Bạn Gái Cũ Ngốc Manh Ngon Miệng Của Vai Ác

Chương 24:

Điêu Tiểu Trùng

03/04/2021

Đỗ Nhược gần như bị giọng nói mềm mại đó làm cho tan chảy, nhìn về phía giọng nói phát ra, cô thấy một bé gái chỉ cao đến đùi của mình đang ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn và đôi mắt to đen như quả nho nhìn chằm chằm vào những đám mây bông kẹo nhiều màu sắc trên giá không chớp mắt, cái cằm nhỏ nhắn thanh tú co rút lại còn cái miệng nhỏ nhắn như cánh hoa thì không nhịn được nuốt nước miếng. Cô bé khoảng chừng ba tuổi, mặc một chiếc váy hoa nhỏ xinh, lộ ra cánh tay và bắp chân nhỏ nhắn như những ngó sen. Bàn tay bé nhỏ mũm mĩm đang cầm tờ một trăm tệ, nhón chân lên cố gắng đưa cho người bán hàng đứng phía sau giá. Dáng vẻ của cô bé như một thiên thần đáng yêu, khiến cõi lòng Đỗ Nhược như tan chảy.

Bên cạnh cô bé rõ ràng là không có người lớn đi theo, Đỗ Nhược nhìn quanh cũng không nghĩ có ai giống gia đình bé cả.

Đỗ Nhược không nhịn được ngồi xổm xuống, cố ý giả bộ nai tơ hỏi: “Bạn nhỏ, sao em lại ở đây có một mình vậy, ba mẹ của em đâu?”

Cô bé nghiêng đầu nhìn về phía Đỗ Nhược, chớp mắt mấy cái, lông mi dài khẽ rung mấy lần: “Em không ra ngoài với ba mẹ ạ.” Nói xong, cô bé lại không kìm lòng được quay về phía kẹo bông đường, cái miệng nhỏ xíu mấp máy, cô bé cầm tờ tiền trên tay ra sức lung lay mạnh: “Chú ơi, lấy cho cháu một cây kẹo bông màu xanh lá cây.”

Người bán hàng khó xử nói: “Bé con, cháu cầm nhiều tiền như vậy mà bên cạnh lại không có người lớn, chú không dám bán cho cháu đâu”.

Cô bé rõ ràng thất vọng, ánh mắt cũng chùn xuống, nhưng vẫn còn lưu luyến nhìn mãi những sợi bông kẹo không chịu dời đi.

Nhìn thấy vậy, Đỗ Nhược cười nói: “Để chị mua cho em một cái nhé.”

Người bán hàng cười toe toét, đưa hai que kẹo bông, một hồng và một xanh.

“Cảm ơn chị, lát nữa em sẽ nói cậu của em trả tiền lại cho chị.” Cô bé cầm cây kẹo, nóng lòng đưa lên môi.

Cục kẹo bông đó còn to gấp đôi đầu của cô bé nên khi cắn một ngụm, cả khuôn mặt cứ như vùi vào đám mây vậy, vừa ngộ nghĩnh lại đáng yêu vô cùng.



Nhìn thấy cô bé ăn ngon lành, Đỗ Nhược không khỏi đưa đầu lưỡi cuốn lấy một miếng bỏ vào miệng. Sau khi ăn xong một ngụm, cô nhìn thấy bạn nhỏ đang nhìn mình với ánh mắt long lanh.

“Chị ơi, cây màu hồng của chị nhìn cũng đẹp quá, có vẻ ăn rất ngon.”

Cô bé không hề có một chữ nào nói mình muốn ăn nhưng từng chữ đều bày tỏ mình rất muốn nếm thử. Đỗ Nhược không khỏi tức cười, lập tức xoay cây kẹo về phía mình chưa cắn, ra hiệu cho cô bé cứ mạnh dạn ăn.

Cô bé do dự một hồi, cuối cùng vẫn không chống lại được sự cám dỗ, thận trọng tiến lại gần, vừa nhìn vào mắt Đỗ Nhược, vừa cắn một miếng nhỏ.

“Màu hồng cũng thật là ngon ạ.” Hai mắt cô bé sáng lên, mãn nguyện liếm lụa đường còn sót lại trên môi, rồi đưa cây kẹo màu xanh cho Đỗ Nhược: “Chị ơi, em và chị cùng chia sẻ với nhau nhé. Thầy em nói chia sẻ mới có thể hạnh phúc ạ!”

“Cũng được, chị cũng rất muốn nếm thử xem mùi vị của cây kẹo màu xanh như thế nào.” Nói xong, cô lấy ngón tay quệt một miếng bỏ vào miệng: “Màu xanh và màu hồng đều có hương vị giống nhau cả.”

“Không giống, thật sự là không giống mà!” Thật ra, dù là màu gì, đều là pha trộn với phẩm màu, nhưng cô bé kiên quyết không chịu tin.

Đỗ Nhược nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của cô bé, không khỏi trêu chọc: “Em gái, vậy chị ăn miếng nữa có được không, để thử tìm xem rốt cuộc là không giống ở chỗ nào.”

“Nhưng em đã chia sẻ với chị rồi mà.” Cô bé có chút xoắn xuýt, nhăn lại khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, nghiêm túc suy nghĩ, cuối cùng cũng đồng ý vươn người đưa kẹo bông gòn về phía Đỗ Nhược.

Đỗ Nhược cười rồi cúi đầu xuống, bỗng một giọng nói suồng sã có chút giễu cợt vang lên: “Đỗ Nhược, cô thật có năng lực, ngay cả đồ của trẻ con mà cô cũng lừa gạt.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Gái Cũ Ngốc Manh Ngon Miệng Của Vai Ác

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook