Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Chương 697
Hoa Sinh
20/04/2024
“Đừng có đánh trống lảng, tôi biết là thật mà, tôi cũng không hiếm lạ gì”, nghe thấy lời Trần Triệu Dương nói thì Tuyên Hoàng tức giận đáp lại.
Trần Triệu Dương cũng không biết làm sao với cô nhóc này.
Rất nhanh xe đã đi đến Thiên Sướng Viên, vừa tiến vào cửa đã nhìn thấy một trang viên vô cùng rộng lớn, những bụi cây trong này vô cùng cao lớn và rậm rạp như một mê cung vậy, cây nào cây nấy đều cao đến ba bốn mét, kể cả có nhảy lên cũng không thể nhìn thấy đường cái bên ngoài được.
“Mê cung cây cối này thiết kế không tồi”, nhìn thấy khung cảnh này thì Tuyên Hoàng khen không dứt miệng.
“Hừ, đúng là lũ nhà quê”, ngay lúc này có một chiếc xe dừng lại trước đầu xe bọn họ, một người phụ nữ trang điểm lòe loẹt từ trong xe đi ra một cách kiêu ngạo, ngẩng cao đầu, kinh thường nói với đám người Trần Triệu Dương.
Ba người Trần Triệu Dương đang thưởng thức mê cung cây cối sau khi nghe thấy lời người đó nói thì đều nhăn hết cả mày lại, rồi nhìn người phụ nữ đó một cách khó chịu.
“Hình như có tiếng một con ruồi vo ve mãi, mấy người có nghe thấy không?”, Trần Triệu Dương liếc nhìn người phụ nữ ngu ngốc kia một cái rồi nói.
“Hả?”, Nam Cung Yến tuy rằng rất thông minh nhưng cách chơi chữ thế này không phải sở trường của cô, nên trong chốc lát cô không phản ứng lại được.
“Đừng có nói thế, anh nói như thế không phải là xúc phạm đến bọn ruồi rồi hay sao”, Tuyên Hoàng cười nói.
“Các người..."
Vốn muốn cười nhạo một cái rồi đi nhưng kết quả là còn chưa nói được câu nào đã bị đám Trần Triệu Dương chặn họng rồi.
“Chồng à, họ bắt nạt em, em không biết đâu, anh phải báo thù cho em. Em muốn hủy dung hai người phụ nữ này còn tên đàn ông kia thì chặt đứt tứ chi hắn là được”, người phụ nữ tức giận quay lại nói với người đàn ông ở trên xe.
Chỉ là lời nói của bà ta không được đáp lại, tên chồng béo mập của bà ta đang nhìn chằm chằm phía đối diện, đến nước bọt cũng sắp chảy hết ra rồi.
Người phụ nữ nhìn thấy chồng mình như thế thì vô cùng kinh ngạc, khi nấy bà ta muốn giễu cợt đám người này đơn giản chỉ vì thấy người phụ nữ kia xinh đẹp hơn bà ta, bà ta không chịu được nên mới muốn đàn áp một chút.
Chỉ là không ngờ đến, cái trò mà bà ta tự cho là thông minh ấy lại khiến cho người đàn ông của mình có ý nghĩ xấu với người đàn bà kia, điều này khiến cho bà ta không thể nào chấp nhận được.
Trần Triệu Dương nghe thấy lời nói của người phụ nữ này thì nhăn mày lại, bà ta đúng là quá độc ác, chỉ với một hai câu lời qua tiếng lại mà đã muốn hủy hoại người khác.
“Câm miệng cho tôi, ở đây không có chỗ cho bà nói chuyện”, lúc này thì người đàn ông mới phản ứng lại, lập tức thu lại sự dê xồm của mình mà nghiêm túc dạy dỗ người phụ nữ kia.
“La Dũng Đức... có phải ông thích người phụ nữ kia rồi đúng không? Tôi nói cho ông biết, ông thích người ta thì người ta cũng không thích ông đâu, không nhìn thấy tên trai bao của cô ta kia hay sao?”, người phụ nữ lúc này sắp phát điên lên rồi, La Dũng Đức thế mà lại dám mắng bà ta trước mặt nhiều người như vậy, bà ta không cần thể diện hay sao?
“Bà điên này, câm mồm cho tôi”, sắc mặt La Dũng Đức lúc này vô cùng khó coi, bị người phụ nữ của mình nói toạc mọi chuyện ra trước mặt nhiều người thế này nên ông ta thấy xấu hổ.
“Tên họ La, ông đừng có quên, nếu không có bà đây thì La Dũng Đức ông là cái thá gì? Nếu ông dám đối xử với tôi như vậy thì có tin tôi sẽ nói cho người nhà tôi biết không, đến lúc đó thì ông xong rồi”, người đàn bà nghe thấy ông ta dám quát mình thì không màng thể diện, tức giận hét lên.
“Đừng có nói là bà muốn bảo tên anh trai ngu ngốc kia đến dạy dỗ tôi, bà thử gọi xem anh ta có dám không? Nếu mà dám thì sợ rằng sau này anh ta không thể nào sống cuộc sống ăn chơi đàng điếm như bây giờ nữa rồi”, La Dũng Đức cười gằn một tiếng, không nể nang gì nữa mà nói.
Ba người Trần Triệu Dương cũng không muốn đứng đây nghe hai người tranh cãi nữa nên lập tức xuống xe đi vào trong.
“Tên họ La này làm ăn phát đạt được là nhờ có người phụ nữ đó, thế mà bây giờ lại không còn yêu bà ta nữa, đúng là vật họp theo loài mà, chó mèo. cắn nhau đúng là đặc sắc”, Tuyên Hoàng nói với Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến.
Trần Triệu Dương cũng không biết làm sao với cô nhóc này.
Rất nhanh xe đã đi đến Thiên Sướng Viên, vừa tiến vào cửa đã nhìn thấy một trang viên vô cùng rộng lớn, những bụi cây trong này vô cùng cao lớn và rậm rạp như một mê cung vậy, cây nào cây nấy đều cao đến ba bốn mét, kể cả có nhảy lên cũng không thể nhìn thấy đường cái bên ngoài được.
“Mê cung cây cối này thiết kế không tồi”, nhìn thấy khung cảnh này thì Tuyên Hoàng khen không dứt miệng.
“Hừ, đúng là lũ nhà quê”, ngay lúc này có một chiếc xe dừng lại trước đầu xe bọn họ, một người phụ nữ trang điểm lòe loẹt từ trong xe đi ra một cách kiêu ngạo, ngẩng cao đầu, kinh thường nói với đám người Trần Triệu Dương.
Ba người Trần Triệu Dương đang thưởng thức mê cung cây cối sau khi nghe thấy lời người đó nói thì đều nhăn hết cả mày lại, rồi nhìn người phụ nữ đó một cách khó chịu.
“Hình như có tiếng một con ruồi vo ve mãi, mấy người có nghe thấy không?”, Trần Triệu Dương liếc nhìn người phụ nữ ngu ngốc kia một cái rồi nói.
“Hả?”, Nam Cung Yến tuy rằng rất thông minh nhưng cách chơi chữ thế này không phải sở trường của cô, nên trong chốc lát cô không phản ứng lại được.
“Đừng có nói thế, anh nói như thế không phải là xúc phạm đến bọn ruồi rồi hay sao”, Tuyên Hoàng cười nói.
“Các người..."
Vốn muốn cười nhạo một cái rồi đi nhưng kết quả là còn chưa nói được câu nào đã bị đám Trần Triệu Dương chặn họng rồi.
“Chồng à, họ bắt nạt em, em không biết đâu, anh phải báo thù cho em. Em muốn hủy dung hai người phụ nữ này còn tên đàn ông kia thì chặt đứt tứ chi hắn là được”, người phụ nữ tức giận quay lại nói với người đàn ông ở trên xe.
Chỉ là lời nói của bà ta không được đáp lại, tên chồng béo mập của bà ta đang nhìn chằm chằm phía đối diện, đến nước bọt cũng sắp chảy hết ra rồi.
Người phụ nữ nhìn thấy chồng mình như thế thì vô cùng kinh ngạc, khi nấy bà ta muốn giễu cợt đám người này đơn giản chỉ vì thấy người phụ nữ kia xinh đẹp hơn bà ta, bà ta không chịu được nên mới muốn đàn áp một chút.
Chỉ là không ngờ đến, cái trò mà bà ta tự cho là thông minh ấy lại khiến cho người đàn ông của mình có ý nghĩ xấu với người đàn bà kia, điều này khiến cho bà ta không thể nào chấp nhận được.
Trần Triệu Dương nghe thấy lời nói của người phụ nữ này thì nhăn mày lại, bà ta đúng là quá độc ác, chỉ với một hai câu lời qua tiếng lại mà đã muốn hủy hoại người khác.
“Câm miệng cho tôi, ở đây không có chỗ cho bà nói chuyện”, lúc này thì người đàn ông mới phản ứng lại, lập tức thu lại sự dê xồm của mình mà nghiêm túc dạy dỗ người phụ nữ kia.
“La Dũng Đức... có phải ông thích người phụ nữ kia rồi đúng không? Tôi nói cho ông biết, ông thích người ta thì người ta cũng không thích ông đâu, không nhìn thấy tên trai bao của cô ta kia hay sao?”, người phụ nữ lúc này sắp phát điên lên rồi, La Dũng Đức thế mà lại dám mắng bà ta trước mặt nhiều người như vậy, bà ta không cần thể diện hay sao?
“Bà điên này, câm mồm cho tôi”, sắc mặt La Dũng Đức lúc này vô cùng khó coi, bị người phụ nữ của mình nói toạc mọi chuyện ra trước mặt nhiều người thế này nên ông ta thấy xấu hổ.
“Tên họ La, ông đừng có quên, nếu không có bà đây thì La Dũng Đức ông là cái thá gì? Nếu ông dám đối xử với tôi như vậy thì có tin tôi sẽ nói cho người nhà tôi biết không, đến lúc đó thì ông xong rồi”, người đàn bà nghe thấy ông ta dám quát mình thì không màng thể diện, tức giận hét lên.
“Đừng có nói là bà muốn bảo tên anh trai ngu ngốc kia đến dạy dỗ tôi, bà thử gọi xem anh ta có dám không? Nếu mà dám thì sợ rằng sau này anh ta không thể nào sống cuộc sống ăn chơi đàng điếm như bây giờ nữa rồi”, La Dũng Đức cười gằn một tiếng, không nể nang gì nữa mà nói.
Ba người Trần Triệu Dương cũng không muốn đứng đây nghe hai người tranh cãi nữa nên lập tức xuống xe đi vào trong.
“Tên họ La này làm ăn phát đạt được là nhờ có người phụ nữ đó, thế mà bây giờ lại không còn yêu bà ta nữa, đúng là vật họp theo loài mà, chó mèo. cắn nhau đúng là đặc sắc”, Tuyên Hoàng nói với Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.