Chương 6
Kawi
07/05/2018
CHAP 6: NGƯỜI MỚI
Nói rồi hắn ta dắt xe vào sân và đi thẳng vào nhà. Định làm gì nữa đây .
Tiếng mẹ vọng ra…
- Di về rồi con? Sao muộn thế!
- Con chào dì!
- Ai đây?
- Dạ bạn con, bạn cùng bàn.
- Thế à, chào con.
( Mẹ có vẻ thích tên này rồi, đúng là có nhan sắc có khác .)
Không biết hắn ta nói chuyện gì với ba mẹ mà khi ra về me cứ cười hớn hở:
- Con về nhé! Mai nhớ đến chở cái Di đi học dùm bác .
- Dạ!!!
( Ôi trời ơi .)
Ra ngoài sân, tôi vỗ mạnh vào vai hắn
- Ui da, làm cái gì vậy? đau quá!
- Nè , làm thế nào mà thuyết phục được đấng phụ mẫu của tôi vậy?
- Xời! Chuyện bình thường, you coi thường bạn trai quá đấy !
- Trời, thôi đi, về kẻo trễ
- Tất nhiên, ngủ ngon .
Hắn ta nhe răng cười rồi rồ ga chạy hút vào hẻm.
( thật không hiểu nỗi tên này )
6h40 sáng
Brừm, brừm
Chắc là hắn ta tới rồi, mà sao tới sớm thế nhỉ???
- Dì Di ơi! Có anh nào tới tìm kìa!!!
- Nói anh đợi dì tí xíu!!!
- Không phải anh hôm qua , anh khác!
- @_@ Hả???
Tôi nuốt nguyên ngụm kem đánh răng xuống bụng .
Anh khác??? Anh nào đây ???
Lật đật rửa xong cái mặt, tôi chạy vội lên nhà khách……..
Omg, ai đây??? ……….Cậu em trai vô phép .
Tôi luống cuống chạy lại gần hắn ta ( cũng may sàn nhà sáng nay mẹ chưa lau ,không thì mình…lau giùm luôn rồi .)
- Này! Sao tới đây?? Bộ khùng rồi hả???
- Chị đã nói dối! Chị không tìm nó cho tôi!
( Chậc! mình quên mất .)
- Chị xin lỗi! tại mấy bữa nay nhiều việc quá nên quên.
- Tôi không cần biết!!!!!!!!!
- Thôi mà, có gì lên trường gặp nhau rồi tính, em làm ơn về dùm, đừng có hại chị tội .
Cậu nhóc nhìn tôi rõ lâu rồi cùng quay lưng nhưng vẫn không quên để lại một….lời đe dọa:
- Đừng nghĩ đến việc lừa tôi, không yên đâu, người lớn ai cũng đều vậy cả, toàn một lũ lừa dối.!
( Nó đang nói gì vậy cà???)
Thấy dáng cậu ta bước ra khỏi cổng tôi mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm .
Cũng may sáng nay thằng Bin được nghỉ học nên hai mẹ con ngủ dậy muộn, nếu không để chị Diên mà thấy thì chỉ có nước chết thôi . Tối hôm qua khi tên quái vật đến nhà mình đã sợ khiếp vía, ơn trời là khi đó chị hai đi mua sách, cứ đà này tim to mà chết mất ..
- Làm gì mà sửng người ra thế??? Đang nhớ tôi à???..
- Bậy! .
Mà sao tới không báo trước vậy, làm người ta sợ hết hồn, quái vật có khác .
- Ai nói không báo? Bấm coi inh ỏi nãy giờ, thấy you cứ thẫn ra nên mới phải chạy vô kêu nè .
- Nói nhiều! đứng đó đợi đi, thay áo quần đã .
……::::Trên đường::::…….
- Hồi nãy khi vào ngõ nhà you tôi thấy thằng nhóc hôm bữa chạy xe ra, nó ở gần nhà you à???
- Không phải! nó tới tìm tôi .
- Hả? Tìm you ư? To gan quá nhỉ!!!
