, cũng không biết hắn lấy được từ đâu."
". . ."
Bảo Thọ đạo trưởng nhận ra thanh pháp kiếm này.
Căn cứ vào kí ức đời trước, đây là pháp kiếm truyền thừa của Bạch Hồng quan, còn là tín vật của chưởng môn mà đại tổ sư truyền xuống.
Thanh pháp kiếm này luôn luôn ở trong tay sư tôn hắn.
Từ một năm trước, sau khi sư tôn ngã xuống, hài cốt không còn, pháp kiếm chưởng môn cũng không biết tung tích.
Hắn nhớ kỹ tháng trước Viên Khiếu Chu mới tiến vào trong lãnh thổ Đại Hạ vương triều!
Vì sao thanh kiếm này lại rơi vào trong tay Viên Khiếu Chu?
Đời trước có chấp niệm, chính là tìm pháp kiếm về, làm một chưởng giáo đường đường chính chính của Bạch Hồng quan.
Không có pháp kiếm của chưởng giáo, chỉ có tên thôi không là thật, lời không tác dụng.
Càng quan trọng hơn là, dùng công pháp của bản môn kế thừa thanh kiếm này thì sẽ được kế thừa truyền thừa chí cao, Tiên phẩm kiếm quyết mà đại tổ sư sáng tạo.
"Đạo trưởng thấy chuyện tiến về Uyên hà như thế nào?"
"Uyên hà đường xa, bôn ba lao lực, mà lại Xích Huyền Giao Long đã là cá trong chậu của Liệp Yêu phủ, bần đạo đi nhặt những tôm tép này làm gì?"
Bảo Thọ đạo trưởng cười nói ra: "Nhưng mà nếu ngày sau muốn vây giết Viên Khiếu Chu thì còn mời thông báo cho bần đạo một tiếng!"
Bảo Thọ đạo trưởng lại đến nơi này lần nữa.
Lần trước có thiếu nữ Cửu Tiêu tiên tông đồng hành, lần này hắn tự mình đến đây nhận lấy ban thưởng.
"Đạo trưởng, đã lâu không gặp."
Vũ bộ đầu vội vàng tới đón, nói ra: "Người Liệp Yêu phủ đã đến, đồng thời đã khám nghiệm xong xuôi, xác nhận là yêu đạo trên Liệp Yêu bảng, hắn mang theo khen thưởng đến, đang chờ ở bên trong."
Bảo Thọ đạo trưởng khẽ gật đầu, sau đó dừng lại một cái, nói ra: "Kim Dương huyện nha mất tích ba tên lao dịch đúng không?" Vũ bộ đầu nghe vậy, run lên một cái, nói ra: "Tại sao Đạo trưởng biết được?"
Bảo Thọ đạo trưởng nói ra: "Bọn hắn chết ở bên ngoài thành."
Vũ bộ đầu hoảng sợ nói: "Cái gì? Bọn hắn chết rồi?"
Bảo Thọ đạo trưởng nói ra: "Bị Mạnh Sơn Quân trên Liệp Yêu bảng giết chết."
Vũ bộ đầu lâm vào trong khiếp sợ, chỉ là Kim Dương huyện, tại sao những yêu ma trên Liệp Yêu bảng lại tới đây liên tiếp?
Bảo Thọ đạo trưởng cất bước vào huyện nha, vừa nói ra: "Tiểu đạo đánh lui Mạnh Sơn Quân rồi thu thập di hài của bọn hắn. Xuôi theo hướng đông nam, ngoài thành hai dặm có một tòa miếu hoang, di hài bọn hắn nằm ở sau tượng thần, vì để tránh huyết tinh hấp dẫn những dã thú khác, tiểu đạo còn xử lý một chút."
Vũ bộ đầu vội nói ra: "Đa tạ đạo trưởng từ bi." Sau khi hắn nói xong, hướng bên cạnh phân phó nói: "Nghe được không, còn không gọi người tới khám nghiệm tử thi, đi đem di cốt của bọn hắn về?"
Công sai bên cạnh vội vàng xác nhận, có bốn người khởi hành đi tìm.
——
Liệp Yêu phủ ở trong Kinh Thành, có ba mươi tám vị quan văn, chia ra chủ ti các chức.
Mà người tu hành săn giết yêu ma ở bên ngoài gọi là Trảm Yêu Lại.
Trảm Yêu Lại có ba cấp độ.
