Bản Hợp Đồng Tà Ác Tổng Tài Xin Buông Tha Cho Tôi
Chương 83
Tiểu Ưu
12/05/2016
Chiếc Bugatty verron đen bóng dừng trước cửa khách sạn "Hoa Anh Đào", Kim Ảnh vội vàng chạy tới mở cửa xe cho Lôi Kình.
- Điện hạ, mời!- anh ta cung kính cúi người
- Người đâu?
- Phòng 2110!
-Cho người bao vây toàn bộ chỗ này, không để bất cứ một ai ra khỏi đây!- hắn lạnh lùng ra lệnh
Chưa đầy 10 phút hắn đã đến trước cửa phòng 2110. Gương mặt hắn lạnh lùng đến mức khiến vị quản kí khách sạn mồ hôi ướt đẫm cả mặt mũi. Nhìn khí chất trên người Lôi Kình vị quản lí biết đây không phải người dễ chọc. Không biết khách sạn đã làm gì đắc tội với con người đáng sợ này.
- Mở cửa!
Vừa nghe chỉ thị của hắn Kim Ảnh đã cho phá tan cánh cửa, xông vào. Vị quản lí sợ hãi nhìn cánh cửa mà nuốt nước bọt. Có cần bạo lực vậy không? Ông ta có chìa khóa mà!
Khi bọn họ vào phòng thì đã bị cảnh tượng trong đó làm cho đứng hình. Trên chiếc giường trắng tinh của khách sạn, một đôi trai gái đang ôm nhau ngủ ngon lành. Người con gái đó không phải ai khác mà chính là Hạ Như Băng. Còn người đàn ông kia khiến Lôi Kình cùng mấy người Kim Ảnh giật mình. Quân Hạo! Tự nhiên lại là hắn. Gương mặt Lôi Kình đen lại. Trong lòng dâng lên một cảm giác bị phản bội vô cùng đau đớn khiến hắn tưởng như muốn hủy diệt mọi thứ. Nhưng lí trí đã ngăn cản hắn.
Ào...cả chậu nước tạt thẳng vào hai người đang nằm ngủ trên giường. Cảm nhận có nước xông thẳng vào mũi mình, hai người cùng nhau mở mắt. Cảm giác của họ lúc này là đau. Đầu của họ đau quá. Khi đã lấy lại tỉnh táo thì hai người mới để ý đến mọi thứ xung quanh.
- Lôi Kình, sao anh lại ở đây?- cô ngơ ngác hỏi
Nghe câu hỏi vô cùng ngu ngốc của cô khiến hắn không khỏi cười lạnh.
- Tại sao tôi lại ở đây à? Nếu tôi không ở đây thì sao thấy được cảnh con đàn bà đê tiện, dâm đãng như cô đang mây mưa với tên đàn ông khác hử!?
Gương mặt cô tái nhợt, nhìn sang bên cạnh. Cô thấy Quân Hạo cũng đang nhíu mày nhìn mình.
- Quân tiên sinh! Sao anh lại ở đây? Chuyện này là sao?- cô hoảng loạn
Tại sao lại như vậy? Không phải là cô tới đây để tìm Tô Dai ư? Nhưng sao cô lại ở trên giường cùng với Quân Hạo cơ chứ.? Thấy vẻ mặt mơ hồ của cô khiến hắn càng thấy tức giận hơn. Đáng chết! Đến nước này rồi mà cô còn diễn kịch. Hắn lên nói cô là vô sỉ hay là diễn kịch quá xuất sắc đây?
- Bỏ ngay cái mặt nạ giả dối, rẻ tiền đó của cô đi... Kim Ảnh, "mời" Quân tiên sinh về trụ sở để tiếp đãi cho cẩn thận. Còn cô theo tôi về "Bảo Đế thành"!- phân phó xong mọi việc hắn liền xoay người rời đi mà không liếc nhìn cô lấy một cái.
- Quân tiên sinh, mời!- Kim Ảnh đến bên cạnh Quân Hạo lạnh lẽo nói
Bị bắt tại trận nhưng vẻ mặt Quân Hạo cũng không có quá nhiều biến hóa. Với tư cách là người thừa kế Quân gia hắn phải luôn bình tĩnh. Hắn vừa mới xuống sân bay thành phố F, chưa có phòng bị gì đã bị kẻ khác bỏ thuốc đưa tới đây. Khốn kiếp! Kẻ nào lớn gan dám thiết kế hắn. Hắn sẽ không để kẻ đó được yên ổn. Lão hổ không phát uy nên đám tiểu hầu dám giở trò sao? Huống hồ...-Quân Hạo đưa mắt nhìn Hạ Như Băng
- Điện hạ, mời!- anh ta cung kính cúi người
- Người đâu?
- Phòng 2110!
-Cho người bao vây toàn bộ chỗ này, không để bất cứ một ai ra khỏi đây!- hắn lạnh lùng ra lệnh
Chưa đầy 10 phút hắn đã đến trước cửa phòng 2110. Gương mặt hắn lạnh lùng đến mức khiến vị quản kí khách sạn mồ hôi ướt đẫm cả mặt mũi. Nhìn khí chất trên người Lôi Kình vị quản lí biết đây không phải người dễ chọc. Không biết khách sạn đã làm gì đắc tội với con người đáng sợ này.
- Mở cửa!
Vừa nghe chỉ thị của hắn Kim Ảnh đã cho phá tan cánh cửa, xông vào. Vị quản lí sợ hãi nhìn cánh cửa mà nuốt nước bọt. Có cần bạo lực vậy không? Ông ta có chìa khóa mà!
Khi bọn họ vào phòng thì đã bị cảnh tượng trong đó làm cho đứng hình. Trên chiếc giường trắng tinh của khách sạn, một đôi trai gái đang ôm nhau ngủ ngon lành. Người con gái đó không phải ai khác mà chính là Hạ Như Băng. Còn người đàn ông kia khiến Lôi Kình cùng mấy người Kim Ảnh giật mình. Quân Hạo! Tự nhiên lại là hắn. Gương mặt Lôi Kình đen lại. Trong lòng dâng lên một cảm giác bị phản bội vô cùng đau đớn khiến hắn tưởng như muốn hủy diệt mọi thứ. Nhưng lí trí đã ngăn cản hắn.
Ào...cả chậu nước tạt thẳng vào hai người đang nằm ngủ trên giường. Cảm nhận có nước xông thẳng vào mũi mình, hai người cùng nhau mở mắt. Cảm giác của họ lúc này là đau. Đầu của họ đau quá. Khi đã lấy lại tỉnh táo thì hai người mới để ý đến mọi thứ xung quanh.
- Lôi Kình, sao anh lại ở đây?- cô ngơ ngác hỏi
Nghe câu hỏi vô cùng ngu ngốc của cô khiến hắn không khỏi cười lạnh.
- Tại sao tôi lại ở đây à? Nếu tôi không ở đây thì sao thấy được cảnh con đàn bà đê tiện, dâm đãng như cô đang mây mưa với tên đàn ông khác hử!?
Gương mặt cô tái nhợt, nhìn sang bên cạnh. Cô thấy Quân Hạo cũng đang nhíu mày nhìn mình.
- Quân tiên sinh! Sao anh lại ở đây? Chuyện này là sao?- cô hoảng loạn
Tại sao lại như vậy? Không phải là cô tới đây để tìm Tô Dai ư? Nhưng sao cô lại ở trên giường cùng với Quân Hạo cơ chứ.? Thấy vẻ mặt mơ hồ của cô khiến hắn càng thấy tức giận hơn. Đáng chết! Đến nước này rồi mà cô còn diễn kịch. Hắn lên nói cô là vô sỉ hay là diễn kịch quá xuất sắc đây?
- Bỏ ngay cái mặt nạ giả dối, rẻ tiền đó của cô đi... Kim Ảnh, "mời" Quân tiên sinh về trụ sở để tiếp đãi cho cẩn thận. Còn cô theo tôi về "Bảo Đế thành"!- phân phó xong mọi việc hắn liền xoay người rời đi mà không liếc nhìn cô lấy một cái.
- Quân tiên sinh, mời!- Kim Ảnh đến bên cạnh Quân Hạo lạnh lẽo nói
Bị bắt tại trận nhưng vẻ mặt Quân Hạo cũng không có quá nhiều biến hóa. Với tư cách là người thừa kế Quân gia hắn phải luôn bình tĩnh. Hắn vừa mới xuống sân bay thành phố F, chưa có phòng bị gì đã bị kẻ khác bỏ thuốc đưa tới đây. Khốn kiếp! Kẻ nào lớn gan dám thiết kế hắn. Hắn sẽ không để kẻ đó được yên ổn. Lão hổ không phát uy nên đám tiểu hầu dám giở trò sao? Huống hồ...-Quân Hạo đưa mắt nhìn Hạ Như Băng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.