- Haizzz, không có gì hết nên không cần bận tâm
- Làm sao không bận tâm được ! Thằng quỷ này, phải xử nó mới được!!!
- Đang lầm bầm cái gì nữa vậy? Sao cậu hay nói một mình thế, không cho người ta nghe với +;+
- À à, không có gì, đang …đang hát ..
- Hát hoài!=;=
Từ khi được hotboy “gìếu cố” thì tôi cũng đồng thời nhận được sự “gìếu cố” của muôn vàn người khác ( cụ thể là mấy bạn nữ) một cách bất đắc dĩ .. Lại thêm vụ chở đi đón về này nữa…. khó sống, đúng là khó sống.
Đang len lõi trên hành lang, bất chợt tôi va vào một người, mà hình như người ta cố ý va tôi a kìa. Ngẩng đầu lên …..tá hỏa….cô bạn lớp Văn mà Nam nói đây mà .
- Này! Mày từ đâu đến mà dám vượt mặt tụi này hả? Dám đụng vào hotboy của khối nữa chứ! Gan cũng to gớm!
- Bạn đang nói cái gì thế???
- Coi bộ mày bị thiểu năng rồi! Tao nói là mày đừng có sớ rớ gì đến Trần Thoại nữa nghe rõ chưa??????? Hạng công chúa cóc nhưng mày thì đừng bày đặt ba cái trò cưa kéo như vậy! Bỏ mộng sớm đi con!
- Bạn hơi quá rồi đấy! Bạn là cái gì của Thoại mà nói kiểu đó! Tôi làm bạn với ai thì đó là quyền tôi, không nhờ bạn quan tâm. Thật là vô lý!
( tôi nóng rồi đây)
- Cái con này! Mày ghê nhỉ?
Trời đất! còn định tát tôi nữa à???
Vừa lúc cánh tay của cô bạn lớp Văn đưa lên thì bỗng một cánh tay khác nắm chặt lấy…và cản lại ( Phù! May ….nhưng không phải may cho tôi mà là ….may cho cô bạn lớp Văn, nếu không thì cái sự điệu đàng của cô ta sẽ bị vặt vẹo ngay lập tức, tôi mà nóng thì cô ta chắc chắn khó sống .)
- Này! Làm cái gì mà bạo lực thế???
( giọng nói này, sao nghe quen quá !!!)
- Woa, đẹp trai quá! Ai vậy ta? chắc là học sinh mới chuyển trường!!! .
Xin đính chính đó không phải là lời của tôi nói mà là của các bạn nữ xung quanh .
Mà sao cái mặt này….cái mặt này….. Ồ không!!! Không thể tin được !!!!
Chap :” Tình yêu cũ” trở về
- Senil, Senil phải không ?????
- Oh my love! I miss you so much !!!
Trong khi tôi còn đang sừng sờ bàng hoàng thì Senil nhanh chóng tiến lại và….. ôm ghì lấy tôi .
- Tôi đã nhớ Di biết nhường nào !
- Tất cả những ai có mặt lúc đó đều ngỡ ngàng trước cảnh này!
…..tám năm trước…..
- Di! Hôm nay con có bạn mới nè!
- Ai vậy ba???
- Đây là Senil, con của bạn thân ba, cậu ấy phải đi công tác trong thời gian dài nên nhờ ba chăm sóc nó, con nhớ giúp đỡ bạn nghe ..
- Dạ !!!.. ( có bạn cùng chơi là vui rồi ..)
- Chào bạn ..
- Hứ !! không thèm
- ?? Sao bạn kì vậy ???
- À, ba quên không nói với con, Senil nó sống nội tâm, tính khí hơi khó chịu một tí, một phần tại nó không có mẹ , phần vì ba nó cứ công tác liên miên lại không cho nó tiếp xúc nhiều với người ngoài nên mới vậy đó, con đừng trách bạn nghe !
- À à ra thế ! Không sao ..
