Chương 10: Tớ xin lỗi !!!!
Thu Thủy
16/04/2015
Cuối cùng thì nàng Lọ lem vẫn thu mình trở về vỏ ốc . Thế nhưng liệu cái vỏ bọc đó có thể tồn tại trong bao lâu .
………………………………………………………………………………
Khi những tia sáng đầu tiên chiếu qua khe cửa sổ nhảy vào phòng , thì Thủy cũng bắt đầu cựa mình . Đêm qua cô không hề ngủ , chỉ ngồi đó mà suy nghĩ vẩn vơ. Như thế cũng tốt , trước sau gì cũng dời đi , thà dứt khoát một chút , sau này đỡ phải lưu luyến . Lý chí thốt lên như vậy, thế nhưng tình cảm liệu có cho phép cô đi ngược lại thứ tình cảm mà Thủy khao khát bấy lâu ???
Thủy xuống giường , vào phòng tắm , không hề mở nước ấm mà cứ thế tắm bằng nước lạnh . Có hề gì khi lòng cô giờ lạnh lẽo còn hơn những giọt nước kia ??? Cô dời nhà sớm , cô không muốn gặp mặt Tiểu Long lúc này , khi mà tâm tình cô còn đang hỗn loạn , khi mà bởi vì khóc nhiều , đôi mắt cô sưng húp lên trông thật là xấu xí . Thủy đi lang thang tren phố , nhìn dòng người mỗi lúc một đông , nhìn các cửa hàng tạp hóa bắt đầu mở cửa , quán hàng dong bên đường cũng đã bày hàng mời chào khách . Một ngày mới lại bắt đầu ………….
- Cô bé , cháu lại đây ăn xôi đi !!- Một bà cụ đã ngoài 70 ngồi ở một góc vỉa hè với một thúng xôi nóng , vẫy tay run run gọi .
Mặc dù không muốn ăn nhưng Thủy vẫn lại gần lễ pép chào :
- Con chào bà , bà cho con 1 phần xôi gấc đi ạ !!!! -
- Của con đây !!!- Cụ bà đưa cho cô một nắm xôi được bọc lá chuối cẩn thận .
Thủy nhận lấy rồi nhét vào tay bà đồng 20 nghìn . Dặn bà không cân ftrar lại , nhưng bà nhất quyết trả lại số tiền lẻ cho Thủy . Tiết trời lúc sáng sớm thế này còn đang rất lạnh , Thủy nghĩ một lát rồi mua liền 6 gói xôi giúp bà cụ , mong sao bà bán nhanh hết .
- Chúc bà một ngày tốt lành !!!- Thủy nói .
- Có chuyện gì con cũng hãy vui vẻ lên nha , đừng khóc - Cụ bà vỗ vỗ len mu bàn tay Thủy .
Chút hơi ấm già nua này sao mà ấm áp đến thế . Cô khẽ mỉm cười cảm ơn rồi dời đi . Cái khí lạnh của buổi bình minh khẽ xoa dịu chút cõi lòng đang rỉ máu của Thủy . Cô từng bước , từng bước đi đến trường , nhớ lại ngày đầu tiên đi trên con đường này , cô thực sự thấy ghét , thấy giận . Hai hôm trước phóng xe đi cũng trên con đường này , lòng cô lại vui vẻ , hào hứng . Thế mà giờ đây lại buồn như vậy , lòng cô nặng trĩu , lạnh lẽo . Cô sai rồi , đáng ra ngay từ đầu không nên buông thả như vậy , không nên để tình cảm lấn át đi lý trí .
Suy nghĩ vẩn vơ mãi , đến khi giật mình trơ vầ thực tại mới biết đã đến trường rồi . Sân trường rộng lớn là thế , đẹp đẽ là thế mà giờ vắng vẻ không một bóng người . Thủy cười tự giễu , Thủy ơi là Thủy , từ khi nào mày học được cái kiểu đa sầu đa cảm như vậy hả ??? Quả nhiên người buồn cảnh có vui đâu bao giờ . Cô lảng vảng đi đến chỗ gốc cây bàng ngày trước ngồi đọc sách với Thiên Vũ cả buổi . Chà …………..chỗ này vẫn đẹp đẽ mà vắng vẻ như xưa .
Thủy đi qua sân thể dục vắng , lượn qua những dãy nhà của lớp học khối 10, khối 12 mà cô nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ muốn đi . Cuối cùng vẫn là trở về lớp học . Thủy về chỗ ngồi , cứ lặng yên như vậy . Từng giậy , từng phút trôi qua cũng thật tĩnh lặng , lặng đến nỗi mà có vài cơn gió đùa nghịch cũng những chiếc lá tạo nên tiếng xào xạc thật nhỏ cũng đủ lọt vào tai Thủy .
Cô chẳng biết mìn ngồi im như vậy đã bao lâu nữa . Mặt trời đã lên cao lắm rồi , có lẽ học sinh cũng sắp đến . Quả nhiên , vài phút sau trên hành lang vang lên tiễng cộp …cộp của cả chục , thậm chí cả trăm người . Trong lớp , Thủy vẫn ngồi im bất động , đôi mắt lặng yên hông chút tiêu cự , trí óc cô đã bay đi đâu thật xa …….thật xa…………..
- Hôm qua tao thấy con Linh ở phe đỏ ăn mặc cực kì xinh , đứng ở công viên đấy - Ngoài hành lang có tiếng nói chuyện ngày càng gần .
- Thật hả ?? Chắc là chờ bạn trai . Em đoán nó cũng sớm chia tay thôi !! Lũ phe đỏ nhàm chán lắm !!!
- Tao nhìn thấy đã ngứa mắt rồi !!! Nhưng còn ghét con nhỏ Lọ Lem kia hơn .
- Chị Uyên trước sau gì cũng xử nó thật nặng , chị không cần tức giận !!!
- Tao việc gì phải giận nó . Hôm nay tao phải tự tay cho nó một trận để nó biết cái uy tao mới được !!!
- Dạ …dạ…..
Tiếng nói dừng hẳn , cửa mở ra , Quỳnh cùng 2 con nhỏ đàn em đi vào lớp . Thấy Thủy đã ngồi đó , có chút giật mình . Sau lại cười thích chí , đây chẳng phải là cơ hội tốt cho cô ả ra oai sao ??? Vài cô bạn , cậu bạn đến sau mau chóng về chỗ ngồi , chờ đợi xem người ta gặp họa .
Quỳnh cùng 2 con nhỏ tiến đến cạnh bàn Thủy , mặt vênh lên , giọng chói tai hách dịch .
- Chà , ai đây ta ??? Lọ Lem đó sao ??? Hôm nay đến sớm thật .
- Chị Quỳnh à , chắc nó không có nhà để về nên ngủ lại đây đó !!!
- Trời ơi , tội nghiệp chưa kìa !! Đã nghèo mà còn béo thế kia , không biết lấy gì mà ăn…….
- Ăn……..cám đó mà ……..
- Ha….ha…..ha…..- Một tràng cười tập thể vang lên .
- Đáng thương quá ha !!! Nhà tao còn có cơm cho chó đấy , trưa nay mày có muốn ăn không Lọ Lem ???
Lớp mỗi lúc một đông , người xem trò hay mỗi lúc một nhiều , lời lẽ cay độc góp vui cũng tăng lên . Thế nhưng nạ nhân của trò đùa ác ý này - Thủy thì vẫn không nói câu nào , không phản bác , thậm chí đến một cái liếc mắt nhìn cũng không nỡ ban tặng cho bất kì ai .
- Con nhỏ kia , tao nói chuyện với mày mà mày dám khinh thường hả ??? - Quỳnh tức giận ném cái ba lô chứa toàn đồ trang điểm của cô ta vào mặt Thủy .
- Ồ !!!! - Xung quanh vang lên tiếng kêu thích chí .
- Làm phiền nói tiếng người . Cảm ơn !!! - Thủy nhàn nhạt nói , cúi xuỗng nhặt lấy chiếc ba lô của Quỳnh , thẳng tay ném xuống thùng rác ở góc lớp .
- Òa……….- Xung quanh lại vang lên tiếng nghị luận .
- Mày ………mày………..Tao………..- Quỳnh chỉ tay thẳng mặt cô , giận mà không thể tìm ra lời thích hợp để mắng .
- Đồ mất dạy !!!- Bên ngoài có tiếng chửi thay .
- Đúng , mày là cái đồ mất dạy !!!- Quỳnh hét lên .
Vẫn luôn cúi đầu , để mái tóc trước trán rũ xuống che đi đôi mắt , Thủy lạnh lùng nói :
- Cô mới là đồ mât sdayj , cả nhà cô là đồ mất dạy !!
- Mày muốn chết ……!!!- Quỳnh định giáng cho Thủy mấy cái tát thì bị cản lại bởi một cánh tay từ phía sau .
- Đứa nào dám……- Cô ả quay người lại - Á…Thiên VŨ…….
Từ một con sư tử đang phát điên , cô ả nhanh chóng sắm vai một cô dâu nhỏ ngoan hiền , quả nhiên đủ tiêu chuẩn làm diễn viên .
- Cô thật chướng mắt - Thiên Vũ lạnh lùng nói .
- A…….
- Cô chắn đường tôi !!! - Cậu có vẻ thiếu kiên nhẫn .
- A..Tớ …tớ …tránh ra liền - Quỳnh căm tức nhìn Thủy rồi lùi sang một bên .
Cậu bạn đi qua cô ả vào chỗ , đặt ba lô xuống rồi rút ra cuốn sách dày cộp đặt lên bàn . Không biết hôm nay cậu ta sẽ đọc gì nữa , mỗi tuần một đề tài khá ………khác người .
- Bé Thủy …chào buổi sáng !!- Thiên Vũ không được tự nhiên nói .
- A……- Thủy sửng sốt ngẩng mặt lên , cậu ta mà cũng biết chào buổi sáng sao ???- Chào……..buổi sáng .
Cô cũng chào lại , sau đó không nói thêm gì . Cô đưa mặt sang nhìn cậu bạn một cách kì quái , quên mất đôi mắt sưng húp xấu xí của mình .
- Á…….Đồ con quỷ - Quỳnh lại hét lên - Mày sao có thể xấu xí như vậy chứ !! Mau cút về cái nơi nghèo nàn của mày đi .
- Ồn ào - Thiên Vũ nói , cùng lúc một tiếng quát khác vang lên - Cút đi !!!
Quỳnh giật bắn người , theo phản xạ nhảy ra chỗ khác , mọi người đưa mắt đến nơi phát ra tiếng nói “ cút đi ” kia . Thì ra là Lê Thần Phong , cậu hiên ngang đi về chỗ ngồi , theo sau là Lê Tiểu Long với mái tóc vẫn đỏ như vậy , sau nữa là Lê Hồng Nhung cùng Hoàng Xuân Diễn vẫn tình tứ đi với nhau như thế .
- Lượn đi , đứng đây thật bẩn mắt - Hoàng Xuân Diễn độc miệng nói .
- Xem ra cô đứng dưới cái bóng của KYOKO Uyên quá lâu nên không biết mình là ai nữa rồi - Lê Hồng Nhung tự tay giúp Quỳnh chỉnh lại cà là vạt , khóe miệng nhếch lên cười tựa không cười - Cô có thể dạy dỗ bất kì ai , nhưng nếu dám đụng đến Nguyễn Thu Thủy………..tôi sẽ cho cô trả giá gấp trăm lần .
- Chị ….chị Uyên ..nhất …nhất định sẽ bảo vệ tôi !!!- Cô ả sợ hãi lắp bắp nói .
- Phải không ???- Nhung liếc mắt - Cũng tốt , để xem khi ấy KYOKO Uyên tài giỏi đến đâu !!
- Cô dám nói như vậy ???CÔ cũng chỉ là bại tướng dưới chân chị ấy thôi - Quỳnh can đảm nói .
- Và rồi cô cũng sẽ nèm dưới chân tôi ngay thôi !!! Muốn thử sao ??? - Nhung nheo mắt .
- …………………-Không có một tiếng trả lời .
- Chó thì vẫn mãi là chó , có cố gắng thế nào cũng không tiến hóa nổi đâu !!! - Nhung vỗ lên đỉnh đầu Quỳnh 3 cái , bỡn cợt nói rồi nhếch mép xoay lưng bỏ đi .
- Sao mắt lại sưng húp thế này ???Mặt lại tái nhợt nữa chứ !!! Đêm qua cậu ngủ không ngon sao ??? - Nhung quan tâm hỏi Thủy .
- Ừ !!!- Cô khẽ ậm ừ trong cổ họng , sợ nói nhiều sẽ không nhịn được mà lại khóc .
- Xem kìa …..xem kìa …….Thật là không biết tự chăm sóc bản thân mà - Nhung ân cần vỗ vai cô bạn .
Thủy nhắm mắt , không dám nói gì .
Chuyện Hồng Nhung là bại tướng của KYOKO Uyên thật ra cũng chẳng có gì , chỉ là cô bạn cùng Uyên có tỉ thí tekodo 3 lần , đều bị thua bởi cô ả nên mới bị gọi là “ bại tướng ” . Nhung không cam lòng nên vẫn luôn cố gắng tập luyện chờ ngày phục thù .
- Cho cậu này!!!!!- Hoàng Xuân Diễn cười tươi tắn , đặt xuống trước mặt Thủy một hộp sữa hương cam - Tớ lấy ở Magic House đó, định “ xử lý ” trong giờ , nhưng thấy cậu mệt mỏi như vậy , tặng cậu đây !!!
Thủy có chút sửng sốt , cô biết Diễn là một người vừa là fan của đồ ăn vặt , vừa là bạn hàng trung thành của sữa cam . Đồ ăn vặt có thể chia sẻ , chứ sữa thì nhất quyết không !!!
- Cầm lấy đi !!! - Diễn nhét vào tay Thủy hộp sữa , cậu thực sự thích cô bạn này ,nhìn vẻ mặt còn trẻ mà đã nhuốm màu đau buồn đó của Thủy . Cậu rất muốn an ủi đôi chút .
- Cảm ơn !!!- Thủy cười nhợt nhạt .- Đổi lại …..cho cậu cái này !!
- Gì vậy ???- Diễn nhận lấy cái túi mà Thủy đưa , mở ra xem - Oa………là xôi gấc nóng nè!!!
- Ừ , tớ tiện mua trên phố !!
- Cho tớ với nào - Hồng Nhung nhìn chằm chằm vào túi xôi . Cô rất tích ăn món này nhưng đầu bếp ở nhà làm không ngon , bố mẹ lại không cho phép ăn đồ ở lề đường .
- Còn nhiều đây , cứ lấy đi !! - Diễn lấy một gói xôi rồi đưa túi cho cô bạn .
Nhung vui mừng nhận lấy túi rồi lấy một gói đưa Tiểu Long , đưa Thần Phong , giữ một gói cho mình , còn gói cuối thì trả Thủy . Đừng trách vì sao cô bỏ quên Thiên Vũ , họ vẫn còn là kẻ địch đấy , ăn cùng nhau một bữa cơm không nói lên điều gì cả !!!!!
- Đã ăn sáng thì cứ nhận lấy ….ăn trưa - Thủy đặt gói xôi được bọc lá cẩn thận lên bàn Thiên Vũ .
Cậu bạn dời mắt khỏi cuốn truyện mà nhìn Thủy .Sâu trong đôi mắt hờ hững của cạu lóe lên chút ngạc nhiên , vui mừng rồi trở lại bình thường . Quá nhanh nhưng cũng đủ để Thủy nắm bắt được , có lẽ cậu nghĩ mình sẽ bị bỏ quên sao ????
- Sáng nay cậu ra ngoài sớm , đã kịp ăn gì đâu , Magic House cũng không có ghé qua nữa , sao không giữ lại mà ăn ??- Long đặt mông ngồi lên một góc bàn Thủy , khoanh tay từ cao nhìn xuống nói .
- Không sao , tớ có sữa của Tiểu Hoàng Hoàng rồi mà !!!- Cô khẽ lắc lắc hộp sữa .
- Uhm….sữa ngon lắm đó !! Xôi này cũng ngon nữa !!- Diễn vừa ăn vừa nói .
Thần Phong và Hồng Nhung cùng không khách khí mà ăn một cách ngon lành . Thiên Vũ thì ăn có chút tao nhã hơn .
- Cậu ăn nhanh đi kẻo nguội - Thủy cười cười nhắc Long , tay thì bắt đầu mở hộp sữa uống .
Thôi , mẹ đã hứa sẽ không theo dõi cô nữa , vậy thì cô cũng có thể từ từ xa lánh đám bạn , như vậy có lẽ sẽ tốt cho tất cả mọi người . “ Haiz………….tớ xin lỗi , vì các cậu , vì sự ích kỉ của tớ ……tớ rất xin lỗi !!! ………..”
Chuông báo vào học vang lên , mọi người nhanh chóng ổn định chỗ ngồi , riêng bàn của Thủy vẫn bị Tiểu Long , Diễn và Nhung vây quanh tán phét . Đến khi cô giáo bộ môn đến họ mới lững thững về chỗ . Cứ vào học là cuộc chiến Trần - Lê lại bắt đầu . Cái tiếng chửi “ đầu heo ”- “ Trứng thối “ hay “ đầu dê “ cứ liên tục vang lên bên tai trái rồi tai phải của Thủy , còn xen lẫn vào với tiếng Anh mà giáo viên đang dạy làm cho mấy lần Thủy bị gọi lên bảng đọc bài đọc lộn âm , làm trò cười cho lớp .
Cô tức đỏ bừng mặt , nghiến răng ngồi xuống rít qua kẽ răng :
- Các cậu im hết cho tôi !!!! Các cậu còn dám làm ồn tôi sẽ cho các cậu biết đầu heo , đầu dê là thế nào !!!!
Bây giờ Thủy chẳng còn giữ hình tượng ngoan hiền nữa , giận thì nói , tức thì mắng , khó chịu thì thể hiện , không dại gì mà để bản thân chịu thua thiệt nữa .
- Cô dám tỏ thái độ ???- Thần Phong mím môi trợn mắt nhìn Thủy , cái khuyên tai lóe lên tỏ vẻ nguy hiểm . Cô cười lạnh lẽo , phun ra một chữ :
- Phải !!!
- Cô ………..
- Thủy , trò ra đứng hành lang ngay !!!!!!!!!- Cô giáo quát .
Cô đỡ trán mình , chán nản nhìn Thần Phong tỏ ý “ giờ thì cậu hài lòng chưa ???” . Cô không giận vì lại phải chịu tội oan ( mãi rồi quen ) mà là rất khó chịu khi tưởng tượng ra mình giống như một cái vại cho người ta trút giận , một cái sọt cho người ta ném rác vào vậy !!!! Thật bực mình !!! Thủy cố ý đứng lên mà măt svaanx nhìn Thân fPhong đầy oán hận , sau đó ra ngoài . Đôi mắt của loài bọ cạp thật đáng sợ !!!!
Có thể cậu bạn cảm thấy có chút áy náy nên bỏ ra ngoài , mấy tết sau cũng không về lớp . Chiều nay là giờ tự do của các CLB . Ngay khi tiếng chuông báo tan học , Thủy đã chuonf ngay , cô không muốn đi đâu hay tham gia bất cứ trò gì với đám Thần Phong nữa . Hồng Nhung mới thu dọn sách vở xong đã không thấy bóng dáng Thủy đâu nữa , đành đi theo 3 hotboy về CLB của mình .
CLB của đám Thân fPhong , Tiểu Long , Hồng Nhung , Xuân Diễn , nằm ở giữa ClB Mỹ thuật và ClB báo chí của trường . Hãy tưởng tượng , mỗi CLB chỉ rộng bằng một phòng học , vậy mà cái CLB chỉ với 4 thành viên , lập ra không có mục đích của Lê đại hiepj - Lê Thần Phong lại ngang nhiên chiếm căn phòng đáng ra là dành cho CLB kịch rộng bằng hai phòng học . Thật tài tình !!! Đâu ftieen khi biết tin mình bị chiếm “ lãnh địa “ , người của CLB kịch rất uất ức không thể làm gì đám Thân fPhong , đành ngày đêm bám riết lấy hội học sinh . Nhưng không thay đổi được gì !!! Thật ra hội học sinh cũng khổ lắm chứ , kế toán thì bị Xuân Diễn bám theo như u hồn không tan , thư kí thì bị Hồng Nhung dùng “ cuốn sổ đen “ ghi chép đầy đủ thông tin cá nhân của cậu ta uy hiếp , hội phó có Tiểu Long không chút lưu tình “ chỉnh sửa “ hộ khuôn mặt , đến nỗi chính chủ cũng không nhận ra bản thân . Hội trưởng hội học sinh thì vinh quang nhất , có vẻ dễ chịu hơn khi chỉ bị Lê Thần Phong kề dao vào cổ “ dụ dỗ “ kí vào bản đồng ý cho thành lập CLB và phân công ClB theo ý Thần Phong . Đạt được mục đích , cậu bạn cười hì hì , cất kĩ tờ giấy rồi bỏ con dao nhỏ kia vào miệng ăn ngon lành . Thì ra con dao gọt hoa quả nhỏ bằng 2 ngón tay kia là loại kẹo mút mới tung ra thị trường .
Khi ClB kịch khiếu nại , hộ học sinh vui vẻ định dẹp luôn ClB của Thần Phong , ai ngờ chưa kịp làm gì thì cả hội đã bị treo ngược lên cây gần 30 phút . Quá dã man và tàn bạo mà !!! Ra tay quả nhiên đủ nhanh , độc và ngoan .
Tiểu Long cho chìa vào ổ khóa cửa , xoay vài vòng khóa được mở . Cậu mở cửa bước vào trước , theo sau là Thân fPhong và Hồng Nhung . Còn Xuân Diễn đang mua 4 suất cơm ở căng tin .
Bên trong cánh cửa ngăn cách bên ngoài và bên trong , bạn nghĩ CLB của họ được bày biện thế nào ??? Xa hoa ,lộng lẫy ?? Giản dị mà hòa nhã ?? Thanh cao , sáng sủa ??? Sạch sẽ , dễ chịu ???
Vâng , Clb của họ không ngát hương như clb cắm hoa , không yên tĩnh như clb mỹ thuật , không giản dị như clb tekodo , cũng không bừa bãi như clb bóng đã . Mà nó mang phong cách ………………rất Thần Phong , rất Tiểu Long , rất Hồng Nhung , rất Xuân Diễn và …………..rất đặc biệt .
Cả một căn phòng rộng thênh thang thế mà ở giữa phòng có duy nhất một cái bàn gỗ với 4 cái ghế tựa có đệm êm ái . Ở một góc phòng xa xa tít tắp có một đống rác đủ “ chủng tộc ” , màu sắc với các loại vỏ bánh đã ngừng sản xuất trên thị trường từ lâu . Ở một góc khác chất đầy tạp chí , truyện tranh , băng đĩa . Haiz………..quả nhiên không làm xấu mặt tiêu chí của Việt Nam , “ phải giản dị , tiết kiệm ” . Thật không hiểu trong đầu mấy vị “ siêu nhân ” này nghĩ gì nữa .
Vào phòng , đám bạn lấy laptop ra khỏi ba lô , mỗi người ôm lấy một cái , ngồi một góc đợi cơm . Xuân Diễn đưa cơm lên , ăn xong ném rác vào một góc rồi ai xem phim thì tiếp tục xem , ai xem bóng đã thì cứ xem , mà ai đọc truyện , nghe nhạc thì cũng cứ tiếp tục . Hóa ra là nội dung sinh hoạt ẩn trong căn phòng rộng lớn mà bất kì Clb nào cũng ngưỡng mộ , bất kì nữ sinh nào cũng mong ước được ghé thăm là như thế này đây !!! Sự thật quả nhiên quá tàn nhẫn …………..
Thời gian của buổi chiều trôi qua được một nửa thì bỗng dưng Hồng Nhung đặt laptop của mình lên bàn , lén đưa mắt nhìn mọi người , điệu bộ muốn nói gì đó lại thôi ,cuối cùng vẫn là không nhịn được :
- Có thể cho cậu ấy tham gia Clb không ???
- Có ý gì ???? - Thần Phong dời mắt khỏi màn hình máy tính , nhíu mày .
- Uhm………..- Nhung khẽ vuốt vuốt mái tóc buông xõa màu vàng kim của mình , ngập ngừng.
- Có gì nói đ !!!!
- Có thể cho thêm người tham gia vào Clb của chúng ta không ????
- Không thể !!!!- Gần như ngay lập tức Thần Phong quả quyết trả lời .
- Nhung à …………- Diễn gọi .
- Tớ biết …….- Nhung cúi đầu - Ngay từ đầu chúng ta đã thống nhất sẽ chỉ có 4 người trong Clb .Nhưng…………
- Cậu lại có thêm chủ ý quái gở gì hả ???? Nói rõ ra xem nào - Tiểu Long cũng ném cuốn truyện sang một bên , ngồi thẳng dậy .
- Tớ muốn mời Thủy tham gia Clb .
- Tớ biết cậu yêu quý cô ta , cậu qua lại với cô ta , tớ không phản đối , nhưng tớ thfi không ưa nổi con nhỏ đó !! Vì thế tớ phản đối !!!- Thần Phong nói .
- Phong à …….
- Cô ta chẳng là cái thá gì cả !!! Ngay đến thằng bạn thanh mai trúc mã còn đâm tớ một nhát sau lưng thì sao tớ còn có thể tin cô ta ????- Thần phong cơ hồ rống lên .
- Phong , cậu quá đa nghi rồi đó , chúng ta đâu có gì để cô ấy lợi dụng hay giành giật …- Tiểu Long nói .
- Đừng nói đỡ cho cô ta hay bất kì ai !!! Giờ tớ không tin tưởng bất kì ai nữa !!! Các cậu cũng không !!- Thần Phong lạnh lùng đứng dạy , bỏ đi . Lúc này cậu còn lạnh hơn cả Thiên Vũ .
- Phong………….phong…………….- Nhung gọi nhưng vô ích .
- Cứ để cậu ấy đi - Tiểu Long ngả người tựa vào ghế , thở dài .
- Có lẽ….tớ sai rồi ….tớ không nên ………..- Nhung cúi đầu , mắt đỏ hoe.
- Vết thương do Trần Thiên Vũ gây ra vẫn còn làm đau cậu ấy sao !!!!- Hoàng Xuân Diễn lẩm bẩm .
- Thần Phong không có lỗi , Thiên Vũ càng không !!- Tiểu Long đứng dậy , 2 tay đút bao quần - Phải nói bao nhiêu lần nữa đây , mọi chuyện là do cô ả làm nên .
- Tớ biết ngay từ đầu cậu đã không thích Tuyết , nhưng dù sao cô ấy đã đi du học rồi , không cần đổi lỗi ….- Nhung cắn môi .
- Ha…tốt thôi , cứ nghĩ gì mình thích - Tiểu Long nói - Cậu nhất quyết muốn làm bạn với Thủy , tớ cứ nghỡ mắt cậu đã sáng trở lại , không ngờ …….vẫn là mèo mù vớ phải cá rán .
- Lê Tiểu Long - Diễn quát .
- Hoàng Xuân Diễn , cậu cũng như thế thôi , hai cậu không có tư cách phê phán Trần Thiên Vũ . - Nói rồi Tiểu Long bỏ đi .
- Long - Nhung bật dậy .
- Mặc kệ cậu ta !!!- Diễn tức giận nói . Vì sợ làn da nhăn nheo , cậu rất ít giận , nhưng lần này không giận không được .
- Thật không ngờ , đã 2 năm rồi mà chúng ta vẫn không thể ngồi lại bình thản để nói chuyện xưa - Nhung buồn bã .
Khi mà đám Lê Thần Phong ngồi trong Clb thì Thủy tiểu thư cũng nhàn nhã ngồi trong Magic House . Khi mà đám Thần Phong cãi nhau thì Thủy cũng đang bị Ngọc Hà -chị chủ quán xinh đẹp dụ dỗ . Khi mà Thần Phong bỏ ra khỏi phòng thì cũng là lúc bé Thủy nhà ta đồng ý đến Magic House làm thêm . Cô không thiếu tiền , không thiếu đến nỗi phải đi làm thêm , nhưng cô lại thừa quá nhiều thời gian , thà bán một chút thì giờ ở quán này còn hơn ngồi buồn vẩn vơ . Nghĩ lại quãng thời gian sống một mình trong quá khứ , Thủy vỗ ngực : Thật may mình không bị tử kỉ .
Sau khi bỏ ra khỏi phòng của Clb , Lê Thần Phong giận dữ phóng mô tô trên đường cao tốc , cậu cứ đi lòng vòng như vậy , đằng sau lớp kính của chiếc mũ bảo hiểm là một đôi mắt màu hổ phách chứa đầy ưu thương xen lẫn phẫn nộ . Cậu buồn vì bị phản bội , cậu giận cũng vì kẻ phản bội đó là bạn thân của mình , cậu dằn vặt bản thân , cứ làm cho vết thương lòng thêm sâu , cậu muốn nó vĩnh viễn ở đó , nhói lên nhắc nhở cậu sai lầm trong quá khứ . Cậu không thể , và cũng không muốn quên đi vết thương lòng này . Khi bị dao cắt , sơ cứu xong máu sẽ ngừng chảy , nhưng sẹo sẽ có , dù lâu dần vẫn còn đó , không thể xóa đi , vết thương lòng cũng vậy , theo thời gian sẽ khép lại , biến mất , nhưng chỉ cần trở trời , nó sẽ lại nhứng nhối , đau gấp đôi .
Cậu cứ phóng xe với tốc độ cao như vậy hết đoạn đường này đến đoạn đường khác , cậu bỏ lại sau lưng tất cả gió , và hiện tại , chỉ để lại quá khứ . Cậu không để ý đến những biến đổi xung quanh , mà chỉ mong gió sẽ giúp xoa dịu bớt trái tim đang sợ hãi , run rẩy đau đớn của cậu . Nếu không phải bị một đàn cảnh sát giao thông bao vây , áp giải về đồn thì có lẽ cậu đã phóng xe suốt đêm , và có lẽ …..cũng sẽ có chuyện gì đó sảy đến . Chẳng phải thần chết luôn sát cánh bên cậu hay sao ????
Rời khỏi đồn công an cũng đã là 8 giờ tối , cậu không về nhà mà phóng xe đến quán Bar quen thuộc .
- Phong , lâu lắm mới thấy cậu đến nha !!! - Thấy Thần Phong tiến vào quán , người quản lý niềm nở đích thân tiến đến chào hỏi .
- Còn phòng trống không ???? - Cậu lạnh nhạt hỏi , hơi to tiếng để át đi tiếng nhạc DJ ồn ào .
- Còn , đương nhiên là còn .
- Dẫn đường đi , chuyển một thùng bia Hà Nội vào !!!
- Chỉ mình cậu hay còn ai không ???
- Mình tôi !!!
- Được , phòng 10A dãy nhà bên phải , bia sẽ đến ngay !!!
Người quản lý nói xong , Thần Phong liền xoay người đi tìm phòng . Vào căn phòng karaoke riêng biệt , sang trọng , cậu nằm gác chân lên ghế sô pha , chán nản nhắm mắt . Vài phút sau , bồi bàn đưa bia vào rồi ra ngoài . Thần Phong ngồi dậy , mở bia , uống liên tục như uống nước lã vậy . Từng vỏ lon rỗng nhanh chóng rơi vãi khắp phòng , mặt cậu cũng đỏ lên , đôi mắt màu hổ phách dần nhiễm một tầng sương mù .
- Tại sao lại như vậy ……Tại sao ……????????- Thần Phong lẩm bẩm rồi chợt cười khổ .
Khi Lê Thần Phong đang gật gù ở Bar thì Trần Thiên Vũ lại đang ngồi trong phòng mình, tay lật đi lật lại cuốn nhật kí “ ngược đời ” của Thủy mà cậu nhặt được hồi nào . Thiên Vũ định trả lại mà mãi không có cơ hội , bây giờ cậu lại không muốn trả nữa !!! Cậu muốn giữ lại chút gì đó kỉ niệm bí mật của riêng cậu về Thủy ( đương nhiên sẽ không để cô biết ) . Nhờ có cô mà hôm chủ nhật vừa rồi , cậu không trải qua một mình mà có một trải nghiệm rất thú vị , rất vui .
Reng…….reng……..reng………..
Điện thoại của cậu kêu lên kéo Thiên Vũ trỏ về hiện tại . Nhìn trên màn hình , Trần Tiên Vũ sững sờ không thể tin được , một dãy số với tên người đã lâu lắm rồi không phát sáng , dãy số đã từng rất quen thuộc với cậu cách đây 2 năm .
Reng…..reng……….reng…………..
Điện thoại vẫn cứ rung như chứng thực đây không phải ảo tưởng của riêng cậu . Thiên Vũ nhanh chóng bình ổn lại cảm xúc , nghe máy .
- Alo???
- “ Trần Thiên Vũ chết tiệt , vì sao cậu phản bội tớ , vì sao lại cướp cô ấy đi ??? Cậu biết là tớ sẽ không thể sống nổi nếu thiếu Tuyết……..”
- Cậu vẫn sống tốt đấy thôi !!!- Thiên Vũ nói - Cậu uống bia sao ???
- “ Tớ uống bia , uống thật nhiều ……..Muốn say mà sao vẫn tỉnh thế này ”- Giọng cậu lè nhè nửa tỉnh nửa say .
- Phong , cậu say rồi !!! Long có ở đó không ??? Cậu đang ở đây hả ???
- “ Long ??? Hồi chiều mới cãi nhau thì làm gì đi cũng tớ . Lê Tiểu Long giờ cũng cãi nhau với tớ rồi , còn cậu Trần Thiên Vũ , cậu trả lời đi , vì sao đối xử với tớ như vậy ??? Tại sao ????”
- Cậu đang ở đâu ??? Cậu có sao không ???
- “Không cần cậu quan tâm ….“
- Là tớ sai , lỗi ở tớ , tớ xin lỗi !!! Giờ cậu nói cậu đang ở đâu đi !!
- “ Cậu biết làm gì ??”
- Đến giúp cậu thanh toán tiền , đỡ mang tiếng ăn quỵt .
Im lặng một lát , Thần Phong mới nói :
- “ Phòng 10A , Bar Bướm đêm .”
Nhận được địa chỉ cần đến , Trần Thiễn Vũ khoác thêm áo ngoài rồi ra khỏi phòng , xuống phòng khách .
- Bác Phúc , bác mở gara và mở cổng ra hộ con - Thiên Vũ gọi lão quản gia .
- Vâng , thưa cậu chủ .
- Đã gần 12 giờ đêm rồi , con còn định đi đâu ??? - Ông Trần mặc đồ ngủ từ thư phòng bước ra .
- Con có việc phải ra ngoài gấp , bố mẹ cứ ngủ đi - Thiên Vũ nói rồi đi đến gara , khởi động ô tô riêng của mình , phóng đi trong màn đêm lạnh .
Đùng 20 phút sau , cậu có mặt tại bar . Để tìm phòng 10A cùng không khó lắm . Quả nhiên khi cửa phòng mở ra , mùi bia xông lên nồng nặc , Thiên Vũ khẽ nhíu mày , tiến vào phòng . Lúc này , Thần Phong đã say bí tỉ , ngủ giữa đống vỏ lon bia . Trên người cậu ta cũng có mùi bia , rượu thật đậm .
- Cậu ấy uống bao nhiêu rồi ???- Thiên Vũ hỏi quản lý .
- Một chai whisky và 20 lon bia !!!
- Chết tiệt !!! - Thiên Vũ rủa thầm , cúi nguời đỡ Thần Phong ngồi dậy .- Muốn sặc chết hay sao mà uống lắm thế ……
- Mặc kệ tớ …….Tớ muốn uống nữa !!!- Thần Phong lầm bẩm - Ai cần cậu đến chứ !!! Đồ đạo đức giả , đồ xấu xa …..
- Im đi trước khi tớ ném cậu vô bồn cầu - Thiên Vũ đỡ Thần Phong lên lưng , cõng ra tận xe , thắt dây an toàn cho cậu bạn rồi mới trở vào thanh toán tiền . Sau đó Thiên Vũ đưa cậu bạn về nhà .
- Muộn thế này còn làm phiền con , thật ngại quá !!!
Sau khi giao cậu bạn cho đám người hầu , Thiên Vũ theo ông bà Lê vào phòng khách .
- Cùng không có gì đâ ạ !!! - Cậu nói .
- Hai đứa đã làm lành rồi sao ???- Bà Lê hỏi .
- Dạ , không ạ - Cậu cười khổ - Mong hai bác đừng nói với Phong là con đưa cậu ấy về !!!
- Rốt cuộc mấy đúa các con giận dỗi nhau cái gì thế hả ??? Khi trước còn nhỏ đã đành , giờ cũng đã lớn , có gì thì phải nói ra đi chứ !!!!! - Bà Lê nóng nảy .
- Hai bác luôn coi con như con trai , có gì thì thẳng thắn mà giải quyết - Ông lê nói .
- Xin hai bác cứ để bọn con tự giải quyết !!!
- Bác biết chuyện có thể chia rẽ tình cảm mười mấy năm trời của mấy đứa sẽ không thể là chuyện nhỏ - Ông Lê nói - Nhưng chuyện gì cũng phải có cái kết .
- Con hiểu !!!
- Bác vẫn nhớ con thích ăn món canh cá mà bác nấu , mong con sơm trở lại - Bà Lê vỗ vai cậu .
- Vâng !!!!
Sáng hôm sau , Thần Phong tỉnh dậy với cái đầu đau như búa bổ . Chuyện tối qua , cậu đã quẳng ra sau đầu từ lâu , quên sạch , quên không chút ấn tượng .
- Bố mẹ !!! - Sau khi tắm rửa sạch sẽ , cậu xuống lầu , vào phòng ăn .
Trên bàn ăn , ông Lê đang đọc báo , bà Lê ngồi bên tự tay quét bơ lên bánh mì cho chồng , trên bàn còn bày vài tôi cháo , vài ly sữa và bánh mì .
- Anh còn nhớ mình có bố mẹ cơ đây - Ông Lê vẫn nhìn báo nói .
- Con xin lỗi , hôm qua con không thoải mái - Thần Phong kéo ghế ngồi xuống , ngay lập tức có hầu gái đứng bên cạnh giúp cậu rót sữa - Đêm qua con về nhà thế nào vậy ạ ???
- Bạn con đưa về - Bà Lê nói .
- Bạn nào ạ ????
- Cậu ta đưa con giao cho người hầu rồi về , bố mẹ khi ấy ngủ rồi .
- Vậy ạ !!! - Thần Phong không hỏi thêm gì nữa , ăn nhanh rồi đi học .
Ngồi học mà Thủy cảm thấy có gì đó là lạ giữa hai ác ma . Chính xác là chỉ mình Trần Thiên Vũ khác lạ , còn Lê đại hiệp vẫn cứ khiêu khích người ta như thường , còn người ta hôm nay có vẻ khinh thường không thèm đáp trả rồi . Trần Thiên Vũ hôm nay bày ra bộ mặt còn lạnh , còn trứng thối hơn thường ngày nữa , tuyệt nhiên không đáp trả lại Thần Phong bất cứ sự khiêu khích nào .
- Hôm nay cậu sao vậy ??? - Giờ nghỉ trưa , Thủy mang theo một cuốn sách đến sau trường , nơi có cây bàng đẹp đẽ , không gian yên tĩnh . Tại đó quả nhiên có mặt của Trần Thiên Vũ - buồn bã và cô độc .
- Không sao cả !!! - Thiên Vũ nói . Xem ra nơi này không còn là nơi bí mật của riêng cậu nữa , nhưng thêm cô biết cũng không sao .
- Còn bảo là không sao !! - Thủy ngồi sát cậu bạn , cô có thể ngửi thấy mùi hương bạc hà thoang thoảng trong không gian .
- Tìm tớ có việc ???
- Tớ không tìm cậu , tớ tìm chỗ để đọc sách - Thủy đung đưa cuốn sách trong tay .
- Sao cũng được !!- Thiên Vũ gấp cuốn sách lại , ngả lưng vào thân cây . Nhắm mắt lại .
Gió khẽ thổi qua làm bay vài chiếc lá , tóc thủy cũng khẽ đung đưa , tóc Thiên Vũ cũng vậy . Chút ánh sáng mặt trời yếu ớt chiếu lên khuôn mặt tuấn tú không tì vết của cậu lại khiến Thiên Vũ toát lên một vẻ đẹp giá băng , cô độc , đầy nét ưu thương .
- Cậu có tâm sự - Là một câu khẳng định .
- Cậu nhìn ra sao ??- Thiên Vũ vẫn nhắm mắt , nói .
- ừ .
Cuộc đối thoại kết thúc . Không gian lại chìm vào im lặng , cô sẽ không hỏi cậu đang buồn vì chuyện gì , cũng sẽ không hỏi tâm sự của Thiên Vũ là gì , cô không nhàm chán đến mức như vậy . Qua một lát nữa , ánh nắng lại chiếu mạnh hơn một chút , cả người cậu bạn như được bao phủ bởi một luồng ánh sáng vàng óng , lung linh mà thần kì .
- Cậu thật đẹp !!!- Thủy ngây ngô nói .
- Đừng để bị tớ quyến rũ đấy bé Thủy - Cậu mở mắt , đôi con ngươi tràn đầy ý cười . Lúc này không hiểu sao cậu lại muốn trêu ghẹo cô .
- Cậu là đang cố ý khiến tớ phạm tôi sao ??? !!! - Thủy đỏ mặt , cô luôn cho rằng sức miễn dịch của mình với trai đẹp rất cao . Thật không có tiền đồ mà !!!
- Ừ , và cậu đã bị tớ quyến rũ !!!- Thiên Vũ cười , một nụ cười thật đẹp , còn đẹp hơn thiên thần .
Nụ cười đó có lực sát thương cực lớn , thật khó có thể cưỡng lại . Và quả nhiên Thủy không đủ “ thành tinh ” để bỏ qua một cảnh đẹp như vậy .
Thủy bị nụ cười đo hút hồn , sau đó ……..cảm thấy mũi ngứa ngứa . Sau đó …..máu mũi phụt ra . Sau đó ………Thiên Vũ cười lớn hơn , rạng rỡ hơn . Và sau đó ………máu mũi Thủy phun trào càng mãnh liệt hơn !!!
- A……..A……….A……..Không cho phép cười nữa !!- Thủy xấu hổ đỏ bừng mặt , đưa tay bịt mũi , ngửa cổ lên trời hét .
- Ha………Ha……….Bé Thủy thật đáng yêu nha !!! - Thiên Vũ cũng không ngờ có ngày mình lại cười đau bụng như vậy , cười đến nước mắt cũng tuôn trào , đã bao lâu cậu không như vậy rồi .
Cậu vừa cười vừa dùng khăn tay của mình giúp cô bạn lau máu mũi . Má của cô thật trơn mịn , không hề có chút dấu vết của lớp phấn son như những nữ sinh khác . Cậu chợt thấy thích cảm giác này . Khi những đâu fngons tay của Thiên Vũ khẽ tiếp xúc lên mặt Thủy , cô thấy toàn thân như có một luồng điện chạy qua , thật tê mà cũng thật lạ . Cứ ngỡ vơi một tẳng băng di động như cậu , nhiệt độ cơ thể sẽ lạnh hơn người bình thường chứ , thật không ngờ bàn tay cậu lại ấm áp như vậy .
- Sạch rồi đấy - Thiên Vũ nói , kéo Thủy ra khỏi những suy nghĩ vẩn vơ .
- Cảm….cảm ơn - Cô đỏ mặt , hai má đỏ hồng trông thật đáng yêu . Thiên Vũ lại véo hai má cô , trêu ghẹo :
- Thật giống trái táo chín !!!
- Bỏ ra nào !!! - Thủy đẩy tay cậu bạn ra , chợt cô cười ranh mãnh . - Để xem trái táo chín này làm gì nhé !!!
Bằng một tốc độ không ai có thể cản , Thủy tiến sát mặt Thiên Vũ và ……khẽ hôn lên má cậu . Cả Thiên Vũ lẫn Thủy đều khựng người tròn mắt nhìn nhau . Một cơn gió thổi qua làm tung bay vài cọng cỏ khô . Tóc Thủy lại bay bay , như mộng như ảo , vừa rồi …….là mộng sao ???
Trần Thiên Vũ thật không ngờ có ngày mình lại bị công khai “ cưỡng hôn ” . Thật không thể sống nổi mà !!! Nhưng cậu không những vẫn sống , mà lại còn cảm thấy ………..thích !! Chết tiệt , cậu điên rồi !!! Khỉ thật !!! Sao tim cậu …..lại đập loạn lên như thế này , khi đôi môi ướt át , mềm mại , ấm áp đó in lên má cậu một cái chạm nhẹ , dù rất nhẹ và nhanh , nhưng hơi thở đó , cái cảm giác mềm mại khác lạ đó làm toàn thân cậu tê liệt , máu trong toàn thân cậu tưởng chừng như sôi lên , muốn dâng trào . Thật khó chịu , nhưng cậu không bài xích cảm giác đó .
Còn Thủy , lúc này cô chỉ muốn đập đầu vào đậu phụ chết đi cho rồi , không thì ai đào hộ cô cái hố để giấu mặt . Ôi còn đâu một thời oanh liệt , còn đâu mặt mũi nữa chứ !!! Xong rồi , xong rồi , Thiên Vũ sẽ coi cô là loại con gái hư hỏng cho xem . Chắc cậu ấy đang sốc lắm đây , nhìn cái mặt ngu ngơ chưa kìa !! Vì hành động bồng bột của cô mà cậu đòi treo cổ , nhảy cầu hay rạch mặt giữ “ trinh tiết ” thì cô trở thành tội nhân thiên cổ , áy náy với toàn thể đồng bào Việt Nam suốt đời mất . Chỉ tại cô mà nhà nước ta mất đi một mỹ nam .
- Ộp…..ộp……….ôp………- Một chú ếch lạc loài bỗng nhiên từ đâu nhảy ra , kêu vang giữa không gian lắng đọng báo hiệu sự có mặt của mình - Ộp…….ộp…….
Thủy và Thiên Vũ giật bắn mình tỉnh mộng , vội ngồi tách nhau ra . Cả hai cùng đỏ bừng mặt xoay đi . Cô đứng bật dậy , không dám nhìn mặt cậu , rối rít nói :
- Tớ xin lỗi 1!! - Nói rồi luống cuống chạy vụt đi .
Nhìn nhân ảnh tròn tròn ngày một chạy xa , cậu phì cười . Trốn còn nhanh hơn cả thỏ nữa !!! Cuốn sách mang theo cũng bỏ quên nữa .
Buổi chiều , Thiên Vũ không có cơ hội nói chuyện với cô nữa , cậu chỉ muốn tìm cơ hội nói với cô lời cảm ơn , cảm ơn vì cô đã khiến cậu vơi đi phần nào tâm sự , và nói lời “ không sao ” vì cái hôn bất ngờ đó , nhưng có vẻ khó có thể tìm thấy cơ hội . Trời cũng có vẻ giúp Thủy tránh mặt cậu . Khi thì lớp tự chọn nhóm làm nghiên cứu trong phòng thí nghiệm , khi thì ngồi lộn xộn chung với lớp khác học hát trong phòng âm nhạc . Cuối cùng là xem băng tài liệu sinh học trong phòng chiếu tối om . Đến khi tan học , cô cũng chuồn vào Magic House ngồi một lát rồi về . Căn bản không một cơ hội cho cả hai giáp mặt nhau .
Liên tiếp mấy ngày cô đều kiếm cớ ……không , phải nói là “ thiên thời , địa lợi , nhân hòa ” đều giúp đỡ Thủy không những tránh được mặt Thiên Vũ , mà cũng bớt gặp Hồng Nhung , Xuan Diễn và Tiểu Long . Thế nhưng đâu có chuyện gì là suôn sẻ mãi . Trưa hôm đó , cô bị lôi kéo vào căng tin ngồi ăn trưa ,cùng bàn có - những - người - mà - ai - cũng - biết - là - ai -đấy .
- Này Thủy , chủ nhật bọn tớ đến nhà cậu ăn cơm nha !!! - Nhung nói .
- Nhà tớ hết gạo rồi - Thủy buột miệng nói dối .
- Tớ sẽ mua đến !!
- Hết ga .
- Mua bếp khác .
- Hôm đấy tớ đi vắng !!!
- Cậu đang tránh mặt bọn tớ à ??
- Đâu có - Thủy chột dạ cúi đầu - Hoàn toàn không !!
- Có phải Thần Phong đã nói gì với cậu ??? - Nhung sợ cậu bạn nóng tính sẽ trút giận lên Thủy chuyện cô muốn Thủy tham gia Clb .
- Nói gì cơ ???- Thủy đưa mắt nhìn Thần Phong .
Mấy hôm nay cậu ta đối xử với cô có chút khắt khe , đụng tí là quát , cũng ngồi ăn trưa với đám đàn em , không ngồi cùng đám Diễn nữa .
- À…..Không có gì đâu - Nhung , cả Diễn và Long đều có vẻ muốn giấu . Thủy cũng không hỏi , biết làm gì khi sắp chia ly .
Chiều hôm đó , lớp 11 A của Thủy có tiết kiểm tra mỹ thuật . Giáo viên chia hai bạn thành một tổ , ngồ đối diện nhau vẽ chân dung đối phương . Bất hạnh thay , Nguyễn Thu Thủy cùng Lê Thần Phong một tổ mắt to trừng mắt nhỏ ngồi lườm nhau ; Trần Thiên Vũ cùng Lê Hồng Nhung một tổ ; Lê Tiểu Long cùng Hoàng Xuân Diễn chia ra mỗi người kèm một bạn nữ khác cùng tổ .
Bắt đầu tính giờ , Thủy chăm chú vẽ tranh của mình , vẽ cậu ta như thế nào đây ?? Đang cười sao ??? Có thấy cậu ta cười bao giờ đâu , không được !!! Vẽ cậu ta đang nhăn mặt sao ?? Có vẻ rất mất thẩm mĩ , không được !!! hay vẽ lúc cậu ta đang quát tháo ?? Cậu ta mà nhìn thấy không nhảy lên cốc đầu cô mới lạ , không được !!! A…….thôi cứ vẽ lúc cậu ta ôm bàn ngủ cho rồi !!! Quyết định vậy đi . Trong lúc cô đang đắn đo nên vẽ ác ma ngồi đối diện mình kia như thé nào thì cậu ta không thèm liếc mắt đến bản vẽ lấy một cái . Thần Phong ngồi im , hai tay khoanh trước ngực , chân duỗi dài , đôi mắt màu hổ phách nhìn ra ngoài cửa sổ . Chiếc khuyên tai anh lên chút màu buồn .
- Này - Thủy đá chân cậu.
- Gì ??? - Không quay mặt lại , Thần Phong hằn học nói.
- Tôi nhớ gần đây không hề đắc tội với Lê đại hiệp nhà cậu mà !!!
- Cô có !!
- Tôi không có !! - Thủy nhăn nhó .
- Tôi nói là có !!
- Tôi bảo là không có !!!
- Cô có ……..!!!!- Thần Phong quay mặt lại , trừng mắt nhìn .
- Ok !!! Vậy tôi đắc tội thế nào ???
Thủy đành xuống nước , ai bảo bài kiểm tra này nếu không có bản bẽ của cả 2 thành viên thì cả hai sẽ bị đánh kiểm 0 chứ . Cô giả ngu , nhưng không ngu đến mức nhận điểm liệt , kết quả còn gửi thẳng về cho phụ huynh , ông chú yêu quý của cô dám gửi kết quả này cho bố mẹ cô lắm . Có thể mẹ cô sẽ không nói gì , nhưng ông cô - một fan cuồng của hội họa không làm ầm lên mới lạ .
- Cô lợi dụng Nhung để xin vào Clb của tôi !!!
- Khi nào ???
- Hôm trước cậu ấy xin tôi cho cô vào , bị tôi mắng một trận .
- Cậu có Clb sao ???
- Phải !!
- Bao nhiêu thành viên ??
- 4 người .
- Hoạt động chính ??
- Không có .
- Ha…….Very good !! Vậy cậu dựa vào đâu mà cho rằng tôi muốn tham gia một Clb có 4 thành viên , không đạt tiêu chuẩn số thành viên cần thiết cho 1 Clb . Thậm chí nó còn không có hoạt động chính , không tiếng tăm nào - Thủy đảo mắt , trình độ tụ cho là đúng của Thần Phong thâm hậu không ở mức bình thường nữa rồi , level quá cao !!
- Cô………….
- Còn nữa , bởi vì có cậu nên tôi lại càng không muốn vào , Nhung muốn tôi vào , tôi không hề biết , đó hoàn toàn là ý kiến phiến diện .
Thủy ngoài miệng thì nói nhưng trong lòng nghi vẫn không ngừng, cô là đang hướng Lê Thần Phong giải thích sao ??? Nếu là cô trước kia , cô sẽ cười lạnh rồi quay mặt đi , mặc kệ người ta nghĩ sao cũng được , giờ thì sao ??? Giải thích , tại sao cô có thể làm một việc nhàm chán như vậy ???
- Cô ……….Tôi ………- Thần Phong nhận thấy số lần mình thua bởi miệng lưỡi của cô càng ngày càng nhiều .
- Thời gian chỉ còn 30p , cậu nên vẽ đi - Thủy nhìn đồng hồ đeo tay nói .
- Tôi không vẽ - Cậu giận dỗi .
- Đồ trẻ con , đụng tí là giận - Thủy bĩu môi .
- Cô mới trẻ con , cả nhà cô là trẻ con - Thần Phong nổi bão , đổi lại là cái nhìn đầy khinh bỉ của cô .
- Không rảnh cãi nhau với cậu , mau vẽ đi !!!
- Đã bảo tôi không muốn vẽ !!!
- Hay là cậu không biết vẽ ??? Sợ mình vẽ xấu sẽ bị cười sao ??? Không sao , không sao , cứ vẽ đi , chị đây sẽ giúp cưng chỉnh sửa mà !!!
- Ai nói tôi vẽ xâu ??? - Thần Phong cáu . Nhưng Thủy đã không còn kiên nhẫn để khích bác cậu bạn nữa , cô cúi đầu xuống vẽ .
- Tôi biết vẽ !!! - Thấy cô im lặng , cậu lại nói .
- Trẻ 3 tuổi cũng biết vẽ .
- Tôi vẽ đẹp lắm đó !!!
- …………………………-Lần này thì cô không trả lời .
- Này …..- cậu đá đá chân cô .
- ………………………..- Vân xim lặng .
Bực dọc , Lê Thần Phong cầm cuốn sổ vẽ trên bàn , bắt đầu vẽ . Cậu muốn chứng minh bản thân không những biết vẽ , mà còn vẽ rất đẹp , trẻ 3 tuổi mà đòi sánh với cậu sao ??? Nằm mơ !! Cậu chăm chú với bản vẽ đến nỗi mà không nhận ra nụ cười nhợt nhạt trên môi Thủy .
Ở cách đó vài bàn , Hồng Nhung đang toát mồ hôi hết tẩy xóa , rồi lại vẽ , mệt bở hơi tai với bức tranh của mình thì người bạn cùng tổ - Trần Thiên Vũ lại rất nhàn hạ “ để ý ” Thủy . Cậu không hiểu ban rthaan mình bây giờ nữa , dù đã cố tự chủ nhưng vẫn không thể không hướng sự chú ý đến cô .
- Này , cậu còn không mau vẽ đi , nhìn gì thế hả ???- Tiểu Long ném một cục giấy vào trán Thiên Vũ , cười đểu - Người mẫu của cậu là Nhung chứ đâu phải cậu ấy !!!
- Tớ không có nhìn bé Thủy !!
- Hô….hô……..hô……..- Tiểu Long cười đểu - Tớ có nói cậu nhìn Thủy đâu !!
- Không muốn ăn đòn thì ngậm miệng - Thiên Vũ đe dọa .
- Ôi …..ôi ………Tớ sợ quá đi - Cậu bạn bỡn cợt .
Trần Thiên Vũ lười quan tâm , trở lại với bản vẽ của mình , nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn sang chỗ Thủy .
Thời gian từng giọt trôi đi …………..
- Các trò , chỉ còn 5p thôi , nhanh tay hoàn thành tác phâm rđi , nhớ ghi rõ họ tên và lớp ở góc tranh - Giáo viên nhắc nhở .
Ngay lập tức lớp nhao nhao lên , phe đỏ với phe đỏ , phe đen với phe đen kéo nhau , xì xầm la ó , thúc giục . Chỉ có duy nhất Thủy , Thần Phong , Thiên Vũ là im lặng đem bài lên nộp , không ai nhìn bản vẽ của ai , cứ thế giao cho giáo viên . Lợi dụng lúc hỗn loạn , Thủy có lén giúp Hồng Nhung chỉnh sửa lại một vài nét bút . Cô bạn kinh ngạc , bức tranh vẽ Thiên Vũ của cô nhìn sao cũng thấy thiếu thiếu cái gì đó , không ngờ Thủy chỉ sửa lại đôi mắt và phần cằm đã làm toát lên cái vẻ cao ngạo , lạnh lùng xa cách , và còn chút gì đó cô độc ở cậu bạn .
Nộp bài xong là đám Thủy ném luôn chuyện này ra sau đầu , nhưng họ không thể ngờ rằng sau này , bức tranh vẽ Lê Thần Phong đang ngủ của Thủy , bức tranh vẽ Nguyễn Thu Thủy đang cười của Phong , bức tranh vẽ Trần Thiên Vũ mặt lạnh của Nhung , và bức vẽ Lê Hồng Nhung đang mơ màng của Vũ không những đạt điểm tối đa , mà còn được đóng khung , treo ở văn phòng nhà trường , lưu lại cho các thế hệ sau . Vì họ không chỉ vẽ đẹp , mà còn có một bản hùng ca chứ không còn là truyền thuyết được lưu truyền , bức tranh của những bạn khác trong nhóm cũng được bổ sung . Nhưng đương nhiên đó là chuyện của sau này , còn giờ thì nên trở lại với câu chuyện còn đang chưa có lối thoát của họ .
Tan học , Nhung tỏ ý mời Thủy đi chơi , cô từ chối thẳng thừng . Nhìn bóng lưng buồn bã của cô bạn , Thủy lại đau lòng , nhìn trời nén nước mắt thầm xin lỗi .
Không muốn về nhà sớm , sợ chạm mặt Tiểu Long , Thủy đến Magic House , thay đồng phục nhân viên , bắt đầu làm thêm . Là một nhà hàng từ đồ ăn , cách bài trí , tô vẽ tường , cho đến cái tên quán cũng đều đậm chất PHÙ THỦY , đều mang hương vị của phép màu thì đồng phục không thể “ lạc loài ” được . Thủy làm một chân bồi bàn , chạy tới chạy lui với bộ đồng phục khiến người ta dở khóc dở cười . Thực ra đồng phục đều có sự thay đổi theo tuần , lúc này cô đang mặc một cái áo quàng dài quét đất , đội một cái mũ vừa rộng vành vừa cao ở đỉnh mũ . Đxa ai xem Harry Potter chưa ??? Vâng , đây là bộ đồng phục dựa theo bộ đồng phục nhập học trường phép thuật của Harry . Thủy làm thêm không quy định giờ giấc , thích làm vào giờ nào , ngay fnaof cũng Ok , không nhận lương , nhưng đổi lại cô có thể ăn uống tại đây miễn phí .
- Thủy à , đã 7 giờ tối rồi đó , em còn không về ??? - Nhọc Hà gọi , cô đã làm thêm trong quán được 3 tiếng rồi - Hay em định ở lại ăn cơm với vợ chồng chị ??
- Thôi đi - Thủy liếc mắt nhìn Ngọc Hà - Ở lại mà nhìn hai người tình tứ với nhau à ??
- Hắc …..hắc……..- Ngọc Hà cười xấu hổ .
- Gói giùm em mấy lon bia đi - Thủy nói rồi vào phòng thay đồ .
- Dạo này em mua nhiều bia vậy ???- Ngọc Hà gọi với theo .
Thế nhưng không nhận được câu trả lời . Trong phòng thay đồ , Thủy bĩu môi lẩm bẩm “ mua bia về để uống chứ làm gì !!” . Phải , cô dạo này toàn uống bia thay cơm.
Về đến nhà , cô vui mừng khi thấy Vũ Hải - người đã không từ mà đi cong tác mấy tuần nay đang ngồi trên sô pha xem tivi .
- Tiểu hoàng đế !!!- Cô nhảy đến cạnh Vũ Hải ngồi .
- Chào mừng Nữ hoàng bệ hà về nha !!!- Anh giang tay ôm cô chào mừng .- Đã cơm nước gì chưa ???
- Chưa ăn , còn anh ???- Cô buông anh ra , nhíu mày hỏi tinh ngịch .
- Đang đợi em về , tôi vừa xuống máy bay là đến đây ngay đó !!!
- Vậy hả ??? Ủa , thím Duyên đâu rồi ??? - Thủy nhìn xung quanh .
- Vừa ra ngoài đổ rác rồi !!!
- Ừ , thế ………….- Cô cười ranh mãnh - Quà em đâu ???
Hải đảo mắt , biết ngay sẽ đồi quà mà . Từ nhỏ đã vậy , bất cứ lần đi xa nào về cùng phải “ cống nạp ” quà cho vị nữ hoàng khó chiều này . Thực ra cô bé bày không thiếu thứ gì , nhưng vẫn luôn vòi vĩnh , chỉ để người ta nhớ đến mình .
- Đây !!- Vũ Hải đặt vào tay cô một cái hộp hình vuông nhỏ nhắn .
- Lần này là gì vậy ??- Cô hỏi . Nhưng anh không trả lời , chỉ nhướn mày tỏ ý mở ra thì biết .
Thủy cười cười mở hộp quà , ngay lập tức trợn tròn mắt , từ hiếu kì chuyển sang kinh ngạc , sau đó là thích thú . Bên trong hộp là một chiếc lắc tay , nói chính xác hơn là một chiếc lắc kết hợp với nhẫn, còn cả những viên đá rubi nhỏ màu xanh biển trông thật đẹp .Màu bạc của chiếc lắc lấp lánh dưới ánh đèn thật đẹp .
- Oh my god !!! It is very beautiful !! Thank you very much .- Cô cười cảm động - He always understands me so !!!
- You like it is very good - Anh xoa đầu cô cười .
- Oh my boy , you are very lovely !!!
Vũ Hải cười không đáp lời , cậu nhớ có lần cô hét inh ỏi đòi một chiếc lắc tay giống trong phim “ Công chúa bướng bỉnh ” . Anh cười chê nó quê mùa , cô làm mặt giận mấy tuần liền . Lần này đi công tác , tiện thể nhờ người bạn là thiết kế đá quý làm giúp một cái theo phong cách lắc tay trong phim nhưng có cải tiến . Nó không có màu nâu , cũng không to như vậy , mà chỉ có một chiếc lắc tay nhỏ nhắn nối liền với một chiếc nhẫn đeo vừa ngón giữa của cô . Xung quanh có thêm những viên rubi nhỏ màu xanh biển rất đẹp .
Nhận được món quà này , cô đòi đeo ngay vào tay trái, nhìn nó mãi cười không khép miệng lại được . Vũ Hải nhìn mà cũng buồn cười theo .
- Em thích thế cơ à ??
- Đúng vậy , ở nhà em không dám đeo , sợ mẹ mắng . Giờ không những được thỏa sức đeo mà nó còn là thứ em ao ước thì sao không vui .
- Em đấy , người ta thì mong ước hạnh phúc , ước có được thật nhiều tiền tài , sự nghiệp hay học tâp ,………. Còn em thì lại thích một cái lắc tay trong phim .
- Anh đừng có chặt đứt cảm xúc của em thế chứ - Cô bĩu môi , đã mấy ngày liền cô đâu có cười nổi . - Anh phải biết ai sinh ra trong hoàn cảnh như em sẽ chỉ thích những thứ tầm thường ………..
- Mẹ em đã gọi đến rồi à ??
- Ừ - Thủy cúi đầu , nghịch chiếc lắc tay - Em đang cố tránh xa bọn họ .
- Xin lỗi , là do tôi quá sơ sót , để bọn thám tử đánh hơi được !!!
- Không sao !!- Thủy cười mà lòng nhói đau - Họ cũng đâu là gì với em ……….
- Thật sao ???- Vũ Hải nheo mắt nhìn cô .
- Thật !!- Cô né ánh mắt của anh , nhìn vào nó , cô không còn can đảm để mà nói dối .
Im lặng một lát , Vũ Hải thở dài xoa đầu Thủy . CÓ những lời nói dối tốt nhất không nên vạch trần .
Lại một khoảng thời gian nữa trôi đi , giờ đây Thủy đã hoàn toàn tỏ rõ ý định tránh xa đám Hồng Nhung . Thân fPhong đương nhiên không tỏ rõ thái độ , mọi chuyện đúng như ý cậu , nhưng sao cậu lại không vui nối , lẽ nào việc đấu võ mồm với cô đã trở thàn cái thú vui ở đời của cậu ??? No !!! Không thể như thế được .
Còn Tiểu Long , cậu chặn đường Thủy hỏi lý do vì sao cô lại tránh mặt cậu như tránh bệnh dịch thế , cô chỉ im lặng trừng mắt nhìn cậu . Cuối cùng cậu vẫn là chịu thua , tránh đường cho cô đi mà không thu hoạch được gì .
Thiên Vũ cho rằng cô vẫn còn xấu hổ về cái hôn nhẹ hôm trước nên cũng không lấy làm lạ vì sao cô cứ thấy mặt cậu là chuồn không thấy bóng dáng .
Tiểu Hòang Hoàng tâm điểm của cậu luôn chỉ là “ honey ” hồng nhung của cậu , việc Thủy tránh mặt cậu , cậu không hề hay biết , vẫn hồn nhiên cho là bình thường , còn hay cho cô sữa .
Còn Hồng Nhung thì……….Haiz……….Có vẻ như dạo này tập đoàn của gia đình cô gặp chuyện . Không mấy khi đến lớp . Có đến thì cũng ngẩn ngơ ngồi tại chỗ , Thủy rất muốn tiến lên an ủi ( mặc dù trong lịch sử đời người của cô chưa bao giờ làm vậy ) , nhưng rồi lại nhẫn tâm quay người đi .
Hôm đó , vẫn như thường ngay f, Thủy đến lớp sát giờ vào học . Thật không ngờ khi về chỗ lại thấy Nhung đang ghé đầu vào vai Diễn khóc nấc lên , bên cạnh có Tiểu Long và Thần Phong đứng với khuôn mặt bất đắc dĩ có , buồn có , mà giận cũng có .
Bỗng cửa lớp lại mở ra , KYOKO Uyên với nụ cười khinh khỉnh trên môi bước vào , theo sau là hai đứa đàn em - một trai , một gái .
Cô ta bước đến , từng bước chậm chạp , đi đến đâu thì đường tự nhiên được mở , không nam sinh nữ sinh nào dám cản đường cô ả . Cô ta đi rất chậm , tiếng giày cao gót từng tiếng sao mà thật chói tai . Cuối cùng thì cô ta cũng dừng trước chỗ của Hồng Nhung .
- Tôi nghe nói tập đoàn nhà cô sắp phá sản ??? Lại còn bị tập đoàn của đối thủ ép giá thu mua lại công ty với giá rẻ ??? - KYOKO Uyên không hề che giấu nụ cười đắc ý .
- CÚT !!- Hoàng Xuân Diễn đanh mặt quát .
Thủy giật mình , chưa bao giờ ………hay có lẽ là từ khi cô gặp cậu , cô chưa từng thấy cậu giận dữ như vậy , nghiêm túc như thế . Xuân Diễn mà cô biết dù giận hay vui , buồn cũng đều cười , Xuân Diễn mà cô biết luôn đối xử tử tế với mọi người ( cùng phe ) , nhất là nữ sinh cùng phe dù xấu hay đẹp . Diễn luôn giữ phong độ , sao lần này lại mất hình tượng như vậy ??? Chẳng lẽ sự việc đã không thể cứu vãn sao ???
- Thomas Dean !! Cậu lại mắng tớ vì cô ta ?? - KYOKO Uyên tức giận .
- KYOKO Uyên , khi mà tôi còn giứ được bình tĩnh , mau biến đi !!!- Thần Phong nói .
- Con gái tôi cũng đánh .Mà cô ……………- Tiểu Long nhìn cô ả một lượt , khinh thường nói - Căn bản không phải con gái gì .
- Edward , Geogre !! Hai cậu đừng có xen vào việc này nữa , tại sao các người chỉ bảo vệ cô ta còn vứt bỏ tôi ??? - KYOKO nghiến răng .
- Cô lấy tư cách gì chấn vấn bọn tôi ??? Ngay cả tư cách làm bạn cũng không có ………….- Tiểu Long tàn nhẫn nói .
- Vì thư scoo dành cho tôi không phải là tình yêu - Hoàng Xuân Diễn nói - Giờ thì biến . RIGHT NOW !!!
- Dean ……..
- Đừng để tôi biết cô có nhúng tay vào việc này !!
- Hừ …….tôi sẽ cho các người phải hối hận - Bỏ lại một câu , cô ả phất tóc dời đi .
Nhìn thấy cái nhìn khó hiểu cua Thủy , Thiên vũ nhỏ tiếng giải thích qua qua :
- Thomas Dean là tên nước ngoài của Dienx , còn Edward …….Edward Cullen là tên Thần Phong , George weasly là Tiểu Long . Tên Hồng Nhung là Granger Alice .
- Ồ !!! - Thủy gật gù - Vậy còn cậu ???
- Henry……….Henry William- Thiên Vũ đưa mặt trở về cuốn sách , nhàn nhạt nói .
- Có vẻ ở họ có cuộc tình tay ba ???- Thủy lại hỏi , nhưng lần này Thiên Vũ làm như không nghe , cũng không trả lời .
Cô gãi mũi , đưa mặt về , muốn biết chuyện của họ không phải khó , nhưng cô không muốn bới móc chuyện riêng của người ta khi mà chính chủ chưa cho phép . Cô cũng không nhất thiết cần phải biết , chỉ cần làm xong việc rồi ………….biến .
Tiết đầu giáo viên không đến lớp . Thủy ngồi im tại chỗ trầm ngâm . Đã đến lúc rồi …….
Giờ ra chơi, Hồng Nhung ra ngoài , Thủy cũng đi theo . Thây cô bạn vào nhà vệ sinh , Thủy dừng ở một góc khuất quan sát , chỗ Thủy đứng là chỗ mà lát nữa Nhung sẽ đi qua . Biết như thế là tàn nhẫn , nhưng cô rất sợ mẹ cô…………..nhúng tay vào .
Vài phút sau , cô bạn ra ngoài , Thủy có thể thây sđôi mắt Nhung đỏ hồng trông thật tội nghiệp , nhưng đôi con ngươi cô bạn vân xloes lên sự kiên cường . Đó mới đúng là tác phong của người cô nhìn trúng chứ !!! Nhưng lúc này khoog phải là lúc để bình luận cái khác , Thủy cố hít một hơi sâu lấy bình tĩnh , tay nắm điện thoại đã ướt đẫm mồ hôi mặc dù trời khá lạnh .
Cộp……..cộp…………cộp…………..Tiếng giầy của Nhung va chạm vào nền nhà như nện từng tiếng vào đáy lòng Thủy vậy . Khoảng cách giữa hai người mỗi lúc một gần , gần……….gần chút nữa ………chút nữa thôi ………Đến lúc rồi ……..Thủy xoay lưng lại , áp điện thoại lên tai :
- Vâng mẹ ạ !! Đúng , nhà con nhỏ Hồng Nhung đó sắp phá sản rồi ……………Con chắc chắn mà mẹ - Giọng Thủy đầy chắc chắn , có chút khinh thường - Nó chẳng còn tương lai gì nữa đâu , tiểu thư gì nữa .
- Thật sao mẹ ??? Con không cần làm bạn với cô ta nữa sao ???- Im lặng một lát , thủy tiếp tục nói - Tốt quá , nói thật chư sneeus không vì cô ta có tiền thì con cũng chẳng muốn làm bạn gì đâu ……………..
- NGUYỄN THU THỦY ………………….- Tiếng gọi lạnh lùng vang lên sau lưng Thủy .
Cô giật mình quay lưng lại , khuôn mặt ngạc nhiên xen lẫn hoảng hốt . Thủy đánh rơi điện thoại trên tay .
BỐP………
CỘP………..
Tiếng va chạm của kim loại vang lên dưới nền nhà song song với tiếng bạt tai lớn . Thủy đưa tay ôm một bên má đau rát , cô vừa bị Nhung cho một cái tát ……..cũng đáng lắm chứ . Thủy trừng mắt nhìn đối phương :
- Sao , nghe lén người ta nói chuyện , thẹn quá hóa giận à ???- Thủy khinh khỉnh .
- Hóa ra “ cô ” luôn giả tạo trước mặt “ tôi “ ??? - Nhung nheo mắt nguy hiểm hỏi .
- Phải !! Hừ ….dù sao nhà cô cũng sắp phá sản , chẳng còn gì để tôi dựa dẫm nữa ,nói thẳng thắn chút vậy !!!
- Chưa từng có chút thật tình nào sao ???
- Tiền là một thứ xấu xa chan thật nhất thì con người tôi cũng xấu xa chân thật như vậy đó !!
- Ha……………….ha……….Hóa ra là tôi tự mình ảo tưởng về tình bạn , tôi quả nhiên bị mù cho nên mới để bị lừa .
- Sau này mở sáng mắt ra , không phải ai cũng trông như vẻ bề ngoài đâu !!!
- Sẽ không còn lần sau !!! - Lê Hồng Nhung đi lướt qua Thủy , ngẩng cao đầu kiêu ngạo dời đi .
Dù cho phải hứng nhận một sự thật tình bạn giả dối đầy đau đớn , nhưng Lê Hồng Nhung vẫn mạnh mẽ không rơi một giọt nước mắt . Cô cứ thế ưỡn ngực tự tin , kiêu ngạo , dứt khoát mà không chút lưu luyến dời đi .
Lê Hồng Nhung đi rồi , Nguyễn Thu Thủy chợt bất cười , một nụ cười chua xót .
Cái tát vừa rồi cô xứng đáng được nhận . Nhung tát rất hay !! “ Ngàn vạn lần xin lỗi cậu !!!”
Cô cười nhưng sao lại đau thế này !! Má đau sao ?? Không , là đau lòng . Là đau tim !!! Thật không ngờ nó lại đau như vậy . Hình như cô đã từng cười khinh thường một câu nói “ Không có tình yêu mặt trời vẫn sáng , không có tình bạn trái đất ngừng quay ”. Giờ thì cô thấy nụ cười đó thật ngu ngốc , thật nông cạn nhường nào .
Hồng Nhung thật mạnh mẽ , cậu ấy không hề khíc . Thủy thầm vui vì có lẽ cô chẳng quan trọng đến mức khiến Nhung phải khóc . Nhưng rồi lại buồn vì mình chẳng là gì với cô bạn .
Một giọt lệ lăn trên khóe mắt , rơi xuống nến nhà lạnh lẽo . Thì ra cô không mạnh mẽ như bản thân mình khĩ . Thì ra , Nhung chiếm vị trí quan trọng trong lòng cô như vậy . Thì ra , Nhung còn mạnh mẽ hơn cô nhiều !!!
Khẽ cắn môi không cho tiếng nghẹn ngào bật ra khỏi cổ họng , Thủy lảo đảo dời đi . Đi ra khỏi trường - nơi khiến cô ngạt thở này .
Từ một góc khuất khác , một người bước ra , người đó cúi xuống nhắt điện thoại của Thủy lên . Quả nhiên đúng như dự đoán , không hề có cuộc gọi đến , hay gọi đi nào . Một vở kịch đầy sơ hở như vậy , người mắt sáng nhìn qua là biết ngay thôi .
Người đó thở dài cười khổ , ai cũng có lý do , bí mật của riêng mình . Bản thân cậu cũng vậy , nhưng tại sao cậu luôn là người nắm giữ bí mật của người khác chứ ??? Cậu cũng rất mệt mỏi lắm chứ !!!!!! Cho dù kiếp trước cậu cso là ăn mày , kẻ cướp hay kẻ trộm thì cũng đâu cần kiếp này bị trừng phạt như vậy chứ !!!!!
Thôi , cậu sẽ không nói gì đâu . Đành để phép thuật giúp họ lật sang một trang sách mới . Có lẽ ………….như vậy sẽ tốt hơn chăng ??????????
………………………………………………………………………………
Khi những tia sáng đầu tiên chiếu qua khe cửa sổ nhảy vào phòng , thì Thủy cũng bắt đầu cựa mình . Đêm qua cô không hề ngủ , chỉ ngồi đó mà suy nghĩ vẩn vơ. Như thế cũng tốt , trước sau gì cũng dời đi , thà dứt khoát một chút , sau này đỡ phải lưu luyến . Lý chí thốt lên như vậy, thế nhưng tình cảm liệu có cho phép cô đi ngược lại thứ tình cảm mà Thủy khao khát bấy lâu ???
Thủy xuống giường , vào phòng tắm , không hề mở nước ấm mà cứ thế tắm bằng nước lạnh . Có hề gì khi lòng cô giờ lạnh lẽo còn hơn những giọt nước kia ??? Cô dời nhà sớm , cô không muốn gặp mặt Tiểu Long lúc này , khi mà tâm tình cô còn đang hỗn loạn , khi mà bởi vì khóc nhiều , đôi mắt cô sưng húp lên trông thật là xấu xí . Thủy đi lang thang tren phố , nhìn dòng người mỗi lúc một đông , nhìn các cửa hàng tạp hóa bắt đầu mở cửa , quán hàng dong bên đường cũng đã bày hàng mời chào khách . Một ngày mới lại bắt đầu ………….
- Cô bé , cháu lại đây ăn xôi đi !!- Một bà cụ đã ngoài 70 ngồi ở một góc vỉa hè với một thúng xôi nóng , vẫy tay run run gọi .
Mặc dù không muốn ăn nhưng Thủy vẫn lại gần lễ pép chào :
- Con chào bà , bà cho con 1 phần xôi gấc đi ạ !!!! -
- Của con đây !!!- Cụ bà đưa cho cô một nắm xôi được bọc lá chuối cẩn thận .
Thủy nhận lấy rồi nhét vào tay bà đồng 20 nghìn . Dặn bà không cân ftrar lại , nhưng bà nhất quyết trả lại số tiền lẻ cho Thủy . Tiết trời lúc sáng sớm thế này còn đang rất lạnh , Thủy nghĩ một lát rồi mua liền 6 gói xôi giúp bà cụ , mong sao bà bán nhanh hết .
- Chúc bà một ngày tốt lành !!!- Thủy nói .
- Có chuyện gì con cũng hãy vui vẻ lên nha , đừng khóc - Cụ bà vỗ vỗ len mu bàn tay Thủy .
Chút hơi ấm già nua này sao mà ấm áp đến thế . Cô khẽ mỉm cười cảm ơn rồi dời đi . Cái khí lạnh của buổi bình minh khẽ xoa dịu chút cõi lòng đang rỉ máu của Thủy . Cô từng bước , từng bước đi đến trường , nhớ lại ngày đầu tiên đi trên con đường này , cô thực sự thấy ghét , thấy giận . Hai hôm trước phóng xe đi cũng trên con đường này , lòng cô lại vui vẻ , hào hứng . Thế mà giờ đây lại buồn như vậy , lòng cô nặng trĩu , lạnh lẽo . Cô sai rồi , đáng ra ngay từ đầu không nên buông thả như vậy , không nên để tình cảm lấn át đi lý trí .
Suy nghĩ vẩn vơ mãi , đến khi giật mình trơ vầ thực tại mới biết đã đến trường rồi . Sân trường rộng lớn là thế , đẹp đẽ là thế mà giờ vắng vẻ không một bóng người . Thủy cười tự giễu , Thủy ơi là Thủy , từ khi nào mày học được cái kiểu đa sầu đa cảm như vậy hả ??? Quả nhiên người buồn cảnh có vui đâu bao giờ . Cô lảng vảng đi đến chỗ gốc cây bàng ngày trước ngồi đọc sách với Thiên Vũ cả buổi . Chà …………..chỗ này vẫn đẹp đẽ mà vắng vẻ như xưa .
Thủy đi qua sân thể dục vắng , lượn qua những dãy nhà của lớp học khối 10, khối 12 mà cô nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ muốn đi . Cuối cùng vẫn là trở về lớp học . Thủy về chỗ ngồi , cứ lặng yên như vậy . Từng giậy , từng phút trôi qua cũng thật tĩnh lặng , lặng đến nỗi mà có vài cơn gió đùa nghịch cũng những chiếc lá tạo nên tiếng xào xạc thật nhỏ cũng đủ lọt vào tai Thủy .
Cô chẳng biết mìn ngồi im như vậy đã bao lâu nữa . Mặt trời đã lên cao lắm rồi , có lẽ học sinh cũng sắp đến . Quả nhiên , vài phút sau trên hành lang vang lên tiễng cộp …cộp của cả chục , thậm chí cả trăm người . Trong lớp , Thủy vẫn ngồi im bất động , đôi mắt lặng yên hông chút tiêu cự , trí óc cô đã bay đi đâu thật xa …….thật xa…………..
- Hôm qua tao thấy con Linh ở phe đỏ ăn mặc cực kì xinh , đứng ở công viên đấy - Ngoài hành lang có tiếng nói chuyện ngày càng gần .
- Thật hả ?? Chắc là chờ bạn trai . Em đoán nó cũng sớm chia tay thôi !! Lũ phe đỏ nhàm chán lắm !!!
- Tao nhìn thấy đã ngứa mắt rồi !!! Nhưng còn ghét con nhỏ Lọ Lem kia hơn .
- Chị Uyên trước sau gì cũng xử nó thật nặng , chị không cần tức giận !!!
- Tao việc gì phải giận nó . Hôm nay tao phải tự tay cho nó một trận để nó biết cái uy tao mới được !!!
- Dạ …dạ…..
Tiếng nói dừng hẳn , cửa mở ra , Quỳnh cùng 2 con nhỏ đàn em đi vào lớp . Thấy Thủy đã ngồi đó , có chút giật mình . Sau lại cười thích chí , đây chẳng phải là cơ hội tốt cho cô ả ra oai sao ??? Vài cô bạn , cậu bạn đến sau mau chóng về chỗ ngồi , chờ đợi xem người ta gặp họa .
Quỳnh cùng 2 con nhỏ tiến đến cạnh bàn Thủy , mặt vênh lên , giọng chói tai hách dịch .
- Chà , ai đây ta ??? Lọ Lem đó sao ??? Hôm nay đến sớm thật .
- Chị Quỳnh à , chắc nó không có nhà để về nên ngủ lại đây đó !!!
- Trời ơi , tội nghiệp chưa kìa !! Đã nghèo mà còn béo thế kia , không biết lấy gì mà ăn…….
- Ăn……..cám đó mà ……..
- Ha….ha…..ha…..- Một tràng cười tập thể vang lên .
- Đáng thương quá ha !!! Nhà tao còn có cơm cho chó đấy , trưa nay mày có muốn ăn không Lọ Lem ???
Lớp mỗi lúc một đông , người xem trò hay mỗi lúc một nhiều , lời lẽ cay độc góp vui cũng tăng lên . Thế nhưng nạ nhân của trò đùa ác ý này - Thủy thì vẫn không nói câu nào , không phản bác , thậm chí đến một cái liếc mắt nhìn cũng không nỡ ban tặng cho bất kì ai .
- Con nhỏ kia , tao nói chuyện với mày mà mày dám khinh thường hả ??? - Quỳnh tức giận ném cái ba lô chứa toàn đồ trang điểm của cô ta vào mặt Thủy .
- Ồ !!!! - Xung quanh vang lên tiếng kêu thích chí .
- Làm phiền nói tiếng người . Cảm ơn !!! - Thủy nhàn nhạt nói , cúi xuỗng nhặt lấy chiếc ba lô của Quỳnh , thẳng tay ném xuống thùng rác ở góc lớp .
- Òa……….- Xung quanh lại vang lên tiếng nghị luận .
- Mày ………mày………..Tao………..- Quỳnh chỉ tay thẳng mặt cô , giận mà không thể tìm ra lời thích hợp để mắng .
- Đồ mất dạy !!!- Bên ngoài có tiếng chửi thay .
- Đúng , mày là cái đồ mất dạy !!!- Quỳnh hét lên .
Vẫn luôn cúi đầu , để mái tóc trước trán rũ xuống che đi đôi mắt , Thủy lạnh lùng nói :
- Cô mới là đồ mât sdayj , cả nhà cô là đồ mất dạy !!
- Mày muốn chết ……!!!- Quỳnh định giáng cho Thủy mấy cái tát thì bị cản lại bởi một cánh tay từ phía sau .
- Đứa nào dám……- Cô ả quay người lại - Á…Thiên VŨ…….
Từ một con sư tử đang phát điên , cô ả nhanh chóng sắm vai một cô dâu nhỏ ngoan hiền , quả nhiên đủ tiêu chuẩn làm diễn viên .
- Cô thật chướng mắt - Thiên Vũ lạnh lùng nói .
- A…….
- Cô chắn đường tôi !!! - Cậu có vẻ thiếu kiên nhẫn .
- A..Tớ …tớ …tránh ra liền - Quỳnh căm tức nhìn Thủy rồi lùi sang một bên .
Cậu bạn đi qua cô ả vào chỗ , đặt ba lô xuống rồi rút ra cuốn sách dày cộp đặt lên bàn . Không biết hôm nay cậu ta sẽ đọc gì nữa , mỗi tuần một đề tài khá ………khác người .
- Bé Thủy …chào buổi sáng !!- Thiên Vũ không được tự nhiên nói .
- A……- Thủy sửng sốt ngẩng mặt lên , cậu ta mà cũng biết chào buổi sáng sao ???- Chào……..buổi sáng .
Cô cũng chào lại , sau đó không nói thêm gì . Cô đưa mặt sang nhìn cậu bạn một cách kì quái , quên mất đôi mắt sưng húp xấu xí của mình .
- Á…….Đồ con quỷ - Quỳnh lại hét lên - Mày sao có thể xấu xí như vậy chứ !! Mau cút về cái nơi nghèo nàn của mày đi .
- Ồn ào - Thiên Vũ nói , cùng lúc một tiếng quát khác vang lên - Cút đi !!!
Quỳnh giật bắn người , theo phản xạ nhảy ra chỗ khác , mọi người đưa mắt đến nơi phát ra tiếng nói “ cút đi ” kia . Thì ra là Lê Thần Phong , cậu hiên ngang đi về chỗ ngồi , theo sau là Lê Tiểu Long với mái tóc vẫn đỏ như vậy , sau nữa là Lê Hồng Nhung cùng Hoàng Xuân Diễn vẫn tình tứ đi với nhau như thế .
- Lượn đi , đứng đây thật bẩn mắt - Hoàng Xuân Diễn độc miệng nói .
- Xem ra cô đứng dưới cái bóng của KYOKO Uyên quá lâu nên không biết mình là ai nữa rồi - Lê Hồng Nhung tự tay giúp Quỳnh chỉnh lại cà là vạt , khóe miệng nhếch lên cười tựa không cười - Cô có thể dạy dỗ bất kì ai , nhưng nếu dám đụng đến Nguyễn Thu Thủy………..tôi sẽ cho cô trả giá gấp trăm lần .
- Chị ….chị Uyên ..nhất …nhất định sẽ bảo vệ tôi !!!- Cô ả sợ hãi lắp bắp nói .
- Phải không ???- Nhung liếc mắt - Cũng tốt , để xem khi ấy KYOKO Uyên tài giỏi đến đâu !!
- Cô dám nói như vậy ???CÔ cũng chỉ là bại tướng dưới chân chị ấy thôi - Quỳnh can đảm nói .
- Và rồi cô cũng sẽ nèm dưới chân tôi ngay thôi !!! Muốn thử sao ??? - Nhung nheo mắt .
- …………………-Không có một tiếng trả lời .
- Chó thì vẫn mãi là chó , có cố gắng thế nào cũng không tiến hóa nổi đâu !!! - Nhung vỗ lên đỉnh đầu Quỳnh 3 cái , bỡn cợt nói rồi nhếch mép xoay lưng bỏ đi .
- Sao mắt lại sưng húp thế này ???Mặt lại tái nhợt nữa chứ !!! Đêm qua cậu ngủ không ngon sao ??? - Nhung quan tâm hỏi Thủy .
- Ừ !!!- Cô khẽ ậm ừ trong cổ họng , sợ nói nhiều sẽ không nhịn được mà lại khóc .
- Xem kìa …..xem kìa …….Thật là không biết tự chăm sóc bản thân mà - Nhung ân cần vỗ vai cô bạn .
Thủy nhắm mắt , không dám nói gì .
Chuyện Hồng Nhung là bại tướng của KYOKO Uyên thật ra cũng chẳng có gì , chỉ là cô bạn cùng Uyên có tỉ thí tekodo 3 lần , đều bị thua bởi cô ả nên mới bị gọi là “ bại tướng ” . Nhung không cam lòng nên vẫn luôn cố gắng tập luyện chờ ngày phục thù .
- Cho cậu này!!!!!- Hoàng Xuân Diễn cười tươi tắn , đặt xuống trước mặt Thủy một hộp sữa hương cam - Tớ lấy ở Magic House đó, định “ xử lý ” trong giờ , nhưng thấy cậu mệt mỏi như vậy , tặng cậu đây !!!
Thủy có chút sửng sốt , cô biết Diễn là một người vừa là fan của đồ ăn vặt , vừa là bạn hàng trung thành của sữa cam . Đồ ăn vặt có thể chia sẻ , chứ sữa thì nhất quyết không !!!
- Cầm lấy đi !!! - Diễn nhét vào tay Thủy hộp sữa , cậu thực sự thích cô bạn này ,nhìn vẻ mặt còn trẻ mà đã nhuốm màu đau buồn đó của Thủy . Cậu rất muốn an ủi đôi chút .
- Cảm ơn !!!- Thủy cười nhợt nhạt .- Đổi lại …..cho cậu cái này !!
- Gì vậy ???- Diễn nhận lấy cái túi mà Thủy đưa , mở ra xem - Oa………là xôi gấc nóng nè!!!
- Ừ , tớ tiện mua trên phố !!
- Cho tớ với nào - Hồng Nhung nhìn chằm chằm vào túi xôi . Cô rất tích ăn món này nhưng đầu bếp ở nhà làm không ngon , bố mẹ lại không cho phép ăn đồ ở lề đường .
- Còn nhiều đây , cứ lấy đi !! - Diễn lấy một gói xôi rồi đưa túi cho cô bạn .
Nhung vui mừng nhận lấy túi rồi lấy một gói đưa Tiểu Long , đưa Thần Phong , giữ một gói cho mình , còn gói cuối thì trả Thủy . Đừng trách vì sao cô bỏ quên Thiên Vũ , họ vẫn còn là kẻ địch đấy , ăn cùng nhau một bữa cơm không nói lên điều gì cả !!!!!
- Đã ăn sáng thì cứ nhận lấy ….ăn trưa - Thủy đặt gói xôi được bọc lá cẩn thận lên bàn Thiên Vũ .
Cậu bạn dời mắt khỏi cuốn truyện mà nhìn Thủy .Sâu trong đôi mắt hờ hững của cạu lóe lên chút ngạc nhiên , vui mừng rồi trở lại bình thường . Quá nhanh nhưng cũng đủ để Thủy nắm bắt được , có lẽ cậu nghĩ mình sẽ bị bỏ quên sao ????
- Sáng nay cậu ra ngoài sớm , đã kịp ăn gì đâu , Magic House cũng không có ghé qua nữa , sao không giữ lại mà ăn ??- Long đặt mông ngồi lên một góc bàn Thủy , khoanh tay từ cao nhìn xuống nói .
- Không sao , tớ có sữa của Tiểu Hoàng Hoàng rồi mà !!!- Cô khẽ lắc lắc hộp sữa .
- Uhm….sữa ngon lắm đó !! Xôi này cũng ngon nữa !!- Diễn vừa ăn vừa nói .
Thần Phong và Hồng Nhung cùng không khách khí mà ăn một cách ngon lành . Thiên Vũ thì ăn có chút tao nhã hơn .
- Cậu ăn nhanh đi kẻo nguội - Thủy cười cười nhắc Long , tay thì bắt đầu mở hộp sữa uống .
Thôi , mẹ đã hứa sẽ không theo dõi cô nữa , vậy thì cô cũng có thể từ từ xa lánh đám bạn , như vậy có lẽ sẽ tốt cho tất cả mọi người . “ Haiz………….tớ xin lỗi , vì các cậu , vì sự ích kỉ của tớ ……tớ rất xin lỗi !!! ………..”
Chuông báo vào học vang lên , mọi người nhanh chóng ổn định chỗ ngồi , riêng bàn của Thủy vẫn bị Tiểu Long , Diễn và Nhung vây quanh tán phét . Đến khi cô giáo bộ môn đến họ mới lững thững về chỗ . Cứ vào học là cuộc chiến Trần - Lê lại bắt đầu . Cái tiếng chửi “ đầu heo ”- “ Trứng thối “ hay “ đầu dê “ cứ liên tục vang lên bên tai trái rồi tai phải của Thủy , còn xen lẫn vào với tiếng Anh mà giáo viên đang dạy làm cho mấy lần Thủy bị gọi lên bảng đọc bài đọc lộn âm , làm trò cười cho lớp .
Cô tức đỏ bừng mặt , nghiến răng ngồi xuống rít qua kẽ răng :
- Các cậu im hết cho tôi !!!! Các cậu còn dám làm ồn tôi sẽ cho các cậu biết đầu heo , đầu dê là thế nào !!!!
Bây giờ Thủy chẳng còn giữ hình tượng ngoan hiền nữa , giận thì nói , tức thì mắng , khó chịu thì thể hiện , không dại gì mà để bản thân chịu thua thiệt nữa .
- Cô dám tỏ thái độ ???- Thần Phong mím môi trợn mắt nhìn Thủy , cái khuyên tai lóe lên tỏ vẻ nguy hiểm . Cô cười lạnh lẽo , phun ra một chữ :
- Phải !!!
- Cô ………..
- Thủy , trò ra đứng hành lang ngay !!!!!!!!!- Cô giáo quát .
Cô đỡ trán mình , chán nản nhìn Thần Phong tỏ ý “ giờ thì cậu hài lòng chưa ???” . Cô không giận vì lại phải chịu tội oan ( mãi rồi quen ) mà là rất khó chịu khi tưởng tượng ra mình giống như một cái vại cho người ta trút giận , một cái sọt cho người ta ném rác vào vậy !!!! Thật bực mình !!! Thủy cố ý đứng lên mà măt svaanx nhìn Thân fPhong đầy oán hận , sau đó ra ngoài . Đôi mắt của loài bọ cạp thật đáng sợ !!!!
Có thể cậu bạn cảm thấy có chút áy náy nên bỏ ra ngoài , mấy tết sau cũng không về lớp . Chiều nay là giờ tự do của các CLB . Ngay khi tiếng chuông báo tan học , Thủy đã chuonf ngay , cô không muốn đi đâu hay tham gia bất cứ trò gì với đám Thần Phong nữa . Hồng Nhung mới thu dọn sách vở xong đã không thấy bóng dáng Thủy đâu nữa , đành đi theo 3 hotboy về CLB của mình .
CLB của đám Thân fPhong , Tiểu Long , Hồng Nhung , Xuân Diễn , nằm ở giữa ClB Mỹ thuật và ClB báo chí của trường . Hãy tưởng tượng , mỗi CLB chỉ rộng bằng một phòng học , vậy mà cái CLB chỉ với 4 thành viên , lập ra không có mục đích của Lê đại hiepj - Lê Thần Phong lại ngang nhiên chiếm căn phòng đáng ra là dành cho CLB kịch rộng bằng hai phòng học . Thật tài tình !!! Đâu ftieen khi biết tin mình bị chiếm “ lãnh địa “ , người của CLB kịch rất uất ức không thể làm gì đám Thân fPhong , đành ngày đêm bám riết lấy hội học sinh . Nhưng không thay đổi được gì !!! Thật ra hội học sinh cũng khổ lắm chứ , kế toán thì bị Xuân Diễn bám theo như u hồn không tan , thư kí thì bị Hồng Nhung dùng “ cuốn sổ đen “ ghi chép đầy đủ thông tin cá nhân của cậu ta uy hiếp , hội phó có Tiểu Long không chút lưu tình “ chỉnh sửa “ hộ khuôn mặt , đến nỗi chính chủ cũng không nhận ra bản thân . Hội trưởng hội học sinh thì vinh quang nhất , có vẻ dễ chịu hơn khi chỉ bị Lê Thần Phong kề dao vào cổ “ dụ dỗ “ kí vào bản đồng ý cho thành lập CLB và phân công ClB theo ý Thần Phong . Đạt được mục đích , cậu bạn cười hì hì , cất kĩ tờ giấy rồi bỏ con dao nhỏ kia vào miệng ăn ngon lành . Thì ra con dao gọt hoa quả nhỏ bằng 2 ngón tay kia là loại kẹo mút mới tung ra thị trường .
Khi ClB kịch khiếu nại , hộ học sinh vui vẻ định dẹp luôn ClB của Thần Phong , ai ngờ chưa kịp làm gì thì cả hội đã bị treo ngược lên cây gần 30 phút . Quá dã man và tàn bạo mà !!! Ra tay quả nhiên đủ nhanh , độc và ngoan .
Tiểu Long cho chìa vào ổ khóa cửa , xoay vài vòng khóa được mở . Cậu mở cửa bước vào trước , theo sau là Thân fPhong và Hồng Nhung . Còn Xuân Diễn đang mua 4 suất cơm ở căng tin .
Bên trong cánh cửa ngăn cách bên ngoài và bên trong , bạn nghĩ CLB của họ được bày biện thế nào ??? Xa hoa ,lộng lẫy ?? Giản dị mà hòa nhã ?? Thanh cao , sáng sủa ??? Sạch sẽ , dễ chịu ???
Vâng , Clb của họ không ngát hương như clb cắm hoa , không yên tĩnh như clb mỹ thuật , không giản dị như clb tekodo , cũng không bừa bãi như clb bóng đã . Mà nó mang phong cách ………………rất Thần Phong , rất Tiểu Long , rất Hồng Nhung , rất Xuân Diễn và …………..rất đặc biệt .
Cả một căn phòng rộng thênh thang thế mà ở giữa phòng có duy nhất một cái bàn gỗ với 4 cái ghế tựa có đệm êm ái . Ở một góc phòng xa xa tít tắp có một đống rác đủ “ chủng tộc ” , màu sắc với các loại vỏ bánh đã ngừng sản xuất trên thị trường từ lâu . Ở một góc khác chất đầy tạp chí , truyện tranh , băng đĩa . Haiz………..quả nhiên không làm xấu mặt tiêu chí của Việt Nam , “ phải giản dị , tiết kiệm ” . Thật không hiểu trong đầu mấy vị “ siêu nhân ” này nghĩ gì nữa .
Vào phòng , đám bạn lấy laptop ra khỏi ba lô , mỗi người ôm lấy một cái , ngồi một góc đợi cơm . Xuân Diễn đưa cơm lên , ăn xong ném rác vào một góc rồi ai xem phim thì tiếp tục xem , ai xem bóng đã thì cứ xem , mà ai đọc truyện , nghe nhạc thì cũng cứ tiếp tục . Hóa ra là nội dung sinh hoạt ẩn trong căn phòng rộng lớn mà bất kì Clb nào cũng ngưỡng mộ , bất kì nữ sinh nào cũng mong ước được ghé thăm là như thế này đây !!! Sự thật quả nhiên quá tàn nhẫn …………..
Thời gian của buổi chiều trôi qua được một nửa thì bỗng dưng Hồng Nhung đặt laptop của mình lên bàn , lén đưa mắt nhìn mọi người , điệu bộ muốn nói gì đó lại thôi ,cuối cùng vẫn là không nhịn được :
- Có thể cho cậu ấy tham gia Clb không ???
- Có ý gì ???? - Thần Phong dời mắt khỏi màn hình máy tính , nhíu mày .
- Uhm………..- Nhung khẽ vuốt vuốt mái tóc buông xõa màu vàng kim của mình , ngập ngừng.
- Có gì nói đ !!!!
- Có thể cho thêm người tham gia vào Clb của chúng ta không ????
- Không thể !!!!- Gần như ngay lập tức Thần Phong quả quyết trả lời .
- Nhung à …………- Diễn gọi .
- Tớ biết …….- Nhung cúi đầu - Ngay từ đầu chúng ta đã thống nhất sẽ chỉ có 4 người trong Clb .Nhưng…………
- Cậu lại có thêm chủ ý quái gở gì hả ???? Nói rõ ra xem nào - Tiểu Long cũng ném cuốn truyện sang một bên , ngồi thẳng dậy .
- Tớ muốn mời Thủy tham gia Clb .
- Tớ biết cậu yêu quý cô ta , cậu qua lại với cô ta , tớ không phản đối , nhưng tớ thfi không ưa nổi con nhỏ đó !! Vì thế tớ phản đối !!!- Thần Phong nói .
- Phong à …….
- Cô ta chẳng là cái thá gì cả !!! Ngay đến thằng bạn thanh mai trúc mã còn đâm tớ một nhát sau lưng thì sao tớ còn có thể tin cô ta ????- Thần phong cơ hồ rống lên .
- Phong , cậu quá đa nghi rồi đó , chúng ta đâu có gì để cô ấy lợi dụng hay giành giật …- Tiểu Long nói .
- Đừng nói đỡ cho cô ta hay bất kì ai !!! Giờ tớ không tin tưởng bất kì ai nữa !!! Các cậu cũng không !!- Thần Phong lạnh lùng đứng dạy , bỏ đi . Lúc này cậu còn lạnh hơn cả Thiên Vũ .
- Phong………….phong…………….- Nhung gọi nhưng vô ích .
- Cứ để cậu ấy đi - Tiểu Long ngả người tựa vào ghế , thở dài .
- Có lẽ….tớ sai rồi ….tớ không nên ………..- Nhung cúi đầu , mắt đỏ hoe.
- Vết thương do Trần Thiên Vũ gây ra vẫn còn làm đau cậu ấy sao !!!!- Hoàng Xuân Diễn lẩm bẩm .
- Thần Phong không có lỗi , Thiên Vũ càng không !!- Tiểu Long đứng dậy , 2 tay đút bao quần - Phải nói bao nhiêu lần nữa đây , mọi chuyện là do cô ả làm nên .
- Tớ biết ngay từ đầu cậu đã không thích Tuyết , nhưng dù sao cô ấy đã đi du học rồi , không cần đổi lỗi ….- Nhung cắn môi .
- Ha…tốt thôi , cứ nghĩ gì mình thích - Tiểu Long nói - Cậu nhất quyết muốn làm bạn với Thủy , tớ cứ nghỡ mắt cậu đã sáng trở lại , không ngờ …….vẫn là mèo mù vớ phải cá rán .
- Lê Tiểu Long - Diễn quát .
- Hoàng Xuân Diễn , cậu cũng như thế thôi , hai cậu không có tư cách phê phán Trần Thiên Vũ . - Nói rồi Tiểu Long bỏ đi .
- Long - Nhung bật dậy .
- Mặc kệ cậu ta !!!- Diễn tức giận nói . Vì sợ làn da nhăn nheo , cậu rất ít giận , nhưng lần này không giận không được .
- Thật không ngờ , đã 2 năm rồi mà chúng ta vẫn không thể ngồi lại bình thản để nói chuyện xưa - Nhung buồn bã .
Khi mà đám Lê Thần Phong ngồi trong Clb thì Thủy tiểu thư cũng nhàn nhã ngồi trong Magic House . Khi mà đám Thần Phong cãi nhau thì Thủy cũng đang bị Ngọc Hà -chị chủ quán xinh đẹp dụ dỗ . Khi mà Thần Phong bỏ ra khỏi phòng thì cũng là lúc bé Thủy nhà ta đồng ý đến Magic House làm thêm . Cô không thiếu tiền , không thiếu đến nỗi phải đi làm thêm , nhưng cô lại thừa quá nhiều thời gian , thà bán một chút thì giờ ở quán này còn hơn ngồi buồn vẩn vơ . Nghĩ lại quãng thời gian sống một mình trong quá khứ , Thủy vỗ ngực : Thật may mình không bị tử kỉ .
Sau khi bỏ ra khỏi phòng của Clb , Lê Thần Phong giận dữ phóng mô tô trên đường cao tốc , cậu cứ đi lòng vòng như vậy , đằng sau lớp kính của chiếc mũ bảo hiểm là một đôi mắt màu hổ phách chứa đầy ưu thương xen lẫn phẫn nộ . Cậu buồn vì bị phản bội , cậu giận cũng vì kẻ phản bội đó là bạn thân của mình , cậu dằn vặt bản thân , cứ làm cho vết thương lòng thêm sâu , cậu muốn nó vĩnh viễn ở đó , nhói lên nhắc nhở cậu sai lầm trong quá khứ . Cậu không thể , và cũng không muốn quên đi vết thương lòng này . Khi bị dao cắt , sơ cứu xong máu sẽ ngừng chảy , nhưng sẹo sẽ có , dù lâu dần vẫn còn đó , không thể xóa đi , vết thương lòng cũng vậy , theo thời gian sẽ khép lại , biến mất , nhưng chỉ cần trở trời , nó sẽ lại nhứng nhối , đau gấp đôi .
Cậu cứ phóng xe với tốc độ cao như vậy hết đoạn đường này đến đoạn đường khác , cậu bỏ lại sau lưng tất cả gió , và hiện tại , chỉ để lại quá khứ . Cậu không để ý đến những biến đổi xung quanh , mà chỉ mong gió sẽ giúp xoa dịu bớt trái tim đang sợ hãi , run rẩy đau đớn của cậu . Nếu không phải bị một đàn cảnh sát giao thông bao vây , áp giải về đồn thì có lẽ cậu đã phóng xe suốt đêm , và có lẽ …..cũng sẽ có chuyện gì đó sảy đến . Chẳng phải thần chết luôn sát cánh bên cậu hay sao ????
Rời khỏi đồn công an cũng đã là 8 giờ tối , cậu không về nhà mà phóng xe đến quán Bar quen thuộc .
- Phong , lâu lắm mới thấy cậu đến nha !!! - Thấy Thần Phong tiến vào quán , người quản lý niềm nở đích thân tiến đến chào hỏi .
- Còn phòng trống không ???? - Cậu lạnh nhạt hỏi , hơi to tiếng để át đi tiếng nhạc DJ ồn ào .
- Còn , đương nhiên là còn .
- Dẫn đường đi , chuyển một thùng bia Hà Nội vào !!!
- Chỉ mình cậu hay còn ai không ???
- Mình tôi !!!
- Được , phòng 10A dãy nhà bên phải , bia sẽ đến ngay !!!
Người quản lý nói xong , Thần Phong liền xoay người đi tìm phòng . Vào căn phòng karaoke riêng biệt , sang trọng , cậu nằm gác chân lên ghế sô pha , chán nản nhắm mắt . Vài phút sau , bồi bàn đưa bia vào rồi ra ngoài . Thần Phong ngồi dậy , mở bia , uống liên tục như uống nước lã vậy . Từng vỏ lon rỗng nhanh chóng rơi vãi khắp phòng , mặt cậu cũng đỏ lên , đôi mắt màu hổ phách dần nhiễm một tầng sương mù .
- Tại sao lại như vậy ……Tại sao ……????????- Thần Phong lẩm bẩm rồi chợt cười khổ .
Khi Lê Thần Phong đang gật gù ở Bar thì Trần Thiên Vũ lại đang ngồi trong phòng mình, tay lật đi lật lại cuốn nhật kí “ ngược đời ” của Thủy mà cậu nhặt được hồi nào . Thiên Vũ định trả lại mà mãi không có cơ hội , bây giờ cậu lại không muốn trả nữa !!! Cậu muốn giữ lại chút gì đó kỉ niệm bí mật của riêng cậu về Thủy ( đương nhiên sẽ không để cô biết ) . Nhờ có cô mà hôm chủ nhật vừa rồi , cậu không trải qua một mình mà có một trải nghiệm rất thú vị , rất vui .
Reng…….reng……..reng………..
Điện thoại của cậu kêu lên kéo Thiên Vũ trỏ về hiện tại . Nhìn trên màn hình , Trần Tiên Vũ sững sờ không thể tin được , một dãy số với tên người đã lâu lắm rồi không phát sáng , dãy số đã từng rất quen thuộc với cậu cách đây 2 năm .
Reng…..reng……….reng…………..
Điện thoại vẫn cứ rung như chứng thực đây không phải ảo tưởng của riêng cậu . Thiên Vũ nhanh chóng bình ổn lại cảm xúc , nghe máy .
- Alo???
- “ Trần Thiên Vũ chết tiệt , vì sao cậu phản bội tớ , vì sao lại cướp cô ấy đi ??? Cậu biết là tớ sẽ không thể sống nổi nếu thiếu Tuyết……..”
- Cậu vẫn sống tốt đấy thôi !!!- Thiên Vũ nói - Cậu uống bia sao ???
- “ Tớ uống bia , uống thật nhiều ……..Muốn say mà sao vẫn tỉnh thế này ”- Giọng cậu lè nhè nửa tỉnh nửa say .
- Phong , cậu say rồi !!! Long có ở đó không ??? Cậu đang ở đây hả ???
- “ Long ??? Hồi chiều mới cãi nhau thì làm gì đi cũng tớ . Lê Tiểu Long giờ cũng cãi nhau với tớ rồi , còn cậu Trần Thiên Vũ , cậu trả lời đi , vì sao đối xử với tớ như vậy ??? Tại sao ????”
- Cậu đang ở đâu ??? Cậu có sao không ???
- “Không cần cậu quan tâm ….“
- Là tớ sai , lỗi ở tớ , tớ xin lỗi !!! Giờ cậu nói cậu đang ở đâu đi !!
- “ Cậu biết làm gì ??”
- Đến giúp cậu thanh toán tiền , đỡ mang tiếng ăn quỵt .
Im lặng một lát , Thần Phong mới nói :
- “ Phòng 10A , Bar Bướm đêm .”
Nhận được địa chỉ cần đến , Trần Thiễn Vũ khoác thêm áo ngoài rồi ra khỏi phòng , xuống phòng khách .
- Bác Phúc , bác mở gara và mở cổng ra hộ con - Thiên Vũ gọi lão quản gia .
- Vâng , thưa cậu chủ .
- Đã gần 12 giờ đêm rồi , con còn định đi đâu ??? - Ông Trần mặc đồ ngủ từ thư phòng bước ra .
- Con có việc phải ra ngoài gấp , bố mẹ cứ ngủ đi - Thiên Vũ nói rồi đi đến gara , khởi động ô tô riêng của mình , phóng đi trong màn đêm lạnh .
Đùng 20 phút sau , cậu có mặt tại bar . Để tìm phòng 10A cùng không khó lắm . Quả nhiên khi cửa phòng mở ra , mùi bia xông lên nồng nặc , Thiên Vũ khẽ nhíu mày , tiến vào phòng . Lúc này , Thần Phong đã say bí tỉ , ngủ giữa đống vỏ lon bia . Trên người cậu ta cũng có mùi bia , rượu thật đậm .
- Cậu ấy uống bao nhiêu rồi ???- Thiên Vũ hỏi quản lý .
- Một chai whisky và 20 lon bia !!!
- Chết tiệt !!! - Thiên Vũ rủa thầm , cúi nguời đỡ Thần Phong ngồi dậy .- Muốn sặc chết hay sao mà uống lắm thế ……
- Mặc kệ tớ …….Tớ muốn uống nữa !!!- Thần Phong lầm bẩm - Ai cần cậu đến chứ !!! Đồ đạo đức giả , đồ xấu xa …..
- Im đi trước khi tớ ném cậu vô bồn cầu - Thiên Vũ đỡ Thần Phong lên lưng , cõng ra tận xe , thắt dây an toàn cho cậu bạn rồi mới trở vào thanh toán tiền . Sau đó Thiên Vũ đưa cậu bạn về nhà .
- Muộn thế này còn làm phiền con , thật ngại quá !!!
Sau khi giao cậu bạn cho đám người hầu , Thiên Vũ theo ông bà Lê vào phòng khách .
- Cùng không có gì đâ ạ !!! - Cậu nói .
- Hai đứa đã làm lành rồi sao ???- Bà Lê hỏi .
- Dạ , không ạ - Cậu cười khổ - Mong hai bác đừng nói với Phong là con đưa cậu ấy về !!!
- Rốt cuộc mấy đúa các con giận dỗi nhau cái gì thế hả ??? Khi trước còn nhỏ đã đành , giờ cũng đã lớn , có gì thì phải nói ra đi chứ !!!!! - Bà Lê nóng nảy .
- Hai bác luôn coi con như con trai , có gì thì thẳng thắn mà giải quyết - Ông lê nói .
- Xin hai bác cứ để bọn con tự giải quyết !!!
- Bác biết chuyện có thể chia rẽ tình cảm mười mấy năm trời của mấy đứa sẽ không thể là chuyện nhỏ - Ông Lê nói - Nhưng chuyện gì cũng phải có cái kết .
- Con hiểu !!!
- Bác vẫn nhớ con thích ăn món canh cá mà bác nấu , mong con sơm trở lại - Bà Lê vỗ vai cậu .
- Vâng !!!!
Sáng hôm sau , Thần Phong tỉnh dậy với cái đầu đau như búa bổ . Chuyện tối qua , cậu đã quẳng ra sau đầu từ lâu , quên sạch , quên không chút ấn tượng .
- Bố mẹ !!! - Sau khi tắm rửa sạch sẽ , cậu xuống lầu , vào phòng ăn .
Trên bàn ăn , ông Lê đang đọc báo , bà Lê ngồi bên tự tay quét bơ lên bánh mì cho chồng , trên bàn còn bày vài tôi cháo , vài ly sữa và bánh mì .
- Anh còn nhớ mình có bố mẹ cơ đây - Ông Lê vẫn nhìn báo nói .
- Con xin lỗi , hôm qua con không thoải mái - Thần Phong kéo ghế ngồi xuống , ngay lập tức có hầu gái đứng bên cạnh giúp cậu rót sữa - Đêm qua con về nhà thế nào vậy ạ ???
- Bạn con đưa về - Bà Lê nói .
- Bạn nào ạ ????
- Cậu ta đưa con giao cho người hầu rồi về , bố mẹ khi ấy ngủ rồi .
- Vậy ạ !!! - Thần Phong không hỏi thêm gì nữa , ăn nhanh rồi đi học .
Ngồi học mà Thủy cảm thấy có gì đó là lạ giữa hai ác ma . Chính xác là chỉ mình Trần Thiên Vũ khác lạ , còn Lê đại hiệp vẫn cứ khiêu khích người ta như thường , còn người ta hôm nay có vẻ khinh thường không thèm đáp trả rồi . Trần Thiên Vũ hôm nay bày ra bộ mặt còn lạnh , còn trứng thối hơn thường ngày nữa , tuyệt nhiên không đáp trả lại Thần Phong bất cứ sự khiêu khích nào .
- Hôm nay cậu sao vậy ??? - Giờ nghỉ trưa , Thủy mang theo một cuốn sách đến sau trường , nơi có cây bàng đẹp đẽ , không gian yên tĩnh . Tại đó quả nhiên có mặt của Trần Thiên Vũ - buồn bã và cô độc .
- Không sao cả !!! - Thiên Vũ nói . Xem ra nơi này không còn là nơi bí mật của riêng cậu nữa , nhưng thêm cô biết cũng không sao .
- Còn bảo là không sao !! - Thủy ngồi sát cậu bạn , cô có thể ngửi thấy mùi hương bạc hà thoang thoảng trong không gian .
- Tìm tớ có việc ???
- Tớ không tìm cậu , tớ tìm chỗ để đọc sách - Thủy đung đưa cuốn sách trong tay .
- Sao cũng được !!- Thiên Vũ gấp cuốn sách lại , ngả lưng vào thân cây . Nhắm mắt lại .
Gió khẽ thổi qua làm bay vài chiếc lá , tóc thủy cũng khẽ đung đưa , tóc Thiên Vũ cũng vậy . Chút ánh sáng mặt trời yếu ớt chiếu lên khuôn mặt tuấn tú không tì vết của cậu lại khiến Thiên Vũ toát lên một vẻ đẹp giá băng , cô độc , đầy nét ưu thương .
- Cậu có tâm sự - Là một câu khẳng định .
- Cậu nhìn ra sao ??- Thiên Vũ vẫn nhắm mắt , nói .
- ừ .
Cuộc đối thoại kết thúc . Không gian lại chìm vào im lặng , cô sẽ không hỏi cậu đang buồn vì chuyện gì , cũng sẽ không hỏi tâm sự của Thiên Vũ là gì , cô không nhàm chán đến mức như vậy . Qua một lát nữa , ánh nắng lại chiếu mạnh hơn một chút , cả người cậu bạn như được bao phủ bởi một luồng ánh sáng vàng óng , lung linh mà thần kì .
- Cậu thật đẹp !!!- Thủy ngây ngô nói .
- Đừng để bị tớ quyến rũ đấy bé Thủy - Cậu mở mắt , đôi con ngươi tràn đầy ý cười . Lúc này không hiểu sao cậu lại muốn trêu ghẹo cô .
- Cậu là đang cố ý khiến tớ phạm tôi sao ??? !!! - Thủy đỏ mặt , cô luôn cho rằng sức miễn dịch của mình với trai đẹp rất cao . Thật không có tiền đồ mà !!!
- Ừ , và cậu đã bị tớ quyến rũ !!!- Thiên Vũ cười , một nụ cười thật đẹp , còn đẹp hơn thiên thần .
Nụ cười đó có lực sát thương cực lớn , thật khó có thể cưỡng lại . Và quả nhiên Thủy không đủ “ thành tinh ” để bỏ qua một cảnh đẹp như vậy .
Thủy bị nụ cười đo hút hồn , sau đó ……..cảm thấy mũi ngứa ngứa . Sau đó …..máu mũi phụt ra . Sau đó ………Thiên Vũ cười lớn hơn , rạng rỡ hơn . Và sau đó ………máu mũi Thủy phun trào càng mãnh liệt hơn !!!
- A……..A……….A……..Không cho phép cười nữa !!- Thủy xấu hổ đỏ bừng mặt , đưa tay bịt mũi , ngửa cổ lên trời hét .
- Ha………Ha……….Bé Thủy thật đáng yêu nha !!! - Thiên Vũ cũng không ngờ có ngày mình lại cười đau bụng như vậy , cười đến nước mắt cũng tuôn trào , đã bao lâu cậu không như vậy rồi .
Cậu vừa cười vừa dùng khăn tay của mình giúp cô bạn lau máu mũi . Má của cô thật trơn mịn , không hề có chút dấu vết của lớp phấn son như những nữ sinh khác . Cậu chợt thấy thích cảm giác này . Khi những đâu fngons tay của Thiên Vũ khẽ tiếp xúc lên mặt Thủy , cô thấy toàn thân như có một luồng điện chạy qua , thật tê mà cũng thật lạ . Cứ ngỡ vơi một tẳng băng di động như cậu , nhiệt độ cơ thể sẽ lạnh hơn người bình thường chứ , thật không ngờ bàn tay cậu lại ấm áp như vậy .
- Sạch rồi đấy - Thiên Vũ nói , kéo Thủy ra khỏi những suy nghĩ vẩn vơ .
- Cảm….cảm ơn - Cô đỏ mặt , hai má đỏ hồng trông thật đáng yêu . Thiên Vũ lại véo hai má cô , trêu ghẹo :
- Thật giống trái táo chín !!!
- Bỏ ra nào !!! - Thủy đẩy tay cậu bạn ra , chợt cô cười ranh mãnh . - Để xem trái táo chín này làm gì nhé !!!
Bằng một tốc độ không ai có thể cản , Thủy tiến sát mặt Thiên Vũ và ……khẽ hôn lên má cậu . Cả Thiên Vũ lẫn Thủy đều khựng người tròn mắt nhìn nhau . Một cơn gió thổi qua làm tung bay vài cọng cỏ khô . Tóc Thủy lại bay bay , như mộng như ảo , vừa rồi …….là mộng sao ???
Trần Thiên Vũ thật không ngờ có ngày mình lại bị công khai “ cưỡng hôn ” . Thật không thể sống nổi mà !!! Nhưng cậu không những vẫn sống , mà lại còn cảm thấy ………..thích !! Chết tiệt , cậu điên rồi !!! Khỉ thật !!! Sao tim cậu …..lại đập loạn lên như thế này , khi đôi môi ướt át , mềm mại , ấm áp đó in lên má cậu một cái chạm nhẹ , dù rất nhẹ và nhanh , nhưng hơi thở đó , cái cảm giác mềm mại khác lạ đó làm toàn thân cậu tê liệt , máu trong toàn thân cậu tưởng chừng như sôi lên , muốn dâng trào . Thật khó chịu , nhưng cậu không bài xích cảm giác đó .
Còn Thủy , lúc này cô chỉ muốn đập đầu vào đậu phụ chết đi cho rồi , không thì ai đào hộ cô cái hố để giấu mặt . Ôi còn đâu một thời oanh liệt , còn đâu mặt mũi nữa chứ !!! Xong rồi , xong rồi , Thiên Vũ sẽ coi cô là loại con gái hư hỏng cho xem . Chắc cậu ấy đang sốc lắm đây , nhìn cái mặt ngu ngơ chưa kìa !! Vì hành động bồng bột của cô mà cậu đòi treo cổ , nhảy cầu hay rạch mặt giữ “ trinh tiết ” thì cô trở thành tội nhân thiên cổ , áy náy với toàn thể đồng bào Việt Nam suốt đời mất . Chỉ tại cô mà nhà nước ta mất đi một mỹ nam .
- Ộp…..ộp……….ôp………- Một chú ếch lạc loài bỗng nhiên từ đâu nhảy ra , kêu vang giữa không gian lắng đọng báo hiệu sự có mặt của mình - Ộp…….ộp…….
Thủy và Thiên Vũ giật bắn mình tỉnh mộng , vội ngồi tách nhau ra . Cả hai cùng đỏ bừng mặt xoay đi . Cô đứng bật dậy , không dám nhìn mặt cậu , rối rít nói :
- Tớ xin lỗi 1!! - Nói rồi luống cuống chạy vụt đi .
Nhìn nhân ảnh tròn tròn ngày một chạy xa , cậu phì cười . Trốn còn nhanh hơn cả thỏ nữa !!! Cuốn sách mang theo cũng bỏ quên nữa .
Buổi chiều , Thiên Vũ không có cơ hội nói chuyện với cô nữa , cậu chỉ muốn tìm cơ hội nói với cô lời cảm ơn , cảm ơn vì cô đã khiến cậu vơi đi phần nào tâm sự , và nói lời “ không sao ” vì cái hôn bất ngờ đó , nhưng có vẻ khó có thể tìm thấy cơ hội . Trời cũng có vẻ giúp Thủy tránh mặt cậu . Khi thì lớp tự chọn nhóm làm nghiên cứu trong phòng thí nghiệm , khi thì ngồi lộn xộn chung với lớp khác học hát trong phòng âm nhạc . Cuối cùng là xem băng tài liệu sinh học trong phòng chiếu tối om . Đến khi tan học , cô cũng chuồn vào Magic House ngồi một lát rồi về . Căn bản không một cơ hội cho cả hai giáp mặt nhau .
Liên tiếp mấy ngày cô đều kiếm cớ ……không , phải nói là “ thiên thời , địa lợi , nhân hòa ” đều giúp đỡ Thủy không những tránh được mặt Thiên Vũ , mà cũng bớt gặp Hồng Nhung , Xuan Diễn và Tiểu Long . Thế nhưng đâu có chuyện gì là suôn sẻ mãi . Trưa hôm đó , cô bị lôi kéo vào căng tin ngồi ăn trưa ,cùng bàn có - những - người - mà - ai - cũng - biết - là - ai -đấy .
- Này Thủy , chủ nhật bọn tớ đến nhà cậu ăn cơm nha !!! - Nhung nói .
- Nhà tớ hết gạo rồi - Thủy buột miệng nói dối .
- Tớ sẽ mua đến !!
- Hết ga .
- Mua bếp khác .
- Hôm đấy tớ đi vắng !!!
- Cậu đang tránh mặt bọn tớ à ??
- Đâu có - Thủy chột dạ cúi đầu - Hoàn toàn không !!
- Có phải Thần Phong đã nói gì với cậu ??? - Nhung sợ cậu bạn nóng tính sẽ trút giận lên Thủy chuyện cô muốn Thủy tham gia Clb .
- Nói gì cơ ???- Thủy đưa mắt nhìn Thần Phong .
Mấy hôm nay cậu ta đối xử với cô có chút khắt khe , đụng tí là quát , cũng ngồi ăn trưa với đám đàn em , không ngồi cùng đám Diễn nữa .
- À…..Không có gì đâu - Nhung , cả Diễn và Long đều có vẻ muốn giấu . Thủy cũng không hỏi , biết làm gì khi sắp chia ly .
Chiều hôm đó , lớp 11 A của Thủy có tiết kiểm tra mỹ thuật . Giáo viên chia hai bạn thành một tổ , ngồ đối diện nhau vẽ chân dung đối phương . Bất hạnh thay , Nguyễn Thu Thủy cùng Lê Thần Phong một tổ mắt to trừng mắt nhỏ ngồi lườm nhau ; Trần Thiên Vũ cùng Lê Hồng Nhung một tổ ; Lê Tiểu Long cùng Hoàng Xuân Diễn chia ra mỗi người kèm một bạn nữ khác cùng tổ .
Bắt đầu tính giờ , Thủy chăm chú vẽ tranh của mình , vẽ cậu ta như thế nào đây ?? Đang cười sao ??? Có thấy cậu ta cười bao giờ đâu , không được !!! Vẽ cậu ta đang nhăn mặt sao ?? Có vẻ rất mất thẩm mĩ , không được !!! hay vẽ lúc cậu ta đang quát tháo ?? Cậu ta mà nhìn thấy không nhảy lên cốc đầu cô mới lạ , không được !!! A…….thôi cứ vẽ lúc cậu ta ôm bàn ngủ cho rồi !!! Quyết định vậy đi . Trong lúc cô đang đắn đo nên vẽ ác ma ngồi đối diện mình kia như thé nào thì cậu ta không thèm liếc mắt đến bản vẽ lấy một cái . Thần Phong ngồi im , hai tay khoanh trước ngực , chân duỗi dài , đôi mắt màu hổ phách nhìn ra ngoài cửa sổ . Chiếc khuyên tai anh lên chút màu buồn .
- Này - Thủy đá chân cậu.
- Gì ??? - Không quay mặt lại , Thần Phong hằn học nói.
- Tôi nhớ gần đây không hề đắc tội với Lê đại hiệp nhà cậu mà !!!
- Cô có !!
- Tôi không có !! - Thủy nhăn nhó .
- Tôi nói là có !!
- Tôi bảo là không có !!!
- Cô có ……..!!!!- Thần Phong quay mặt lại , trừng mắt nhìn .
- Ok !!! Vậy tôi đắc tội thế nào ???
Thủy đành xuống nước , ai bảo bài kiểm tra này nếu không có bản bẽ của cả 2 thành viên thì cả hai sẽ bị đánh kiểm 0 chứ . Cô giả ngu , nhưng không ngu đến mức nhận điểm liệt , kết quả còn gửi thẳng về cho phụ huynh , ông chú yêu quý của cô dám gửi kết quả này cho bố mẹ cô lắm . Có thể mẹ cô sẽ không nói gì , nhưng ông cô - một fan cuồng của hội họa không làm ầm lên mới lạ .
- Cô lợi dụng Nhung để xin vào Clb của tôi !!!
- Khi nào ???
- Hôm trước cậu ấy xin tôi cho cô vào , bị tôi mắng một trận .
- Cậu có Clb sao ???
- Phải !!
- Bao nhiêu thành viên ??
- 4 người .
- Hoạt động chính ??
- Không có .
- Ha…….Very good !! Vậy cậu dựa vào đâu mà cho rằng tôi muốn tham gia một Clb có 4 thành viên , không đạt tiêu chuẩn số thành viên cần thiết cho 1 Clb . Thậm chí nó còn không có hoạt động chính , không tiếng tăm nào - Thủy đảo mắt , trình độ tụ cho là đúng của Thần Phong thâm hậu không ở mức bình thường nữa rồi , level quá cao !!
- Cô………….
- Còn nữa , bởi vì có cậu nên tôi lại càng không muốn vào , Nhung muốn tôi vào , tôi không hề biết , đó hoàn toàn là ý kiến phiến diện .
Thủy ngoài miệng thì nói nhưng trong lòng nghi vẫn không ngừng, cô là đang hướng Lê Thần Phong giải thích sao ??? Nếu là cô trước kia , cô sẽ cười lạnh rồi quay mặt đi , mặc kệ người ta nghĩ sao cũng được , giờ thì sao ??? Giải thích , tại sao cô có thể làm một việc nhàm chán như vậy ???
- Cô ……….Tôi ………- Thần Phong nhận thấy số lần mình thua bởi miệng lưỡi của cô càng ngày càng nhiều .
- Thời gian chỉ còn 30p , cậu nên vẽ đi - Thủy nhìn đồng hồ đeo tay nói .
- Tôi không vẽ - Cậu giận dỗi .
- Đồ trẻ con , đụng tí là giận - Thủy bĩu môi .
- Cô mới trẻ con , cả nhà cô là trẻ con - Thần Phong nổi bão , đổi lại là cái nhìn đầy khinh bỉ của cô .
- Không rảnh cãi nhau với cậu , mau vẽ đi !!!
- Đã bảo tôi không muốn vẽ !!!
- Hay là cậu không biết vẽ ??? Sợ mình vẽ xấu sẽ bị cười sao ??? Không sao , không sao , cứ vẽ đi , chị đây sẽ giúp cưng chỉnh sửa mà !!!
- Ai nói tôi vẽ xâu ??? - Thần Phong cáu . Nhưng Thủy đã không còn kiên nhẫn để khích bác cậu bạn nữa , cô cúi đầu xuống vẽ .
- Tôi biết vẽ !!! - Thấy cô im lặng , cậu lại nói .
- Trẻ 3 tuổi cũng biết vẽ .
- Tôi vẽ đẹp lắm đó !!!
- …………………………-Lần này thì cô không trả lời .
- Này …..- cậu đá đá chân cô .
- ………………………..- Vân xim lặng .
Bực dọc , Lê Thần Phong cầm cuốn sổ vẽ trên bàn , bắt đầu vẽ . Cậu muốn chứng minh bản thân không những biết vẽ , mà còn vẽ rất đẹp , trẻ 3 tuổi mà đòi sánh với cậu sao ??? Nằm mơ !! Cậu chăm chú với bản vẽ đến nỗi mà không nhận ra nụ cười nhợt nhạt trên môi Thủy .
Ở cách đó vài bàn , Hồng Nhung đang toát mồ hôi hết tẩy xóa , rồi lại vẽ , mệt bở hơi tai với bức tranh của mình thì người bạn cùng tổ - Trần Thiên Vũ lại rất nhàn hạ “ để ý ” Thủy . Cậu không hiểu ban rthaan mình bây giờ nữa , dù đã cố tự chủ nhưng vẫn không thể không hướng sự chú ý đến cô .
- Này , cậu còn không mau vẽ đi , nhìn gì thế hả ???- Tiểu Long ném một cục giấy vào trán Thiên Vũ , cười đểu - Người mẫu của cậu là Nhung chứ đâu phải cậu ấy !!!
- Tớ không có nhìn bé Thủy !!
- Hô….hô……..hô……..- Tiểu Long cười đểu - Tớ có nói cậu nhìn Thủy đâu !!
- Không muốn ăn đòn thì ngậm miệng - Thiên Vũ đe dọa .
- Ôi …..ôi ………Tớ sợ quá đi - Cậu bạn bỡn cợt .
Trần Thiên Vũ lười quan tâm , trở lại với bản vẽ của mình , nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn sang chỗ Thủy .
Thời gian từng giọt trôi đi …………..
- Các trò , chỉ còn 5p thôi , nhanh tay hoàn thành tác phâm rđi , nhớ ghi rõ họ tên và lớp ở góc tranh - Giáo viên nhắc nhở .
Ngay lập tức lớp nhao nhao lên , phe đỏ với phe đỏ , phe đen với phe đen kéo nhau , xì xầm la ó , thúc giục . Chỉ có duy nhất Thủy , Thần Phong , Thiên Vũ là im lặng đem bài lên nộp , không ai nhìn bản vẽ của ai , cứ thế giao cho giáo viên . Lợi dụng lúc hỗn loạn , Thủy có lén giúp Hồng Nhung chỉnh sửa lại một vài nét bút . Cô bạn kinh ngạc , bức tranh vẽ Thiên Vũ của cô nhìn sao cũng thấy thiếu thiếu cái gì đó , không ngờ Thủy chỉ sửa lại đôi mắt và phần cằm đã làm toát lên cái vẻ cao ngạo , lạnh lùng xa cách , và còn chút gì đó cô độc ở cậu bạn .
Nộp bài xong là đám Thủy ném luôn chuyện này ra sau đầu , nhưng họ không thể ngờ rằng sau này , bức tranh vẽ Lê Thần Phong đang ngủ của Thủy , bức tranh vẽ Nguyễn Thu Thủy đang cười của Phong , bức tranh vẽ Trần Thiên Vũ mặt lạnh của Nhung , và bức vẽ Lê Hồng Nhung đang mơ màng của Vũ không những đạt điểm tối đa , mà còn được đóng khung , treo ở văn phòng nhà trường , lưu lại cho các thế hệ sau . Vì họ không chỉ vẽ đẹp , mà còn có một bản hùng ca chứ không còn là truyền thuyết được lưu truyền , bức tranh của những bạn khác trong nhóm cũng được bổ sung . Nhưng đương nhiên đó là chuyện của sau này , còn giờ thì nên trở lại với câu chuyện còn đang chưa có lối thoát của họ .
Tan học , Nhung tỏ ý mời Thủy đi chơi , cô từ chối thẳng thừng . Nhìn bóng lưng buồn bã của cô bạn , Thủy lại đau lòng , nhìn trời nén nước mắt thầm xin lỗi .
Không muốn về nhà sớm , sợ chạm mặt Tiểu Long , Thủy đến Magic House , thay đồng phục nhân viên , bắt đầu làm thêm . Là một nhà hàng từ đồ ăn , cách bài trí , tô vẽ tường , cho đến cái tên quán cũng đều đậm chất PHÙ THỦY , đều mang hương vị của phép màu thì đồng phục không thể “ lạc loài ” được . Thủy làm một chân bồi bàn , chạy tới chạy lui với bộ đồng phục khiến người ta dở khóc dở cười . Thực ra đồng phục đều có sự thay đổi theo tuần , lúc này cô đang mặc một cái áo quàng dài quét đất , đội một cái mũ vừa rộng vành vừa cao ở đỉnh mũ . Đxa ai xem Harry Potter chưa ??? Vâng , đây là bộ đồng phục dựa theo bộ đồng phục nhập học trường phép thuật của Harry . Thủy làm thêm không quy định giờ giấc , thích làm vào giờ nào , ngay fnaof cũng Ok , không nhận lương , nhưng đổi lại cô có thể ăn uống tại đây miễn phí .
- Thủy à , đã 7 giờ tối rồi đó , em còn không về ??? - Nhọc Hà gọi , cô đã làm thêm trong quán được 3 tiếng rồi - Hay em định ở lại ăn cơm với vợ chồng chị ??
- Thôi đi - Thủy liếc mắt nhìn Ngọc Hà - Ở lại mà nhìn hai người tình tứ với nhau à ??
- Hắc …..hắc……..- Ngọc Hà cười xấu hổ .
- Gói giùm em mấy lon bia đi - Thủy nói rồi vào phòng thay đồ .
- Dạo này em mua nhiều bia vậy ???- Ngọc Hà gọi với theo .
Thế nhưng không nhận được câu trả lời . Trong phòng thay đồ , Thủy bĩu môi lẩm bẩm “ mua bia về để uống chứ làm gì !!” . Phải , cô dạo này toàn uống bia thay cơm.
Về đến nhà , cô vui mừng khi thấy Vũ Hải - người đã không từ mà đi cong tác mấy tuần nay đang ngồi trên sô pha xem tivi .
- Tiểu hoàng đế !!!- Cô nhảy đến cạnh Vũ Hải ngồi .
- Chào mừng Nữ hoàng bệ hà về nha !!!- Anh giang tay ôm cô chào mừng .- Đã cơm nước gì chưa ???
- Chưa ăn , còn anh ???- Cô buông anh ra , nhíu mày hỏi tinh ngịch .
- Đang đợi em về , tôi vừa xuống máy bay là đến đây ngay đó !!!
- Vậy hả ??? Ủa , thím Duyên đâu rồi ??? - Thủy nhìn xung quanh .
- Vừa ra ngoài đổ rác rồi !!!
- Ừ , thế ………….- Cô cười ranh mãnh - Quà em đâu ???
Hải đảo mắt , biết ngay sẽ đồi quà mà . Từ nhỏ đã vậy , bất cứ lần đi xa nào về cùng phải “ cống nạp ” quà cho vị nữ hoàng khó chiều này . Thực ra cô bé bày không thiếu thứ gì , nhưng vẫn luôn vòi vĩnh , chỉ để người ta nhớ đến mình .
- Đây !!- Vũ Hải đặt vào tay cô một cái hộp hình vuông nhỏ nhắn .
- Lần này là gì vậy ??- Cô hỏi . Nhưng anh không trả lời , chỉ nhướn mày tỏ ý mở ra thì biết .
Thủy cười cười mở hộp quà , ngay lập tức trợn tròn mắt , từ hiếu kì chuyển sang kinh ngạc , sau đó là thích thú . Bên trong hộp là một chiếc lắc tay , nói chính xác hơn là một chiếc lắc kết hợp với nhẫn, còn cả những viên đá rubi nhỏ màu xanh biển trông thật đẹp .Màu bạc của chiếc lắc lấp lánh dưới ánh đèn thật đẹp .
- Oh my god !!! It is very beautiful !! Thank you very much .- Cô cười cảm động - He always understands me so !!!
- You like it is very good - Anh xoa đầu cô cười .
- Oh my boy , you are very lovely !!!
Vũ Hải cười không đáp lời , cậu nhớ có lần cô hét inh ỏi đòi một chiếc lắc tay giống trong phim “ Công chúa bướng bỉnh ” . Anh cười chê nó quê mùa , cô làm mặt giận mấy tuần liền . Lần này đi công tác , tiện thể nhờ người bạn là thiết kế đá quý làm giúp một cái theo phong cách lắc tay trong phim nhưng có cải tiến . Nó không có màu nâu , cũng không to như vậy , mà chỉ có một chiếc lắc tay nhỏ nhắn nối liền với một chiếc nhẫn đeo vừa ngón giữa của cô . Xung quanh có thêm những viên rubi nhỏ màu xanh biển rất đẹp .
Nhận được món quà này , cô đòi đeo ngay vào tay trái, nhìn nó mãi cười không khép miệng lại được . Vũ Hải nhìn mà cũng buồn cười theo .
- Em thích thế cơ à ??
- Đúng vậy , ở nhà em không dám đeo , sợ mẹ mắng . Giờ không những được thỏa sức đeo mà nó còn là thứ em ao ước thì sao không vui .
- Em đấy , người ta thì mong ước hạnh phúc , ước có được thật nhiều tiền tài , sự nghiệp hay học tâp ,………. Còn em thì lại thích một cái lắc tay trong phim .
- Anh đừng có chặt đứt cảm xúc của em thế chứ - Cô bĩu môi , đã mấy ngày liền cô đâu có cười nổi . - Anh phải biết ai sinh ra trong hoàn cảnh như em sẽ chỉ thích những thứ tầm thường ………..
- Mẹ em đã gọi đến rồi à ??
- Ừ - Thủy cúi đầu , nghịch chiếc lắc tay - Em đang cố tránh xa bọn họ .
- Xin lỗi , là do tôi quá sơ sót , để bọn thám tử đánh hơi được !!!
- Không sao !!- Thủy cười mà lòng nhói đau - Họ cũng đâu là gì với em ……….
- Thật sao ???- Vũ Hải nheo mắt nhìn cô .
- Thật !!- Cô né ánh mắt của anh , nhìn vào nó , cô không còn can đảm để mà nói dối .
Im lặng một lát , Vũ Hải thở dài xoa đầu Thủy . CÓ những lời nói dối tốt nhất không nên vạch trần .
Lại một khoảng thời gian nữa trôi đi , giờ đây Thủy đã hoàn toàn tỏ rõ ý định tránh xa đám Hồng Nhung . Thân fPhong đương nhiên không tỏ rõ thái độ , mọi chuyện đúng như ý cậu , nhưng sao cậu lại không vui nối , lẽ nào việc đấu võ mồm với cô đã trở thàn cái thú vui ở đời của cậu ??? No !!! Không thể như thế được .
Còn Tiểu Long , cậu chặn đường Thủy hỏi lý do vì sao cô lại tránh mặt cậu như tránh bệnh dịch thế , cô chỉ im lặng trừng mắt nhìn cậu . Cuối cùng cậu vẫn là chịu thua , tránh đường cho cô đi mà không thu hoạch được gì .
Thiên Vũ cho rằng cô vẫn còn xấu hổ về cái hôn nhẹ hôm trước nên cũng không lấy làm lạ vì sao cô cứ thấy mặt cậu là chuồn không thấy bóng dáng .
Tiểu Hòang Hoàng tâm điểm của cậu luôn chỉ là “ honey ” hồng nhung của cậu , việc Thủy tránh mặt cậu , cậu không hề hay biết , vẫn hồn nhiên cho là bình thường , còn hay cho cô sữa .
Còn Hồng Nhung thì……….Haiz……….Có vẻ như dạo này tập đoàn của gia đình cô gặp chuyện . Không mấy khi đến lớp . Có đến thì cũng ngẩn ngơ ngồi tại chỗ , Thủy rất muốn tiến lên an ủi ( mặc dù trong lịch sử đời người của cô chưa bao giờ làm vậy ) , nhưng rồi lại nhẫn tâm quay người đi .
Hôm đó , vẫn như thường ngay f, Thủy đến lớp sát giờ vào học . Thật không ngờ khi về chỗ lại thấy Nhung đang ghé đầu vào vai Diễn khóc nấc lên , bên cạnh có Tiểu Long và Thần Phong đứng với khuôn mặt bất đắc dĩ có , buồn có , mà giận cũng có .
Bỗng cửa lớp lại mở ra , KYOKO Uyên với nụ cười khinh khỉnh trên môi bước vào , theo sau là hai đứa đàn em - một trai , một gái .
Cô ta bước đến , từng bước chậm chạp , đi đến đâu thì đường tự nhiên được mở , không nam sinh nữ sinh nào dám cản đường cô ả . Cô ta đi rất chậm , tiếng giày cao gót từng tiếng sao mà thật chói tai . Cuối cùng thì cô ta cũng dừng trước chỗ của Hồng Nhung .
- Tôi nghe nói tập đoàn nhà cô sắp phá sản ??? Lại còn bị tập đoàn của đối thủ ép giá thu mua lại công ty với giá rẻ ??? - KYOKO Uyên không hề che giấu nụ cười đắc ý .
- CÚT !!- Hoàng Xuân Diễn đanh mặt quát .
Thủy giật mình , chưa bao giờ ………hay có lẽ là từ khi cô gặp cậu , cô chưa từng thấy cậu giận dữ như vậy , nghiêm túc như thế . Xuân Diễn mà cô biết dù giận hay vui , buồn cũng đều cười , Xuân Diễn mà cô biết luôn đối xử tử tế với mọi người ( cùng phe ) , nhất là nữ sinh cùng phe dù xấu hay đẹp . Diễn luôn giữ phong độ , sao lần này lại mất hình tượng như vậy ??? Chẳng lẽ sự việc đã không thể cứu vãn sao ???
- Thomas Dean !! Cậu lại mắng tớ vì cô ta ?? - KYOKO Uyên tức giận .
- KYOKO Uyên , khi mà tôi còn giứ được bình tĩnh , mau biến đi !!!- Thần Phong nói .
- Con gái tôi cũng đánh .Mà cô ……………- Tiểu Long nhìn cô ả một lượt , khinh thường nói - Căn bản không phải con gái gì .
- Edward , Geogre !! Hai cậu đừng có xen vào việc này nữa , tại sao các người chỉ bảo vệ cô ta còn vứt bỏ tôi ??? - KYOKO nghiến răng .
- Cô lấy tư cách gì chấn vấn bọn tôi ??? Ngay cả tư cách làm bạn cũng không có ………….- Tiểu Long tàn nhẫn nói .
- Vì thư scoo dành cho tôi không phải là tình yêu - Hoàng Xuân Diễn nói - Giờ thì biến . RIGHT NOW !!!
- Dean ……..
- Đừng để tôi biết cô có nhúng tay vào việc này !!
- Hừ …….tôi sẽ cho các người phải hối hận - Bỏ lại một câu , cô ả phất tóc dời đi .
Nhìn thấy cái nhìn khó hiểu cua Thủy , Thiên vũ nhỏ tiếng giải thích qua qua :
- Thomas Dean là tên nước ngoài của Dienx , còn Edward …….Edward Cullen là tên Thần Phong , George weasly là Tiểu Long . Tên Hồng Nhung là Granger Alice .
- Ồ !!! - Thủy gật gù - Vậy còn cậu ???
- Henry……….Henry William- Thiên Vũ đưa mặt trở về cuốn sách , nhàn nhạt nói .
- Có vẻ ở họ có cuộc tình tay ba ???- Thủy lại hỏi , nhưng lần này Thiên Vũ làm như không nghe , cũng không trả lời .
Cô gãi mũi , đưa mặt về , muốn biết chuyện của họ không phải khó , nhưng cô không muốn bới móc chuyện riêng của người ta khi mà chính chủ chưa cho phép . Cô cũng không nhất thiết cần phải biết , chỉ cần làm xong việc rồi ………….biến .
Tiết đầu giáo viên không đến lớp . Thủy ngồi im tại chỗ trầm ngâm . Đã đến lúc rồi …….
Giờ ra chơi, Hồng Nhung ra ngoài , Thủy cũng đi theo . Thây cô bạn vào nhà vệ sinh , Thủy dừng ở một góc khuất quan sát , chỗ Thủy đứng là chỗ mà lát nữa Nhung sẽ đi qua . Biết như thế là tàn nhẫn , nhưng cô rất sợ mẹ cô…………..nhúng tay vào .
Vài phút sau , cô bạn ra ngoài , Thủy có thể thây sđôi mắt Nhung đỏ hồng trông thật tội nghiệp , nhưng đôi con ngươi cô bạn vân xloes lên sự kiên cường . Đó mới đúng là tác phong của người cô nhìn trúng chứ !!! Nhưng lúc này khoog phải là lúc để bình luận cái khác , Thủy cố hít một hơi sâu lấy bình tĩnh , tay nắm điện thoại đã ướt đẫm mồ hôi mặc dù trời khá lạnh .
Cộp……..cộp…………cộp…………..Tiếng giầy của Nhung va chạm vào nền nhà như nện từng tiếng vào đáy lòng Thủy vậy . Khoảng cách giữa hai người mỗi lúc một gần , gần……….gần chút nữa ………chút nữa thôi ………Đến lúc rồi ……..Thủy xoay lưng lại , áp điện thoại lên tai :
- Vâng mẹ ạ !! Đúng , nhà con nhỏ Hồng Nhung đó sắp phá sản rồi ……………Con chắc chắn mà mẹ - Giọng Thủy đầy chắc chắn , có chút khinh thường - Nó chẳng còn tương lai gì nữa đâu , tiểu thư gì nữa .
- Thật sao mẹ ??? Con không cần làm bạn với cô ta nữa sao ???- Im lặng một lát , thủy tiếp tục nói - Tốt quá , nói thật chư sneeus không vì cô ta có tiền thì con cũng chẳng muốn làm bạn gì đâu ……………..
- NGUYỄN THU THỦY ………………….- Tiếng gọi lạnh lùng vang lên sau lưng Thủy .
Cô giật mình quay lưng lại , khuôn mặt ngạc nhiên xen lẫn hoảng hốt . Thủy đánh rơi điện thoại trên tay .
BỐP………
CỘP………..
Tiếng va chạm của kim loại vang lên dưới nền nhà song song với tiếng bạt tai lớn . Thủy đưa tay ôm một bên má đau rát , cô vừa bị Nhung cho một cái tát ……..cũng đáng lắm chứ . Thủy trừng mắt nhìn đối phương :
- Sao , nghe lén người ta nói chuyện , thẹn quá hóa giận à ???- Thủy khinh khỉnh .
- Hóa ra “ cô ” luôn giả tạo trước mặt “ tôi “ ??? - Nhung nheo mắt nguy hiểm hỏi .
- Phải !! Hừ ….dù sao nhà cô cũng sắp phá sản , chẳng còn gì để tôi dựa dẫm nữa ,nói thẳng thắn chút vậy !!!
- Chưa từng có chút thật tình nào sao ???
- Tiền là một thứ xấu xa chan thật nhất thì con người tôi cũng xấu xa chân thật như vậy đó !!
- Ha……………….ha……….Hóa ra là tôi tự mình ảo tưởng về tình bạn , tôi quả nhiên bị mù cho nên mới để bị lừa .
- Sau này mở sáng mắt ra , không phải ai cũng trông như vẻ bề ngoài đâu !!!
- Sẽ không còn lần sau !!! - Lê Hồng Nhung đi lướt qua Thủy , ngẩng cao đầu kiêu ngạo dời đi .
Dù cho phải hứng nhận một sự thật tình bạn giả dối đầy đau đớn , nhưng Lê Hồng Nhung vẫn mạnh mẽ không rơi một giọt nước mắt . Cô cứ thế ưỡn ngực tự tin , kiêu ngạo , dứt khoát mà không chút lưu luyến dời đi .
Lê Hồng Nhung đi rồi , Nguyễn Thu Thủy chợt bất cười , một nụ cười chua xót .
Cái tát vừa rồi cô xứng đáng được nhận . Nhung tát rất hay !! “ Ngàn vạn lần xin lỗi cậu !!!”
Cô cười nhưng sao lại đau thế này !! Má đau sao ?? Không , là đau lòng . Là đau tim !!! Thật không ngờ nó lại đau như vậy . Hình như cô đã từng cười khinh thường một câu nói “ Không có tình yêu mặt trời vẫn sáng , không có tình bạn trái đất ngừng quay ”. Giờ thì cô thấy nụ cười đó thật ngu ngốc , thật nông cạn nhường nào .
Hồng Nhung thật mạnh mẽ , cậu ấy không hề khíc . Thủy thầm vui vì có lẽ cô chẳng quan trọng đến mức khiến Nhung phải khóc . Nhưng rồi lại buồn vì mình chẳng là gì với cô bạn .
Một giọt lệ lăn trên khóe mắt , rơi xuống nến nhà lạnh lẽo . Thì ra cô không mạnh mẽ như bản thân mình khĩ . Thì ra , Nhung chiếm vị trí quan trọng trong lòng cô như vậy . Thì ra , Nhung còn mạnh mẽ hơn cô nhiều !!!
Khẽ cắn môi không cho tiếng nghẹn ngào bật ra khỏi cổ họng , Thủy lảo đảo dời đi . Đi ra khỏi trường - nơi khiến cô ngạt thở này .
Từ một góc khuất khác , một người bước ra , người đó cúi xuống nhắt điện thoại của Thủy lên . Quả nhiên đúng như dự đoán , không hề có cuộc gọi đến , hay gọi đi nào . Một vở kịch đầy sơ hở như vậy , người mắt sáng nhìn qua là biết ngay thôi .
Người đó thở dài cười khổ , ai cũng có lý do , bí mật của riêng mình . Bản thân cậu cũng vậy , nhưng tại sao cậu luôn là người nắm giữ bí mật của người khác chứ ??? Cậu cũng rất mệt mỏi lắm chứ !!!!!! Cho dù kiếp trước cậu cso là ăn mày , kẻ cướp hay kẻ trộm thì cũng đâu cần kiếp này bị trừng phạt như vậy chứ !!!!!
Thôi , cậu sẽ không nói gì đâu . Đành để phép thuật giúp họ lật sang một trang sách mới . Có lẽ ………….như vậy sẽ tốt hơn chăng ??????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.