Chương 52: Lãng mạng và quan tâm
Winky - Ngọc Hải
13/05/2017
Chương 51: Lãng mạng và quan tâm!
- Mày và anh Phong... Ừm. Đến đâu rồi.
Chi Mai mím môi hỏi, cái bản mặt ấy có cả hàng nghìn lần tò mò kèm suy nghĩ xấu xa.
- Tao...
Minh Trang ngồi bó gối trên giường, thật sự cô không biết mở miệng ra sao nữa. Có quá nhiều thứ mông lung lúc này, cô không tài nào có thể sắp xếp chúng một cách trật tự được.
- Được rồi. Mày không biết trả lời sao phải không?
Sau một hồi im lặng quan sát Minh Trang, Chi Mai nói. Cái đầu cô nghiêng về một bên, ánh mắt tựa như có lực hút kì lạ.
Sau khi nhận được cái gật đầu của Minh Trang, Chi Mai mới lên tiếng :
- Hai người bắt đầu từ khi nào?
- Cuối năm lớp 11.
- Con dở người này. Cô định chơi tôi đó hả.
Còn chưa nói hết câu cô nàng đã cầm quyển sách củng vô cái não úng nước kia.
Ai chẳng biết cuối năm lớp 11, hai nhà cho bọn họ đính hôn chứ.
- Ý tao là mày và Phong bắt đầu yêu từ lúc nào? Hiểu chứ?
Nhận được cái gật đầu của bạn Chi Mai mới dãn cơ mặt ra chút xíu, nhưng
- Tao không biết mình thích anh ấy lúc nào. Hơn nữa anh Phong cũng chưa bao giờ nói thích tao từ bao giờ.
Minh Trang sau một hồi suy nghĩ cận thận, dè dặt trả lời.
- Tao thật có ý muốn bóp chết mày.
Chi Mai giơ hai tay về phía Minh Trang, điệu bộ chuẩn bị bóp thật. Nhưng Minh Trang là người luyện võ, phản ứng vô cùng nhanh nhạy. Chẳng những né được một đòn của Chi Mai còn khiến cô nàng bị bẻ tay về phía sau kêu oai oái.
- Đã nói động khẩu không động thủ rồi cơ mà.
Chi Mai tức giận hét lên, cô cũng đâu có ý định bóp cổ thật chứ. Tay của cô, một mảng da đỏ ửng lên rồi.
- Là do mày động thủ trước. Tao có quyền tự vệ.
Minh Trang phủi hai tay vào nhau, khuôn mặt ánh lên nụ cười vô tư. Sau đó con nháy mắt một cái tinh nghịch.
Con nhỏ nhu mì trả lời chất vấn của tao hồi nãy đâu rồi. Chi Mai thầm than trong lòng nhưng không nói ra. Đoán chắc Minh Trang mà biết sẽ cho cô thêm vài quyền cước nữa là khỏi ăn cháo.
- Được rồi. Bây giờ tao nghiêm túc đây. Mày phải nghe thật kĩ câu hỏi. Chỉ trả lời đúng trọng tâm. Ok?
Chi Mai lấy lại phong độ thẩm án, khuôn mặy còn cường điệu ra vẻ hình sự.
- Tao tưởng mày đã quên rồi. Ha ha. Mày trưng cái mặt đấy cho ai xem chứ. Chết cười tao. Haha.
- Mày nghiêm túc.
Chi Mai giận dữ hét lên, mới miễm cưỡng ngăn lại thái độ cượt nhả của Minh Trang.
- Lần đầu hôn nhau là bao giờ?
- Là hôm tao đi thuyết trình.
- À. Cái này tao biết rồi. Hôm đó có tra hỏi mày.
- Vậy còn lần thứ hai?
Chi Mai nhướn mày hỏi, cô khá tò mò tần suất của anh bạn lạnh băng kia.
Nghe xong khuôn mặt Minh Trang chợt nóng bừng, cô nói liệu con bé kia có cười xấu không?
- Là hôm đấy.
- Hả?
Chi Mai ngặc nhiên! Cô không ngờ anh bạn kia không cưỡng lại được trái cấm, nếm những hai lần trong một ngày....
- Vậy còn chuyện đó?
Chi Mai không nén nổi tò mò, đôi mắt ánh lên vẻ tinh nghịch, trắng trợn đặt câu hỏi.
