Chương 20
Thu Thủy
16/04/2015
Nghe tiếng nói hằn học không chút thiện cảm vang lên sau đầu , Phùng Tuyết Linh có chút giật mình quay phắt lại . Khi nhìn rõ người mới đến , cô nàng cười khá tươi tỏ ý chào đón :
- Là cậu sao !! Lâu lắm không gặp nhau rồi !!
Alice nhíu mày , kéo váy đi tránh xa cô ta một chút như tránh vi khuẩn vậy . Nụ cười của Tuyết Linh cứng đờ rồi tắt hẳn . George nhìn hết Cinderella lại sang Alice và Tuyết Linh , cười tủm tỉm , trò hay lại tiếp tục rồi !! Cậu chỉ nên ngoan ngoãn ngồi ngoài xem thôi !!!
- Hai người quen nhau à ?? - Cinderella hỏi , nếu cô ta là bạn của Alice thì cô sẽ nương tay , bỏ qua cho cô ta .
- Chẳng thân quen gì !!- Alice thờ ơ nói , cô bạn đi đến bên Cinderella , hết sức tự nhiên giúp cô chỉnh lại vài sợi tóc .
Dean bật cười trước hành động trẻ con của bạn gái , gì mà không thân quen chứ . Nhớ lại hè năm ngoái , lớp tổ chức đi du lịch ở Đà Nẵng , không đi thăm thú bình thường mà chọn chỗ rừng núi để cắm trại . Là ai đi lạc khiến người ta lo lắng đi tìm cả đêm , đến tận gần sáng mới tìm thấy đang ở cùng Phùng Tuyết Linh ôm nhau trên cây ngủ chứ . Trải qua một đêm cùng nhau như thế sao lại coi là không thân thiết cho được .
Nghe tiếng cười nhỏ , Alice đưa mắt lườn Dean . Làm ơn đi , đừng có nhắc lại cái kỉ niệm đáng khinh đó của cô có được hay không . Gì mà cùng nhau đi lạc chứ , chẳng qua cô muốn tìm chỗ vừa sạch một chút , vừa kín đáo một chút để ………..” giải quyết nỗi buồn ” , ai ngờ đâu cô đi đâu thfi con nhỏ Phùng Tuyết Linh kia cũng đi theo đó , hại cô đi lòng vòng rồi bị lạc chứ đâu phải do cô ngu ngốc không nhớ đường chứ !!! Mà thực ra , Tuyết Linh kia cũng có chút bị oan , chỉ là thấy Aice có chút quen mặt , hình như đã xuất hiện trên ti vi nhiều , toàn thânlại mặc đồ hàng hiệu , nên muốn tìm cơ hội kết bạn cùng đẳng cấp , tìm mãi mới thấy cơ hội cô đi một mình nên mới tiến lại gần , ai ngờ đâu vô ý làm cho cả hai bị lạc đường .
Chuyện mất mặt như thế đương nhiên Alice không muốn Cinderella biết rồi , thế nhưng không kịp bịt cái miệng thối của Dean lại , chưa đe dọa cậu nên giữ im lặng thì cậu đã phun toàn bộ cho Cinderella nghe khiến cô đỏ bừng mặt vì thẹn mà Cinderella đỏ bừng mặt bì nghẹn cười .
- Không được cười !!- Alice tức giận dậm chân , quát .
- Ừ …..không cười !!- Cinderella nhe răng cười .
- Đừng có cười nữa !!!- Mặt Alice mặt đỏ như mông khỉ , thét lên .
- Ok!!Ok!! Không cười !- Cinderella vẫn cười .
- Cậu…………..
Alice mặc kệ cô , không thèm nhìn Cinderella nữa , bỏ sang bên George đang cười thầm từ nãy đến giờ đứng , tiện tay véo cậu bạn một cái thật đâu để xả tức khiến George sặc nước bọt mà ho ra nước mắt . Đổi lại không đượcai t hương xota lại còn bị Alice lườm nguýt , đúng là cái thân cậu……..đã già thật rồi !!
Lại nói , lúc này Phùng Tuyết Linh thật muốn nổi điên , cô ta lại một lần nữa bị bỏ quên một xó , không ai thèm ngó ngàng . Cứ ngỡ Alice đến , cô ta sẽ nhanh trở thành tâm điểm , không ngờ lại càng bị ghét bỏ hơn , thật tức chết cô ta . Xung quanh hội trường ánh mắt tò mò ném lại đây ngày một nhiều , vài người còn trực tiếp kéo nhau dến bên cạnh chỗ đám bạn đang đứng để dỏng tai lên hóng chuyện .
- Đừng có tán gẫu nữa , phiền tránh ra để tôi khiêu chiến với …………này , cô tên gì ??
Phùng Tuyết Linh hùng hổ nói rồi nhìn Cinderella hỏi tên . Cô đảo mắt , bất lực rồi . Ít ra trước khi đi giết giặc cũng phải tìm hiểu rõ mục tiêu chứ !! Cô ta hoặc là tự cho mình tài giỏi nên quá kiêu ngạo không coi ai ra gì , hoặc là ngu ngốc không nghĩ đến đạo lý đơn giản này . Cinderella ghét nhất là cả hai kiểu người này . Chợt cô lại nghĩ đến Cullen Edward , cậu ta cũng kiêu ngạo ngông nghênh đến cái mức đáng ghét , thế nhưng cậu ta có tài để mà kiêu ngạo , có gia thế , có địa vị để mà không để ai vào mắt . Thế nhưng tính ra cậu ta cũng không đáng ghét lắm , tiếp xúc nhiều thấy cũng bình thường , mà nhơ lại thì cậu ta còn không kiêu ngạo bằng một phần của cô ngày xưa . Này …..này……..sao bỗng dưng cô lại nhớ đến cậu ta thế này , thật điên quá đi !!
Tâm trạng thực không tốt chút nào , cô thật muốn tìm thứ gì đó để “ xả tức ” . Tuyết Linh kia vẫn ở một bên không ngừng khiêu khích , xin lỗi đi , danh dự của trường là cái thá gì chứ , danh dự của hiệu trưởng chẳng đáng cô để vào mắt , vì thế việc gì cô phải đâm đầu vào những việc không đâu . George và Dean ở bên cùng cô ta đấu võ miệng , ta một câu ngươi một câu qua lại mãi khiến người ta đau cả đầu . Đủ rồi , cô một tay đỡ trán , một tay phẩy phẩy mệt mỏi yếu ớt chấp nhận lời khiêu chiến . Thế nhưng không nhảy thì thôi , đã nhảy rồi thì đương nhiên phải tạo chút tiếng vang và “ xì - căng - đan ” chút cho vui chứ , Cinderella nghĩ vậy .
Ngược lại tâm trạng thoải mái tính kế của Cinderella và sự đắc ý khi thách đấu thành công của Tuyết Linh là sự lo sợ , tức giận xen lẫn chút khinh bỉ , vui sướng khi người khác gặp họa của hầu hết học sinh và giáo viên trường Sao Mai . Lo sợ vì sẽ bị một con nhóc là cô làm mất mặt , mà giận là vì Cinderella tự ý làm theo ý mình , không hỏi ý kiến ai cả . Chỉ có một vài ngưới là thực lòng lo lắng cho cô , vì họ nghĩ cô là dân quê , sao biết đến cái thú vui này của giới nhà giàu , trong đó có vài giáo viên định tiến lên giúp đỡ , nhưng nhận được ánh mắt cảnh cáo của “ ai đó ” , nên đành nhịn xuống đứng tại chỗ lo lắng nhìn cô .
