Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 671: Cậu ta còn chưa chết

Ngự Dụng Cuồng Thần

19/12/2021

Hửm?

Lông mày của Yêu Tôn nhíu lại, động tác này khiến đồ đằng nào đó trên mặt ông ta như có cảm giác sống dậy.

Xoay người, nhìn thấy Sở Vĩnh Du vậy mà bò dậy, còn lau vết máu ở khóe môi, cũng thật sự khiến ông ta ngạc nhiên một phen.

Ba quyền này, tuy ông ta chỉ dùng 30% thực lực của mình, nhưng tin chắc, cho dù là người có thực lực Hóa Long đệ tam biến, đệ tứ biến, đều sẽ bị đánh chết, nhưng Sở Vĩnh Du vậy mà còn sống?

“Mạng của cậu, rất cứng.”

Sở Vĩnh Du cũng mỉm cười.

“Cũng tạm, ông muốn giết tôi, đoán chắc vẫn phải dùng thêm chút sức.”

Nhìn thấy Sở Vĩnh Du có tâm thái này, Yêu Tôn cũng đã cười.

“Không tồi, không hổ là đồ đệ của Phong thánh, cậu quả thật không khiến sư phụ của cậu mất mặt.”

Nói xong, bước chân của Yêu Tôn khẽ động, trong nháy mắt đã đến trước người Sở Vĩnh Du, chân phải nhấc lên, khẽ đè xuống, đạp mạnh lên vai của Sở Vĩnh Du.

Bụp!

Một âm thanh cực lớn vang lên, mặt đất nứt ra, nửa người của Sở Vĩnh Du đều vùi xuống.

Một cước này, Yêu Tôn đã dùng 50% thực lực, theo ông ta thấy, Sở Vĩnh Du chắc chắn chết.

Tuy nhiên, ở dưới mí mắt, Sở Vĩnh Du ấy vậy lần nữa nhảy ra, vững vàng đứng ở đó.

“Có hơi đau.”

Đến lúc này, trái tim của Yêu Tôn cũng nảy lên, trong đầu tràn ngập nghi vấn, Sở Vĩnh Du chẳng qua chỉ có cảnh giới Hóa Long đệ nhất biến mà thôi, cho dù là trước kia khi tấn cấp Tiên Thiên võ giả có hấp thụ rất nhiều Long Mễ, cuối cùng tổng hợp lại, có thể vượt cấp giết chết Ma Tôn chắc đã là cực hạn rồi.

Bỏ ra tất cả, cho dù coi Sở Vĩnh Du có thực lực giống với cường giả Hóa Long đệ ngũ biến, một cước vừa rồi đó thì cũng chết chắc, nhưng bây giờ...

“Cậu thật sự khiến tôi quá sửng sốt và bất ngờ...”

Yêu Tôn nhìn Sở Vĩnh Du, trước đó bộ dạng còn bị thương, mà bây giờ thì sao? Vẻ mặt cũng thoải mái không ít, giống mình ông ta không phải là đang đánh Sở Vĩnh Du, mà đang mát xa vậy.

“Cậu rốt cuộc là ai?”

Lúc này, Yêu Tôn cũng bắt đầu nghi ngờ, Sở Vĩnh Du trước mắt là có người giả dạng thành, không phải là Sở Vĩnh Du thật sự kia.

Sở Vĩnh Du mỉm cười, bước một bước, nói năng rất khí phách.



“Tôi chính là Sở Vĩnh Du, người đã thề phải tiêu diệt Yêu Tà, giết sạch mỗi một thành viên của Yêu Tà!”

Ánh mắt của Yêu Tôn lóe lên, tất cả mọi chuyện đều có hơi trái lẽ thường, mới đầu Sở Vĩnh Du không hề có sức đánh trả, đến bây giờ đánh cũng đánh không chết, bất cứ ai thấy, đều sẽ sốc giống như ông ta.

“Tới đi Yêu Tôn, chiến đấu mới vừa bắt đầu.”

Yêu Tôn bất động, không đại biểu Sở Vĩnh Du sẽ đứng.

“Long Đằng!”

Thân pháp Long Đằng lần nữa phát động, Yêu Tôn cũng đã khôi phục lại.

“Chiêu thức như nhau, còn muốn khoe khoang ở trước mặt tôi sao?”

Lại gần, Sở Vĩnh Du lại không dùng Toái Thiên, mà cuồng bạo đánh ra hết quyền này đến quyền khác.

Những tiếng nổ truyền khắp bốn bề, Yêu Tôn vừa chiến vừa lui, trong lòng đã dậy sóng ngầm, một giây trước Sở Vĩnh Du còn giống như cá nằm trên thớt, để mặc ông ta làm thịt, bây giờ vậy mà đánh ông ta không đỡ được, liên tiếp lùi lại.

Lúc này lực lượng mỗi quyền Sở Vĩnh Du tung ra, vậy mà không có bất kỳ chênh lệch gì khi ông ta dốc toàn lực, không, nên nói còn hơn một bậc.

“Cậu, quá đáng rồi!”

