Chương 61
loanngon
06/07/2013
Khả Vân nhìn tôi đầy yêu thương, ánh mắt em trìu mến như muốn nói em rất hạnh phúc khi tôi có mặt ở đây, ở giây phút này. Chúng tôi chăm chú nhìn nhau, tôi muốn nói với em rằng em rất đẹp, em đẹp rạng ngời trong bộ váy đó. Thật tuyệt vời khi thấy em, thật hạnh phúc khi thấy em.. anh chỉ muốn được có em trong vòng tay lúc này thôi, Khả Vân à.
- Mời Vân Elise – Cậu MC đưa micro cho Khả Vân.
- À! anh vừa nói gì nhỉ – Khả Vân thoáng giật mình.
- Thưa quý vị, có lẽ đây là lần đầu tiên Vân Elise hát tại phòng trà của chúng ta nên còn chút bối rối. Xin quý vị cho Vân Elise một tràng pháo tay cổ vũ nào.
Khán phòng vỗ tay, hình như ánh mắt mọi đàn ông trong này đều hướng về phía em. Khả Vân khẽ mỉm cười chào mọi người. Cậu MC nhắc lại câu hỏi, tôi cũng chẳng biết lúc nãy cậu ta đã hỏi gì Khả Vân.
- Xin Vân Elise cho biết là lần đầu tiên hát ở phòng trà này Vân cảm thấy thế nào – Nó vô duyên dí luôn vào mặt KV.
- Đầu tiên cho Khả Vân cảm ơn mọi người, chúc mọi người một buổi tối vui vẻ và hạnh phúc.
Khả Vân lại một lần nữa lịch sự cúi đầu chào mọi người. Sau đó KV quay sang cậu MC vô duyên kia.
- Ah có việc này mong anh MC giúp đỡ nhé. Khả Vân bây giờ muốn được gọi là Khả Vân, nickname hay mọi người hay gọi là nghệ danh của Khả Vân là Vân Elise giờ không dùng nữa. Từ bây giờ Vân chỉ muốn được gọi là Khả Vân thôi – Khả Vân vui vẻ
- Vâng, chúng tôi rất sẵn lòng, nhưng Khả Vân chưa trả lời câu hỏi của tôi, tôi muốn biết là Khả Vân hôm nay đến hát ở đây thì Khả Vân cảm thấy thế nào.
Thú thật là từ bé tới giờ tôi chưa thấy MC nào vô duyên như cái cậu này, nghe mà muốn tức. Nhưng Khả Vân có vẻ không phiền lòng về cậu ta lắm. Cầm lấy micro Khả Vân hướng xuống khán giả rồi nhẹ nhàng.
- Thực ra đây là lần đầu tiên Khả Vân đi hát ở ngoài, trước giờ Khả Vân chỉ hát ở trường, tham gia vài cuộc thi nhỏ với up bài lên mạng thôi. Mặc dù được sự hưởng ứng của mọi người nhưng có lẽ gọi Khả Vân là ca sĩ thì hơi quá – Khả Vân nói đến đây thì khán giả ồ lên vì sự khiêm nhường của em.
Khả Vân chờ cho im lặng rồi tiếp tục.
- Khả Vân hôm nay được hát ở đây thực sự rất vui. Vì thế Khả Vân sẽ hát bằng cả tấm lòng mình để phục vụ mọi người. Hay hay dở thì mọi người ủng hộ Khả Vân nhé
Khả Vân nói xong nở một nụ cười thật tươi. Khán phòng vỡ òa lên vì sự trẻ trung tươi mới của em, họ vỗ tay không ngớt. Cậu MC có vẻ ghen tức nên im bặt đứng nguyên, sau rồi cậu ta giơ tay muốn giữ cho mọi người im lặng chút rồi lại quay sang hỏi Khả Vân.
- Khả Vân năm nay bao tuổi rồi? Đã có bạn trai chưa?
Câu hỏi cực kỳ cực kỳ vô duyên này của cậu MC lại nhận được khá nhiều sự quan tâm của mọi người. Họ vỗ tay rào rào và thậm chí huýt sáo mong Khả Vân trả lời câu hỏi cho họ, có người còn vỗ bàn ầm ầm nữa. Tôi khó chịu khi thấy cảnh này, dù sao thì Khả Vân của tôi cũng đang lâm vào thế khó.
Nhưng Khả Vân vẫn tự tin và chẳng có vẻ gì là e sợ cả. Em khẽ quay xuống nhìn tôi mỉm cười trấn an rồi cầm lấy micro.
- Cám ơn mọi người đã quan tâm đến Khả Vân. Nhưng thực lòng mà nói thì Khả Vân bình thường sẽ không chia sẻ chuyện cá nhân của mình, Khả Vân muốn là người bình thường biết hát chứ không muốn là một idol để mọi người dõi theo.
Em đến đây ngừng giọng một lát, cả khán phòng yên lặng. Một vài cậu trai trẻ lúc nãy còn huýt sáo với đập bàn cũng im luôn.
- Nhưng vì mọi người cũng quan tâm và cũng vì hôm nay Khả Vân rất vui, Khả Vân đã gặp được người đàn ông của lòng mình, người mà Khả Vân vô cùng yêu mến và cảm thấy bình an mỗi khi ở bên anh. Anh ấy cũng đang ở khán phòng này và bài hát đầu tiên mong mọi người ủng hộ sẽ là bài hát mà Khả Vân muốn tặng riêng cho anh ấy. Cảm ơn mọi người.
Tiếng vỗ tay khán giả lác đác, có vẻ họ không hào hứng với thông tin này từ phía Khả Vân. Ánh đèn sân khấu tối lại và tiếng đệm piano vang lên. Khả Vân mờ ào và mỏng manh như làn sương mỏng vậy. Tôi xúc động ngắm nhìn em, liệu bài hát đó có dành tặng cho tôi chăng? Tôi bồi hồi tủm tỉm suy nghĩ.
- Chị ấy tặng bài hát này cho anh đấy – Quỳnh Thy lên tiếng làm tôi nhớ ra sự có mặt của nó lúc này.
- Ai biết tặng ai chứ! – Tôi giả vờ, nhưng chắc không dấu nổi vẻ mặt sung sướng
- Xí! Còn làm bộ - Quỳnh Thy bĩu môi
- Thôi nghe đi, lắm chuyện quá – Tôi tảng lờ sang chuyện khác.
Trên kia. Khả Vân yêu kiều trong chiếc váy trắng. Nhạc đã dạo vào giai điệu quen thuộc của bài Perhaps Perhaps Perhaps của Doris Day vang lên. Khả Vân hòa vào điệu nhạc, dùng giọng ca trong trẻo như nước suối của mình mà vang lên. Khán phòng tĩnh lặng, chỉ còn đó tiếng đệm đàn piano và tiếng hát của em. Khả Vân hát không như Doris vẫn hát, em truyền vào đó hơi thở và cảm xúc của để trái tim tôi lại run lên mỗi khi tiếng em chạm thẳng vào tâm hồn tôi.
“You won't admit you love me
And so, how am I ever to know
You only tell me
Perhaps perhaps perhaps
A million times I ask you, and then
I ask you over again
You only answer
Perhaps perhaps perhaps
If you can't make your mind up
We'll never get started
And I don't want to wind up
Being parted, broken hearted
So if you really love me, say yes
But if you don't dear, confess
And please don't tell me
Perhaps perhaps perhaps”
“Perhaps Perhaps Perhap...” .. Em như đọc được trái tim và suy nghĩ của tôi vậy. Quả thực mỗi lần bên em, những từ đó là tôi nói nhiều nhất. Ánh mắt em khi ngân lên những từ đó lại nhìn tôi như trách móc, như giận hờn, như than vãn.. lại làm tim tôi nhói lên từng chập.
- Chị Vân hát hay quá – Quỳnh Thy giọng thán phục
- Ừm! – Tôi tặc lưỡi.
- Anh gặp chị Vân lâu chưa?
- Mới thôi – Tôi trả lời
- Vậy mà anh chị tình cảm quá, em ghen tỵ đấy – Quỳnh Thy thở dài
- Hừm! Trẻ con cứ lo chuyện người lớn – Tôi châm chọc
- Đừng có gọi em là trẻ con nữa mà... – Quỳnh Thy giọng buồn buồn
- Mày trong mắt tao với thằng Bảo thì mãi mãi là trẻ con thôi – Tôi cười không để ý khuân mặt nó.
Quỳnh Thy im lặng, trên kia Khả Vân vẫn thả hồn vào bài hát. Trong ánh mắt em có chút gì đó đượm buồn nhưng lại nhanh chóng trở lại hạnh phúc ngay sau đó. Kết thúc em chào khán giả trong tiếng vỗ tay rầm rập tưởng như không dứt.
MC đứng trên đó mặt ngây ra như phỗng, hắn ta hình như quên mất cả nhiệm vụ của mình. Chỉ đến khi tiếng vỗ tay rào rạt lắng dần hắn mới ngượng nghịu cầm lấy micro.
- Cảm ơn Khả Vân, em làm tôi đứng ở đây có lẽ hơi thừa
Khả Vân nhìn hắn mỉm cười. Hắn lại hướng xuống phía khán giả mà hét lên.
- Các bạn thấy Khả Vân hát thế nào ạ?
Tiếng vỗ tay lại nổ lên rầm rập một lần nữa. Khả Vân mỉm cười đứng cạnh, mắt vẫn nhìn về phía tôi trìu mến, như trách móc.
Cậu MC lại đợi cho đám đông lắng dịu. Hắn quay sang Khả Vân giọng như thiết tha, như ghen tị.
- Khả Vân có thể cho chúng tôi biết anh chàng nào đã may mắn thế chiếm được tấm lòng của em chăng?
Khả Vân cười hiền, mắt lại liếc về phía tôi. Quỳnh Thy nhéo vào tay tôi cho tôi tỉnh lại một chút.
- Đấy, chị ấy đang nhìn anh kìa
- Ờ! mà mày véo hơi bị đau đấy – Tôi nhăn nhó
- Thì ai bảo mặt anh cứ ngơ ra nhìn người ta – Quỳnh Thy trêu tôi
- Hừ! Hôm nay mày hơi lắm chuyện đấy nhé – Tôi tắc tị chả địch lại nó.
Cậu MC thấy Khả Vân lưỡng lự lại bồi thêm một câu:
- Lúc nãy Khả Vân có nói là anh ấy của Khả Vân cũng đang ở đây. Có phải anh chàng này chăng?
Hắn nói xong chỉ ngay về phía tôi, chắc trong lúc phỏng vấn hắn cũng nhìn thấy Khả Vân liếc về phía tôi nên cũng đoán ra.
Cười ngượng nghịu. Tôi thấy tim mình đập mạnh trước cả trăm ánh mắt nhìn chòng trọc thẳng vào tôi. Ghen tị cũng có, thất vọng cũng có. Chắc họ không thể ngờ được rằng cô gái yêu kiều kia lại đi có tình cảm với một anh chàng bình thường đến vậy. Tôi còn chẳng hiểu được nữa là họ, nhưng lúc này tôi đang rất run, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.
Khả Vân vẫn mỉm cười trên sân khấu, em nhìn tôi trấn an rồi nhẹ nhàng đi xuống phía tôi. Tôi vơi trái tim đang đập mạnh thảng thốt nhìn em. Không ngoài dự đoán của tôi em xuống hẳn khán phòng..
Dõi theo em là bao nhiêu con mắt nhưng những thứ đó dường như không làm em lo sợ. Em khẽ mỉm cười chào Quỳnh Thy rồi nhìn tôi đầy yêu thương. Bàn tay em đưa ra và tôi cứ thế vô thức theo em mà đi lên phía sân khấu.
Tôi cảm giác như có trăm ngàn con mắt soi mói, cảm giác khó chịu khôn tả nhưng đến khi tôi và Khả Vân quay lại nhìn, từ trên này tôi có thể nhìn thấy toàn bộ khán phòng nhỏ nhưng sang trọng, các cặp đôi và cả những nhóm bạn tụ tập quây quần bên bàn cafe, tất cả họ đang dõi theo tôi và vỗ tay. Có thể họ ghen tị, có thể họ ủng hộ, có thể họ thán phục.. Nhưng những điều đó chẳng làm tôi quan tâm, tôi chỉ thấy rằng tôi đang đứng ở đây, tay em trong tay tôi, nắm chặt. Tôi chẳng quan tâm gì cả, chỉ cần nhìn thấy em, thấy em mỉm cười hạnh phúc là tôi thấy vui rồi. Khả Vân.. Em muốn anh làm gì anh cũng làm..
Cậu MC đứng cạnh chúng tôi như một người thừa, và để không biến mình thành như vậy cậu ta quay sang phỏng vấn tôi:
- Vậy ra anh chính là người đàn ông may mắn của Khả Vân. Cho phép tôi có thể hỏi anh vài câu được không?
Tôi chưa kịp nói gì thì Khả Vân quay sang tôi rồi quay sang nói với mọi người bên dưới. Biến cậu MC thành người thừa đúng nghĩa vì chẳng liên quan tí gì tới cậu ta cả.
- Xin phép mọi người một chút. Hôm nay là buổi đầu tiên Khả Vân hát ở đây, cũng là buổi đầu tiên Khả Vân hát có thể nói là bắt đầu đi vào con đường chuyên nghiệp. Hát là việc mà Khả Vân yêu thích nhất, và Khả Vân luôn muốn hát chung với người đàn ông mà mình yêu thương nhất. Mọi người ủng hộ Khả Vân nhé
Khả Vân nói xong thì tất cả vỗ tay rào rào hưởng ứng. Tôi tái mặt, giọng hát của tôi có thể nói là, thực lòng nói là nó chỉ hơn vịt đực một tí. Tôi có thể đứng trước đám đông trình bày một vấn đề hóc búa nhưng chẳng thể đứng trước nhiều người như thế này.. Khả Vân nắm chặt tay tôi, mỉm cười.
Chỉ một cái liếc nhẹ của Khả Vân, cậu nhạc công đã lướt tay lên từng phím đàn.. Tiếng nhạc bài “Như đã dấu yêu” vang lên thổn thức..
Tôi nhìn Khả Vân, Khả Vân nhìn tôi. Chúng tôi nhìn nhau yêu thương và khích lệ. Sự nồng ấm trong trái tim em lan tỏa sang phía tôi, tôi dùng ánh mắt chảy bỏng của mình mà cất lên tiếng hát không suy tư, không sợ hãi..
“Trong đôi mắt anh em là tất cả"
- Mời Vân Elise – Cậu MC đưa micro cho Khả Vân.
- À! anh vừa nói gì nhỉ – Khả Vân thoáng giật mình.
- Thưa quý vị, có lẽ đây là lần đầu tiên Vân Elise hát tại phòng trà của chúng ta nên còn chút bối rối. Xin quý vị cho Vân Elise một tràng pháo tay cổ vũ nào.
Khán phòng vỗ tay, hình như ánh mắt mọi đàn ông trong này đều hướng về phía em. Khả Vân khẽ mỉm cười chào mọi người. Cậu MC nhắc lại câu hỏi, tôi cũng chẳng biết lúc nãy cậu ta đã hỏi gì Khả Vân.
- Xin Vân Elise cho biết là lần đầu tiên hát ở phòng trà này Vân cảm thấy thế nào – Nó vô duyên dí luôn vào mặt KV.
- Đầu tiên cho Khả Vân cảm ơn mọi người, chúc mọi người một buổi tối vui vẻ và hạnh phúc.
Khả Vân lại một lần nữa lịch sự cúi đầu chào mọi người. Sau đó KV quay sang cậu MC vô duyên kia.
- Ah có việc này mong anh MC giúp đỡ nhé. Khả Vân bây giờ muốn được gọi là Khả Vân, nickname hay mọi người hay gọi là nghệ danh của Khả Vân là Vân Elise giờ không dùng nữa. Từ bây giờ Vân chỉ muốn được gọi là Khả Vân thôi – Khả Vân vui vẻ
- Vâng, chúng tôi rất sẵn lòng, nhưng Khả Vân chưa trả lời câu hỏi của tôi, tôi muốn biết là Khả Vân hôm nay đến hát ở đây thì Khả Vân cảm thấy thế nào.
Thú thật là từ bé tới giờ tôi chưa thấy MC nào vô duyên như cái cậu này, nghe mà muốn tức. Nhưng Khả Vân có vẻ không phiền lòng về cậu ta lắm. Cầm lấy micro Khả Vân hướng xuống khán giả rồi nhẹ nhàng.
- Thực ra đây là lần đầu tiên Khả Vân đi hát ở ngoài, trước giờ Khả Vân chỉ hát ở trường, tham gia vài cuộc thi nhỏ với up bài lên mạng thôi. Mặc dù được sự hưởng ứng của mọi người nhưng có lẽ gọi Khả Vân là ca sĩ thì hơi quá – Khả Vân nói đến đây thì khán giả ồ lên vì sự khiêm nhường của em.
Khả Vân chờ cho im lặng rồi tiếp tục.
- Khả Vân hôm nay được hát ở đây thực sự rất vui. Vì thế Khả Vân sẽ hát bằng cả tấm lòng mình để phục vụ mọi người. Hay hay dở thì mọi người ủng hộ Khả Vân nhé
Khả Vân nói xong nở một nụ cười thật tươi. Khán phòng vỡ òa lên vì sự trẻ trung tươi mới của em, họ vỗ tay không ngớt. Cậu MC có vẻ ghen tức nên im bặt đứng nguyên, sau rồi cậu ta giơ tay muốn giữ cho mọi người im lặng chút rồi lại quay sang hỏi Khả Vân.
- Khả Vân năm nay bao tuổi rồi? Đã có bạn trai chưa?
Câu hỏi cực kỳ cực kỳ vô duyên này của cậu MC lại nhận được khá nhiều sự quan tâm của mọi người. Họ vỗ tay rào rào và thậm chí huýt sáo mong Khả Vân trả lời câu hỏi cho họ, có người còn vỗ bàn ầm ầm nữa. Tôi khó chịu khi thấy cảnh này, dù sao thì Khả Vân của tôi cũng đang lâm vào thế khó.
Nhưng Khả Vân vẫn tự tin và chẳng có vẻ gì là e sợ cả. Em khẽ quay xuống nhìn tôi mỉm cười trấn an rồi cầm lấy micro.
- Cám ơn mọi người đã quan tâm đến Khả Vân. Nhưng thực lòng mà nói thì Khả Vân bình thường sẽ không chia sẻ chuyện cá nhân của mình, Khả Vân muốn là người bình thường biết hát chứ không muốn là một idol để mọi người dõi theo.
Em đến đây ngừng giọng một lát, cả khán phòng yên lặng. Một vài cậu trai trẻ lúc nãy còn huýt sáo với đập bàn cũng im luôn.
- Nhưng vì mọi người cũng quan tâm và cũng vì hôm nay Khả Vân rất vui, Khả Vân đã gặp được người đàn ông của lòng mình, người mà Khả Vân vô cùng yêu mến và cảm thấy bình an mỗi khi ở bên anh. Anh ấy cũng đang ở khán phòng này và bài hát đầu tiên mong mọi người ủng hộ sẽ là bài hát mà Khả Vân muốn tặng riêng cho anh ấy. Cảm ơn mọi người.
Tiếng vỗ tay khán giả lác đác, có vẻ họ không hào hứng với thông tin này từ phía Khả Vân. Ánh đèn sân khấu tối lại và tiếng đệm piano vang lên. Khả Vân mờ ào và mỏng manh như làn sương mỏng vậy. Tôi xúc động ngắm nhìn em, liệu bài hát đó có dành tặng cho tôi chăng? Tôi bồi hồi tủm tỉm suy nghĩ.
- Chị ấy tặng bài hát này cho anh đấy – Quỳnh Thy lên tiếng làm tôi nhớ ra sự có mặt của nó lúc này.
- Ai biết tặng ai chứ! – Tôi giả vờ, nhưng chắc không dấu nổi vẻ mặt sung sướng
- Xí! Còn làm bộ - Quỳnh Thy bĩu môi
- Thôi nghe đi, lắm chuyện quá – Tôi tảng lờ sang chuyện khác.
Trên kia. Khả Vân yêu kiều trong chiếc váy trắng. Nhạc đã dạo vào giai điệu quen thuộc của bài Perhaps Perhaps Perhaps của Doris Day vang lên. Khả Vân hòa vào điệu nhạc, dùng giọng ca trong trẻo như nước suối của mình mà vang lên. Khán phòng tĩnh lặng, chỉ còn đó tiếng đệm đàn piano và tiếng hát của em. Khả Vân hát không như Doris vẫn hát, em truyền vào đó hơi thở và cảm xúc của để trái tim tôi lại run lên mỗi khi tiếng em chạm thẳng vào tâm hồn tôi.
“You won't admit you love me
And so, how am I ever to know
You only tell me
Perhaps perhaps perhaps
A million times I ask you, and then
I ask you over again
You only answer
Perhaps perhaps perhaps
If you can't make your mind up
We'll never get started
And I don't want to wind up
Being parted, broken hearted
So if you really love me, say yes
But if you don't dear, confess
And please don't tell me
Perhaps perhaps perhaps”
“Perhaps Perhaps Perhap...” .. Em như đọc được trái tim và suy nghĩ của tôi vậy. Quả thực mỗi lần bên em, những từ đó là tôi nói nhiều nhất. Ánh mắt em khi ngân lên những từ đó lại nhìn tôi như trách móc, như giận hờn, như than vãn.. lại làm tim tôi nhói lên từng chập.
- Chị Vân hát hay quá – Quỳnh Thy giọng thán phục
- Ừm! – Tôi tặc lưỡi.
- Anh gặp chị Vân lâu chưa?
- Mới thôi – Tôi trả lời
- Vậy mà anh chị tình cảm quá, em ghen tỵ đấy – Quỳnh Thy thở dài
- Hừm! Trẻ con cứ lo chuyện người lớn – Tôi châm chọc
- Đừng có gọi em là trẻ con nữa mà... – Quỳnh Thy giọng buồn buồn
- Mày trong mắt tao với thằng Bảo thì mãi mãi là trẻ con thôi – Tôi cười không để ý khuân mặt nó.
Quỳnh Thy im lặng, trên kia Khả Vân vẫn thả hồn vào bài hát. Trong ánh mắt em có chút gì đó đượm buồn nhưng lại nhanh chóng trở lại hạnh phúc ngay sau đó. Kết thúc em chào khán giả trong tiếng vỗ tay rầm rập tưởng như không dứt.
MC đứng trên đó mặt ngây ra như phỗng, hắn ta hình như quên mất cả nhiệm vụ của mình. Chỉ đến khi tiếng vỗ tay rào rạt lắng dần hắn mới ngượng nghịu cầm lấy micro.
- Cảm ơn Khả Vân, em làm tôi đứng ở đây có lẽ hơi thừa
Khả Vân nhìn hắn mỉm cười. Hắn lại hướng xuống phía khán giả mà hét lên.
- Các bạn thấy Khả Vân hát thế nào ạ?
Tiếng vỗ tay lại nổ lên rầm rập một lần nữa. Khả Vân mỉm cười đứng cạnh, mắt vẫn nhìn về phía tôi trìu mến, như trách móc.
Cậu MC lại đợi cho đám đông lắng dịu. Hắn quay sang Khả Vân giọng như thiết tha, như ghen tị.
- Khả Vân có thể cho chúng tôi biết anh chàng nào đã may mắn thế chiếm được tấm lòng của em chăng?
Khả Vân cười hiền, mắt lại liếc về phía tôi. Quỳnh Thy nhéo vào tay tôi cho tôi tỉnh lại một chút.
- Đấy, chị ấy đang nhìn anh kìa
- Ờ! mà mày véo hơi bị đau đấy – Tôi nhăn nhó
- Thì ai bảo mặt anh cứ ngơ ra nhìn người ta – Quỳnh Thy trêu tôi
- Hừ! Hôm nay mày hơi lắm chuyện đấy nhé – Tôi tắc tị chả địch lại nó.
Cậu MC thấy Khả Vân lưỡng lự lại bồi thêm một câu:
- Lúc nãy Khả Vân có nói là anh ấy của Khả Vân cũng đang ở đây. Có phải anh chàng này chăng?
Hắn nói xong chỉ ngay về phía tôi, chắc trong lúc phỏng vấn hắn cũng nhìn thấy Khả Vân liếc về phía tôi nên cũng đoán ra.
Cười ngượng nghịu. Tôi thấy tim mình đập mạnh trước cả trăm ánh mắt nhìn chòng trọc thẳng vào tôi. Ghen tị cũng có, thất vọng cũng có. Chắc họ không thể ngờ được rằng cô gái yêu kiều kia lại đi có tình cảm với một anh chàng bình thường đến vậy. Tôi còn chẳng hiểu được nữa là họ, nhưng lúc này tôi đang rất run, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.
Khả Vân vẫn mỉm cười trên sân khấu, em nhìn tôi trấn an rồi nhẹ nhàng đi xuống phía tôi. Tôi vơi trái tim đang đập mạnh thảng thốt nhìn em. Không ngoài dự đoán của tôi em xuống hẳn khán phòng..
Dõi theo em là bao nhiêu con mắt nhưng những thứ đó dường như không làm em lo sợ. Em khẽ mỉm cười chào Quỳnh Thy rồi nhìn tôi đầy yêu thương. Bàn tay em đưa ra và tôi cứ thế vô thức theo em mà đi lên phía sân khấu.
Tôi cảm giác như có trăm ngàn con mắt soi mói, cảm giác khó chịu khôn tả nhưng đến khi tôi và Khả Vân quay lại nhìn, từ trên này tôi có thể nhìn thấy toàn bộ khán phòng nhỏ nhưng sang trọng, các cặp đôi và cả những nhóm bạn tụ tập quây quần bên bàn cafe, tất cả họ đang dõi theo tôi và vỗ tay. Có thể họ ghen tị, có thể họ ủng hộ, có thể họ thán phục.. Nhưng những điều đó chẳng làm tôi quan tâm, tôi chỉ thấy rằng tôi đang đứng ở đây, tay em trong tay tôi, nắm chặt. Tôi chẳng quan tâm gì cả, chỉ cần nhìn thấy em, thấy em mỉm cười hạnh phúc là tôi thấy vui rồi. Khả Vân.. Em muốn anh làm gì anh cũng làm..
Cậu MC đứng cạnh chúng tôi như một người thừa, và để không biến mình thành như vậy cậu ta quay sang phỏng vấn tôi:
- Vậy ra anh chính là người đàn ông may mắn của Khả Vân. Cho phép tôi có thể hỏi anh vài câu được không?
Tôi chưa kịp nói gì thì Khả Vân quay sang tôi rồi quay sang nói với mọi người bên dưới. Biến cậu MC thành người thừa đúng nghĩa vì chẳng liên quan tí gì tới cậu ta cả.
- Xin phép mọi người một chút. Hôm nay là buổi đầu tiên Khả Vân hát ở đây, cũng là buổi đầu tiên Khả Vân hát có thể nói là bắt đầu đi vào con đường chuyên nghiệp. Hát là việc mà Khả Vân yêu thích nhất, và Khả Vân luôn muốn hát chung với người đàn ông mà mình yêu thương nhất. Mọi người ủng hộ Khả Vân nhé
Khả Vân nói xong thì tất cả vỗ tay rào rào hưởng ứng. Tôi tái mặt, giọng hát của tôi có thể nói là, thực lòng nói là nó chỉ hơn vịt đực một tí. Tôi có thể đứng trước đám đông trình bày một vấn đề hóc búa nhưng chẳng thể đứng trước nhiều người như thế này.. Khả Vân nắm chặt tay tôi, mỉm cười.
Chỉ một cái liếc nhẹ của Khả Vân, cậu nhạc công đã lướt tay lên từng phím đàn.. Tiếng nhạc bài “Như đã dấu yêu” vang lên thổn thức..
Tôi nhìn Khả Vân, Khả Vân nhìn tôi. Chúng tôi nhìn nhau yêu thương và khích lệ. Sự nồng ấm trong trái tim em lan tỏa sang phía tôi, tôi dùng ánh mắt chảy bỏng của mình mà cất lên tiếng hát không suy tư, không sợ hãi..
“Trong đôi mắt anh em là tất cả"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.