Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Chương 832
Hoa Sinh
20/04/2024
Đối với lời khen ngợi của Trần Triệu Dương, Hạ Thanh Minh lại thấy vô cùng vui vẻ, ông ta dẫn ba người Trần Triệu Dương đi vào bên trong trang viên của gia đình mình.
Trên đường đi, Hạ Thanh Minh giống như một đứa trẻ, giới thiệu cho nhóm người Trần Triệu Dương về trang viên của ông ta.
Cứ nhìn trang viên của nhà họ Hạ, mặc dù không có vẻ xa hoa hào nhoáng, thế nhưng lại mang nét cổ điển phóng khoáng, xem ra là được thiết kế từ một nhà thiết kế nổi tiếng nào đó. Vả lại, trong trang viên của nhà họ Hạ mang theo vẻ lắng đọng lịch sử, là thứ mà không một món đồ trang trí xa xỉ nào có thể sánh bằng được.
Sau khi đi ngang qua một vườn hoa được tu bổ và gieo trồng một cách tinh tế, tới trước trang viên, nhóm người Trần Triệu Dương lại ngồi lên một chiếc xe điện chuyên dùng cho việc đi dạo chạy, vào sâu trong trang viên của nhà họ Hạ.
Xe điện đi dạo đi ngang qua những biệt thự và kiến trúc xinh đẹp cỡ nhỏ, trong đó có một căn biệt thự có kiến trúc khác biệt, Trần Triệu Dương chăm chú nhìn nơi đó lâu hơn một chút. Đó chính là căn biệt thự của Hạ Hiểu Vũ, không biết là cô ta đã tắm rửa xong chưa?
Cuối cùng bọn họ cũng đi tới tòa kiến trúc chủ đạo.
Thiết kế bề ngoài của căn biệt thự này nhìn cũng không có vẻ xa hoa, toàn bộ được xây dựng bằng một loại gạch xanh, và luồng linh khí mà Trần Triệu Dương đã cảm nhận được trước đó lại được truyền ra từ chính tòa kiến trúc này.
Nhìn thấy vậy, Trần Triệu Dương lại không kìm được mà dùng mắt xuyên thấu của mình để quét qua nơi này một lượt.
Nơi này cũng là phòng hội nghị của nhà họ Hạ, phòng khách được thiết kế vô cùng rộng, mà luồng linh khí này lại được chia nhỏ ra thành mười bảy vị trí khác nhau.
Lúc đầu Trần Triệu Dương còn tưởng rằng là thứ gì tốt, đến khi anh nhìn rõ được thứ kia rồi thì lại thấy thất vọng vô cùng.
Bởi vì mỗi điểm này chỉ có một mảnh linh thạch vỡ to bằng ngón tay cái, vả lại hàm lượng linh khí chứa trong đó cũng đã tiêu hao sắp hết.
Đây là sự phân bổ theo kiểu trên chín dưới tám, trên trần nhà của phòng khách chính được khảm chín mảnh vỡ của linh thạch, còn dưới tám cây cột chống được chôn tám mảnh linh thạch còn lại.
Những mảnh linh thạch này tạo thành hình dạng của Cửu Cung Bát Quái, dưới sự ảnh hưởng lãn nhau của chúng, đã giúp cho thần trí của những người bước chân vào đây đều vô cùng tỉnh táo, mạch suy nghĩ cũng được mở mang hơn rất nhiều, trận pháp này chính là bản thô của Thanh Tâm trận.
Không ngờ rằng ở nhà họ Hạ lại bố trí một trận pháp như thế này, mặc dù hiệu quả không được tốt cho lắm, thế nhưng đây cũng là lần đầu tiên Trần Triệu Dương nhìn thấy. Trước đó anh đã từng thấy qua trận pháp này trong những cuốn sách mà lão già kia đã cứng rắn ép anh học thuộc.
