Chương 19: Học Nhóm Thôi!(1)
An Nhiên
20/12/2016
Vẫn như thường lệ ở biệt thự Trần gia, cứ sáng tinh mắt ra Quỳnh Nhi ta lại xách ống nước nhựa ra tưới cho khắp
khu vườn ngập tràn hoa lá, cây cảnh xinh đẹp nhưng...héo queo.
Wow, thời tiết hôm nay thật là đẹp nha. Thích thật! Hiếm lắm mới có một bữa bầu trời trong xanh thế này. Nó tự nhiên lại cảm thấy khoan khoái lạ lùng quá trời quá đất. Thành ra vừa đứng tưới cây, nàng ta lại vừa hát hò vui vẻ, mặc cho giọng hát có nhiều...lỗi kĩ thuật-_-
Ở một diễn biến khác...
"Đây là nhà của Quỳnh Nhi lớp mình phải không ta? Chà, cậu ta nhìn vậy mà cũng là tiểu thư nhà giàu đấy, không phải dạng vừa đâu. Ơ, nhưng sao mình cứ thấy căn biệt thự này nó quen quen sao á, hình như đã từng thấy ở đâu rồi thì phải!"
Đứng trước cổng căn biệt thự, Mai Trang chần chừ mãi vẫn chưa chịu vào. Ngẫm nghĩ lại thì vẫn có cái gì đó không ổn, nơi này lúc trước nhỏ nhớ là có tới một lần rồi thì phải. Huhu, nhưng hiện tại thì chả nhớ ra chút gì cả. Thôi vậy, cứ bấm chuông cái đã!
*Ting...ting*-Tiếng chuông cửa vang lên cũng là lúc Quỳnh Nhi tưới xong mấy chậu hoa nhỏ được đặt hai bên cầu thang. Nghe tiếng chuông, nó vội chạy ra mở cổng, thầm nghĩ chắc đã tới giờ bác Sen đến dọn dẹp rồi. Nhưng khi vừa mở cửa ra, nó bỗng giật cái mình vì ngoài cổng không phải là bác Sen giúp việc mà lại là nhỏ bạn ngồi trước mặt nó ở lớp-Mai Trang. Hm, gặp bạn mà sao cái mặc Quỳnh Nhi có vẻ hơi kì lạ rồi. Miệng thì cười xởi lởi vui vẻ mà sao trán lại lấm tấm mồ hôi hột thế kia?
-Cái này người ta hay gọi là "Miệng cười mà lòng căng lắm!" nè!
-Ụa Trang, sao cậu tới sớm quá vậy?-nó hỏi cộng với một bộ mặt vô cùng ngạc nhiên nhưng không hề giả tạo đâu nha. Vì nó ngạc nhiên thiệt mà, không ngờ nhỏ nói là làm, nói tới là tới ngay và luôn.
-Ờ, tại ba tui có việc đi sớm nên tiện thể chở tui qua đây luôn! Mà cậu mới ngủ dậy hở?-Trang nhìn một lượt tổng thể từ trên xuống dưới Quỳnh Nhi, ánh mắt tự nhiên có chút gian tà-_-!
-A haha! Ờ^^-nó "ngại ngùng" nhìn nhỏ bạn. Ai mà nghĩ ở nhà nó lại thích cái style Pijama hường qué này cơ chứ. Ơ nhưng nhìn cũng dễ thương mà, cứ phát huy vậy đi cũng được!
____________
-Chà, nhà cậu đẹp quá nhỉ, vừa to lại vừa mát mẻ nữa, sướng thật ha!-ngồi trên chiếc xích đu gỗ màu trắng ngoài vườn, Mai Trang vừa hút rồn rột cốc nước cam Nhi vừa mang ra, vừa ngóng cổ lên nhìn khắp khu vườn với ánh mắt đầy thích thú và ngưỡng mộ. Nhớ lại lúc nhỏ, Trang vẫn thường ước được ở trong một căn biệt thự to ơi là to, nơi đó có cả cây xanh như này này. Nhưng từ khi gia đình nhỏ chuyển tới sống ở chung cư hiện tại thì Trang đành phải tạm biệt ước mơ "giản dị" này thôi.
-Ahahahahaha! Cậu nói phải ha!-Quỳnh Nhi cười đau khổ. Khẽ vuốt nước mắt vào tim, nó thầm nghĩ "nếu đây mà là nhà của mình cũng mừng!"
Nó với Trang đang ngồi chơi xích đu và nhiều chuyện trên trời dưới đất các thứ thì "Tíng...ting!", tiếng chuông cửa bên ngoài lại một lần nữa vang lên. Quỳnh Nhi vội đi ra phía cổng, không quên ngoái lại thông báo cho nhỏ bạn: "Cậu đợi mình xíu nha, chắc bác Sen tới rồi đó, để mình mở cửa cho bác í đã!"
-Ờ ờ!-Trang gật gật, lại quay về với li nước mát lạnh của mình thôi. Vừa uống nhỏ lại thầm nghĩ: "Giờ này đáng lẽ con nhỏ đó phải mò tới từ lâu rồi chứ? Đừng nói là đi lạc nha trời!"
Vừa kéo cửa cổng ra, đập vào mắt nó lại là một bất ngờ to bự khác. Nhìn con người đang đứng bên ngoài, Quỳnh Nhi thật không khỏi ngạc nhiên qtqd: "Ụa? Sao cậu ta lại tới đây chứ nhỉ? Bộ có chuyện gì à?"
-Thiên...Thiên Kim?
____________
-Ahihi! Mình quên chưa nói trước với cậu vụ này. Chuyện là bữa trước Kim có kêu tui xếp thêm cậu ấy vào nhóm mình thay ông Bình á!
-Vậy hả???-nó ngạc nhiên đáp.
-Ụa nhưng hôm nay học ở nhà Minh Thái à? Sao cậu bảo tới nhà Nhi mà?-Kim ngây ngô hỏi.
-Cậu đang nói cái nồi gì vậy Kim? Đây là nhà Nhi mà???-Trang ngơ ngác trả lời, cũng không quên đảo mắt sang nó để tìm đồng minh.
-Ê, hai cậu đang làm gì ở đây vậy hả???-Bỗng nhiên từ phía sau ba cô gái "nhiều chuyện" vang lên một giọng nam "trầm ấm". Ba cô gái thấy vậy cũng nhanh chóng quay lại xem danh tính chàng trai. Nhưng kì lạ là, trước mặt họ giờ đây xuất hiện không chỉ một mà có tới hai chàng trai có gương mặt hết sức khả ố vì vừa bị đánh thức bởi mấy cái giọng eo éo của bọn nữ yêu kia. Thế là dậy sớm hơn dự kiến rồi. Hai cậu ta ghét nhất là bị làm phiền khi ngủ đấy.
Haizz, nghĩ gì nãy giờ vậy, còn ai ngoài hai anh em "duột thừa" Minh Duy-Minh Thái.
-Ơ hơ hơ! Giờ tới lượt nhỏ Mai Trang phải nở một nụ cười hết sức khả ố với con bạn "chủ nhà" dễ thương. Cô bạn (nó) không nói thêm được lời nào, chỉ biết gặng cười, câm nín nghe Trang "hét" vào mặt. Ồi ôi, sáng chủ nhật, chắc vui!^^
Wow, thời tiết hôm nay thật là đẹp nha. Thích thật! Hiếm lắm mới có một bữa bầu trời trong xanh thế này. Nó tự nhiên lại cảm thấy khoan khoái lạ lùng quá trời quá đất. Thành ra vừa đứng tưới cây, nàng ta lại vừa hát hò vui vẻ, mặc cho giọng hát có nhiều...lỗi kĩ thuật-_-
Ở một diễn biến khác...
"Đây là nhà của Quỳnh Nhi lớp mình phải không ta? Chà, cậu ta nhìn vậy mà cũng là tiểu thư nhà giàu đấy, không phải dạng vừa đâu. Ơ, nhưng sao mình cứ thấy căn biệt thự này nó quen quen sao á, hình như đã từng thấy ở đâu rồi thì phải!"
Đứng trước cổng căn biệt thự, Mai Trang chần chừ mãi vẫn chưa chịu vào. Ngẫm nghĩ lại thì vẫn có cái gì đó không ổn, nơi này lúc trước nhỏ nhớ là có tới một lần rồi thì phải. Huhu, nhưng hiện tại thì chả nhớ ra chút gì cả. Thôi vậy, cứ bấm chuông cái đã!
*Ting...ting*-Tiếng chuông cửa vang lên cũng là lúc Quỳnh Nhi tưới xong mấy chậu hoa nhỏ được đặt hai bên cầu thang. Nghe tiếng chuông, nó vội chạy ra mở cổng, thầm nghĩ chắc đã tới giờ bác Sen đến dọn dẹp rồi. Nhưng khi vừa mở cửa ra, nó bỗng giật cái mình vì ngoài cổng không phải là bác Sen giúp việc mà lại là nhỏ bạn ngồi trước mặt nó ở lớp-Mai Trang. Hm, gặp bạn mà sao cái mặc Quỳnh Nhi có vẻ hơi kì lạ rồi. Miệng thì cười xởi lởi vui vẻ mà sao trán lại lấm tấm mồ hôi hột thế kia?
-Cái này người ta hay gọi là "Miệng cười mà lòng căng lắm!" nè!
-Ụa Trang, sao cậu tới sớm quá vậy?-nó hỏi cộng với một bộ mặt vô cùng ngạc nhiên nhưng không hề giả tạo đâu nha. Vì nó ngạc nhiên thiệt mà, không ngờ nhỏ nói là làm, nói tới là tới ngay và luôn.
-Ờ, tại ba tui có việc đi sớm nên tiện thể chở tui qua đây luôn! Mà cậu mới ngủ dậy hở?-Trang nhìn một lượt tổng thể từ trên xuống dưới Quỳnh Nhi, ánh mắt tự nhiên có chút gian tà-_-!
-A haha! Ờ^^-nó "ngại ngùng" nhìn nhỏ bạn. Ai mà nghĩ ở nhà nó lại thích cái style Pijama hường qué này cơ chứ. Ơ nhưng nhìn cũng dễ thương mà, cứ phát huy vậy đi cũng được!
____________
-Chà, nhà cậu đẹp quá nhỉ, vừa to lại vừa mát mẻ nữa, sướng thật ha!-ngồi trên chiếc xích đu gỗ màu trắng ngoài vườn, Mai Trang vừa hút rồn rột cốc nước cam Nhi vừa mang ra, vừa ngóng cổ lên nhìn khắp khu vườn với ánh mắt đầy thích thú và ngưỡng mộ. Nhớ lại lúc nhỏ, Trang vẫn thường ước được ở trong một căn biệt thự to ơi là to, nơi đó có cả cây xanh như này này. Nhưng từ khi gia đình nhỏ chuyển tới sống ở chung cư hiện tại thì Trang đành phải tạm biệt ước mơ "giản dị" này thôi.
-Ahahahahaha! Cậu nói phải ha!-Quỳnh Nhi cười đau khổ. Khẽ vuốt nước mắt vào tim, nó thầm nghĩ "nếu đây mà là nhà của mình cũng mừng!"
Nó với Trang đang ngồi chơi xích đu và nhiều chuyện trên trời dưới đất các thứ thì "Tíng...ting!", tiếng chuông cửa bên ngoài lại một lần nữa vang lên. Quỳnh Nhi vội đi ra phía cổng, không quên ngoái lại thông báo cho nhỏ bạn: "Cậu đợi mình xíu nha, chắc bác Sen tới rồi đó, để mình mở cửa cho bác í đã!"
-Ờ ờ!-Trang gật gật, lại quay về với li nước mát lạnh của mình thôi. Vừa uống nhỏ lại thầm nghĩ: "Giờ này đáng lẽ con nhỏ đó phải mò tới từ lâu rồi chứ? Đừng nói là đi lạc nha trời!"
Vừa kéo cửa cổng ra, đập vào mắt nó lại là một bất ngờ to bự khác. Nhìn con người đang đứng bên ngoài, Quỳnh Nhi thật không khỏi ngạc nhiên qtqd: "Ụa? Sao cậu ta lại tới đây chứ nhỉ? Bộ có chuyện gì à?"
-Thiên...Thiên Kim?
____________
-Ahihi! Mình quên chưa nói trước với cậu vụ này. Chuyện là bữa trước Kim có kêu tui xếp thêm cậu ấy vào nhóm mình thay ông Bình á!
-Vậy hả???-nó ngạc nhiên đáp.
-Ụa nhưng hôm nay học ở nhà Minh Thái à? Sao cậu bảo tới nhà Nhi mà?-Kim ngây ngô hỏi.
-Cậu đang nói cái nồi gì vậy Kim? Đây là nhà Nhi mà???-Trang ngơ ngác trả lời, cũng không quên đảo mắt sang nó để tìm đồng minh.
-Ê, hai cậu đang làm gì ở đây vậy hả???-Bỗng nhiên từ phía sau ba cô gái "nhiều chuyện" vang lên một giọng nam "trầm ấm". Ba cô gái thấy vậy cũng nhanh chóng quay lại xem danh tính chàng trai. Nhưng kì lạ là, trước mặt họ giờ đây xuất hiện không chỉ một mà có tới hai chàng trai có gương mặt hết sức khả ố vì vừa bị đánh thức bởi mấy cái giọng eo éo của bọn nữ yêu kia. Thế là dậy sớm hơn dự kiến rồi. Hai cậu ta ghét nhất là bị làm phiền khi ngủ đấy.
Haizz, nghĩ gì nãy giờ vậy, còn ai ngoài hai anh em "duột thừa" Minh Duy-Minh Thái.
-Ơ hơ hơ! Giờ tới lượt nhỏ Mai Trang phải nở một nụ cười hết sức khả ố với con bạn "chủ nhà" dễ thương. Cô bạn (nó) không nói thêm được lời nào, chỉ biết gặng cười, câm nín nghe Trang "hét" vào mặt. Ồi ôi, sáng chủ nhật, chắc vui!^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.