Bạch Y, Hồng Y, Kim Y.
Tương ứng tam đại cảnh giới tu hành.
Luyện Tinh, Luyện Khí, Luyện Thần.
Giờ phút này trong huyện nha.
Có một trung niên nam tử, thân mang áo bào màu đỏ.
"Hồng Y Trảm Yêu Lại?"
Bảo Thọ đạo trưởng thầm nghĩ: "Tu vi Luyện Khí cảnh?"
Hắn nghĩ như vậy, dưới chân chưa ngừng bước, tiếp tục tiến lên.
Hồng Y trảm yêu lại cũng không khinh thường, nghênh tiến lên đây, cười nói ra: "Tại hạ Dương Văn Ly, trưởng lão ngoại môn Ngọc Long Tiên tông, hiện là Hồng Y Trảm Yêu Lại ở Liệp Yêu phủ, chắc hẳn đạo hữu là Bảo Thọ đạo trưởng, người chém giết yêu đạo Thu Phong đúng không?"
Bảo Thọ đạo trưởng thi lễ nói: "Đúng vậy."
Dương Văn Ly đáp lễ lại, nói ra: "Ta đã tự mình khám nghiệm đầu lâu yêu đạo kia, xác nhận là yêu đạo Thu Phong, tên thứ một trăm bảy mươi hai trên Liệp Sát bảng, tối nay sẽ mang về Quảng Sơn vực niêm phong cất vào kho rồi mang đi Kinh Thành, về phần khen thưởng của đạo trưởng ta cũng đã mang đến, mời đạo trưởng tự mình kiểm nghiệm."
Hắn lấy ra hai hộp gỗ từ trong ngực, một dài một ngắn.
Bảo Thọ đạo trưởng nhận lấy, mở ra hộp gỗ dài, bên trong là ngân phiếu Đại Hạ vương triều, tổng cộng ba vạn lượng.
Ở trước mặt khoản tiền lớn Bảo Thọ đạo trưởng vẫn giữ vững thần sắc bình tĩnh, mở ra hộp gỗ ngắn.
Bên trong có ba viên đan dược, màu sắc đỏ thẫm, có hừng hực chi ý ẩn bên trong.
Cho dù Bảo Thọ đạo trưởng không biết Thuần Dương Đan, nhưng cũng có thể biết được đan dược cực kì không tầm thường, có trợ giúp đối với tu hành.
"Đa tạ."
"Không cần phải khách khí."
Dương Văn Ly nói ra: "Ta thấy đạo hữu tuổi tác không lớn, lại có thể chém giết yêu đạo Thu Phong, thật là kỳ tài tu đạo, không biết đến từ sư môn nào?"
Bảo Thọ đạo trưởng nhàn nhạt nói ra: "Bạch Hồng quan."
Dương Văn Ly run lên, hắn chưa từng nghe qua tông môn này nhưng có thể kết luận, không phải Tiên tông nổi danh trong Đại Hạ, chắc là một ít truyền thừa tán học tu sĩ lưu lại.
Hắn trầm ngâm, lại nói: "Đạo hữu có muốn nhập Liệp Yêu phủ không?"
Bảo Thọ đạo trưởng nghe vậy, lông mi vẩy một cái.
Liệp Yêu phủ là Đại Hạ vương triều thành lập tạm thời.
Hiện nay người cầm quyền Liệp Yêu phủ là người tu hành của triều đình.
Nhưng Liệp Yêu phủ mới lập, điều rất nhiều người tu hành từ tất cả các tông các phái đến, ví dụ như vị trưởng lão ngoại môn Ngọc Long Tiên tông trước mắt.
Từ thiếu nữ Phương Ngọc Cửu Tiêu Tiên tông nói, gần đây Liệp Yêu phủ cũng bắt đầu thu nạp những tán học tu sĩ không môn không phái trong Đại Hạ.
Đối với tán học tu sĩ không có sư phụ mà nói, bọn hắn không có danh sư chỉ dạy, thậm chí cũng không có hệ thống công pháp tu hành cùng đạo thuật đầy đủ, mà lại cũng không có đủ tài nguyên tu hành.
Mà gia nhập Liệp Yêu phủ, làm việc cho quan phủ sẽ có thể nhận được các loại khen thưởng trong đấy, như là công pháp, đạo thuật, đan dược, pháp bảo và các loại tài nguyên.
Ngoài ra, gia nhập Liệp Yêu phủ thì sẽ có thân phận chính thức chính thống trong Đại Hạ, địa vị không thua với những đệ tử Tiên tông.
Đối với rất nhiều người tu hành mà nói, đây cũng là một con đường hợp lý!
Trên thực tế, bây giờ Bảo Thọ đạo trưởng và gấu nhỏ đang sống nương tựa lẫn nhau, toàn bộ Bạch Hồng quan cũng chỉ còn lại một người sống là hắn, không khác bao nhiêu với tán học tu sĩ không môn không phái.
"Tiến vào Liệp Yêu phủ có thể được nhận bổng lộc mỗi tháng, chẳng những có ngân lượng mà có cả đan dược."
Dương Văn Ly nói ra: "Nếu như lập công thì khen thưởng sẽ cao hơn, ở trong Liệp Yêu phủ còn có rất nhiều điển tịch, cũng có rất nhiều tài nguyên, hơn nữa có Luyện Thần chân nhân giảng thuật sai lầm tu hành không định kỳ. . ."
Hắn nhìn Bảo Thọ đạo trưởng, nghiêm mặt nói ra: "Đạo hữu chính là kỳ tài tu hành, nếu như có danh sư chỉ điểm, lại được triều đình vun trồng, tất thành đại khí!"
Bảo Thọ đạo trưởng cười nói ra: "Đa tạ đạo hữu có lòng yêu tài, nhưng tiểu đạo là nhàn nhã đã quen, không thích quy củ trói buộc."
Dương Văn Ly có chút bất đắc dĩ, cũng có chút đáng tiếc.
Ở trong mắt hắn đây là niên thiếu khí thịnh, cảm thấy ỷ vào sức một mình sẽ có thể một bước lên mây trên con đường tu hành.
Nhưng thiếu niên kiểu này thường thường sẽ mất đi thời gian nhiều năm sau rồi cuối cùng không tránh khỏi sự hối hận.
Thế nhưng đã phí thời gian tuổi tác, lúc tỉnh ngộ hoàn toàn sợ là đã trễ.
"Thôi được, tôn trọng ý nguyện đạo hữu, nhưng nếu sau này thay đổi ý nghĩ thì đạo hữu có thể đi tới Quảng Sơn vực tìm ta."
Dương Văn Ly nói như vậy, lại hỏi: "Sau chuyện này đạo hữu dự định đi đâu?"
Bảo Thọ đạo trưởng nói ra: "Định cư lâu dài ngay trong Quảng Sơn vực, che chở người dân xung quanh."
Trong lòng Dương Văn Ly dâng lên một ý kính nể khó tả, thi lễ nói: "Đạo hữu cao thượng! Người tu hành chúng ta nên như đạo hữu, lòng ở trảm yêu trừ ma, ý ở thay trời hành đạo, bình định thái bình càn khôn, để thiên hạ bách tính có một thời đại an bình!"
Ánh mắt Bảo Thọ đạo trưởng phức tạp, trong lòng lầu bầu nói: "Nếu bây giờ tiểu đạo nói chỉ trở về xây dựng đạo quan, hắn có thể xấu hổ hay không?"
Dương Văn Ly trầm ngâm một cái, lại nói: "Nếu đạo hữu có ý chém giết yêu ma trên Liệp Yêu bảng thì gần đây cũng có một chuyện lớn."
Bảo Thọ đạo trưởng hỏi: "Chuyện lớn gì?"
Dương Văn Ly đưa tay, lật ra mấy tờ giấy.
Trang giấy trước mắt vẽ một con Giao Long, đôi mắt hung lệ, hai sừng như mâu.
Nhưng lân giáp Giao Long có hai loại màu theo thứ tự là đỏ thẫm cùng với đen như
mực, phân bố không quy tắc, pha tạp lộn xộn.
"Ba ngày trước, ba vị Kim Y Trảm Yêu Lại của Liệp Yêu phủ đã vây bắt Xích Huyền Giao Long xếp thứ chín trên Liệp Yêu bảng ở thượng nguồn Uyên Hà."
"Dự tính trong vòng bảy ngày sẽ có thể phá vỡ được thiên phú thần thông của Xích Huyền Giao Long rồi chém giết!"
"Ngày trước con Giao Long tạp huyết này mang theo trên trăm lính tôm tướng cua, đi ngược dòng nước theo Giang Hải, từ hải vực bên ngoài Đại Hạ quốc xâm nhập vào Uyên Hà."
"Để phòng ngừa những lính tôm tướng cua này làm rối, Trảm Yêu Lại ở Quảng Sơn vực đều đã chạy tới Uyên hà."
"Trừ cái đó ra, những vực xung quanh Thanh Minh châu đều điều người Liệp Yêu phủ đến đây trợ giúp."
"Nhưng chỉ sợ đại chiến ở Uyên Hà sẽ bộc phát trước khi người trợ giúp đến, hiện nay còn đang sầu lo vì không có đủ người."
"Nếu đạo hữu có ý, có thể báo tên ở chỗ ta, đến thời điểm đó chém giết một con tiểu yêu ở ngoài Uyên Hà sẽ có thể được một phần khen thưởng."
Lúc Dương Văn Ly dứt lời đã thấy thần sắc đạo sĩ trẻ có dị thường, mở tờ tạp huyết Giao Long kia ra.
Sau đó đạo sĩ trẻ rút một tờ ở phía dưới.
Đây là một bóng người màu đen, không thấy rõ dáng vóc cùng khuôn mặt.
Mà trong tay bóng đen cầm theo một thanh trường kiếm, thanh bích chi sắc, đường vân phức tạp, như có mọi loại huyền diệu.
"Thôn Âm sơn Viên Khiếu Chu?" Ngữ khi Bảo Thọ đạo trưởng hơi chìm.
"Là hắn, yêu đạo Thu Phong mà lúc trước đạo hữu chém giết chính là đệ tử của hắn."
Dương Văn Ly thấy hắn nhận ra, cũng không ngoài ý muốn, nói ra: "Hình như bức họa này gửi ra lúc bảy ngày trước, hắn chui vào Uyên Hà muốn xem Xích Huyền Giao Long nhưng bị Trảm Yêu Lại giám sát Uyên Hà phát hiện."
"Kiếm này. . ." Ánh mắt Bảo Thọ đạo trưởng hơi ngưng.
"Nhắc tới thanh kiếm này cũng có phần cổ quái, trước khi hắn tiến vào Đại Hạ vương triều thì bội kiếm đã bị chém đứt." Dương Văn Ly nói ra: "Thanh kiếm bây giờ trong tay hắn có phẩm giai cực cao, gần như cấp độ tiên kiếm, khiến kiếm khí của hắn càng trở nên sắc bén thêm, bản lĩnh đấu pháp tăng gấp bội, còn làm trọng thương một vị Kim Y Trảm Yêu Lại của Liệp Yêu phủ, cũng không biết hắn lấy được từ đâu."
". . ."
Bảo Thọ đạo trưởng nhận ra thanh pháp kiếm này.
Căn cứ vào kí ức đời trước, đây là pháp kiếm truyền thừa của Bạch Hồng quan, còn là tín vật của chưởng môn mà đại tổ sư truyền xuống.
Thanh pháp kiếm này luôn luôn ở trong tay sư tôn hắn.
Từ một năm trước, sau khi sư tôn ngã xuống, hài cốt không còn, pháp kiếm chưởng môn cũng không biết tung tích.
Hắn nhớ kỹ tháng trước Viên Khiếu Chu mới tiến vào trong lãnh thổ Đại Hạ vương triều!
Vì sao thanh kiếm này lại rơi vào trong tay Viên Khiếu Chu?
Đời trước có chấp niệm, chính là tìm pháp kiếm về, làm một chưởng giáo đường đường chính chính của Bạch Hồng quan.
Không có pháp kiếm của chưởng giáo, chỉ có tên thôi không là thật, lời không tác dụng.
Càng quan trọng hơn là, dùng công pháp của bản môn kế thừa thanh kiếm này thì sẽ được kế thừa truyền thừa chí cao, Tiên phẩm kiếm quyết mà đại tổ sư sáng tạo.
"Đạo trưởng thấy chuyện tiến về Uyên hà như thế nào?"
"Uyên hà đường xa, bôn ba lao lực, mà lại Xích Huyền Giao Long đã là cá trong chậu của Liệp Yêu phủ, bần đạo đi nhặt những tôm tép này làm gì?"
Bảo Thọ đạo trưởng cười nói ra: "Nhưng mà nếu ngày sau muốn vây giết Viên Khiếu Chu thì còn mời thông báo cho bần đạo một tiếng!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.