Thế là trong hơn….2 năm, Senil ở lại nhà tôi, mà thực sự là tính tình bạn í thật khó chịu, con nhà giàu nên đòi hỏi cái gì cũng cao cấp hết ., bạn ta cứ sống lầm lì, mặc dù tôi đã cố hết sức để thân thiện với bạn í! Nhiều lúc còn rất quá đáng nữa, phá hỏng tùm lum đồ đạc của tôi ( quậy dã man). Và hậu quả của cái tính khó chịu + nghịch ngợm đó là suýt làm tôi vào bệnh viện nằm .
Hôm đó tôi và nó phải ở nhà một mình ( lúc đó cả 2 chỉ có 9 tuổi thôi hà), mẹ trước khi đi đã dặn không được đến gần bình thủy trên bếp vì mới rót nước sôi vào. Nhưng Senil lại đụng vào…bởi lẽ gìếc máy bay của nó mắc vào quai của bình thủy. Mặc sự ngăn cản của tôi nó cứ bê ghế và đứng lên khều cái máy bay giấy xuống ( bình thủy mẹ đã cận thận đặt trên cao ở xa tận trong góc), nó cứ hết nhổm người lại nhón chân, tôi vừa la vừa sợ toát mồ hôi hột. Và cái gì đến thì nó cũng đến, cái ghế bị nghiêng cùng lúc với cái bình thủy được khều ra sát mép …. tôi lúc đó không còn biết gì nữa cắm đầu chạy đến ôm Senil rồi đẩy sang một bên trước khi bình thuỷ kịp rơi xuống người………………. Senvil không bị gì hết nhưng tôi thì thảm hơn, bỏng một bên chân .
Mặc dù sau này tôi không nói gì với người lớn việc Senil là người gây ra mọi việc ( ôm tất cả vào mình .) nhưng kể từ đó nó thay đổi hắn, ít ra là đối với tôi nó trở nên thân thiện hơn, nó cũng chỉ nói chuyện hay cười với mỗi mình tôi thôi, nó bảo là nó tin tôi, từ khi mẹ nó bỏ nó đi thì nó không tin ai cả, giờ nó muốn tin một ai đó.
…một năm về trước…
- Mình phải đi rồi, không được chơi với Di nữa.
- Đi đâu??
- Sang Mỹ
- Tại sao???
- Ba mình được công ty chuyển đi nhận chức vụ mới ở bên đó, mình phải theo ba.
- Khi nào về ???
- Không biết
- …..
- Nhưng tôi sẽ về, chắc chắn!
- Không sao, Senil cứ đi, rồi cũng về mà!
Và chúng tôi ôm nhau, cái ôm thật chặt…gìa ly…
Và bây giờ
- Sao cậu không ở bển mà về làm gì?
- Tại tôi yêu Di quá …
- Cái cậu này, thật là …
- Giờ tôi phải đi có việc, Di về lớp trước đi nhé ! Chuẩn bị tinh thần để chào đón bất ngờ nhé ..
- ???
Senil nháy mắt tinh nghịch rồi …hôn tôi . xong lại chạy biến đi đâu mất. Đối với tôi thì hành động kì cục này là hết sức bình thường ( tại từ nhỏ đến lớn cũng bị nó mi nhiều rồi .). Nhưng có lẽ đối với những người xung quanh lúc này thì hành động của Senil chẳng khác gì là …người ngoài hành tinh đáp xuống thế kỉ XXI. ..
Chậc…chuồn lẹ!
Haizz, cô bạn Vy Linh lớp Văn xem chừng vẫn còn chửng hửng thì phải .! Chắc lại bị Senil hớp hồn rồi! Tội nghiệp cho cô nào lỡ thích Senil . ! Hì hì…
…….:::Trong lớp:::…….
Reng …reng…. Tiết một
Hình như đây là tiết của cô Chủ Nhiệm thì phải.
- Chào mọi người, lớp ta năm nay cực kì may mắn khi được đón liên tiếp các thành viên mới. Hôm nay cô xin giới thiệu với chúng ta một thành viên mới từ Mỹ về, bạn Senil Nguyễn, tên Việt là Nguyễn
Băng!!!
Một dáng người bước vào…
0_0
Da trắng, mắt nâu, tóc ngắn ấn tượng, thêm một lúm đồng tiền…Chính xác là Senil rồi!