Tuyết Linh không để cô có thời gian đổi ý , bèn nhanh chóng kéo bạn nhảy của mình là Tống Viết Quang - nam sinh cùng đoàn ra giữa hội trường , đưa mắt khiêu khích nhìn cô :
- Bạn nhảy cô là ai ?
- Là tôi !! - Bên trái , bên phải Cinderella đều có tiếng đáp lời thu hút sự chú ý .
Chỉ thấy hai bên trái phải của cô giờ này hai ác ma…….nhầm ……hai hoàng tử đã đến từ bao giờ , lúc này đang định đóng vai hiệp sĩ ra tay cứu mỹ nhân .Bên phải cô là Henry William ( Trần Thiên Vũ ) - hoàng tử băng trong bộ lễ phục áo choàng quý tộc màu vàng kim xen lẫn trắng quý giá , mái tóc màu vàng kim ánh lên chút gì đó khiến khuôn mặt cậu dịu dàng hơn mọi ngày, đôi mắt cậu sâu thăm thẳm , hút hồn nhưng sạch sẽ , cậu thực sự muốn giúp cô - một lòng tốt hiếm hoi . Lúc này cậu đang bày ra một phong thái vương tôn quý tộc tiêu chuẩn , người khẽ khom xuống, khuôn mặt ngẩng cao , một tay để sau lưng , một tay vươn ra tỏ ý chờ đợi người con gái đặt tay vào .
Mà bên phải của Cinderella lại là Cullen Edward - Hoàng tử gió trong vai một vị vua ma cà rồng cao quý cũng đang khom người chờ đợi nàng công chúa , bộ lễ phục lấy màu đen làm chủ đạo kèm theo một số phụ kiện khiến làn da của cậu thêm trắng , khuôn mặt vẫn tuấn tú như vậy , vẫn kiêu ngạo và ngang tàn , thế nhưng đôi mắt cậu lại thật hút hồn và lóe lên sự dịu dàng hiến hoi và khác lạ , dường như sâu trong đôi mắt ấy có một nguồn ma lực biết nói , vây lấy Cinderella kêu gọi cô đặt tay mình vào tay cậu , và cô cũng suýt không điều khiển của mình , thật may …………….là cô rất nhanh lấy lại được tỉnh táo . Đêm nay , đôi mắt của cả Edward và Henry sao mà đẹp đến như vậy , những vì tinh tú trên cao kia sợ rằng cũng phải e thẹn nhận thua .
Chưa hết , xung quanh cô còn có thêm George và Dean cũng định làm anh hùng cứu mỹ nhân , nhưng nhìn thấy tình cảnh trước mắt bèn xấu hổ thu tay về , kẻ vò đầu , người gãi mũi nhìn trần nhà làm như không có chuyện gì xảy ra , thật may là họ chưa nói tiếng nào , nếu không thì phải đào hố mà chui mất .
Ngạc nhiên xen lẫn lo lắng qua đi , chỉ có mình Alice bật cười vui vẻ thúc giục Cinderella mau lựa chọn một trong hai , bỏ mặc ánh mắt từ khinh bỉ sang ghen tỵ , ghen ghét của mấy nữ sinh khác Ở một góc khuất kia , Wendy Thảo trên tay khẽ lắc ly nước chanh , khóe miệng khẽ nhếch lên tạo nên một nụ cười nhạt hiếm hoi , cô cũng không hiểu nữa , từ khi gặp Cinderella , cô không nhịn được mà muốn nói chuyện nhiều một chút , cười nhiều một chút , thể hiện tài năng nhiều một chút và luôn muốn dõi theo cô bạn thêm chút nữa , cô có cảm giác rằng cứ nhìn Cinderella mãi thế thì cuộc đời cô sẽ tràn ngập nụ cười cho xem , cô bạn và những điều xung quanh Ciderella thú vị đến như vậy kia mà !! Alice cười tà ác , vui sướng khi cô rơi vào thảm cảnh này . Cả hội trường như nín thở theo dõi diễn biến sẽ xảy đến , mà ngay cả hai nam nhân vật chính cũng có chút lo lắng , khẩn trương trong lòng , nhưng khuôn mặt vẫn bày ra nét tuấn tú chết ruồi vốn có chỉ mình Cinderella là hết sức thoải mái .Không gian như nhuốm một màu u ám , chờ đợi người mà không ai ngờ , không ai để vào mắt , không ai coi trọng kia chọn lựa , cô sẽ chọn ai đây : Chàng hoàng tử bạch lãng hay vị vua ma cà rồng cao quý ??? Cinderella …………….mau chọn đi thôi !!!! Mặc cho mọi người khẩn trương hay tò mò , Hoàng Tuấn Kiệt vẫn bày ra vẻ mặt không quan tâm . Lúc này anh đang đứng cạnh hiệu trưởng Sao Mai , thích thú đánh giá tình hình trước mắt , anh chỉ đơn giản là đứng ngoài xem , chứ không có ý định tham gia trò hề này . Cách đây vài tháng khi anh còn đang tung tăng ở nước ngoài , khi ấy anh vừa chơi cũng vừa chuẩn bị viết bài luận để gửi lên nhà trường làm bài thi tốt nghiệp , không ngờ lại vô tình gặp phải con hồ ly hiệu trưởng - thầy giáo cũ ngày xưa này .Không những thế lại còn bất hạnh bị hiệu trưởng sử dụng chiêu thuyết phục sau đó đe dọa và cưỡng ép đưa về đây . Anh ôm ngực khóc rống mấy ngày mấy đêm , thực sự không muốn về lại cái trường này đâu , càng không muốn dạy cái môn lịch sử nhàm chán , nhưng ………chuột sao đấu lại với mèo , gà sao đấu lại với cáo , mà trứng thì đâu có thể chọi với đá !! Sự thật này thật luôn tàn khốc , về thì về rồi , nhưng anh nhất quyết không lao đầu vào giúp đỡ lão hồ ly kia bất kì việc gì ngoài việc hai người đã thỏa thuận đâu , tuyệt đối không !!!
Mà trước khi về trường này dạy , anh cũng có tìm hiểu qua đôi chút , và đương nhiên cũng biết đến một nữ sinh BA KHÔNG ( không tài - không tiền - không sắc ) khá nổi danh vì dám tạo phản đương đầu với lũ quỷ sứ trong trường . Không những vậy , cô còn quen biết với toàn bộ vùng “ trung tâm áp suất ”, điều này khiến Hoàng Tuấn Kiệt không thể không tò mò , lần này trực tiếp gặp mặt , đôi mắt cô trong sáng mà lộ rõ vẻ cao ngạo bướng bỉnh khiến cho anh không chút ngần ngại mà khen thầm trong lòng . Khẽ nhấm nháp ly rượu nho trong tay , anh nheo mắt đánh giá cô , loại người gì mà anh chẳng từng tiếp xúc qua , thế nhưng ……..thật lạ khi anh không thể nhìn thấu suy nghĩ của cô . Anh nhíu mày kết luận : Cô nữ sinh kia ……không hề đơn giản !!
Mà lúc này , Cinderella đã lấy lại bình tĩnh , cô ngàn vạn lần không ngờ hai tên ác ma một nóng một lạnh , luôn cùng cô tạo thành một tam giác vừa ồn ào vừa căm hận lẫn nhau giờ này lại đứng ra giúp cô …….mà cũng có thể là đang hại cô trở thành kẻ thù của toàn đất nước Việt Nam này . Tối nay hai người họ làm sao vậy , não bị nhúng nước hay thần kinh không bình thường ???? Thật khó đoán . Thế nhưng cô không rảnh suy đoán sâu xa , mà ngay sau khi thoát khỏi cảm giác khiếp sợ cô liền hành động . Bỏ qua ánh mắt khát vọng ở hai bên trái phải của mình , bỏ qua lời thúc giục của Alice và xem nhẹ lời bàn tán ở bốn phía xung quanh , cô kéo váy , bước đi . Phải , cô bước đi , hết sức thẳng lưng , ngẩng cao đầu , tự tin và quý phái bước đi , vượt qua hai chàng hoàng tử một đen , một trắng đang khom người kia . Từng cái nâng tay nhấc chân của Cinderella sao mà cao quý đến vậy . Cô đi thẳng về phía Hoàng Tuấn Kiệt đang lười nhác đứng , khuôn mặt không biểu lộ chút tâm tình nào lúc này của cô .
Henry William và Cullen Edward có chút giật mình , đứng thẳng dậy , trong lòng bỗng thấy tức giận khi Cinderella bỏ qua họ để đến bên bạn nhảy khác . Cả hai đồng thời đều đưa tay ra định kéo cô trở về , nhưng Cinderella khéo léo tránh thoát , lúc này không ai cso thể cản được cô , và cô cũng sẽ không cho điều đó xảy ra . Thấy cô cứng đầu , hai cậu bạn còn định bước lên kéo cô về tránh cho việc người ta từ chối lại bị mất mặt . Nhưng George và Dean lại kéo họ lại , lắc đầu tỏ ý đừng xen vào , bọn họ nên tin tưởng việc cô đang làm .
Nhận thấy Cinderella đang bước từng bước về phía mình , Tuấn Kiệt có chút ngạc nhiên về sự can đảm của cô bé , thế nhưng cũng chỉ có vậy , anh sẽ không vì sự cam đảm đó mà đồng ý ra sàn nhảy một điệu với cô . Tuy nhiên làm phụ nữ …….chính xác lúc này là một cô bé mất mặt ngay giữa chống đông người là điều không nên , vì vậy dù sao anh cũng tỏ ra chút đứng đắn , chỉnh sửa lại vẻ đẹp trai của mình , sẵn sàng cho một lời từ chối hết sức nhẹ nhàng mà lãng mạn , khiến người ta nhớ mãi . Đặt lại ly rượu lên bàn ,anh khẽ mỉm cười lịch sự chờ đợi bước chân của cô đến bên mình .
Cùng không lâu lắm , cuối cùng cô cũng dừng lại trước mặt anh , tao nhã kéo váy , nhẹ nhàng mềm mại khom người tạo kiểu mời chuẩn mực của các vị tiểu thư quý tộc . Giọng của cô thánh thót vang lên khắp hội trường , là một lời mời nhưng lại chứa đựng sự uy hiếp vô hình khiến cho người ta khó lòng chối từ .
- Em có thể vinh hạnh mời thầy nhảy một bản được không ………- Cinderella cười như không cười , khom người mà đầu ngẩng cao , to gan nhìn thẳng mục tiêu , đôi môi đỏ mọng đẹp đẽ khẽ nói tiếp - ………..Thưa hiệu trưởng đáng kính ???
Hai từ “ Hiệu trưởng ” sao mà nặng đến vậy , cô chỉ nói rất nhẹ nhưng quả nhiên không phụ sự mong đợi khi tạo ra một vụ xì-can-đan lớn . Lọ Lem…………..Lọ Lem .dám mở miệng to gan mời thầy hiệu trưởng nhảy sao ?? Mời ngay trước mặt toàn thể học sinh và giáo viên , mời ngay trước mặt phu nhân hiệu trưởng ?? Cô ta không muốn sống ở cái trường tư nhân này nữa hay sao ??? Thật to gan và buồn cười , cô ta tưởng mình là ai chứ !! Hoặc là cô ta thật ngu ngốc , hoặc là cô ta quá tự tin vào bản thân !! Hoàng Tuấn Kiệt đứng bên đỏ bừng mặt nuốt lại những lời trong miệng sắp phun ra , thu bàn tay vừa đưa ra định nâng cô thẳng người dậy , xấu hổ vô cùng . Thomas Dean ghé đầu giấu mặt vào vai Edward ,toàn thân run lên . Cậu cười chết mất thôi , nhìn anh trai yêu quý của cậu kìa , sự mất mặt của anh ấy quả là thú vui ở đời của cậu !!! Cơn giận qua đi , Edward cũng cắn môi kịch kiệt không cho bản thân cười ra tiếng , Alice , Henry và George cũng nhịn cười đến suýt nội thương mà chết , đỏ bừng cả mặt mũi .
Mà lúc này “ nạn nhân ” mà cô tia trúng - thầy hiệu trưởng thì không cười nổi , trong lòng liên tục vang lên hồi chuông cảnh báo nguy hiểm . Lần này ra trận , không chết thì cũng hi sinh cho xem . Thế nhưng không ra không được , muốn nhảy cũng phải nhày , mà không muốn nhảy cũng phải nhảy . Hiệu trưởng nhìn vao fkhuoon mặt mỹ nữ đang cười hết sức tao nhã , tràn đầy gió xuân trước mặt mình kia mà lòng đau như cắt , trái tim run lên , sống lưng lạnh toát , kiếp nạn của ông đến thật rồi !! Khẽ đưa ánh mắt cầu cứu nhìn người vợ hiền lành của mình , thê snhuwng đổi lại chỉ là một ánh mắt tràn đầy vui sướng khi chồng gặp họa của vợ , lòng ông đau như cắt , nước mắt đầm đìa , tráng sĩ ra đi không mong ngày trở về !!!
Cinderella vẫn giữ phong thái của một vị tiểu thư gia giáo, khóe miệng vẫn mỉm cười lịch sự , nhưng ánh mắt tràn đầy cảnh cáo , độ nguy hiểm và thâm thúy càng ngày càng lên cao . Ai bảo người kia khiến cô đợi lâu , lâu đến nỗi cái lưng yêu quý của cô đã mỏi nhừ rồi !! Hết nhìn vợ lại nhìn đến nữ sinh to gan trước mắt , hiệu trưởng nuốt nước miếng , cố nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc , khom người đáp lễ tỏ ý đồng ý lời mời khiêu vũ của Cinderella trước con mắt kinh ngạc của “ bàn dân thiên hạ ” .
Theo hiểu biết của hầu hết giáo viên Sao Mai thì hiệu trưởng của họ vừa trẻ tuổi lại vừa có tài , nhưng rất ít khi lộ diện trong trường , trừ khi có việc quan trọng , còn đâu mọi việc đều giao cho phó hiệu trưởng . Ông là một người làm việc tùy hứng , không để ý ánh mắt của mọi người hay lời nói của bất kì ai , đương nhiên ông cũng rất kiêu ngạo và nghiêm khắc trong công việc . Ông là sếp , ai dám phê bình chứ !!
Còn theo hiểu biết của học sinh trong trường thì vị hiệu trưởng này rất ít khi gặp mặt , nhưng mỗi lần gặp mặt thì đều tạo sự thoải mái , gần gũi . Tuy vậy vẫn khiến học trò có chút run sợ vì sự nghiêm khắc , trong vui chơi , ông có thể thoải mái , nhưng trong học tập thì không thể . Ông cũng là một người công tư phân minh rất rõ ràng với học sinh .
Với đám Edward , Henry , George , Alice và Dean thì họ chẳng xa lạ gì với vị hiểu trưởng trong ngoài không đồng nhất này . Ngoài mặt thì luôn cười tủm tỉm ấm áp , vô hại và thân thiện thế thôi , chứ thực chất không vô hại đâu . Ông ta có thể ví như một con ……cáo già . Đúng ! là một con cáo đã thành tinh .Giáo viên có thể run sợ trước thế lực của đám Edwars hay Henry , nhưng ông ta và một số giáo viên lão tìm được ở tận “ đâu đâu ” thì tuyệt đối không . Đám bạn vẫn thường bị phạt bởi những giáo viên “ quái dị ” mà lão tìm về , còn bị cha mẹ rượt đuổi chạy mấy vòng mệt bở hơi tai cũng chỉ vì “ chuyến viếng thăm thân tình ” của hiệu trưởng . Đám bạn thực sự hận chết ông !!
Dù vậy , mặc cho ai suy nghĩ hay biết đến vị hiệu trưởng này như thế nào thì họ đều chắc chắn một điều rằng việc ông ấy đồng ý khiêu vũ với nữ sinh là điều không thể . Ấy thế mà chuyện gì đang xảy ra thế kia ?? Ông ấy và Cinderella đang nắm tay ngay , từng bướng đi ra giữa hội trường trong những con mắt hừng hực lửa giận xung quanh .
Đèn theo hiệu lệnh tắt từ từ , chỉ để lại vài bóng chiếu sáng mờ mờ , thêm chút chập chờn mờ ảo lung linh của ánh nến và bản nhạc không lời nhẹ nhàng khiến cho hội trường nhanh chóng tràn ngập hương vị của sự ấm áp , yên bình , không gian dường như cũng dược bao phủ bởi một màu hồng lãng mạn .
Phùng Tuyết Linh cùng bạn nhảy là Tống Viết Quang kéo nhau ra sàn nhảy , ôm eo , nắm tay tự nhiên mà thân mật cùng nhau lắc lư theo giai điệu . Phải công nhận rằng họ nhảy khá đẹp , mềm mại và uyển chuyển . Dưới ánh nến lung linh lại càng toát lên vẻ đẹp mờ ảo . Cặp đôi của Cinderella và hiệu trưởng phong thái lại có ngược lại , dù điệu nhảy có chút cứng ngắc nhưng cả hai lại nhìn nhau cười đầy vui vẻ , tình ý bắn ra bốn phía , tuy nhảy không được coi là xuất sắc , nhưng cũng không phải là tệ . Muốn khen thì chẳng có chỗ để mà văn vẻ , muốn chê , lại cũng chẳng tìm thấy lỗi để mà bắt bẻ , thấy có gì đó là lạ mà lại không nhìn ra lạ ở chỗ nào , đành ngậm miệng mà xem thôi !
Cái này gọi là kĩ xảo , gọi là thuần thục có được hay không ! “ Tay nghề ” của cả Cinderella và hiệu trưởng cao như vậy thì làm sao người ngoài có thể nhìn ra chứ !! Chỉ riêng phu nhân hiệu trưởng có thể thấy loáng thoáng được cô cố ý cứ hai bước dẫm mạnh chân hiệu trưởng một cái , mà hiệu trưởng cũng cố gắng tránh nhưng sao mà tránh nổi cô chứ , đành ăn đau cố gắng tránh tiếp thôi ! Nhìn cái kiểu đau mà không dám kêu của ông ấy , Cinderella lại càng cười vui vẻ , thật vui nha !
- Chúng ta cũng ra góp vui thôi !!
Không đợi Alice đồng ý , Dean đã kéo cô bạn ra giữa hội trường , trở thành cặp đôi thứ ba tung hoành chốn sàn nhảy . Có người dẫn đầu , các đôi khác cùng kéo nhau ra vui chơi . Đám Edward , Henry , George lại một lần nữa bị vây quanh , nhấn chìm trong biển nữ sinh đầy màu sắc , tính ra cũng chỉ có mình Dean và Alice là vui vẻ nhất , ôm nhau chơi đến quên luôn trời đất .
- Cảm giác thế nào ?? Sợ sao ? - Cinderella cúi đầu thì thầm , trên môi vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt .
Cô có thể cảm nhận thấy bạn nhảy của mình toàn thân cứng ngắc . Dù cho chỉ cao có đến vai hiệu trưởng nhưng lời nói hết sức nhỏ nhẹ của cô vẫn đủ khiến ông ấy run lên , vì sao phải run đây ???
- Không…….không có !- Khó khăn lắm hiệu trưởng mới mở được miệng , nụ cười lịch sự trên môi đã không còn .
- Quân tử tức là làm được chịu được - Cinderella vẫn bình thản nói - Nhưng là tiểu nhân thì chỉ cần gánh hậu quả thôi !
- Đã ………đã biết !!
- Biết thì tốt - Cô hài lòng gật đầu , nụ cười đã tươi hơn .
Cả hai không nói gì thêm , qua một lát , hiệu trưởng định nói thêm gì đó rồi lại do dự , tính nói lại thôi , cuối cùng cũng lấy xong dũng khí định nói ra lời . Ai ngờ ban rnhacj kết thúc , từng đôi bắt đầu đổi bạn nhảy , quá nhanh khiến không ai kịp nắm bắt . Ánh nến vân xlung linh như vậy , nhạc vẫn du dương như thế , nhưng lúc này ngườu cầm tay tay , ôm eo cô , khiêu vũ cùng cô tại sao lại là Cullen Edward ( Lê Thần Phong ) chứ !!
Chiếc khuyên tai của cậu ta ……khiến cô không được tự nhiên cho lắm , mà cậu ………cũng có gì đó thật lạ . Hai người dựa sát vào nhau , gần bên nhau mà không mở miệng nói lột lời , mà lạ ở chỗ gần nhau mà Edward không mở lời châm chọc cô như lẽ thường , cô có thể coi đó là sự im lặng hối lỗi cho một hành động sai lầm bộc phát trong quá khứ mà cậu ta đã làm với cô hay không ?? Mà lúc này , Edward đang đám mình trong một cảm xúc khó tả , thì ra cảm giác khi im lặng đứng bên cô lại thú vị đến vậy , hương thơm từ cô lại tươi mát và quyến rũ đến thế, tại sao trước kia cậu lại không nhận ra nhỉ ! Cả hai cứ lặng đi , mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng , để rồi thời gian trôi qua thật nhanh . Kể từ cái đêm mưa đó , cái đêm trong bệnh viện , cả hai đã không hề thân mật đụng chạm nhau nữa . Thế nhưng lần này bàn tay cậu đang ôm eo cô kia làm cô thật có chút ngại ngùng . Bàn tay đó không lớn , nhưng lại nóng ran , qua lớp vải mỏng manh truyền đến hơi ấm khiến trái tim của Cinderella đập liên hồi . Chưa bao giờ cô thấy tim mình đập nhanh và hỗn loạn như vậy , phải chăng kể từ khi về Sao Mai , cô đã mắc phải căn bệnh tim nào đó ?? Lần nào đó phải kiểm tra toàn diện mới được . Nhưng mà điều quan trọng lúc này là Cinderella đang không ngừng lẩm bẩm cầu nguyện cho bản nhạc mau chóng kết thúc , cô đúng thật không hợp với những buổi dạ tiệc phiền phức thế này !!
- Là cậu sao !! Lâu lắm không gặp nhau rồi !!
Alice nhíu mày , kéo váy đi tránh xa cô ta một chút như tránh vi khuẩn vậy . Nụ cười của Tuyết Linh cứng đờ rồi tắt hẳn . George nhìn hết Cinderella lại sang Alice và Tuyết Linh , cười tủm tỉm , trò hay lại tiếp tục rồi !! Cậu chỉ nên ngoan ngoãn ngồi ngoài xem thôi !!!
- Hai người quen nhau à ?? - Cinderella hỏi , nếu cô ta là bạn của Alice thì cô sẽ nương tay , bỏ qua cho cô ta .
- Chẳng thân quen gì !!- Alice thờ ơ nói , cô bạn đi đến bên Cinderella , hết sức tự nhiên giúp cô chỉnh lại vài sợi tóc .
Dean bật cười trước hành động trẻ con của bạn gái , gì mà không thân quen chứ . Nhớ lại hè năm ngoái , lớp tổ chức đi du lịch ở Đà Nẵng , không đi thăm thú bình thường mà chọn chỗ rừng núi để cắm trại . Là ai đi lạc khiến người ta lo lắng đi tìm cả đêm , đến tận gần sáng mới tìm thấy đang ở cùng Phùng Tuyết Linh ôm nhau trên cây ngủ chứ . Trải qua một đêm cùng nhau như thế sao lại coi là không thân thiết cho được .
Nghe tiếng cười nhỏ , Alice đưa mắt lườn Dean . Làm ơn đi , đừng có nhắc lại cái kỉ niệm đáng khinh đó của cô có được hay không . Gì mà cùng nhau đi lạc chứ , chẳng qua cô muốn tìm chỗ vừa sạch một chút , vừa kín đáo một chút để ………..” giải quyết nỗi buồn ” , ai ngờ đâu cô đi đâu thfi con nhỏ Phùng Tuyết Linh kia cũng đi theo đó , hại cô đi lòng vòng rồi bị lạc chứ đâu phải do cô ngu ngốc không nhớ đường chứ !!! Mà thực ra , Tuyết Linh kia cũng có chút bị oan , chỉ là thấy Aice có chút quen mặt , hình như đã xuất hiện trên ti vi nhiều , toàn thânlại mặc đồ hàng hiệu , nên muốn tìm cơ hội kết bạn cùng đẳng cấp , tìm mãi mới thấy cơ hội cô đi một mình nên mới tiến lại gần , ai ngờ đâu vô ý làm cho cả hai bị lạc đường .
Chuyện mất mặt như thế đương nhiên Alice không muốn Cinderella biết rồi , thế nhưng không kịp bịt cái miệng thối của Dean lại , chưa đe dọa cậu nên giữ im lặng thì cậu đã phun toàn bộ cho Cinderella nghe khiến cô đỏ bừng mặt vì thẹn mà Cinderella đỏ bừng mặt bì nghẹn cười .
- Không được cười !!- Alice tức giận dậm chân , quát .
- Ừ …..không cười !!- Cinderella nhe răng cười .
- Đừng có cười nữa !!!- Mặt Alice mặt đỏ như mông khỉ , thét lên .
- Ok!!Ok!! Không cười !- Cinderella vẫn cười .
- Cậu…………..
Alice mặc kệ cô , không thèm nhìn Cinderella nữa , bỏ sang bên George đang cười thầm từ nãy đến giờ đứng , tiện tay véo cậu bạn một cái thật đâu để xả tức khiến George sặc nước bọt mà ho ra nước mắt . Đổi lại không đượcai t hương xota lại còn bị Alice lườm nguýt , đúng là cái thân cậu……..đã già thật rồi !!
Lại nói , lúc này Phùng Tuyết Linh thật muốn nổi điên , cô ta lại một lần nữa bị bỏ quên một xó , không ai thèm ngó ngàng . Cứ ngỡ Alice đến , cô ta sẽ nhanh trở thành tâm điểm , không ngờ lại càng bị ghét bỏ hơn , thật tức chết cô ta . Xung quanh hội trường ánh mắt tò mò ném lại đây ngày một nhiều , vài người còn trực tiếp kéo nhau dến bên cạnh chỗ đám bạn đang đứng để dỏng tai lên hóng chuyện .
- Đừng có tán gẫu nữa , phiền tránh ra để tôi khiêu chiến với …………này , cô tên gì ??
Phùng Tuyết Linh hùng hổ nói rồi nhìn Cinderella hỏi tên . Cô đảo mắt , bất lực rồi . Ít ra trước khi đi giết giặc cũng phải tìm hiểu rõ mục tiêu chứ !! Cô ta hoặc là tự cho mình tài giỏi nên quá kiêu ngạo không coi ai ra gì , hoặc là ngu ngốc không nghĩ đến đạo lý đơn giản này . Cinderella ghét nhất là cả hai kiểu người này . Chợt cô lại nghĩ đến Cullen Edward , cậu ta cũng kiêu ngạo ngông nghênh đến cái mức đáng ghét , thế nhưng cậu ta có tài để mà kiêu ngạo , có gia thế , có địa vị để mà không để ai vào mắt . Thế nhưng tính ra cậu ta cũng không đáng ghét lắm , tiếp xúc nhiều thấy cũng bình thường , mà nhơ lại thì cậu ta còn không kiêu ngạo bằng một phần của cô ngày xưa . Này …..này……..sao bỗng dưng cô lại nhớ đến cậu ta thế này , thật điên quá đi !!
Tâm trạng thực không tốt chút nào , cô thật muốn tìm thứ gì đó để “ xả tức ” . Tuyết Linh kia vẫn ở một bên không ngừng khiêu khích , xin lỗi đi , danh dự của trường là cái thá gì chứ , danh dự của hiệu trưởng chẳng đáng cô để vào mắt , vì thế việc gì cô phải đâm đầu vào những việc không đâu . George và Dean ở bên cùng cô ta đấu võ miệng , ta một câu ngươi một câu qua lại mãi khiến người ta đau cả đầu . Đủ rồi , cô một tay đỡ trán , một tay phẩy phẩy mệt mỏi yếu ớt chấp nhận lời khiêu chiến . Thế nhưng không nhảy thì thôi , đã nhảy rồi thì đương nhiên phải tạo chút tiếng vang và “ xì - căng - đan ” chút cho vui chứ , Cinderella nghĩ vậy .
Ngược lại tâm trạng thoải mái tính kế của Cinderella và sự đắc ý khi thách đấu thành công của Tuyết Linh là sự lo sợ , tức giận xen lẫn chút khinh bỉ , vui sướng khi người khác gặp họa của hầu hết học sinh và giáo viên trường Sao Mai . Lo sợ vì sẽ bị một con nhóc là cô làm mất mặt , mà giận là vì Cinderella tự ý làm theo ý mình , không hỏi ý kiến ai cả . Chỉ có một vài ngưới là thực lòng lo lắng cho cô , vì họ nghĩ cô là dân quê , sao biết đến cái thú vui này của giới nhà giàu , trong đó có vài giáo viên định tiến lên giúp đỡ , nhưng nhận được ánh mắt cảnh cáo của “ ai đó ” , nên đành nhịn xuống đứng tại chỗ lo lắng nhìn cô .
Tuyết Linh không để cô có thời gian đổi ý , bèn nhanh chóng kéo bạn nhảy của mình là Tống Viết Quang - nam sinh cùng đoàn ra giữa hội trường , đưa mắt khiêu khích nhìn cô :
- Bạn nhảy cô là ai ?
- Là tôi !! - Bên trái , bên phải Cinderella đều có tiếng đáp lời thu hút sự chú ý .
Chỉ thấy hai bên trái phải của cô giờ này hai ác ma…….nhầm ……hai hoàng tử đã đến từ bao giờ , lúc này đang định đóng vai hiệp sĩ ra tay cứu mỹ nhân .Bên phải cô là Henry William ( Trần Thiên Vũ ) - hoàng tử băng trong bộ lễ phục áo choàng quý tộc màu vàng kim xen lẫn trắng quý giá , mái tóc màu vàng kim ánh lên chút gì đó khiến khuôn mặt cậu dịu dàng hơn mọi ngày, đôi mắt cậu sâu thăm thẳm , hút hồn nhưng sạch sẽ , cậu thực sự muốn giúp cô - một lòng tốt hiếm hoi . Lúc này cậu đang bày ra một phong thái vương tôn quý tộc tiêu chuẩn , người khẽ khom xuống, khuôn mặt ngẩng cao , một tay để sau lưng , một tay vươn ra tỏ ý chờ đợi người con gái đặt tay vào .
Mà bên phải của Cinderella lại là Cullen Edward - Hoàng tử gió trong vai một vị vua ma cà rồng cao quý cũng đang khom người chờ đợi nàng công chúa , bộ lễ phục lấy màu đen làm chủ đạo kèm theo một số phụ kiện khiến làn da của cậu thêm trắng , khuôn mặt vẫn tuấn tú như vậy , vẫn kiêu ngạo và ngang tàn , thế nhưng đôi mắt cậu lại thật hút hồn và lóe lên sự dịu dàng hiến hoi và khác lạ , dường như sâu trong đôi mắt ấy có một nguồn ma lực biết nói , vây lấy Cinderella kêu gọi cô đặt tay mình vào tay cậu , và cô cũng suýt không điều khiển của mình , thật may …………….là cô rất nhanh lấy lại được tỉnh táo . Đêm nay , đôi mắt của cả Edward và Henry sao mà đẹp đến như vậy , những vì tinh tú trên cao kia sợ rằng cũng phải e thẹn nhận thua .
Chưa hết , xung quanh cô còn có thêm George và Dean cũng định làm anh hùng cứu mỹ nhân , nhưng nhìn thấy tình cảnh trước mắt bèn xấu hổ thu tay về , kẻ vò đầu , người gãi mũi nhìn trần nhà làm như không có chuyện gì xảy ra , thật may là họ chưa nói tiếng nào , nếu không thì phải đào hố mà chui mất .
Ngạc nhiên xen lẫn lo lắng qua đi , chỉ có mình Alice bật cười vui vẻ thúc giục Cinderella mau lựa chọn một trong hai , bỏ mặc ánh mắt từ khinh bỉ sang ghen tỵ , ghen ghét của mấy nữ sinh khác Ở một góc khuất kia , Wendy Thảo trên tay khẽ lắc ly nước chanh , khóe miệng khẽ nhếch lên tạo nên một nụ cười nhạt hiếm hoi , cô cũng không hiểu nữa , từ khi gặp Cinderella , cô không nhịn được mà muốn nói chuyện nhiều một chút , cười nhiều một chút , thể hiện tài năng nhiều một chút và luôn muốn dõi theo cô bạn thêm chút nữa , cô có cảm giác rằng cứ nhìn Cinderella mãi thế thì cuộc đời cô sẽ tràn ngập nụ cười cho xem , cô bạn và những điều xung quanh Ciderella thú vị đến như vậy kia mà !! Alice cười tà ác , vui sướng khi cô rơi vào thảm cảnh này . Cả hội trường như nín thở theo dõi diễn biến sẽ xảy đến , mà ngay cả hai nam nhân vật chính cũng có chút lo lắng , khẩn trương trong lòng , nhưng khuôn mặt vẫn bày ra nét tuấn tú chết ruồi vốn có chỉ mình Cinderella là hết sức thoải mái .Không gian như nhuốm một màu u ám , chờ đợi người mà không ai ngờ , không ai để vào mắt , không ai coi trọng kia chọn lựa , cô sẽ chọn ai đây : Chàng hoàng tử bạch lãng hay vị vua ma cà rồng cao quý ??? Cinderella …………….mau chọn đi thôi !!!! Mặc cho mọi người khẩn trương hay tò mò , Hoàng Tuấn Kiệt vẫn bày ra vẻ mặt không quan tâm . Lúc này anh đang đứng cạnh hiệu trưởng Sao Mai , thích thú đánh giá tình hình trước mắt , anh chỉ đơn giản là đứng ngoài xem , chứ không có ý định tham gia trò hề này . Cách đây vài tháng khi anh còn đang tung tăng ở nước ngoài , khi ấy anh vừa chơi cũng vừa chuẩn bị viết bài luận để gửi lên nhà trường làm bài thi tốt nghiệp , không ngờ lại vô tình gặp phải con hồ ly hiệu trưởng - thầy giáo cũ ngày xưa này .Không những thế lại còn bất hạnh bị hiệu trưởng sử dụng chiêu thuyết phục sau đó đe dọa và cưỡng ép đưa về đây . Anh ôm ngực khóc rống mấy ngày mấy đêm , thực sự không muốn về lại cái trường này đâu , càng không muốn dạy cái môn lịch sử nhàm chán , nhưng ………chuột sao đấu lại với mèo , gà sao đấu lại với cáo , mà trứng thì đâu có thể chọi với đá !! Sự thật này thật luôn tàn khốc , về thì về rồi , nhưng anh nhất quyết không lao đầu vào giúp đỡ lão hồ ly kia bất kì việc gì ngoài việc hai người đã thỏa thuận đâu , tuyệt đối không !!!
Mà trước khi về trường này dạy , anh cũng có tìm hiểu qua đôi chút , và đương nhiên cũng biết đến một nữ sinh BA KHÔNG ( không tài - không tiền - không sắc ) khá nổi danh vì dám tạo phản đương đầu với lũ quỷ sứ trong trường . Không những vậy , cô còn quen biết với toàn bộ vùng “ trung tâm áp suất ”, điều này khiến Hoàng Tuấn Kiệt không thể không tò mò , lần này trực tiếp gặp mặt , đôi mắt cô trong sáng mà lộ rõ vẻ cao ngạo bướng bỉnh khiến cho anh không chút ngần ngại mà khen thầm trong lòng . Khẽ nhấm nháp ly rượu nho trong tay , anh nheo mắt đánh giá cô , loại người gì mà anh chẳng từng tiếp xúc qua , thế nhưng ……..thật lạ khi anh không thể nhìn thấu suy nghĩ của cô . Anh nhíu mày kết luận : Cô nữ sinh kia ……không hề đơn giản !!
Mà lúc này , Cinderella đã lấy lại bình tĩnh , cô ngàn vạn lần không ngờ hai tên ác ma một nóng một lạnh , luôn cùng cô tạo thành một tam giác vừa ồn ào vừa căm hận lẫn nhau giờ này lại đứng ra giúp cô …….mà cũng có thể là đang hại cô trở thành kẻ thù của toàn đất nước Việt Nam này . Tối nay hai người họ làm sao vậy , não bị nhúng nước hay thần kinh không bình thường ???? Thật khó đoán . Thế nhưng cô không rảnh suy đoán sâu xa , mà ngay sau khi thoát khỏi cảm giác khiếp sợ cô liền hành động . Bỏ qua ánh mắt khát vọng ở hai bên trái phải của mình , bỏ qua lời thúc giục của Alice và xem nhẹ lời bàn tán ở bốn phía xung quanh , cô kéo váy , bước đi . Phải , cô bước đi , hết sức thẳng lưng , ngẩng cao đầu , tự tin và quý phái bước đi , vượt qua hai chàng hoàng tử một đen , một trắng đang khom người kia . Từng cái nâng tay nhấc chân của Cinderella sao mà cao quý đến vậy . Cô đi thẳng về phía Hoàng Tuấn Kiệt đang lười nhác đứng , khuôn mặt không biểu lộ chút tâm tình nào lúc này của cô .
Henry William và Cullen Edward có chút giật mình , đứng thẳng dậy , trong lòng bỗng thấy tức giận khi Cinderella bỏ qua họ để đến bên bạn nhảy khác . Cả hai đồng thời đều đưa tay ra định kéo cô trở về , nhưng Cinderella khéo léo tránh thoát , lúc này không ai cso thể cản được cô , và cô cũng sẽ không cho điều đó xảy ra . Thấy cô cứng đầu , hai cậu bạn còn định bước lên kéo cô về tránh cho việc người ta từ chối lại bị mất mặt . Nhưng George và Dean lại kéo họ lại , lắc đầu tỏ ý đừng xen vào , bọn họ nên tin tưởng việc cô đang làm .
Nhận thấy Cinderella đang bước từng bước về phía mình , Tuấn Kiệt có chút ngạc nhiên về sự can đảm của cô bé , thế nhưng cũng chỉ có vậy , anh sẽ không vì sự cam đảm đó mà đồng ý ra sàn nhảy một điệu với cô . Tuy nhiên làm phụ nữ …….chính xác lúc này là một cô bé mất mặt ngay giữa chống đông người là điều không nên , vì vậy dù sao anh cũng tỏ ra chút đứng đắn , chỉnh sửa lại vẻ đẹp trai của mình , sẵn sàng cho một lời từ chối hết sức nhẹ nhàng mà lãng mạn , khiến người ta nhớ mãi . Đặt lại ly rượu lên bàn ,anh khẽ mỉm cười lịch sự chờ đợi bước chân của cô đến bên mình .
Cùng không lâu lắm , cuối cùng cô cũng dừng lại trước mặt anh , tao nhã kéo váy , nhẹ nhàng mềm mại khom người tạo kiểu mời chuẩn mực của các vị tiểu thư quý tộc . Giọng của cô thánh thót vang lên khắp hội trường , là một lời mời nhưng lại chứa đựng sự uy hiếp vô hình khiến cho người ta khó lòng chối từ .
- Em có thể vinh hạnh mời thầy nhảy một bản được không ………- Cinderella cười như không cười , khom người mà đầu ngẩng cao , to gan nhìn thẳng mục tiêu , đôi môi đỏ mọng đẹp đẽ khẽ nói tiếp - ………..Thưa hiệu trưởng đáng kính ???
Hai từ “ Hiệu trưởng ” sao mà nặng đến vậy , cô chỉ nói rất nhẹ nhưng quả nhiên không phụ sự mong đợi khi tạo ra một vụ xì-can-đan lớn . Lọ Lem…………..Lọ Lem .dám mở miệng to gan mời thầy hiệu trưởng nhảy sao ?? Mời ngay trước mặt toàn thể học sinh và giáo viên , mời ngay trước mặt phu nhân hiệu trưởng ?? Cô ta không muốn sống ở cái trường tư nhân này nữa hay sao ??? Thật to gan và buồn cười , cô ta tưởng mình là ai chứ !! Hoặc là cô ta thật ngu ngốc , hoặc là cô ta quá tự tin vào bản thân !! Hoàng Tuấn Kiệt đứng bên đỏ bừng mặt nuốt lại những lời trong miệng sắp phun ra , thu bàn tay vừa đưa ra định nâng cô thẳng người dậy , xấu hổ vô cùng . Thomas Dean ghé đầu giấu mặt vào vai Edward ,toàn thân run lên . Cậu cười chết mất thôi , nhìn anh trai yêu quý của cậu kìa , sự mất mặt của anh ấy quả là thú vui ở đời của cậu !!! Cơn giận qua đi , Edward cũng cắn môi kịch kiệt không cho bản thân cười ra tiếng , Alice , Henry và George cũng nhịn cười đến suýt nội thương mà chết , đỏ bừng cả mặt mũi .
Mà lúc này “ nạn nhân ” mà cô tia trúng - thầy hiệu trưởng thì không cười nổi , trong lòng liên tục vang lên hồi chuông cảnh báo nguy hiểm . Lần này ra trận , không chết thì cũng hi sinh cho xem . Thế nhưng không ra không được , muốn nhảy cũng phải nhày , mà không muốn nhảy cũng phải nhảy . Hiệu trưởng nhìn vao fkhuoon mặt mỹ nữ đang cười hết sức tao nhã , tràn đầy gió xuân trước mặt mình kia mà lòng đau như cắt , trái tim run lên , sống lưng lạnh toát , kiếp nạn của ông đến thật rồi !! Khẽ đưa ánh mắt cầu cứu nhìn người vợ hiền lành của mình , thê snhuwng đổi lại chỉ là một ánh mắt tràn đầy vui sướng khi chồng gặp họa của vợ , lòng ông đau như cắt , nước mắt đầm đìa , tráng sĩ ra đi không mong ngày trở về !!!
Cinderella vẫn giữ phong thái của một vị tiểu thư gia giáo, khóe miệng vẫn mỉm cười lịch sự , nhưng ánh mắt tràn đầy cảnh cáo , độ nguy hiểm và thâm thúy càng ngày càng lên cao . Ai bảo người kia khiến cô đợi lâu , lâu đến nỗi cái lưng yêu quý của cô đã mỏi nhừ rồi !! Hết nhìn vợ lại nhìn đến nữ sinh to gan trước mắt , hiệu trưởng nuốt nước miếng , cố nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc , khom người đáp lễ tỏ ý đồng ý lời mời khiêu vũ của Cinderella trước con mắt kinh ngạc của “ bàn dân thiên hạ ” .
Theo hiểu biết của hầu hết giáo viên Sao Mai thì hiệu trưởng của họ vừa trẻ tuổi lại vừa có tài , nhưng rất ít khi lộ diện trong trường , trừ khi có việc quan trọng , còn đâu mọi việc đều giao cho phó hiệu trưởng . Ông là một người làm việc tùy hứng , không để ý ánh mắt của mọi người hay lời nói của bất kì ai , đương nhiên ông cũng rất kiêu ngạo và nghiêm khắc trong công việc . Ông là sếp , ai dám phê bình chứ !!
Còn theo hiểu biết của học sinh trong trường thì vị hiệu trưởng này rất ít khi gặp mặt , nhưng mỗi lần gặp mặt thì đều tạo sự thoải mái , gần gũi . Tuy vậy vẫn khiến học trò có chút run sợ vì sự nghiêm khắc , trong vui chơi , ông có thể thoải mái , nhưng trong học tập thì không thể . Ông cũng là một người công tư phân minh rất rõ ràng với học sinh .
Với đám Edward , Henry , George , Alice và Dean thì họ chẳng xa lạ gì với vị hiểu trưởng trong ngoài không đồng nhất này . Ngoài mặt thì luôn cười tủm tỉm ấm áp , vô hại và thân thiện thế thôi , chứ thực chất không vô hại đâu . Ông ta có thể ví như một con ……cáo già . Đúng ! là một con cáo đã thành tinh .Giáo viên có thể run sợ trước thế lực của đám Edwars hay Henry , nhưng ông ta và một số giáo viên lão tìm được ở tận “ đâu đâu ” thì tuyệt đối không . Đám bạn vẫn thường bị phạt bởi những giáo viên “ quái dị ” mà lão tìm về , còn bị cha mẹ rượt đuổi chạy mấy vòng mệt bở hơi tai cũng chỉ vì “ chuyến viếng thăm thân tình ” của hiệu trưởng . Đám bạn thực sự hận chết ông !!
Dù vậy , mặc cho ai suy nghĩ hay biết đến vị hiệu trưởng này như thế nào thì họ đều chắc chắn một điều rằng việc ông ấy đồng ý khiêu vũ với nữ sinh là điều không thể . Ấy thế mà chuyện gì đang xảy ra thế kia ?? Ông ấy và Cinderella đang nắm tay ngay , từng bướng đi ra giữa hội trường trong những con mắt hừng hực lửa giận xung quanh .
Đèn theo hiệu lệnh tắt từ từ , chỉ để lại vài bóng chiếu sáng mờ mờ , thêm chút chập chờn mờ ảo lung linh của ánh nến và bản nhạc không lời nhẹ nhàng khiến cho hội trường nhanh chóng tràn ngập hương vị của sự ấm áp , yên bình , không gian dường như cũng dược bao phủ bởi một màu hồng lãng mạn .
Phùng Tuyết Linh cùng bạn nhảy là Tống Viết Quang kéo nhau ra sàn nhảy , ôm eo , nắm tay tự nhiên mà thân mật cùng nhau lắc lư theo giai điệu . Phải công nhận rằng họ nhảy khá đẹp , mềm mại và uyển chuyển . Dưới ánh nến lung linh lại càng toát lên vẻ đẹp mờ ảo . Cặp đôi của Cinderella và hiệu trưởng phong thái lại có ngược lại , dù điệu nhảy có chút cứng ngắc nhưng cả hai lại nhìn nhau cười đầy vui vẻ , tình ý bắn ra bốn phía , tuy nhảy không được coi là xuất sắc , nhưng cũng không phải là tệ . Muốn khen thì chẳng có chỗ để mà văn vẻ , muốn chê , lại cũng chẳng tìm thấy lỗi để mà bắt bẻ , thấy có gì đó là lạ mà lại không nhìn ra lạ ở chỗ nào , đành ngậm miệng mà xem thôi !
Cái này gọi là kĩ xảo , gọi là thuần thục có được hay không ! “ Tay nghề ” của cả Cinderella và hiệu trưởng cao như vậy thì làm sao người ngoài có thể nhìn ra chứ !! Chỉ riêng phu nhân hiệu trưởng có thể thấy loáng thoáng được cô cố ý cứ hai bước dẫm mạnh chân hiệu trưởng một cái , mà hiệu trưởng cũng cố gắng tránh nhưng sao mà tránh nổi cô chứ , đành ăn đau cố gắng tránh tiếp thôi ! Nhìn cái kiểu đau mà không dám kêu của ông ấy , Cinderella lại càng cười vui vẻ , thật vui nha !
- Chúng ta cũng ra góp vui thôi !!
Không đợi Alice đồng ý , Dean đã kéo cô bạn ra giữa hội trường , trở thành cặp đôi thứ ba tung hoành chốn sàn nhảy . Có người dẫn đầu , các đôi khác cùng kéo nhau ra vui chơi . Đám Edward , Henry , George lại một lần nữa bị vây quanh , nhấn chìm trong biển nữ sinh đầy màu sắc , tính ra cũng chỉ có mình Dean và Alice là vui vẻ nhất , ôm nhau chơi đến quên luôn trời đất .
- Cảm giác thế nào ?? Sợ sao ? - Cinderella cúi đầu thì thầm , trên môi vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt .
Cô có thể cảm nhận thấy bạn nhảy của mình toàn thân cứng ngắc . Dù cho chỉ cao có đến vai hiệu trưởng nhưng lời nói hết sức nhỏ nhẹ của cô vẫn đủ khiến ông ấy run lên , vì sao phải run đây ???
- Không…….không có !- Khó khăn lắm hiệu trưởng mới mở được miệng , nụ cười lịch sự trên môi đã không còn .
- Quân tử tức là làm được chịu được - Cinderella vẫn bình thản nói - Nhưng là tiểu nhân thì chỉ cần gánh hậu quả thôi !
- Đã ………đã biết !!
- Biết thì tốt - Cô hài lòng gật đầu , nụ cười đã tươi hơn .
Cả hai không nói gì thêm , qua một lát , hiệu trưởng định nói thêm gì đó rồi lại do dự , tính nói lại thôi , cuối cùng cũng lấy xong dũng khí định nói ra lời . Ai ngờ ban rnhacj kết thúc , từng đôi bắt đầu đổi bạn nhảy , quá nhanh khiến không ai kịp nắm bắt . Ánh nến vân xlung linh như vậy , nhạc vẫn du dương như thế , nhưng lúc này ngườu cầm tay tay , ôm eo cô , khiêu vũ cùng cô tại sao lại là Cullen Edward ( Lê Thần Phong ) chứ !!
Chiếc khuyên tai của cậu ta ……khiến cô không được tự nhiên cho lắm , mà cậu ………cũng có gì đó thật lạ . Hai người dựa sát vào nhau , gần bên nhau mà không mở miệng nói lột lời , mà lạ ở chỗ gần nhau mà Edward không mở lời châm chọc cô như lẽ thường , cô có thể coi đó là sự im lặng hối lỗi cho một hành động sai lầm bộc phát trong quá khứ mà cậu ta đã làm với cô hay không ?? Mà lúc này , Edward đang đám mình trong một cảm xúc khó tả , thì ra cảm giác khi im lặng đứng bên cô lại thú vị đến vậy , hương thơm từ cô lại tươi mát và quyến rũ đến thế, tại sao trước kia cậu lại không nhận ra nhỉ ! Cả hai cứ lặng đi , mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng , để rồi thời gian trôi qua thật nhanh . Kể từ cái đêm mưa đó , cái đêm trong bệnh viện , cả hai đã không hề thân mật đụng chạm nhau nữa . Thế nhưng lần này bàn tay cậu đang ôm eo cô kia làm cô thật có chút ngại ngùng . Bàn tay đó không lớn , nhưng lại nóng ran , qua lớp vải mỏng manh truyền đến hơi ấm khiến trái tim của Cinderella đập liên hồi . Chưa bao giờ cô thấy tim mình đập nhanh và hỗn loạn như vậy , phải chăng kể từ khi về Sao Mai , cô đã mắc phải căn bệnh tim nào đó ?? Lần nào đó phải kiểm tra toàn diện mới được . Nhưng mà điều quan trọng lúc này là Cinderella đang không ngừng lẩm bẩm cầu nguyện cho bản nhạc mau chóng kết thúc , cô đúng thật không hợp với những buổi dạ tiệc phiền phức thế này !!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.