Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Chương 978
Hoa Sinh
20/04/2024
“Lái xe cẩn thận, đừng nhìn tôi, tôi đã kết hôn rồi, chưa. kể, tôi cũng không thích đàn ông”, Trần Triệu Dương nhắm mắt nghỉ ngơi ở ghế sau bỗng nhiên mở miệng.
Đoàn Thiên Thuy đang nhìn trộm Trần Triệu Dương thì bị giọng nói của anh làm cho hoảng sợ, nhanh chóng dời tầm mắt.
“Không phải, anh có ý gì? Anh có thích đàn ông hay. không thì liên quan gì đến tôi? Chết tiệt, nếu anh còn dám nói linh tỉnh, có tin tôi xé nát miệng anh không?”, rốt cuộc Đoàn Thiên Thuy cũng phản ứng lại, sắc mặt lập tức đỏ lên, bưồn bực nói.
“Lái xe cho tốt, đừng nhiều lời, dòng quá đấy, tại sao Bạch Thấm lại để một người nói nhiều như vậy đến đón tôi chứ?”, đối với người này, Trần Triệu Dương vô cùng bất lực, ném đi cũng không được, đầu óc của anh ta thật sự quá đơn giản.
“Thành thật khai báo đi, giữa anh và Thấm Thấm của tôi có quan hệ gì?”, Đoàn Thiên Thuy nghe được Trần Triệu Dương nói liền nổi giận đùng đùng hỏi.
“Tôi nói này người anh em, cậu là quả bóng hơi sao? Một bụng toàn là khí, cậu chạy đến chỗ tôi là để xì hơi phải không?”, Trần Triệu Dương bị anh ta làm phiền, lúc này mới mở to mắt, bất đắc dĩ nói.
“Ai là anh em của anh? Đừng ở chỗ này lôi kéo quan hệ, tôi với anh không quen biết. Nhanh đi thôi, tôi muốn nhìn xem anh rốt cuộc là địch hay là bạn”, Đoàn Thiên Thuy trưng ra vẻ mặt khinh thường nhìn Trần Triệu Dương.
“Tôi sao, tôi và Bạch Thấm là kẻ địch, cô ấy muốn giết tôi nhưng sau đó lại bị tôi bắt lại. Còn về phần cậu, tôi cũng không muốn biết”, Trần Triệu Dương đột nhiên nảy ra suy nghĩ muốn đùa giốn anh ta, vẻ mặt mang theo ý cười nhìn thẳng Đoàn Thiên Thuy.
Đoàn Thiên Thuy vẫn rất bình tĩnh cho đến khi nghe được lời nói của Trần Triệu Dương, tay lái anh ta suýt chút nữa là không giữ vững.
Phải biết rằng, thực lực của Bạch Thấm chính là Tiên Thiên đỉnh cấp, có thể bắt được Bạch Thấm thì thực lực của. người kia phải mạnh đến mức nào?
Vừa rồi mình còn dám lớn tiếng nói phải đánh người ta một trận, bây giờ nghĩ lại, như vậy không phải là mang thịt đến trước mặt hổ hay sao?
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Đoàn Thiên Thuy trở nên khó coi, bàn tay cũng không nhịn được mà run run.
“Này, cậu có thể lái xe cẩn thận không? Nếu cậu buông vô lăng ra thì có thể dẫn đến xe hỏng, người chết đấy. Thực lực của tôi cường đại, hẳn là không có việc gì, chỉ có thực lực của cậu yếu như thế, đến lúc đó nhất định sẽ chết rất khó coi”, nhìn thấy người này có tố chất tâm lý kém như vậy, Trần Triệu Dương nhanh chóng mở miệng cảnh cáo.
Nghe anh nói, Đoàn Thiên Thuy mới cố gắng khiến cho. bản thân bình tĩnh trở lại, nắm chặt tay lái, không để cho xe mất khống chế.
Nhìn anh ta cuối cùng cũng thôi lải nhải, Trần Triệu Dương thở ra một hơi nhẹ nhõm, người này chính là loại người có thể nói cả ngày không ngừng mà.
“Không đúng, nếu anh ta là kẻ thù thì tại sao Thấm "Thấm lại để cho mình đến đây đón anh ta? Điều này không phải rất mâu thuẫn sao?”, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn bị Trần Triệu Dương hù dọa, nhưng anh ta cũng phản ứng lại rất nhanh.
“Anh lừa tôi!”, Đoàn Thiên Thuy thật sự nổi giận, mấy lần trước đều có chút cường điệu, nhưng lần này, suýt chút nữa bị Trần Triệu Dương dọa cho tiểu ra quần, anh ta sao có thể không tức giận.
“Tôi không lừa cậu, hơn nữa, lừa cậu thì tôi được lợi gì?” Trần Triệu Dương liếc nhìn bộ dạng ngốc nghếch của Đoàn Thiên Thuy, nơi này chính là thủ đô, anh ta có thể dùng cái não như vật trưng bày đó để suy nghĩ một chút, ở thủ đô, nói dối anh ta thì anh có lợi gì?
“Được rồi, nhiệm vụ của cậu chỉ có một, đó là đưa tôi đến nơi cần đến, còn có điều gì không rõ hay nghĩ không ra thì đi hỏi Bạch Thấm. Từ giờ trở đi, không cho phép cậu nói thêm một câu nào nữa, nếu không, cậu tuyệt đối sẽ không muốn biết hậu quả là như thế nào đâu”.
Đoàn Thiên Thuy đang nhìn trộm Trần Triệu Dương thì bị giọng nói của anh làm cho hoảng sợ, nhanh chóng dời tầm mắt.
“Không phải, anh có ý gì? Anh có thích đàn ông hay. không thì liên quan gì đến tôi? Chết tiệt, nếu anh còn dám nói linh tỉnh, có tin tôi xé nát miệng anh không?”, rốt cuộc Đoàn Thiên Thuy cũng phản ứng lại, sắc mặt lập tức đỏ lên, bưồn bực nói.
“Lái xe cho tốt, đừng nhiều lời, dòng quá đấy, tại sao Bạch Thấm lại để một người nói nhiều như vậy đến đón tôi chứ?”, đối với người này, Trần Triệu Dương vô cùng bất lực, ném đi cũng không được, đầu óc của anh ta thật sự quá đơn giản.
“Thành thật khai báo đi, giữa anh và Thấm Thấm của tôi có quan hệ gì?”, Đoàn Thiên Thuy nghe được Trần Triệu Dương nói liền nổi giận đùng đùng hỏi.
“Tôi nói này người anh em, cậu là quả bóng hơi sao? Một bụng toàn là khí, cậu chạy đến chỗ tôi là để xì hơi phải không?”, Trần Triệu Dương bị anh ta làm phiền, lúc này mới mở to mắt, bất đắc dĩ nói.
“Ai là anh em của anh? Đừng ở chỗ này lôi kéo quan hệ, tôi với anh không quen biết. Nhanh đi thôi, tôi muốn nhìn xem anh rốt cuộc là địch hay là bạn”, Đoàn Thiên Thuy trưng ra vẻ mặt khinh thường nhìn Trần Triệu Dương.
“Tôi sao, tôi và Bạch Thấm là kẻ địch, cô ấy muốn giết tôi nhưng sau đó lại bị tôi bắt lại. Còn về phần cậu, tôi cũng không muốn biết”, Trần Triệu Dương đột nhiên nảy ra suy nghĩ muốn đùa giốn anh ta, vẻ mặt mang theo ý cười nhìn thẳng Đoàn Thiên Thuy.
Đoàn Thiên Thuy vẫn rất bình tĩnh cho đến khi nghe được lời nói của Trần Triệu Dương, tay lái anh ta suýt chút nữa là không giữ vững.
Phải biết rằng, thực lực của Bạch Thấm chính là Tiên Thiên đỉnh cấp, có thể bắt được Bạch Thấm thì thực lực của. người kia phải mạnh đến mức nào?
Vừa rồi mình còn dám lớn tiếng nói phải đánh người ta một trận, bây giờ nghĩ lại, như vậy không phải là mang thịt đến trước mặt hổ hay sao?
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Đoàn Thiên Thuy trở nên khó coi, bàn tay cũng không nhịn được mà run run.
“Này, cậu có thể lái xe cẩn thận không? Nếu cậu buông vô lăng ra thì có thể dẫn đến xe hỏng, người chết đấy. Thực lực của tôi cường đại, hẳn là không có việc gì, chỉ có thực lực của cậu yếu như thế, đến lúc đó nhất định sẽ chết rất khó coi”, nhìn thấy người này có tố chất tâm lý kém như vậy, Trần Triệu Dương nhanh chóng mở miệng cảnh cáo.
Nghe anh nói, Đoàn Thiên Thuy mới cố gắng khiến cho. bản thân bình tĩnh trở lại, nắm chặt tay lái, không để cho xe mất khống chế.
Nhìn anh ta cuối cùng cũng thôi lải nhải, Trần Triệu Dương thở ra một hơi nhẹ nhõm, người này chính là loại người có thể nói cả ngày không ngừng mà.
“Không đúng, nếu anh ta là kẻ thù thì tại sao Thấm "Thấm lại để cho mình đến đây đón anh ta? Điều này không phải rất mâu thuẫn sao?”, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn bị Trần Triệu Dương hù dọa, nhưng anh ta cũng phản ứng lại rất nhanh.
“Anh lừa tôi!”, Đoàn Thiên Thuy thật sự nổi giận, mấy lần trước đều có chút cường điệu, nhưng lần này, suýt chút nữa bị Trần Triệu Dương dọa cho tiểu ra quần, anh ta sao có thể không tức giận.
“Tôi không lừa cậu, hơn nữa, lừa cậu thì tôi được lợi gì?” Trần Triệu Dương liếc nhìn bộ dạng ngốc nghếch của Đoàn Thiên Thuy, nơi này chính là thủ đô, anh ta có thể dùng cái não như vật trưng bày đó để suy nghĩ một chút, ở thủ đô, nói dối anh ta thì anh có lợi gì?
“Được rồi, nhiệm vụ của cậu chỉ có một, đó là đưa tôi đến nơi cần đến, còn có điều gì không rõ hay nghĩ không ra thì đi hỏi Bạch Thấm. Từ giờ trở đi, không cho phép cậu nói thêm một câu nào nữa, nếu không, cậu tuyệt đối sẽ không muốn biết hậu quả là như thế nào đâu”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.