~ Hết chương ~
Nói rồi hắn ta dắt xe vào sân và đi thẳng vào nhà. Định làm gì nữa đây .
Tiếng mẹ vọng ra…
- Di về rồi con? Sao muộn thế!
- Con chào dì!
- Ai đây?
- Dạ bạn con, bạn cùng bàn.
- Thế à, chào con.
( Mẹ có vẻ thích tên này rồi, đúng là có nhan sắc có khác .)
Không biết hắn ta nói chuyện gì với ba mẹ mà khi ra về me cứ cười hớn hở:
- Con về nhé! Mai nhớ đến chở cái Di đi học dùm bác .
- Dạ!!!
( Ôi trời ơi .)
Ra ngoài sân, tôi vỗ mạnh vào vai hắn
- Ui da, làm cái gì vậy? đau quá!
- Nè , làm thế nào mà thuyết phục được đấng phụ mẫu của tôi vậy?
- Xời! Chuyện bình thường, you coi thường bạn trai quá đấy !
- Trời, thôi đi, về kẻo trễ
- Tất nhiên, ngủ ngon .
Hắn ta nhe răng cười rồi rồ ga chạy hút vào hẻm.
( thật không hiểu nỗi tên này )
6h40 sáng
Brừm, brừm
Chắc là hắn ta tới rồi, mà sao tới sớm thế nhỉ???
- Dì Di ơi! Có anh nào tới tìm kìa!!!
- Nói anh đợi dì tí xíu!!!
- Không phải anh hôm qua , anh khác!
- @_@ Hả???
Tôi nuốt nguyên ngụm kem đánh răng xuống bụng .
Anh khác??? Anh nào đây ???
Lật đật rửa xong cái mặt, tôi chạy vội lên nhà khách……..
Omg, ai đây??? ……….Cậu em trai vô phép .
Tôi luống cuống chạy lại gần hắn ta ( cũng may sàn nhà sáng nay mẹ chưa lau ,không thì mình…lau giùm luôn rồi .)
- Này! Sao tới đây?? Bộ khùng rồi hả???
- Chị đã nói dối! Chị không tìm nó cho tôi!
( Chậc! mình quên mất .)
- Chị xin lỗi! tại mấy bữa nay nhiều việc quá nên quên.
- Tôi không cần biết!!!!!!!!!
- Thôi mà, có gì lên trường gặp nhau rồi tính, em làm ơn về dùm, đừng có hại chị tội .
Cậu nhóc nhìn tôi rõ lâu rồi cùng quay lưng nhưng vẫn không quên để lại một….lời đe dọa:
- Đừng nghĩ đến việc lừa tôi, không yên đâu, người lớn ai cũng đều vậy cả, toàn một lũ lừa dối.!
( Nó đang nói gì vậy cà???)
Thấy dáng cậu ta bước ra khỏi cổng tôi mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm .
Cũng may sáng nay thằng Bin được nghỉ học nên hai mẹ con ngủ dậy muộn, nếu không để chị Diên mà thấy thì chỉ có nước chết thôi . Tối hôm qua khi tên quái vật đến nhà mình đã sợ khiếp vía, ơn trời là khi đó chị hai đi mua sách, cứ đà này tim to mà chết mất ..
- Làm gì mà sửng người ra thế??? Đang nhớ tôi à???..
- Bậy! .
Mà sao tới không báo trước vậy, làm người ta sợ hết hồn, quái vật có khác .
- Ai nói không báo? Bấm coi inh ỏi nãy giờ, thấy you cứ thẫn ra nên mới phải chạy vô kêu nè .
- Nói nhiều! đứng đó đợi đi, thay áo quần đã .
……::::Trên đường::::…….
- Hồi nãy khi vào ngõ nhà you tôi thấy thằng nhóc hôm bữa chạy xe ra, nó ở gần nhà you à???
- Không phải! nó tới tìm tôi .
- Hả? Tìm you ư? To gan quá nhỉ!!!
- Haizzz, không có gì hết nên không cần bận tâm
- Làm sao không bận tâm được ! Thằng quỷ này, phải xử nó mới được!!!
