Chương 22: Ta Muốn Có Ý Đồ Với Nữ Nhân!!!
Winky - Ngọc Hải
25/01/2016
Chương 22:
5' trôi qua. Con thuyền vẫn nằm im trên bến đỗ, người cũng vẫn ám binh bất động. Khải Phong vẫn lặng yên quan sát con thuyền, nhưng tiếc là không động, không tĩnh.
- Đã kiểm tra qua. Phát hiện thuốc nổ chưa được kích hoạt.
Phía bên tai Khải Phong phát ra tiếng nói, giọng nói khá thận trọng cơ hồ còn mang theo tiếng thở dốc.
- Xác định khối lượng, chủng loại.
- Là K743. Sức công phá không cao, sau khi phát nổ không gây nguy hại cho sinh vật xung quanh. Hơn nữa khối lượng nhỏ chỉ đủ dọa người ta.
- Kích hoạt thuốc nổ đi.
Trong đầu Khải Phong vụt qua một tia tán thưởng.
- Hả?
Phía bên kia Kha (biệt danh) vô cùng sửng sốt. Nói kích hoạt thuốc nổ sao? Không phải đùa chứ. Tuy rằng anh nói chỗ thuốc đó chỉ đủ để dọa người nhưng nó cũng đủ để tan nát con thuyền này đó. Hơn nữa cũng sẽ hủy đi chuyến hàng này.
- Tôi nói cho nó phát nổ.
Khải Phong khẽ nhíu chân mày. Những người này thành kiến với anh quá lớn.
- Nhưng chuyến hàng...
Kha vẫn đang rất phân vân, anh biết lệch của chủ tớ tất phải nghe nhưng mệnh lệnh này quá sức điên rồ. Thế lực của bang anh mạnh như vậy, chuyến hàng được thuê bảo kê này cũng không đến nỗi xỉ nhục chứ?
- Tàu không có hàng.
Khải Phong đem hết kiên nhẫn mà thốt ra bốn từ. Anh đã biết việc này từ khi con tàu cập bến.
Kha nghe xong lập tức bất động. Đúng là anh chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Rất nhanh sau đó, Kha khôi phục lại dáng vẻ nhanh nhạy mà không thiếu thận trọng thường ngày. Một mồi lửa vào dây dẫn, ước tính mất 12 giây để dây cháy đến đầu thuốc nổ. Kha nhanh chóng chạy đến chỗ lấp an toàn.
Đúng như dự tính, con tàu phát nổ ở giây thứ 12, khói đen bay thành từng đám trên không trung. Mùi thuốc nổ khuyếch tán trong không khí, những mảnh thuyền vỡ lênh đênh trên mặt nước gần bờ. Một ít mảnh vở bị sóng cuốn vào bờ, nằm yên trên nền cát.
Những tên thuộc hạ thấy chiếc thuyền bị nổ tung thành từng mảnh thì âm thầm thở phào. Nếu lúc đó không nghe lời "hắn" mà xông vào con thuyền thì chắc giờ đã biến thành "heo quay".
( Hừ. Ta giờ mới biết người sau khi nướng chín sẽ thành heo đấy )
Nhìn những cột khói bay đen kịt không cùng một nơi bay ra, Kha âm thầm tự ti. Tại sao lại có nhiều thuốc nổ đến như vậy chứ. Nếu lúc đó anh khăng khăng gỡ đống thuốc mình tìm thấy thì sẽ đồng thời tác động đến những chỗ thuốc nổ khác mà anh chưa tìm ra. E rằng lúc đó anh sẽ hết cơ hội thấy bình minh. Nghĩ vậy liền thầm nhủ trong lòng "Ân nhân nha".
...
- Người anh em. Tại sao cậu biết con tàu đó không trở hàng vậy?
Kha bước đi theo sau Khải Phong, miệng hỏi một câu đã được hơn 10 lần.
- Anh có thể đi chỗ khác chơi không?
Khải Phong dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Kha.
Cái liếc mắt kia làm toàn thân Kha lạnh toát.
- Chú gọi anh bằng anh cũng khó trách. Dẫu sao anh cũng hơn chú 1 tuổi. Nhưng mà cái giọng điệu phải điều chỉnh một chút. Nghe thật là muốn đuổi người nha. Bất quá, anh hiểu chú phần nào, sẽ không trách chú dùng sai chút với hoàn cảnh giao tiếp. Ừm. Chắc là ở nước ngoài lâu nên đã quên ít nhiều thuần phong mĩ tục của người Việt rồi.
( Em ạ anh. Một câu nó mà đến Thuần Phong Mĩ Tục cũng lôi ra. TPMT có liên quan sao?)
Kha sau khi tuôn một tràng liền bị cái cảnh phía trước làm á khẩu. Phía trước chính là em 3D mới "nổi" ở bang - Minh Ái.
Minh Ái tên thật là Minh, một thanh niên cường tráng, ngoại hình hết sức menly, đẹp trai đúng nghĩa nhưng lại có sở thích hết sức kì cục là làm "con gái".
Ngay hôm Minh Ái ra mắt nhóm, Kha nhìn thấy Minh mà như thấy bằng hữa. Trực tiếp ôm vai bá cổ, lôi lôi kéo kéo đi uống rượu. Lúc đó, vì quá bất ngờ mà Minh Ái dùng ngay vũ lực để giải quyêt Kha. Kha thảm hại nằm giữa sàn, phía mũi có hai hàng máu đỏ từ từ nhỏ giọt. Bên môi phải cũng có chút rỉ máu, rách ngay khóe miệng. Bên má cùng có một vết xuốc dài, rơm rớm máu. Thật là "vùi hoa dập liễu" nha. Lúc này mới thấy, bàn tay Minh Ái thật đẹp nha, ngón tay thon dài, trắng muốn, móng tay được cắt tỉa và sơn vẽ vô cùng chau chuốt. Càng nhìn lại càng giống tay nữ nhân.
...
- Kha... Người ta tìm anh thật mệt nha.
Minh Ái gắt gao vồ lấy tay Kha ôm chặt, nửa người tựa hẳn vào người Kha.
Khuôn mặt Kha méo xệch, nhìn theo bóng Khải Phong xa dần mà không nói được nửa chữ.
- Kha. Anh nhìn tên nam nhân đó làm gì chứ. Anh đừng có mà có ý đồ vớt bất kì nam nhân nào khác.
Kha thầm chửi rủa trong lòng: " Con bà nó. Ta muốn có ý đồ với nữ nhân"
...!!!
5' trôi qua. Con thuyền vẫn nằm im trên bến đỗ, người cũng vẫn ám binh bất động. Khải Phong vẫn lặng yên quan sát con thuyền, nhưng tiếc là không động, không tĩnh.
- Đã kiểm tra qua. Phát hiện thuốc nổ chưa được kích hoạt.
Phía bên tai Khải Phong phát ra tiếng nói, giọng nói khá thận trọng cơ hồ còn mang theo tiếng thở dốc.
- Xác định khối lượng, chủng loại.
- Là K743. Sức công phá không cao, sau khi phát nổ không gây nguy hại cho sinh vật xung quanh. Hơn nữa khối lượng nhỏ chỉ đủ dọa người ta.
- Kích hoạt thuốc nổ đi.
Trong đầu Khải Phong vụt qua một tia tán thưởng.
- Hả?
Phía bên kia Kha (biệt danh) vô cùng sửng sốt. Nói kích hoạt thuốc nổ sao? Không phải đùa chứ. Tuy rằng anh nói chỗ thuốc đó chỉ đủ để dọa người nhưng nó cũng đủ để tan nát con thuyền này đó. Hơn nữa cũng sẽ hủy đi chuyến hàng này.
- Tôi nói cho nó phát nổ.
Khải Phong khẽ nhíu chân mày. Những người này thành kiến với anh quá lớn.
- Nhưng chuyến hàng...
Kha vẫn đang rất phân vân, anh biết lệch của chủ tớ tất phải nghe nhưng mệnh lệnh này quá sức điên rồ. Thế lực của bang anh mạnh như vậy, chuyến hàng được thuê bảo kê này cũng không đến nỗi xỉ nhục chứ?
- Tàu không có hàng.
Khải Phong đem hết kiên nhẫn mà thốt ra bốn từ. Anh đã biết việc này từ khi con tàu cập bến.
Kha nghe xong lập tức bất động. Đúng là anh chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Rất nhanh sau đó, Kha khôi phục lại dáng vẻ nhanh nhạy mà không thiếu thận trọng thường ngày. Một mồi lửa vào dây dẫn, ước tính mất 12 giây để dây cháy đến đầu thuốc nổ. Kha nhanh chóng chạy đến chỗ lấp an toàn.
Đúng như dự tính, con tàu phát nổ ở giây thứ 12, khói đen bay thành từng đám trên không trung. Mùi thuốc nổ khuyếch tán trong không khí, những mảnh thuyền vỡ lênh đênh trên mặt nước gần bờ. Một ít mảnh vở bị sóng cuốn vào bờ, nằm yên trên nền cát.
Những tên thuộc hạ thấy chiếc thuyền bị nổ tung thành từng mảnh thì âm thầm thở phào. Nếu lúc đó không nghe lời "hắn" mà xông vào con thuyền thì chắc giờ đã biến thành "heo quay".
( Hừ. Ta giờ mới biết người sau khi nướng chín sẽ thành heo đấy )
Nhìn những cột khói bay đen kịt không cùng một nơi bay ra, Kha âm thầm tự ti. Tại sao lại có nhiều thuốc nổ đến như vậy chứ. Nếu lúc đó anh khăng khăng gỡ đống thuốc mình tìm thấy thì sẽ đồng thời tác động đến những chỗ thuốc nổ khác mà anh chưa tìm ra. E rằng lúc đó anh sẽ hết cơ hội thấy bình minh. Nghĩ vậy liền thầm nhủ trong lòng "Ân nhân nha".
...
- Người anh em. Tại sao cậu biết con tàu đó không trở hàng vậy?
Kha bước đi theo sau Khải Phong, miệng hỏi một câu đã được hơn 10 lần.
- Anh có thể đi chỗ khác chơi không?
Khải Phong dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Kha.
Cái liếc mắt kia làm toàn thân Kha lạnh toát.
- Chú gọi anh bằng anh cũng khó trách. Dẫu sao anh cũng hơn chú 1 tuổi. Nhưng mà cái giọng điệu phải điều chỉnh một chút. Nghe thật là muốn đuổi người nha. Bất quá, anh hiểu chú phần nào, sẽ không trách chú dùng sai chút với hoàn cảnh giao tiếp. Ừm. Chắc là ở nước ngoài lâu nên đã quên ít nhiều thuần phong mĩ tục của người Việt rồi.
( Em ạ anh. Một câu nó mà đến Thuần Phong Mĩ Tục cũng lôi ra. TPMT có liên quan sao?)
Kha sau khi tuôn một tràng liền bị cái cảnh phía trước làm á khẩu. Phía trước chính là em 3D mới "nổi" ở bang - Minh Ái.
Minh Ái tên thật là Minh, một thanh niên cường tráng, ngoại hình hết sức menly, đẹp trai đúng nghĩa nhưng lại có sở thích hết sức kì cục là làm "con gái".
Ngay hôm Minh Ái ra mắt nhóm, Kha nhìn thấy Minh mà như thấy bằng hữa. Trực tiếp ôm vai bá cổ, lôi lôi kéo kéo đi uống rượu. Lúc đó, vì quá bất ngờ mà Minh Ái dùng ngay vũ lực để giải quyêt Kha. Kha thảm hại nằm giữa sàn, phía mũi có hai hàng máu đỏ từ từ nhỏ giọt. Bên môi phải cũng có chút rỉ máu, rách ngay khóe miệng. Bên má cùng có một vết xuốc dài, rơm rớm máu. Thật là "vùi hoa dập liễu" nha. Lúc này mới thấy, bàn tay Minh Ái thật đẹp nha, ngón tay thon dài, trắng muốn, móng tay được cắt tỉa và sơn vẽ vô cùng chau chuốt. Càng nhìn lại càng giống tay nữ nhân.
...
- Kha... Người ta tìm anh thật mệt nha.
Minh Ái gắt gao vồ lấy tay Kha ôm chặt, nửa người tựa hẳn vào người Kha.
Khuôn mặt Kha méo xệch, nhìn theo bóng Khải Phong xa dần mà không nói được nửa chữ.
- Kha. Anh nhìn tên nam nhân đó làm gì chứ. Anh đừng có mà có ý đồ vớt bất kì nam nhân nào khác.
Kha thầm chửi rủa trong lòng: " Con bà nó. Ta muốn có ý đồ với nữ nhân"
...!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.