Minh Trang nghe xong nhíu mày lại. Phải mất một lúc cô mới hiểu Chi Mai đang nói gì. Khuôn mặt bỗng chốc đỏ như trái cà chua, nóng ran.
- Tao...tao không có. Mày nghĩ bậy?
Nói xong Minh Trang liền chạy vào nhà tắm, không ngừng vỗ nước lên mặt thật là xấu hổ.
Nhưng nghĩ lại những ngày qua, cô cảm thấy Khải Phong thật đối tốt với mình quá mức ngọt ngào, chẳng giống Khải Phong lúc trước tí nào cả.
Hôm sau, cô theo hẹn mà đến chỗ anh tham gia buổi tụ họp. Công việc của anh khá thuận lợi, các amh em trong nhóm kiếm được một món tiền kha khá liền bàn kế hoạch cùng nhau tổ chức một buổi ăn mừng. Số tiền dự tính chi cho buổi ăn mừng này chỉ hết 1 phần rất nhỏ trong số lời. Ai có bạn gái dẫn bạn gái, em gái dẫn em gái, ngay cả các anh chàng dẫn theo bạn trai cũng được. ( Tui không phải hủ).
Cô nghĩ rằng chắc các anh chàng sẽ tha hồ mà khoe khoang người yêu nhân buổi tụ họp, nhưng không. Trong phòng chỉ có duy nhất 2 người con gái, tính cả cô và Chi Mai đi cùng anh bạn Đỉa Cái thì 4 người. Mà trong nhóm thì có đến hơn chục đàn ông. Ai cũng có dáng vẻ riêng, người cao to, người anh tuấn, có anh thì đeo kính chắn gần hết mặt, hoặc là có khuôn mặt lãng tử.... Nhưng họ đều độc thân. Hỏi ra mới biết ai trong số họ cũng đều có một mối tình chóng vánh. Nói sao nhỉ?
Những cô gái yêu họ đều chủ yếu vì họ là thành phần tinh anh trong trường, ngoại hình ưa nhìn, tương lai, tiền đồ tương đối sáng lạn. Quen nhau một thời gian đều chia tay vì bạn trai không quan tâm, chăm sóc họ. Mà ở những anh chàng kinh doanh này thường bị đóng băng dây thần kinh lãng mạng.
Hai cô gái kia là em gái của 1 đàn anh nào đó, vì ngưỡng mộ 1 đàn anh nào đó mà tham gia náo nhiệt. Vậy nên chủ đề yêu đương trong buổi tiệc được khuyấy động đến mức cao của cao trào.
Khải Phong vì là đàn em lại dám dẫn đem người yêu đến khoe khoang liền bị phạt 3 ly rượu Whisky loại mạnh, anh uống rượu mà mặt không đỏ tim không đập nhanh. Chỉ có điều ly rượu đó lại dẫn đến một diễn biến không ngờ. ( Hẳn là trong đầu quý độc giả đều là hình ảnh đen tối. Haha)
Còn Minh Trang thì bị dồn ép cống nạp bạn tốt, ít nhất là giúp một trong vài người anh em ở đây một ngày không xa đưa được mĩ nữ về nhà.
- Em dâu à. Em làm sao mà lại ưa mắt với cái thằng mặt thối này chứ? Bỏ quánh nó đi, theo anh này.
#Mặt thối : chỉ anh bạn Khải Phong suốt ngày trưng ra cái mặt lạnh không cảm xúc.
Một đàn anh của Khải Phong do say mà lại gần Minh Trang, trên tay vẫn còn cầm ly rượu đỏ.
- Cút.
Khải Phong nhìn đàn anh kia rồi giựt lấy lu rượu tu một hơi hết sạch, bàn tay kia cũng không rảnh rỗi mà túm lấy eo ai kia lôi về phía mình.
- Cái thằng này.
Đàn anh kia thấy thái độ khó ưa của Khải Phong liền tặc lưỡi rồi ra ngoài, anh cũng có vài phần kiêng dè với cậu đàn em này. Nghe đâu ra thế tốt, lại có phần dính dáng đến xã hội đen.
Nhìn thấy người kia đã đi xa, Khải Phong mới cúi đầu nhìn người con gái đang ngồi nghiêm chỉnh trong vòng tay mình.
- Đừng để ý hắn.
Minh Trang nhìn anh, cô cố kiềm nén cơn tức giận trong lồng ngực. Nếu không phải Khải Phong đuổi hắn ra ngoài, cô đã cho anh ta một cú lộn vòng đẹp mắt rồi. Tức chết cô mà.
- Nể mặt anh đấy nhé.
Minh Trang hất tóc, vòn cố tình cười ngọt chứng minh mình không để ý. Nhưng mà hành động này của cô lại vô thức khiến iết hầu ai đó chậm dãi chuyển động.
Một nụ hôn bất ngờ, ngọt ngào.
Thứ men rượu trong người anh rạo rực.
Thứ ngọt dịu nơi cô khiến anh không thể cưỡng lại.
Hai người chìm đắm trong nụ hôn.
Kết thúc nụ hôn cũng là gần 5 phút sai đó, khuôn mặt Minh Trang như được phủ một lớp phấn hồng nhuận.
- Ai da. Tình cảm cháy mắt người ta mất. Phạt rượu.
Chi Mai từ đâu cầm 2 ly rượu đến, ly nào cũng đầy gần như sắp tràn ra ngoài.
- Mỗi người một ly. Uống giao bôi.
Vừa nghe đến từ giao bôi, cả phong bao như được quét một làn sóng vô cùng chấn động. Tiếng hò reo vang lên kèm tiếng vỗ tay và vài tiếng huýt sáo trêu trọc. Trong mấy buổi tụ họp, cặp nào tình ý dạt dào sẽ bị chèn ép nhiều nhất.
- Uống đi. Uống đi. Uống đi.
Khải Phong cầm ly rượu từ tay Chi Mai uống gần hết mới đưa cho cô.
- Em có tiền sử đau dạ dày. Uống ít vẫn tốt hơn.
Rồi quay sang phía Minh Trang và mọi người trong phòng.
- Không có vấn đề gì chứ?
...
Màn giao bôi diễn ra, suốt thời gian đó Minh Trang đều dùng ánh mắt yêu thương nhìn Khải Phong. Sao không thương cho được. Người cô thương vừa hay cũng thương cô. Người cô thương nhớ cô bị đau dạ dày. Người cô thương quan tâm cô. Dẫu rằng điều đó chẳng hề lãng mạng. Thì sao chứ?
Người yêu bạn có lãng mạng với bạn không? Điều đó không quan trọng. Quan trọng là anh ấy để tâm đến bạn như thế nào.
- Mày và anh Phong... Ừm. Đến đâu rồi.
Chi Mai mím môi hỏi, cái bản mặt ấy có cả hàng nghìn lần tò mò kèm suy nghĩ xấu xa.
- Tao...
Minh Trang ngồi bó gối trên giường, thật sự cô không biết mở miệng ra sao nữa. Có quá nhiều thứ mông lung lúc này, cô không tài nào có thể sắp xếp chúng một cách trật tự được.
- Được rồi. Mày không biết trả lời sao phải không?
Sau một hồi im lặng quan sát Minh Trang, Chi Mai nói. Cái đầu cô nghiêng về một bên, ánh mắt tựa như có lực hút kì lạ.
Sau khi nhận được cái gật đầu của Minh Trang, Chi Mai mới lên tiếng :
- Hai người bắt đầu từ khi nào?
- Cuối năm lớp 11.
- Con dở người này. Cô định chơi tôi đó hả.
Còn chưa nói hết câu cô nàng đã cầm quyển sách củng vô cái não úng nước kia.
Ai chẳng biết cuối năm lớp 11, hai nhà cho bọn họ đính hôn chứ.
- Ý tao là mày và Phong bắt đầu yêu từ lúc nào? Hiểu chứ?
Nhận được cái gật đầu của bạn Chi Mai mới dãn cơ mặt ra chút xíu, nhưng
- Tao không biết mình thích anh ấy lúc nào. Hơn nữa anh Phong cũng chưa bao giờ nói thích tao từ bao giờ.
Minh Trang sau một hồi suy nghĩ cận thận, dè dặt trả lời.
- Tao thật có ý muốn bóp chết mày.
Chi Mai giơ hai tay về phía Minh Trang, điệu bộ chuẩn bị bóp thật. Nhưng Minh Trang là người luyện võ, phản ứng vô cùng nhanh nhạy. Chẳng những né được một đòn của Chi Mai còn khiến cô nàng bị bẻ tay về phía sau kêu oai oái.
- Đã nói động khẩu không động thủ rồi cơ mà.
Chi Mai tức giận hét lên, cô cũng đâu có ý định bóp cổ thật chứ. Tay của cô, một mảng da đỏ ửng lên rồi.
- Là do mày động thủ trước. Tao có quyền tự vệ.
Minh Trang phủi hai tay vào nhau, khuôn mặt ánh lên nụ cười vô tư. Sau đó con nháy mắt một cái tinh nghịch.
Con nhỏ nhu mì trả lời chất vấn của tao hồi nãy đâu rồi. Chi Mai thầm than trong lòng nhưng không nói ra. Đoán chắc Minh Trang mà biết sẽ cho cô thêm vài quyền cước nữa là khỏi ăn cháo.
- Được rồi. Bây giờ tao nghiêm túc đây. Mày phải nghe thật kĩ câu hỏi. Chỉ trả lời đúng trọng tâm. Ok?
Chi Mai lấy lại phong độ thẩm án, khuôn mặy còn cường điệu ra vẻ hình sự.
- Tao tưởng mày đã quên rồi. Ha ha. Mày trưng cái mặt đấy cho ai xem chứ. Chết cười tao. Haha.
- Mày nghiêm túc.
Chi Mai giận dữ hét lên, mới miễm cưỡng ngăn lại thái độ cượt nhả của Minh Trang.
- Lần đầu hôn nhau là bao giờ?
- Là hôm tao đi thuyết trình.
- À. Cái này tao biết rồi. Hôm đó có tra hỏi mày.
- Vậy còn lần thứ hai?
Chi Mai nhướn mày hỏi, cô khá tò mò tần suất của anh bạn lạnh băng kia.
Nghe xong khuôn mặt Minh Trang chợt nóng bừng, cô nói liệu con bé kia có cười xấu không?
- Là hôm đấy.
- Hả?
Chi Mai ngặc nhiên! Cô không ngờ anh bạn kia không cưỡng lại được trái cấm, nếm những hai lần trong một ngày....
- Vậy còn chuyện đó?
Chi Mai không nén nổi tò mò, đôi mắt ánh lên vẻ tinh nghịch, trắng trợn đặt câu hỏi.
Minh Trang nghe xong nhíu mày lại. Phải mất một lúc cô mới hiểu Chi Mai đang nói gì. Khuôn mặt bỗng chốc đỏ như trái cà chua, nóng ran.
- Tao...tao không có. Mày nghĩ bậy?
Nói xong Minh Trang liền chạy vào nhà tắm, không ngừng vỗ nước lên mặt thật là xấu hổ.
Nhưng nghĩ lại những ngày qua, cô cảm thấy Khải Phong thật đối tốt với mình quá mức ngọt ngào, chẳng giống Khải Phong lúc trước tí nào cả.
Hôm sau, cô theo hẹn mà đến chỗ anh tham gia buổi tụ họp. Công việc của anh khá thuận lợi, các amh em trong nhóm kiếm được một món tiền kha khá liền bàn kế hoạch cùng nhau tổ chức một buổi ăn mừng. Số tiền dự tính chi cho buổi ăn mừng này chỉ hết 1 phần rất nhỏ trong số lời. Ai có bạn gái dẫn bạn gái, em gái dẫn em gái, ngay cả các anh chàng dẫn theo bạn trai cũng được. ( Tui không phải hủ).
Cô nghĩ rằng chắc các anh chàng sẽ tha hồ mà khoe khoang người yêu nhân buổi tụ họp, nhưng không. Trong phòng chỉ có duy nhất 2 người con gái, tính cả cô và Chi Mai đi cùng anh bạn Đỉa Cái thì 4 người. Mà trong nhóm thì có đến hơn chục đàn ông. Ai cũng có dáng vẻ riêng, người cao to, người anh tuấn, có anh thì đeo kính chắn gần hết mặt, hoặc là có khuôn mặt lãng tử.... Nhưng họ đều độc thân. Hỏi ra mới biết ai trong số họ cũng đều có một mối tình chóng vánh. Nói sao nhỉ?
Những cô gái yêu họ đều chủ yếu vì họ là thành phần tinh anh trong trường, ngoại hình ưa nhìn, tương lai, tiền đồ tương đối sáng lạn. Quen nhau một thời gian đều chia tay vì bạn trai không quan tâm, chăm sóc họ. Mà ở những anh chàng kinh doanh này thường bị đóng băng dây thần kinh lãng mạng.