- Đang lầm bầm cái gì nữa vậy? Sao cậu hay nói một mình thế, không cho người ta nghe với +;+
- À à, không có gì, đang …đang hát ..
- Hát hoài!=;=
Từ khi được hotboy “gìếu cố” thì tôi cũng đồng thời nhận được sự “gìếu cố” của muôn vàn người khác ( cụ thể là mấy bạn nữ) một cách bất đắc dĩ .. Lại thêm vụ chở đi đón về này nữa…. khó sống, đúng là khó sống.
Đang len lõi trên hành lang, bất chợt tôi va vào một người, mà hình như người ta cố ý va tôi a kìa. Ngẩng đầu lên …..tá hỏa….cô bạn lớp Văn mà Nam nói đây mà .
- Này! Mày từ đâu đến mà dám vượt mặt tụi này hả? Dám đụng vào hotboy của khối nữa chứ! Gan cũng to gớm!
- Bạn đang nói cái gì thế???
- Coi bộ mày bị thiểu năng rồi! Tao nói là mày đừng có sớ rớ gì đến Trần Thoại nữa nghe rõ chưa??????? Hạng công chúa cóc nhưng mày thì đừng bày đặt ba cái trò cưa kéo như vậy! Bỏ mộng sớm đi con!
- Bạn hơi quá rồi đấy! Bạn là cái gì của Thoại mà nói kiểu đó! Tôi làm bạn với ai thì đó là quyền tôi, không nhờ bạn quan tâm. Thật là vô lý!
( tôi nóng rồi đây)
- Cái con này! Mày ghê nhỉ?
Trời đất! còn định tát tôi nữa à???
Vừa lúc cánh tay của cô bạn lớp Văn đưa lên thì bỗng một cánh tay khác nắm chặt lấy…và cản lại ( Phù! May ….nhưng không phải may cho tôi mà là ….may cho cô bạn lớp Văn, nếu không thì cái sự điệu đàng của cô ta sẽ bị vặt vẹo ngay lập tức, tôi mà nóng thì cô ta chắc chắn khó sống .)
- Này! Làm cái gì mà bạo lực thế???
( giọng nói này, sao nghe quen quá !!!)
- Woa, đẹp trai quá! Ai vậy ta? chắc là học sinh mới chuyển trường!!! .
Xin đính chính đó không phải là lời của tôi nói mà là của các bạn nữ xung quanh .
Mà sao cái mặt này….cái mặt này….. Ồ không!!! Không thể tin được !!!!
Chap :” Tình yêu cũ” trở về
- Senil, Senil phải không ?????
- Oh my love! I miss you so much !!!
Trong khi tôi còn đang sừng sờ bàng hoàng thì Senil nhanh chóng tiến lại và….. ôm ghì lấy tôi .
- Tôi đã nhớ Di biết nhường nào !
- Tất cả những ai có mặt lúc đó đều ngỡ ngàng trước cảnh này!
…..tám năm trước…..
- Di! Hôm nay con có bạn mới nè!
- Ai vậy ba???
- Đây là Senil, con của bạn thân ba, cậu ấy phải đi công tác trong thời gian dài nên nhờ ba chăm sóc nó, con nhớ giúp đỡ bạn nghe ..
- Dạ !!!.. ( có bạn cùng chơi là vui rồi ..)
- Chào bạn ..
- Hứ !! không thèm
- ?? Sao bạn kì vậy ???
- À, ba quên không nói với con, Senil nó sống nội tâm, tính khí hơi khó chịu một tí, một phần tại nó không có mẹ , phần vì ba nó cứ công tác liên miên lại không cho nó tiếp xúc nhiều với người ngoài nên mới vậy đó, con đừng trách bạn nghe !
- À à ra thế ! Không sao ..