Cảm thấy tôn nghiêm và IQ đều bị sỉ nhục, một đạo đồ đằng trong phần mặt của Yêu Tôn đột nhiên ẩn đi, tung ra một quyền.

“Cậu rốt cuộc là ai?”

Lúc này, Yêu Tôn cũng bắt đầu nghi ngờ, Sở Vĩnh Du trước mắt là có người giả dạng thành, không phải là Sở Vĩnh Du thật sự kia.

Sở Vĩnh Du mỉm cười, bước một bước, nói năng rất khí phách.

“Tôi chính là Sở Vĩnh Du, người đã thề phải tiêu diệt Yêu Tà, giết sạch mỗi một thành viên của Yêu Tà!”

Ánh mắt của Yêu Tôn lóe lên, tất cả mọi chuyện đều có hơi trái lẽ thường, mới đầu Sở Vĩnh Du không hề có sức đánh trả, đến bây giờ đánh cũng đánh không chết, bất cứ ai thấy, đều sẽ sốc giống như ông ta.

“Tới đi Yêu Tôn, chiến đấu mới vừa bắt đầu.”

Yêu Tôn bất động, không đại biểu Sở Vĩnh Du sẽ đứng.

“Long Đằng!”

Thân pháp Long Đằng lần nữa phát động, Yêu Tôn cũng đã khôi phục lại.

“Chiêu thức như nhau, còn muốn khoe khoang ở trước mặt tôi sao?”

Lại gần, Sở Vĩnh Du lại không dùng Toái Thiên, mà cuồng bạo đánh ra hết quyền này đến quyền khác.



Những tiếng nổ truyền khắp bốn bề, Yêu Tôn vừa chiến vừa lui, trong lòng đã dậy sóng ngầm, một giây trước Sở Vĩnh Du còn giống như cá nằm trên thớt, để mặc ông ta làm thịt, bây giờ vậy mà đánh ông ta không đỡ được, liên tiếp lùi lại.

Lúc này lực lượng mỗi quyền Sở Vĩnh Du tung ra, vậy mà không có bất kỳ chênh lệch gì khi ông ta dốc toàn lực, không, nên nói còn hơn một bậc.

“Cậu, quá đáng rồi!”

Cảm thấy tôn nghiêm và IQ đều bị sỉ nhục, một đạo đồ đằng trong phần mặt của Yêu Tôn đột nhiên ẩn đi, tung ra một quyền.

“Ông cũng như vậy, tôi quả thật không ngờ, Yêu Tôn của Yêu Tà, một vị trong Tam thánh Tứ tôn vậy mà là tồn tại giả heo ăn thịt hổ, suýt nữa khiến tôi thua ở đây, trở thành nơi chôn thây của tôi.”

“Lẽ nào, không phải sao?”

Lông mày nhíu chặt, Yêu Tôn mất hứng rồi, tung ra một chưởng.

“Một chưởng này nếu như không chết, cậu sẽ có được sự tôn trọng của tôi.”

Một chưởng này in lên lồng ngực Sở Vĩnh Du, không có phát ra bất cứ âm thanh gì, giống như Yêu Tôn đẩy nhẹ Sở Vĩnh Du vậy.

Điều đáng sợ là rừng cây ở đằng xa phía sau, những cái cây vậy mà đổ rạp một cách quỷ dị.

Mà Sở Vĩnh Du, vẻ mặt cực kỳ đau khổ, từ từ ngả ra sau.

Một chưởng Yêu Tôn dùng tất cả thực lực đánh ra, quả thật vô cùng khủng bố.

Không có liếc nhìn Sở Vĩnh Du nữa, Yêu Tôn xoay người đi về phía bức tượng đổ sụp, ở trên hòn đảo này, ông ta còn có vài thứ phải lấy đi.

“Này! Cậu ta còn chưa chết đó.”

Đột nhiên, một giọng nói giống như từ bốn phương tám hướng vang lên, khiến trong mắt Yêu Tôn lập lòe hàn mang, không ngừng nhìn trái nhìn phải, nhưng cuối cùng một bóng người cũng không phát hiện.

Trong lòng dấy lên một tia bực bội, trên đảo từ khi nào xuất hiện một cao thủ như vậy, vậy mà ngay cả ông ta cũng không phát hiện bóng dáng?

“Giấu đầu lộ đuôi, có dám hiện thân không?”

Rất đáng tiếc, không có ai đáp lại ông ta, nhưng nghĩ tới lời nói vừa rồi, nói là chưa chết, lẽ nào đang chỉ Sở Vĩnh Du?

Không thể nào, một kích toàn lực của ông ta đáng sợ cỡ nào, ông ta rõ nhất, Sở Vĩnh Du không thể sống được, tuyệt đối không thể.

Nhưng dưới sự tò mò thôi thúc, ông ta vẫn từ từ xoay đầu lại nhìn.

Trong nháy mắt, Yêu Tôn hít một ngụm khí lạnh.

Chỉ thấy Sở Vĩnh Du, vậy mà lần nữa đứng dậy, vẻ mặt giật giật, không biết là đau đớn hay là vì nguyên nhân gì khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bản Lĩnh Ngông Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook