Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Chương 506
Hoa Sinh
20/04/2024
“Ồ, tiếp tục nói nữa đi, tôi thích nhất là được người khác khen mình đấy”, Trần Triệu Dương ngây người ra khi nghe Phòng Nguyên Vũ nói vậy, sau đó trên mặt anh lại lộ ra nụ cười tỉnh ranh, nói.
Lúc này, đám người xung quanh đều sững sờ, không ngờ rằng hai người họ đang đánh nhau không ngừng, sao lại đột ngột dừng lại rồi?
Bởi vì ở rất xa, cho nên chỉ có thể nhìn thấy hai người họ đang trò chuyện, không hề có chút nổi giận nào mà lại giống như là hai người bạn cũ đang tán gẫu cùng nhau.
“Tôi có một đề nghị này cho cậu, chỉ bằng cuộc. thi đấu lần này, chúng ta kết thúc như thế này đi, cậu hãy làm trưởng lão của nhà họ Phòng chúng tôi, tôi chắc chắn sẽ cho cậu sự đãi ngộ tốt nhất, thế nào?”, Phòng Nguyên Vũ nói với vẻ mặt vô cùng tự hào.
Ông ta tin rằng Trần Triệu Dương nhất định sẽ không từ chối.
Dù gì thì địa vị của nhà họ Phòng ở thành phố Vân Hải này vô cùng cao, có rất nhiều người muốn thiết lập mối quan hệ với bọn họ.
“Thành thật mà nói, cậu đúng là khiến tôi đây nhìn với ánh mắt khác đấy”, nghe Phòng Nguyên Vũ nói vậy, anh lộ ra vẻ khinh thường nói: “Ông quả là mặt dày, không hổ ở cấp bậc trưởng lão, chẳng trách nhà họ Phòng đã phát triển lớn mạnh như vậy, cảm giác như đạt được là nhờ vào độ dày của mặt ông vậy”.
Vốn dĩ Phòng Nguyên Vũ vô cùng tự tin, nghĩ rằng Trần Triệu Dương sẽ vô cùng cao hứng, sau đó sẽ gia nhập vào nhà họ Phòng.
Nhưng khi nghe được những lời của anh nói, sắc mặt ông ta bỗng trở nên tái mét đi, đã già như vậy rồi, hôm nay có thể nói là ngày ông ta bị măng nhiều nhất trong đời.
“Tốt lắm, nếu đã như vậy, đừng trách tôi không nương tay”, Phòng Nguyên Vũ cười nhạt một cái, chân khí trong cơ thể bộc phát ra, toàn thân tràn đầy màu lam quái dị.
Nhìn thấy cảnh này, Trần Triệu Dương đột nhiên cảm thấy quen thuộc.
“Bộ tộc Hắc Sơn!”, anh không ngờ ông ta lại là người của bộ tộc Hắc Sơn, nói như vậy thì không phải cả nhà họ Phòng này đều là người của bộ tộc Hắc Sơn chứ?
Nếu đúng như vậy thì nhà họ Phòng này thật sự không thể không diệt trừ rồi.
“Chết đi!", sau khi để lộ ra bí mật lớn nhất của mình, Phòng Nguyên Vũ biết rằng tuyệt đối không thể để Trần Triệu Dương rời khỏi đây, nếu không, nhà họ Phòng nhất định sẽ bị tấn công tập thể.
“Sao vậy? Ông muốn giết người diệt khẩu sao? Được thôi, tôi chờ ông, chỉ sợ ông không có năng lực đó thôi”, Trần Triệu Dương cười lạnh một tiếng, tiếp tục châm chọc ông ta.
“Nếu cậu đã biết bí mật của bộ tộc Hắc Sơn chúng tôi, vậy chỉ có thể để cậu chìm mãi vào giấc ngủ ngàn thu rồi”, vẻ mặt Phòng Nguyên Vũ lạnh tanh, cả người toát ra luồng khí lạnh lẽo, khiến người ta rất khó chịu.
“Tôi chỉ muốn hỏi, chỉ có một mình ông, hay toàn bộ nhà họ Phòng đều là bộ tộc Hắc Sơn?”, Trần Triệu Dương lập tức hỏi.
“Chỉ có một mình tôi, còn những người khác đều là người bình thường”, Phòng Nguyên Vũ không cần phải che giấu chuyện này, dù sao loại chuyện này có muốn giấu cũng khó mà có thể che giấu được.
Lúc này, đám người xung quanh đều sững sờ, không ngờ rằng hai người họ đang đánh nhau không ngừng, sao lại đột ngột dừng lại rồi?
Bởi vì ở rất xa, cho nên chỉ có thể nhìn thấy hai người họ đang trò chuyện, không hề có chút nổi giận nào mà lại giống như là hai người bạn cũ đang tán gẫu cùng nhau.
“Tôi có một đề nghị này cho cậu, chỉ bằng cuộc. thi đấu lần này, chúng ta kết thúc như thế này đi, cậu hãy làm trưởng lão của nhà họ Phòng chúng tôi, tôi chắc chắn sẽ cho cậu sự đãi ngộ tốt nhất, thế nào?”, Phòng Nguyên Vũ nói với vẻ mặt vô cùng tự hào.
Ông ta tin rằng Trần Triệu Dương nhất định sẽ không từ chối.
Dù gì thì địa vị của nhà họ Phòng ở thành phố Vân Hải này vô cùng cao, có rất nhiều người muốn thiết lập mối quan hệ với bọn họ.
“Thành thật mà nói, cậu đúng là khiến tôi đây nhìn với ánh mắt khác đấy”, nghe Phòng Nguyên Vũ nói vậy, anh lộ ra vẻ khinh thường nói: “Ông quả là mặt dày, không hổ ở cấp bậc trưởng lão, chẳng trách nhà họ Phòng đã phát triển lớn mạnh như vậy, cảm giác như đạt được là nhờ vào độ dày của mặt ông vậy”.
Vốn dĩ Phòng Nguyên Vũ vô cùng tự tin, nghĩ rằng Trần Triệu Dương sẽ vô cùng cao hứng, sau đó sẽ gia nhập vào nhà họ Phòng.
Nhưng khi nghe được những lời của anh nói, sắc mặt ông ta bỗng trở nên tái mét đi, đã già như vậy rồi, hôm nay có thể nói là ngày ông ta bị măng nhiều nhất trong đời.
“Tốt lắm, nếu đã như vậy, đừng trách tôi không nương tay”, Phòng Nguyên Vũ cười nhạt một cái, chân khí trong cơ thể bộc phát ra, toàn thân tràn đầy màu lam quái dị.
Nhìn thấy cảnh này, Trần Triệu Dương đột nhiên cảm thấy quen thuộc.
“Bộ tộc Hắc Sơn!”, anh không ngờ ông ta lại là người của bộ tộc Hắc Sơn, nói như vậy thì không phải cả nhà họ Phòng này đều là người của bộ tộc Hắc Sơn chứ?
Nếu đúng như vậy thì nhà họ Phòng này thật sự không thể không diệt trừ rồi.
“Chết đi!", sau khi để lộ ra bí mật lớn nhất của mình, Phòng Nguyên Vũ biết rằng tuyệt đối không thể để Trần Triệu Dương rời khỏi đây, nếu không, nhà họ Phòng nhất định sẽ bị tấn công tập thể.
“Sao vậy? Ông muốn giết người diệt khẩu sao? Được thôi, tôi chờ ông, chỉ sợ ông không có năng lực đó thôi”, Trần Triệu Dương cười lạnh một tiếng, tiếp tục châm chọc ông ta.
“Nếu cậu đã biết bí mật của bộ tộc Hắc Sơn chúng tôi, vậy chỉ có thể để cậu chìm mãi vào giấc ngủ ngàn thu rồi”, vẻ mặt Phòng Nguyên Vũ lạnh tanh, cả người toát ra luồng khí lạnh lẽo, khiến người ta rất khó chịu.
“Tôi chỉ muốn hỏi, chỉ có một mình ông, hay toàn bộ nhà họ Phòng đều là bộ tộc Hắc Sơn?”, Trần Triệu Dương lập tức hỏi.
“Chỉ có một mình tôi, còn những người khác đều là người bình thường”, Phòng Nguyên Vũ không cần phải che giấu chuyện này, dù sao loại chuyện này có muốn giấu cũng khó mà có thể che giấu được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.