Thế là trong hơn….2 năm, Senil ở lại nhà tôi, mà thực sự là tính tình bạn í thật khó chịu, con nhà giàu nên đòi hỏi cái gì cũng cao cấp hết ., bạn ta cứ sống lầm lì, mặc dù tôi đã cố hết sức để thân thiện với bạn í! Nhiều lúc còn rất quá đáng nữa, phá hỏng tùm lum đồ đạc của tôi ( quậy dã man). Và hậu quả của cái tính khó chịu + nghịch ngợm đó là suýt làm tôi vào bệnh viện nằm .
Hôm đó tôi và nó phải ở nhà một mình ( lúc đó cả 2 chỉ có 9 tuổi thôi hà), mẹ trước khi đi đã dặn không được đến gần bình thủy trên bếp vì mới rót nước sôi vào. Nhưng Senil lại đụng vào…bởi lẽ gìếc máy bay của nó mắc vào quai của bình thủy. Mặc sự ngăn cản của tôi nó cứ bê ghế và đứng lên khều cái máy bay giấy xuống ( bình thủy mẹ đã cận thận đặt trên cao ở xa tận trong góc), nó cứ hết nhổm người lại nhón chân, tôi vừa la vừa sợ toát mồ hôi hột. Và cái gì đến thì nó cũng đến, cái ghế bị nghiêng cùng lúc với cái bình thủy được khều ra sát mép …. tôi lúc đó không còn biết gì nữa cắm đầu chạy đến ôm Senil rồi đẩy sang một bên trước khi bình thuỷ kịp rơi xuống người………………. Senvil không bị gì hết nhưng tôi thì thảm hơn, bỏng một bên chân .
Mặc dù sau này tôi không nói gì với người lớn việc Senil là người gây ra mọi việc ( ôm tất cả vào mình .) nhưng kể từ đó nó thay đổi hắn, ít ra là đối với tôi nó trở nên thân thiện hơn, nó cũng chỉ nói chuyện hay cười với mỗi mình tôi thôi, nó bảo là nó tin tôi, từ khi mẹ nó bỏ nó đi thì nó không tin ai cả, giờ nó muốn tin một ai đó.
…một năm về trước…
- Mình phải đi rồi, không được chơi với Di nữa.
- Đi đâu??
- Sang Mỹ
- Tại sao???
- Ba mình được công ty chuyển đi nhận chức vụ mới ở bên đó, mình phải theo ba.
- Khi nào về ???
- Không biết
- …..
- Nhưng tôi sẽ về, chắc chắn!
- Không sao, Senil cứ đi, rồi cũng về mà!
Và chúng tôi ôm nhau, cái ôm thật chặt…gìa ly…
Và bây giờ
- Sao cậu không ở bển mà về làm gì?
- Tại tôi yêu Di quá …
- Cái cậu này, thật là …
- Giờ tôi phải đi có việc, Di về lớp trước đi nhé ! Chuẩn bị tinh thần để chào đón bất ngờ nhé ..
- ???
Senil nháy mắt tinh nghịch rồi …hôn tôi . xong lại chạy biến đi đâu mất. Đối với tôi thì hành động kì cục này là hết sức bình thường ( tại từ nhỏ đến lớn cũng bị nó mi nhiều rồi .). Nhưng có lẽ đối với những người xung quanh lúc này thì hành động của Senil chẳng khác gì là …người ngoài hành tinh đáp xuống thế kỉ XXI. ..
Chậc…chuồn lẹ!
Haizz, cô bạn Vy Linh lớp Văn xem chừng vẫn còn chửng hửng thì phải .! Chắc lại bị Senil hớp hồn rồi! Tội nghiệp cho cô nào lỡ thích Senil . ! Hì hì…
…….:::Trong lớp:::…….
Reng …reng…. Tiết một
Hình như đây là tiết của cô Chủ Nhiệm thì phải.
- Chào mọi người, lớp ta năm nay cực kì may mắn khi được đón liên tiếp các thành viên mới. Hôm nay cô xin giới thiệu với chúng ta một thành viên mới từ Mỹ về, bạn Senil Nguyễn, tên Việt là Nguyễn
Băng!!!
Một dáng người bước vào…
0_0
Da trắng, mắt nâu, tóc ngắn ấn tượng, thêm một lúm đồng tiền…Chính xác là Senil rồi!
~ Hết chương ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.