“Ông Hạ, biệt thự này của nhà ông hẳn là đã được xây dựng từ lâu rồi nhỉ”, Trần Triệu Dương giả vờ như chỉ tùy tiện hỏi,
“Thực ra nơi này ban đầu đã có một công trình rồi, chỉ có điều vào khoảng thời gian chiến tranh xảy ra thì nơi này bị phá hủy. Sau này nhà họ Hạ chúng tôi chọn kiến tạo lại một lần nữa theo như bố cục ban đầu. Nếu tính thời gian thì đến giờ chắc cũng được sáu bảy mươi năm rồi”, Hạ Thanh Minh không biết vì sao Trần Triệu Dương lại hỏi một câu như thế, nhưng vẫn đáp lời anh.
Trần Triệu Dương gật đầu một cái, việc khiến anh chú ý không phải là ngôi biệt thự này đã được xây dựng ở đây bao nhiêu năm rồi, mà là nền tảng này do ai xây dựng nên.
“Tôi cảm thấy rất hứng thú với lịch sử của nhà họ Hạ ông, nếu như ông không ngại thì có thể nói qua một chút không, hoặc là nhà họ Hạ các ông có ghi chép gì về các câu chuyện lúc trước không, có thể cho tôi đọc được không?”, trong lòng Trần Triệu Dương đã có sự phỏng đoán mơ hồ.
Thế nhưng anh cũng không dám chắc chắn, cho nên đành phải nói như vậy với Hạ Thanh Minh.
“Đương nhiên, mỗi dòng họ có lịch sử lâu đời đều sẽ có những ghi chép lại về lịch sử của dòng họ. đó. Thực ra các ghi chép về lịch sử của dòng họ cũng không phải là thứ gì không thể tiết lộ ra được, chủ yếu là ghi lại một số chuyện có liên quan đến dòng họ mà thôi”, Hạ Thanh Minh hơi sửng sốt, sau đó gật đầu đồng ý.
Dù sao thì ông ta thấy những bản ghi chép đó cũng chỉ là lịch sử của dòng họ, mà những ghi chép của dòng họ nhà ông ta được bảo tồn cực kì hoàn chỉnh, lúc trước ông ta đã đọc qua, không có gì lạ cả.
“Vậy thì cảm ơn ông Hạ”, Trần Triệu Dương chắp tay lại cảm ơn.
Trên đường đi, Hạ Thanh Minh giống như một đứa trẻ, giới thiệu cho nhóm người Trần Triệu Dương về trang viên của ông ta.
Cứ nhìn trang viên của nhà họ Hạ, mặc dù không có vẻ xa hoa hào nhoáng, thế nhưng lại mang nét cổ điển phóng khoáng, xem ra là được thiết kế từ một nhà thiết kế nổi tiếng nào đó. Vả lại, trong trang viên của nhà họ Hạ mang theo vẻ lắng đọng lịch sử, là thứ mà không một món đồ trang trí xa xỉ nào có thể sánh bằng được.
Sau khi đi ngang qua một vườn hoa được tu bổ và gieo trồng một cách tinh tế, tới trước trang viên, nhóm người Trần Triệu Dương lại ngồi lên một chiếc xe điện chuyên dùng cho việc đi dạo chạy, vào sâu trong trang viên của nhà họ Hạ.
Xe điện đi dạo đi ngang qua những biệt thự và kiến trúc xinh đẹp cỡ nhỏ, trong đó có một căn biệt thự có kiến trúc khác biệt, Trần Triệu Dương chăm chú nhìn nơi đó lâu hơn một chút. Đó chính là căn biệt thự của Hạ Hiểu Vũ, không biết là cô ta đã tắm rửa xong chưa?
Cuối cùng bọn họ cũng đi tới tòa kiến trúc chủ đạo.
Thiết kế bề ngoài của căn biệt thự này nhìn cũng không có vẻ xa hoa, toàn bộ được xây dựng bằng một loại gạch xanh, và luồng linh khí mà Trần Triệu Dương đã cảm nhận được trước đó lại được truyền ra từ chính tòa kiến trúc này.
Nhìn thấy vậy, Trần Triệu Dương lại không kìm được mà dùng mắt xuyên thấu của mình để quét qua nơi này một lượt.
Nơi này cũng là phòng hội nghị của nhà họ Hạ, phòng khách được thiết kế vô cùng rộng, mà luồng linh khí này lại được chia nhỏ ra thành mười bảy vị trí khác nhau.
Lúc đầu Trần Triệu Dương còn tưởng rằng là thứ gì tốt, đến khi anh nhìn rõ được thứ kia rồi thì lại thấy thất vọng vô cùng.
Bởi vì mỗi điểm này chỉ có một mảnh linh thạch vỡ to bằng ngón tay cái, vả lại hàm lượng linh khí chứa trong đó cũng đã tiêu hao sắp hết.
Đây là sự phân bổ theo kiểu trên chín dưới tám, trên trần nhà của phòng khách chính được khảm chín mảnh vỡ của linh thạch, còn dưới tám cây cột chống được chôn tám mảnh linh thạch còn lại.
Những mảnh linh thạch này tạo thành hình dạng của Cửu Cung Bát Quái, dưới sự ảnh hưởng lãn nhau của chúng, đã giúp cho thần trí của những người bước chân vào đây đều vô cùng tỉnh táo, mạch suy nghĩ cũng được mở mang hơn rất nhiều, trận pháp này chính là bản thô của Thanh Tâm trận.
Không ngờ rằng ở nhà họ Hạ lại bố trí một trận pháp như thế này, mặc dù hiệu quả không được tốt cho lắm, thế nhưng đây cũng là lần đầu tiên Trần Triệu Dương nhìn thấy. Trước đó anh đã từng thấy qua trận pháp này trong những cuốn sách mà lão già kia đã cứng rắn ép anh học thuộc.
“Ông Hạ, biệt thự này của nhà ông hẳn là đã được xây dựng từ lâu rồi nhỉ”, Trần Triệu Dương giả vờ như chỉ tùy tiện hỏi,
“Thực ra nơi này ban đầu đã có một công trình rồi, chỉ có điều vào khoảng thời gian chiến tranh xảy ra thì nơi này bị phá hủy. Sau này nhà họ Hạ chúng tôi chọn kiến tạo lại một lần nữa theo như bố cục ban đầu. Nếu tính thời gian thì đến giờ chắc cũng được sáu bảy mươi năm rồi”, Hạ Thanh Minh không biết vì sao Trần Triệu Dương lại hỏi một câu như thế, nhưng vẫn đáp lời anh.
Trần Triệu Dương gật đầu một cái, việc khiến anh chú ý không phải là ngôi biệt thự này đã được xây dựng ở đây bao nhiêu năm rồi, mà là nền tảng này do ai xây dựng nên.
“Tôi cảm thấy rất hứng thú với lịch sử của nhà họ Hạ ông, nếu như ông không ngại thì có thể nói qua một chút không, hoặc là nhà họ Hạ các ông có ghi chép gì về các câu chuyện lúc trước không, có thể cho tôi đọc được không?”, trong lòng Trần Triệu Dương đã có sự phỏng đoán mơ hồ.
Thế nhưng anh cũng không dám chắc chắn, cho nên đành phải nói như vậy với Hạ Thanh Minh.
“Đương nhiên, mỗi dòng họ có lịch sử lâu đời đều sẽ có những ghi chép lại về lịch sử của dòng họ. đó. Thực ra các ghi chép về lịch sử của dòng họ cũng không phải là thứ gì không thể tiết lộ ra được, chủ yếu là ghi lại một số chuyện có liên quan đến dòng họ mà thôi”, Hạ Thanh Minh hơi sửng sốt, sau đó gật đầu đồng ý.
Dù sao thì ông ta thấy những bản ghi chép đó cũng chỉ là lịch sử của dòng họ, mà những ghi chép của dòng họ nhà ông ta được bảo tồn cực kì hoàn chỉnh, lúc trước ông ta đã đọc qua, không có gì lạ cả.
“Vậy thì cảm ơn ông Hạ”, Trần Triệu Dương chắp tay lại cảm ơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.