Hai cô gái kia là em gái của 1 đàn anh nào đó, vì ngưỡng mộ 1 đàn anh nào đó mà tham gia náo nhiệt. Vậy nên chủ đề yêu đương trong buổi tiệc được khuyấy động đến mức cao của cao trào.
Khải Phong vì là đàn em lại dám dẫn đem người yêu đến khoe khoang liền bị phạt 3 ly rượu Whisky loại mạnh, anh uống rượu mà mặt không đỏ tim không đập nhanh. Chỉ có điều ly rượu đó lại dẫn đến một diễn biến không ngờ. ( Hẳn là trong đầu quý độc giả đều là hình ảnh đen tối. Haha)
Còn Minh Trang thì bị dồn ép cống nạp bạn tốt, ít nhất là giúp một trong vài người anh em ở đây một ngày không xa đưa được mĩ nữ về nhà.
- Em dâu à. Em làm sao mà lại ưa mắt với cái thằng mặt thối này chứ? Bỏ quánh nó đi, theo anh này.
#Mặt thối : chỉ anh bạn Khải Phong suốt ngày trưng ra cái mặt lạnh không cảm xúc.
Một đàn anh của Khải Phong do say mà lại gần Minh Trang, trên tay vẫn còn cầm ly rượu đỏ.
- Cút.
Khải Phong nhìn đàn anh kia rồi giựt lấy lu rượu tu một hơi hết sạch, bàn tay kia cũng không rảnh rỗi mà túm lấy eo ai kia lôi về phía mình.
- Cái thằng này.
Đàn anh kia thấy thái độ khó ưa của Khải Phong liền tặc lưỡi rồi ra ngoài, anh cũng có vài phần kiêng dè với cậu đàn em này. Nghe đâu ra thế tốt, lại có phần dính dáng đến xã hội đen.
Nhìn thấy người kia đã đi xa, Khải Phong mới cúi đầu nhìn người con gái đang ngồi nghiêm chỉnh trong vòng tay mình.
- Đừng để ý hắn.
Minh Trang nhìn anh, cô cố kiềm nén cơn tức giận trong lồng ngực. Nếu không phải Khải Phong đuổi hắn ra ngoài, cô đã cho anh ta một cú lộn vòng đẹp mắt rồi. Tức chết cô mà.
- Nể mặt anh đấy nhé.
Minh Trang hất tóc, vòn cố tình cười ngọt chứng minh mình không để ý. Nhưng mà hành động này của cô lại vô thức khiến iết hầu ai đó chậm dãi chuyển động.
Một nụ hôn bất ngờ, ngọt ngào.
Thứ men rượu trong người anh rạo rực.
Thứ ngọt dịu nơi cô khiến anh không thể cưỡng lại.
Hai người chìm đắm trong nụ hôn.
Kết thúc nụ hôn cũng là gần 5 phút sai đó, khuôn mặt Minh Trang như được phủ một lớp phấn hồng nhuận.
- Ai da. Tình cảm cháy mắt người ta mất. Phạt rượu.
Chi Mai từ đâu cầm 2 ly rượu đến, ly nào cũng đầy gần như sắp tràn ra ngoài.
- Mỗi người một ly. Uống giao bôi.
Vừa nghe đến từ giao bôi, cả phong bao như được quét một làn sóng vô cùng chấn động. Tiếng hò reo vang lên kèm tiếng vỗ tay và vài tiếng huýt sáo trêu trọc. Trong mấy buổi tụ họp, cặp nào tình ý dạt dào sẽ bị chèn ép nhiều nhất.
- Uống đi. Uống đi. Uống đi.
Khải Phong cầm ly rượu từ tay Chi Mai uống gần hết mới đưa cho cô.
- Em có tiền sử đau dạ dày. Uống ít vẫn tốt hơn.
Rồi quay sang phía Minh Trang và mọi người trong phòng.
- Không có vấn đề gì chứ?
...
Màn giao bôi diễn ra, suốt thời gian đó Minh Trang đều dùng ánh mắt yêu thương nhìn Khải Phong. Sao không thương cho được. Người cô thương vừa hay cũng thương cô. Người cô thương nhớ cô bị đau dạ dày. Người cô thương quan tâm cô. Dẫu rằng điều đó chẳng hề lãng mạng. Thì sao chứ?
Người yêu bạn có lãng mạng với bạn không? Điều đó không quan trọng. Quan trọng là anh ấy để tâm đến bạn như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.